Print Page | Close Window

Viết cho Du Ca Nguyễn Đức Quang

In từ Trang nhà: Hội Thân Hữu Gò Công
Category: Văn Học - Nghệ thuật
Tên Chủ Đề: Âm nhạc
Forum Discription: Bàn luận về âm nhạc, gồm Ca Nhạc Sỹ hay các lời bài hát.
URL: http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=4480
Ngày in: 06/May/2024 lúc 8:12pm
Software Version: Web Wiz Forums 8.05a - http://www.webwizforums.com


Chủ đề: Viết cho Du Ca Nguyễn Đức Quang
Người gởi: mykieu
Chủ đề: Viết cho Du Ca Nguyễn Đức Quang
Ngày gởi: 20/Feb/2011 lúc 5:22pm

 


 




Viết cho Du Ca

     Nguyễn Đức Quang

                               Giao Chỉ, San Jose.

 

            image

 

Lời nói đầu :

 Cuối tháng này có tin nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang lên hát ở San Jose

 Lại có tin anh chàng du ca số một đang nằm nhà thương. Tôi thích nhạc du ca và cách trình diễn của anh, xin viết bài này thay lời cầu nguyện.

 

          Nhớ lại chuyện xưa 1984.

       Vào cuối tháng 8-1984, cơn nóng của mùa hè muộn 84 đã thiêu đốt cả miền duyên hải Cali. Trời nóng trên 100 độ F. Thiên hạ đổ xô ra đường vào mỗi cuối tuần để tìm về biển xanh hay núi đỏ. Giao Chỉ tôi thuận bước lãng du, đã có dịp đi ngược chiều con sông Sacramento danh tiếng. Từ miền Santa Clara đi theo con đường số 5 lên phía Bắc cách xa gần 300 dặm tới miền Redding, nơi có 3 con sông gặp nhau giữa núi rừng bao la. Đó là giòng sông Sacramento và hai đứa con song sinh hữu ngạn của nó là sông McCloud và sông Pit.

       Ngày xưa khi người di dân Hoa Kỳ mới đến Cali đã đứng bên bờ nước nhìn xuống cái đại hội sông hồ vĩ đại mà nghĩ cách chế ngự thiên nhiên. Họ muốn tìm cách ngăn chặn khối nước khổng lồ từ các thác nguồn ào ào đổ xuống cùng với những trận mưa rừng ngay tại vùng phát nguyên của ba giòng sông kết hợp.

 

   image

 

       Một dự án chính thức được liên bang chấp thuận năm 1935 nhưng phải mất 20 năm mới hoàn thành. Đập nước vĩ đại cao 600 bộ, dài 3,500 bộ với 6 triệu thước khối bê tông ngăn ngang hạ lưu con sông Sacramento để giữ lại một khối nước bao la tràn ngập 7,000 dặm vuông, làm thành một hồ nước nhân tạo lớn nhất thế giới. Cái đập nước và hồ nước đó mang tên SHASTA.    Đây là một công trình thủy điện đã cung cấp tiện ích cho phần lớn tiểu bang California.

       Nếu du khách chưa từng đến miền Shasta, bạn hãy tưởng tượng đến một nơi mà núi rừng xanh um cây cỏ, rồi có một ngày nước dưới vực sâu từ từ dâng lên. Nước lên cao tràn ngập núi rừng và tùy theo thế đất uốn khúc quanh co để lau sậy chen nhau san sát bên bờ nước.

       Xuống con thuyền, chèo đi giữa cõi mênh mông u tịch, người du khách Việt Nam mất nước đang đi tìm về nguồn nước. Tưởng như lạc đến miền đất ngàn năm cũ, theo tích xưa Sơn Tinh, Thủy Tinh đánh nhau mới vừa hưu chiến. Nước vẫn còn ngập lưng đèo, và núi non còn muốn vươn mình đứng dậy. Con thuyền nhỏ đi giữa hoàng hôn vắng lặng. Tiếng sóng vỗ nhẹ, làm cặp chim bồ nông nặng nề chuyển động.

       Chợt chúng tôi thấy có tiếng ca vang mà ruột gan cồn cào nao nức. Thoạt nghe như thoảng thấy âm điệu Á Châu, càng lại gần càng rõ tiếng Việt. Có lẽ đoàn hướng đạo đồng hương họp trại quanh đây !.Lời ca Việt Nam nghe lanh lảnh giữa trời mây nước Shasta, thật hết sức xúc động. Đổ bộ lên hỏi thăm mới biết có một nhóm anh chị Du Ca cắm trại.

       Bài ca “Việt Nam quê hương ngạo nghễ “ với lới ca bất hủ một thời vang vang trên hồ Shasta ở miền cực bắc California đã làm tôi xao xuyến bồi hồi. Chúng tôi ngồi xuống bên anh chị em và được nghe lại biết bao nhiêu tiếng hát yêu dấu một thời.

       Với cây đàn giây và một cây kèn thổi miệng, anh chị em Du Ca trẻ của các trường đại học Cali đã đi từ “Đường Việt Nam” qua “Hy vọng đã vươn lên” và sau cùng là màn song ca bài “Bên kia sông.”

       Phong trào nhạc Du Ca được biết có nhiều nhạc sĩ tham dự kể cả Phạm Duy, Trần Quang Lộc, Trầm tử Thiêng v.v... Nhưng buổi trưa hôm đó, các bạn toàn chơi nhạc Nguyễn Đức Quang. Kỷ niệm từ tháng 8-1984 đến nay gần 30 năm, nhưng không bao giờ phai mờ trong tâm trí tôi. Các bạn cho tôi một tập bài ca của Nguyễn Đức Quang. Theo thứ tự ABC. Không có mẫu tự nào là không có nhạc của chàng. (A).Anh em tôi… (B) Bên kia sông… (C) Cần Nhau… (D) Dưới ánh mặt trời… (Đ) Đường Việt Nam… (G) Gươm thiêng… (H) Hy vọng đã vươn lên. (K) Không phải lúc đặt vấn đề,.. cứ như thế mà đi cho đến. (V) Việt Nam quê hương ngạo nghễ.

 

     

   image

 

  Du ca tại Việt Nam.

       Dù tai đã nghe quen nhạc du ca, nhưng thực sự cá nhân tôi không biết nhiều về tổ chức của anh em. Đọc thêm tài liệu mới biết nhóm Du Ca ngày xưa từ thập niên 60 đã trở thành một phong trào thanh niên. Những người tuổi trẻ lên đường tìm sinh lộ cho dân tôc và lấy tiếng ca làm ngôn ngữ cho cộng đồng. Trong số rất nhiều anh em, Nguyễn Đức Quang là một người vừa soạn nhạc, vừa trình diễn và vừa lãnh đạo phong trào. Bài ca của các anh đem lại hồn dân tộc, bài ca làm cho cả nước trở thành anh hùng. Chợt bừng tỉnh, thấy mình như Thánh Gióng vươn mình đứng dậy, cưỡi con ngựa sắt mà bay lên tận trời xanh.

       Du ca trở thành con đường lý tưởng của thanh niên. Tuổi 20 đi trên “Đường Việt Nam. Đi dựng lấy huy hoàng, giống da vàng này là vua đấu tranh.”

       Ai cũng có thể vào một buổi sáng thức giấc nghêu ngao : “Đường Việt Nam ôi vô cùng vô tận, Đường ngang tàng ngoài biển Nam, giữa Trường Sơn”.

       Nguyễn Đức Quang là người viết nhạc hùng với những lời ca lý luận hết sức thực tế. Đó là bài “Không phải là lúc ta ngồi mà đặt vấn đề.” Hãy đứng dậy đón chào bình minh với “Hy vọng đã vươn lên. Trong màn đêm bao ưu phiền. Hy vọng đã vươn lên trong lo sợ mùa chinh chiến. Hy vọng đã vươn lên trong mồ sâu quá ưu sầu.”

       Và Nguyễn Đức Quang cũng viết bài tình ca. Bài hát thiết tha, dịu dàng là một bài thơ phổ nhạc. Thi sĩ là ông Nguyễn Ngọc Thạch. Nhà thơ đã viết bài Bên kia sông độc đáo. “Núi mừng vì mây đến rồi.”

       Chàng nói với em rằng “Nói cho vừa mình anh nghe thôi.” Rồi những lời thơ ẩn dụ yêu thương : “Lòng đòi tình vật vã khôn nguôi.” Nhạc sĩ đã dùng lời thơ êm ái đưa vào một điệu nhạc với điều thú vị nhất là hết sức dễ hát.

 

       Du Ca tại San Jose.

       Đó là chuyện Du Ca ngày xưa mà nay tôi mới tìm hiểu để trình bày lại. Nhưng điều ngạc nhiên là khi Nguyễn Đức Quang về trình diễn tại San Jose, chúng ta đã có dịp nghe nhóm anh em Du Ca một thời cùng lên sân khấu. Các anh Trương Xuân Mẫn, Trần Anh Kiệt không ngờ cũng đã Du Ca một thời nay vẫn còn phong độ. Các bạn đã cùng trình diễn hết sức sống động những bài ca của thời binh lửa mà ngày nay vẫn còn nguyên nét hào hùng.

       Nhưng thực sự phải xem Nguyễn Đức Quang hát mới thấy rõ sự quyến rũ của Du Ca.

       Tham dự văn nghệ ta thường nói là đi nghe hát, nhưng với Nguyễn Đức Quang thì phải là đi xem hát. Dân Sinh Media có thu được rất nhiều lần Nguyễn Đức Quang trình diễn, nhưng đã chọn lọc được một lần xuất thần hơn tất cả nhưng lần khác. Các bài “Đường Việt Nam”, “Việt Nam quê hương ngạo nghễ “trình diễn trên sân khấu nhỏ đã được thu hình trong giây phút nghệ sĩ để hồn vào lời ca, tiếng hát, bằng tay chân, bằng dáng điệu và bằng cả tấm lòng. Quí vị có thể tìm thấy và cảm thông với giây phút huyền diệu trong đĩa DVD số 2 của bộ phim San Jose 35 năm nhìn laị qua 3 kỳ biến động.

 

       Phiếm về du ca Nguyễn đức Quang

       Tôi không phải là nhà phê bình âm nhạc, nhưng gọi là phiếm luận thì ai cũng có thể. Xin phiếm như sau. Trịnh Công Sơn kêu gọi ngồi xuống thì Nguyễn Đức Quang thôi thúc đứng lên. Cùng trong cuộc chiến, Trịnh Công Sơn than thở thì Nguyễn Đức Quang chấp nhận. Trịnh Công Sơn nhìn thế giới trong hoàng hôn thì ánh bình minh rọi sáng với Nguyễn Đức Quang. So sánh cả với du ca Phạm Duy sống trong thế giới mùa Thu thì du ca Nguyễn Đức Quang vĩnh viễn là mùa hè. Nếu Phạm Duy tuyệt vọng trong cuộc chiến bi thảm thì Nguyễn đức Quang luôn luôn thấy hy vọng đã vươn lên. Nếu Phạm Duy và Trịnh Công Sơn soạn nhạc cho cuộc đời ca hát thì Nguyễn Đức Quang soạn nhạc để chính mình cùng ca hát với cuộc đời.

       Mùa xuân năm nay, Nguyễn Đức Quang dự trù lên San Jose để làm sống lại du ca thêm một lần nữa. Lần nào cũng có thể là lần cuối. Nhưng lại có tin 911 đưa anh vào bệnh viện. Bài viết này sẽ trở thành lời cầu nguyện.

       Những nghệ sĩ sáng tác và nghệ sĩ trình diễn, họ chia nhau làm cho cuộc sống thăng hoa. Lấy văn hóa tô điểm cho cuộc đời. Nguyễn đức Quang là một trong số các nghệ sĩ hiếm hoi vừa soạn nhạc vừa trình diễn. Vì vậy mỗi lần đi xem du ca Nguyễn đức Quang, chúng ta lại mắc nợ anh khá nhiều. Anh là nhạc sĩ, là ca sĩ và anh lại còn là diễn viên.

       Biết bao giờ khán giả chúng ta mới trả hết nợ nần.

                                                                                        Giao Chỉ, San Jose.

              image   image

http://www.danchimviet.info/archives/28185 - http://www.danchimviet.info/archives/28185


-------------
mk



Trả lời:
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 20/Feb/2011 lúc 6:02pm

 

Phần phát thanh có điểm tin va bình luận về Nguyễn Đức Quang của đài SBS tại Úc Châu. Xin mời nghe ngay kẻo Đài này sẽ xóa bỏ!

http://www.sbs.com.au/yourlanguage/vietnamese/player/page/day/Saturday/time/19/channel/1 - - - http://www.sbs.com.au/yourlanguage/vietnamese/player/page/day/Saturday/time/19/channel/1

(Anthony Do)
 
 
 
 
 
 
 
 


-------------
mk


Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 20/Feb/2011 lúc 6:20pm
 
Cho Đồng Bào Tôi, Hát Cho Người Dân Oan
http://www.youtube.com/watch?v=4rjeNTgW758&NR=1 - http://www.youtube.com/watch?v=4rjeNTgW758&NR=1
 
Nhạc & Lời : Nguyển Đức Quang ,Việt Dzũng
Ca sĩ : Khang Huy, Do Tan Khoa, Justin Vu, Bich Chau
 
 
VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG NGẠO NGHỄ
 
Nhạc :  Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang
Trình bày : NS Nguyễn Đức Quang
 

http://www.youtube.com/watch?v=demX6wk_pSg&feature=related - http://www.youtube.com/watch?v=demX6wk_pSg&feature=related

 
Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Lê sau bàn chân gông xiềng một thời xa xăm
Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loàng xoàng

Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi người
Nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi
Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi
Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt nhân gian

Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông ta miệt mài
Từng ngày qua
Cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam
Triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng

Ta như giống dân đi tràn trên lò lửa hồng
Mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm
Da chân mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời
Ôm vết thương rĩ máu ta cười dưới ánh mặt trời
Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam
Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần gian
Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường đi lên
 
 


-------------
mk


Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 20/Feb/2011 lúc 7:24pm
 
Nhạc Sĩ Du Ca Nguyễn Đức Quang vừa bị xuất huyết mạch máu não
 
(Trần Trung Đạo )

Wednesday, 16 February 2011 10:57

Thông báo: Nhạc Sĩ Du Ca Nguyễn Đức Quang vừa bị xuất huyết mạch máu não và chương trình “Nguyễn Đức Quang và thân hữu” tại San Jose

Theo tin tức được phổ biến website của các nhạc sĩ đã từng sinh hoạt trong Phong Trào Du Ca Việt Nam, ducavn.com, nhạc Sĩ Du Ca Nguyễn Đức Quang vừa trải qua một cơn xuất huyết mạch máu não vào ngày thứ Sáu 11- Feb -2011 , trong lúc ông thật bận rộn và dành hết thời giờ để sắp đặt cho ngày sinh hoạt văn nghệ tại San Jose sắp tới. Cho đến hôm nay ( Thứ Hai 14-Feb-2011) ông vẫn còn đang trong tình trạng hôn mê (coma) và đang còn nằm tại phòng cấp cứu trong bệnh viện thuộc quận Cam, tiểu bang California, Hoa Kỳ. Chúng tôi sẽ đăng tải thêm tin tức nếu có được , và xin qúi anh chị em Du ca viên , bằng hữu và các bạn yêu mến văn nghệ, cùng góp một lời cầu nguyện cho sức khoẻ nhạc sỹ Nguyễn Đức Quang mau chóng bình phục .

Như NguoiVietBoston được biết, trước ngày lâm trọng bịnh, một chương trình văn nghệ dưới chủ đề “Nguyễn Đức Quang và thân hữu” sẽ được thực hiện tại Paloma Cafe, San Jose, vào lúc 6:30 chiều ngày 26 tháng 2. Chương trình, bên cạnh những bài ca về tình yêu, tuổi trẻ, quê hương nỗi tiếng của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang như Vì Tôi Là Linh Mục và Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ, còn có sự góp mặt của nhiều nhạc sĩ trẻ khác như Tâm Nguyên (Nguyễn Tâm), Ngọc Loan và Đinh Trung Chính, cũng như hàng loạt tiếng hát xuất sắc như Đồng Thảo, Khắc Minh, Huy Nguyễn. Chương trình vào cửa tự do.

Theo ý kiến của Ban Tổ Chức, thay vì phải hủy bỏ, chương trình văn nghệ Nguyễn Đức Quang và thân hữu vẫn tiếp tục và xem đây như là cơ hội để vinh danh người anh cả của phong trào du ca nói riêng và vinh danh một nhạc sĩ đã đóng góp hết lòng cho quê hương Việt Nam nói chung.

Anh sẽ không có mặt ở Paloma Cafe, San Jose, vào lúc 6:30 chiều ngày 26 tháng 2, vâng, nhưng chắc chắn Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ
sẽ được hát, như đã từng được hát lên trong sân trường trung, đại học, hát lên khi nắng cháy da người ngoài bải tập Quang Trung, Đồng Đế, Thủ Đức, Nha Trang, Đà Lạt, hát lên giữa biển khơi trùng trùng gió bão, hát lên trong trại tù Cộng Sản, hát lên bên vách lá trại tỵ nạn trong ngày tháng cô đơn và mới đây được hát vang lên trong các cuộc biểu tình chống Trung Cộng xâm lăng Hoàng Trường Sa.

NguoiVietBoston xin chuyển lời mời của ban tổ chức và kêu gọi đồng hương tham dự chương trình văn nghệ vào cửa tự do dưới chủ đề Nguyễn Đức Quang và thân hữu sẽ được thực hiện tại Paloma Cafe, San Jose, vào lúc 6:30 chiều ngày 26 tháng 2. Hãy đến với chương trình Nguyễn Đức Quang và thân hữu mà anh dành nhiều tâm huyết để chuẩn bị vì đây cũng là cách cụ thể nhất để bày tỏ lòng ngưỡng mộ đến nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang và dòng nhạc của anh

NguoiVietBoston.

Nếu phải xếp hạng những bài hát được sinh ra và lớn lên cùng với thăng trầm của đất nước, với thao thức của thanh niên, sinh viên, học sinh, với tâm trạng của những người lính trẻ trong cuộc chiến tranh tự vệ đầy gian khổ ở miền Nam trước đây, tôi tin, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ của nhạc sĩ du ca Nguyễn Đức Quang sẽ là một trong những bài ca được xếp hàng đầu.

Không giống như một số hành khúc quen thuộc trong giới trẻ trước 1975 như Dậy Mà Đi của Nguyễn Xuân Tân, Tổ Quốc Ơi Ta Đã Nghe của La Hữu Vang thiết tha, mạnh mẽ nhưng chỉ giới hạn trong các phong trào sinh viên tranh đấu và ngay khi ra đời đã bị Đảng sử dụng cho mục đích tuyên truyền trong các trường đại học, các đô thị miền Nam, hay Việt Nam Việt Nam của Phạm Duy chan chứa tình dân tộc, kêu gọi người người thương mến nhau nhưng thiếu đi cái hùng khí, sôi nổi của tuổi trẻ, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ của Nguyễn Đức Quang không dừng lại ở nỗi đau của đất nước mà còn nói lên cả những bi thương, công phẫn, thách đố của tuổi trẻ Việt Nam trước những tàn phá của chiến tranh và tham vọng của con người. Trong vườn hoa âm nhạc Việt Nam, Việt Nam quê hương ngạo nghễ nổi bật lên như một biểu tượng cho khát vọng của một dân tộc đã vượt qua bao nhiêu gian nan khốn khó để tồn tại và vươn lên cùng các dân tộc khác trên mặt đất nầy.

Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Lê sau bàn chân gông xiềng của thời xa xăm
Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loang xoang.


Lời nhạc của Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ tương đối khó nhớ nhưng nhờ cách sử dụng ngôn ngữ trẻ trung, mạnh mẽ, tượng thanh, tượng hình như “tiếng cười ngạo nghễ”, “xích kêu loang xoang”, “trên bàn chông hát cười đùa vang vang” hay “Da chân mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời” đã làm cho Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ trở thành độc đáo, không giống như những bài ca yêu nước khác với những ý tưởng quen thuộc và lời ca phần lớn là lập lại nhau. Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ đẹp tự nhiên như một đoá lan rừng, không mang màu sắc chính trị, không nhằm cổ võ hay biện minh cho một chủ nghĩa nào, không cơ quan nhà nước nào chỉ đạo thanh niên sinh viên học sinh phải hát và bài hát cũng chẳng nhằm phục vụ lợi ích riêng của chính quyền, tôn giáo hay đảng phái chính trị nào.

Trước 1975, từ thành phố đến thôn quê, từ các trường trung học tỉnh lẻ đến đại học lớn như Huế, Sài Gòn, từ các phong trào Hướng Đạo, Du Ca đến các tổ chức trẻ của các tôn giáo như Thanh niên Công giáo, Gia đình Phật tử, từ các quân trường Đà Lạt, Thủ Đức, Quang Trung, Nha Trang đến các tổ chức, đoàn thể xã hội từ thiện đều hát Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ.

Sau 1975, bài hát theo chân hàng trăm ngàn sĩ quan và viên chức miền Nam đi vào tù. Nhiều hồi ký, bút ký kể lại Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ đã được hát lên, kín đáo hoặc cả công khai, ở nhiều trại tù khắp ba miền đất nước. Trong tận cùng của đói khát, khổ nhục, đớn đau, Việt Nam quê hương ngạo nghễ đã hoá thành những hạt cơm trắng, hạt nếp thơm nuôi sống tinh thần những người lính miền Nam sa cơ thất thế.

Những năm sau đó, bài hát, như tác giả của nó và hàng triệu người Việt khác lên đường ra biển tìm tự do. Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ lại được hát lên giữa Thái bình dương giông bão, hát lên ở các trại tị nạn Palawan, Paula Bidong, Panat Nikhom trong nỗi nhớ nhà, hát lên ở Sungai Besi, White Head trong những ngày chống cưỡng bách hồi hương, hát lên ở San Jose, Santa Ana, Boston, Paris, Oslo, Sydney trong những cuộc biểu tình cho tự do dân chủ Việt Nam, hát lên ở các trại hè, trại họp bạn Hướng Đạo, các tổng hội sinh viên Việt Nam tại hải ngoại.

Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang, trong buổi phỏng vấn dành cho chương trình Tiếng Nói Trẻ đã kể lại câu chuyện ra đời của Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ trong âm nhạc Việt Nam: “…Thế bài Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ cũng vậy, nó không phải là một bài ca tôi nghĩ là quá lớn, nhưng lúc bấy giờ khi tôi kết thúc tập Trường Ca vào năm 1965, cuối 1965 hay đầu 1966 gì đó, khoảng thời gian đó, 10 bài trường ca, những bài như Nỗi buồn nhược tiểu, Tiếng rống đàn bò, Lìa nhau, Thảm kịch khó nói v.v. những bài nói về đất nước của mình rất là khổ sở, tôi nghĩ nên kết nó bằng một bài hát có tiếng gọi hùng tráng và tha thiết hơn. Thành ra tôi viết bài Việt Nam quê hương ngạo nghễ một cách rất là dễ dàng. Tất cả những ý đó tôi đem vào hết trong bài hát đó để nó vượt qua cái khốn khó, vượt qua cái quê hương nhỏ bé, nhược tiểu mà trở thành một nước to lớn, và lòng người cực kỳ dũng mãnh.

Viết xong bài đó tôi nghĩ chỉ kết thúc tập Trường Ca mà thôi, không ngờ về sau càng ngày đi các nơi càng thấy nhiều người ưa thích bài đó, có lẽ đáp được ước vọng của nhiều người, tôi nghĩ tiếng gọi đáp ứng đúng được tiếng của nhiều người, không riêng gì giới trẻ đâu, cả người lớn tuổi ở các hội đoàn về sau này, rồi đi vào trong quân đội, đi rất nhiều nơi. Thành ra, tôi cho đó là một bài hát tự nó trưởng thành nhưng khi viết tôi chỉ đúc kết cho tập Trường Ca lúc đó mà thôi.”


Thật đơn giản và tự nhiên như thế. Không một ông bộ trưởng Bộ Chiêu Hồi nào đặt hàng hay một ông tổng ủy trưởng Dân Vận nào chỉ thị anh phải viết. Anh viết không phải để thi đua sáng tác hay mong mang về giải thưởng, huân chương. Trong tâm hồn của một nghệ sĩ chân chính, tình yêu nước bao giờ cũng là sự thôi thúc tự nguyện. Anh viết Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ để kết thúc tập trường ca của riêng anh nhưng cũng nối tiếp tập trường ca lớn hơn của đất nước.

Sau ba mươi năm, nhiều nhạc sĩ, ca sĩ đã trở về qua nhiều ngã, trong nhiều tư cách khác nhau, một số tình ca sáng tác trước 1975 đã được nghe lại trong nước, nhưng đây là lần đầu tiên một bài hát đã về lại quê hương qua ngã của trái tim, trở về trong vòng tay nồng ấm của tuổi trẻ Việt Nam.

Bất ngờ và cảm động, một buổi sáng tuần trước, khi đi dạo một vòng qua các blog Việt ngữ, tôi bắt gặp không chỉ những mẩu tin nóng viết vội vàng trên đường phố, những đoạn phim biểu tình vừa mới đưa lên YouTube, những tấm hình ghi lại cảnh xô xát giữa đồng bào, sinh viên với công an, nhưng còn được nghe lại bài hát quen thuộc Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ. Tôi cảm nhận qua lần gặp gỡ đó một niềm vui chung khi có một bản nhạc mà các em sinh viên Việt Nam ở California, Washington DC, Oslo, Paris, Hà Nội, Sài Gòn cùng hăng say hát trong những cuộc biểu tình chống Trung Quốc bành trướng bá quyền mà không cảm thấy ngần ngại, nghi ngờ, xa cách.

Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi người
Nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi
Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi
Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt nhân gian.


Trong số một trăm em đang hát trong nước hôm nay có thể hơn chín mươi em chưa hề nghe đến tên Nguyễn Đức Quang lần nào, và nếu có nghe, có đọc qua bộ máy tuyên truyền của Đảng, cũng chỉ là một “nhạc sĩ ngụy đã theo chân đế quốc”. Biết hay không biết, nghe hay không nghe không phải là điều quan trọng. Điều quan trọng là bài hát đã đáp ứng được ước vọng về tương lai và tình yêu tổ quốc của tuổi trẻ. Tổ quốc, vâng, không có gì lớn hơn tổ quốc.

Văn hoá không phải chỉ là đời sống của một dân tộc mà còn là những gì giữ lại được sau những tàn phá, lãng quên. Việt Nam quê hương ngạo nghễ sau 30 tháng Tư 1975 hẳn đã nằm trong danh sách các tác phẩm “văn hoá đồi trụy” cần phải  tìm mọi cách để xóa bỏ, tận diệt.

Thế nhưng, như giọt nước rỉ ra từ kẽ đá và như bông hoa mọc giữa rừng gai, bài hát đã sống sót, đã ra đi và đã trở về. Để tồn tại, một bài thơ, một bản nhạc cũng phải trải qua những gạn lọc, những cuộc bỏ phiếu công bằng không chỉ của người nghe, người đọc dưới một chế độ chính trị nào đó mà còn của cả lịch sử lâu dài. Bài hát phát xuất từ tình yêu nước trong sáng như Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ sẽ ở lại rất lâu trong lòng tuổi trẻ Việt Nam hôm nay và nhiều thế hệ mai sau.

Là một người thích tham gia các sinh hoạt văn nghệ cộng đồng, bài hát mang tôi về thời trẻ tuổi của mình. Tôi còn nhớ, mùa hè 1973, khi còn là sinh viên năm thứ nhất, Việt Nam quê hương ngạo nghễ cũng là nhạc sinh hoạt chính của trại hè sinh viên toàn quốc quy tụ đại diện sinh viên các trường đại học và cả sinh viên du học về nghỉ hè, do Bộ Giáo Dục Và Thanh Niên tổ chức lần đầu và có lẽ cũng là lần cuối tại trường Thiếu Sinh Quân, Vũng Tàu. Đêm trước ngày chia tay, chúng tôi không ai ngủ được. Ngày mai sẽ mỗi người mỗi ngả, chị về Huế, anh về Đà Lạt, em về Cần Thơ và đa số chúng tôi sẽ trở lại Sài Gòn. Cùng một thế hệ chiến tranh như nhau, khi chia tay biết bao giờ còn gặp lại. Những ngày tháng đó, cuộc chiến vẫn còn trong cao điểm.

Mỹ đã rút quân nên máu chảy trên ruộng đồng Việt Nam chỉ còn là máu Việt Nam. Thảm cảnh của mùa hè đỏ lửa chưa qua hết. Trên khắp miền Nam, đâu đâu cũng có đánh nhau, đâu đâu cũng có người chạy giặc. Mơ ước của tuổi trẻ chúng tôi là được thấy một ngày đất nước hoà bình, một ngày quê hương không còn nghe tiếng súng. Đêm cuối trại hè, chúng tôi ngồi quây quần thành một vòng tròn rộng quanh cột cờ trường Thiếu Sinh Quân và hát nhạc cộng đồng như để vơi đi những vương vấn, lo âu đang trĩu nặng trong lòng. Bài hát được hát nhiều nhất trong đêm đó là Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ, và khi điệp khúc cất lên cũng là khi chúng tôi hát trong nước mắt:

Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông miệt mài
Từng giờ qua cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi.
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng.


Những giọt nước mắt của tuổi sinh viên nhỏ xuống xót thương cho dân tộc mình. Tại sao có chiến tranh và tại sao chiến tranh đã xảy ra trên đất nước chúng tôi mà không phải tại một quốc gia nào khác? Mấy tháng sau, tháng Giêng năm 1974, bài hát Việt Nam quê hương ngạo nghễ đã được hát vang trên đường phố Huế, Đà Nẵng, Sài Gòn, Cần Thơ sau khi Hoàng Sa rơi vào tay Trung Quốc. Những bản tin đánh đi từ Đà Nẵng, danh sách những người hy sinh được đọc trên các đài phát thanh làm rơi nước mắt. Và hôm nay, ba mươi ba năm sau, trong cái lạnh mùa đông trên xứ người, những lời nhạc Việt Nam quê hương ngạo nghễ từ YouTube phát ra như xoáy vào tim. Tôi lại nghĩ đến các anh, những người đã hy sinh ở Hoàng Sa tháng Giêng năm 1974, ở Trường Sa tháng Ba năm 1988. Các anh khác nhau ở chiếc áo nhưng cùng một mái tóc đen, một màu máu đỏ, một giống da vàng, cùng ăn hạt gạo thơm, hạt muối mặn, cùng lớn lên bằng giòng sữa mẹ Việt Nam, và cùng chết dưới bàn tay hải quân Trung Quốc xâm lăng.

Việt Nam, sau ba mươi ba năm “độc lập, tự do” vẫn chưa thoát ra khỏi số phận nhược tiểu bị xâm lược, vẫn chưa tháo được cái vòng kim cô Trung Quốc trên đầu. Việt Nam có một lãnh hải dài trên ba ngàn cây số nhưng thực tế không còn có biển. Cả hành lang Đông hải rộng bao la từ Hải Nam đến Hoàng Sa và xuống tận Trường Sa đã bị Trung Quốc chiếm. Nếu vẽ một đường cung dọc theo lãnh hải đó, ngư dân Việt Nam chỉ còn có thể đi câu cá ven bờ chứ không thể đánh cá như ngư dân Trung Quốc, Nhật Bản, Thái Lan hay các quốc gia khác trong vùng biển Đông. Phía sau tấm bảng in đậm “mười sáu chữ vàng” hữu nghị thắm thiết là thân xác của ngư dân Việt Nam trôi bềnh bồng dọc các hải đảo của tổ tiên mình để lại.

Trong suốt dòng lịch sử, hoạ xâm lăng từ phương Bắc vẫn là mối đe doạ thường xuyên. Khác với các thời đại trước đây, cái bất hạnh của Việt Nam ngày nay không phải chỉ là mất đất nhưng mất đất mà không đòi lại được ngay. 
........
Trận đụng độ giữa Việt Nam và Trung Quốc diễn ra tại Trường Sa năm 1988 theo tác giả Daniel J. Dzurek trong biên khảo “Xung Đột Trường Sa: Ai có mặt trước?” (The Spratly Islands Dispute: Who’s on First?) chỉ kéo dài vỏn vẹn 28 phút và Việt Nam chịu đựng hầu hết thương vong. Với một giới lãnh đạo VN và sự chênh lệch quá xa về kỹ thuật chiến tranh như thế, cuộc đấu tranh giành lại hai quần đảo sẽ vô cùng khó khăn.

Dù sao, tuổi trẻ Việt Nam, khác với các thế hệ Tân Trào, Pác Bó trước đây, thế hệ Hoàng Sa, Trường Sa ngày nay có nhiều cơ hội tiếp xúc, học hỏi và so sánh giữa chế độ các em đang sống với các tư tưởng tự do dân chủ, khoa học kỹ thuật tiên tiến, nhờ đó, hy vọng các em sẽ có những chọn lựa đúng cho mình và cho đất nước phù hợp với dòng chảy của văn minh nhân loại.

Trong cuộc chiến Việt Nam dài mấy mươi năm Đảng đã sản xuất ra không biết bao nhiêu bài hát, bài thơ kích động lòng yêu nước nhưng tại sao các em không đọc, không hát nữa? Như một độc giả trong nước đã trả lời, đơn giản chỉ vì chúng nhạt nhẽo. Ý thức sâu sắc đó đã được thể hiện không chỉ trong khẩu hiệu các em hô mà ngay cả trong những bài hát các em hát. Sau những “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”, “Dậy mà đi”, “Nối vòng tay lớn” của những ngày đầu phong trào, các bạn trẻ trong nước đã đi tìm những nhạc phẩm nói lên lòng yêu nước trong sáng, tích cực, không bị ô nhiễm, chưa từng bị lợi dụng và họ đã tìm được Việt Nam quê hương ngạo nghễ.

Ta như giống dân đi tràn trên lò lửa hồng
Mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm
Da chân mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời
Ôm vết thương rỉ máu ta cười dưới ánh mặt trời.


Mỗi khi nhắc đến những khó khăn đất nước, chúng ta thường nghe đến những “bất hạnh”, “nỗi đau”, “tính tự ti mặc cảm”, vâng đó là một thực tế hôm nay, thế nhưng dân tộc Việt Nam “vốn xưng nền văn hiến đã lâu, nước non bờ cõi đã chia, phong tục Bắc Nam cũng khác” như Nguyễn Trãi khẳng định, không phải chỉ biết đau, biết tự ti mặc cảm mà thôi nhưng từ những nỗi đau đã biết lớn lên bằng tự hào và kiêu hãnh làm người Việt Nam. Chỗ dựa tinh thần của tuổi trẻ Việt Nam hôm nay không có gì khác hơn là lịch sử. Không thể làm nên lịch sử mà không cần học lịch sử. Lịch sử sẽ là vũ khí, là hành trang trong hành trình tranh đấu cho một nước Việt Nam mới, cũng như để xây dựng một Việt Nam tươi đẹp sau nầy.

Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam
Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần gian
Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường đi lên.


Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ như giọt nước mắt bi tráng của tuổi trẻ Việt Nam ngày nào nhỏ xuống trên quê hương chiến tranh khốn khổ, đã bốc thành hơi, tụ thành mây và sau bao năm vần vũ khắp góc bể chân trời đã trở về quê hương qua ánh mắt của em, qua nụ cười của chị, qua tiếng hát của anh, hồn nhiên và trong sáng. Từ “vết thương rỉ máu” của một dân tộc đã từng bị nhiều đế quốc thay phiên bóc lột, lợi dụng và hôm nay còn đang chịu đựng trong áp bức , Việt Nam quê hương ngạo nghễ cất lên như một lời khuyên, hãy sống và hãy vững tin vào lịch sử, sẽ có một ngày, sẽ có một ngày.

Trần Trung Đạo
 
 
http://uminhcoc.com/forums/showthread.php?t=141528 - http://uminhcoc.com/forums/showthread.php?t=141528
 
 
 
 
Ngày 21-2-2011
Tin tức từ "nội bộ gia đình Thụ Nhân" (vì Anh NĐQ là cựu VS khóa 1 CTKD), Anh nguyễn Đức Quang  đã hồi tỉnh , mở mắt , chưa nói chuyện được  , vẫn còn nằm trong ICU (ngay thu 9) . BS đề nghị "giới hạn thăm viếng" vì Anh cẩn nghỉ ngơi.
Xin cầu nguyện cho Anh sớm bình phục.
mk
 
 
 
 


-------------
mk


Người gởi: Nhom12yeuthuong
Ngày gởi: 02/Mar/2011 lúc 9:45pm

/main/tintuc/74-features/24906-phong-s-em-nhc-qdu-ca-nguyn-c-quangq-ti-san-jose.html - Phóng sự Đêm nhạc "Du Ca Nguyễn Đức Quang" tại San Jose      
Tác Giả: Nghê Lữ   
Thứ Tư, 02 Tháng 3 Năm 2011 07:15

Vinh danh tác giả "Việt Nam, Quê Hương Ngạo Nghễ".

http://saigonecho.com/main/tintuc/74-features/24906-phong-s-em-nhc-qdu-ca-nguyn-c-quangq-ti-san-jose.html - http://saigonecho.com/main/tintuc/74-features/24906-phong-s-em-nhc-qdu-ca-nguyn-c-quangq-ti-san-jose.html



-------------
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...


Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 08/Mar/2011 lúc 5:44pm
 
Tin mới nhận được từ chị Cúc, một người Bạn thân của gia đình anh Nguyễn Đức Quang .
Xin tiếp tục cầu nguyện cho Anh .
 
mk
 
 
 
 
From: Bich/Cuc Pham
Date: Tue, 8 Mar 2011 13:12:12 -0800 (PST)
Subject: [TNIC] Update a QuangDuCa

Sáng nay vào thăm  a.Quang mang theo lá Bồ đề của Phi gởi xuống và tất cả lời cần nguyện chân thành của các bạn anh, tôi cầm tay anh nói những lời mà tôi biết các ace muốn nói với anh, không biết anh có nghe được không ?? tình trạng vẩn không có gì tiến triển mà hình như chỉ tệ hơn, Nhìn anh nằm trên giường mà trong lòng tôi dâng lên một nổi nghẹn ngào xót xa. Tôi tự thầm cầu nguyện trong đầu  “let he go with destiny”. Tôi thật sự mất đi sự hy vong là anh sẽ bình phục.

Theo tôi biết anh Quang có ký “ADVANCE DIRECTIVES” do đó cũng giúp cho các cháu dể dàng khi quyết định rút ống thở, hiện nay họ vẩn giử anh trong ICU vì vẩn còn rút máu từ trong óc, cho đến khi bớt máu thi sẽ chuyền qua chổ khác, bác sĩ cũng không còn hy vọng là anh sẽ tốt hơn. Mấy hôm nay tôi bắt dầu tụng kinh “Lương hoàng Sám” kinh này đối với đệ tử con Phật thì kinh rất mầu nhiệm giúp cho những người bệnh được ra đi nhe nhàng. Xin các ace tiếp tụp cầu nguyện cho anh.

Nam mô Cứu Khổ Cứu nạn Đại Từ Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát xin ngài rải nước Cam Lồ giải nghiệp cho bạn con

CÚC

 


-------------
mk


Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 13/Mar/2011 lúc 6:39pm
 
ĐÍNH CHÍNH !!!
 
Sáng nay, mở email, mk vô cùng xúc động với tin :
"Gia đình của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa quyết định rút ống trợ thở" (theo NguoiVietBoston)
 
Và tiếp theo, trên các DĐ của VĐH DL nhiều email tỏ lòng thương cảm, thậm chí có email "phân ưu" ( ! )
 
Nhưng eamil mới nhất của một anh cùng lớp với anh Quang(K1 CTKD-VDHDL) cho biết không có chuyện gia đình anh Nguyễn Đức Quang quyết định rút ống trợ thở.
Và cả email thông tin của chị Cúc , là người bân thân cùa gia đính anh Quang , luôn theo dõi tình hình sức khỏe của anh.
 
Thật là hết biết "NguoiVietBoston" !!!
 
mk
 
 
From: song pham Sent: Mon, March 14, 2011 6:48:11 AM
Subject:  XIN Binh tinh ve truong hop anh NDQuang.
 
From: song pham Sent: Mon, March 14, 2011 6:48:11 AM
Subject:  XIN Binh tinh ve truong hop anh NDQuang.


Cung tat ca ACE Thu-Nhan,

Anh N. D. Quang (Du-ca), nhu moi nguoi deu biet la trong tinh trang nguy kich; Nhung van chua co chuyen gia dinh "quyet dinh" rut ong tho.
Da so cac ban, ke ca anh CT Xuyen da dua vao mot nguon tin do Thai sushi lay tu "NguoivietBoston" voi cai tua de gay suc dong. Nhung noi dung thi chi moi den cho ghi nhan y-kien cac bac si la "kho" chu chua co chuyen rut ong tho! Anh Xuyen da dinh chinh roi!
Toi da phone ch Bich/Cuc hoi tinh hinh, thi van nhu cu.

Xin ACE binh tinh, tiep tuc cau nguyen va cho. Truong hop xau nhat thi cung nen cho gia dinh co thong bao hoac "cao pho" roi hay "Phan Uu", "Chia Buon"!

Mo e-mail ra ma thay 2 chu Phan-Uu thi lai "thot tim" nua!

Than kinh.
PKS



From: Bich/Cuc Pham
Sent: Mon, March 14, 2011 6:58:45 AM
Subject: Re: XIN Binh tinh ve truong hop anh NDQuang.
Dear ACE,
Anh Quang hien van con benh vien , tinh trang cung khong co gi tien trien, sang nay toi co noi chuyen voi cac chau luc 10 gio sang, Cac ACE yen tam co tin tuc gi toi se cho hay lien."Cac chau rat cam on cac bac da quan tam nhung cac chau can danh thi gio san soc cho Bố nen da khong tra loi phone" .
Cuc
 
*****
 
TIN KHÔNG ĐÚNG CỦA "nguoivietboston" 
 
 
 
http://nguoivietboston.com/?p=34805 - - http://nguoivietboston.com/?p=34805
 
Sun, March 13, 2011 10:13:49  

Gia đình của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa quyết định rút ống trợ thở

http://nguoivietboston.com/?p=34805 - -  

Theo email của nhà văn Trần Việt Hải từ California gởi ra cho biết gia đình của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa quyết định rút ống trợ thở vì vậy sẽ giảm thời gian chịu đựng của anh. Các chi tiết về cáo phó và tang lễ sẽ được NguoiVietBoston cập nhật nhanh chóng.

Theo tin tức sáng nay của các bạn thân với gia đình nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang, tình trạng sức khỏe của người anh cả Phong Trào Du Ca cho đến hôm nay 12 tháng Ba, không cải thiện mà càng trầm trọng hơn theo thời gian mê man. Những người thân đang đứng trước một hoàn cảnh không thể làm gì khác hơn là cầu nguyện cho anh được bình an và nếu ra đi sẽ ra đi trong thanh thản. Theo các bác sĩ cho biết, tình trạng của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang không còn nhiều hy vọng.

NguoiVietBoston

 
 
 
 
 
 


-------------
mk


Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 14/Mar/2011 lúc 6:14pm
 
 
Vài Cảm Nghĩ về Nhạc Sĩ NGUYỄN ĐỨC QUANG
(Bích Thủy . ThuNhan K11)

 

 

 

Những người yêu nhạc Việt không phải ai cũng biết đến Nhạc Sĩ Nguyễn Đức Quang. Ngay cả những người đã may mắn được gặp chính nhạc sĩ thiên tài nầy, trong đó kể cả BT, chưa chắc họ đã biết được Nguyễn Đức Quang là ai.   Tuy nhiên, khi nghe anh cất tiếng đàn ca và nhìn phong cách anh trình diễn, người ta bị anh lôi cuốn ngay theo từng lời anh hát và từng nốt nhạc anh gảy trên chiếc đàn thùng.

 

Khi biết được anh là ai thì hi vọng không quá trễ!

Ngày 19 tháng 12 vừa qua, trong dịp ghé lại Nam California, qua buổi họp mặt của anh chị em Thụ Nhân tại đây, BT đã hân hạnh được anh Quang đệm đàn cho BT hát.  Vì sự u mê của mình, lúc đó BT không biết mình đang đứng hát bên cạnh một nhạc sĩ tài ba của quê hương Việt Nam.

 

Có phải chăng vì anh vui vẻ, giãn dị, và khiêm tốn mà mình không thể cảm nhận ngay được tài năng hi hữu của anh, mãi cho đến khi ngồi hàng giờ thưởng thức những nhạc phẩm của anh thì mới biết tài năng thiên phú này? Thật sững sốt khi nghe tin anh bị stroke và thật bàng hoàng khi nghe tin anh vẫn mê man cả mấy tuần qua. Thật khó mà tưởng tượng mới ngày nào anh còn ngồi ôm đàn say sưa ca hát mà ngày nay thì gần như đứt gánh giữa đường.

 

Tuy không sành nhạc du ca, nhưng những bản nhạc nổi tiếng, hùng mạnh, kêu gọi hay ca ngợi lòng ái quốc, BT nghe thật quen thuộc kể cả nhạc lẫn lời.  Như bài “Hy Vọng Đã Vươn Lên” (1967), mà bao nhiêu năm trời của tuổi ấu thơ tham gia sinh hoạt Thiếu Nhi BT đã hát hàng chúa nhật , hay những lúc đi cắm trại đi trên xe cả đoàn nghêu ngao hát. Hay bài “Việt Nam Quê Hương Ngạo nghễ” (1966) không bao giờ thiếu trong những buổi sinh hoạt sinh viên hay biễu tình bên này, BT có ngờ đâu đây là những sáng tác của anh Quang!  Hay bản tình ca tuyệt vời “Bên Kia Sông” (phổ thơ của Nguyễn Ngọc Thạch) nghe xong mà cứ tưởng như vừa lạc vào một cõi siêu thực của tình yêu mà hầu như người nghe nhớ lời, nhớ nhạc mà lại không nhớ (hay không biết) người sáng tác.

  http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/BenKiaSong_Q.mp3 -

 

Có phải chăng vì đam mê âm nhạc mà nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang đã không tìm cách để “marketing” những sáng tác của mình; hay là vì quá chú trọng đến phong trào Du Ca mà giới thưởng thức âm nhạc đã không chú trọng đến những Tình Ca tuyệt vời của anh?


Bản “Mùa Thu Lại Đi” cũng là một tiêu biểu cho nhạc tình lãng mạn của anh Nguyễn Đức Quang.

http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/MuaThuLaiDi.mp3 -

 

Hồn có mùa thu màu xanh lãng du

Dấu chân mưa nhiều em bước qua

Dấu đi về, dấu chân ơ hờ, soi mòn thương nhớ”

 

Thật là đáng tiếc, chưa có một ca sĩ hạng nhất nào hát bài nầy, nếu không như vậy thì có lẽ nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang đã đi vào âm nhạc Việt Nam đúng theo phong cách và tài ba của anh.

 

“Đôi mình chờ mãi ngàn năm có khi

Nhớ thương nhau tìm không lối ra

Em quên về, căn phòng quạnh quẽ, mùa thu lại đi”

 

Qua “Đường Việt Nam” và “Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ,” giới yêu nhạc đã cảm nhận được tấm lòng sắc son yêu nước của anh. Nhạc phẩm “Không Phải Là Lúc” là những căn dặn của một nhạc sĩ ái quốc hoài bảo ước mơ cách mạng thay đổi lối suy tư của những người trẻ. Sáng tác từ năm 1966, kể từ đó đến nay, nếu những người Việt yêu nước đã nghe lời nhạc sĩ để đừng “ngồi đặt vấn đề” hay tranh cãi mà “cứ bắt tay gan lì chúng ta giải quyết” thì quê hương Việt Nam thương yêu hôm nay đã không như ngày nay.

 
Nhạc phẩm “Ngưới Anh Vĩnh Bình” có lẽ là một ca khúc để đời có thể phổ thành kịch để mô tả trung thực sự bạo tàn của chiến tranh Việt Nam thời Pháp thuộc mà qua đó những người Việt quốc gia chân chính đã bị bộ đội  HCM tàn sát, thủ tiêu không gớm tay.

http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/NguoiAnhVB.mp3 -

 

Những thanh niên yêu nước bị  lừa bịp lên đường theo chân kháng chiến:

 “Anh tôi ra đi, không nhắn ai lời nào, nay không tin thư, ôi nhớ nhung làm sao”


Không nghững người em gái trông chờ anh trai, mà người mẹ Việt Nam cũng đứt ruột, nát lòng chờ tin con trai của mình:

 “Hôm nao nghe tin, mai mốt anh qua làng, chao ôi hân hoan, mắt Mẹ rực sáng”


 Nhưng than ôi:

 

 “Đêm nghe bơ vơ, tiếng súng xa đưa lại

Bên trong im hơi, cây nến xiêu mờ cháy

Tôi đang thiu thiu, nghe tiếng chân ai chạy

Xô mạnh cánh cữa lớn, tiếng người ngã ầm xuống

 Nghe qua phên thưa, tôi thấy anh giữa nhà

Tay cong sau lưng, quỳ trước dăm người nữa

“Tên lưu manh kia, kêu hết cha mẹ già!

Ra mà lấy đầu mi, chết vì chống chúng ta”

Mã tấu chớp loáng, anh rướng lên gục người

Máu bắn xuống dưới, và tưới lên mặt tôi

Bên trong lao ra, chị thét lên rụng rời

Ngã chúi, hồn chới với”

 

Khi bộ đội  đã rút đi, thì ra người anh trai, đứa con thương yêu của mẹ già đang trên đường về thăm nhà, đem theo quà cho em, cho mẹ, cho vợ thì bị bộ đội  bắt đem về tận nhà chém chết!

 

 “Trong ba-lô anh, tôi thấy bao nhiêu quà,

Đôi tay đan xinh, đôi guốc cao đẹp quá

Hai đôi bông tai anh tính mua cho mẹ

Tôi tìm trong một góc, có tờ giấy mờ chữ

Run run đôi tay, tôi bóc xem tháng ngày

Thư anh xa xưa định viết cho vợ đấy

Riêng câu sau đây, theo ám tôi suốt ngày

“Mong được thấy đàn bé, sống hạnh phúc lâu dài”

 

BT tình cờ gặp anh Quang tại California không quá 3 tiếng đồng hồ.  Khi trở lại Texas, vẫn chưa biết anh thật sự là ai. Chỉ sau khi nghe tin anh gặp nạn, mới biết tài âm nhạc và nhất là tấm lòng ưu tư cho quê hương dân tộc của anh. Trong gia đình Thụ Nhân, có rất nhiều các bậc đàn anh có tài trên mọi phương diện. Duyên hội ngộ tuy giây lát nhưng sự ngưỡng mộ thì sẽ mãi mãi ghi lại trong tâm hồn.  Xin hãy làm thế nào để đưa anh vào đúng ngôi bậc của một thiên tài âm nhạc và một nhà ái quốc chân thật.


Xin gởi đến anh Quang lòng ngưỡng mộ sâu xa và những lời nguyện cầu thành khẩn nhất của BT.

 

Hà Lê Bích Thủy

3/13/2011

 

PS:  BT xin gởi lại link hình ảnh buổi họp mặt củaThụ Nhân Nam Cali tại quán “Mình Ơi” như một kỷ niệm với nhạc sĩ thiên tài Nguyễn Đức Quang.

  http://www.flickr.com/photos/45970779@N07/sets/72157625571086507/ - - http://www.flickr.com/photos/45970779@N07/sets/72157625571086507/

 

Trong email mới nhất viết cho BT, Diệu Hương K 10 có nhắc đến anh Quang như sau:" ...Hình chụp ở "Mình ơi"vui qua hí, xem lại mới thấy mai mốt làm thành kỷ niệm, nhất là anh Nguyễn Dức Quang, anh đang nằm bịnh viện vì bị stroke nặng, làm sao còn có hình ảnh anh cầm đàn ngày qua được nữa, tội nghiệp cho anh Quang quá.” Thương , dieuhuong.


 
Link tìm hiểu về Nhạc Sĩ Nguyễn Đức Quang, người thành lập phong trào Du Ca Việt Nam:
http://www.ducavn.com/duca_files/VanNghe_files/TacGia/NDQuangB.htm -  

 
Nguồn : DĐ VDHDL


-------------
mk


Người gởi: Lan Huynh
Ngày gởi: 15/Mar/2011 lúc 8:48pm
  <>
   TIN BUỒN 
Nguyễn Đức Quang đã lìa trần 3/12/2011 .Hưởng thọ 67 tuổi
 
http://xa.yimg.com/kq/groups/32256160/257715458/name/XuongSongTaDaOanXuong_NDQ.mp3">
     http://xa.yimg.com/kq/groups/32256160/257715458/name/XuongSongTaDaOanXuong_NDQ.mp3 -      
 
 
http://xa.yimg.com/kq/groups/32256160/1847605841/name/NguoiYeuToiBenh_NDQ.mp3 -  
http://kimvo.net/music/XinChonNoiNay_NDQ_DuCaUcChau.mp3 -  
http://kimvo.net/music/VNQHNgaonghe_NDQ_NganKhoi.mp3 -  
http://kimvo.net/music/VeMienGianNan_NDQ.mp3 -  
http://kimvo.net/music/VeVoiMeCha_NguyenDucQuang.mp3 -  
http://kimvo.net/music/QuanDoanThucTinh_NDQ.mp3 -  
http://kimvo.net/music/HyVongDaVuonLen_NDQ.mp3 -  
http://kimvo.net/music/ChuyenQueTa_NDQ.mp3 -  
http://kimvo.net/music/ChoDongBaoToi_NDQ.mp3 -


Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 16/Mar/2011 lúc 12:22am
 
LanH ơi,
Cho đến hôm nay, Anh NGUYỄN ĐỨC QUANG  vẫn còn  sống . Đừng tin NguoiVietBosTon !
Mời theo dõi ...
mk
 
 
 
1/ Ngày 13-3-2011 báo NguoiVietBosTon loan tin :
 
" http://tranquanghai.multiply.com/journal/item/2704/2704 - Nhạc sĩ NGUYỄN ĐỨC QUANG từ trần ngày 12 tháng 3, 2011
Gia đình của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa quyết định rút ống trợ thở
....................   "
(mykieu có gửi thông báo này lên trang GòCông , bên trên của mục này)
 
 
2/ Sau đó gia đình, bạn bè thân cận anh NĐQuang yêu cầu báo đính chính và gở bỏ thông tin sai trên .
 
  • Takasaki Thai | 19:04 | 3-13-2011

    Kính gửi BBT – NVBoston
    Xin BBT vui lòng kiểm chứng tin v/v gia đình của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa quyết định rút ống trợ thở…và xin vui lòng đính chánh vì tôi vừa nhân được tin từ Chị Cúc và bạn đồng Khóa của anh Quang nội dung như sau:

    "Anh Thai oi ,
    Chi Cuc va cac ban k1-k2 o Cali cho biet gia dinh anh N D Quang chua co quyet dinh rut ong tro tho . Tin tren la tin that thiet .
    xc "

     
    Rất mong,
     
  •  
     
    3/Báo NguoiVietBosTon đã đính chính :
     

    "Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vẫn còn trong ICU, tin quyết định rút ống trợ thở là tin không chính xác

    Hôm qua, theo email của nhà văn Trần Việt Hải từ California gởi ra cho biết gia đình của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa quyết định rút ống trợ thở vì vậy sẽ giảm thời gian chịu đựng của anh. Tuy nhiên, theo tin của một người bạn gia đình đến thăm và cho biết, đến hôm nay, nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vẫn còn được thở qua máy. Quyết định nếu có vẫn chưa thực hiện.

    Tình trạng sức khỏe của người anh cả Phong Trào Du Ca cho đến hôm nay 12 tháng Ba, không cải thiện mà càng trầm trọng hơn theo thời gian mê man. Những người thân đang đứng trước một hoàn cảnh không thể làm gì khác hơn là cầu nguyện cho anh được bình an và nếu ra đi sẽ ra đi trong thanh thản. Theo các bác sĩ cho biết, tình trạng của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang không còn nhiều hy vọng.

    NguoiVietBoston  "

     
     
     
    Tuy nhiên, cho đến hôm nay báo vẫn chưa gỡ tin trên , làm mọi người.... nhầm  : http://tranquanghai.multiply.com/journal/item/2704/2704 - http://tranquanghai.multiply.com/journal/item/2704/2704
     
     
     
     
     
    4/ Ngày 15-3-2011 , một lần nữa, có đọc giả "caonguyenaussie"  yêu cẩu báo phải gỡ tin sai xuống :
     
    " http://caonguyenaussie.multiply.com/ - caonguyenaussie wrote on Mar 15
     
    Đề nghị Anh TQH nên rút bài này xuống khi mà NS Nguyễn Đức Quang vẫn còn đó.

    Cao Nguyên Aussie "
     
     
     
    Vẫn chưa  thấy NguoiVietBosTon thực hiện !?!?!?
    Unhappy


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 27/Mar/2011 lúc 10:29pm
     
     
    NGƯỜI ANH CẢ
    PHONG TRÀO DU CA VIỆT NAM
    ĐÃ VĨNH VIỄN RA ĐI !
     
     
    VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC !
     mykieu
     
     
     
     
    **
    ****
     
     
     
     
     
    CÁO PHÓ CỦA GIA ĐÌNH
    NHẠC SĨ DU CA NGUYỄN ĐỨC QUANG
     
     
     

    CÁO PHÓ

    Gia đình chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin buồn

    Ông Ngọai, Ông Nội, Cha, Bác, Chú, Anh, Em, của chúng tôi là

    Nhạc Sĩ Du Ca Nguyễn Đức Quang

    Đã từ trần lúc 4 giờ sáng  Chủ Nhật ngày 27 tháng 3 năm 2011

    Nhằm ngày 23 tháng 2 năm Tân Mão

    Tại Bệnh viện Fountain Valley Regional Hospital, California.

    Hưởng thọ 68 tuổi.

    Linh cửu hiện được quàn tại  Lakeside Chapel, Westminster Memorial Park,

    14801 Beach Blvd., Westminster , CA 92683

    Tel (714) 893-2421

     

    Lịch Trình Tang Lễ:

     

    - Thứ Bẩy ngày 2 tháng 4 năm 2011

                            - Lúc 4:00 PM : Nhập liệm và phát tang

                            - Từ  5:00 PM  đến  7:00 PM  thăm viếng

    - Từ 6:00 PM đến 7:00 PM: Lễ Tiễn Biệt của Hội Đồng Trung Ương Hướng Đạo Việt Nam

    - Chủ Nhật ngày 3 tháng 4 năm 2011

                            - Từ 9:00 AM  đến 5:00 PM: thăm viếng

    - Thứ Hai  ngày 4 tháng 4 năm 2011

                            - Từ 9:00 AM  đến 11:00 AM: thăm viếng

                            -  Từ 11:30 AM: lễ di quan

                            -  12:30 PM: lễ Hỏa Táng .

     

    TANG GIA ĐỒNG KÍNH BÁO

     
     
    Trưởng Nam:  Nguyễn Đức Tường, vợ Tống Thị Thanh Thảo

    Trưởng Nữ:     Nguyễn Thị Minh Nhiên, chồng Nguyễn Cao Huy

    Đích Tôn:           Nguyễn Đức Tuệ

    Cháu Nội:          Nguyễn Thanh Tâm
    Cháu Ngoại:      Nguyễn Cao Corey
                                Nguyễn Cao Crew
                                Nguyễn Cao Cody

             

    Chị Dâu:          Bà Quả Phụ Nguyễn Đức Minh cùng các con, các cháu (VN)

    Chị:                 Nguyễn Thị Minh Tâm, chồng Dương Thịnh và các con, các cháu (VN)

    Anh Rể:          Nguyễn Mạnh Đàn và các con và các cháu (VN)
     
    Chị:                 Nguyễn Thị Kim Liên, chồng Phạm Khiêm Ích và các con, các cháu (VN)
     
    Em Trai:          Nguyễn Đức Vinh, vợ Phan Thị Sen và các con (Đà Lạt, VN)
     
    Em Vợ:           Nguyễn Mạnh Hùng, vợ Lê Thị Huệ, và các con, cháu (USA)
     
    Em Vợ:           Nguyễn Quốc Bình, vợ Nguyễn Thị Kim Dung và các con (USA)
     
    Em Vợ:           Nguyễn Hồng Ngọc, vợ Võ Thị Phương Thảo và các con (USA)
     
    Em Vợ:           Nguyễn Bảo Lộc, vợ Nguyễn Thị Kim Trang và các con (USA)
     
    Em Vợ:           Nguyễn Lâm Tuyên, vợ Võ Thị Thúy Hằng và  
                          con (USA)
     
    Cháu:            Lê Gia Lệ Thi (USA)
     
     
     
     
     
    Cáo Phó này thay thế thiệp tang. 
    Xin miễn phúng điếu và thay vào đó
    quý vị có thể hiến tặng cho Project Vietnam

     





    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 28/Mar/2011 lúc 3:51am

     

    1/ VIẾT VỀ QUANG DU CA ( tác giả NĐQ Già-Cơ )

        http://gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=1240&PN=1 - http://gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=1240&PN=1
     
     
    2/ Ý NGHĨA HUY HIỆU DU CA
         và CÁC CA KHÚC TIÊU BIỂU CỦA NHẠC SĨ DU CA NGUYỄN ĐỨC QUANG
     
        http://gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=1240&PN=2 - http://gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=1240&PN=2
     
     
     
     
     
     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 28/Mar/2011 lúc 4:18am

     

    TIỄN ANH NGUYỄN ĐỨC QUANG LÀ, MỘT TRẬN CƯỜI VANG

    ( http://www.hoadamonline.com/2011/03/uyen-nguyen-tien-anh-nguyen-uc-quang-la.html - UYÊN NGUYÊN  )
     
     
     
    Sunday, March 27, 2011

    Hôm nay cười vang tiễn Anh là,
    “nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi”
     
     

    http://2.bp.blogspot.com/-xP77H8hx9ws/TY_BRVFR5WI/AAAAAAAAHfc/5Hb2Al_A_54/s1600/NGUYENDUCQUANG_THUM.jpg">
    Từ ngày anh Ngô Mạnh Thu mất đi, thì tôi không còn dịp đến nhà anh Nguyễn Đức Quang nữa. Ngôi nhà ngày ấy cũ, nằm im lìm trên mấy trăm thước sân vuông đối diện một ngôi trường trung tiểu học, mỗi ngày nghe rộn tiếng reo hò của đám học sinh lũ lượt tựu tan. Bấy giờ, ngôi nhà ấy chưa xây cất khang trang như những năm sau này.

    Nghĩa là từ lâu lắm, tôi không còn dịp ngồi bên Anh để được nghe kể lại, được chia sẻ những mẩu chuyện xưa, nay của tuổi trẻ đất nước, trước sau như niềm thổn thức đeo đẳng một dân tộc trót mang thân phận như NỖI BUỒN NHƯỢC TIỂU, nghe xung quanh nghiêng ngã cợt cười, vậy mà vẫn ngạo nghễ, vẫn kiêu hùng, vùng lên “DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI”. Mặt trời rực rỡ màu máu xương đã chảy thành dòng, hằn đục lòng sông của nòi giống Tiên Rồng trải dài trên dòng sử lịch bi tráng:
    Máu ta từ Thành Văn Lang dồn lại
    Xương da thịt này cha ông miệt mài
    Từng ngày qua, cười ngạo nghễ đi trong đau nhức khôn nguôi…
    (VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG NGẠO NGHỄ, 1966)


    http://1.bp.blogspot.com/-gLVJ_09nVvA/TY_Bd0B1iLI/AAAAAAAAHfg/MtIteHcJvOA/s1600/HYHOAnGUYENDUCQUANG.jpg">


    Rồi sau những năm dài, vẫn nghe đâu đó tin Anh, như phân thân đeo đuổi nhiều hoạt động thanh niên xã hội ở trong nước, rồi trở lại Hoa Kỳ, tiếng hát Anh những ngày gần đây lại dậy vang ở những buổi trình diễn Cộng Đồng, ở phòng sinh hoạt nhật báo Người Việt, ở Viện Việt Học v.v…

    Rồi vài bận gặp lại Anh ở tòa soạn, Anh đa đoan với những sáng tác mới và lịch sinh hoạt trình diễn văn nghệ, những chương trình phỏng vấn, giới thiệu..., nên Anh em chỉ nhìn nhau cười, chào và im lặng, sự im lặng thầm hiểu là, hãy cứ dâng cao, tràn lên như một dòng sông, miên man chảy như tiếng nhạc trầm bổng. Trong thế giới hoạt động thanh niên, nhạc là sức sống chuyên chở tuổi trẻ trổ ra biển lớn. Điều đó khẳng định trong dòng nhạc du ca của Nguyễn Đức Quang!

    Sóng Việt về, sóng Việt về
    Trôi từ lẻ loi non cao xa xôi, trôi mãi
    Trôi từ lạch kinh trôi ra sông con
    Rồi từ sông con trôi đi xa hơn
    về tới bể khơi.


    Sóng trôi trên Bạch Đằng
    Sóng reo trên Nhị Hà
    Trôi bao giấc mộng cuồng xâm của ngoại bang



    Triều dâng sóng Việt trôi đi điêu tàn…
    (SÓNG VIỆT, 1965)

    Lời nhạc Nguyễn Đức Quang không chỉ để hát, mà thúc dục tuổi trẻ mạnh mẽ lên đường, như Cha Ông một ngày xa xăm bàn chân đau nhức gông xiềng, vẫn hiên ngang, ngạo nghễ, như sóng tràn tới:
    Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
    Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
    Lê sau bàn chân gông xiềng của thời xa xăm
    Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loang xoang.


    Ta khua xích kêu vang dạy trước mặt mọi người
    Nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi
    Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi
    Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt nhân gian.
    (VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG NGẠO NGHỄ , 1966)

    Lời ca, vừa cất lên thành tiếng đã “VỖ CÁNH CHIM BAY” trên bầu trời lộng, từng nhịp điệu như nước sông tràn tới chực vỡ bờ, mà âm ba thì mở rộng thênh thang một nẻo về nguồn cội:
    Từ Nam Quan Cà Mau từ non cao rừng sau gặp nhau do non nước xây cầu.
    Người thanh niên Việt Nam quay về với xóm làng tiếng reo vui rộn trong lòng.
    Cùng đi lay Trường Sơn cùng đi xoay Hoành sơn cùng đi biến rừng hoang ra lúa thơm
    Vượt khơi ra đảo xa lướt ngàn nước sông nhà ta đắp bồi cho mẹ cha.
    (VỀ VỚI MẸ CHA, 1965)

    Trong tình tự của cội nguồn không phai dấu theo thời gian và không gian, nhạc Nguyễn Đức Quang vẫn cứ vang bay trùm lấp lên tuổi trẻ Việt Nam khắp mọi nẻo đường quê hương khởi đi từ những thập niên 60 và đoan chắc, vẫn ‘NHƯ MÂY TRÊN CAO”, lừng lững bay suốt trên bầu trời Âm nhạc Việt Nam qua mọi thời đại, khi con tim Việt Nam vẫn còn thao thức lay nhịp, để nhắc nhở tuổi trẻ:

    “Còn Việt Nam, triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng.”
    (VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG NGẠO NGHỄ, 1966)

    http://4.bp.blogspot.com/-RNE8u10V8hc/TY_BtxJfM6I/AAAAAAAAHfk/E1o19s0bvP8/s1600/NguyenDucQuang_TUONGNIEM.jpg">

    Bìa tập nhạc DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI
    69 ca khúc về đất nước, tuổi trẻ và tình yêu
    của Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang,
    Đồng Vọng xuất bản 1997 tại Hoa Kỳ
    (Ảnh tư liệu Hoa Đàm)

    Tuổi trẻ trong và ngoài nước, mấy ai không một lần được nghe hay chính mình, một lúc rất tự nhiên đã nghêu ngao hát lời của ca khúc này. Và chỉ cần tiếp tục hát, truyền cho nhau tiếng hát hôm nay, hòa chung đôi tay vỗ đều nhịp anh em như cách giữ sáng cho NIỀM HY VỌNG VƯƠN LÊN, thì tôi chắc một ngày Việt Nam như nỗi lòng thao thức trông đợi của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang, sẽ vươn vai thẳng dậy trước mặt nhân gian, kiêu hùng “DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI.”

    Lịch sử đất nước đã minh chứng vai trò của những Phong trào thanh niên trong mọi thời quật cường của dân tộc, mà vì vậy
    http://www.ducavn.com/ - Phong Trào Du Ca Việt Nam từ khoảng giữa thập niên 60 trở đi, có những trang thanh niên xốc xáo lên đường VỀ MIỀN GIAN NAN với tâm nguyện TỪ NAY GÁNH VÁC; và bằng thành tựu cho ra đời hàng ngàn ca khúc chuyên chỡ tính nhân bản xoa dịu vết thương chiến tranh ở thời cuộc phân chia đôi bờ Nam - Bắc, đã khẳng định vai trò tất yếu của mình trong dòng lịch sử tranh đấu hào hùng và xây dựng quê hương. Dòng nhạc của Nguyễn Đức Quang vì vậy, đã thành Sử Việt.

    Thương quý, kính tiễn Anh,
    Nhạc sĩ Đầu Đàn Du Ca Việt Nam Nguyễn Đức Quang

    Mặc Cốc hạ tuần tháng 3, 2011
    Uyên Nguyên


    * Những chữ viết hoa và nghiêng là bài tựa, hay ca từ của nhạc Nguyễn Đức Quang
     
     
     
    http://www.hoadamonline.com/2011/03/uyen-nguyen-tien-anh-nguyen-uc-quang-la.html - http://www.hoadamonline.com/2011/03/uyen-nguyen-tien-anh-nguyen-uc-quang-la.html
     
     
     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 28/Mar/2011 lúc 4:20am
     
     
      http://www.baocalitoday.com/index.php?option=com_content&view=article&id=1364:ngh-v-anh-nguyn-c-quang&catid=1:cng-ng&Itemid=49 - Nghĩ về anh, Nguyễn Đức Quang
                                                                      
    Nguyễn Hữu Nghĩa

     

    Tôi nhỏ hơn Nguyễn Đức Quang 7 tuổi, gọi anh bằng “anh”, xưng “em”, từ khi tôi mới được 15. Tôi học ở Tây Ninh, cuối tuần về Sài Gòn sinh hoạt du ca. NĐQ từ Đà Lạt về, và ở luôn Sài Gòn, thỉnh thoảng mới về Đà Lạt thi cử ở trường Chính trị Kinh doanh và thăm gia đình. Hai anh em ngụ ở cái gác xép trong nhà để xe của anh Hoàng Ngọc Tuệ, số 114 đường Sương Nguyệt Anh.



    Con đường này ngộ lắm. Đường nhỏ và ngắn, song song với đường Bùi Thị Xuân (có nhà anh Đỗ Ngọc Yến) và Hồng Thập Tự, nối hai đường Lê Văn Duyệt và Bùi Chu (có trụ sở Hướng Đạo Việt Nam. Cái ngộ nhất của đường này là phía bên Bùi Chu, bảng tên đường ghi là “Sương Nguyệt Ánh”, trong khi phía bên Lê Văn Duyệt, bảng ghi “Sương Nguyệt Anh”. Đâu mất tiêu cái dấu sắc, và kiểu chữ, cỡ chữ cũng khác, rõ ra là bảng được thực hiện vào hai lúc khác nhau, do hai người khác nhau.

    Tôi thắc mắc hỏi anh Quang: “Anh hay Ánh?” Có lẽ đang bực điều gì đó, hoặc nghĩ rằng tôi còn con nít mà đã lẩm cà lẩm cẩm, nên anh lầm bầm đáp bừa: “Chả biết là con mụ nào!” Lát sau, anh trả lời nghiêm chỉnh: “Sương Nguyệt Ánh”.

    Cho đến ngày nay, rất nhiều người vẫn nghĩ như anh Quang. Ngay trong cuốn “Sài gòn vang bóng” (2011) mà tôi đang lên trang giúp ông Hoàng Hải Thuỷ, cũng ghi là “Sương Nguyệt Ánh”, mặc dù tác giả biết “con mụ nào đó” là con gái cụ Đồ Chiểu, và viết rằng (đại ý): con gái ở đây mà ông bố (tức đường Nguyễn Đình Chiểu) ở tuốt bên Tân Định, làm sao mà đi thăm!

    Nhân đây, cũng xin nói lại cho đúng: Sương Nguyệt Anh, không có dấu sắc, tên thật là Nguyễn Xuân Khuê, con gái thứ năm của Nguyễn Đình Chiểu, bút hiệu là “Nguyệt Anh”, sau khi chồng mất, bà ghi thêm chữ “Sương” (goá phụ) vào trước bút hiệu. Sương Nguyệt Anh là bà chủ báo đầu tiên của Việt Nam , tờ “Nữ giới chung”.

    Đường Sương Nguyệt Anh rợp bóng mát của hai hàng cây rất cao rất to. Hỏi “cây gì?”, có người bảo là cây sao, có người nói là cây dầu; sau tôi mới biết, “sao” hay “dầu” cũng vẫn là một cây, “sao” là chi, “dầu” là họ, tên khoa học của nó là Hopea odorata. Mùa lá rụng, tôi thường thơ thẩn nhìn lá khô đuổi nhau bay lăng quăng trên mặt đường, nhìn quả khô “nhảy dù” xuống với hai nhánh quay tít như chong chóng. Nhưng, thích mắt nhất không phải là lá bay hay quả rụng, mà có lẽ là những tà áo trắng trường Nguyễn Bá Tòng bên đường Bùi Thị Xuân, tan lớp Chủ nhật, chiều chiều lũ lượt về ngang…

    Trở lại với anh Quang và gác xép nhà để xe ở đường Sương Nguyệt Anh.

    Anh có một chiếc Veloz Solex làm chân. Khi anh về Đà Lạt hay đi đâu xa, tôi lấy xe anh đi chơi khắp Sài gòn, Chợ lớn,.. cho tới khi hết xăng thì kéo cần máy lên, biến thành xe đạp, è ạch đạp về. Ít khi tôi có đủ tiền để đổ xăng. Sau đó anh Quang lại phải è ạch đạp xe ra đường Lê Văn Duyệt mua xăng, khi anh cần tới nó. Anh không rầy rà gì cả, chỉ ghim một tờ tiền vào mảnh giấy, để lên chiếc bàn nhỏ: “Chỉ được dùng để đổ xăng!” Từ đó không ai phải tháo mồ hôi ra đạp xe nữa.

    Anh Quang chỉ có một cậu em – Tùng, ở Đà Lạt. Anh có rất nhiều bạn và rất nhiều đàn em, nhưng có lẽ thân với tôi hơn cả, vì ở chung “nhà”. Tôi dùng xe anh, thỉnh thoảng mặc áo của anh, xài tiền anh cho và … đọc trộm nhật ký của anh (nói ra thì mắc cỡ với mọi người, nhưng không nói ra, tôi mắc cỡ với chính tôi!) Nhật ký anh để ngay trên bàn, và ít khi gấp lại; khi cần bàn viết, tôi lại “phải” giở ra đọc. Đọc đi đọc lại, đọc tới đọc lui, thuộc lòng còn hơn thuộc Kiều. Tất nhiên là tôi không bao giờ tiết lộ những điều anh Quang viết; tôi chỉ có thể nói rằng văn chương của anh trong sáng, lạc quan, yêu đời, kể cả những lúc anh buồn, giống như thơ tình Nhất Tuấn mà anh rất thích.

    Cũng năm 15 tuổi, tôi bắt đầu viết ca khúc, và anh Quang là người sửa cho tôi những bài đầu tiên: Một ngày công tác, Lời một ánh lửa,.. Anh sửa tài ở chỗ là giúp cho bài hát hay hơn mà không làm mất bản sắc của nó. Có lần tôi thử đưa cùng một bài cho hai người sửa, bài Cờ dân chủ, phổ thơ Quách Thoại. Kết quả, bài anh Quang sửa hay hơn bài do Phạm Duy cải biên. Tôi giữ cả hai bài, khi thì trình diễn bài này, khi thì sinh hoạt bằng bài kia; nhiều người cũng bảo tôi, bài do anh Quang sửa “hay hơn.” Đến lúc vượt biên, tôi mất cả hai bài. Anh Quang cũng vượt biên, bài của anh cũng mất, cứ gì bài của tôi. Có lúc đến chơi nhà Phạm Duy khi ông chưa về Việt Nam , hỏi, ông bảo “Còn giữ chứ, để anh tìm xem”; nhưng sau đó không thấy ông nói gì nữa.

    Ít ai biết NĐQ làm thơ. Tôi biết. Tôi phổ bài “Em đã đến” của anh thành ca khúc. Nhiều người hỏi anh Quang: “Em nào vậy?” Anh cười cười, nói lảng. Hỏi tôi, tôi lặp lại câu nói mà anh từng lầm bầm về cái tên đường: “Chả biết con mụ nào!”

    Bóng hồng cai trị đời anh là chị Minh Thông, bạn cùng lớp và cùng nhóm với anh ở Chính trị Kinh doanh Đà lạt. Anh Quang sinh hoạt thanh niên thì hăng hái nhưng học thì lười …gần bằng tôi. Bài làm tập thể, có chị Minh Thông lo. Đi thi thì, như anh kể, có “thằng” Nguyễn Đức Quang khác “học khiếp lắm” ngồi bên cạnh gà bài. Đúng là thân cư thê và cung nô bộc, bằng hữu toàn sao sáng tụ hội! Rồi anh và chị Minh Thông cùng tốt nghiệp. Tôi chúc mừng anh, dò dẫm: “Đậu là quí rồi, cầm đèn đỏ thì đã sao!” Anh chống chế: “Đâu có tệ thế! Ít nhất cũng trên dăm ba người chứ!”

    Chị Minh Thông được sở làm gửi đi Phi Luật Tân tu nghiệp một năm. Năm đó, chúng tôi sống rất kỷ luật theo đúng chương trình chị đã soạn sẵn cho 365 ngày: ngày nào, giờ nào làm việc gì, ăn cơm ở đâu, cuối tuần xem xi nê rạp nào, v.v. và và v.v. Hai anh em rất thuộc bài. Tới giờ, nhìn nhau hô lên một lượt: “Cơm tấm Trần Cao Vân!” hay “Xi nê Vĩnh Lợi!” Thế là phóng lên xe, cứ thế mà đi, khỏi phải nghĩ ngợi, sắp xếp làm chi cho lôi thôi mệt óc!..

    Anh Quang nhập ngũ trước, làm quản ca trong đại đội SVSQ, và trưởng ban Văn nghệ của tiểu đoàn, ra trường về Cục Chiến tranh chính trị. Tôi nhập ngũ sau, cũng làm quản ca trong đại đội SVSQ, và trưởng ban văn nghệ tiểu đoàn, về tác chiến ở Kiến Hoà, chờ giấy tờ gọi về làm ty Dân vận như Vũ Thành An, Đỗ Việt Anh. Chưa về đâu cả thì tới ngày miền Nam sụp đổ, tôi từ chiến trường về Sài Gòn, trốn cho tới ngày xuống thuyền, mang bà ngoại và vợ con vượt biên…

    Cái nhà xe của anh Tuệ, ngoài anh Quang và tôi, đôi khi có thêm các anh Trần Trọng Thức (sĩ quan Hải quân, ký giả Việt tấn xã, sau này có lúc là chồng của kịch sĩ Kim Cương), Trương Lộc (ký giả, sau 1975 tôi mới biết là cán bộ nội thành) ngụ ở tầng dưới. Khách khứa thì lu bù, toàn là chính khách và ký giả, ở nhà trên là khách của anh Tuệ, sau nhà xe, là khách của anh Thức. Anh Quang ít giao du với khách của anh Thức, nhưng qua lại thân mật với khách của anh Tuệ. Anh Thức gọi anh Quang là Nguyễn Đứt Cu. Có gì đâu, chữ Q, người miền Nam đọc là “cu” để khỏi phải chúm môi chúm miệng chi cho vất vả, còn /đức/ hay /đứt/, Trung và Nam kỳ phát âm như nhau!

    Cũng ở cái nhà xe, Trịnh Công Sơn và Tôn-thất Lập thỉnh thoảng tới chơi, rủ rê tôi làm nhạc cách mạng, nhưng thấy không hợp, tôi không làm. Khác với cách tôi xưng hô “anh, em” với NĐQ, không hiểu sao tôi không xưng “em” với TCS và TTL, dù tuổi tác của hai người này lớn hơn anh Quang 5, 6 tuổi. Họ gọi tôi bằng tên, xưng tên hay xưng “mình”, và bảo tôi cũng xưng hô như vậy. Có lần Tôn-thất Lập khoe với tôi một bài hát anh mới viết xong, đã chép lại tử tế; nhưng không phải khoe bài hát, mà khoe thứ mực đen anh dùng, màu mực đen nhánh, khi khô thì nổi lên, và đặc biệt, không bao giờ lấm lem. Để chứng minh, anh dấp nước bọt lên đầu ngón tay, bôi lên mực cho xem. Quả thực không lem, không nhoè! Tôi khen mực tốt, nhưng đùa: “Ai lại đi phun nước bọt lên tác phẩm của mình như thế!” Anh Quang quay mặt chỗ khác, phì cười…

    Nhà trên của anh Tuệ chỉ có hai phòng, một phòng cho anh và một phòng cho hai người: em gái và cháu gái của anh. Khi hai cô xuất giá, phòng trống; và anh Quang đã nhập ngũ, anh Tuệ lấy lại nhà xe để cất xe, gọi tôi lên ở trong khuê phòng trước đây của hai cô. Khi tới phiên anh Tuệ cưới vợ, tôi dọn về căn gác của anh chị Ngô Mạnh Thu, cùng ngụ với nhạc sĩ Giang Châu, một bạn thân của anh Thu, cho tới ngày tôi nhập ngũ.

    Từ khi NĐQ vào lính, ít khi tôi gặp lại anh. Từ khi tôi vào quân trường, rồi ra chiến trường, chẳng bao giờ tôi gặp lại anh. Cho tới sau 1975, anh đi tù cộng sản, rồi ra tù, anh em mới bàng hoàng gặp lại nhau. Anh Quang và anh Tuệ mua xe đò, chở khách kiếm sống. Tất cả chúng tôi đều tìm đường vượt biên, nhưng mỗi người một lối. Anh Quang mang tặng tôi cây tây-ban-cầm 12 giây mà anh thích và anh biết thuở nhỏ tôi cũng thích. Tôi hiểu là anh sắp đi, và chúc anh may mắn. Rồi tới phiên tôi, mua giấy tờ người Hoa, mang cả nhà xuống Cà mau nằm chờ, qua nhiều sự lôi thôi, cuối cùng rồi cũng ra khơi, sang tới đảo Bidong. Tôi gặp lại gia đình anh Quang, chị Thông cùng các cháu Tường và Nhiên, ở đó. Anh được nhận sang Mỹ. Gia đình tôi đi Canada . Lại một lần nữa chia tay.

    Khi biết tin anh Quang bị lao phổi cấp tính, tôi và Nguyên Hương đến thăm, nhân dịp đi California . Rồi anh khỏi. Sau đó, trong một lần cùng Hưng Ca sinh hoạt 30 tháng 4 ở Sacramento, ngụ ở nhà bạn du ca Hoàng Gia Hùng, tôi gặp lại anh Quang. Đó là lần cuối cùng tôi gặp lại anh.

    Tôi thấy anh khoẻ mạnh, nhiệt tình dù hơi mệt mỏi về tinh thần, nhưng không có dấu hiệu gì sẽ lìa nhau ở tuổi 68, dù trước đó, những người bạn du ca của anh, và là bạn bè hay đàn anh của tôi, như Giang Châu, Lê Đình Điểu, Trần Đại Lộc, Trần Đình Quân, Lý Văn Chương, Trầm Tử Thiêng, Ngô Mạnh Thu,.. đã ra đi khá sớm, chưa ai tới tuổi 70, thậm chí, phần lớn chưa tới 60!

    Viết về anh, chỉ bấy nhiêu, nhưng lòng tôi ở với anh. Đường đời muôn vạn nẻo, nhưng chỉ có một nẻo để chúng tôi, chúng ta, mọi người, gặp lại nhau. Hẹn gặp lại anh, anh Quang!

    Nguyễn Hữu Nghĩa


     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 28/Mar/2011 lúc 9:38am
     
     
    Vĩnh Biệt Anh Quang

    Được tin anh giũ sạch trần sa,
    Biết trước, nhưng sao mắt vẫn nhòa.
    Ngạo nghễ quê hương còn đứng đó,
    Âm thầm cát bụi đã bay xa.
    Lòng son một mảnh luôn sừng sững,
    Nhạc cũ muôn đời mãi thiết tha.
    Lặng lẽ anh qua miền vĩnh cửu,
    Đất người mòn mỏi khúc du ca.

                    Trần Văn Lương
                      Cali, 3/27/2011
     
     
     
    Anh Lương kính mến,
    Cho BT theo anh gửi một lời chào vĩnh biệt đến anh Quang nhé. 
    BTrân 
     
     
     
    Biết trước, nhưng mà lệ vẫn sa
    Đón nhận hung tin, mắt nhạt nhòa
    Nỗi Buồn Nhược Tiểu
    , còn đâu đó
    Hy Vọng Vươn Lên
    , vẫn chẳng xa 
    Quê Hương Ngạo Nghễ
    , lòng sừng sững
    Tình Tôi Dốc Nhỏ
    , dạ thiết tha
    Như Mây Cao vút
    , về vĩnh cửu
    Gươm Thiêng Hào Kiệt, vẳng lời ca
     
    BTrân
     
     
    (nguồn tnic)
     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 28/Mar/2011 lúc 4:40pm
     
    HƯỚNG ĐẠO VIỆT NAM
    TRUY TẶNG
    BẮC ĐẨU HUÂN CHƯƠNG
    CHO
    CỐ NS NGUYỄN ĐỨC QUANG
     
    Monday, March 28, 2011

    Ðỗ Dzũng/Người Việt

    http://3.bp.blogspot.com/-OlLGXoQ8TJo/TZDptRPmHHI/AAAAAAAAHhQ/AJiTVmWPaZM/s1600/Nh%25E1%25BA%25A1c%252520s%25C4%25A9%252520Nguy%25E1%25BB%2585n%252520%25C4%2590%25E1%25BB%25A9c%252520Quan_thumnail.jpg">
    SANTA ANA (NV) - Hội Ðồng Trung Ương Hướng Ðạo Việt Nam Hải Ngoại vừa tặng Bắc Ðẩu Huân Chương cho cố nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang trong một buổi lễ trang trọng của chương trình “Chiều nhạc du ca Nguyễn Ðức Quang” tại nhà hàng Emerald Bay, Santa Ana, hôm Chủ Nhật.


    Trước khi trao huân chương, ông Võ Thành Nhân, chủ tịch Hội Ðồng Trung Ương Hướng Ðạo Việt Nam Hải Ngoại, nói: “Nghi thức này là để biểu lộ truyền thống ‘ăn quả nhớ kẻ trồng cây’ của chúng ta. Cố nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang không những tham gia Hướng Ðạo mà còn sáng tác ca khúc ‘Gươm thiêng hào kiệt’ cho phong trào Hướng Ðạo khi mới 17 tuổi.”

    http://3.bp.blogspot.com/-vxCiT-qhgms/TZDo9WH8l5I/AAAAAAAAHhE/jNqT33UhxG8/s1600/128782-NDQ-HuanChuong.jpg">

    Trưởng Võ Thành Nhân (trái) trao Bắc Ðẩu Huân Chương
    cho anh Nguyễn Ðức Tường, con trai cố nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang.
    (Hình: Ðỗ Dzũng/Người Việt)



    “Chúng tôi quyết định trao huân chương này để cảm ơn anh. Ðây là lần đầu tiên trong đời Hướng Ðạo tôi được tham dự một buổi lễ như hôm nay,” ông Nhân nói tiếp.

    Nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang vừa qua đời lúc 4 giờ sáng Chủ Nhật, 27 Tháng Ba, sau hơn một tháng bị tai biến mạch máu não.

    Ðây là chương trình được dự trù thực hiện trước khi nhạc sĩ qua đời.

    http://2.bp.blogspot.com/-eBzZ3DJ5E4A/TZDpHybIIvI/AAAAAAAAHhI/sXpdcsm5_5A/s1600/128782-NDQ-HuongDao.jpg">

    Trưởng Lê Ðức Phẩm, ủy viên truyền thống
    của Hội Ðồng Trung Ương Hướng Ðạo Việt Nam Hải Ngoại,
    nói về Trưởng Nguyễn Ðức Quang.
    (Hình: Ðỗ Dzũng/Người Việt)

    Sau nghi thức Hướng Ðạo, ông Võ Thành Nhân trao huân chương cho anh Nguyễn Ðức Tường, con trai của cố nhạc sĩ, trước sự chứng kiến của hàng trăm đồng hương ngồi kín nhà hàng.

    “Tôi thật sự xúc động khi nhận huân chương thay cho cha mình. Tôi cũng muốn cảm ơn phong trào Hướng Ðạo vì nghĩa cử danh dự này. Cuộc đời cha tôi thật đặc biệt mà khi ông còn sống tôi không biết hết. Ước gì tôi có thể làm được một phần những gì cha tôi đã làm,” anh Nguyễn Ðức Tường chia sẻ với Nhật báo Người Việt.

    Bắc Ðẩu Huân Chương là huy chương cao quý nhất của phong trào Hướng Ðạo Việt Nam trao tặng cho một trưởng có công gìn giữ và xây dựng một phương pháp giáo dục thanh thiếu niên.

    Theo Hội Ðồng Trung Ương Hướng Ðạo Việt Nam Hải Ngoại, cố nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang gia nhập Hướng Ðạo năm 1956, sau này trở thành trưởng và là linh hồn của Liên Ðoàn Lê Lợi.

    Cuộc đời hoạt động Hướng Ðạo và tham gia phong trào du ca của cố nhạc sĩ được rất nhiều người Việt Nam biết đến, không những trong thời gian chiến tranh mà ngay cả sau này ở hải ngoại.

    Nhạc sĩ tham gia thành lập Phong Trào Du Ca Việt Nam ở Sài Gòn năm 1966 và sáng tác nhiều ca khúc nổi tiếng như “Việt Nam quê hương ngạo nghễ,” “Bên kia sông,” “Vì tôi là linh mục,” “Chiều qua Tuy Hòa,” “Về với mẹ cha,” “Hy vọng đã vươn lên,” “Xin chọn nơi này làm quê hương”...

    Sự ra đi của cố nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang để lại nhiều nuối tiếc cho cả phong trào du ca hải ngoại, phong trào Hướng Ðạo và đồng hương.

    Nhạc sĩ Việt Dzũng, đại diện phong trào Hưng Ca, chia sẻ: “Tôi đau lắm, khi biết anh Quang ra đi. Chúng tôi rất thân thiết, từ ngày còn làm báo với cố nhà báo Ðỗ Ngọc Yến. Những người thiết tha ngày xưa giờ không còn nữa.”

    “Phải nói con đường anh Quang mở ra đã tạo nhiều hứng thú cho anh em ở hải ngoại sau này, ví dụ như nhóm Hưng Ca, nhóm Tù Ca. Rõ ràng, những tác phẩm anh Quang để lại là dấu mốc cho thế hệ sau trong mấy chục năm qua, vẫn thích hợp trong giai đoạn hiện nay và sau này nữa,” nhạc sĩ Việt Dzũng nói tiếp.

    http://3.bp.blogspot.com/-csny2h6_EBE/TZDpPwrH89I/AAAAAAAAHhM/j-YOxDv_e8A/s1600/128782-NDQ-HopCa-400.gif">

    Hợp ca “Việt Nam quê hương ngạo nghễ” để cùng hướng về
    Nguyễn Ðức Quang. (Hình: Ðỗ Dzũng/Người Việt)
     
     

    Ông Trần Xuân Ðức, phó chủ tịch Hội Ðồng Trung Ương Hướng Ðạo Việt Nam Hải Ngoại, nói: “Tôi vô cùng xúc động biết tin anh Quang ra đi. Khi còn sinh hoạt Hướng Ðạo tại Việt Nam lúc 15 hoặc 16 tuổi, chúng tôi thường hát những ca khúc do anh sáng tác để hun đúc tinh thần yêu nước. Sau này, khi sinh hoạt bên Mỹ, chúng tôi vẫn hát vang vang những nhạc phẩm của anh, dù chỉ với một cây đàn. Ðó là hình ảnh tôi không bao giờ quên với anh Quang.”

    “Tôi rất buồn, biết anh Quang bị bệnh và dự định đến dự buổi nhạc hôm nay. Không ngờ sáng nay xem TV biết tin anh qua đời. Tôi không có dịp biết anh nhiều, chỉ tiếp xúc vài lần, nhưng tôi biết anh được nhiều người kính trọng,” ông Lưu Lân, cư dân Alhambra, nói.

    Trong suốt chương trình, từng người, từng nhóm, thay nhau lên hát những ca khúc của cố nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang, những bài hát mang đậm tính quê hương và nói lên sự hào hùng của dân tộc Việt.

    Nhà báo Hưng Doãn cho rằng nhạc của Nguyễn Ðức Quang mang đậm chất quê hương khi nói: “Phạm Duy đã làm cho Pleiku nổi tiếng qua bài ‘Còn chút gì để nhớ’, còn Nguyễn Ðức Quang làm cho Tuy Hòa trở nên đáng yêu hơn với ‘Chiều qua Tuy Hòa.’”

    Một trong những ca khúc nổi tiếng nhất của cố nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang phải kể đến là “Việt Nam quê hương ngạo nghễ”. Ca khúc này thường được hát ở mọi cuộc tập hợp thanh niên Việt Nam. Ðây cũng là ca khúc mở đầu cho chương trình của đài phát thanh VNCR hiện nay.

    “Nhạc Nguyễn Ðức Quang gần gũi với đồng bào, không bao giờ xa lánh chúng ta và nói hộ chúng ta bao nhiều điều chúng ta loay hoay mãi mà không nói được hoặc nói hết,” nhà bỉnh bút Bùi Bảo Trúc nhận xét. “Nguyễn Ðức Quang đã ra đi, nhưng Việt Nam vẫn là ‘quê hương ngạo nghễ.’”

    Nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang sinh năm 1944 tại Sơn Tây, theo gia đình di cư vào Nam năm 1954, định cư tại Ðà Lạt năm 1958. Ông tốt nghiệp Ðại Học Ðà Lạt, phân khoa Chính Trị Kinh Doanh, khóa 1.

    Năm 1979, nhạc sĩ Nguyễn Ðức Quang định cư tại Hoa Kỳ và hoạt động liên tục trong ngành truyền thông ở Little Saigon.

    Ông từng là giám đốc trị sự và chủ bút báo Người Việt và là tổng giám đốc đầu tiên của công ty Người Việt từ 1984 đến 1988. Trong thời gian này báo Người Việt phát triển từ tờ tuần báo lên 5 ngày một tuần. Ông cũng là người sáng lập nhật báo Viễn Ðông. Sau khi rời báo Viễn Ðông, ông cộng tác với bạn bè lập công ty báo chí QMS Media, xuất bản báo Chí Linh, Phụ Nữ Diễn Ðàn, đài phát thanh và truyền hình VOC.

    Nguồn: http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/?a=128782&z=1 - Người Việt Online
     
     
     
     
    http://www.hoadamonline.com/2011/03/nvo-huong-ao-viet-nam-truy-tang-bac-au.html - http://www.hoadamonline.com/2011/03/nvo-huong-ao-viet-nam-truy-tang-bac-au.html
     
     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 28/Mar/2011 lúc 5:04pm

     

    Trang Đặc Biệt
    Nguyễn Đức Quang
    do Fa Thăng thực hiện

     
    Xem đầy đủ http://www.ducavn.com/ - http://www.ducavn.com/
     
    *
    **
     
    Trích đoạn ...
     

    Phong Trào Du Ca Việt Nam

    Phong Trào Du Ca Việt Nam dự trù  phối hợp với Nhật Báo Người Việt 
    sẽ tổ chức một ĐÊM TƯỞNG NIỆM cho nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vào tối thứ bẩy 01-tháng Tư -2011
    tại Hội Trường báo Người Việt , Westminster , Cali .
    Kính mời qúi vị và các bạn tham dự .
     
    ________________________________________________
     
    Tiểu Sử

    Tên thật Nguyễn đức Quang, sinh năm 1944 tại Sơn Tây. 
    Theo gia đình vào Nam năm 1954.
    Sinh sống tại Ðà Lạt từ năm 1958.
    Tốt nghiệp đại học Ðà Lạt phân khoa Chính Trị Kinh Doanh khóa 1.
    Bắt đầu sáng tác nhạc năm 1961. Ca khúc đầu tay dành cho Hướng đạo với tên Gươm Thiêng Hào Kiệt.
    Sau biến chuyển chính trị lớn ở miền Nam năm 63, bắt đầu cảm hứng về nhạc Thanh niên và những vấn đề đất nước.
    Năm 1964, chuyển qua hẳn những ca khúc có chủ đề Tuổi trẻ, Quê hương, Dân tộc.xây dựng những đề tài mới cho tập Trầm Ca, hát nhạc tranh đấu xã hội và nhạc sinh hoạt thanh niên và thành lập Phong Trào Du Ca Việt Nam năm 1966 .
    Năm 1979 cùng gia đình đến định cư tại Little Saigon, California Hoa Kỳ, hoạt động liên tục trong nghành truyền thông tại hải ngoại.


    --------------------------------------------------------------------------------

    Ấn Phẩm Của Nguyễn Đức Quang Đã Phát Hành:

    1.- Chuyện Chúng Mình :
    52 ca khúc, viết từ 1960 đến 1964,thời kỳ đầu sáng tác, hầu hết là các khúc tình ca tuổi học trò và thời gian sinh sống tại Đà lạt

    2.-Trầm Ca :
    10 ca khúc cho thanh niên và thời cuộc, những thao thức lớn nhất về con người, đất nước. Những ca khúc này tạo nên cả một cao trào tuổi trẻ nhập cuộc vào các sinh hoạt. là dấu ấn chưa phai mờ trong nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam từ đó đến nay .

    3.- Những Bài Ca Khai Phá :
    trên 40 ca khúc sinh hoạt đặc biệt cho tuổi trẻ , sinh viên, học sinh dùng trong các buổi họp mặt công tác xã hội, các hoạt động đám đông, là tiếng kêu gọi tuổi trẻ đến với nhau cùng xây dựng một đất nước và niềm tin  Khởi động phong trào hát cộng đồng , hát chung khắp mọi nơi, sau này được lan truyền sang nhiều địa hạt và nhiều giới khác, kể cả tôn giáo . Du Ca trở thành hình ảnh mẫu mực con người xã hội mới, đi vào phim ảnh Xin Nhận Nơi Này Làm Quê Hương.

    4.-Cần Nhau :
    12 tình khúc được biết đến nhiều với : Bên Kia Sông, Vì ́ Tôi Là Linh Mục, Cần Nhau, Như Mây Trên Cao, Vỗ Cánh Chim Bay ...

    5.- Thỏ Thẻ Loan Phòng (hay Lời Nguyện Cầu Hạnh Phúc) :
    18 bài sinh hoạt trong ngày hạnh phúc lứa đôi, hình thành 1969 , nhiều bài hì́nh như đă thành nếp trong các đám cưới .

    6.- Khúc Nhạc Thanh Xuân :
    Khoảng 40 bài nhạc sinh hoạt thanh niên quốc tế. Nhiều nhất là các ca khúc trong thời lập quốc Do Thái, phong trào Kibbuz, những bài hát nhân quyền, tự do từ Âu sang Á và Mỹ .

    7.- Hương Đồng Quê :
    Các khúc Dân Ca và nhạc đồng quê nổi tiếng trên thế giới chuyển dịch sang lời Việt, gần 200 bài . hầu hết bị thất lạc năm 1975.

    8.-Phúc Ca Mùa Lễ :
    25 bài đồng dao quốc tế hát trong mùa Gíáng sinh như : Jingle Bells, The Christmas Tree, Silent Night... được coi là những khúc hát vui trong mùa an bình của nhân loại .

    9.-Ruồi Và Kên Kên :
    Hoàn tất năm 1970, gồm 11 bài, là những ca khúc bi phẫn về những vấn đề lớn nhất trong một khung cảnh chính trị và xă hội đen tối nhất của cả 2 miền đất nước Những ca khúc này vẫn được yêu chuộng cho đến nay .

    10.-Dưới Ánh Mặt Trời :
    gỗm những sáng tác trong tập Trầm Ca, Những Bài Ca Khai Phá, Ruồi và Kên Kên,  Bìa: Nguyễn Ðồng, Nguyễn Thị Hợp .Hý họa : Tạ Tỵ, Chóe, Hiếu Ðệ,chân dung: Lê Phúc, Kẻ nhạc: Phạm Xuân Ðài Trình bày: Nguyễn Thiện Cơ, Ngô Mạnh Thu, Hình ảnh sưu tập: Trần Ðại Lộc, Hình bìa: Hồ Ðăng, Xuất bản Ðồng Vọng 1997 tại Cali- USA

     

    Đêm nhạc "Du Ca Nguyễn Đức Quang" ngày 26-2-2011 tại San Jose
     
    http://www.youtube.com/watch?v=3tZVg6Odwlg - http://www.youtube.com/watch?v=3tZVg6Odwlg
     
    Đêm Du Ca Nguyễn Đức Quang tại San Jose không có mặt tác giả…
    Nguyễn Xuân Hoàng
    Chiều thứ Sáu 25 tháng Hai vừa qua, Đêm Du Ca Nguyễn Đức Quang đã được tổ chức tại quán Paloma Café, San Jose, với số người tham dự ngồi kín nhà hàng. Đêm nhạc dự trù sẽ có mặt Nguyễn Đức Quang, nhưng người nhạc sĩ đã bị hôn mê vì tai biến mạch máu não vào một tuần lễ trước đó. Trong một bản tin trên tờ tuần báo Việt Tribune, phóng viên Lê Bình viết, “tuy vậy Ban tổ chức vẫn xúc tiến chương trình và thêm lời ‘cầu nguyện cho ông’”.  

      
     

    " Vì Tôi Là Linh Mục và  Thức Dậy ! Tình Ơi "           

    Nghe và xem tác gỉa trình diễn  lần cuối cùng trong chương trình
    " Thế Giới Du Ca Nguyễn Đức Quang" vào 23-10-2010 tại  Hội Trường Người Việt  Littel SaiGon , Nam Cali, Mỹ Quốc .
     
    http://www.ducavn.com/ - http://www.ducavn.com/
     
     
    (Và gồm nhiều bài nhạc khác do NS Nguyễn Đức Quang trình bày ...)
     
     
     
     

     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 29/Mar/2011 lúc 3:35am
     
     

    Nguyễn Đức Quang

    Bài ca cuối cùng Feb1-2011.wmv

    Nhạc phẩm

    ANH THÍCH EM LẶNG THINH

     
    http://www.youtube.com/watch?v=BLQZB66HBG8 - http://www.youtube.com/watch?v=BLQZB66HBG8
     
     
     
     
    Video clip anh Nguyễn Đức Quang hát và tự đệm đàn:
    "Anh thích em lặng thinh"
    - thơ Pablo Neruda
    - anh Quang phổ nhạc.
    Thời gian: 2 ngày trước Tết Tân Mão
     
     
    ***
     
     
     
    Nguyễn Đức Quang
    hát
    Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ
     
     
    http://www.youtube.com/watch?v=demX6wk_pSg&feature=related - http://www.youtube.com/watch?v=demX6wk_pSg&feature=related
     
     
     
     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 31/Mar/2011 lúc 1:12am
     
     
    VIẾT CHO NS DU CA NGUYỄN ĐỨC QUANG
     
    ***

    TỪ ĐÂY ĐẾN MIỀN VĨNH CỬU


     Hoàng Ngọc Nguyên
    (KHÓA 1-CTKD VĐH DL)
     
     
     

    http://www.thunhan.org/images/upload/Article/2011/Ph%E1%BA%A1m%20V%C4%83n%20B%C3%A2n/image001.jpg">

     

    Nhìn lại quá khứ thường là chuyện nhức nhối. Rất ít khi quá khứ là con đường giải thoát cho những ưu phiền trong cuộc sống ngày nay. Tuy nhiên, nhức nhối hay giải thoát, tháng tư đang đến và chẳng có thể nào tránh được sự trở lại của quá khứ. Câu chuyện của ngày 30-4 lại trở về một phần vì cách lẫn tránh hay cảm tính trong cách nhìn lại một chuyện xa xưa chung cho cả hàng triệu nguòi. Và từ Tân Mão năm nay người ta lại nhớ đến Ất Mão nam xưa - cách đây đúng ba giáp. Và nhớ đến Ất Mão nguòi ta lại còn phải lặn lội ngược dòng với những năm Giáp Dần, Quí Sửu, Nhâm Tý,Tân Hợi, Canh Tuất…  và đến Mậu Thân 1968! Cuối tháng tư này, chăc chắn tâm trí của ta thế nào cũng bận rộn với việc truy tầm “nhân dạng dân tộc” của mình. Thế nhưng chưa đến cuối tháng, chúng ta đã có cảm tưởng như phải sớm nhìn lại những ngày tháng nặng nề đó.

    Hôm chủ nhật, 27-3, Nguyễn Đức Quang, nhạc sĩ du ca, đã ra đi, và ngày mai thứ bảy, 1-4, anh sẽ được đưa đến nơi an nghi cuối cùng. Đó là chuyện có thật - chẳng phải là chuyện Cá Tháng Tư mà có thể có người đã nghĩ như thế, khi biết rằng Quang đã hôn mê hơn 30 ngày trong bệnh viện. Là một nhạc sĩ và ca sĩ trong thể nhạc quần chúng, anh đương nhiên có nhiều người hâm mộ. Nhưng đặc biệt anh còn có nhiều bạn bè trong suốt chiều dài của cuộc đời của anh, những bạn bè như thể ngày càng đông đảo hơn theo cấp số nhân, và khi nguòi ta không còn phân biệt được mình là người hâm mộ hay bạn bè với Nguyễn Đức Quang nữa, thì chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi chúng ta thấy đám đông đến cả mấy trăm người đến nghiêng mình trước linh cửu của anh trong ngày thứ bảy thời tiết có thể cũng mang tâm sự của con ngưòi – chỉ cần cứ ba ngưòi gởi email đến cho anh thì có một ngưòi thu xếp được để đến đưa tiễn anh.

    Quang thuộc thế hệ tuổi trẻ lớn lên giữa khi cuộc chiến tranh Việt Nam lên đến cao điểm, trong khi chế độ quốc gia ở miền nam đã lung lay vì sự tranh chấp quyền hành triền miên giữa các tướng, các tôn giáo bị thao túng, lũng đoạn ngay bởi những người tu hành, và sự bất lực mù mịt chờ thời của các phe phái chính trị quốc gia. Mỹ đã phải gởi quân đến tham chiến từ tháng ba năm 1965, làm cho chiến trường thêm ác liệt từ Khê Sanh, A-Shau ở phía cực bắc đến vùng biên giới tây nam và cực nam là Cà Mau. Tuổi trẻ nói chung, và giới sinh viên thời đó nói riêng, đang ít nhiều rơi vào một tâm trạng cảm thầy bế tắc trong tương lai của mình và tuyệt vọng trước tình hình đất nước: chiến tranh, chính trị, và xã hội có vẻ như tan nát, rã rời. Khi nhìn lại, chúng ta không thấy có một nền giáo dục ở nhà trường hay văn hóa xã hội làm rõ được mệnh lệnh bằng mọi giá phải chiến đấu trước quân thù cho sự vẹn toàn của đất nước.

    Thiếu nền giáo dục đó, không sống hàng ngày trong nền văn hóa đó, cho nên dòng nhạc Tâm Ca của Phạm Duy và ca khúc Da Vàng của Trịnh Công Sơn đã vang lên giảng đường Spellman của Viện Đại học Dalat, là nơi Quang và vợ anh, chị Minh Thông, đã theo học bốn năm trong trường Chính trị Kinh doanh – anh theo ngành chính trị chị đi theo kinh doanh – sau khi đã cùng học chung ở cấp trung học trên vùng đất cao nguyên, và có lẽ đã cùng sinh hoạt với nhau trong những đoàn thể hướng đạo thời đó. Tâm Ca của Pham Duy hát chung với Steve Addis (The Rain on the Leaves) làm cho cuộc chiến trong mắt tuổi trẻ vừa là một số phận không tránh được cho Việt Nam vừa có tính vô nghĩa và tàn phá mãnh liệt đối với dân tộc với xã hội với con người. Những bài Tiếng Hát To là sự phản kháng uất hận với chiến tranh, Để Lại Cho Em làm cho người ta thấy sự mất mát quá lớn khiến cho cuộc sống chẳng còn ý nghĩa gì đáng nói, và Giọt Mưa Trên Lá chỉ làm cho con người thấy thêm bùi ngùi, đau đớn và chẳng có thấy tia sáng nào trong cuộc sống.

    Tính cách phản chiến còn nặng nề hơn ở Ca khúc Da Vàng của nhạc sĩ họ Trịnh mà lẽ ra ông chỉ nên tự giới hạn trong những bài như Phôi Pha, Tình Xa, Tình Nhớ, Như Cánh Vạc Bay và biết bao nhiêu bài khác tương tự vẫn còn nằm trong con tim của nhiều thế hệ đã qua… Vấn đề vào thời đó, là ở chỗ dường như chẳng có gì sai khi lên án chiến tranh gây ra chết chóc, loạn lạc, cùng khổ, mất mát, nhưng những lời chỉ trích đó chỉ nhằm một phía, hoặc là vì người ta nghĩ phía kia sẽ không nghe, không đón nhận, hoặc là vì tính cách “miễn nhiễm” hay “bất khả xâm phạm” của những người gây ra cuộc chiến và có khả năng kéo dài cuộc chiến bởi “bể người vô tận” ở miền bắc, cho nên những phê phán về cuộc chiến lại có vẻ như chỉ nhằm vào chính mình để cho sức công phá mạnh mẽ hơn. Những bài ca của Trịnh Công Sơn không nói lên được sự vô nghĩa của chiến tranh, mà chỉ làm cho người ta thấy thêm hoang mang trước những điều ông muốn nói lên - rốt cuộc có thể kết luận ngay chính ông, ông cũng chẳng hiểu mình thực sự muốn nói gì!

    Dòng nhạc du ca của Nguyễn Đức Quang cũng nổi lên trong giai đoạn đó – như môt alternative. Một sự lựa chọn khác dành cho sinh viên Dalat của chúng tôi thời đó - nhất là giữa khi sinh viên ở Saigon, Huế, Dalat đang xuống đường biểu tình với mục đích mơ hồ và chế độ Saigon còn kém sức thuyết phục vì chỉ có môt cách đáp ứng đơn giản là lựu đạn cay. Chín mười giờ tối, khi rời Spellman sau khi nghe Phạm Duy, hay Trịnh Công Sơn, trên con đường tối thăm thẳm rời khỏi campus của Đại hoc Dalat, chúng tôi mang một tâm trạng nặng trĩu những muộn phiền trong ám ảnh của câu thơ của Vũ Hoàng Chương “Lũ chúng ta đầu thai nhầm thế kỷ”. Và khi nghĩ đến vài năm sắp đến, người ta chỉ tính đến chuyện đi tìm “một chỗ nào khác”, một con đường an toàn không dính líu gì đến trận địa. Thế nhưng sau những “xuất diễn” của Nguyễn Đức Quang, người ta ra về mà như còn thấy ánh đèn sáng choang của sân khấu ở trước mặt mình. Bên tai người ta vẫn còn nghe tiếng ồn ào của đám đông kêu gọi lẫn nhau, và trong đầu vẫn là những lời nhạc có tác động cổ vũ mạnh mẽ.

    Những bài nhạc của Quang, như vẫn được gọi là du ca, chắc chắn nơi trình diễn thích hợp nhất không phải là sân khấu mà trong những đám đông tuổi trẻ cất tiếng ca hòa cùng với dân chúng - trong những năm đó, tại những sinh hoạt như cắm trại, công tác hè ở Suối Thông A, Suối Thông B, hay An Giang, hay Cam Lộ, làm đường lên nhà xác ở Hai Bà Trưng, sơn quét lại cho trường tiểu học Xuân An ở dốc Nhà Chung dưới chân Đài Phàt Thanh Dalat, làm nhà cho dân chúng, đến với những người đồng bào thiều số ở những buông làng xa xôi… Đó là loại nhạc mà tuổi trẻ chúng tôi hát với nhau để cho tăng sức, lên tinh thần trong công tác và thấy cùng nhau chia sẻ một niềm tin nào đó. Trong khi người ta muốn bàn cãi về chuyện chiến tranh và chính trị và đi tìm giài pháp như thể đó là chuyện khả thi, cứ tìm cách nói mà không ra lời và còn lâu mới trở thành hành động, Quang nói “Không phải là lúc ta ngồi mà đặt vấn đế nữa rồi”. Giữa khi chúng ta thấy trước mặt là u ám hơn là tia sáng, Quang nhấn mạnh “Hy vọng đã vươn lên trong màn đêm bao ưu phiền”… Trong khi chúng ta có cảm tưởng đang chĩu nặng trước sự can thiệp của ngoại bang từ bắc vô nam, Quang nhắc nhở rằng chúng ta có một “Việt Nam quê hương ngạo nghễ” và phải nhớ phải chấp nhận sự thách đố của lịch sử cho dù “cờ tự do cắm lên nấm mồ”..

    Khi so sánh nguòi Việt ngày nay với nhiều dân tộc khác trong vùng Đông Á hay Đông Nam Á, chúng ta đau buồn trong cảm nhận chúng ta đã không còn gì mấy, bởi vì chúng ta vốn liếng thì ít, mất mát thì nhiều, phí phạm lại càng không kiểm soát được - từ trong nước dến hải ngoại. Thế hệ nào nay cũng thầy mất nhiều hơn được, giữ thì khó mà mất quá dễ. bởi vì chẳng xác định được trách nhiệm bảo tồn là của ai. Điều mà thế hệ của Quang hay những thề hệ chung quanh đó còn giữ được có lẽ chính là những lời kêu gọi từ thời còn trẻ đó nay vẫn còn khả năng cho chúng ta một niềm vui trong cuộc “tìm kiếm một thời đã mất”. Bởi thế mà khi Quang đến Salt Lake City vào một mùa đông cách đây 5-6 năm, “già trẻ lớn bé” đi photocopy những bài hát cũ để đến với anh để có ít nhất một đêm vui lấp đầy những khoảng trống trong đầu trong đời ngưòi ta có những dịp như thế này mới nhận ra.

    Minh Thông mất được hơn ba năm. Trong hơn ba năm đó, trong nỗi cô đơn càng thêm khủng khiềp khi tuổi già ập đến, lứa tuổi bắt đầu phải mang thẻ Medicare trong người, anh đã can đảm và bất cẩn dấn thân vào cuộc tìm kiếm những gì đã mất vì những cuộc bề dâu trong quá khứ, anh trở lại quê cũ và tìm kiếm trên vùng đất mới. Cách đây không lâu, anh đã một lần thập tử nhất sinh, phải vào cấp cứu, nhưng anh lại cố ngồi dậy, gượng bước ra ngoài, thế mà vẫn tiếp tuc cuộc hành trình đó, có lẽ sự sợ hãi không lớn hơn được nỗi háo hức cái cuối cùng anh có thể tìm thấy. Có thể trong những đe dọa của sức khỏe dang ngày càng trở nên mong manh, anh thấy trong tầm măt hình ảnh của Minh Thông. Và có lẽ anh ngừng lại khi thấy cuối cùng, không có mất mát gì lớn hơn là sự vắng mặt của người hiền thê trên cõi đời tạm bợ này. Anh ra đi để lại sự tiềc thương cho bạn bè khi từ nay tiếng hát bỗng trở nên lạc lỏng, nhưng chúng ta vẫn mừng anh đã về lại bên chị. Sinh ký tử qui!

     
    Hoàng Ngọc Nguyên
    (KHÓA 1-CTKD VĐH DL)
     
     
     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 31/Mar/2011 lúc 5:50pm
     

    Nguyễn Quang Tuyến

    (K 1-CTKD.VDH DL)
     
    VIẾT CHO NS DU CA NGUYỄN ĐỨC QUANG
     
    ***
     
     
     

    Tưởng niệm

     Nguyễn Đức Quang  :

    * Một người Bạn Hiền

    * Một nhạc sĩ du ca trĩu nặng tình quê hương
     
     
     

    Moãi moät cuoäc ñôøi ñeàu coù moät ngaøy giôø ñònh meänh ñeán goõ cöûa. Caùi giôø aáy , ngaøy aáy nhö moät lôøi heïn maø khoâng coù ai coù theå choái töø, troán chaïy. Noù seõ ñeán sôùm hay muoän, ñeán vôùi moät taâm traïng hoûang hoát hay bình thaûn, eâm ñeàm ñoùn nhaän …

    Ñuùng 04 giôø saùng ngaøy Chuû nhaät 27/03/2011 taïi Cali, Myõ, giôø ñònh meänh aáy ñaõ ñeán vôùi Nguyeãn Ñöùc Quang (NÑQ), ngöôøi baïn hieàn cuûa chuùng ta ñaõ bình thaûn, aâm thaàm ra ñi, ñi xa maõi vaøo coõi voâ cuøng.

    Hoâm nay ñaây, chuùng ta töôûng nieäm NÑQ, moät ngöôøi baïn cuûa bao nhieâu ngöôøi thaân quen anh. Moät nhaïc só du-ca naëng tình queâ höông cuûa bao traùi tim thanh nieân daâng traøo nhieät huyeát cuûa thaäp nieân 60 theá kyû tröôùc (1960-1970)

    Nguyeãn Ñöùc Quang ôi! Ngöôøi baïn thaân thöông cuûa anh em Dalat vôùi Trung hoc Traàn Höng Ñaïo vaø vôùi Ñaïi hoïc Dalat : Thuï Nhaân khoùa 1-2. Anh làa ngöôøi thuû lónh chuû xöôùng cuûa Traàm ca, Du ca ngaøy naøo, maét saùng ngôøi trong caùc ñeâm baäp buøng löûa traïi, caùc ñeâm hoûa chaâu nguùt trôøi thaép saùng ñeâm ñen. NÑQ nay ñaõ töø giaõ taát caû vaø ra ñi nhö moät vì sao xeït ngang baàu trôøi taêm toái Anh xuất hiện trong moät giai ñoïan lòch söû laï luøng cuûa ñaát nöôùc, cuûa caû theá heä chuùng ta: "moø maãm ñaáu tranh! Moø maãm toàn taïi! Moø maãm tìm moät choán yeân thaân cho thaân phaän laøm ngöôøi!"

    Nhöõng ai tuoåi ñoâi möôi trong thaäp nieân 60 ôû Mieàn Nam vang reàn ñaïn bom, khoùi löûa nguùt trôøi maø chaúng bieát ñeán NÑQ. Theá heä chuùng ta ngaøy aáy ñaõ thaáy gì? Ñaõ nghe gì? Ñaõ mô öôùc ra sao? Tröôùc maét chuùng ta haøng haøng lôùp lôùp guïc ngaõ, bao laøng queâ röïc löûa aáy, bao meï giaø, em beù …. Tuyeät voïng cuøng cöïc tuyeät voïng! Bao giaác mô tuoåi treû choùng maét trong ñeâm ñen moø maãm mong chôø!

    Vaø trong ñeâm ñen ñoù, NÑQ ñaõ ca vang :"Hy voïng ñaõ vang leân trong maøn ñeâm bao öu phieàn. Hy voïng ñaõ vöôn leân lo sôï muøa chinh chieán. Hy voïng ñaõ vöôn leân trong nhoïc nhaèn traøn nöùôc maét . .. ñang röïc leân trong maøn ñeâm"

    Duø chaân trôøi vaãn mòt muø; duø "khoâng phaûi laø luùc ta ngoài maø ñaët vaán ñeà"; duø Vieät Nam chöa ñöôïc ngaïo ngheã nhö öoc mơ...nhưng tất cả chúng tôi,tất cả những bạn trẻ đã thấy ấm lòng;đã thấy chân trời rạng sáng và âm thầm chờ đón bình minh.

    Hình aûnh NÑQ vôùi caây ñaøn ghita thuøng beân aùnh löûa traïi baäp buøng, vaây quanh hình aûnh vaø aâm thanh ñoù laø haøng ngaøn ñoâi maét ngôøi saùng trong hy voïng, trong öôùc mô; daãu raèng quanh ta vaãn coøn böøa boän taêm toái, ñau thöông.

    NÑQ cuûa nhöõng naêm thaùng aáy laø traùi tim, laø khaùt voïng, laø ngheä só ñem ñeán cho thanh nieân moät cuoät ñôøi khaùc, nieàm vui khaùc beân cuoäc ñôøi tuø haõm voâ voïng trong chieán tranh tham nhuõng, sa ñoïa … tuø haõm bôõi löøa ñaûo chính trò, bôûi tuyeät voïng khoâng loái thoaùt!

    Ta như nước dâng, dâng mãi có bao giờ tàn

    Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang

    Lê sau bàn chân gông xiềng một thời xa xăm

    Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loàng xoàng

    (Nguyễn-Đức-Quang :VN quê hương ngạo nghễ )

    Ai ñaõ traõi qua nhöõng ngaøy thaùng aáy, ñaõ thaáy haøng ngaøn ñoâi baøn tay tuoåi treûvoã caàm nhòp quanh ñoùng löûa haùt vang. Hy voïng ñaõ vöôn leân! – VN queâ höông ngaïo ngheã – ñöôøng Vieät Nam … môùi thaáy ñöôïc baïn chuùng ta, NÑQ coù vai troø naøo trong loøng tuoåi treû ngaøy thaùng aáy!!

    Vai troø cuûa NÑQ ngaøy aáy noù lôùn hôn nhöõng gì maø nhieàu ngöôøi chưa nghó veá anh! Noù lôùn hôn caû phong traøo du-ca, caùc phong traøo thanh nieân sau naøy . .. vì ñaõ maáy möôi naêm ñaõ qua ñi maø trong taâm töôûng theá heä chuùng ta vaãn coøn nhö môùi tinh khoâi: "Con ngöôøi aáy, lôøi ca aáy, daùng ñöùng aáy, trong moät thôøi buoåi aáy!"

    NÑQ chöa ñi ñaâu heát! Chöa ñi xa nôi naøo heát! Maø vaãn con trong moãi chuùng ta . . vaø hoâm nay, chuùng ta ngoài beân nhau töôûng nhôù ñeán anh.

    Nguyeãn Ñöùc Quang sinh naêm 1944, taïi Sôn Taây, Baéc Vieät.Nôi aáy coù Nuùi Taûn Soâng Ñaø, nôi coù nhöõng thi só taøi danh nhö Taûn Ñaø, Quang Duõng. Nguyeãn Ñöùc Quang sinh tröôûng trong moät gia ñình coâng chöùc ngaønh giaùo duïc maãu möïc, anh cuøng gia ñình veà sinh soáng taïi Ñaø Laït naêm 1959,thôøi Trung hoïc – hoïc Trung hoïc Traàn Höng Ñaïo Ñaø Laït vaø naêm 1964 vaøo ñaïi hoïc Ñaø Laït khoùa I Tröôøng Chính Trò Kinh Doanh.

    Ñaø Laït với khung cảnh thơ mộng laø caùi noâi ñeå Nguyeãn Ñöùc Quang cuøng caùc baïn beø thôøi trung hoïc ru tuoåi thô mình thaám ñaãm trong nieàm vui aâm nhaïc. Caùc baïn beø Ñaø Laït cuûa anh luùc aáy cuõng chöa ñònh hình sôõ thích vaø khuynh höôùng ca nhaïc cuûa mình seõ veà ñaâu . Anh laø moät höôùng ñaïo sinh neân ban ñaàu anh laøm nhaïc cho sinh hoïat höôùng ñaïo. Chính tuoåi treû vaø aâm nhaïc hoøa quyeän nhau trong moät saân khaáu vó ñaïi laøm neàn ñoù laø TP. Ñaø Laït thô moäng trong nhöõng thaùng naêm ñaàu naêm 60. Thaønh phoá Dalat đã laø vöôøn öôm cho bao taøi hoa aâm nhaïc, trong ñoù coù NÑQ.

    Theo Nguyeãn Ñöùc Quang, böôùc reõ quan troïng cho naêng khieáu aâm nhaïc cuûa anh laø vaøo naêm 1965 khi gaëp Phaïm Duy taïi Thaïnh Loäc – Thoân , tænh Bình Döông baây giôø.

    Nguyeãn Ñöùc Quang taâm söï: "nhaïc cuûa toâi sau naøy ngöôøi ta goïi laø nhaïc coäng ñoàng, nhaïc sinh hoaït…Moät thöù tình caûm khoâng phaûi chæ daønh cho hai ngöôøi ñang yeâu nhau maø laø moät thöù tình caûm thieát tha noùi leân moái lieân heä giöõa vuøng ñaát vaø con ngöôøi" .(1)

    Nhaïc cuûa Nguyeãn Ñöùc Quang gaén lieàn vôùi coâng taùc xaõ hoäi, vôùi tuoåi treû, vôùi löûa traïi…Vôùi böøng böøng söùc soáng. Tröôùc ñoù ñaàu naêm 1965 laø traïi suoái Thoâng A ôû Ñôn Döông Ñaø Laït, vaø tieáp ñeán giöõa naêm 1965 laø traïi Thaïnh Loäc Thoân hôn 300 traïi vieân… vaø tieáp theo laø traïi CPS ôû Myõ Tho…

    Vaø döôùi aùnh löûa traïi baäp buøng, döôùi trôøi ñaày traêng sao, haøng traêm ñoâi maét röïc söùc soáng … coù moät cuoäc gặp quan trọng trong sự nghiệp âm nhạc trong ñôøi Nguyeãn Ñöùc Quang: Taïi ñaây Quang gaëp Phaïm Duy. Phaïm Duy ñang phoå bieán 10 baøi Taâm Ca laàn ñaàu. Nguyeãn Ñöùc Quang taâm söï : " Dòp naøy nhaïc só Phaïm Duy ñeán sinh hoïat vôùi toøan theå sinh vieân chuùng toâi. Oâng ñang laøm loaïi nhaïc môùi maø oâng goïi laø 10 baøi taâm ca, luùc ño chæ xong coù 7-8 baøi. Oâng haùt nhöõng ca khuùc naøy vaø toâi bò choaùng ngôïp vì bôûi nhaïc vaø lôøi cuûa nhöõng baûn taâm ca naøy. Oâng haùt moät hôi naêm baøi vaø trong giôø nghæ cuûa oâng toâi ñöôïc anh em cuûa nhoùm ñaåy ra trình dieãn moät soá ca khuùc cuûa toâi. Chæ laø vaøi baøi ca sinh hoïat maø thoâi.

    Toâi bò nhaïc cuûa Phaïm Duy hôùp hoàn theá naøo thì oâng ngaïc nhieân veà nhöõng ca khuùc cuûa toâi nhö theá. Sau ñoù, hai beân gaëp gôõ nhau, vôùi Phaïm Duy oâng cho toâi laø moät khaùm phaù môùi… Do ñoù, Phaïm Duy ñeà nghò moãi tuaàn gaëp nhau 1 laàn vaøo toái thöù naêm ñeå haùt cho nhau nghe nhöõng saùng taùc môùi… Toâi ñaõ trình baøy cho Phaïm Duy nghe toaøn boä nhöõng ca khuùc trong taäp traàm ca. Noäi dung nhöõng ca khuùc naøy laø ñaët vaán ñeà thanh nieân ñoái vôùi vaän maïng ñaát nöôùc, ñöa ra nhöõng suy nghó tuoåi treû nhö caùc saùng taùc noåi buoàn "nhöôïc tieåu" , " tieáng haùt töï do", ‘lìa nhau". (1)

    YÙ töôûng treân cuûa anh Quang vaø nhoùm baïn beø Dalat luùc aáy coù leõ cuõng laø cöông lónh cuûa du ca sau naøy: ca hát nói lên những vấn đề của cuộc sống , của thanh niên trước vận mệnh đất nước.  Nhöõng ai ñaõ soáng qua thôøi kyø aáy, nhöõng ai coøn nhôù laïi thôøi kyø aáy seõ thaám thía hình aûnh ngöôøi ngheä só daùng gaày gaày oâm caây ghi-ta nhaém maét maø haùt veà thaân phaän gioáng noøi!! Anh Nguyeãn Ñöùc Quang ñaõ laøm nhö theá!

    Nhöõng naêm 65-70 roä leân nhöõng traïi heø, traïi coâng taùc xaõ hoäi, traïi cöùu hoä thieân tai chieán tranh … Coù theå coù nhieàu khuynh höôùng chính trò lôïi duïng tuoåi treû vaø hình thöùc "hoäi traïi" ñeå coù caùc yù ñoà khaùc. Nhöng luùc aáy, chính ñaøn haùt vaø hoïat ñoäng  coäng ñoàng ñaõ keát noái tuổi trẻ khắp nơi. Vaø cuõng töø duyeân laønh ñoù maø Du ca ra ñôøi, coù giaáy pheùp hoïat ñoäng töø naêm 1966, chæ laø hôïp thöùc hoùa moät phong traøo ñaõ coù töø naêm 1965 maø thuû lónh laø nhaïc sì Nguîeãn Ñöùc Quang vaø caùc baïn beø hôïp taùc.

    Du ca khoâng laø ca nhaïc "phaûn chieán" nhö yù nghóa phaûn ñoái chieán ñaáu cuûa phe naøy maø chaáp nhaän söï chieán ñaáu cuûa phe khaùc. Phaûn chieán cuûa du ca laø phaûn ñoái chieán tranh, cheát choùc bom ñaïn ñeán baát cöù töø ñaâu. Xin haõy traû laïi yeân laønh cho queâ höông , cho con ngöôøi, cho thaân phaän 1 con ngöôøi!!

    Hoâm nay tieãn ñöa Nguyeãn Ñöùc Quang, ta noùi nhieàu ñeán ngöôøi nhaïc só Du ca nôi anh, noùi nhieàu ñeán moät thôøi anh ñaõ cuøng baïn beø laøm haøng trieäu traùi tim thanh nieân luùc aáy roän raõ, doàn daäp cuoán theo lôøi ca, nhạc ñieäu cuûa Du ca :

    ùCung đi xoay Hoành Sơn,Cùng đi lay Trường Sơn.

    Cùng đi biến đồng hoang ra lúa thơm.

    Vượt khơi ra đảo xa ,lướt ngàn nước song nhà

    Ta đắp bồi cho Mẹ Cha.

    Ñeán naêm 1975, du ca khoâng coøn, Nguyeãn Ñöùc Quang , rôøi queâ höông ñi tìm moät nôi soáng khaùc. Ñaønh phaûi vaäy thoâi, cuõng nhöõng con ngöøôøi xöa aáy, nôi xa x, khoù maø caát leân tieáng haùt du ca, khoù maø ngoài laïi beân nhau ñeå saùng taùc moät caùi gì nhö thuôû cuõ, vì nhö anh noùi: "ngaøy xöa toâi soáng thaät treân queâ höông toâi. Toâi ñau töøng noãi ñau cuûa nhöõng ngöôøi lính, nhöõng baø meï nhöõng ngöôøi vôï, nhöõng noâng daân, nhöõng ngöôøi lao coâng, nhöõng em beù, nhöõng ngöôøi giaø… Ngaøy nay, toâi khoâng coù cô hoäi tích luõy nhöõng chaát lieäu vöøa keå. Toâi cuõng coù theå naën ñöôïc nhöõng ñieàu ñoù, nhö nhöõng saùng taùc thuaàn kæ thuaät vaø trí tueä cho duø coù hay vaãn coù moät caùi gì ñoù khoâng thaät maø thaønh thöû noù cöù göôïng maø khoâng ñi vaøo loøng ngöôøi". (1)

    Anh ñaõ ñeå Du ca nguû yeân. Anh ñaõ ñi vaøo hoïat ñoäng baùo chí, anh laø chaát keát noái baïn beø Thuï Nhaân khaép nôi… Anh vaãn oâm ñaøn haùt, nhöng khoâng coøn haùt du ca!!

    ÔÛ nôi xa aáy, anh vaãn mô: ". Chuùng toâi tin raèng coù luùc … anh em chuùng toâi coøn soáng cho duø chæ thoi thoùp thôû, chuùng toâi cuõng seõ trôû veà ñeå nhaêm maét treân maõnh ñaát chuùng toâi ñaõ sinh ra, ñaõ lôùn leân."(1)

    Vaø Anh Quang ñaõ ra ñi luùc 4 giôø saùng ngaøy 27/03/2011 taïi Cali, chöa kòp trôû veà thoi thoùp, ngöng thôû treân maõnh ñaát queâ höông maø anh ñaõ naëng tình. Anh chöa kòp trôõ veà nhöng caû söï nghieäp cuûa anh, caû moät ñôøi nhaïc só maõi maõi ñaõ trôû veà, maõi maõi con tim noùng hoåi ñoù vaãn coøn hoøa nhòp soáng trong doøng chaûy cuûa queâ höông.

    Töôûng nieäm Nguyeãn ñöùc Quang cuõng laø xaùc tín vôùi anh veà caùc giaù trò maø anh ñaõ ñeå laïi trong loøng baïn beø anh treân queâ höông anh ñaõ moät thôøi vaø maõi maõi trong 1 goùc con tim cuûa moïi ngöôøi bieát ñeán anh.

    Nguyeãn Quang Tuyeán

    (K1-CTKD.VDH DL)
     
     
     
     
    Ghi chuù:

    (1) Hoøang Khôûi Phong: "noùi chuyeän vôùi Nguyeãn Ñöùc Quang" – 1998, in ôû Baùo Vieät, Cali.

     



    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 31/Mar/2011 lúc 6:15pm
     
     

    Nguyễn Xuân Phước

    (CTKD.VDH DL)

    Richardson, Texas

     
     
    VIẾT CHO CỐ NS DU CA NGUYỄN ĐỨC QUANG
     
     
     
     

    March 31, 2011

    Máu Ta Từ Thành Văn Lang Dồn Lại ...

    Thế hệ của tôi sinh ra và lớn lên khi đất nước chia đôi. Khi chiến tranh leo thang, tin tức chiến tranh tràn lan trên báo chi, tôi phải di chuyển từ miền trung chiến tranh nghèo đói vào Sài gòn. Tuổi thiếu niên của tôi phải chung đụng và lạc lõng giữa một thế giới phồn hoa của một đất nước đầy khói lửa. Những vấn đề về quê hương đất nước bắt đầu nhen nhúm trong tâm hồn tôi.

    Đến cuối năm lớp 10, thằng bạn thân nhất của tôi bị gọi nhập ngũ. Nhìn người bạn thân mặt búng ra sữa, xúng xính trong bộ áo trận về thăm nhà tôi không khỏi xót xa. Tương lai của thế chúng tôi mù mịt trong chiến tranh và đắm chìm trong khói của lựu đạn cay trong thành phố.

    Sống trong một đất nước chiến tranh dưới sự lãnh đạo của những người không có tâm và tầm nhìn dân tộc, cả một thế hệ thanh thiếu niên miền nam lớn lên và mất định hướng. Lòng yêu nước của thế hệ của chúng tôi không có lãnh đạo. Chúng tôi, có đứa biến mất khỏi thành phố đi theo Việt cộng vì có thân nhân trong chiến khu. Những đứa còn lại vùi đầu vào học hành, sách vỡ, kiến thức để nuôi chút hy vọng trong tương lai. Có những đứa con nhà giàu biến thành những tay ăn chơi. Có đứa sửa soạn để lên đưòng nhập ngũ. Chúng tôi cũng lao đầu vào những sinh hoạt hướng đạo, nhà thờ, thanh niên Phật Tử. Có đứa tham gia xuống đường.

    Thập niên 1960-1970 tràn đầy giòng nhạc mới. Những thiên tài âm nhạc Việt Nam đã xuất hiện ở học đường rồi lan ra xã hội. Những bài hát của Trịnh Công Sơn với lời ca về thân phận người Việt Nam da vàng đưa tôi về với tình tự quê hương. Những tình ca của Từ công Phụng, Vũ thành An, Ngô thụy Miên, Lê Uyên Phương, Vũ Đức Sao biển, tình ca Tôn thất Lập, v.v. đã ru tuổi thiếu niên của tôi. Giữa những dòng nhạc tình ca, và những bài ca về thân phận, tôi bắt gặp dòng nhạc của Nguyễn Đức Quang với bài Việt nam Quê Hưong Ngạo Nghễ với lời ca chất chứa niềm hy vọng và lòng yêu nước. Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ là liều thuốc tinh thần làm cho tôi có ý thức về dân tộc và lịch sử dựng nước và giữ nưóc của cha ông.

    Mỗi khi nghe ... Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại, xưong thịt nầy cha ông miệt mài ... tôi cảm nhận đưọc cái gì rất thiêng liêng từ năm ngàn năm trưóc đổ dồn vào con ngưòi nhỏ bé của minh. Tôi có cảm cảm tưởng tôi không phải chỉ là tôi mà là cả một dòng sử Việt chảy trong tôi. Sau nầy, khi được đọc Lý Đông A ..." ta sống muôn năm ở trong ta lấy sức sống mà làm nên thời đại 2000" viết từ năm 1940, thì tôi càng thấm ý nghĩa của lời ca của Nguyễn Đức Quang. Với tôi, Nguyễn Đức Quang, cũng như Lý Đông A, chính là ngôn sứ của tiền nhân, giúp cho tâm hồn tôi nối kết được với linh thiêng của đất nước, để bắt gặp những người bạn cùng nhịp điệu, cùng những rung động về quê hương trong nước và ngoài nước. Anh đã đem lại cho thế hệ chúng tôi niềm tin yêu vào tưong lai dân tộc để thế hệ chúng tôi "xin nhận nơi nầy làm quê hương" với niềm "hy vọng đã vươn lên trong ưu phiền mùa chinh chiến."

    Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ sẽ giúp cho tuổi trẻ cảm chiêu đươc hồn sử dân tộc và nhận thức đưọc sứ mệnh thiêng liêng của dân tộc trước hiện tình đất nước. Nó sẽ tiếp tục kích động lòng yêu nước của thế hệ thanh niên đang lớn lên trong đất nước dưới gót giày xâm lược của Đại Hán, như đã kích động lòng yêu nước của tôi thời kỳ chiến tranh.

    Tôi mong rằng một này nào đó khi dân chủ tự do tái lập trên quê hương, khi bóng quân thù không còn trên lãnh hải và lãnh thổ quê hương, thì "Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ" sẽ được quốc dân chọn là bản quốc ca cho một nước Việt Nam mới để ghi nhớ bài hát đã thúc dục lòng yêu nước từ thế hệ nầy qua thế hệ khác.

    Anh đã ra đi, nhưng Việt Nam Quê Hưong Ngạo Nghễ sẽ tồn tại mãi mãi trong lòng dân tộc Việt Nam, như một ngọn lửa thiêng, tiếp tục hun đúc lòng yêu nước của một thời kỳ dân tộc Việt phải sống với những trang lịch sử đầy nghịch lý.

    Nguyễn Xuân Phước

    -CTKD.VDH DL-
    Richardson, Texas

    03/31/11

     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 31/Mar/2011 lúc 8:56pm
     
     
     
    THUYỀN ĐỜI XA BẾN
    (Thanh Trang - Cựu Giáo Sư VDHĐL)
     
     

     

                     Về bài hát "Thuyền đời xa bến"

    Chủ Nhật 27 tháng 03 năm 2011, 07 g 00 sáng thì một ông suôi gia của tôi gọi điện thoại báo tin Nguyễn Đức Quang qua đời tại bệnh viện "Fountain Valley Hospital" ở "Orange County" tại Nam Cali. Ông suôi gia của tôi là em rể của NĐQ và suốt thời gian anh bạn văn nghệ, sau trờ thành người "trong họ ngoài làng" với gia đình tôi, nằm ở bệnh viện thì tôi vẫn thường xuyên biết được tình trạng của bệnh nhân vì hầu như hàng ngày ông ấy vẫn ra vào bệnh viện nằm ở địa điểm khá gần nhà ông !

                           

    Sáng Chủ Nhật hôm anh Quang qua đời thì trời nơi vùng tôi ở có mưa rả rích từ suốt trong đêm. Tôi pha tách cà-phê, ra vườn sau, đứng nấp dưới mái hiên vừa nhâm nhi cà-phê vừa hút điếu thuốc, và nhìn trời, nhìn mưa. Trong đầu lởn vởn câu hỏi : "Nhóm bạn bè cũ thì như vậy ai mất ai còn nhỉ ?"
    Chừng nửa tiếng sau tôi trở vào nhà, ngồi nơi bàn có cái màn hình của "computer", lấy giấy để viết nhạc ra viết những nốt nhạc đầu tiên cho một bài hát ngắn gọn mà nét nhạc đã nẩy sinh từ lúc ở vườn sau, khớp với lời hát mở đầu tôi đã "hườm sẵn" là "Bạn bẽ cũ còn bao người ? "
    Ghi ký âm xong xuôi, đem bản nhạc ra ngoài chỗ cây đàn piano điện tử, dạo qua một vài lượt, thử nghe coi xem sao ! Nghe qua, thấy chẳng có gì cần sửa đổi, bèn soạn nhanh cái hòa âm, đàn và thu từng "track" một vào bộ nhớ của đàn; xong rồi mới làm một màn "hòa tấu" với những "voices" chủ đạo. Kế đó chuyển toàn bộ phần âm thanh từ đàn ra cái CD, đem vào máy PC mở ra nghe đi nghe lại đẻ dòng nhạc giúp dẫn dắt mình đến lời hát ! Chừng một tiếng đồng hồ sau thì hoàn tất phần lời ! Chả có gì khó khăn: Nghĩ sao thì cứ thế viết, không dùng sáo ngữ, không có vẽ vời hay "dựng chuyện" không có thực lòng mình !

    Còn nhớ năm sáu năm trước đây, một hôm tôi đi ăn phở dưới vùng Bolsa ở Orange County, cách nhà tôi chừng 40 "miles" thì sau đó tôi ghé tòa báo Viễn Đông nơi anh Quang lúc ấy làm Chủ Nhiệm hay Chủ Bút gì đấy, lâu ngày tôi chẳng nhớ ! Anh ấy biếu tôi một cái CD gồm một số bài "mới" ( anh giải thích như thế )  do anh ấy hát và tự mình đệm ghi-ta ! Tôi hỏi :"Cái gì đây ? Vẫn "Du Ca" hay có gì khác ?" Trả lời :"Không ! Bây giờ coi như là "Tình Ca" rồi !" Trên đường về, tôi bỏ cái CD vào máy "CD player" nơi xe để nghe trên suốt quãng đường ! Đúng là không còn kiểu "Du Ca" ! Chỉ có điều là giọng hát vốn dĩ đã rổn rảng, oang oang như xưa kia anh vẫn quen hát "Du Ca" cho nên dù là hát "Tình Ca" thì vẫn là theo âm hưởng "Sforzando" như thường !

    Thì cũng chẳng bao lâu sau, một ngày đẹp giời, gia đình tôi chuẩn bị đón tiếp "phái đoàn" bên "nhà giai" đến làm lễ dạm hỏi con gái áp út nhà tôi. Gấn trưa, "giờ lành", tôi lững thũng ra sân trước để chuẩn bị đón "phái đoàn" đang quần là áo lượt từ dãy xe đậu bên lề đường để mưng mâm quả này kia vào nhà ! Thấy Nguyễn Đức Quang từ ngoài bờ đường bước vào, tôi trố mắt hỏi :"Cậu đi đâu đây ?" Đáp : "Đi hỏi con gái cậu cho thằng cháu tôi !"  Tôi nói :"Thay đổi phong tục rồi hả ? Bố Mẹ nó kia, sao bây giờ lại có màn Chú hay Bác đi hỏi con gái nhà người ta cho cháu mình ?"
    Cái kiểu chuyện trò giữa tôi với anh Quang ngày anh còn sống thì nó là như thế !

    Mới chỉ có chẳng bao lâu anh ấy nhập viện do xuất huyết máu não, và ấy là sau lần nhập viện kỳ trước vì một vụ tim, thì một buổi sáng cuối tuần, hai anh em ngồi chuyện trò nhàn tản ở cái quán "Croissant doré" bên đường Bolsa ở khu "Little Saigon" tai Orange County. Trông mặt mũi diện mạo cũng như hình hài, chả có bất cứ một dấu hiệu nào dự báo là sẽ có chuyện chẳng lành về mặt sức khỏe sẽ ập đến !
    Nhưng rốt cuộc thì âu đấy cũng là cái lẽ tử sinh nơi mỗi con người ! Có ai dám bảo là hôm nay mình đang yên lành, khỏe mạnh, thì rồi ngày mai đến cũng nhất thiết cứ sẽ phải là như thế ?

    Anh Nguyễn Đức Quang xưa kia có bài hát "Bên kia sông". Con sông xưa nơi bài hát của anh ấy còn có một bến bờ ! Hình ảnh con sông trong bài hát "Thuyền đời xa bến" tôi viết để tiễn đưa anh là đi về chốn không cùng . Hiểu là trở về với bến bờ của "Đại Ngã" thì cũng được !

     

    Nam Cali, đầu mùa Xuân 2011

          Bấm vào tên người trình bày để nghe: THUYỀN ĐỜI XA BẾN - Nhạc & lời: Thanh Trang 

                                         > Hòa tấu: http://cothommagazine.com/nhac1/ThanhTrang/ThuyenDoiXaBen-TT-hoatau.mp3 - - Thanh Trang  (California - USA)

            > Tiếng hát: http://cothommagazine.com/nhac1/ThanhTrang/ThuyenDoiXaBen-TT-TH.mp3 - - Tâm Hảo (Virginia - USA)        > Tiếng hát: http://cothommagazine.com/nhac1/ThanhTrang/ThuyenDoiXaBen-TT-VTH.mp3 - - Vũ Trung Hiền (California - USA)

                                                        

     
     

     
     
     
     
     
    http://cothommagazine.com/index.php?option=com_content&task=view&id=933&Itemid=47 - http://cothommagazine.com/index.php?option=com_content&task=view&id=933&Itemid=47
     
     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 01/Apr/2011 lúc 1:16am
     
    Bùi Ngọc Nga – CTKD K1
    VIẾT CHO CỐ NS DU CA NGUYỄN ĐỨC QUANG
     
    Thursday, March 31, 2011
     
     
    ***
     

    Bước chân tuổi trẻ

    Vĩnh biệt Du Ca Nguyễn Đức Quang

     

    Tôi nhớ đã quen với Minh Thông , vợ Nguyễn Đức Quang năm học lớp Đệ Nhất trường Gia Long. Tôi ở lớp B1 Anh Văn, Thông ở B2 Pháp Văn. Chúng tôi cùng vào Gia Long năm cuối của Trung học nhưng những buổi biểu tình bãi khóa, bầu cử ban đại diện trong trường đều không thiếu vắng hai chúng tôi.

    Lên Đàlạt gặp lại Minh Thông, những ngày ở trại Suối Thông tôi nghe các bạn chọc ghẹo anh Nguyễn Đức Quang với Minh Thông. Trại công tác Suối Thông tại Đàlat (cách Đà Lạt 30 km) được tổ chức bởi Chương Trình Thanh Niên Sinh Viên Công tác Hè 1965 do anh Hoàng Ngọc Tuệ đại diện. Anh Nguyễn Tường Cẫm, Tổng Ủy Viên Thanh Niên Đàlạt – Lâm Đồng của Chương trình Hè, cùng Nguyễn Khải, anh Minh đi xin tiền tài trợ từ Tòa Tỉnh, Asia Foundation, USIS, Cha Viện Trưởng, ... đễ có  thể  tổ chức hai  trại dài hạn, mỗi trại một tháng xây dựng nhà, ổn định chỗ ở cho đồng bào tỵ nạn mà nhân lực là bàn tay và sức lực của những sinh viên của Viện Đại học Đà Lạt.

    Nhóm chủ lực của trại Suối Thông gồm anh Nguyễn Đức Quang, Ủy viên Công tác, và là  trại trưởng, các anh Lĩnh, Châu, Thảo, Ý... đều là những Hướng Đạo sinh tại Đàlạt, rất có kinh nghiệm đi trại công tác. Tôi và chị KhánhTuyết là hai người nữ ở trong trại suốt thời gian, lo việc ẩm thực cho tòan trại. Ban ngày các anh trại viên phụ trách công việc xây dựng nhà. Công việc rất nặng nhọc  như vác tre, vác gỗ, trộn hồ, chuyển hồ, dựng mái, lợp mái.... Tối về sau bửa cơm tất cả chúng tôi quây quần bên nhau ca hát ; trời lạnh và mưa ngồi trong nhà (nhà sàn cao cẳng), nếu không mưa chúng tôi đốt lửa ngồi ngoài trời, có khi  đến một , hai giở sáng (tuổi trẻ có khác !)  Anh Quang đàn hát liên miên, chúng tôi hát những bài ca của trẻ em, của Hướng đạo và những bài ca lịch sử (Bạch Đằng Giang, Bóng Cờ lau,......,), nhac tiền chiến. Mặc dù chỉ có hai người nữ (có khi chỉ có một mình tôi, khi chị Tuyết cần về Đàlạt lấy thêm tiền, mua thêm thức ăn) chúng tôi luôn tham dự sinh hoạt cùng các anh. Riêng tôi vì đã  là đòan sinh Gia Đình Phật tử đã tham dự rất nhiều trại sinh hoạt ở học đường, cũng như trại công tác vệ sinh, trại Cứu thương, trại Cứu hỏa với đoàn hướng đạo Đạo Cửu Long ở Saigon, nên tôi rất thông thạo, dạn dĩ khi tham dự trại công tác của sinh viên Viện Đại Học Đà Lạt. Lại nữa tôi thuộc lòng và rất mê hát những bài hát lịch sử, những bải hát thanh niên,  nhạc tiền chiến nên không bao giờ chịu bỏ cuộc những buổi hát hò tập thể này. Ngoài ra tôi có đưa cho anh Nguyễn Đức Quang mượn tuyển tập nhạc những bài dân ca Mỹ (một  IVS đã tặng tôi trước khi về Hoa Kỳ). Tôi nhớ anh Quang thường đem ra đàn và tập cho chúng tôi hát. Tôi có đòi anh Quang quyển tập nhạc này, nhưng lần nào anh cũng quên trả và tôi cũng quên đòi luôn. Có điều chắc chắn là tập nhạc này có giá trị và hữu ích cho anh Nguyễn Đức Quang hơn là ở trong tay tôi.

     

    Điều đáng nói về trại công tác là chúng tôi sống cả tháng trời trong làng Thượng, không hề về lại Đàlạt; sống trong tiện nghi tối thiểu, thức ăn, nước uống rất hạn chế, chẻ củi , lặt rau, nhóm lửa (viết đến đây tôi nhớ anh Nghiêm Hữu Ý, đã mất khi vượt biên, chổng mông thổi lữa phù phù)...làm việc rất nặng, thời tiết vừa lạnh, vừa mưa, đất bùn, đất đỏ, trơn trợt... nhưng tôi không hề nghe một lời than vãn, gây gổ hay cãi vã nhau. Nam nữ sống chung trong căn nhà sàn không hề có những sàm sỡ hay bậy bạ, có trêu ghẹo nhau nhưng không bao giờ quá lời, rất vui vẻ và thân ái với nhau trong tình anh em một nhà.

    Kết thúc những ngày trại anh em chúng tôi mỗi người có một tên mới : K’Quang, K’Lĩnh, K’Châu, K’Tuyết, K’Ý, K’Nga... (theo cách thức đặt tên của một làng Thượng, K là họ của một giòng tộc, sinh sống rải rác tại Đà Lạt, Pleiku...)

     

    Trại Suối Thông là một trong những trại thành công của Chương trình Thanh Niên Sinh Viên Công tác Hè 1965, công đầu của anh Nguyễn Đức Quang và có thể nói chính nơi đây cũng là cái nôi sản xuất ban Trầm Ca và sau này là Nhóm Du Ca do anh Quang làm trưởng xưởng, họp cùng nhóm các anh trại sinh của trại Suối Thông dựng nên.

     

    Năm 1972,  tại Sàigon nhóm Du Ca của Nguyễn Đức Quang cùng với anh Hoàng Ngọc Tuệ  có  dự tính chương trình phát động phong trào Du Ca rầm rộ hơn để đáp ứng nhu cầu của thế hệ thanh niên, sinh viên nơi học đường cũng như ngoài xã hội. Việc đầu tiên là in ấn và phổ biến rộng rãi những sáng tác của Nguyễn Đức Quang và ban Trầm Ca, cùng những bài nhạc thanh niên , tuổi trẻ, dân ca của các quốc gia khác ca ngợi tự do, nhân quyền khi giới thanh niên, sinh viên Việt nam chúng tôi có dịp tham dự những trại hội nghị, công tác quốc tế. Anh Ngô Mạnh Thu và tôi  được giao phó làm Thủ quỹ của Phong trào.

     

    Tiếc thay năm 1975 tan hàng, chúng ta đã  tan tác mỗi người một nơi, một chốn. Nhưng không ai có  thể  phủ nhận rằng thế hệ chúng ta đã được hun đúc từ một môi trường tự do, nhân bản đạo đức từ tiểu học, trung học cho đến đại học, trong gia đình, cũng như ngoài xã hội. Chúng ta, một lớp người sống có lý tưởng, một thế hệ mà khát vọng  tràn trề  sẵn sàng ‘đứng lên đáp lời sông núi’ qua những ca khúc của Trầm Ca , của Du Ca vừa hùng hồn, vừa mời gọi, để xây dựng, để góp lời, cho quê hương , cho dân tộc....

     

    Năm 1980, anh Nguyễn Đức Quang có ghé thăm chúng tôi tại Portland; nói chuyện về làm báo và Du Ca....

    Năm 1996, chồng trước của tôi, anh Dương Mạnh Hùng mất. Anh Lê Đình Điểu an ủi: Trần Đại Lộc và Dương Mạnh Hùng đi trước là để tìm đất trại, tổ chức trại, chúng ta sẽ cùng tham dự một trại thật lớn.

     

    Lê Đình Điểu đã đi, Đỗ Ngọc Yến đã đến nơi, nay Nguyễn Đức Quang lên đường.... vẫn là để nhận công tác làm Trại trưởng (chăng ?), một công việc mà Nguyễn Đức Quang đã từng vác ngà voi rất nhiều lần ở cõi Ta Bà...

     

    Tiễn Anh Nguyễn Đức Quang lên đường  ... anh đi, anh Quang nhé, ‘đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang’..... nơi đến MIỀN CỰC LẠC MIÊN VIỄN.

     

    Nam mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật

     

    K’NGA

    Bùi Ngọc Nga – CTKD K1

    San Jose, mưa bão tháng ba, 2011

     



    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 01/Apr/2011 lúc 2:04pm
     
     

    Lá Thư Hàng Tháng

     

    Bên Kia Sông

     

    Lê Đình Thông

    (trích Diễn Đàn Thụ Nhân, tháng 4/2011)

     

    Thư của anh Võ Thành Xuân trên TN1+2 nhắc nhở ‘‘ACE đến đúng giờ để chúng ta cùng viếng Quang và  đồng ca tiễn bạn’’. Chúng ta là thế hệ Nguyễn Đức Quang : từ tuổi đời, thăng trầm thế sự, đến nghiệp du ca. Có phải mỗi chúng ta là một nốt nhạc du ca trường đời. Có khác chăng là nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa hát xong chung khúc, giờ này ngạo nghễ gác cây đàn guitare, trầm ngâm nghe ta hát : Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người ; Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam. Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần gian. Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường đi lên. Tuy là hùng ca mà nghe trong tiếng hát có lời nghẹn ngào tiễn bạn.  

    Chúng tôi ở tận bên này Thái Bình Dương, ở bên kia Đại Tây Dương không thể đến đúng giờ để đồng ca tiễn bạn. Ngăn cách không gian khiến chúng tôi nghẹn ngào. Các bạn ở gần bên tiễn bạn bằng hành khúc Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ. Anh Quang là nhạc sĩ. Tiễn biệt anh không gì bằng cung đàn tiếng hát, kết lại thành vòng hoa tiễn biệt. Trong tâm tưởng, chúng tôi sẽ hát cho anh nghe ca khúc ‘‘Bên Kia Sông’’, vì chúng tôi ở bên kia Đại Tây Dương. Xa xôi quá phải không Quang ?

     

    Vậy mà mấy tháng trước, anh Nguyễn Đức Quang lặn lội sang Paris hát du ca. Lời ca anh mạnh khỏe làm tan biến sương mù mùa thu, giăng mắc tâm hồn. Tiếng hát anh trầm ấm lắng đọng trong tâm can mỗi người.

     

    Chúng tôi làm sao quên được ‘‘Bên Kia Sông’’, lời thơ trữ tình, nhạc khúc dịu dàng : ‘‘Này người yêu, người yêu anh ơi! Bên kia sông là ánh mặt trời. Này người yêu, người yêu anh hỡi! Bên kia đồi, cỏ hoa đan lối. Bên kia núi, núi cao chập chùng. Bên kia suối, suối reo lạnh lùng. Là bài thơ, toàn chữ hư vô’’. Có phải là anh đã mượn hoa, mượn nắng làm chất liệu vẽ nên chân dung người yêu. Vậy mà mấy câu cuối đã là non, là suối, là lạnh lùng hư vô.

     

    Ta lắng nghe lời tự tình của người nghệ sĩ : ‘‘Này người yêu anh ơi! Cho anh nồng ấm cuộc đời. Hoa thơm có ánh mặt trời. Như núi mừng vì mây đến rồi’’. Tuy vẫn là hoa, là mây là núi, nhưng còn có nắng ấm.

     

    Chúng tôi tiễn bạn bằng ‘‘Bên Kia Sông’’ với lời kinh bát nhã : '" Yết-đế, yết-đế , Ba-la yết-đế . Ba-la-tăng yết-đế Bồ-đề tát-bà-ha " : Tâm kinh Hán-Việt chuyển ngữ từ chữ Phạn : Gate gate Pàragate Pàrasamgate Bodhi svàhà (Vượt qua, vượt qua. Vượt qua bờ bên kia. Vượt qua hoàn toàn. Tuệ giác Thành tựu).

     

    Đời người là những dòng sông. Sông núi ngăn cách không gian thì nhiều nhưng sông dài yết đế chỉ là một. Dòng sông yết đế có bờ đâu mà âm dương cách biệt, có nước đâu mà chan hòa nước mắt, tuy lặng thinh mà  tung niệm trầm buồn.

     

    Anh Nguyễn Đức Quang ơi, có phải là anh đã hát : Bên kia suối, suối reo lạnh lùng. Là bài thơ, toàn chữ hư vô. Bên kia sông nay hóa thân thành tâm kinh yết đế. Anh đã vượt qua bến bờ tuệ giác. Bên này sông chỉ là mịt mờ ngấn lệ. Xin anh lắng nghe tâm kinh tụng niệm : Gate gate Pàragate Pàrasamgate Bodhi svàhà.

     

    Lê Đình Thông ( TN- Pháp )

     


    -------------
    mk


    Người gởi: lo cong
    Ngày gởi: 01/Apr/2011 lúc 10:51pm
    .
     
     
      
     
        http://www.youtube.com/v/ZoTZoLfweL0?version=3%3E%3Cparam -
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
    http://www.adobe.com/products/acrobat/readstep2.html - Download Acrobat Reader để xem Bản Nhạc       http://home.wanadoo.nl/duca"> http://home.wanadoo.nl/duca - Du Ca Việt Nam  
      Mục Lục  Ca Khúc Tiêu Biểu   Video Nghe
    nhạc
    Nốt
    nhạc
     Tác Giả Tiếng Hát
      Anh Em Tôi http://ducavn.com/duca_files/VanNghe_files/PhongVanDuCa/NDQuang2/Anh_Em_Toi.wmv"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/AnhEmToi.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/AnhEmToi.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Bài Ca Hải Tặc   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/BaiCaHaiTac.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/BaiCaHaiTac.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Bầu Trời Quê hương Ta   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/BauTroiQHT.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/BauTroi.pdf"> Nguyễn Ðức Quang Nguyễn Ðức Quang
      Bên Kia Sông   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/BenKiaSong.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/BenKiaSong.pdf"> Nguyễn Đức Quang Quỳnh Trâm
      Bên Kia Sông http://www.youtube.com/watch_popup?v=F2WGyuPngwQ"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/BenKiaSong_Q.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/BenKiaSong.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Bọn Lái Buôn ở Khắp Nơi   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/BonLaiBuon.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/BonLaiBuon.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Cần Nhau   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/CanNhau.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/CanNhau.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Cấy Lúa   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/CayLua.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/CayLua.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Chỉ Tại Anh   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ChiTaiAnh.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ChiTaiAnh.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Chiều Qua Tuy Hòa   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ChieuQuaTH.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ChieuQuaTuyHoa.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Cho Ðồng Bào Tôi   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ChoDongBaoToi.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ChoDongBao.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Chú Nó Không Biết   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ChuNoKhongBiet.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ChuNoKhongBiet.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Chúc Ngủ   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ChucNgu.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ChucNgu.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Chuyện Buồn Bé Năm   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ChuyenBuonBe5.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ChuyenBuonBeNam.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Chuyện Con Gái   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ChuyenConGai.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ChuyenConGai.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Chuyện Quê Ta   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ChuyenQueTa.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ChuyenQueTa.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Có Những Khi http://www.youtube.com/watch_popup?v=iQy-9xG7oIc"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ConhungKhi.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ConhungKhi.htm"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Cùng Hát Xóa Niềm Ðau   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/CungHatXoaND.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/CungHatXoaNiem.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Cuộc Săn Người Vĩ Ðại   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/CuocSanNguoi.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/CuocSanNguoi.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Dưới Ánh Mặt Trời   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/DuoiAnhMT.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/DuoiAnhMatTroi.pdf"> Nguyễn Đức Quang Hợp ca
      Ðầu Bếp Kỳ Tài   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/DauBepKyTai.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/DauBep.pdf"> Nguyễn Ðức Quang Ðơn Ca Nam
      Đoàn Ta Ra Ði   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/DoanTaRaDi.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/DoanTaRaDi.pdf"> Nguyễn Đức Quang Hợp ca
      Ðứa Bé Lang Thang   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/DUABE.MID"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/DuaBeLangThang.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Đứng Bên Tôi     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/DungBenToi.htm"> Nguyễn Đức Quang  
      Ðuốc Hồng Tuổi Trẻ   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/DuocHongTuoiTre.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/DuocHongTuoiTre.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Ðường Việt Nam   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/DuongVietNam.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/DuongVN.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Giấc Ngủ Của Mẹ   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/GIACNGU.MID"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/GiacNguCuaMe.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Gươm Thiêng Hào Kiệt   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/GUOMTHI.MID"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/GuomThieng.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Hát Trên Ðường     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/HatTrenDuong.pdf"> NÐQuang-NHNghiã-HNTuệ  
      Hãy Nheo Bớt Một Mắt   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/HAYNHEO.MID"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/HayNheoMat.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Hoàng Hôn Của Một Lớp Người   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/HoangHonCuaMLN.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/HoangHonCua.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Hy Vọng Ðã Vươn Lên   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/HyVongDaVuonLen.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/HyVongDa.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Im Lặng Là Ðồng Lõa   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ImLang.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ImLang.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Khôn Hồn Có Cánh Thì Bay   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/KhonHonCoCanh.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/KhonHon.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Không Phải Là Lúc   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/KhongPhaiLa.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/KhongPhaiLa.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Làm Nhà   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/LAMNHA.MID"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/LamNha.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Lìa Nhau          http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/LiaNhau.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/LiaNhau.pdf"> Nguyễn Đức Quang Khánh Ly-Elvis Phương
      Lìa Nhau          http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/LiaNhau_Q.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/LiaNhau.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Lời Nguyện Cầu Hạnh Phúc     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/LoiNguyenCau.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Một Lần Thôi http://www.youtube.com/watch_popup?v=fFfiJ4XLjLI"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/MotLanThoi.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/MotLanThoi.htm"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Một Giấc Chiêm Bao     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/MotGiacChiemBao.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Mùa Thu Lại Ði http://www.youtube.com/watch_popup?v=AcMMlW0e-V0"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/MuaThuLaiDi.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/MuaThuLaiDi.htm"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Nào Ai   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/NaoAi.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NaoAi.htm"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Ngồi Quanh Ðây Cùng Hát   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/NgoiQuanhDay.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NgoiQuanhDay.pdf"> Nguyễn Đức Quang Hợp ca
      Người Anh Vĩnh Bình      http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/NguoiAnhVB.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NguoiAnhVB.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Người Ðã Giúp Ta     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NguoiDaGiupTa.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Người Ði Trong Mưa Gió   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/NguoiDiTrongMuaGio.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NguoiDiTrong.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Người Gắn Lên Tôi     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NguoiGanLenToi.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Người Yêu Tôi Bệnh   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/NguoiYeuTB_Q.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NguoiYeuToiBenh.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Như Mây Trên Cao        http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/NhuMayTrenCao.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NhuMayTrenCao.pdf"> Nguyễn Đức Quang Elvis Phương
      Những Bàn Tay     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NhungBanTay.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Những Nhát Cuốc     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NhungNhatCuoc.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Nhìn Ánh Lửa Tàn     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NhinAnhLuaTan.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Nỗi Buồn Nhược Tiểu   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/NoiBuonNhuoc.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NoiBuon.pdf"> Nguyễn Đức Quang Ðơn ca Nam
      Ôi Ðời Ðẹp     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/OiDoiDep.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Phòng Thí Nghiệm Công Cộng     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/PhongThiNghiem.pdf"> Nguyễn Ðức Quang  
      Quân Ðoàn Thức Tỉnh   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/QuanDoanTT.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/DoanQuanThucTinh.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Ruồi Và Kên Kên   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/RuoiVaKen.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/RuoiKenKen.pdf"> Nguyễn Đức Quang Ðơn ca Nam
      Sóng Việt     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/SongViet.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Thánh Ðịa Xa Xôi     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ThanhDiaXaXoi.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Thiên Thu     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/ThienThu.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Tiếng Hát Tự Do   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/TiengHatTuDo.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/TiengHatTuDo.pdf"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Tìm Về Công Trường     http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/TimVeCongTruong.pdf"> Nguyễn Đức Quang  
      Tình Tôi, Con Dốc Nhỏ                                  

      http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/Video/TinhToiConDocNho.wmv">

    http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/TinhToiConDocNho.mp3"> http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/TinhToiConDocNho.htm"> Nguyễn Đức Quang Nguyễn Đức Quang
      Tôi Chờ Ðiều Ấy   http://www.ducavn.com/duca_files/PAGES/NhacDuCa/ToiChoDieuAy.mp3 -

    ...



    -------------
    Lộ Công Mười Lăm


    Người gởi: Nhom12yeuthuong
    Ngày gởi: 02/Apr/2011 lúc 2:01pm
    Xin chọn nước Việt làm Quê Hương dẫu cho khó thương
    Tác Giả: Đoàn Thanh Liêm   
    Thứ Bảy, 02 Tháng 4 Năm 2011 08:47

    Xin chọn nơi này làm quê hương dẫu đang chiến tranh ... Xin chọn nơi này làm quê hương dẫu chưa thanh bình ...

    (Để tưởng nhớ Nguyễn Đức Quang và Nguyễn Ngọc Thạch)

    Chẳng một ai mà có thể chọn được nơi mình sinh trưởng trong một gia đình nào, dòng họ nào cả. Cũng như chẳng ai lại có thể chọn lựa được dân tộc hay đất nước theo như sở thích cuả riêng mình. Vì đó là cái định mệnh Tạo hoá đã an bài xếp đặt riêng cho mỗi người. Cho nên con người sinh ra tại thế gian này, thì phải biết thích nghi với hoàn cảnh cuả thân phận mỗi cá nhân mà thôi.

    Vì thế dân gian ta mới có câu nói: “Con không chê cha khó, chó không chê chủ nghèo”. Tức là không ai lại đi chê bai cái hoàn cảnh nghèo khó cuả gia đình cha mẹ mình cả. Và phải chấp nhận cái phần số Ông Trời đã đặt để cho mính, để mà an tâm vui sống theo câu nói “ May nhờ, rủi chịu”, chứ không cứ than thân trách phận, rồi đâm ra bất mãn, bực dọc buồn phiền, để mà chẳng thay đổi được điều chi hết trong cuộc sống cuả riêng bản thân mình.

    Vào những năm 1965-66 trở đi đến 1975, giới thanh thiếu niên ở miền Nam Việt Nam, mỗi khi tụ họp sinh hoạt chung với nhau, thì hay hát những bài ca tập thể rất là vui tươi, phấn khởi với khí thế bừng bừng tình yêu thương đất nước, yêu mến con người. Mặc dù lúc đó thì cuộc chiến tranh mỗi ngày một leo thang tàn khốc. Những bài hát cuả các bạn trẻ trong phong trào Du ca sáng tác, thì được phổ biến khá rộng rãi và được giới học sinh sinh viên rất ưa chuộng. Điển hình như bài hát sau đây cuả nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang, con chim đầu đàn cuả Du ca biên sọan từ năm 1966:

    Xin chọn nơi này làm Quê Hương.

     
     
    Điệp khúc: Xin chọn nơi này làm quê hương/ dẫu cho khó thương.
    Ta cùng lo chạy từng lưng cơm/ áo che thân tàn.
    Khi mùa mưa về cùng lem nhem/ bước trên ngõ trơn
    Khi dịch lan tràn cùng lo âu/ trắng đôi mắt đen …

    (Toàn bộ bài ca sẽ được ghi nơi Phần Phụ lục kèm theo bài viết này)

    Bài hát này Nguyễn Đức Quang phổ nhạc từ một bài thơ của Nguyễn Ngọc Thạch, hồi đó là giáo sư dậy môn Pháp văn ở Quận 8 Sài Gòn. Lúc đó cả hai người cũng chỉ vào tuổi ngòai đôi mươi, mới xuất thân từ trường Đại học Đàlat. Quang vừa sọan nhạc, vừa đệm guitare và hát rất say sưa, lôi cuốn các bạn cùng hát theo, tạo ra được một hào khí của cả một tập thể đông đảo thanh niên vừa vỗ tay rôm rả, vừa nhiệt tình hưởng ứng ca hát theo. Nhiều khi các bạn trẻ này còn tổ chức những buổi sinh hoạt “Đêm không ngủ” để hội thảo, giàn trải tấm lòng, trao đổi tâm sự với nhau v.v…; thì rất cần đến những bài ca để làm “thức tỉnh”, “lên giây thiều” giúp anh chị em vào lúc đêm khuya miệt mài đến độ mệt mỏi, rã rời gân cốt như thế.

    Vào năm 1969, Quang được mời sang Âu châu để trình diễn các ca khúc của mình. Tại xứ người, Quang phải sửa đổi ca từ lại cho phù hợp, nên câu hát đã thành ra như sau:

    Xin chọn nước Việt làm Quê Hương/ dẫu cho khó thương…

    Và đó cũng là đề tựa cho bài viết này vì được dành cho bà con hiện đang sinh sống ở hải ngọai, chứ không còn ở trong nước nữa. Nói thẳng ra, thì quả thật là tại đất nước Việt Nam chúng ta từ mấy chục năm qua, hết chiến tranh với hận thù chém giết lẫn nhau, rồi lại đến nạn độc tài chuyên chế, đàn áp, bóc lột người dân thấp cổ bé miệng, đến nỗi quốc gia dân tộc mỗi ngày thêm tiều tuỵ, điêu đứng, bần cùng mãi đi mà thôi. Vì người cộng sản đã du nhập cái chủ thuyết ngoại lai từ mãi bên Liên Xô, Trung quốc vào trong nước, khơi động sự căm thù giai cấp, xử dụng bạo lực để trấn áp không khoan nhượng, không thương tiếc đối với mọi thành phần không chịu riu ríu tuân theo mệnh lệnh khắt khe cuả họ, cho nên họ đã làm tê liệt mọi ý chí, mọi sáng kiến muốn cầu tiến cuả giới sĩ phu quân tử, mà từ xưa vẫn là rường cột, là nguyên khí cuả quốc gia.

    Điều tệ hại nhất mà người cộng sản đã gây ra cho dân tộc là họ đã phá đổ, triệt hạ cái nền nếp nhân nghiã, thuận hoà vốn đã ăn rễ sâu trong truyền thống văn hoá ngàn đời cuả cha ông ta đã dày công vun đắp, thì quả là “khó thương” lắm vậy đó! Đến ngay những người đã sống lâu năm tại Hà Nội dưới chế độ cộng sản, mà đã phải tuyệt vọng, bó tay, không còn tha thiết gì nữa đối với chuyện cuả tập thể đất nước, và đã phải thốt ra câu nói hoàn toàn bi quan yếm thế: “Mặc kệ nó”!! Họ còn bông đùa: “Đó là chủ nghiã Mackeno”, cứ để mặc cho cộng sản chúng nó muốn làm gì thì làm. Còn chúng ông thì phủi tay, mặc kệ nó, muốn ra sao thì sao! Phải giận dỗi lắm, chán chường lắm đối với thời thế nhiễu nhương tàn tệ như vậy, mà bản thân mình lại bất lực, không làm sao lại có thể góp phần vào việc “xoay chuyển lại cơ đồ non nước mình”, thì mới có cái thái độ “buông xuôi, hờn dỗi” đến như thế được.

    Nhưng mà, dẫu quê hương có tệ hại đến thế, có “khó thương” đến mấy đi nữa, thì chúng ta, những người đã phải bỏ nước ra đi để làm người tỵ nạn chính trị, cũng không bao giờ lại chối bỏ cái đất nước vốn là cuả cha ông mình để lại. Và nhất là không bao giờ bỏ được bà con ruột thịt thân thương máu mủ với mình nữa. Trong số trên 3 triệu người Việt hiện sinh sống ở hải ngoại, thì phần đông đều đã có quốc tịch cuả quốc gia mình định cư, và coi đó là “Quê hương thứ hai” cuả mình. Như vậy, thì họ vẫn nhận nước Việt Nam làm quê hương nguyên thủy cuả mình, chứ không hề bao giờ lại từ bỏ nguồn gốc, cơ sở văn hóa tinh thần linh thiêng đó.

    Trước đây, người viết bài này đã có dịp trình bày lập trường cuả mình với bài: “Phải giữ vững căn cước Tỵ nạn chính trị”, thì nay lại xin được ghi rõ thêm là: “Dù chúng ta đã có một quốc tịch mới cuả quốc gia đang cưu mang người tỵ nạn chính trị, thì chúng ta vẫn tự coi mình còn gắn bó, còn liên hệ thân thiết với quê hương Việt Nam là nơi “chôn nhau cắt rốn cuả mình”, mà cũng là nơi “cất giữ mồ mả ông bà tổ tiên cuả mình”. Và không một áp lực nào, một thứ cường quyền nào mà lại có thể “xoá bỏ cái hình ảnh linh thiêng cuả quê hương đất nước Việt Nam trong trái tim chúng ta được”. Đất nước, quê hương là tài sản chung cuả tất cả con dân Việt Nam, chứ không phải cuả riêng một ai, hay cuả một phe nhóm nào, dù họ có thần thế, có quyền lực, có thủ đoạn mưu mô đến mấy đi nữa, thì họ cũng không thể chiếm đoạt đất nước để làm cuả riêng cho phe nhóm, băng đảng cuả họ được.

    Vì nước Việt Nam cũng là quê hương cuả mình, nên chúng ta đều có quyền, và có cả bổn phận là phải góp phần chăm sóc, xây đắp cho đất nước cuả mình, dân tộc cuả mình mỗi ngày thêm tốt đẹp, phồn vinh hơn, nhân ái thuận hoà hơn mãi lên. Chúng ta không hề tranh giành quyền cai trị đất nước, để mà nắm giữ chức vụ này, điạ vị nọ. Chúng ta cũng không chủ trương dùng bạo lực để lật đổ chính quyền hiện đang ở trong tay người cộng sản. Nhưng mà chúng ta kiên quyết, kiên trì hỗ trợ cho công cuộc tranh đấu nhằm đòi hỏi công bằng xã hội cuả đông đảo bà con, mà hiện đang là nạn nhân khốn khổ cuả chính quyền độc đoán, tàn bạo cuả đảng cộng sản đã cướp đất, cướp nhà cửa, ruộng vườn cuả hàng triệu nông dân vô tội. Chúng ta cũng tích cực yểm trợ những chiến sĩ đang tranh đấu cho Dân chủ, Tự do và Nhân quyền cuả nhân dân Việt Nam. Và chúng ta cực lực tố cáo trước công luận quốc tế những sự đàn áp, bắt giam và quấy nhiễu những công dân tranh đấu ôn hoà, bất bạo động cho nhân phẩm và nhân quyền cuả đồng bào ruột thịt thân yêu chúng ta.

    Vì được sinh sống trong các quốc gia có nền dân chủ vững mạnh với nhân phẩm và nhân quyền được bảo đảm tôn trọng, nên chúng ta đều mong muốn cho bà con trên quê hương mình cũng được vui sống, được an tâm thoải mái với một chế độ thông thoáng, cởi mở và tận lực phục vụ đối với cộng đồng xã hội. Trong việc xây dựng đất nước cụ thể và thiết thực như thế, bà con ở trong nước phải đóng vai trò chủ động, chính yếu. Đó là vì ích lợi cuả chính bản thân bà con ở quốc nội mà thôi.

    Chứ người ở bên ngoài nước như chúng ta, thì chỉ có thể đóng vai phụ giúp hỗ trợ mà thôi. Điều này phải khẳng định dứt khoát, chứ không có gì mà phải úp úp mở mở, vòng vo Tam quốc gì nữa.

    Tóm tắt lại, người Việt nam hiện sinh sống ở hải ngoại vẫn xác định rằng: “ Nước Việt Nam là quê hương bản quán cuả mình”. Và mặc dầu quê hương đất nước đó thật là tiêu điều, hiu hắt do sự chuyên chế, áp bức tàn bạo cuả đảng cộng sản gây ra từ bao lâu nay, thì chúng ta vẫn một mực gắn bó sắt son với bà con ruột thịt, máu mủ thân thương cuả mình. Và từ đó mà hết lòng, hết sức góp phần hỗ trợ cho” công cuộc đòi lại quyền làm chủ vận mệnh cuả quần chúng nhân dân trong việc mưu cầu hạnh phúc cho từng thành viên và cho tập thể cộng đồng xã hội “.

    Nhân dịp này, người viết cũng xin bày tỏ lòng ngưỡng mộ biết ơn và tưởng nhớ đối với nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa mới ra đi tại California, và nhà thơ Nguyễn Ngọc Thạch đã ra đi tại Sài Gòn vào giữa năm 2010, vì những đóng góp rất quý báu cho sự hun đúc tinh thần yêu nước, yêu thương dân tộc nơi tâm hồn cuả các bạn trẻ Việt nam từ mấy chục năm qua, bằng những bài thơ, bài ca nồng cháy ngọn lửa yêu thương như bài ca bất hủ này:

    “Xin chọn nơi này làm Quê hương/dẫu cho khó thương” .

    Đoàn Thanh Liêm

    Phụ lục:

    Xin Chọn  Nơi  Này Làm Quê Hương.

    Thơ: Nguyễn Ngọc Thạch (1940-2010)

    Nhạc: Nguyễn Đức Quang  (1944-2011)

    Sài Gòn  1966.

    1/ Ta còn những người ngồi quanh đây/trán in vết nhăn

    Đêm nằm nghe lòng quặn sôi lên/giữa cơn mộng lành

    Ôi vì thâm tình cùng con dân/giữa khi chiến tranh

    Ôi cùng đau lòng cùng hoang mang/giữa khi khó khăn.

    Điệp khúc: Xin chọn nơi này làm quê hương/dẫu cho khó thương

    Ta cùng lo chạy từng lưng cơm/áo che thân tàn

    Khi muà mưa về cùng lem nhem/bước trên ngõ trơn

    Khi dịch lan tràn cùng lo âu/trắng đôi mắt đen.

    2/ Ta còn kiêu hùng vì đi xa/vẫn chưa thấy xa

    Trên đường muôn vàn gặp nhau luôn/lúc vui lúc buồn

    Nhưng lòng tuôn trào đày đam mê/muốn thêm bước nhanh

    Như vừa lên đường còn hơi sương/vướng theo gót chân.

    (Vào Điệp khúc)

    3/ Ta còn những người thật yêu nhau/biết bao thiết tha

    Chưa gặp bao giờ mà đã quá/uống máu ăn thề

    Giam mình trong lòng thành đô kia/sống nơi ấp quê

    Nhưng tình cao vời đòi yêu thương/khắp luôn thế gian.

    (Vào Điệp khúc)

    Đoạn kết: Xin chọn nơi này làm quê hương/dẫu đang chiến tranh

    Xin chọn nơi này làm quê hương/dẫu chưa thanh bình

    Xin chọn nơi này làm quê hương/dẫu đang khó khăn.

    Xin chọn nơi này làm quê hương/dẫu chưa ấm êm./

     



    -------------
    Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 06/Apr/2011 lúc 10:35am
     

    Nguyễn Đức Quang Tinh thần Nguyễn Đức Quang và “Việt Nam, Quê Hương Ngạo Nghễ”

    Nhân sinh tự cổ, thuỳ vô tử ?

    Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh

    Nguyễn Công Trứ

    Nguyễn Thị Ngọc Dung

    http://www.khoahoc.net/ -

     

    Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang đã thực sự ra đi, vĩnh viễn...Đã có biết bao nhiêu bài ca ngơị của những người quen, bạn bè thân thiết, những người từng có dịp tiếp xúc, sinh hoạt hoặc hâm mộ tài năng của ông. Ngay sau khi bệnh viện đã bó tay và ông “chính thức” ra đi, thì hàng ngày có những lời tâm huyết, giãi bày, những bài ca ngợi vô cùng chân thành và cho thấy tất cả tâm huyết dành cho “một người vừa nằm xuống”.

    Riêng tôi, không được biết gì nhiều về người nhạc sĩ tài hoa và đặc biệt này, nhưng vô cùng cảm xúc và cảm thấy tiếc, như mọi người, là từ nay không còn được nghe ông đàn ca nữa...Dù chỉ là một người không quen, nhưng được biết về những bài ca của ông, tôi cũng xin được chia xẻ một vài cảm nghĩ để ngậm ngùi nuối tiếc một nhạc sĩ tài hoa, giàu cảm xúc nhưng không uỷ mị, với những bản nhạc đầy khí thế còn sống mãi trong lòng mọi người...

    Tôi đặc biệt lưu ý đến nguời nhạc sĩ từng phát động phong trào du ca này vào giữa thập niên 1960. Vào khoảng cuối năm 1967, trong một dịp ông đi trình diễn, rất ngắn ngủi, tại Huế, nhân ra mắt phong trào Du ca . Khi ấy ông vừa đàn vừa hát những bài Du ca bên cạnh Phạm Duy với những bản Tâm Ca, tổ chức tại trường Đaị học Văn Khoa Huế. Lúc ấy ông đứng trên bục, mặc quần áo bà ba đen, người dong dỏng cao và nuớc da ngăm ngăm. Đúng là một con người tráng kiện, về tinh thần lẫn thể chất.

     

    Ông đã trình bày những bài du ca khá đặc biệt và đầy sức sống: Tác giả của những bài ca này cũng không giống như những nghệ sĩ khác. Nguyễn Đức Quang đặc biệt ở dáng điệu quắc thước và rất "ngạo nghễ"-  ngạo nghễ một cách tự nhiên - khi trình diễn. Những ca khúc của ông là những bài ca rất có hồn ... Chỉ thế thôi mà chúng tôi nhớ mãi, từ phong thái trình diễn giản dị, kèm theo một vẻ mặt cương nghị, đến những bài ca đầy sức sống, ông đã tạo một khí thế sôi nổi trong lòng sinh viên thời ấy. Chỉ thế thôi, tôi tự biết là đối với nhạc Nguyễn Đức Quang tôi không có "duyên" để được có cơ hội ngâm nga nhiều; nhưng thật sự những bài ca của ông, với nội dung sâu sắc, lời lẽ đầy sắc bén, lại đươc trình bày một cách tự nhiên  không màu mè kiểu cách, đã khiến cho người ta nhớ mãi ...Một trong những bản phổ biến một thời cho đến bây giờ và chắc  chắn sẽ còn "sống" mãi là bài "Việt Nam, Quê Hương Ngạo Nghễ".

    Thật vậy, Việt Nam, Quê Hương Ngạo Nghễ” đã đi sâu vào lòng người bằng tấm lòng yêu nước bừng sôi trong huyết quản của người nhạc sĩ tài hoa. Nguyễn Đức Quang không cần phải xông pha giữa trận tiền, nhưng lời ca hùng mạnh đã nói lên một cách dõng dạc, lòng tự tin và ý chí cương quyết vươn lên trước mọi nghịch cảnh và thử thách. Bài ca như là một lời hiệu triệu có một tác dụng cao đối với giới trẻ. Tinh thần không chùn bước truớc mọi gian nan, với một phong thái ngang tàng, bằng “chỉ một trận cười vang vang”. Nụ cười trên môi, dù có héo hắt vì cảnh lầm than, con người Việt Nam vẫn tiến tới, với “đôi mắt rực sáng” và vẻ “mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm”- chắc chắn là "nhìn về xa xăm" với tấm lòng yêu nước, và cứu nước-. Từng lời lẽ, từng nhip điệu của bài ca đã tỏa ra một ý chí sắt đá của “lòng hờn sôi”, của sự cương quyết dấn thân, dù “trong cơn đau nhức” hay lúc ở “trên bàn chông”. Dòng máu nóng bừng lên trong huyết quản, cùng với truyền thống bất khuất của cha ông, con người vẫn cứ hiên ngang, ngạo nghễ cười “dưới ánh mặt trời” dù có bị rỉ máu vì vết thương. Thật là oai hùng. Thật là dũng cảm. Một tinh thần như thế xuất phát từ tấm lòng của những con người Việt nam bất khuất, can trường, dù đã quen chịu đựng lâu rồi. Lời ca vang dội cùng với điệu nhạc trầm hùng cho thấy tất cả cái hào khí đấu tranh của tuổi trẻ. Dù hoàn cảnh có hiểm nguy, vẫn đoàn kết, muôn người như một, thì không trở ngại nào làm chùn chân, không nguy hiểm nào làm ngăn chặn được ý chí "quyết tiến ...ta giống dân Lạc Hồng, Liều thân sống tranh đấu giữ gìn non sông" của người Việt Nam. Tấm lòng yêu nước ấy chính đã được tôi luyện trọng cả một chiều dài khói lửa của lịch sử dân tộc, khiến con người càng trở nên can trường, dù có bị xích xiềng, cùm gông cũng vẫn không nhụt chí, vẫn hiên ngang và dũng cảm. Lời khuyên cao quý nhất là vẫn phảitiếp tục làm người”,  phải là làm người dân Việt Nam, dũng cảm và ngang tàng thì mới "huy hoàng". Dù có bị gục ngã vẫn phải “ngoi dậy hùng cường đi lên'...

    Dư âm của bài "Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ" còn văng vẳng bên tai tôi, khó phai nhạt. Nếu ở Việt Nam, ở vào thời buổi mà những người thanh niên sôi sục lý tưởng yêu quê hương, mang đầy nhiệt huyết muốn làm một cái gì cho đất nước của mấy chục năm trước thì ngày nay tinh thần ấy vẫn còn đầy ắp. Việt Nam quê hương vẫn còn đó, thử thách vẫn còn nhiều. Những vấn nạn về môi trường, những tệ nạn về xã hội, những suy đồi về đạo đức, cùng với hiểm hoạ xâm lược, những thiên tai, nghèo đói v.v... vẫn thường xuyên xảy ra...Thêm vào đó là cả một nỗi phập phồng khi tiếng nói thẳng thắn không đuợc cất lên, bày tỏ, biểu lộ v.v... thì những bài ca mang đầy khí thế của Nguyễn Đức Quang là một đáp ứng rất thiết thực cho một đất nước đã trải qua lắm nỗi tang thương đang cần một cuộc tái xây dựng, như đất nước Việt Nam. Nhạc của ông cho ta thấy rõ là một con người lý tưởng, yêu quê hương, đất nước. Nhạc sĩ trân trọng những giá trị của văn hoá mình, từ gia đình (Về với Mẹ Cha) đến cộng đồng (sinh hoạt Hướng đạo) và rộng lớn hơn, là tấm lòng đối với dân tộc. Nhạc Nguyễn Đức Quang, có thể nói, mang một sắc thái đặc biệt: lạc quan, vững mạnh, cương quyết, nói chung là rất có khí thế.... đã, đang và sẽ sống mãi trong lòng mọi người, và chẳng “có bao giờ tàn” với thời gian.

    Nếu bảo rằng Nghệ Thụật vị Nhân Sinh thì quả thật nhạc của Nguyễn Đức Quang là một ví dụ hùng hồn cho một tinh thần Việt Nam, nói chung và tinh thần Nguyễn Đức Quang, nói riêng.

     

    Nói về Nguyễn Đức Quang và nhạc của ông thì chắc chắn còn nhiều điều để chia xẻ, và phải để dành cho những nhà chuyên môn...Chúng tôi được biết, trong một dịp họp mặt mới đây tại Nam Cali để bầu ban Tổ chức cho kỳ Hội Ngộ năm 2012 của hai trường Trung Học Buì thị Xuân và Trần Hưng Đạo Đà Lạt, nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang cũng đến tham dự. Trong dịp này ông đã hát một lúc gần hai chục bài. Bạn bè tại Nam Cali, đã "đặt Quang đã nhận lời. Bởi ông cũng vốn là một cựu học sinh Trần Hưng Đạo Đà Lạt. Nhưng tiếc rằng trời chẳng chịu chiều lòng người, nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang đã ra đi, và đi thật xa, để lại trong lòng bạn bè cũ những ngậm ngùi, tiếc nhớ.cọc" ông hát vào dịp Hội Ngộ năm tới; và dự định sẽ chỉ thuần tuý "Nhạc Nguyễn Đức Quang" mà thôi. Và Nguyễn Đức

    Đến đây, xin mời quý vị đi vào thưởng thức “lời lời châu ngọc” trong „Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ”, với những lời lẽ hàm chứa một sức sống mãnh liệt, đầy khí phách của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang, một nghệ sĩ có lý tưởng, tha thiết với đất nước. Người nghệ sĩ ấy, dù thành hay bại, dù được hay thua, vẫn hiên ngang, vẫn “ngạo nghễ” sống, và sống mãi ...

     

    Xin bấm vào link dưới đây để nghe bản nhạc:

    1. Đồng ca:   http://www.youtube.com/watch?v=xj-u7PbIhkg -

    Viet Nam Quê Huong Ngao Nghe_Nguyen Duc Quang

     

    2. Nguyễn Đức Quang hát:  http://www.youtube.com/watch?v=K9L_05ctYQg- -

     

    Nghe như vậy đủ thấy nhạc Nguyễn Đức Quang thật là trầm hùng. Giọng ca của ông thanh thoát và độc đáo. Lời ông cất cao lên có thể ví như "tiếng khoan như gió thoảng ngoài, tiếng mau sầm sập như trời đổ mưa"(Kiều). Âm điệu dồn dập như gió thét, sóng gào. Nhạc Nguyễn Đức Quang mang một sắc thái riêng, đặc biệt đã đem đến cho tâm hồn người một sức trỗi dậy mãnh liệt. Vì thế, nhạc của ông quả là có một chỗ đứng riêng trong lịch sử âm nhạc Việt Nam.

    Dù rằng Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang đã ra ngườì thiên cổ, nhưng tiếng hát của ông vẫn còn vang vọng đâu đây... như nhắc nhở ta, trước mọi thử thách không nao núng mà vẫn dấn bước trên con đường chông gai trước mặt.

     

     Ngọc Dung- Vancouver, April 2011

    Cảm khái, nhân dịp Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang vừa tạ thế



    -------------
    mk


    Người gởi: mykieu
    Ngày gởi: 18/May/2011 lúc 9:21pm
     
     

     Nguyễn- Đức- Quang   

    HÁT GIÃ-TỪ    ĐÀ-LẠT
     

    (Đêm mùng 6 Tết Canh Dần , 2010 , Nguyễn-Đức-Quang hát  tại 33  Pham-Ngọc-Thạch Dalat )                    

                                                                                                     

                                                                            

    Bây giờ thì tấm thân xác mang tên chàng nhạc sĩ tài hoa của xứ sở sương mù không còn nữa. Cái thân xác ấy” nó đã đến từ đâu? Nay nó đi về đâu? Trong lòng tôi - quờ quạng tay vào hư không chẳng thấy cái xác thân ấy- mà mình thì thấy như “sờ sờ” ra đó, vẫn như còn nóng hổi, vẫn như còn nụ cười ngạo nghễ của người bạn thân thương Nguyễn Đức Quang ôm cây guitare thùng,mắt nhắm lại , nhã từng từ :” Về đây nhéhồn như còn đang  quanh  quất ngoài sân đợitới ngày chia cách,chim về núi sâu, ta về cõi sầu …”

    Lần cuối quay về Đà Lạt, là khoản thời gian dài trước và sau  Tết Canh Dần năm 2010, Quang đã cùng gia đình ,các con làm một chuyến viễn du từ Bắc Chí Nam đất nước, như có một dự báo “đi để vĩnh biệt thân thương”. Sau khi người vợ yêu quý  Minh - Thông mất, chuyến về này Quang  muốn một lần đưa các con về nối kết chúng với đời sống quê hương. Quang muốn muốn lãng du khắp mọi miền đất nước với một quả tim đập rời rạc, đập lùng bùng, đến đâu cũng với  tâm trạng viếng thăm và vĩnh biệt: vừa háo hức ,vừa u buồn .

    Và tết ấy (2010) Quang ăn Tết ở Đà Lạt , Quang lang thang với tôi mọi nơi để “chạm lòng mình” và nâng niu “từng kỷ niệm” như một dự báo .Chúng tôi như những ngày tháng trẻ tuổi của năm I năm II Khoá đầu  Trường Chính Trị Kinh Doanh, chúng tôi đi giữa Đà Lạt mà “không thấy phố, không thấy nhà”… chỉ thấy con tim ngày ấy, chỉ thấy mấy ổ bánh mình baguette Vĩnh Chấn, cả bọn ngồi trước rạp hát      Hòa- Bình nhai rôm rốp cười nói rôm rả với bao mơ ước tương lai…

    Có hai ông già lẩm cẩm tuổi cận 70, ngơ ngơ ngác ngác trước bao thay đổi của Dalat hôm nay , ngồi đây mà nhớ  những người bạn cũ ngày ấy nay đâu? Các bạn tôi ơi: đâu rồi Trần - Đại, Nguyễn- Lập- Chí, Lê- Kim- Lợi ,Trương- duy- Hào , Nguyễn- Khải… Đâu rồi La- Vang, Thạch- Trúc, Kim- Lan, Phùng- Bích- Sơn, Thiên- Thơ , Ngoc -Sương, Mai-kim-Đĩnh… cứ nhắc đến từng người là như vở òa ra biết bao là  kỉ niệm,như thấy dáng dấp từng nguời đi qua phố xưa .. .

    Như cuốn phim cũ đứt khúc, chắp nối… có hai ông già “ mắt lão không vầy cũng đỏ hoe “ quanh quẩn một góc phố Dalat buổi chiều đông ấy? Có ai biết gì đâu? Có ai biết gì không? Sóng gió của biển cả đâu có lớn bằng sóng gió câm nín xót xa trong lòng mấy con ốc dật dờ bên bờ hốc đá biển khơi!!

    Tôi không nghĩ Nguyễn Đức Quang là một nghệ sĩ lớn trong nền âm nhạc nước nhà, và cũng không phải Quang quá tài hoa để chúng ta xem như một thần tượng, một nghệ sĩ lớn.  Nguyễn Đức Quang không muốn là như thế,   với chúng ta Quang lớn hơn và sâu sắc hơn như thế .

    Với Đà Lạt, Nguyễn Đức Quang là người của Đà Lạt, là sản phẩm thuần túy Đà Lạt . Anh sống    và trưởng thành  ở Dalat từ thời trung học, đến đại học, gắn bó với người yêu là vợ anh hôm nay cũng là người Dalat… tất cả là của Đà Lạt  ,và âm nhạc của anh cũng là sản phẩm mang tính Đà Lạt. Tôi không mườn tượng được toàn bộ đời sống của anh , sinh hoạt văn nghệ của anh và bạn bè  có thể tách rời khỏi Đà Lạt . Thành phố ấy, môi trường sống ấy, là nơi chốn để  có Nguyễn Đức Quang ,như là Quang hôm nay.

    Với bạn bè  đầy chất nghệ sĩ của anh ở Đà Lạt như Hoàng- Kim -Châu, Đinh –Gia- Lập, Trần- Trọng -Thảo, Hoàng –Thái- Lĩnh, Nguyễn- Quốc –Văn ,Phương-Oanh… cùng với  Quang là một tập thể gắn bó . Họ tạo dựng nên sự nghiệp âm nhạc, họ cùng vui chơi  và tình cảm  của họ với nhau là chỗ êm ấm để trở về khi những bi kịch của xã hội vồ dập; những hiểm họa , tai ương rình rập . Nguyễn Đức Quang và bạn bè vượt lên tất cả, bay cao hơn, bay gần lòng người hơn, gần bạn bè hơn . Anh và bạn bè vốn là người Đà Lạt, thấm đẵm tâm hồn Đà Lạt  ,nên Dalat  luôn luôn là chổ trở về  cuả các Anh sau những nhọc nhằn  ,mõi mệt.

    Tôi đưa Quang đến thăm trường trung học Trần- Hưng -Đạo, nơi đây 50 năm xưa chúng tôi cùng ngồi học một mái trường; mọi sự đã đổi thay  nhiều. Người ta không muốn và không cho phép giữ một chút gì của quá khứ, làm như rằng người ta hiện hữu và có mặt mà chẳng cần chút gì của quá khứ. Cũng rừng thông cũ, cũng lối đi xưa, cũng gò đồi cao thấp, nhưng “ngõ cũ lâu đài” giờ đây tê tái trong câm nín, yên ắng đến lạnh người. Đâu rồi những thầy xưa? Cô giáo cũ? Bạn bè ngày nào? Quang ngậm ngùi “sóng sau xô sóng trước, bãi bể nương dâu.. cậu Tuyến có cố giữ ba chữ  THD bên bệ hàng rào, cũng chỉ là một chút lay lắc khói sương”. nhỉ, thật cũng chỉ là một chút lay lắt khói sương, giữa trời hoang nắng bàng bạc hoàng hôn của Đà Lạt.

    Chợt xót xa nhớ câu” Lạc hà dữ cô lộ tề phi” , tuổi già ru trong cô đơn giữa bao la ,bàng  bạc sương chiều ,ráng đỏ Dalat sao mà nó giống hình ảnh  cánh chim nhạn lẻ loi  thẳng cánh bay về  vô cùng…

    Tôi cùng Quang vào thăm khu vườn Đà Lạt xưa” của tôi , tôi gom góp công sức đã 25 năm qua- nơi ấy tôi trồng đủ các loài cây “Đà Lạt ngày ấy” như mimosa, violet, anh đào, phù dung, penseé, tím Huế, tầm xuân, thiên lý, tường vi… Quang như lặng đi trước hương sắc ngày xưa ấy. Tết này lạnh nhiều, cả vườn tôi, hoa anh đào Dalat rực rỡ, màu hồng chập chờn dưới mặt hồ cau mày trong gió lạnh.. Người bạn thân của tôi và Quang là nhà văn Lê Thiệp ở Mỹ gởi cho tôi hơn hai trăm gốc anh đào Nhật ở Washington, tôi chỉ cho Quang thấy hàng cây chăm bón kỹ mà lớp búp hoa như đám ong  ruồi, lông tơ mơn mởn mà chẳng chịu nở. Hoa búp cứ khô héo dần ,chẳng thấy nở hoa. Quang cười “Cậu và thằng Thiệp thật là ngây thơ. Khí lạnh Đà Lạt làm sao đủ độ kết nhựa cho anh đào giống Mỹ nở sau mùa đông tuyết lạnh ở Washington” Cây vẫn tốt, lá vẫn xanh mà sao hoa cứ ngập ngừng, héo hắt, chẳng chịu nở một nụ cười” “đào hòa y cựu tiếu đông phong”? Tôi vẫn tin sẽ có lúc những cây anh đào xứ ấy sẽ quen dần và nở đầy hoa dưới mây trời Đà Lạt.

    Trước khi Quang từ giã Đà Lạt, từ giã những người bạn thân để lên đường, Quang tổ chức một đêm Quang hát những bản nhạc sáng tác sau này, sau  năm 1995 . Đã hơn 50 năm, đã hơn nửa đời người, tôi nghe lại bạn tôi hát, bạn tôi trầm buồn nhắc lại những đoạn đường đã đi, những nơi  đã hát… nói như một dòng nước mắt chảy xuôi, đoạn sau của một thời du  ca rực rỡ.

    Đêm ấy mùng 6 Tết ,ngày 19/02/2011, tôi nghe Quang hát và sau đó Quang rời Dalat và ra đi vĩnh viễn ngày 27/03/2011 tai Hoa- Kỳ.Đêm ấy, đứa con Dalat hát lời vĩnh biệt Dalat, miền đất thương yêu nhất của chàng.

     Chàng nghẹn ngào hứa với Dalat sẽ  về đây nhé và cũng từ  đó chàng : “..con thuyền viễn dương cũng vừa lên đường”

     

     

     

     

    Đêm nhạc ấy Quang lấy tên là “Về đây nhé” ,Quang mơ ước về Đà Lạt sống những ngày cuối đời. Quang thiết tha nhìn từng gốc cây ,ngọn cỏ của ngày xưa, Quang chậm từng bước đi từ cổng nhà 33 Camette, xuống căn nhà em Vinh mới cho xây lại, đó là nơi căn gác gỗ tụ tập anh em du ca ngày nào. Tôi còn nhớ năm 1967, Quang mời tôi và Trần-Trọng-Thức đến dự một buổi thảo luận nhóm của khóa I trường Quản Trị Kinh Doanh, trong đó có Minh-Thông vợ Quang sau này, là một thành viên trong nhóm. Căn gác gỗ ở góc vườn,  tách hẳn sinh hoạt của ông bà Cụ thân sinh Quang, đó là cái nôi ru cho chàng nghệ sĩ tài hoa trưởng thành.

    Đêm ấy, trăng non trời cao và tối.. vài ngôi sao thưa xanh xao nhấp nháy trên đỉnh núi Bà như thổn thức cho giấc cô liêu. Tôi đi chầm chậm trên con đường vắng đến nhà Quang, trên đồi nhà thờ Domaine de Marie lặng lẽ lắng nghe các ngôi sao trở mình – tôi thích cây thông như chiếc dù trước cổng nhà Quang. Có lẽ đã hơn trăm năm cây thông sần sùi vẫn đứng đó nhìn lớp lớp phế hưng .

    Mùng sáu Tết, trời Đà Lạt giá lạnh, góc trời phía Cam Ly một mảnh lưỡi liềm xanh xao, hao gầy trong gió vun vút . Nguyễn Đức Quang ngồi lặng lẽ, cùng bạn bè trên sàn gỗ. Có vợ chồng Hoàng Thái Vĩnh – Chi Minh. Có vợ chồng Đoàn Chim và con cháu, có vợ chồng gia chủ Nguyễn Đức Vinh và vợ Phạm- thị- Sen cùng hai con trai Vinh là Hiển  và Độ ; Có các bạn trẻ chơi guitare cl***ique ,ban của Vinh là :Phạm Hải , Tuấn ,Thi ..và Hoàng Lâm …gần hai chuc người vây quanh nhau trên sàn gác  gỗ …

    Gác xếp gỗ tuyềnh toàng ngày xưa nay được em Quang xây dựng thành một ngôi nhà gỗ, lát sàn gỗ, đẹp ấm cúng và nền nả nét xưa. Chúng tôi cùng Quang  ngồi trên sàn gỗ ở tầng gác, ngoài khung cửa kính là thành phố Đà Lạt dưới lung lũng Phan Đình Phùng lao xao ánh đèn, bên kia triền đồi, chùa Linh- Sơn trang nghiêm trầm tư. Mọi người nói thật khẽ, như nghe cả tiếng đập của nhịp tim, như nghe cả một thời rộn rã đầy sức sống của thuở du ca đang được  ủ lại dưới vẻ đăm chiêu trầm lắng của Quang

    Quang ngồi yên một góc trong vòng tròn của bạn bè, thân hữu. Tiếng guitare cổ điển của Tuấn  ,Thi nhả khúc …Phan Hải khởi đầu với tiếng đàn  tinh khôi bài “Ly champagne ngọt ngào” do chính Hải sáng tác.

    Lâu lắm tôi mới thấy một hình ảnh Dalat rất xưa quay về . Đà Lạt rất xưa và rất mong manh đã vỡ tan lâu rồi, nay tôi mới gặp lại không có chút điệu đàng, không có chút ồn ào khoe mẽ, không có người khác, không làm bộ hờ hững suy tư trong khi mặt đanh lại các tính toán bon chen… cởi bỏ mọi thứ y phục mới khoát  vào trong vài chục năm qua, giờ đây, nơi này, trước những người bạn trẻ Đà Lạt, tôi đã gặp lại Đà Lạt ngày nào. Tôi còn nhớ khung cảnh thế này Đà Lạt ngày xưa: một đêm giá buốt trước sân phòng trọ của Trương-duy-Hào, bên cạnh đống lửa nho nhỏ, gần ba mươi sinh viên trẻ chúng tôi vây quanh Pham- Duy, Đỗ- Long- Vân và thầy Lý- Chánh -Trung để nghe Phạm- Duy  vừa  đàn guitare ,vừa hát Tâm Ca. Cũng khung cảnh thế này, chúng tôi ngồi vây quanh Trịnh Công Sơn ở nhà số 7 Trần- Bình- Trọng, nhà Chị Thanh-Sâm hoặc ở Dòng Chúa Cứu Thế để nghe những bản nhạc mới sáng tác của Trịnh- Công- Sơn… Biết bao lần, biết bao nơi, khi thì ở Sân cù, khi ở trại thanh niên thiện chí, khi ở ĐamPao ,lúc ở Suối Thông A… tất cả chợt như gần gũi.Giờ đây không còn người nào, không còn ai, không còn công danh sự nghiệp, chỉ còn tiếng đàn, từng giọt ,từng giọt rót vào thân phận con người…lúc này ,sau bao năm tháng bương chãi tơi tả trên đường đời.Trở về với Dalat ,trở về nghe tiếng guitare thùng rơi rụng trong đêm vắng sao mà thanh thoát và êm đềm đến vậy!

    Đã lâu lắm rồi, tôi mới được nghe lại- đúng là từng giọt âm thanh rơi xuống khoản yên -ắng nghiêm cẩn. Âm thanh, âm nhạc ở Đà Lạt, nghe khác hẳn ở nhiều nơi, hình như không gian tinh khiết xen lẫn với môi trường tĩnh lặng không có những tạp âm đan chen, từng giọt, từng giọt, nhả ra thánh thoát như nỉ non tình tự, như sự giải bày chậm rãi  , cho đến khi đã ngừng mà cả phòng vẫn ngẩn ngơ lặng im, như chết lịm… như có tiếng gió thở qua khe cửa sổ, như có tiếng va chạm rất khẽ của một bàn tay đang khẻ nắm một bàn tay…

    Nguyễn-đức-Quang , ôm đàn ngồi trên ghế cao khẻ khàng tâm sự :”Có lẽ bạn bè quanh tôi hỏi vậy chứ NDQ đi qua xứ người bao năm có còn tiếp tục sự nghiệp ca hát … Từ 75 đến 95 , hơn 20 năm quần quật nợ áo cơm , lu bu làm báo ,quần quật kiếm sống …Năm 95 lần đầu tiên nhận lời mời qua Úc hát  lại những bản nhạc xưa Trầm Ca , Du ca.Hơn 20 năm đã qua đi , lần đầu tiên tôi trinh bày một đêm nhạc với hơn 800 thính giả  , một đêm thành công ngoài dự liệu.Chuyến đi ấy tôi đi hát cả 3 bang ở Úc , đều thành công .Sau đó các năm 99-2000-2001  , tôi đi Uc , Âu Châu , Mỹ … vẫn hát du-ca , và vẫn nhiều thính giả trẻ đón nghe . Năm 2003 , tôi một lần nữa qua Úc , thấy mình vẫn hát những bài du ca cũ thì quê quá , nên tôi sáng tác một số bài mới . Từ ấy đến nay , tôi đi khắp nơi , trên cả 14 tiểu bang của Mỹ , hát cả du-ca cũ và các sáng tác mới trên 60 buổi trình diển .Vẫn chỉ 1 mình với 1 cây guitare ôm cả đêm trình diển. ..Mình tự hỏi vậy mình đã già chưa ? ,và tự nghĩ mình vẫn chưa già …

    …Hôm nay ,tôi thử sức hát  mấy bài .Tôi hát , trước tiên bài về đây nhé.Tôi ước mơ trở về đây ,về Dalat , với trái tim của mình,về mà không ai ngăn cấm,không ai ra lệnh phải đi chổ khác … “

    Quang cúi đầu trên cung đàn , mắt nhắm –y hệt hình ảnh ngày xưa – miệng như cười và  giọng chùng xuống và cao vút lên với ca-từ “về đây nhé !!” .. tôi tưởng như nghe lời nguyện cầu nức nở ,lời rú lên của tù-trưởng một bộ lạc hoang sơ …xin đất trời cho mang lửa đến nhân gian …

      << Về đây nhé , người em phong ba ,đã quên ân tình xưa

           Về đây nhé,tựa trăng sao khuya quen một mái nhà

            Những ngày thao thức ,đêm nối mong chờ,

           Thấy lòng nô nức như sắp sang bờ

            Hồn còn như quanh quất ngoài sân đợi , cơn mộng cũ

            ……………

            Về đây nhé,thèm nghe tiếng chân , bước êm như nụ hôn

            Về đây nhé,con thuyền viễn dương cũng vừa lên đường

            …về đây ta nuôi tiếp mộng xưa,một chốn nào …>>

    Quang búng mạnh 6 dây đàn,mặt ngẫng lên ,nét  gãy khúc như một  bức tượng đồng rỉ.Không gian khán phòng như chùng xuống , dù một tiếng vổ tay hay lời khen ngợi đều dư thừa .Tôi cảm thấy như Dalat phủ xuống ôm chầm đôi vai gầy của Quang.Mãnh đất nào từ khước những đứa con lưu lạc nơi xa trở về ;mãnh đất nào không dung chứa hết ngàn vạn khổ đau , oan khiên , của các con mình lưu lạc tứ xứ ? Hãy về đi , về đây nhé :” Dẫu sớm hồng phai,dẫu chiều xanh úa , cứ hoan ca…”

    Nhìn Quang như gục xuống sau bài hát với cảm xúc mãnh liệt , tôi ái ngại cho con tim của bạn mình!!

    Quang xa Dalat , Quang da diết nhớ thành phố này,thành phố có bạn bè , có quá khứ,có người mình yêu …nó là nôi , là tả lót , là hương sửa của một thời trai trẻ . Nếu bản nhạc về đây nhé như một lời ước hẹn , thì “Tình tôi con dốc nhỏ “ mới chính là tình cảm tha thiết gắn bó với Dalat . Những ai sống ở Dalat , yêu thành phố này thì sẽ thấy như những đôi bàn tay quấn quýt của các đôi tình nhân thế nào thì những con dốc nhỏ quấn quýt với người yêu Dalat thế ấy .Dalat là một không gian xanh kết nối bởi bao con dốc nhỏ , với mỗi người, mỗi con dốc là  một  sử-thi tình cảm của riêng mình .Từng phiến đá lát đường , từng mảng rêu xanh trên con dốc nhỏ là cả  bao kỉ niệm , bao vui buồn …  Anh phải yêu người yêu  anh đến thế nào mới cảm được nổi u -sầu của nàng  thoáng gợn trong một ánh nhìn xa xăm …Anh phải yêu ,phải nhớ Dalat đến da diết thế nào , để mà anh nhớ về Dalat là anh nhớ “Tình tôi con dốc nhỏ “.Nghe bản nhạc này của Quang  , tôi càng thấy bạn tôi yêu Dalat biết bao .Mỗi con dốc gói bao ước mơ , bao yêu thương , bao  buồn vương trong bao mối tình ngây thơ ,khờ khạo ngày mới lớn…

    Quang nói :” Năm 2006 tôi viết bài “Tình tôi con dốc nhỏ “ dành cho thành phố thân thương Dalat của tôi.Nhớ quá Dalat của tôi ,bởi :” Nay  tôi ở rất xa một con đường

    Nói đến đây ,tôi thấy như Quang nhìn Vinh , cậu em trai bé nhỏ của mình ngày nào mình vẫn dắt tay đi qua từng con dốc nhỏ ; như Quang nhìn ra ngoài cửa sổ ,  ngoài trời đêm hun hút gió tê buốt , trên khung trời đầy sao như thấy Minh-Thông  đang lắng nghe tình anh :” Em bước cạnh thôi có chi mà ấm lạ ,mưa mãi tình ơi tim tôi nhóm lửa thật rồi “,

    Tôi nghe Quang hát từng lời…và trước mắt tôi là những con dốc, là thời trai trẻ ở phố núi:

          Nơi tôi ở rất gần một con đường

           Con dốc nhỏ đắm mình giữa mù sương

           Thành phố âm u nhìn  con dốc đứng

           Nhà cũ vây quanh tường vôi nứt rạn

           Khung cửa lầu cao có em ánh đèn sáng

           Con dốc nhỏ thích tôi người đứng chờ

           Trông ngây dại giữa chiều nắng , chiều mưa

            …………..

            Hàng xóm chung quanh nhìn tôi cố gượng

           Con dốc nhìn tôi , bước đi bằng vết thương

            Nay tôi ở rất xa một con đường

    Với hai bản nhạc trên , với đêm giả biệt này ,Quang đã nói hết lòng mình với Dalat.Tôi thấy như Quang buồn hơn vui , dù nụ cười luôn không tắt trên môi,từ  sâu thẳm tôi như thấy Dalat đang run run  từ giả Quang .

    Đêm ấy Quang hát  bốn bài , trong nội dung bài viết này tôi chỉ trích dẩn hai bài về Dalat,Quang hát nhiều cảm xúc nên có vẻ mệt ;xen giửa Quang là sự góp mặt của các cây guitarist trẻ bạn của Nguyễn-Đức-Vinh,em Quang  .Vinh nối chí Anh , có trình bày các bài do mình sáng tác .Bản nhạc “ Nợ” của Vinh là một bản nhạc xuất sắc (Vinh phổ thơ Cao-Bá-Hưng )

    Nửa khuya tôi từ giả Quang và đêm ca nhạc ,lên xe về Saigon để sáng mai đi làm.Mảnh trăng non đã khuất núi,bầu trời xanh và cao thăm thẳm đầy những sao,Quang đưa tôi đến bậc thềm nhà ,cây anh-đào cạnh cổng hàng xóm vẫn còn lác đác vài cánh hoa tím tái.Đó là giây phút cuối cùng tôi vĩnh biệt Quang ,hai chúng tôi vẫn ngở có lúc còn gặp lại nhau.

     

     

     

    Quang luôn ước mơ có ngày sẽ trở về, có ngày sẽ về Đà Lạt. Sẽ ôm mảnh đất này đẫm trong nước mắt yêu thương, sẽ nằm mãi, nằm mãi tan rã ra , để trở thành cỏ xanh, thành hoa đỏ. Thành hơi thở tái tê lạnh của nơi này.

    Quang là người của bạn bè, của xã hội, Quang muốn về Đà Lạt đế ngất ngư lịm chết trong vòng tay thân hữu, trong vòng nguyệt quế lung linh của kỷ niệm, của tuổi biết yêu và đã yêu thật đắm say. Quang  mong ước trở về trên từng con dốc nhỏ ,dắt tay cậu em thơ đi lại như ngày nào…

    Quang muốn để bao vinh quang, danh tiếng, gán cho mình vào một góc và ở đó chính thời gian sẽ tắm gội để chỉ còn giữ lại những giá trị gì mà thời gian không gặm nhấm được. Quang muốn mình thênh thang, trần trụi với một quả tim ngây ngất yêu thương đi trở về Đà Lạt, trở về thánh địa của tuổi trai trẻ ngày nào. Xin đi lại từ đầu, không đi vội về sau!

    Đà Lạt ơi, Nguyễn-Đức- Quang muốn “về đây nhé” mà nào có với tới được giấc mơ cuối đời, Quang muốn “Vế đây nhé” mà quả tim mong manh của chàng đã ngừng đập mất rồi !!. Trước khi Quang có thể về úp mặt khóc như chưa bao giờ được khóc; vì có hạnh phúc nào hơn là tan hòa từng tế bào sống của  mình trên mảnh đất Dalat mà mình yêu thương.

    “Về đây nhé “là một lời hẹn  ước ,là một ước mơ cuối đời của Quang với Đà Lạt.

    Biết đâu Quang đã về?  vì trên bầu trời đêm thăm thẳm , Đà Lạt đã có thêm một vì sao nho nhỏ, xanh xao nhấp nháy như thầm kêu: “  Dalạt ơi tôi đã về”. Biết đâu được?  có lẽ nào một người yêu Dalạt như Quang mà bỗng dưng mất hút ,tan biến  trong vô cùng thăm thẳm mà chẳng  có một dấu hiệu nào trở về? Quang đã hẹn với Dalat “Về đây nhé “ , nên Quang đã và sẽ trở về dù chỉ là một dấu hiệu hiển linh : chút nháy sáng của một vì sao xa xăm trên lưng chừng trời đêm Dalat …

     

    Nguyễn-Quang-Tuyến, K1  
     (15/05/2011)
     
     
     
     


    -------------
    mk


    Người gởi: Lan Huynh
    Ngày gởi: 15/Jul/2011 lúc 12:25pm



    Người gởi: Lan Huynh
    Ngày gởi: 15/Jul/2011 lúc 1:42pm

    Tường trình bằng hình ảnh buổi tưởng niệm nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang
    trong dịp giỗ 100 ngày tại Đà Lạt ngày 03-07-2011

     

     

     



    -------------
    Tình yêu thương hay nhịn nhục
    tình yêu thương hay nhơn từ
    tình yêu thương chẳng ghen tị
    chẳng khoe mình, chẳng lên mình
    kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph


    Người gởi: hoangngochung
    Ngày gởi: 30/Jul/2011 lúc 4:01am

    Nguyễn Đức Quang, con người hướng đạo
    Việt Nguyên
          
          Sáng nay, ngồi nhìn ra vườn, câu hát của Trịnh Công Sơn: “Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ…” đã làm tôi nhớ lại những kỷ niệm cũ của thời đi Hướng Đạo và thời kỳ hoạt động sinh viên học sinh năm 1968-1969 khi nghe tin nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang qua đời. Tin anh mất đến với tôi vào lúc tôi đang đọc cuốn sách của Laurie Lee “As I walked out one mid summer morning”. Anh chàng thi sĩ người Anh, Laurie Lee, 19 tuổi, một buổi sáng năm 1934 từ giã mẹ già đang đứng gặt trên cánh đồng cỏ, trên vai mang ba lô, một chiếc lều vải và chiếc đàn vĩ cầm, đi bộ từ làng Costwood lên đến Luân Đôn. Đến Luân Đôn làm thợ xây cất, học được một câu Tây Ban Nha: “ông có thể vui lòng cho tôi xin ly nước” bỗng dưng yêu Tây Ban Nha, đáp chuyến tầu qua xứ Tây Ban Nha, đi bộ một mình với ba lô trên vai, ban ngày chơi vĩ cầm độ nhật, ban đêm ngủ ngoài đồng với trăng sao, mỗi tuần đi hơn 1000 dậm, đi khắp nước Tây Ban Nha.
    Nguyễn Đức Quang và Hướng Đạo
    Hình ảnh của chàng lãng tử Laurie là một hình ảnh đẹp của người Hướng Đạo và con người du ca Nguyễn Đức Quang, một người với ước muốn giản dị, đi khắp ba miền đất nước với cây đàn Guitar trên vai hát những bài du ca yêu nước, đã không toại nguyện.
    Đọc lại cuộc đời đi Hướng Đạo của anh Nguyễn Đức Quang, bỗng nhiên tôi thấy hai anh em có điểm tương đồng, vào Hướng Đạo năm 12 tuổi, vào thẳng ngành Thiếu, không qua ngành Ấu của những chú Sói con trong bài ca Hướng Đạo mang tinh thần ái quốc “Hãy vui tươi cười, hãy vui múa ca, hãy vui nghe lời, hãy vui tiến xa và cùng theo gót bao đấng anh hùng, mong sao cho toàn danh Sói xứng với đất nước Tiên Rồng…”
    Tôi vào Thiếu đoàn Cao Thắng, Đạo Cửu Long, giản dị chỉ vì ham vui theo ông anh. Thiếu đoàn Hướng Đạo Cao Thắng “thiếu lính” nên cậu học trò Chu Văn An đầu quân với trưởng Phan Văn Long. Mỗi ngày Chúa Nhật thấy ông anh mặc đồng phục Hướng Đạo, thắt khăn quàng trên cổ, túi áo trái gắn huy hiệu hoa huệ trông rất oai nên cũng muốn đi theo. Đi Hướng Đạo là một trò chơi cũng khá tốn kém, nên nhà không dư giả phải sắm sửa quần áo, đèn dầu bảo, lều, ba lô mua ở khu chợ trời Dân Sinh hoặc xin lại đồ lính cũ của các ông anh rồi sửa lại để mặc.
    Ngày đầu tiên đi họp không được mang chiếc khăn quàng trên cổ, không được mang huy hiệu hoa huệ trên túi áo mới biết Hướng Đạo cũng nhiều cấp bậc! Anh chàng tân sinh ngày đầu đi theo đội, sinh hoạt đầu tiên là đi dọn dẹp khu nhà cháy Khánh Hội, cứu trợ nạn nhân hỏa hoạn lớn nhất ở Saigon, trận cháy nhà bị đồn do bà Ngô Đình Nhu đốt!
    Hình ảnh những ông Trưởng Hướng Đạo, những tráng sinh khăn quàng đen SOS với huy hiệu và chuyên hiệu quyến rũ tôi vào ngày dọn dẹp cong lưng với cuốc xẻng chứ không phải là những lời khuyên của ông tổ Hướng Đạo Baden Powell “Sống và thực hành 10 điều luật Hướng Đạo, giúp đỡ mọi người bất cứ lúc nào và mỗi ngày làm một việc thiện”.
    Từ tân sinh, tôi được tuyên hứa, lấy bằng Hướng Đạo hạng nhì, hạng nhất, đội phó rồi đội trưởng. Thời chiến tranh chúng tôi chỉ đi bộ từ Saigon lên Thủ Đức, 15 cây số chỉ bẩy dặm đường nhưng vào thời ấy ở Việt Nam sao thấy xa ngàn dặm, chân mang giầy bố, vai mang ba lô, lều, tay cầm gậy tre có lúc đi bước Hướng Đạo “Nào anh em ta cùng nhau xông pha lên đường (đàng), kiếm nguồn tươi sáng, ta cùng đồng lòng điểm tô non sông” hay “Nào ta lên rừng cười nô, chân đi rồi thì miệng hát cho đời thắm tươi, như thế ta mới an lòng, danh tiếng con cháu Lạc Hồng lừng danh vang khắp Tây Đông”. Buổi sáng trời rạng đông, ra khi trời vừa sáng “đoàn người đi lúc đêm còn tăm tối, bóng dương ngập trời ướt sương bờ vai, ôi thế gian còn say giấc mơ dài…”, đến Thủ Đức thì cả đội mờ người, vứt ba lô xuống đất, bỏ cây gậy bên đường sao thấy nhẹ nhàng sung sướng.
    Hình ảnh Hướng Đạo nhìn từ bên ngoài, đẹp, nhưng bên trong mệt nhọc. Cái hành trang du ca của người Hướng Đạo Nguyễn Đức Quang chắc cũng vậy, tự mình gánh vác một lý tưởng lúc đầu vui, nhẹ nhàng nhưng đến cuối quãng đường cô độc chắc Nguyễn Đức Quang cũng thấy hai vai quằn xuống vì mang nặng lý tưởng.
     
     
    Con người du ca cũng là con người Hướng Đạo, Hướng Đạo với những lời dạy của Huân tước Baden Powell trong cuốn “Đường thành công”: Thành công thật sự là hạnh phúc và hạnh phúc bằng vui sống và giúp ích”, ông khuyên “Tôi bằng lòng với điều gì tôi có. Người giầu có thể thưởng ngoạn cảnh mặt trời lặn, ngắm nghía những tia sáng trong cảnh đẹp, người nghèo cũng có thể làm được như vậy. Nếu kẻ nghèo có đủ lương tri để thực hành hai điều này trong đời, họ cũng có thể hưởng thụ đầy đủ như một nhà triệu phú. Sự hưởng thụ của cải có giới hạn. Người giầu có thể có hai ba tòa nhà, trong mỗi nhà có hàng chục phòng nhưng những người ấy chỉ ở có một phòng và chỉ có một thân thể”. Những lời khuyên của Huân tước Baden Powell cho Hướng Đạo Sinh, “Các đảng viên đảng quần cụt” có vẻ thích hợp cho cộng đồng Việt Nam hải ngoại: “Nụ cười và việc thiện là những nét đặc thù của Hướng Đạo, sự thiếu sót hai điều này nơi người công dân trung bình là nguồn gốc của các xáo trộn trong xã hội hiện nay. Làm việc thiện trước hết là phải lành mạnh vui vẻ chứ không phải là để phô trương lòng tốt hay để lãnh thưởng rồi tiếp đến mới phục vụ cộng đồng.”
    Tôi mê đi Hướng Đạo hơn là mê học, năm 18 làm Đội trưởng Nhất được ông trưởng Liên Đoàn Chương Dương Duy Toản gắn bằng Hướng Đạo Việt Nam, đổi từ bằng Hướng Đạo Hiệp Sĩ, bằng cao nhất của Thiếu Sinh (vì tinh thần quốc gia, bằng Hiệp sĩ đổi thành bằng Hướng Đạo Việt Nam nhưng không làm mất đi cái tinh thần Hiệp Sĩ của người Anh và người Âu Châu.
    Tinh thần Hiệp sĩ (Chivalry nguồn gốc từ chữ Cheval tiếng Pháp nghĩa là ngựa) ở Âu Châu bao gồm anh hùng, vũ lược, dũng cảm, sống một dời sống kỷ luật, trung dung, không quá độ. Người kỵ sĩ trung thành với chủ và tổ quốc, lễ độ, đối xử nhân đạo với người yếu kém hơn mình, sống một cuộc sống công chính và trung thành với giáo hội. Hiệp sĩ (Knight, nguyên nghĩa là người phục vụ, con trai, chỉ dùng cho những người trẻ tuổi) có tinh thần phiêu lưu, mang gươm, vũ khí được dành riêng cho giai cấp quý tộc. Bẩy tuổi, các trẻ em giới quý tộc rời nhà, được gởi đến triều đình hay lâu đài các lãnh chúa, học đạo, kính trọng chủ là các ông chúa, học lễ, học nhẩy, đóng kịch, săn bắn, cỡi ngựa, bắn cung, đánh thương. Sau khi văn võ song toàn chàng trẻ tuổi được gia nhập vào đoàn hiệp sĩ sau một buổi lễ nhập triều, cúi đầu nhận thanh gươm từ vua. Tinh thần Hiệp sĩ của người Anh cũng giống như Samurai của Nhật. Huân tước Baden Powell tổ chức Hướng Đạo giống như đoàn Hiệp sĩ ba lời hứa, 10 điều luật đặt trọng tâm vào Trung thành, Danh dự và lòng yêu nước chỉ khác với võ sĩ đạo một điều là phải có tâm linh đi từ tinh thần phục vụ Giáo hội của các Hiệp sĩ và Hiệp sĩ cũng khác Samurai một điều nữa, Trung thành và Tình yêu đi đôi, khi chàng Hiệp sĩ cúi đầu nhận gươm hay khi kỵ sĩ chiến thắng, như trong phim chuyện Ivanhoe, được vua ban thưởng ngước mắt nhìn lên khán đài bao giờ cũng có “ánh mắt giai nhân” chờ đợi. Có lẽ vì vậy với Võ sĩ Đạo, Samurai chỉ có phái Nam còn Hướng Đạo sinh của Baden Powell gồm cả các nữ Hướng Đạo?
    Cắm trại, đóng kịch, ca hát, đêm tĩnh tâm là những sinh hoạt căn bản của Hướng Đạo. Những bài hát trên đường đi cắm trại, trong những chuyến thám du hay bên lửa trại đêm sương xuống, trời lạnh, nhìn những ngôi sao rơi, trăng nửa đêm xẻ đám mây trên trời, là những kỷ niệm không quên của những Hướng đạo sinh và Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang đã đóng góp vào những thay đổi lớn cho tinh thần Hướng Đạo Việt Nam trong cuối thập niên 1960 vào đầu thập niên 1970.
     
     
     
    Bùi Bảo Kim
    LĐ Hướng Đạo Thăng Long
    Arlington, Virginia
     
     
    Bản Nhạc Đầu Tay của Nguyễn Đức Quang viết cho Hướng Đạo Việt Nam (1961)



    -------------
    hung0989077120@ahoo.com


    Người gởi: Lan Huynh
    Ngày gởi: 17/Sep/2011 lúc 8:36am
    http://www.youtube.com/watch?v=OptJJeXkKh4">
    VỖ CÁNH CHIM BAY
    Nguyễn Đức Quang
    Mây Lan
    http://www.youtube.com/watch?v=OptJJeXkKh4
     


    -------------
    Tình yêu thương hay nhịn nhục
    tình yêu thương hay nhơn từ
    tình yêu thương chẳng ghen tị
    chẳng khoe mình, chẳng lên mình
    kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph


    Người gởi: Nhom12yeuthuong
    Ngày gởi: 20/Oct/2011 lúc 1:04pm
    KHI BÀI HÁT TRỞ VỀ
    Trần Trung Đạo
    http://www.4shared.com/audio/CDjrJmab/Khi_bai_hat_tro_ve_TRANTRUNGDA.htm - - TRANTRUNG


    -------------
    Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...


    Người gởi: Nhom12yeuthuong
    Ngày gởi: 14/Mar/2012 lúc 9:12pm
    Web Du Ca Việt Nam trân trọng thông báo
    cùng các du ca viên và thân hữu bốn phương ,

    Thấm thoát đến nay cũng đã gần được 1 năm trôi qua kể từ khi người du ca đầu đàn Nguyễn Đức Quang bỏ chúng ta ra đi .
    Để tưởng nhớ đến anh, Phong Trào Du Ca Việt Nam do cựu chủ tịch PT DuCa VN Dược Sĩ Hoàng Ngọc Tuệ cùng một số anh chị em du ca viên và thân hữu vùng Cali sẽ tổ chức ngày giỗ đầu của cố nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang trong vòng thân hữu tại :

    Hội Trường Nhật Báo Người Việt
    14771 Moran St. Westminter , CA 92683 Hoa Kỳ

    Thời gian  lúc 06:30 PM thứ Bẩy, ngày 31 tháng 3, 2012

    Kính mời qúi Anh Chị đến tham dự đông đủ để mọi người có dịp chia sẻ những mến thương với người bạn cũ Nguyễn Đức Quang, và để có dịp cùng nhau hát lại những bản nhạc của một thời .
    Thay mặt web Du Ca Việt Nam,

    Fa Thăng



    -------------
    Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...


    Người gởi: Lan Huynh
    Ngày gởi: 16/Mar/2012 lúc 6:37am
    http://212.64.30.189:81/ducavn/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NhungCaKhucCuoiCungNDQ.pdf">
    Tập sách nhạc
     
    http://212.64.30.189:81/ducavn/duca_files/PAGES/NotNhacPDF/NhungCaKhucCuoiCungNDQ.pdf -

     Gồm 18 ca khúc sau cùng của nhạc sĩ du ca Nguyễn Đức Quang sáng tác do một số thân hữu , Du Ca Viên, Hướng Đạo Sinh sưu tầm và ký âm , đã được nhóm thân hữu của cố nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang tại Sydney - Úc  ấn hành và ra mắt nhân dịp kỷ niệm giỗ 100 ngày của cố nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang .
     
    http://www.ducavn.com/ - http://www.ducavn.com/


    -------------
    Tình yêu thương hay nhịn nhục
    tình yêu thương hay nhơn từ
    tình yêu thương chẳng ghen tị
    chẳng khoe mình, chẳng lên mình
    kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph



    Print Page | Close Window

    Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a - http://www.webwizforums.com
    Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide - http://www.webwizguide.info