![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Chuyện Linh Tinh | |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
Trang of 2 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung | ||||||||
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 16/Jan/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1332 |
![]() ![]() ![]() Gởi ngày: 14/May/2009 lúc 6:23am |
||||||||
Một mai Một mai chết thật đìu hiu Một mai chết thật ăn năn |
|||||||||
hoangngochung@ymail.com
|
|||||||||
![]() |
|||||||||
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 16/Jan/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1332 |
![]() ![]() ![]() |
||||||||
Chồng chị, chồng em |
|||||||||
hoangngochung@ymail.com
|
|||||||||
![]() |
|||||||||
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 16/Jan/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1332 |
![]() ![]() ![]() |
||||||||
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa |
|||||||||
hoangngochung@ymail.com
|
|||||||||
![]() |
|||||||||
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 16/Jan/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1332 |
![]() ![]() ![]() |
||||||||
Thề non nước |
|||||||||
hoangngochung@ymail.com
|
|||||||||
![]() |
|||||||||
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 16/Jan/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1332 |
![]() ![]() ![]() |
||||||||
Mắt buồn
Bùi Giáng
Dặm khuya ngất tạnh mù khơi (Nguyễn Du) *** Bóng mây trời cũ hao mòn Chiêm bao náo động riêng còn hai tay Tấm thân với mảnh hình hài Tấm thân thể với canh dài bão giông Cá khe nước cõng lên đồng Ruộng hoang mang khóc đêm mồng một giêng Tạ từ tháng chạp quay nghiêng Âm trang sử lịch thu triền miên trôi Bỏ trăng gió lại cho đời Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa Bỏ người yêu bỏ bóng ma Bỏ hính hài của tiên nga trên trời Bây giờ riêng đối diện tôi Còn hai con mắt khóc người một con. * * * |
|||||||||
hoangngochung@ymail.com
|
|||||||||
![]() |
|||||||||
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 16/Jan/2008 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1332 |
![]() ![]() ![]() |
||||||||
Chỉnh sửa lại bởi Hoang_Ngoc_Hung - 14/May/2009 lúc 6:46am |
|||||||||
hoangngochung@ymail.com
|
|||||||||
![]() |
|||||||||
gcvn95
Groupie ![]() ![]() Tham gia ngày: 19/Jun/2007 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 60 |
![]() ![]() ![]() |
||||||||
Thừa Nguyễn Tất Độ Đêm về chếnh choáng chiêm bao Quơ tay bỗng chạm nỗi đau. Ngỡ ngàng! Không men hồn vẫn chòng chành Không em chợt thấy bóng mình thừa ra... Về Mau Nguyễn Tất Độ Về mau cho kịp cơn mưa Phố xao xác vắng người thưa bóng người Về mau cho kịp lạnh đời Vừa môi chua chát buông lời tiễn đưa. Một Lần Thôi Đã... Nguyễn Tất Độ Ừ thì... chắc tại cơn mưa Vô tình bôi xoá lời xưa em thề Ta lặng ngồi giữa cơn mê Tình gian nan giữa bốn bề mưu sinh Còn không em một chút tình? Còn không khoảnh khắc yên bình cho ta? Không ngờ mới đó mà xa Mùa yêu trở tiết riêng ta ngỡ ngàng Đời người được mấy dở dang? Một lần thôi đã hoang tàn, quạnh hiu... Hững Hờ
Nguyễn Tất Độ Hững hờ như thể người dưng Bỏ ta như bỏ nợ nần, em đi Hững hờ như thế cũng hay! Bao nhiêu yêu dấu thành cay đắng và Lời thề bỗng hóa mưa sa Tả tơi trên luống tình ta vun trồng Cuộc tình rồi hóa hư không Nếu không tìm thấy tấm lòng thủy chung Thôi thì cứ thế... người dưng! Hững hờ như thể... chưa từng yêu nhau |
|||||||||
![]() |
|||||||||
gcvn95
Groupie ![]() ![]() Tham gia ngày: 19/Jun/2007 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 60 |
![]() ![]() ![]() |
||||||||
Định Hôn Chân Trời Góc Biển
Em đi góc biển chân trời Một đêm trăng lạc xuống đời heo may Về đâu nhật nguyệt vơi đầy Về đâu em giữa thu gầy guộc mưa Lang thang tháp cổ giao mùa Em về cổ tích bỗng lưa thưa buồn Về bên chớp bể mưa nguồn Xa em ta thấy thiên đường mất vui! Yêu Bằng Mắt Yêu bằng con mắt ngó nghiêng Yêu bằng lời có khi phiền lụy nhau Yêu bằng con mắt không màu Yêu em dẫu đã nát nhàu con tim Trời cho con mắt để nhìn Em thần nhan sắc trốn tìm hụt hơi Đôi khi yêu để nhìn em Một lần cũng đủ thấy đời lênh đênh Yêu em tôi yêu một mình Yêu bằng con mắt làm thinh suốt đời Lỡ Cung Đàn Thì thôi đàn đứt dây rồi Để câu hát cũ mồ côi một mình Hai năm sáu tháng ru tình Tỉnh ra mới biết một mình mình yêu Trách người ư, đừng trách nhiều Tình cho đừng vội tính điều thiệt hơn Chim vàng mới ở lồng son Cuối mùa còn được quả ngon đâu nào Nhìn trời trời thăm thẳm cao Nhìn người chẳng một câu chào lạ chưa Ngon đâu quả rụng cuối mùa... Tuổi 15 Tuổi mười lăm hồn bay giữa phượng Áo đôi tà nguyệt bạch trắng ưu tư Mắt khẽ ngó đã nghe lòng bối rối Môi ô mai xao xuyến... dường như! Tuổi mười lăm là bướm vàng qua ngõ Ngỡ người ta gương lược cũng xôn xao Con dế mèn gọi cửa cũng nôn nao Mắt sắp khóc là biết mình mắc cỡ Tuổi mười lăm người dưng là mật ngọt Giận vu vơ mật đắng ai ngờ? Bong bóng vỡ là thiên đường xa lắc Chút xíu thôi hờn dỗi bâng quơ! Con gái buồn vui là rứa đó Hồn lụa là vội vã bỏ thơ ngây Lòng mở cửa đón mùa xuân phía trước Lá dậy thì chín đó giữa chồi tay |
|||||||||
![]() |
|||||||||
LanH
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 01/Nov/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 596 |
![]() ![]() ![]() |
||||||||
![]() ![]() Chỉnh sửa lại bởi LanH - 16/May/2009 lúc 4:57am |
|||||||||
![]() |
|||||||||
LanH
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 01/Nov/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 596 |
![]() ![]() ![]() |
||||||||
Bá Nha Tử Kỳ Phí Minh Tâm Tử Kỳ di hận thân tiên khứ Bá Nha suất cầm tạ tri âm Bá Nha và Tử Kỳ là hai người bạn tri âm thời Xuân Thu Chiến Quốc. Sách Lã Thị Xuân Thu có chép: “Bá Nha gảy đàn, Tử Kỳ ở ngoài nghe trộm”. Tử Kỳ còn khen tiếng đàn của Bá Nha lúc thì “nguy nguy hồ chí tại cao sơn", lúc thì "dương dương hồ chí tại lưu thủy”. Bá Nha, họ Du tên Thụy, là người nước Sở, nhưng làm quan Thượng Ðại Phu nước Tấn. Bá Nha nổi tiếng là một khách phong lưu văn mặc, lại có ngón đàn tuyệt diệu nhất đời và không bao giờ rời cây Dao cầm yêu quý của mình. Tử Kỳ, họ Chung tên Huy, là một danh sĩ ẩn dật làm nghề đốn củi để báo hiếu cha mẹ tuổi già nua, nhà tại Tập Hiền Thôn, gần núi Mã Yên, ở cửa sông Hán Dương. Phần I Năm đó, Bá Nha phụng chỉ vua Tấn đi sứ qua nước Sở. Trên đường về, khi thuyền đến cửa sông Hán Dương, nhằm đêm Trung Thu sáng trăng, phong cảnh hữu tình, Bá Nha cho lịnh cắm thuyền dưới chân núi Mã Yên để thưởng ngoạn. Cảm thấy hứng thú, muốn dạo chơi một vài khúc đàn, Bá Nha sai quân hầu lấy chiếc lư ra, đốt hương trầm, xông cây dao cầm đặt trên án. Bá Nha trịnh trọng nâng đàn, so dây vặn trục. Sau đó đặt hết tâm hồn đàn lên một khúc réo rắt âm thanh, quyện vào khói trầm. Chưa dứt bài, đàn bỗng đứt dây. Bá Nha giựt mình tự nghĩ, dây đàn bỗng đứt thế nầy ắt có người nghe lén tiếng đàn, bèn sai quân hầu lên bờ tìm xem có ai là người nghe đàn mà không lộ mặt. Quân hầu lãnh lịnh lên bờ thì bỗng có người từ trên bờ lên tiếng: - Xin đại nhân thứ lỗi cho, tiểu dân này đi kiếm củi về muộn, đi ngang qua đây, nghe tiếng đàn tuyệt diệu quá, nên cất bước đi không đành! Bá Nha cười lớn bảo: - Người tiều phu nào đó dám nói hai tiếng nghe đàn với ta? Tiếng nói từ trên núi lại đáp lại:
- Người quân tử ở trên bờ, nếu thực biết nghe đàn, biết vừa rồi ta khảy khúc gì không? - Khúc đàn đại nhân vừa tấu đó là: Ðức Khổng Tử khóc thầy Nhan Hồi, phổ vào tiếng đàn, lời rằng: Khả liên Nhan Hồi mệnh tảo vong Giáo nhân tư tưởng mấn như sương Chỉ nhân lậu hạng đan biều lạc Hồi nãy, đại nhân đang đàn thì đứt dây, nên còn thiếu mất câu bốn là: Lưu đắc hiền danh vạn cổ dương.
(1) Nhan Hồi vui trong cảnh khốn khổ, sống trong ngõ hẹp chỉ với giỏ cơm và bầu nước. Phần II Tử Kỳ tinh thông nhạc lý, tinh tường Dao cầm, thấu rõ lòng Bá Nha qua tiếng đàn, lúc cao vòi vọi, chí tại non cao, lúc thì mênh mông trời nước bao la, ý như nước chảy. Bá Nha vô cùng bái phục và xin kết nghĩa anh em. Trước khi chia tay, hai người hẹn gặp lại năm sau cũng tại chốn nầy. Mùa thu năm sau, khi Bá Nha trở lại Mã Yên thì Tử Kỳ, vì bệnh, mới chết mộ còn chưa xanh cỏ. Chung lão, thân phụ của Tử Kỳ đưa Bá Nha đến mộ. Bên phần mộ Tử Kỳ, Bá Nha lạy và khóc nức nở rằng: Hiền đệ ơi, lúc sống anh tuấn tuyệt vời, nay chết, khí thiêng còn phảng phất, xin chứng giám cho ngu huynh một lạy ngàn thu vĩnh biệt. Lạy xong, Bá Nha gọi đem Dao cầm tới, đặt lên phiến đá trước mộ, ngồi xếp bằng trên mặt đất một cách nghiêm trang, so dây tấu khúc "Thiên thu trương hận", tiễn người tri âm tài hoa yểu mạng. Tiếng đàn đang réo rắt bỗng trầm hẳn xuống. Gió rừng thổi mạnh, mây đen kéo lại, u ám bầu trời, hồi lâu mới tan. Bá Nha ngưng đàn. Gió ngừng rít, trời trong sáng trở lại, chim ai oán lặng tiếng. Bá Nha nhìn Chung lão thưa:
Phần III Lời thơ vừa dứt, Bá Nha vái cây Dao cầm một vái, tay nâng Dao cầm lên cao, đập mạnh xuống tảng đá. Dao cầm vỡ tan nát tung từng mãnh, trụ ngọc, phím vàng rơi lả tả. Chung lão không kịp ngăn, hoảng kinh hỏi rằng: - Sao đại nhân lại đập vỡ đàn quí giá nầy? Bá Nha đáp lời bằng bài thơ tứ tuyệt: Suất toái dao cầm phượng vĩ hàn Tử Kỳ bất tại đối thùy đàm Đại thiên thế giới giai bằng hữu Dục mịch tri âm nan thượng nan!
(1) Dao cầm được làm từ phần gổ tốt nhất của cây ngô đồng. Khi xưa vua Phục Hy thấy 5 vì sao rơi vào cây ngô đồng, rồi có chim phượng hoàng đến đậu. Biết là gỗ quí, hấp thụ tinh hoa Trời Ðất, nên vua bảo thợ khéo lấy gổ chế làm nhạc khí gọi là Dao cầm, bắt chước nhạc khí ở Cung Dao Trì. Chỉnh sửa lại bởi LanH - 17/May/2009 lúc 6:36am |
|||||||||
![]() |
|||||||||
Trang of 2 phần sau >> |
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |