Vu Lan Mùa Báo Hiếu
In từ Trang nhà: Hội Thân Hữu Gò Công
Category: Văn Học - Nghệ thuật
Tên Chủ Đề: Thơ Văn
Forum Discription: Những bài văn bài thơ hay
URL: http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=1896
Ngày in: 18/Jul/2025 lúc 4:50am Software Version: Web Wiz Forums 8.05a - http://www.webwizforums.com
Chủ đề: Vu Lan Mùa Báo Hiếu
Người gởi: Hoa Hạ
Chủ đề: Vu Lan Mùa Báo Hiếu
Ngày gởi: 26/Aug/2009 lúc 8:31am

Vu Lan Mùa Báo Hiếu
Con không cha như nhà không nóc, Con không mẹ con khóc tối ngày. George Washington, một trong những người anh hùng của nền độc lập Hoa Kỳ, thường được đề cao như là một người con chí hiếu.
Sau
những trận chiến cam go nhất, giữa những công việc nặng nề của một
nguyên thủ quốc gia, ông thường về nhà thăm viếng và trò chuyện lâu giờ
với một người mẹ già.
Một hôm, ngạc nhiên về sự gắn bó của ông
đối với mình, mẹ đã đặt câu hỏi như sau: "Tại sao con chịu khó mất hàng
giờ như vậy ngồi bên cạnh mẹ?".
Vị tổng thống vĩ đại của Hoa Kỳ
đã trả lời như sau: "Thưa mẹ, ngồi bên cạnh mẹ để lắng nghe mẹ nói
không phải là một việc mất thời giờ. Bởi vì, sự bình thản và lòng tốt
của mẹ dạy con còn muốn tiếp tục sống."
***** **
Một
cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học.
Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu
tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về
vẻ bề ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một
vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ
muốn hỏi mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy.
Vào buổi họp mặt,
mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của
người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu
mình vào một góc tránh mặt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được mẹ mình
nói chuyện với cô giáo.
"Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?" - Cô giáo của cậu hỏi.
Người
mẹ trả lời: "Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên.
Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao và thế là
tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi
xuống người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đánh đến
ngất xỉu nhưng thật là may mắn là có một anh lính cứu hỏa đã vào và cứu
cả hai mẹ con tôi". Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt. "Vết
sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề
hối tiếc về điều mình đã làm."
Đến đây, cậu bé chạy ra khỏi chỗ
nấp của mình về phía mẹ, nước mắt lưng tròng. Cậu bé ôm lấy mẹ mình và
cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành cho mình. Cậu bé nắm chặt tay mẹ
suốt cả ngày hôm đó.
-------------
Trời mưa không lớn lắm
Nhưng đủ ướt đôi đầu
Cuộc tình không lớn lắm
Nhưng chiếm hết đời nhau.
Hoa Hạ
|
Trả lời:
Người gởi: Hoa Hạ
Ngày gởi: 26/Aug/2009 lúc 8:37am

Con người có tổ có tông, Như chim có tổ, như sông có nguồn.
Một
người cha già nua ngồi hóng mát trên băng ghế gỗ trước sân nhà cùng đứa
con trai thành đạt của ông. Bất chợt một con quạ sà xuống đậu bên bờ
giậu.
Người cha già nua hỏi đứa con của mình: "Con gì vậy con?".
Người con trả lời: "Đó là con quạ".
Một lúc sau, ông lão lại hỏi con trai: "Con gì vậy con?".
Người con trả lời: "Đó là con quạ".
Vài phút sau, ông lão lại hỏi con trai: "Con gì vậy con?".
Người con đáp lại: "Cha ơi, con vừa nói đó là con quạ mà".
Một chốc sau, ông lão lại hỏi con trai lần thứ tư: "Con gì vậy con?".
Lần này, giọng người con đã có phần bực bội, anh ta trả lời gắt gỏng: "Cha ơi! Đó là con quạ! Con quạ!".
Sau đó vài phút, người cha lại hỏi con trai lần nữa: "Con gì vậy con?".
Lần
này thì đứa con phát cáu lên, anh to tiếng: "Cha ơi, sao cha cứ hỏi
hoài một câu hỏi, mặc dù đã bao nhiêu lần con trả lời cha: đó là con
quạ! Cha không hiểu hay sao!".
Người cha già lụm khụm đi về
phòng mình và quay trở ra chiếc ghế gỗ với một quyển sổ cũ kỹ. Ông lần
giở đến một trang viết và đưa cho con trai đọc. Đứa con đọc được những
dòng chữ sau trong quyển nhật ký của cha:
"Ngày� tháng� năm� Hôm
nay, khi tôi cùng đứa con trai bé bỏng của tôi ngồi hóng mát trước sân
nhà, thì có một con quạ sà xuống. Con tôi hỏi tôi hết thảy hai mươi lăm
lần đó là con chim gì. Tôi trả lời con trai tôi đủ hai mươi lăm lần
rằng đó là con quạ mà trong lòng vẫn ngập tràn hạnh phúc."
Sưu tầm
-------------
Trời mưa không lớn lắm
Nhưng đủ ướt đôi đầu
Cuộc tình không lớn lắm
Nhưng chiếm hết đời nhau.
Hoa Hạ
|
Người gởi: Hoa Hạ
Ngày gởi: 26/Aug/2009 lúc 8:38am
Một ngày nọ, khi các con tôi đủ lớn để hiểu được những điều đã thúc đẩy cha mẹ làm cho con cái, tôi đã nói với chúng...
Mẹ yêu các con đủ để hỏi những nơi các con tới, đi với ai và vào lúc nào thì các con về nhà.
Mẹ
yêu các con đủ để nhất định đòi các con phải tiết kiệm tiền để tự mình
mua một chiếc xe đạp mặc dù bố mẹ có thừa khả năng mua cho các con.
Mẹ
yêu các con đủ để khiến cho các con phải trả lại đồ vật đã đánh cắp và
nói với người bán rằng: "Xin lỗi, tôi đã lấy trộm nó ngày hôm qua và
tôi muốn trả tiền lại cho ông." Mẹ yêu các con đủ để đứng nhìn các con
dọn dẹp phòng riêng trong hai giờ, một công việc mà mẹ làm chỉ mất 15
phút.
Mẹ yêu các con đủ để cho con nhìn thấy sự giận dữ, sự chán
nản và những giọt nước mắt trên đôi mắt của mẹ. Các con phải học được
rằng bố mẹ thì không phải lúc nào cũng hoàn hảo.
Mẹ yêu các con
đủ để các con phải nhận trách nhiệm và chịu phạt vì những hành động của
mình gây ra dù cho những hình phạt khắt khe ấy gần như làm vỡ nát trái
tim của mẹ.
Và trên tất cả mọi điều là mẹ yêu các con đủ để mẹ nói KHÔNG khi mẹ biết rằng các con ghét mẹ bởi vì những điều đó.
Sưu tầm
http://z15.invisionfree.com/ThuvienHoaHa/index.php?act=Attach&type=post&id=2880412 -
-------------
Trời mưa không lớn lắm
Nhưng đủ ướt đôi đầu
Cuộc tình không lớn lắm
Nhưng chiếm hết đời nhau.
Hoa Hạ
|
Người gởi: Hoa Hạ
Ngày gởi: 26/Aug/2009 lúc 8:42am
Một người đàn ông dừng lại trước cửa hàng bán hoa để đặt mua hoa và gởi
điện hoa về cho mẹ, người đang sống cách anh 200 dặm. Khi bước ra khỏi
xe, anh chú ý đến một bé gái đang ngồi khóc nức nở.
Anh đến để
hỏi xem có điều gì không ổn và bé gái trả lời: "Con muốn mua tặng một
bông hồng đỏ cho mẹ. Nhưng con chỉ có bảy mươi lăm xu, mà một bông hồng
giá tới hai đô la lận."
Người đàn ông mỉm cười rồi nói: "Lại đây
nào, chú sẽ mua cho con một bông hồng". Anh mua cho bé gái một bông
hồng và đặt hoa gởi tặng mẹ anh. Khi họ chuẩn bị đi, anh đề nghị được
đưa cô bé về nhà. Bé gái trả lời: "Vâng ạ. Chú có thể dẫn cháu đến gặp
mẹ cháu". Cô bé chỉ đường cho anh tới một nghĩa trang rồi cô đặt bông
hồng lên trên một phần mộ mới xây.
Người đàn ông quay lại tiệm hoa, hủy bỏ dịch vụ điện hoa, rồi cầm bó hoa và lái xe hơn 200 dặm để về nhà tặng mẹ anh
Sưu tầm
-------------
Trời mưa không lớn lắm
Nhưng đủ ướt đôi đầu
Cuộc tình không lớn lắm
Nhưng chiếm hết đời nhau.
Hoa Hạ
|
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 27/Aug/2009 lúc 1:09am
Đổi cả thiên thu tiếng Mẹ cười
"Ví mà con đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng Mẹ cười"
Mời nghe tiếng hát Bảo Yến :
http://www.youtube.com/watch?v=t7ZTq434d_E - http://www.youtube.com/watch?v=t7ZTq434d_E
Mời nghe tác giả TTĐạo ngâm ( thật hay ! )
http://www.youtube.com/watch?v=9Oa5pMaWx_c&feature=related - http://www.youtube.com/watch?v=9Oa5pMaWx_c&feature=related
------------- mk
|
Người gởi: Hoa Hạ
Ngày gởi: 27/Aug/2009 lúc 4:05am

on không cha như nhà không nóc, Con không mẹ con khóc tối ngày.
Ba bảo tôi rất tuyệt vời. Tôi tự hỏi có đúng như thế không?
Để rất tuyệt vời... Bạn Sarah bảo cần phải có mái tóc đẹp như bạn ấy. Tôi thì chẳng có.
Để rất tuyệt vời... Bạn Justin bảo cần phải có răng trắng, khoẻ như răng bạn ấy. Tôi thì chẳng có...
Để rất tuyệt vời... Bạn Jessicca bảo mặt phải không có tàn nhang. Tôi lại bị tàn nhang đầy ra.
Để rất tuyệt vời... Bạn Mark bảo phải là học sinh thông minh nhất lớp bảy. Tôi lại không.
Để rất tuyệt vời... Bạn Stephen bảo phải biết pha trò và kể chuyện tiếu lâm. Tôi lại không.
Để rất tuyệt vời... Bạn Lauren bảo phải sống trong một căn nhà đẹp ở một khu phố sang trọng. Tôi lại không.
Để rất tuyệt vời... Bạn Sammantha bảo phải mặc quần áo và đi giày thật xịn. Tôi lại không.
Để rất tuyệt vời... Bạn Mattheer bảo phải sinh ra trong một gia đình giàu sang. Tôi lại không.
Nhưng mỗi tối, khi ba ôm tôi và chúc ngủ ngon thì Người bảo: "Con rất tuyệt vời và ba yêu con."
Ba tôi hẳn là biết định nghĩa của rất tuyệt vời mà các bạn tôi không biết.
Sưu tầm
-------------
Trời mưa không lớn lắm
Nhưng đủ ướt đôi đầu
Cuộc tình không lớn lắm
Nhưng chiếm hết đời nhau.
Hoa Hạ
|
Người gởi: SaoMai
Ngày gởi: 28/Aug/2009 lúc 10:09am
MẸ ... !
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào”
(Lòng Mẹ - nhạc Y Vân)
Nghe câu ca luống ngậm ngùi
Nhớ thương một thuở ngọt bùi mẹ ru
Nhớ bàn tay mẹ cần cù
Sớm hôm tần tảo cho dù nắng mưa
Nhớ ngày buôn bán ế thừa
Mẹ về giữa buổi nắng trưa nhọc nhằn
Nhìn quang gánh, mẹ băn khoăn
Lo cho con trẻ chẳng bằng người ta
Đêm về vẫn ngọt lời ca
Thay con ru cháu, tình bà mênh mông
Lời ru man mác bềnh bồng
À ơi … lưu dấu tấm lòng mẹ yêu
Nắng lên cao, cũng xế chiều
Mẹ nay tóc đã bạc nhiều như mây
Vẫn cùng đàn cháu vui vầy
Nhìn mẹ móm mém con đây ấm lòng
Nước mắt không chảy ngược giòng
Lòng con hiếu kính cũng không sánh tày
Tấm lòng của mẹ xưa nay
Mẹ ơi ! Có mẹ con rày vui sao
Đời con hạnh phúc biết bao
Mẹ ơi ! tình mẹ biển nào sâu hơn
|
Người gởi: ranvuive
Ngày gởi: 28/Aug/2009 lúc 10:42am
Đơn giản, hãy gọi người là Mẹ! |
Có một em bé sắp rời khỏi thiên đường để được ra đời nơi trần gian. Vì thế, em bé hỏi thượng đế:
“Ngày mai, con được gửi xuống trần gian, nhưng con sẽ sống ra sao đây khi con quá nhỏ bé và yếu ớt thế này?”
_ “Trong rất nhiều thiên thần ở đây, ta đã chọn cho con một thiên thần đặc biệt, cô ấy sẽ đợi con và chăm sóc con”.
_ “Nhưng mà ở đây con không phải làm gì cả, con chỉ mỉm cười và ca hát. Bấy nhiêu đó là đủ để con hạnh phúc”.
_ “Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe và sẽ cười với con suốt cả ngày. Con sẽ cảm nhận được tình yêu của cô ấy dành cho con và điều đó sẽ làm con hạnh phúc”.
_ “Nhưng làm sao con có thể hiểu được người ta nói gì với con, vì con đâu có hiểu ngôn ngữ của người?”
_ “Đừng lo! Thiên thần của con sẽ nói với con những lời ngọt ngào, đẹp đẽ nhất và cũng sẽ hết sức kiên nhẫn dạy con nói”.
_ “Con nghe nói trần gian có rất nhiều người xấu. Ai sẽ bảo vệ cho con?”
_ “Thiên thần của con sẽ bảo vệ, che chở con cho dù điều đó có đe dọa mạng sống của cô ấy đi chăng nữa”.
Đúng lúc đó, nơi trần gian em bé đã sắp ra đời gióng lên một hồi chuông và em bé vội vã nói:
_ “Ôi, con phải đi ngay bây giờ, xin hãy cho con biết tên thiên thần của con!”
_ “Tên của thiên thần đó không hề quan trọng. Bởi vì con sẽ gọi thiên thần đó là MẸ!”
(Sưu tầm bởi Blog Missing You |
-------------
|
|