Hồn cốt quê hương
In từ Trang nhà: Hội Thân Hữu Gò Công
Category: Văn Học - Nghệ thuật
Tên Chủ Đề: Quê Hương Gò Công
Forum Discription: Những cảm xúc về quê hương Gò Công
URL: http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=8064
Ngày in: 19/Jun/2025 lúc 5:00pm Software Version: Web Wiz Forums 8.05a - http://www.webwizforums.com
Chủ đề: Hồn cốt quê hương
Người gởi: Hoa Đào
Chủ đề: Hồn cốt quê hương
Ngày gởi: 19/Aug/2012 lúc 5:44pm
TẢN MẠN VỀ
MỘT CÁI TÊN
-------------------
Nhiều người bảo tên gọi chẳng qua
chỉ là dấu hiệu để phân biệt sự vật, hiện tượng này với sự vật, hiện tượng
khác. Tên một địa phương cũng vậy, nó chẳng liên quan gì đến sự tốt xấu, thịnh
suy. Về lý mà nói thì quan niệm đó không sai, nhưng việc đặt tên một địa phương dù ở cấp nào tỉnh, huyện, xã
hay ấp thậm chí là xóm đối với người
Việt chúng ta là rất quan trọng, đó không chỉ là việc tạo ra một cái tên cho để
phân biệt giữa các địa phương mà trong tên gọi đó còn bao hàm cả yếu tố tâm
linh: Nhớ ơn người khai phá, lưu đấu đặc điểm ban đầu và nhất là gửi gắm
niềm hy vọng về một tương lai xán lạn.
Cách nay gần chục năm, loáng thoáng có tin sẽ thành lập huyện mới
trên cù lao Lợi Quan. Chuyện đầu tiên mà mọi người quan tâm đó là huyện mới sẽ có tên
gì ? Thì cứ đặt là Lợi Quan. Có người phản ứng ngay : Không được, cái tên này
cũ mà nghe không có “ lợi” cho dân ! Rồi, có tin nói sẽ có tên là Gò Công Nam. Tạm
chấp nhận được vì huyện mới là một bộ phận của Gò Công chung mà. Nhưng nghe sao
cũ cũ. Có tên gì mới hơn không ?
Sang đầu năm 2008, lại có tin: Huyện
mới cù lao chính thức có tên là Tân Phú Đông.
Hay, cái tên rất hay !
Chắc là những nhà lãnh đạo tỉnh Tiền
Giang đã phải trăn trở, lao tâm khổ tứ để tìm ra cái tên này. Cũng chắc chắn rằng
các cơ quan chức năng cũng đã thăm dò, lấy ý kiến của các nhà khoa học, các
chuyên gia về lĩnh vực đặt tên đất, tên đường rồi, đặc biệt là ý kiến của nhân
dân sở tại. Một cái tên thể hiện sự tương thích giữa “ thực” và “ danh”; là sự nối kết giữa truyền thống và hiện đại.
Cái hay của tên Tân
Phú Đông, trước hết vì nó kế thừa và tổng hợp tên của 6 đơn vị xã trực
thuộc huyện : Tân Thới, Tân Phú, Tân Thạnh, Phú Thạnh, Phú Đông, Phú Tân. Tên
xã nào cũng có một hoặc hai trong ba chữ Tân – Phú – Đông. Dám đoan chắc rằng
trên cả nước Việt Nam
ít có một đơn vị hành chính cấp huyện nào lại có cái tên độc đáo như
vậy.
Thứ nữa, ở góc độ từ Hán - Việt
thì Tân
Phú Đông ( 新富東
) là một cụm từ có ý nghĩa rất đẹp :
- Tân ( 新 ) , có 3
nghĩa : 1. Mới, như “ thôi trần xuất tân”
tức là đẩy cái cũ đi, để cái mới xuất hiện. 2. Trong sạch, như “ cải quá tự tân” tức là đổi lỗi cũ để sửa
mình cho trong sạch.3. Mới như “tân niên”, “ tân gia”…
Cả 3 nghĩa, nghĩa nào cũng hay, đặc
biệt là nghĩa 1 và 2, rất phù hợp với yêu cầu của sự phát triển.
- Phú (富 ), có 2
nghĩa : 1. Giàu có. 2. Sự dồi dào, thừa thãi, như “ sản vật hoành phú” tức là của cải dồi dào, thừa thãi.
- Đông (東) nghĩa chính
là phương đông, còn một nghĩa nữa ít ai để ý là người làm chủ, chữ “ đông”
trong “ cổ đông” ( 股東) tức là người chủ, người nắm giữ
cổ phần trong công ty là chữ “ đông” này.
Cả
hai nghĩa, hiểu nghĩa nào cũng được. Nghĩa thứ nhất thì thực tế hơn vì đúng là
huyện mới Tân Phú Đông ở cực đông của tỉnh. Nghĩa thứ hai thì hàm ý sâu sắc
hơn.
Tổng
hợp lại, tạm hiểu Tân Phú Đông có nghĩa luôn đối mới để hướng tới sự giàu có trong thế chủ
động.
Là một bộ phận mang hồn
cốt của Gò Công “ địa linh nhân kiệt” mà Chiến lũy Pháo Đài là mốc son ghi dấu
những trận chiến đấu oanh liệt của những nghĩa quân của Anh hùng dân tộc, Bình
Tây Đại Tướng quân Trương Công Định, hy vong Tân Phú Đông sẽ vững vàng từng bước
đi lên cùng với 3 “ Gò” còn lại để rạng rỡ muôn đời mảnh đất Gò Công…
HOA ĐÀO
------------- hoadao
|
Trả lời:
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 05/Dec/2012 lúc 4:28am
Xã TÂN PHÚ ĐÔNG thuộc SA ĐÉC
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 05/Dec/2012 lúc 4:34am
Quyết định 62-HĐBT ngày 10 tháng 09 năm 1981 của Hội đồng Bộ trưởng, giải thể xã Tân Phú Đông, thành lập xã Tân Phú Đông gồm có các ấp Phú Long, Phú Thuận và Phú Hoà thuộc thị xã Sa Đéc
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 05/Dec/2012 lúc 4:37am
Huyện Tân Phú Đông (Tiền Giang) thành lập theo Nghị định 09/2008/NĐ-CP[1] ngày 21 tháng 01 năm 2008 của Chính phủ thành lập huyện Tân Phú Đông thuộc tỉnh Tiền Giang trên cơ sở điều chỉnh 8.632,88 ha diện tích tự nhiên và 33.296 nhân khẩu của huyện Gò Công Tây (bao gồm toàn bộ diện tích tự nhiên và nhân khẩu của các xã: Tân Thới, Tân Phú, Phú Thạnh, Tân Thạnh); 11.575,43 ha diện tích tự nhiên và 9.630 nhân khẩu của huyện Gò Công Đông (bao gồm toàn bộ diện tích tự nhiên và nhân khẩu của xã Phú Đông và xã Phú Tân). Lúc đầu huyện được tỉnh Tiền Giang dự kiến đặt tên là Gò Công Nam, với huyện lị là thị trấn Lợi Quan tách từ xã Phú Thạnh (nghị quyết số 134/2007/NQ-HĐND[3]). Tuy nhiên, khi thành lập, tên huyện được ghép từ các xã.

------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 05/Dec/2012 lúc 4:48am
SÀI GÒN VỀ TÂN PHÚ ĐÔNG

------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 05/Dec/2012 lúc 7:34pm
TỚI BẾN PHÀ TÂN LONG
Đăng Hải
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 05/Dec/2012 lúc 7:37pm
Đăng Hải
Ra QL 1 trở lại Sài Gòn

------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 18/Jan/2013 lúc 2:02am
.
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 18/Jan/2013 lúc 2:05am
Đi ăn hủ tiếu Gò Công ở Sài Gòn
Quán nhỏ chỉ bán buổi sáng với món hủ tiếu nổi tiếng đất Gò Công với hương vị ngon và khá lạ miệng. Nằm trên đường Hoàng Hoa Thám (quận Bình Thạnh) có một quán ăn nhỏ chỉ bán buổi sáng và bán duy nhất với món hủ tiếu Gò Công lòng – sườn lạ miệng.
Ở đây bán khá sớm, từ 5h đã mở cửa phục vụ khách đi tập thể dục ở công viên gần đó, quán bán tới tầm 11h là hết đồ ngon. Hủ tiếu Gò Công khác nhiều so với hủ tiếu nam vang hay hủ tiếu bình thường chúng ta hay ăn. Ngoài nước dùng được hầm từ xương thịt như các loại bình thường khác thì hủ tiếu Gò Công còn có lòng heo thập cẩm với phèo non, cuống họng, mũi, tim, gan… và một miếng sườn hầm khá lớn. Sườn của quán mềm và ngọt thịt, không quá xác (ăn không có cảm giác xạm miệng) nên ăn rất ngon. Phèo non mềm và béo, cuống họng có cả sụn nên ăn giòn sần sần, khá lạ và ngon. Đặc biệt, sợi hủ tiếu của tiệm hủ tiếu Gò Công lại hoàn toàn khác với sợi hủ tiếu bình thường, ăn có vị giống sợi miến (miến gà, miến lươn) nhiều hơn. Ăn ngộ ngộ và cũng ngon. Thú vị hơn là món hủ tiếu này được ăn kèm với cả đồ chua (củ cải trắng ngâm giấm với ớt lát). Rau của món cũng giống như hủ tiếu nam vang như được cắt sợi, dễ ăn hơn. Một phần hủ tiếu Gò Công có giá 25k, nói chung không rẻ nhưng là cái giá chấp nhận được cho một trải nghiệm ẩm thực như thế này, với món ăn ngon và lạ miệng này.

------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 24/Mar/2013 lúc 4:11am
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: van phan
Ngày gởi: 30/Mar/2013 lúc 3:30am
Cảnh đẹp Gò Công
*
Cuộc sống và con người nơi đây thật giản dị, đẹp và yên bình.
 |
Con đường xuống biển Tân Thành một buổi chiều đẹp trời.
|
|
 |
Đồng lúa chín
. |
|
 |
Cạnh biển Tân Thành
. |
|
 |
Ngày mới ở Gò Công.
|
|
 |
Mọi người với các sinh hoạt thường ngày.
|
|
 |
Bác chủ nhà chu đáo đã dậy từ sớm và chuẩn bị bữa ăn sáng cho chúng tôi.
|
|
Người gởi: thonglo2003
Ngày gởi: 30/Mar/2013 lúc 5:26pm
Người gởi: thonglo2003
Ngày gởi: 30/Mar/2013 lúc 5:29pm
Hello Anh Van Phan va Anh Hoang Ngoc Hung; Hai Anh goi Hinh Anh Go Cong that dep, hien hoa, Neu co the xinh 2 Anh de them nụa
Cam on rat nhieu!!!
|
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 30/Mar/2013 lúc 10:32pm
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 30/Mar/2013 lúc 10:39pm
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 31/Mar/2013 lúc 12:18am
Người trong hình là chủ nhà và cũng là chủ nhân của cây xoài đó anh MuoiLam ui .
Đây là nhà của chị Kim Cúc , chị mời nhóm bạn của Mykieu về nhà chị chơi , rồi kéo nhau đến biển Tân Thành . Hôm đó, trong số "chiến lợi phẩm" của nhóm Saigon dĩ nhiên có ....xoài Gò Công (cây nhà lá vườn !)
Nhà chị KIM CÚC (GoCong) (xe vừa đến trước nhà)

Trong sân nhà

"Nhậu"cafe (Biển Tân Thành)
------------- mk
|
Người gởi: van phan
Ngày gởi: 01/Apr/2013 lúc 12:14pm
*
Trái Cây dân dã đất Gò Công
*
Trái me
Trái ổi
Trái bần rạch
Trái bần ổi
http://4.bp.blogspot.com/-N4P-VhkV9tc/UGjNxSrmmqI/AAAAAAAAB-A/iZIPoyWEBgY/s1600/qu%E1%BA%A3+ch%C3%B9m+ru%E1%BB%99t.jpg">
Trái Chùm ruột
Trái mậm
Trái Khế
Trái trứng cá
Trái keo ù
Trái sơ ri
Trái cây dân dã , trẻ em ăn chơi , người lớn ăn nhậu... .
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 25/Apr/2013 lúc 4:50am
TÌNH CHỊ EM
Mỗi sáng tinh mơ, nhiều người gặp hình ảnh một cụ già đẩy một cụ già khác trên chiếc xe lăn (ảnh).
Hỏi ra mới biết hai cụ là chị em. Cụ ngồi trên xe lăn là Nguyễn Thị Sáu (ở xã Thạnh Trị, huyện Gò Công Tây, Tiền Giang), ngoài 70 tuổi, có con trai bỏ đi biệt tích, cụ ở với cháu nội bị bệnh tâm thần. Còn cụ già cặm cụi đẩy xe cho em mình đã gần 80 tuổi.
Hằng ngày hai cụ phải đi hơn 5km từ nhà đến thị trấn Vĩnh Bình, huyện Gò Công Tây để kiếm sống nhờ lòng hảo tâm của người qua đường tốt bụng.
TRUNG HIẾU (Tiền Giang)
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 14/May/2013 lúc 4:04am
HỘI PHÁT CUỒNG VÌ ĐẶC SẢN GÒ CÔNG VÀ MIỀN TÂY
https://www.facebook.com/GocongFood?sk=wall&filter=3
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 03/Jun/2013 lúc 10:41pm
Hoàn thành Đề tài nghiên cứu "Các món mắm vùng Gò Công"
Sở VH-TT&DL vừa hoàn thành Đề tài nghiên cứu "Các món mắm vùng Gò Công", do nhóm tác giả Lê Ái Siêm, Hoàng Sơn và Thanh Hải thực hiện.
"Các món mắm vùng Gò Công" gồm những món ăn dân dã xuất hiện cùng với quá trình khai hoang lập ấp và định cư tại vùng ven biển Gò Công.
Đặc biệt món mắm tôm chà là món ăn tiến vua vào thế kỷ XIX và trở thành đặc sản của vùng đất này. Việc thực hiện các món mắm tại vùng này không chỉ là kỹ thuật chế biến các loại tôm, cá, còng, ruốc, tép... để có món ăn hàng ngày trong gia đình, mà trở thành nghệ thuật chế biến để tạo ra hương vị riêng của vùng quê Gò Công.
Đề tài nghiên cứu nhằm giải quyết những vấn đề có tính khoa học, góp phần vào việc nghiên cứu văn hóa cư dân vùng biển Gò Công.
THANH HẢI
Theo baoapbac.vn
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 03/Jun/2013 lúc 10:45pm
Xác lập quyền sở hữu nhãn hiệu chứng nhận Gò Công cho sản phẩm nghêu
Hội đồng Khoa học và Công nghệ tỉnh đã thống nhất nghiệm thu Dự án "Nhãn hiệu chứng nhận Gò Công cho sản phẩm nghêu, vùng Gò Công, tỉnh Tiền Giang" do Ks. Ngô Kỷ làm chủ nhiệm, Sở Khoa học và Công nghệ chủ trì.
Dự án được triển khai với các nội dung:
Xác lập quyền sở hữu nhãn hiệu chứng nhận;
xây dựng hệ thống tổ chức nội bộ nhãn hiệu chứng nhận;
xây dựng hệ thống tổ chức quản lý và kiểm soát;
tiềm năng sản xuất, phát triển thị trường và quảng bá nhãn hiệu chứng nhận Gò Công cho sản phẩm nghêu.
Sau hai năm thực hiện, dự án đã hoàn tất công tác xác lập quyền, đã được Cục Sở hữu trí tuệ cấp Văn bằng bảo hộ nhãn hiệu chứng nhận Gò Công cho sản phẩm nghêu.
Tổ chức quản lý nhãn hiệu chứng nhận là Chi cục Quản lý chất lượng Nông - lâm sản và Thủy sản tỉnh Tiền Giang.
LÊ NGỌC Theo baoapbac.vn
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 15/Jun/2013 lúc 2:43am

------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 15/Jun/2013 lúc 2:50am
Gò Công Đông buổi sớm
Ảnh: Nghệ sĩ Trần Kiết Nô
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 15/Jun/2013 lúc 2:53am

------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 15/Jun/2013 lúc 3:04am

------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: Huy-Tưởng
Ngày gởi: 14/Aug/2013 lúc 3:24pm
~::Trích Dẫn nguyên văn từ hoangngochung
 |
Càng nhìn, càng thấy quen, trụ cổng bằng gạch mang số 16 là trụ bên phải của phía trong nhà nhìn ra, trên cánh cổng nầy ngày xưa có giàn hoa giấy, bên trái của cánh cổng, cạnh đường là một cây liêm lớn, nở hoa vàng rực mỗi khi hè đến, con đường nầy ngày xưa mang tên là đường Chủ sự Thiều. Nhắc đến tên đường Chủ sự Thiều lại khiến tôi nhớ đến đoản văn của một thi sĩ quá cố đã viết khi còn đi học, và được đăng trong quyển báo Xuân Định Hướng do trường Trung Học Công Lập Gò Công xuất bản vào khoảng gần cuối thập niên 60, trong đó có những câu mở đầu thật cảm xúc như sau: “Tôi nghe Xuân về trên con đường Chủ sự Thiều, tôi nghe như nắng vàng hôn nhẹ lên làn tóc ai….." Ôi ! Vẫn còn một chút gì để nhớ...
Huy Tường
------------- mhth
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 15/Sep/2013 lúc 8:40am
Người Gò Công thăm Đà Nẵng
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 15/Sep/2013 lúc 9:36pm
NÀNG HAI BẾN NGHÉ
Lăng Hoàng Gia có tấm bia được tạc bằng đá trắng Quảng Nam (160 x 120 x 15 cm), do vua Tự Đức ban tặng để chuyển vào Gò Công đặt tại lăng mộ Hoàng Gia, nơi thờ tự Đức Quốc Công Phạm Đăng Tấm bia triều Nguyễn bắt đầu số phận lưu lạc đúng 140 năm sau mới về đến Lăng Hoàng Gia, tại TX. Gò Công. Tài liệu ghi lại, bia văn trên bia đá, do Phan Thanh Giản và Trương Quốc Dụng soạn vào năm Tự Đức thứ 10 (1858), nhằm ca ngợi công đức của Đức Quốc Công Phạm Đăng Hưng.
Vua Tự Đức sai chở bằng thuyền từ Huế vào Gò Công cùng với tặng tượng Phật A Di Đà bằng gỗ mít, sơn son thếp vàng. Nhưng khi tàu thủy chở vào đến cửa Ô Cấp - Vũng Tàu (cửa biển Cần Giờ ngày nay) bị quân Pháp bắt giữ, tịch thu toàn bộ, được đưa về chùa Khải Tường (hiện nay là Bảo tàng Chứng tích chiến tranh ở Sài Gòn) cất giữ.
Nhìn thoáng mặt bên ngoài, tấm bia được viết bằng tiếng Pháp, bên trên khắc dấu Thánh giá và tên của một sĩ quan Pháp Barbé, là người đã cướp tấm bia từ cảng Ô Cấp - Vũng Tàu mang về đồn Pháp ngay tại chùa Khải Tường, nhưng nhìn kỹ ẩn sau hàng chữ tiếng Pháp là bia văn viết bằng chữ Hán ghi công Đức Quốc Công do vua Tự Đức ban tặng.
Sau khi viên đại úy Barbé chết, các sĩ quan mang tấm bia đặt trước mộ Barbé trong nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi (công viên Lê Văn Tám ngày nay), để là nơi an nghỉ của đại úy Barbé, thủy quân lục chiến, tháng 12/1860. Mặt trước của bia vào trong, bên ngoài (mặt sau bia) ghi tên họ, mộ chí đại úy Barbé. Bên trên dùng sơn màu đen khắc vẽ hình cây Thánh Giá. Ngày nay trên bia vẫn còn dấu khắc chạm và màu sơn khá rõ.
Liên quan đến tấm bia ghi công và viên đại úy Barbé là câu chuyện về nàng Hai Bến Nghé, mà sau này được dựng thành vở cải lương nổi tiếng ở Nam bộ là "Nàng Hai Bến Nghé". Trong tác phẩm "Scènes de la vie Annamite" (NXB P.Ollendorff Paris 1884) của hai tác giả Le Vardier và De Maubryan có kể lại chuyện tình éo của viên đại úy Barbé với cô gái Bến Nghé tên Thị Ba (còn gọi là nàng Hai Bến Nghé), người đã theo quân Trương Định dụ dỗ tên Barbé từ đồn chùa Khải Tường đến đồn chùa Ô Ma (Pagode des Mares-Thị Nghè). Ngày 7/12/1860, trời vừa sập tối, nàng Hai chưng diện rất lộng lẫy, xinh đẹp đến đồn trú chùa Khải Tường, xin lính canh vào báo quan chỉ huy Barbé biết nàng Hai đang đợi ngoài cổng đồn để dạo mát tâm sự. Nghe lính canh vào báo, Barbé mừng rỡ, vội vàng thay quân phục, không cần lính theo hầu, một mình phóng ngựa ra đón mỹ nhân. Khi Barbé còn cách nàng Hai chừng mười thước, nghĩa quân Trương Định mai phục bất ngờ hai bên đường ào ra kết liễu đời tên xâm lược. Đây cũng là một trong những chiến công đầu tiên của nghĩa quân Trương Định.
"Nàng Hai Bến Nghé” là một trong những vở cải lương nổi tiếng của cố nhà văn Ngọc Linh. Chuyện kể về nàng Hai - một người phụ nữ trẻ đẹp. Tình yêu đầu đời với anh học trò cùng xóm bị dở dang, nàng Hai về làm vợ một lãnh binh lớn tuổi, tàn bạo. Sau đó, bị chồng vu tội lăng loàn và bị xử phạt thả bè chuối trôi sông, được một sĩ quan Pháp là Barbe cứu sống và cưới nàng làm vợ. Lợi dụng hoàn cảnh mới của mình nàng đã tương kế giúp nghĩa binh Ông Trương Định như kể ở trên
Nghệ sĩ Mỹ Châu
Nhân vật nàng Hai trên sân khấu đã được khán giả nhớ và nhắc đến nhiều nhất qua tài diễn xuất của NSUT Mỹ Châu trước 75. Và lần này, trên SK màn ảnh nhỏ, khán giả lại được gặp lại nhân vật xưa qua sự thể hiện của NSUT Phương Hồng Thủy.
NSUT Phương Hồng Thủy
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
Người gởi: hoangngochung
Ngày gởi: 25/Sep/2013 lúc 6:38am
KỲ THẠCH VI ẢNH- DUYÊN HUẾ GÒ CÔNG
Như nhiều nghệ nhân am tường và say mê sinh vật cảnh, anh Võ Văn Hải chất trong nhà hàng nghìn hiện vật quý… khó quy ra tiền. Trong đó, có hòn đá opal đã biến chàng bán bong bóng dạo thành người đầu tiên nghĩ ra thú chơi vi ảnh nghệ thuật trên đá.
Anh Võ Văn Hải và hòn đá Opal
mặt trước iên đá
mặt sau
Bán bong bóng dạo để thỏa chí tang bồng
Tiếng là dân phố, nhưng căn nhà nhỏ của anh nằm tít sâu trong một con hẻm heo hút xa lắc xa lơ, mới qua vài cơn mưa đã trơn nhẫy lầy lội. Nhờ duyên may cùng không ít mồ hôi công sức, đến nay anh Hải đã sở hữu không ít vật quý thuộc nhiều lĩnh vực: tem, đàn đá, cây khô, gỗ lũa, đá cảnh. “Chạm” vào lĩnh vực nào anh cũng có thể thao thao bất tuyệt cả ngày và lôi thính giả cuốn theo dòng cảm xúc say mê của mình, dù giọng nói của anh bây giờ rất… khó nghe.
Sinh ra ở thị xã Gò Công trong một gia đình nông dân có 11 người con, học chưa hết tú tài anh Hải đã phải lánh về Sài Gòn mưu sinh bằng nghề đạp xe ba gác để trốn đợt tổng động viên bắt vào lính ngụy “mùa hè đỏ lửa 1972”. Sau ngày đất nước thống nhất, Hải đi thanh niên xung phong đóng 4 năm ở Sông Bé rồi ra quân, lấy vợ. Long đong vất vả hoài mà tay trắng vẫn hoàn tay trắng. Hải bàn với vợ: Anh muốn nghỉ việc công ty để ra ngoài tự làm ăn. Vợ gật! Hải sung sướng chuẩn bị bộ đồ nghề gọn nhẹ: chiếc xe đạp Thống nhất sườn ngang, bộ đồ vẽ màu nước, bình hơi, ít tiền để mua bong bóng. Vậy là đủ lên đường xuyên Việt, thỏa chí ngao du. Đạp xe từ tỉnh này qua tỉnh nọ, cứ đến các điểm đông dân cư thị trấn, thị tứ là Hải dừng chân. Anh pha màu, thổi bong bóng rồi vẽ nhoay nhoáy. Sẵn “hoa tay”, khách hàng muốn vẽ gì Hải cũng chiều. Bong bóng suông giá một-hai, bong bóng vẽ giá thành năm-bảy. Mỗi tháng chỉ cần tạt về nhà một lần nộp tiền cho vợ rồi lại đi tiếp.
Năm 1986 vợ chồng anh lên cao nguyên Đăk Lăk. “An cư” xong cho vợ con anh lại tiếp tục “lạc nghiệp” theo kiểu riêng của mình. Vừa đi, anh vừa sưu tầm tư liệu dư địa chí. Gặp hứng thì tự ghi chép chuyện hay, món ngon vật lạ của mỗi vùng miền. Cứ thế, nghề bán bong bóng vẽ vừa đủ nuôi cả gia đình vừa giúp anh thỏa chí tang bồng du lịch khỏi vé từ Cà Mau ra tới Quảng Bình, lại “nở ra” trong gói hành lý của anh một bộ dư địa chí tổng hợp tự tạo đầy ắp hình ảnh chữ nghĩa dày tới hơn ngàn trang.
Ngang dọc liên tỉnh năm này tháng khác không hề hấn gì, vậy mà chỉ một cú đổ dốc rớt cả người lẫn xe xuống suối ở Lâm viên Ea Kao cách nhà có mấy cây số vào năm 1990 đã cắt đứt chuỗi ngày rong ruổi của Võ Văn Hải. Đầu vá bốn mươi tám mũi, thanh quản bị thu hẹp, giọng nói biến thành eo éo. Nhà ngoài đường phải đổi vô trong hẻm để lấy tiền chạy chữa thuốc thang.
Sau khi bình phục Hải đành chuyển qua nghề đúc chậu, trồng hoa kiểng nhưng cái chân vẫn muốn đi. Hễ “nộp” đủ tiền tháng cho vợ là anh lại rủ bạn bè lặn lội khắp các sông, suối sưu tầm rễ khô, đá cảnh về chơi. Hải có tài phát hiện rất nhanh, rất tinh đâu là thần thái ẩn chìm trong gỗ đá vô tri. Anh lại không giấu nghề, luôn chân thật hào phóng nên với bạn bè, biết gì anh sẵn lòng chia sẻ. Võ Văn Hải nhanh chóng được giới chơi sinh vật cảnh biết đến qua các cuộc triển lãm, hội xuân liên tỉnh. Các bộ tác phẩm gỗ lũa, đá cảnh của anh được chia thành nhiều chủ đề “Non sông đất Việt”, “Chiến tranh và hòa bình”, “Môi trường và cuộc sống”, “Xã hội- Nhân văn”.
Tại các cuộc thi, anh đã đoạt nhiều huy chương các loại với những tác phẩm cây, đá.
Trong Hội xuân Huế 2004, quy tụ hàng trăm nghệ nhân đến từ 19 tỉnh thành, bộ đá mỹ thuật 104 tác phẩm của Võ Văn Hải được Ban Tổ chức trân trọng đặt bảng thuyết minh bằng 3 thứ tiếng Việt -Anh- Pháp để phục vụ du khách. Kết thúc festival, riêng Võ Văn Hải đã “bợ” trọn gói 4 huy chương của bộ môn Đá gồm 1 vàng, 1 bạc, 2 đồng với 4 tác phẩm Kỳ thạch, Nha Trang chiều thu, Trên đỉnh phù vân, Chiều núi Tượng. Đến festival Huế 2006, nghệ nhân Đá đến từ Tây Nguyên càng khiến đông đảo quan khách kinh ngạc với bộ tác phẩm lạ lùng, độc đáo mang tên “Kỳ thạch vi ngoạn ảnh”. Vi ảnh đá “Thục nữ” Hòn đá opal trị giá 1,5 tỷ đồng Năm 2005, một chàng lao công nghèo khổ đến tận nhà gạ bán cho anh Hải một hòn đá nặng 1.750 gram, nguyên khối mát lạnh, nhiều vân màu sặc sỡ rất lạ. Hòn đá thôi thúc anh Hải thuyết phục vợ xuất 1,5 triệu đồng ra mua liền. Loay hoay nghiên cứu mãi cũng không biết đây là đá gì, anh Hải lên phố nhờ nghệ sĩ nhiếp ảnh Đào Thọ chụp hình cục đá để gửi đi hỏi chuyên gia. Đào Thọ vừa tấm tắc khen hòn đá, vừa vô tư đặt cục đá vào máy scan, in ra liền mấy tấm ảnh màu phóng lớn. Ông nghệ nhân thông minh bẩm sinh, hơn nửa đời cun cút lượm lặt chốn rừng xanh núi đỏ, ngẩn ngơ nhìn và phát hiện ra công dụng tuyệt vời của máy scan. Hải chạy ngay về nhà hồi hộp hỏi cậu con trai út vừa tốt nghiệp trung cấp tin học: “Con làm như vầy… như vầy được không?”. Cậu nhỏ bật cười: Tưởng gì, việc đó dễ ợt! Mượn về một chiếc máy scan, bố con anh chọn từng góc hoa văn của đá chụp phóng đại lên vài trăm lần, chép vào đĩa, đem ra tiệm ảnh tiếp tục phóng lớn. Hiệu ứng kỳ diệu hiện lên mặt ảnh, những vệt màu tự nhiên ẩn giấu trong đá bỗng chốc hóa thành vô số tác phẩm nghệ thuật huyền ảo lung linh. Sau nhiều ngày đêm say sưa rọi ảnh từ đá, anh hồi hộp đem hòn đá lạ và 243 tấm ảnh đến trình bày với lãnh đạo các hội đoàn, sở ngành liên quan. Hết thảy đều kinh ngạc trước phát kiến này.
Cuộc họp đầu tiên nhằm “Tư vấn ảnh trên đá” đã được tổ chức tại Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật tỉnh Đăk Lăk vào ngày 28/10/2005, có đại diện Hội VHNT, Sở Khoa học & Công nghệ, trường Đại học Tây Nguyên, Hội Sinh vật cảnh, Hội Kiến trúc sư, Cty cổ phần khoáng sản Đăk Lăk v.v… Nhận định ban đầu cho thấy: Đây là một viên đá opal quý và hiếm có, chưa xác định được tuổi cụ thể nhưng ước niên đại hàng triệu năm. Phương pháp chọn chủ đề bằng cách chụp các góc độ siêu nhỏ của viên đá là một sáng tạo mới trong sáng tác ảnh nghệ thuật, đề nghị đặt tên chung cho bộ ảnh là “Kỳ thạch vi ảnh ngoạn”…
Bộ “Kỳ thạch vi ảnh” cùng hòn opal và chủ nhân của nó mấy năm qua đã chu du đến nhiều hội xuân và các triển lãm nghệ thuật. Những bức ảnh gợi cảm lạ lùng mang tên thơ mộng như Con tàu huyền thoại, Thục nữ, Hiroshima, Nét đẹp nguyên sinh, Lên rẫy, Cô gái xứ Phù tang, Thoáng Mỹ Sơn, Chiều Thượng tứ, Tuổi trăng tròn… đến đâu cũng khiến công chúng xôn xao, thích thú.
Tại Festival Huế 2006, họa sư Lê Bá Đảng sửng sốt trước bộ vi thạch ảnh lộng lẫy khổ lớn 80x100cm2 mà ban đầu ông cứ tưởng là tranh sơn dầu vẽ theo trường phái lập thể. Khi ngắm tận mắt hòn đá đối chứng, ông đã đề nghị Võ Văn Hải nhượng lại cho ông “giá nào cũng được, chú cứ nói!” . Nhưng Hải khăng khăng từ chối. Có người hỏi: Anh mua hòn đá có triệu rưỡi, ông Đảng trả anh tới tỉ rưỡi, sao anh không bán? Anh Hải lắc đầu: Hồi mua tôi cứ sợ mình hớ, vì loại đá Opal tương tự, chỉ thua về màu sắc hoa văn, nhiều nơi bán có hai chục ngàn một ký. Viên Opal này không quý tự thân mà quý nhờ cách chơi thôi.
Bác Đảng là nghệ sĩ bậc thầy, ai biết được vào tay ông hòn đá sẽ làm ra những gì nữa! Tôi chỉ là một nghệ nhân bình thường, thậm chí rất nghèo, nhưng hòn đá này đã thành cảm hứng sáng tạo vô tận cho tôi, nó là vô giá! Lãnh đạo thành phố Huế cũng đặt vấn đề mua bộ đá mỹ thuật của anh nhiều lần mà anh không bán. Nhưng cảm động trước tấm chân tình của những nhà quản lý biết yêu nghệ thuật, anh đã quyết định tặng trọn bộ 104 tác phẩm đá mỹ thuật và 60 mẫu đá màu các loại opal, casidon, saphia sưu tầm được tại Đăk Lăk để “Huế gìn giữ phục vụ trong các lễ hội cộng đồng, không được mua bán trao tặng”.
Anh chỉ có nguyện vọng duy nhất, ở một góc phòng trưng bày cho anh được gửi gắm câu thơ:
“Khi tôi chết chôn đi phần xương thịt
Còn trái tim xin sống với thời gian…”.
Hoàng Thiên Nga
------------- hung0989077120@ahoo.com
|
|