In từ Trang nhà: Hội Thân Hữu Gò Công
Category: Đời Sống - Xã Hội
Tên Chủ Đề: Tâm Tình
Forum Discription: Giải bài tâm sự về gia đình, xã hội hay chính mình về điều gì đó.
URL: http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=2642 Ngày in: 14/Nov/2024 lúc 11:30am Software Version: Web Wiz Forums 8.05a - http://www.webwizforums.com
Chủ đề: Những Câu Chuyện & Hình Ảnh Hay ...Người gởi: mykieu
Chủ đề: Những Câu Chuyện & Hình Ảnh Hay ...
Ngày gởi: 14/Jul/2010 lúc 10:26pm
Vinh danh Chicago....
Chuyện thứ nhất :
Có rất nhiều quân nhân can trường trong thế chiến thứ Hai, một trong những anh hùng đó là Trung Tá phi công Hải Quân Butch O’Hare. Trung tá O’Hare là phi công khu trục tùng sự trên hàng không mẫu hạm Lexington trong vùng biển khu vực Nam Thái Bình Dương. Một hôm toàn thể phi đoàn của ông được giao phó thi hành một phi vụ quan trọng. Sau khi cất cánh và gia nhập đội hình bay, liếc nhìn bảng phi cụ, ông nhận ra có chuyện không ổn, hoặc là đồng hồ báo xăng bị hư hoặc là ai đó không bơm đẩy xăng cho ông. Với tình trạng này, ông không đủ xăng để hoàn thành nhiệm vụ và trở về tầu được. Trung tá O’Hare báo với Phi ĐoànTrưởng và được lệnh phải quay về. Ông miễn cưỡng rời khỏi đội hình của phi đoàn và quay trở lại hàng không mẫu hạm. Trên đường về tầu, bỗng nhiên, trung tá O’Hare thấy một cảnh tượng làm ông dựng tóc gáy: dưới thấp xa xa trước mặt ông là nguyên một phi đoàn oanh tạc cơ của Nhật đang trên đường tìến về hải đội Hoa kỳ. Phi đoàn khu trục của Hoa Kỳ đã bay đi thi hành nhìệm vụ và hải đội không còn ai bảo vệ cả. Dù có gọi, phi đoàn khu trục cũng không thể trở về kịp để cứu và cũng không còn thời gian để báo với hải đội những nguy hiểm sắp đến. Việc duy nhất còn có thể làm là bằng bất cứ giá nào cũng phải xua đuổi phá tan và chuyển hướng đội oanh tạc cơ Nhật. Không còn nghĩ đến an nguy cho mình, trung tá O’Hare lao thẳng vào đội hình đoàn oanh tạc cơ Nhật, với bốn nòng súng 50 ly gắn trên cánh đỏ rực, ông tấn công tới tấp bắn hết chiếc này đến chiếc khác. Đến khi hết đạn, ông vẫn tiếp tục tấn công, liều lĩnh đâm thẳng vào các phi cơ Nhật, cố gắng cắt đuôi chiếc này, hay cắt cánh chiếc kia mong cho họ không điều khiển và bay được. Trong đáy cùng tuyệt vọng, ông làm bất cứ gì có thể làm để các oanh tạc cơ Nhật không đến được hải đội Hoa kỳ. Cuối cùng, đoàn phi cơ Nhật bối rối và chuyển hướng. Thở ra nhẹ nhõm, trung tá O’hare lê lết chiếc máy bay tả tơi của mình về lại hàng không mẫu hạm. Ông báo lại sự việc, chiếc máy quay phim gắn trên phi cơ là bằng chứng hùng hồn nhất. Nỗ lực trong tuyệt vọng để bảo vệ hải đội Hoa kỳ, ông đã hạ 5 chiếc oanh tạc cơ Nhật. Đó là ngày 20 tháng 2 năm 1942. Trung tá O’Hare là phi công Hải Quân đầu tiên trong quân chủng được trao tặng Huân Chương Danh dự của Quốc Hội Liên Bang Hoa kỳ. Năm 1943, trung tá O’Hare tử trận trong một cuộc không chiến lúc ông 29 tuổi. Để không ai có thể quên được người anh hùng này, phi trường của thành phố Chicago , quê hương ông, đã được đặt tên là phi trường O’Hare. Dịp nào đó nếu dừng chân tại phi trường O’Hare, xin hãy đi thăm khu kỷ niệm O’Hare, nhìn tận mắt Huân Chương Danh Dự đã gắn lên ngực áo của ông. Khu lưu niệm này nằm giữa Terminal 1 và Terminal 2.
Chuyện thứ hai
Hơn mười lăm năm trước đó, tại thành phố Chicago có một người mang biệt danh là Easy Eddie. Trong thời gian này, Trùm tội ác Al Capone hầu như làm chủ thành phố. Capone nổi tiếng không do các hành động anh hùng mà vì các việc làm bóc lột, tàn nhẫn và hung ác. Thành phố Chicago , qua Capone, tràn ngập những nơi bán rượu lậu, các động mãi dâm và các vụ giết người không gớm tay. Easy Eddie là luật sư của Al Capone. Chắc chắn Eddie rất giỏi. Việc rành rẽ và biết lợi dụng các kẽ hở pháp luật của Eddie đã giúp Capole nhởn nhơ ngoài vòng tù tội. Để tỏ lòng biết ơn, Capole trả công Eddie rất hậu. Không chỉ về tiền bạc mà còn chu cấp về tài sản nữa. Chẳng hạn như gia đình Eddie sống trong một lâu đài lớn, kín cổng cao tường và thừa mứa các tiện nghi của lúc đó với kẻ hầu người hạ ngay trong nhà. Lâu đài này lớn đến độ chiếm nguyên một đoạn đường của thành phố Chicago . Dĩ nhiên với cuộc sống giầu có quyền thế của kẻ đương thời, làm sao Eddie có thể nhận và hiểu được những khốn cùng của xã hội chung quanh. Như mọi người, Eddie có một yếu điểm. Có một con trai và Eddie thương con vô cùng. Cậu bé có đủ thứ ở trên cõi đời, toàn những loại thượng hảo hạng: quần áo, xe cộ ngay cả trường học nồi tiếng vì giá cả tiền bạc không thành vấn đề, không gì có thể ngăn cản được. Mặc dù liên hệ chặt chẽ và chìm ngập trong tội ác, Eddie cũng đã có những cố gắng dậy con thế nào là phải và trái. Vâng, Eddie đã cố dậy cậu con trai vượt lên từ cuộc sống nhớp nhúa của chính mình, ước mong con sẽ là người tốt.. Cho dù giầu có và quyền thế xiết bao nhưng vẫn có hai thứ Eddie không thể cho con được, hai thứ mà chính Eddie đã chót bán cho Capone: làm gương và để lại cho con niềm danh dự. Qua nhiều đêm trằn trọc thao thức, Eddie quyết định việc để lại danh dự cho con cần thiết, quan trọng và có ý nghĩa hơn là cho con cuộc sống giầu có với những đồng tiền từ máu và nước mắt của người khác. Phải thay đổi hoàn toàn những việc làm lầm lỡ trước kia, phải báo với chính quyền những sự thật vế Al Capone. Eddie cố gắng rửa sạch những nhơ nhớp trên cái tên của mình, ngõ hầu cho con biết thế nào là trung thực và ngay thẳng. Để hoàn tất mọi chuyện, Eddie phải ra trước toà làm nhân chứng chống lại ông Trùm, biết rằng giá phải trả sẽ không nhỏ. Hơn tất cả mọi chuyện trên đời, Eddie muốn phục hồi tên tuổi mình, hy vọng sẽ để lại cho con tấm gưong và niềm danh dự. Eddie ra trước toà làm nhân chứng, Trùm Al Capone vào tù. Vài tháng sau, Eddie gục ngã trong cơn mưa đạn trên một con đường lẻ loi ở Chicago . Eddie đã để lại cho con trai một món quà lớn nhất trên thế gian này, mua bằng giá cao nhất là sinh mạng của chính mình.
Hai câu chuyện này có liên hệ gì với nhau ? Trung tá phi công Hải Quân Butch O’Hare là con trai của Easy Eddie.
Ước mong bạn cũng ngậm ngùi và cảm khái như tôi khi đọc những giòng này.
Trả lời: Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 27/Aug/2010 lúc 10:43pm
Con chim ưng của Thành Cát Tư Hãn
TTO - Mờ sáng hôm ấy, Đại Hãn, vị hoàng đế vĩ đại và là chiến binh dũng cảm nhất thảo nguyên Mông Cổ, cùng những chiến tướng cận thần phóng ngựa vào rừng bắt đầu một chuyến đi săn mới. Khu rừng mọi hôm yên ắng, hôm nay bỗng rộn lên tiếng người cười nói, tiếng vó ngựa, tiếng chó sủa...
Trên cổ tay Đại Hãn ngất nghểu con chim ưng mà ông rất mực yêu quí. Vào thời đó, chim ưng được huấn luyện để đi săn. Chỉ cần nghe hiệu lệnh của chủ nhân là con chim bay vút lên cao nhìn dáo dác xung quanh tìm kiếm con mồi. Nếu phát hiện thấy nai hoặc thỏ, nó sẽ lao xuống như tên bắn và vồ chặt chúng.
Mặt trời bắt đầu khuất dần sau các dãy núi nhưng Đại Hãn và đoàn tùy tùng vẫn chưa săn được nhiều con mồi như mong đợi. Nóng lòng, Đại Hãn thúc ngựa vượt lên phía trước tách khỏi đoàn. Ông đã quá quen thuộc với khu rừng này. Trong khi mọi người tiếp tục đi theo con đường cũ thì ông lại chọn con đường xa hơn, chạy xuyên qua thung lũng giữa hai dãy núi.
Sau nhiều giờ quần thảo trên ngựa dưới sức nóng của buổi chiều hè, hoàng đế bắt đầu cảm thấy khát nước. Con chim ưng vụt khỏi cổ tay ông và lao vút đi, ông tin là nó sẽ tìm được đường quay về. Chợt ông thấy có nước rỉ ra từ một ghềnh đá. Đại Hãn xuống ngựa, lấy từ trong túi săn một cái cốc nhỏ bằng bạc rồi bước đến hứng những giọt nước đang rỉ ra. Ông kiên nhẫn và biết rằng phải lâu lắm cốc nước mới đầy. Miệng ông khát đắng nên không kịp chờ nước đầy ly, ông vội đưa ngay lên miệng chuẩn bị uống. Bất thình lình, một âm thanh vút lên từ trên không và một vật xẹt ngang tay ông, chiếc ly rơi xuống đất. Thì ra đó là con chim ưng yêu quí của ông. Con chim ưng bay tới bay lui thêm vài lần rồi buông cánh đậu giữa các vách đá bên khe nước.
Đại Hãn nhặt chiếc ly lên và một lần nữa đưa vào hứng lại từng giọt. Lần này ông không đợi lâu hơn. Khi hứng được gần nửa ly, ông nâng ly lên miệng nhưng trước khi chiếc cốc chạm vào môi, con chim ưng lại bay vụt xuống và làm rớt ly nước khỏi tay ông.
Đại Hãn bắt đầu nổi giận. Ông tiếp tục lần nữa và lần thứ ba con chim ưng lại đánh đổ ly nước. Đại Hãn vô cùng giận dữ, hét lớn:
- Con vật khốn kiếp kia, sao ngươi dám làm như thế? Đừng để ta bắt được ngươi, không thì ta sẽ vặn cổ ngươi đó!
Và rồi ông hứng lại ly nước khác. Lần này trước khi đưa lên miệng uống, ông rút gươm cầm trên tay.
- Nào, đây là lần cuối cùng ta chịu đựng ngươi đó! - Đại Hãn nóng giận hét lên thành lời. Gần như ông vừa dứt hết câu, con chim lao nhanh xuống và hất mạnh ly nước. Giờ đây, nhà vua không tha thứ được nữa. Một lằn sáng vút lên và thanh gươm của ông chém trúng con chim. Con chim đáng thương nằm quằn quại và giẫy chết dưới chân chủ nhân nó. Không chút xót thương, Đại Hãn gằn giọng:
- Cái chết thật xứng đáng với tội láo xược của nhà ngươi.
Khi phát hiện chiếc ly bị rơi vào giữa hai tảng đá và ông không thể với lấy nó được, ông tự nhủ “Ta sẽ uống nước tại con suối”. Và ông bắt đầu leo lên sườn đá dốc, ngược theo dòng nước chảy để lần đến con suối. Khi đến nơi, con suối mà ông nghĩ thực ra chỉ là một vũng nước nhỏ, nhưng vật nằm trong đó đã làm nước trào hẳn ra ngoài. Và chính vật này khiến Đại Hãn hoảng sợ thật sự: một con rắn lớn, nổi tiếng là loài cực độc, đang nằm chết rữa giữa vũng nước.
Đại Hãn đứng khựng lại, quên cả cơn khát cháy cổ. Ông đau đớn khi nghĩ đến hành động vừa rồi của mình, cơn tức giận nhất thời đã khiến ông vung gươm giết chết con chim yêu quý - chỉ vì nó muốn cứu mạng ông. Kể từ đó, hình ảnh con chim ưng giẫy chết trong vũng máu luôn nhắc nhở ông đừng bao giờ hành động điều gì trong cơn tức giận.
FIRST NEWS - Theo The Stories of Life
------------- mk
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 02/Sep/2010 lúc 8:16pm
http://lh5.ggpht.com/_GCV8JmbCFqI/THw-K-ZBfaI/AAAAAAAAC1Q/EbqZLYEFxjI/s1600-h/di%20nhanditai%202%5B4%5D.jpg"> WimHof, người Hà Lan, hay còn được gọi bằng biệt danh "Người đàn ông của băng tuyết". Wim có thể bơi dưới nước đá, hoặc đứng trong những thùng bằng băng lạnh cắt da mà không hề hấn gì. Anh thường mặc quần soóc và chinh phục khắp các đỉnh núi đầy băng tuyết. Các nhà khoa học không thể giải thích được khả năng của người đàn ông 48 tuổi này. Các nhà nghiên cứu cho biết không chỉ không cảm thấy lạnh mà Wim còn phát triển tốt ở những môi trường có nhiệt độ thấp đến nỗi có thể gây tử vong cho những người bình thường khác.
3- Anh chàng có bộ óc siêu tốc
http://lh3.ggpht.com/_GCV8JmbCFqI/THw-OsXw_pI/AAAAAAAAC1Y/2iiqtBI5suI/s1600-h/di%20nhanditai%203%5B4%5D.jpg"> Đó là Daniel Tammet, một bệnh nhân tự kỷ. Daniel có thể thực hiện các phép toán với tốc độ chóng mặt nhưng không giống với các bệnh nhân tự kỷ khác, Daniel có khả năng mô tả cách mà mình thực hiện những phép toán đó. Trông tâm trí của Daniel có khoảng 10.000 hình mô tả cho mỗi con số và cậu có thể tính toán các con số như nhìn thấy các cảnh quan của những hình ảnh mô tả cho mỗi con số trong đầu cậug hép lại. Cậu cho biết hình ảnh của các con số như 289 là đặc biệt xấu xí, số pi đẹp và 333 là cực kì hấp dẫn.
4- Người phụ nữ không bao giờ quên
http://lh5.ggpht.com/_GCV8JmbCFqI/THw-QHzEt6I/AAAAAAAAC1k/ftF8Q0ZBkKE/s1600-h/di%20nhanditai%204%5B3%5D.jpg"> "Cuốn lịch sống" là biệt danh của người phụ nữ có bộ nhớ không ngừng nghỉ này. Các nhà nghiên cứu đã gọi cô là AJ để đảm bảo an toàn cá nhân. AJcó thể nhớ tất cả mọi thứ trong vòng 40 năm qua của cuộc đời cô, không sót một thứ gì. Các nhà nghiên cứu đã chọn một ngày ngẫu nhiên của 25 năm về trước và AJ có thể trả lời chinh xác tất cả mọi câu hỏi được đặt ra như, thời tiết hôm đó thế nào, AJ thức dậy lúc mấy giờ… Cô nhớ như in tất cả như thể mọi việc mới chỉ xảy ra ngày hôm qua. Đến nay các nhà nghiên cứu vẫn chưa có câu trả lời về cơ chế mà bộ não AJ hoạt động và bằng cách nào nó có thể ghi nhận và lưu trữ một khối lượng thông tin khổng lồ như vậy.
5- Người có thể dùng ý nghĩ di chuyển đồ vật
http://lh3.ggpht.com/_GCV8JmbCFqI/THw-VLOKJCI/AAAAAAAAC1s/3s4DE5Gs4OU/s1600-h/di%20nhanditai%205%5B3%5D.jpg"> Miroslawlà một người đam mê lĩnh vực năng lượng tâm linh, anh đã phát triển khả năng của mình đến mức có thể khiến những đồ vật như một cái muỗng hay một bức tượng di chuyển trong không trung, xoay, lắc hoặc đứng yên tại chỗ bằng cách sử dụng tâm trí của mình. Miroslawgiải thích rằng anh làm được việc đó bằng cách truyền tải năng lượng bản thân mình vào đó đồng thời tập trung nghĩ rằng anh muốn đối tượng di chuyển. Miroslaw đã trải qua rất nhiều xét nghiệm nhưng các nhà nghiên cứu nói rằng họ không thể giải thích khả năng đặc biệt của Miroslaw bằng khoa học thông thường.
6- Người phụ nữ có thể cười với âm lượng 110 decibel
http://lh3.ggpht.com/_GCV8JmbCFqI/THw-aj1EHAI/AAAAAAAAC10/zSCPWkFxn1c/s1600-h/di%20nhanditai%206%5B3%5D.jpg"> Đó là Jittarat Wongsomboon người Thái Lan. Ngày 5/7/2008 Jittarat, tham gia cuộc thi cười quốc tế Ripley tại thị trấn Pattya, Thái Lan và chiến thắng với kỉ lục cười liên tục trong 12 phút 26 giây với âm lượng 110 decibel. Tầm nghe của con người nằm trong khoảng 0đến 125 decibel (dB), những âm thanh dưới 40 dB là mức khó nghe, những âm thanh trên 105dB sẽ gây đau đớn và trên 115dB có thể gây điếc vĩnhviễn nếu nghe trong thời gian dài.
7- Nhà sư có khả năng tạo nhiệt kỳ lạ
http://lh6.ggpht.com/_GCV8JmbCFqI/THw-g7feQ6I/AAAAAAAAC18/oGEDd1k-GE0/s1600-h/di%20nhanditai%207%5B4%5D.jpg"> Nhà sư này có thể giảm sự trao đổi chất của cơ thể xuống chỉ bằng 64% so với người bình thường và có thể tăng nhiệt độ các đầu ngón tay và đầu ngón chân lên đến 17 độ C so với mức bình thường. Nhà sư cho biết ông làm được điều đó là nhờ luyện tập bộ môn thiền có tên là Tum-mo. Cácchuyên gia đã nghiên cứu khả năng kì lạ của nhà sư hơn 20 năm để tìm câu trả lời cho khả năng đặc biệt này nhưng cho đến nay câu trả lời vẫn còn là một ẩn số đối với các nhà khoa học.
8- Người không biết đau
http://lh5.ggpht.com/_GCV8JmbCFqI/THw-ns-irXI/AAAAAAAAC2E/WW_vGIZgrGs/s1600-h/di%20nhanditai%208%5B5%5D.jpg"> Với khả năng đặc biệt này, Tim Cridland từng là thành viên của một gánh xiếc. Anh là chuyên gia nuốt kiếm, đi bộ trên than hồng và ngủ trên giường chông… Tim nói rằng anh làm những việc đó và không cảm thấy gì và cũng không quan tâm đến chuyện cảm giác. Theo các nhà nghiên cứu thì Tim mắc một hội chứng hiếm khiến những gene truyền tải cảm giác đau lên não bị biến đổi và anh không cảm nhận được các cảm giác như đau, nóng hay lạnh... Các nhà nghiên cứu cũng cho biết đây là một hội chứng khá nguy hiểm vì người mắc không biết đau nên cũng sẽ không đánh giá được những tổn hại của các va chạm hay tai nạn đối với cơ thể và có thể tử vong vì điều đó.
9- Ông cụ vỗ tay to như động cơ máy bay
http://lh5.ggpht.com/_GCV8JmbCFqI/THw-u9YJDiI/AAAAAAAAC2M/7728bqiOQfY/s1600-h/di%20nhanditai%209%5B3%5D.jpg"> ÔngZhang Quan, 70 tuổi ở Trùng Khánh, Trung Quốc có khả năng vỗ tay to như tiếng quay của cánh quạt máy bay trực thăng. Âm lượng đo được từ những tiếng vỗ tay của ông Zhang là 107 decibel, chỉ thấp hơn tiếng cánh quạt máy bay trực thăng khi quay một chút. Nhưng phòng bảo vệ môi trườngTrùng Khánh cảnh báo rằng họ có thể bắt ông vì tội gây ô nhiễm tiếng ồn nếu ông cứ vỗ tay thường xuyên.
10- Người có thể ăn tất cả mọi thứ
http://lh4.ggpht.com/_GCV8JmbCFqI/THw-3E5XCjI/AAAAAAAAC2U/cERgt033JuM/s1600-h/di%20nhanditai%2010%5B10%5D.jpg"> Điều này về cơ bản có nghĩa là người đàn ông này có thể ăn và tiêu hóa tất cả mọi thứ từ thủy tinh, kim loại thậm chí cả những hóa chất độc hại. "Siêunhân" này là Michel Lotito, ông có niêm mạc dạ dày dày gấp hai lần người bình thường và các bác sĩ cho rằng axit tiêu hóa của Lotito có lẽ cũng khác với người bình thường nên ông có thể tiêu hóa cả những chất độc hại mà không hề hấn gì. Lotito được ghi tên vàosách kỳ lục Guinness khi ông ăn hết một chiếc máy bay. Lotito đã mất 2 năm mới xơi hết bữa ăn khổng lồ của mình.
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 24/Apr/2011 lúc 12:31am
Thật cảm động ! tấm lòng cậu bé chỉ mới 8 tuổi !
mk
Rung động bức thư cậu bé Úc gửi người bạn Nhật
23/04/2011 10:35 (GMT +7)
Bức thư của một cậu bé người Úc gửi tới người bạn nhỏ Nhật Bản mất cha mẹ sau thảm họa kép khiến những người sắt đá nhất cũng không khỏi động lòng.
Bức thư của cậu bé Ashwin Cresswell, 8 tuổi, gửi người bạn Nhật thông qua Thủ tướng Úc Julia Gillard có nội dung cảm động đến mức nữ Thủ tướng đã hứa sẽ trao nó tận tay cho người đồng nhiệm Nhật Bản của mình.
Cậu bé Ashwin người Úc đã thực sự cảm động khi nghe câu chuyện về người bạn Nhật Bản Toshihito Aisawa, 9 tuổi. Cậu bé này đã mất cả cha mẹ khi chiếc xe chở cả gia đình cậu bị cơn sóng thần khủng khiếp cao 14m nhấn chìm hồi tháng trước.
Câu chuyện của Toshihito Aisawa miệt mài tìm người thân lay động trái tim khắp thế giới
Toshihito đã may mắn sống sót nhờ thoát ra từ lối cửa sổ ô tô bị đập vỡ trong cơn sóng thần. Song, cha mẹ của cậu không may mắn như thế, và cậu đã mất cả người bà thân yêu và người em họ ở thị trấn Ishinomaki, thuộc tỉnh Miyagi.
Toshihito đã trở thành biểu tượng lay động đông đảo người dân trên thế giới khi xuất hiện hình ảnh cậu cầm tấm biển ghi tên cha mẹ và người thân dong duổi khắp các khu tạm trú mong tìm lại người thân. Hình ảnh này trở nên không xa lạ gì mới những người ở khu trú tạm, bởi ngày nào cậu bé cũng đi qua. Những lời nhắn ngắn gọn của cậu bé nhưng thật day dứt lòng người: “Con sẽ đến vào 11h ngày mai, xin hãy đợi con. Con sẽ đến vào ngày mai”.
Bức tượng thần hộ mệnh của trẻ em nằm giữa đống đổ nát ở Ishinomaki, nơi Toshihito sống và cũng chính nơi đây cậu đã mất cha mẹ vì thảm họa 11-3
Nội dung bức thư của Ashwin Cresswell như sau:
“Gửi bà Julia Gillard (Thủ tướng Úc), mẹ cháu bảo các Thủ tướng có thể nói chuyện với những Thủ tướng khác. Xin bà hãy gửi bức thư này đến Thủ tướng Nhật Bản giúp cháu được không ạ?
“Cháu không nói được tiếng Nhật Bản nhưng cháu hy vọng Thủ tướng Nhật sẽ nói được tiếng Úc.
“Cháu đã nhìn thấy bức ảnh của cậu bé người Nhật Toshihito Aisawa trên báo. Mẹ cháu đã đọc cho cháu nghe câu chuyện của bạn ấy và mẹ cháu kể, bạn ấy đã mất hết cả cha mẹ trong trận sóng thần.
“Bà có biết bạn Toshihito không ạ? Bạn ấy có được ăn và uống những thứ mình thích không ? Bạn ấy có chiếc áo thun đẹp để mặc không? Nếu bạn ấy không có, cháu sẵn sàng cho bạn ấy mượn”.
“Nếu bạn ấy không thể tìm được cha mẹ, bạn ấy có thể ở với gia đình cháu. Bạn ấy cũng có thể chơi đồ chơi của cháu và đi học với cháu. Không biết bạn Toshihito có thích ở với gia đình cháu không nhỉ?”
Ở xa hàng ngàn km ở miền tây nước Úc, Ashwin đã quyết định nhờ Thủ tường Gillard chuyển qua thủ tưởng Nhật Naoto Kan.
Thủ tướng Úc Julia Gillard đã trao bức thư tận tay Thủ tướng Nhật Naoto Kan
Ông Naoto Kan đã vô cùng xúc động khi đọc bức thư này trong một cuộc họp báo.
Theo tờ The Times, Toshihito hiện đã tái hợp với người anh họ 13 tuổi cũng đã thoát được khỏi chiếc xe trong ngày thảm họa.
Tở Perth Sunday Times đã có cuộc phỏng vấn cới gia đình Ashwin hồi tháng trước và họ cho biết họ ủng hộ ý kiến đón người bạn Nhật về nhà chung sống của cậu con trai.
Bà Verna Cresswell, mẹ cậu bé tốt bụng cho hay: “Tôi hoàn toàn ủng hộ ý kiến của Ashwin. Nếu Đại sứ quán Nhật Bản gọi cho gia đinh tôi và đề nghị một ngôi nhà cho cậu bé, chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ”.
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 08/Oct/2011 lúc 8:55pm
.
Mời vào đây xem hoa nở
http://player.vimeo.com/video/27920977 -
------------- Lộ Công Mười Lăm
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 14/Jan/2012 lúc 7:47pm
Ăn Mày
Một
người ăn mày đến trước một trang viên, gặp nữ chủ nhân để ăn xin. Người
ăn mày này rất tội nghiệp, cánh tay bị cụt, tay áo trống trải đung đưa,
người nào trông thấy cũng đều khẳng khái bố thí cho. Tuy nhiên, vị chủ
nhân này lại không hề khách khí, chỉ ra đống gạch trước cửa nói với
người ăn mày: “Ngươi giúp ta chuyển đống gạch này ra nhà sau đi”. Người
ăn mày giận dữ nói: “Tôi chỉ có một tay, bà còn nhẫn tâm bảo vác gạch.
Không muốn cho thì thôi vậy, cần chi phải trêu ghẹo người khác?” Vị chủ nhân không chút nổi giận, cúi người xuống bắt đầu dọn gạch. Bà ta cố ý chỉ dùng một tay để chuyển, sau đó bà nói: “Ngươi thấy đấy, không phải chỉ dùng hai tay mới có thể sống
được. Ngươi có thể làm, vậy tại sao lại không làm chứ?” Người ăn mày
lặng người đi, hắn ta nhìn vị nữ chủ nhân với ánh mắt kỳ dị, trái cổ
nhô nhọn giống như một quả trám chuyển động lên xuống 2 lượt. Cuối cùng,
hắn cúi người xuống, dùng cánh tay còn lại bắt đầu chuyển gạch. Một lần
chỉ có thể chuyển đi hai viên gạch. Hắn chuyển như thế đúng hai tiếng
đồng hồ thì hết đống gạch. Mệt, hắn thở như bò kéo xe, trên mặt dính đầy
bụi, mấy chòm tóc rối bị mồ hôi ướt dính xéo trên góc trán. Nữ chủ
nhân đưa cho người ăn mày một cái khăn lông trắng như tuyết. Người ăn
mày đón lấy lau mặt và cổ một lượt rất kỹ; chiếc khăn lông trắng đã biến
thành chiếc khăn lông đen. Người phụ nữ lại đưa cho hắn 20 đô-la,
người ăn mày cảm kích nói: “Cảm ơn bà”. “Ngươi không cần cảm ơn ta, đây là tiền công ngươi kiếm được dựa vào sức lực của mình”. Người ăn mày nói: “Tôi sẽ không quên bà, để cho tôi giữ làm kỷ niệm vậy”. Nói xong, hắn cúi người chào thật thấp và sau đó lên đường. Qua
nhiều ngày sau lại có một người ăn mày khác đến trang viên này. Người
phụ nữ đó lại dẫn người ăn mày vào nhà sau, chỉ đống gạch, và nói: “Chuyển đống gạch này ra trước nhà, ta sẽ trả cho ngươi hai mươi đô-la”. Người ăn mày với hai tay còn nguyên vẹn này bỏ đi, không biết là do không thèm 20 đô-la hay do điều gì khác. Người con của người phụ nữ không hiểu, liền hỏi mẹ: “Lần
trước mẹ kêu ăn mày chuyển đống gạch này từ
trước nhà ra sau nhà. Lần này mẹ lại kêu ăn mày chuyển gạch từ sau nhà
ra trước nhà. Rốt cuộc mẹ muốn đống gạch ở sau nhà hay là ở trước nhà?”. Người mẹ nói với con rằng: “Gạch
đặt trước nhà hay sau nhà đều như nhau, nhưng chuyển hay không chuyển,
đối với người ăn mày mà nói, thì lại không giống nhau”. Sau này cũng có mấy người ăn mày đến xin ăn, đống gạch đó được chuyển đi mấy lượt. * Vài
năm sau, có một người rất chỉnh tề đến trang viện này. Ông ta mặc
veston, mang giày da, trông chững chạc hiên ngang như những người thành
công với sự tự tin và tự trọng, chỉ có điều là người này chỉ có một cánh
tay trái. Ông ta cúi người xuống, nói với vị nữ chủ nhân nay đã có phần
già đi: “Nếu không có bà, tôi vẫn
chỉ là một kẻ ăn mày. Thế nhưng bây giờ tôi là Chủ tịch Hội đồng Quản trị của một công ty”. Người phụ nữ đã không còn nhớ ra ông là ai, bà hờ hững nói: “Đấy là do chính bản thân ông làm ra mà thôi”. Người
Chủ tịch Hội đồng Quản trị một tay mời người phụ nữ cùng cả nhà bà dọn
đến thành phố để sống những ngày thoải mái. Người phụ nữ nói: “Chúng tôi không thể nhận sự chăm sóc của ông được”. “Tại sao?” “Bởi vì cả nhà chúng tôi ai cũng có hai tay”. Người chủ tịch tuy đau lòng nhưng vẫn kiên trì: “Thưa bà, bà giúp tôi hiểu được thế nào là Nhân, thế nào là Cách. Căn nhà đó là tiền công mà bà đã dạy cho tôi”. Người phụ nữ nói: “Vậy thì ông đem căn nhà ấy tặng cho người nào không
còn cánh tay nào cả !”.
(Internet)
------------- mk
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 16/Jan/2012 lúc 6:50am
10 câu nói bất hủ của Bill Gates
Trước
khi về hưu, Bill Gates ông chủ của tập đoàn phần mềm lớn nhất thế giới
Microsoft đã dành thời gian quý báu để đưa ra 10 lời khuyên dành cho các
bạn thanh niên trên con đường lập nghiệp. Chúng tôi xin giới thiệu và
mời các bạn tham khảo những lời khuyên bổ ích của người đàn ông giàu
nhất thế giới này, có thể một ngày nào đó bạn cũng sẽ trở thành một Bill
Gates thứ hai?
1. Thế giới vốn không công bằng. Bạn biết
điều này chứ? Dù bạn có nhận thấy sự bất công trong xã hội hay không
thì cũng đừng hy vọng làm thay đổi được nó. Việc cần làm là hãy thích
nghi với nó.
(Sở dĩ như vậy là một mình bạn sẽ không thể nào làm thay đổi được sự bất công trong xã hội)
2. Mọi người sẽ không bao giờ ngó ngàng
đến lòng tự trọng của bạn, điều mà họ quan tâm chính là thành tựu mà bạn
đạt được. Do đó, trước khi có được những thành tựu thì bạn đừng nên quá
chú trọng hay cường điệu lòng tự trọng của bản thân mình lên.
(Lòng tự trọng quá cao sẽ tỷ lệ thuận với sự bất lợi trong công việc của bạn)
3. Thường thì bạn sẽ không thể trở thành
CEO nếu chỉ mới tốt nghiệp trung học. Nhưng khi bạn đã trở thành một CEO
thì không còn ai để ý là bạn mới chỉ có tốt nghiệp trung học nữa.
(Lúc này người ta sẽ đánh giá và quan tâm nhiều đến năng lực hơn là bằng cấp của bạn)
4. Khi bạn gặp khó khăn hay bế tắc trong
công việc thì đừng có oán trách số phận. Điều bạn học được khi gặp trắc
trở chính là kinh nghiệm và bài học để lần sau không bao giờ mắc phải
nữa.
(Điều cần làm lúc này là trấn tĩnh và bắt tay làm lại từ đầu)
5. Nên hiểu một điều rằng: Trước khi có
bạn, bố mẹ bạn không phải là những người "chán ngắt, vô vị" như bạn của
ngày hôm nay đã nghĩ. Đây chính là cái giá rất lớn mà bố mẹ đã phải trả
cho sự trưởng thành của bạn.
(Bạn phải có nghĩa vụ đền đáp công ơn với những người đã dành cả cuộc đời mình cho sự sống và trưởng thành của bạn)
6. Khi đi học, bạn đứng thứ mấy trong lớp
cũng không phải là vấn đề quan trọng. Nhưng khi đã bước chân ra xã hội
thì mọi việc lại không đơn giản như vậy. Dù đi đâu hay làm công việc gì
bạn cũng nên tạo đẳng cấp cho mình.
(Luôn tự nhủ rằng bạn sẽ luôn là người đứng đầu, như vậy bạn sẽ có động lực và tinh thần nhiều hơn cho sự nghiệp của bản thân)
7. Khi đi học, bạn luôn mong chờ đến ngày
nghỉ lễ, Tết. Khi đi làm thì hoàn toàn không giống vậy, dường như là
bạn sẽ không được nghỉ ngơi. Công việc sẽ cuốn bạn đi bất cứ lúc nào kể
cả ngày nghỉ.
(Nếu là một nhân viên luôn mong chờ ngày
nghỉ lễ thì bạn sẽ bị lạc hậu hơn so với những nhân viên khác. Sự lạc
hậu này còn luôn đồng hành với sự đào thải và thất nghiệp)
8. Khi ngồi trên ghế nhà trường, lúc gặp
khó khăn trong học tập thì có giáo viên giúp đỡ bạn. Tuy nhiên, nếu lúc
đó bạn lại cảm thấy mọi khó khăn đều do những yêu cầu quá nghiêm khắc từ
phía giáo viên thì bạn đừng nên đi làm sau khi tốt nghiệp. Đơn giản nếu
như không có những yêu cầu nghiêm khắc từ phía công ty thì chắc chắn
bạn sẽ không làm được gì và sẽ nhanh chóng thất nghiệp, hơn nữa lúc này
sẽ không có ai giúp đỡ bạn cả.
(Nên nhận thức được rằng: Công ty sẽ luôn
yêu cầu cao hơn rất nhiều so với trường học. Vì ở trường học, dù bạn có
học được hay không thì chỉ ảnh hưởng đến cá nhân bạn. Còn ở công ty bạn
có làm được việc hay không thì lại ảnh hưởng đến rất nhiều người)
9. Mọi người đều thích xem phim truyền
hình, nhưng bạn không nên xem nhiều vì đó không phải là cuộc sống của
bạn. Vì công việc ở công ty mới phản ánh cuộc sống thực của bạn.
(Bạn không nên xem nhiều vì tư tưởng của
bạn sẽ bị ảnh hưởng bởi những bộ phim truyền hình đó. Cuộc sống của bạn
nên do bạn quyết định )
10. Không bao giờ phê bình người khác sau
lưng của họ, đặc biệt đừng bao giờ phê phán sếp là người không có năng
lực, điều này là không đúng.
(Nếu bạn có thắc mắc gì trong công việc
thì nên nói ý kiến của mình trước mặt mọi người. Còn nếu như bạn luôn
giữ thái độ và hành động phản kháng sau lưng người khác thì chỉ có bất
lợi cho bạn mà thôi
(Net)
------------- mk
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 21/Feb/2012 lúc 6:39pm
HOA SẦU RIÊNG
Mùa
sầu riêng hoa trổ bông, nở rộ ban đêm nên sáng ra cánh hoa và nhị hoa
rụng trắng khắp vườn. Tưởng hai thứ này không có ích lợi, quét gom đổ
vào gốc cây, nhưng thật ra nhị hoa sầu riêng xào lên ăn rất ngon, có thể
nói ngon hơn giá xào nhiều.
Sầu riêng ai khéo đặt tên Ai sầu không biết, riêng em không sầu. (cadao)
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 23/Feb/2012 lúc 4:55pm
Deleted
------------- mk
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 23/Feb/2012 lúc 5:33pm
Thế giới động vật sống động trong tranh của Shirley Deaville
Với gam màu nhẹ nhàng thanh thoát, thế giới những con vật nuôi trong nhà hiện ra sống động dưới nét cọ của họa sĩ Shirley Deaville.
Những chú cún con, mèo con với bộ lông mượt mà và đôi mắt xoe tròn như
đang chạy nhảy, đùa giỡn, làm nũng thật và có hồn đến ngẫn ngơ người
xem. Tranh của Shirley Deaville mô tả lại tỉ
mỉ từng động tác, từng cái nghiên đầu làm dáng ngộ nghĩnh của các bé
động vật trong trang trại mà cô và chồng sinh sống và làm việc. Nếu các
bạn yêu quý các bé vật nuôi đáng yêu thì mình tin chắc rằng các bạn sẽ
yêu thích lắm tranh của họa sĩ tài năng Shirley Deaville.
Hãy tham quan trang trại hạnh phúc của Shirley Deaville .
------------- mk
Người gởi: tuavanle
Ngày gởi: 28/Feb/2012 lúc 10:58pm
http://nguoinhaque2001.multiply.com/journal/item/35/35 - Đẹp ơi là đẹp
Cửu trại câu
Từng là phim trường của
những bộ phim đình đám như "Tây du kí" và "Thần điêu đại hiệp", Cửu trại
câu chắc chắn không xa lạ gì với những fan mê phim kiếm hiệp.Khi xem
phim, nhiều bạn đã không ít lần ồ lên trước vẻ đẹp tuyệt mỹ của cảnh
sắc,nhiều bạn ngỡ ngàng trước cảnh đẹp mê hồn của vùng đất này.
Ý nghĩa của
địa danh Cửu Trại Câu có nghĩa là 9 cái trại của người Tạng. Quần thể
thác cao hơn 2000- 3000 mét so với mực nước biển và hệ thực động vật
phong phú, nơi đây là địa điểm du lịch vô cùng hấp dẫn với bạn bè năm
châu. Được tạo nên bởi thể đối xứng hình chữ Y với ba con câu (con kênh)
là Nhật Tắc Câu, Tắc Tra Oa Câu và Thụ Chính Câu nên Cửu Trại Câu là
một không gian đa chiều, đa sắc, đa âm. Bước chân đến vùng đất này, du
khách bắt gặp ngay Thụ Chính Câu được ví như chiếc cổng chào đưa du
khách vào hành trình khám phá. Thụ Chính Câu có chiều dài 13,8 km bao
gồm 40 bến nước chiếm 40% số bến toàn Cửu Trại Câu. Chỉ mới mở màn hành
trình thôi mà ta đã thấy một mặt nước
trong vắt, xuyên suốt xanh thăm thẳm.
Cửu
Trại Câu thuộc tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, nằm trong khu vực Châu tự trị
dân tộc Tạng A Bá và dân tộc Khương, huyện Cửu Trại Câu, cách Thành Đô
400 km.
Cửu Trại Câu có nghĩa là 9 cái trại của người Tạng.
Truyền
thuyết kể rằng, Cửu Trại Câu chính là những mảnh vỡ từ chiếc gương được
làm từ gió và trăng của nam thần Đạt Qua tặng nữ thần Yêu Lạc Sắc Mô.
Quần thể thác cao hơn 2000 – 3000 mét so với mực nước biển và hệ thực động vật phong phú.
Khắp
không gian ngập tràn tiếng gió ngân vang, tiếng chim lảnh lót… và cứ
thế suốt dọc đường đi cảnh nối cảnh như trong một bức tranh thủy mặc.
Hồ
Thuỷ Cung có độ sâu 40 – 50 mét. Rừng lá phong đỏ, lá tùng vàng, lá
trúc xanh, hòa quyện cùng sắc trời soi mình trong làn nước trong vắt.
Trong một khe núi dài hơn 5km có tới 108 hồ nước tạo thành một chuỗi ngọc lấp lánh.
Xung quanh là các dãy núi tuyết trắng xoá, xen giữa là những dòng nước biếc tạo nên một khu thắng cảnh như trong chuyện cổ tích.
Nước ở Cửu Trại trong vắt, xanh thăm thẳm, nhìn tới tận đáy hồ cách 30m, lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời khiến khung cảnh hai bên hồ càng thêm lung linh, huyền ảo.
Mỗi hồ có một vẻ đẹp riêng và được tự nhiên sắp đặt thành những cảnh đẹp tuyệt mỹ, trong đó có hồ Công Chúa, hồ Lưu Mao, hồ Hoả Hoa, hồ Quý Tiết, hồ Ngũ Hoa, hồ Gấu Trúc, hồ Tiễn Trúc…
Nơi này còn có rất nhiều cánh rừng nguyên sinh với hơn 200 loại cây, chủ yếu là Vân sam, hồng sam, thông dầu, hồng đuôi ngựa, song tử diệp, phong, liễu đỏ, đỗ quyên…
...và còn nhiều loài thú quý hiếm, trong đó có loài Gấu Trúc.
Ở Cửu Trại có khoảng 17 thác nước, trong đó có thác Nhược Nhật rộng 100m, cao hơn 20m, nước đổ ầm ầm cả ngày lẫn đêm.
Không phải vô tình mà người ta đặt
cho Thành Đô cái biệt danh mỹ miều là Thiên đường nơi hạ giới. Nhìn từ
xa, Thành Đô trông giống như một ốc đảo xanh được bao quanh bởi những
dòng sông, con suối, núi non, vẽ nên bức tranh sơn thủy hữu tình. Thành
Đô còn được điểm tô bằng những công trình, di tích cổ xưa. Những khu phố
cổ, những ngôi chùa có tuổi đời hơn 1000 năm tuổi, những ngôi nhà tranh
nằm giữa rừng trúc… tất cả hợp thành khung cảnh truyền thống trong
những bộ phim kiếm hiệp nổi tiếng. Cửu Trại Câu thuộc tỉnh Tứ Xuyên,
Trung Quốc, nằm trong khu vực Châu tự trị dân tộc Tạng A Bá và dân tộc
Khương, huyện Cửu Trại Câu, cách Thành Đô 400 km.
Hùng vĩ nhất là thác nước Thụ Chính, đây là thác nước được tạo thành bởi sự kéo dài của 40 hồ nước, xuyên qua một cánh rừng rậm.
Hồ Thuỷ Cung có độ sâu 40 – 50 mét.
Nhìn từ xa ngỡ như lòng hồ khe khẽ sóng gợn, lại gần thấy tĩnh lặng
không chút động. Các bờ kè cát trắng óng ánh trong sắc nắng đầu thu, uốn
như mình con rồng dát bạc dang phơi nắng. Khi gió khẽ lướt nhẹ qua hàng
cây, người ta thấy hình ảnh con rồng đang uống nước.
Rời
cổng chào một đoạn rất xa, bạn sẽ đang tiến vào thẳng trái tim Cửu
Trại. Do sự kết hợp của một phần thác Nặc Nhật Lãng, hồ Kính, hồ Trân
Châu, hồ Ngũ Hoa, thác Gấu Trúc, hồ Gấu Trúc, hồ Rừng Trúc mà nơi đây
lắng đọng tất cả tinh hoa của Cửu Trại Câu.
Mùa xuân tuyết trắng đậu trên cành lá, dòng thác tuyết vẫn không ngừng chảy, mơ hồ cảm nhận như tiếng đàn tưng bừng.
Mùa hạ, thác tuôn xối xả, nước cuốn vội vã tất cả như hoà cùng nhau điểm nhịp trống cuộc đời.
Mùa thu non thanh, nước bích, lá phong thắm đỏ, nhuộm vàng liêu xiêu rơi trong gió bạn sẽ không nỡ ra đi.
Cứ như là cảnh tiên dưới hạ giới ấy nhỉ?
Chỉ
miêu tả nhiêu đây chắc không áp - phê, chi bằng mí bạn hãy tự mình khám
phá để được xem tận nơi, nhìn tận cảnh. Đến thử một lần xem sao !
Khe Cửu Trại nổi tiếng với những hồ nước xanh
biếc, thác nước, bãi cát,những cảnh rừng nguyên sinh, đỉnh núi tuyết và
bãi đá hoa cương
Trong một khe núi dài hơn 5km có tới 108 hồ nước tạo thành một chuỗi ngọc lấp lánh
Thời điểm ghé thăm Cửu Trại Câu đẹp nhất trong năm là vào mùa thu
khi những hàng cây đã bắt đầu chuyển màu trên cành và mặt hồ trong soi bóng mảng trời xanh ngắt trên cao.
Cửu Trại được gọi là vùng đất “biển hồ” với 108 hồ ao lớn nhỏ, mặt hồ trong xanh, phẳng lặng như mặt gương soi.
Bức tranh thu.
Năm
1990, Cửu Trại Câu được Cơ quan Du lịch quốc gia Trung Quốc đánh giá là
địa chỉ đứng đầu trong 40 khu du lịch tốt nhất Trung Quốc.
Hùng vĩ nhất là thác nước Thụ Chính, đây là thác nước
được tạo thành bởi sự kéo dài của 40 hồ nước, xuyên qua một cánh rừng
rậm.
Ở Cửu Trại có khoảng 17 thác nước, trong đó có thác Nhược Nhật rộng 100m, cao hơn 20m, nước đổ ầm ầm cả ngày lẫn đêm.
Một góc Hoàng Long: Những hồ nước có đáy màu xanh này được tạo nên trong khoảng thời gian từ 100 đến vài trăm năm.
Khu bảo tồn tự nhiên Cửu Trại Câu nằm giữa các ngọn
núi của tỉnh Tứ Xuyên, có nhiều loài động thực vật quý hiếm. Hàng triệu
du khách đã tới để đắm mình trong làn nước trong vắt và xanh như ngọc
bích.
Đông tàn, xuân tới, các thác nước bắt đầu tấu những bản nhạc chào đón mùa xuân.
Nước chảy tràn trong Kính Hồ vào tháng sáu, mở đầu
mùa mưa ở Cửu Trại Câu. 80% lượng mưa trong khu bảo tồn trút xuống từ từ
tháng 5 tới tháng 10.
Nơi bao bọc biết bao huyền thoại và truyền thuyết.
Lá cây nhuộm vàng trên dòng thác Thu Chính.
Thượng Quý Hồ, nơi náu mình của những con rồng phun
lửa trong truyền thuyết. Đây cũng là nguồn nước của những người dân Tây
Tạng sống trong khu bảo tồn này.
Hồ Ngũ Sắc đóng băng vào mùa đông.
Truyền thuyết kể rằng, nữ thần Semo của người Tây Tạng đã dừng chân nơi
đây để rửa mặt. Mỹ phẩm của nàng mãi mãi lưu lại trong lòng hồ.
Bình minh vươn mình trên 10 tầng tháp Trân Châu.
Trời đất giao hòa và tĩnh lặng trên hồ Ngũ Hoa.
Người Trung Hoa gọi đây là cảnh sắc thần tiên và cho rằng, dưới vòm
trời, không nơi đâu khả dĩ sánh được với Trại Cửu Câu.
Đây là một trong những bí mật vẻ đẹp và
màu sắc của nước ở Cửu Trại Câu, khác với HuangLong màu sắc nền đất tạo
ra, ở CTC màu sắc có lẽ do những loại rêu, những cây thông già chìm
trong nước và các loại thủy thực vật ... tạo ra, màu sắc biến ảo vô cùng
và hấu hết mọi người đã đến đây đều cho rằng màu nước ở CTC không nơi
đâu có thể so sánh được (?!)...
Thêm một số hình ảnh
Trọn bộ rinh từ đây : http://conguyendk.multiply.com/photos/album/70/70?replies_read=7
Cám ơn bạn http://conguyendk.multiply.com/ -
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 12/Mar/2012 lúc 8:35pm
Ngắm chim rừng Việt Nam qua ống kính Lê Hoài Phương
Tác
giả Lê Hoài Phương sinh năm 1961, là hội viên Hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh
Việt Nam, hội viên Hội Điện ảnh Việt Nam, Hội bảo vệ Thiên nhiên và Môi
trường Việt Nam. Ông đoạt nhiều giải thưởng quan trọng trong hầu hết các
lĩnh vực mà ông tham gia: nhiếp ảnh, điện ảnh và bảo vệ môi trường.
Lê
Hoài Phương sở hữu hơn 10.000 bức ảnh mô tả các loài thú, chim, bò sát
và côn trùng rất sống động, đoạt nhiều giải thưởng nhiếp ảnh trong nước
và quốc tế như ảnh báo chí của Tổ chức Môi trường Liên Hiệp quốc (UNEP),
giải nhất ảnh báo chí toàn quốc "Khoảnh khắc vàng"...
Tác giả từng đoạt giải nhất Liên
hoan phim Môi trường toàn quốc 2007 với bộ phim tài liệu "Vàng Anh -
loài chim huyền thoại". Năm 2010, với phim "Tội ác rừng xanh" ông đã vinh danh giành giải thưởng lớn "Giải Việt Nam xanh" tại Liên hoan phim môi trường lần thứ 4 cho phim tài
liệu, giải Cánh diều vàng cho phim và giải cho đạo diễn phim tài liệu xuất sắc nhất năm 2010.
Chim hồng vũ bé nhỏ đang đứng trước nguy cơ tuyệt chủng.
Chim khách phân công nhiệm vụ để chăm lo chim non.
Chim giẻ cùi mỏ đỏ.
Chim ưng bụng hung đang săn mồi.
Chiếc tổ ưng xám được xây trên một cây vông nem có gai nhọn tua tủa và trơ ra giữa nắng gió.
Chim vàng anh khăn mỏ quạ.
"Hồng
vũ là loài chim "gia trưởng", thể hiện tính gia trưởng trong phân công
nhiệm vụ. Tính "gia trưởng" luôn bộc lộ rõ ngay khi bước vào mùa sinh
sản, chim trống luôn quyết định vị trí làm tổ. Trong quá trình lót tổ,
chim trống bay đi hướng nào thì chim mái phải bay theo hướng đó"
"Chim
giẻ cùi sống thành bầy đàn, nên đôi khi chúng dựa vào sức mạnh số đông
để tiến hành các cuộc trộm trứng và con non của những loài chim khác
theo kiểu "ăn cướp". Nhưng thông thường chúng vẫn thực hiện những cuộc
trộm cắp đơn lẻ, trong lén lút bí mật. Khi bị các "gia chủ" phát hiện và
rượt đuổi, chúng tháo chạy thục mạng"
"Hẳn
chúng ta ai cũng biết câu chuyện cổ tích về cô Tấm xinh đẹp bước ra từ
quả thị, rồi sau đó biến thành chim vàng anh biết nói thần kỳ.Đa số
người Việt từng đọc câu chuyện huyền thoại Tấm Cám ấy, nhưng không phải
ai cũng hình dung ra hiện thân của cô Tấm hình thù như thế nào. Và "cô
Tấm hiện sống ra sao trong rừng?
"Chim
trảu là loài có đặc tính di cư. Khoảng tháng ba tháng tư hàng năm là
đến mùa chim trảu làm tổ. Từng đàn trảu đông đúc hàng trăm con tụ tập
nhau lại, cùng bay đi tìm những nơi có vực sâu, vách đất dựng đứng hiểm
trở, rồi chúng dùng mỏ đào những cái hang sâu từ 1 đến 1,5m để làm tổ"
"Ưng
bụng hung có tầm vóc khá lớn. Mắt chúng có thể nhìn xa, rõ từng chi
tiết đến 500m. Chúng có khả năng bay rất nhẹ nhàng, khi đến gần con mồi
thì bất ngờ tăng tốc, lao đi với vận tốc lên đến 250km/h. Ưng bụng hung
thực sự là loài chim thuộc bộ cắt dũng mãnh nhất. Chúng được mệnh danh
là "chúa tể bầu trời"
------------- Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 26/Mar/2012 lúc 7:21am
"Nghĩa địa vui vẻ" - Nơi tưởng niệm rực rỡ nhất quả đất
00:01:00
19/03/2012
http://kenh14.vn/redirect.aspx?id=2012031807294689&source=mask - Lê Giang - Theo MASK
Các ngôi mộ ở đây được tô điểm bằng những bức tranh nhiều màu sắc...
Hầu hết các nghĩa địa trên thế giới
đều là những nơi nghiêm trang và yên tĩnh, nơi luôn bị bao trùm bởi một
màu xám xịt, không bao giờ có sự hài hước, những nụ cười và sự tươi tắn.
Nhưng khi đến với nghĩa địa Merry, đảm bảo các ấy sẽ cảm thấy hoàn toàn
ngược lại!
Tọa
lạc trong một ngôi làng nhỏ ở Sapanta, miền Bắc Rumani, có lẽ đây được
coi là nghĩa địa lạ lùng nhất trên Trái đất này. Nó được mọi người biết
đến với cái tên “Nghĩa địa vui vẻ” bởi màu sắc tươi sáng, bầu không khí
của niềm vui, những câu thơ miêu tả về những người quá cố…
Nghĩa
địa Merry là một địa điểm du lịch nổi tiếng ở Rumani. Du khách từ khắp
nơi trên thế giới đến đây để có thể chiêm ngưỡng hơn 800 kiệt tác cây
Thánh giá làm bằng gỗ sồi ở các ngôi mộ. Thánh giá gỗ sồi với chiếc mái
nhỏ, cao 5 feet (khoảng 1,5m) được vẽ lên hình ảnh khắc họa cuộc sống
của người đã khuất: Đó có thể là hình ảnh cô gái 12 tuổi làm việc bên
khung cửi, người đàn ông lái một chiếc máy kéo, người phụ nữ đang dệt
tấm thảm, một giáo viên đang ngồi tại bàn chấm điểm cho học sinh...
Vào
năm 1935, Stan Ioan Patraş - một người dân trong vùng - tác giả của cây
Thánh giá đầu tiên. Patraş đã sử dụng những sắc màu tươi sáng và ý
nghĩa tô điểm cho cây Thánh giá: màu xanh nước biển biểu thị cho niềm hy
vọng và sự tự do, trong khi màu vàng tượng trưng cho khả năng sinh sôi
nảy nở, màu đỏ là của niềm đam mê, màu xanh lá cho cuộc sống tươi đẹp và
màu đen miêu tả cho cái chết bất ngờ… Đến năm 1960, nghĩa địa có thêm
khoảng 800 kiệt tác mới biến nơi đây thành một bảo tàng nghệ thuật ngoài
trời. Mỗi năm, làng có khoảng 10 ca tử vong và Dimitru Pop - người học
trò của Patraş vẫn miệt mài tiếp tục công việc của người thầy.
Người
dân tại Sapanta tin rằng, những người đã mất sẽ luôn ở trong tâm trí
của họ, họ mãi mãi là bất tử, khi chết đi người ta sẽ chuyển đến một thế
giới mới với những điều tốt đẹp hơn. Họ không muốn nghĩa địa biến thành
một nơi u ám và nghiêm trang, chính vì vậy mà “nghĩa địa vui vẻ” ra đời
và vẫn duy trì đến ngày nay. Đó như là lời chào tạm biệt, tiễn đưa
người đã khuất lên thiên đàng.
Đây là điều được ghi lại trên bia mộ của Patraş:
Since I was a little boy. (Tạm dịch là: Kể từ khi tôi còn là một cậu bé)
I was known as Stan Ioan Patraş. (Tôi đã được biết đến như là Stan Ioan Patras)
Listen to me, fellows. (Hãy nghe tôi, những anh em )
There are no lies in what I am going to say. (Không có gì là dối gian trong những điều tôi nói)
All along my life. (Trong suốt cuộc đời tôi)
I meant no harm to anyone. (Tôi không làm hại bất kì ai)
But did good as much as I could. (Tôi đã làm nhiều điều tốt như có thể)
To anyone who asked. (Dù ai có hỏi)
Oh, my poor World. (Ôi, thế giới bần cùng này)
Because It was hard living in it. (Thật khó để có thể sống trong nó)
Chúng mình cùng chiêm ngưỡng hình ảnh của những cây Thánh giá rực rỡ tại "Nghĩa địa vui vẻ" nhé!
Không mua những biệt thự đắt
tiền hay những phi cơ hạng sang, không chi hàng triệu USD cho một bữa
tiệc sinh nhật… mặc dù có trong tay hàng chục tỷ USD. Đó là những gì cả
thế giới ngưỡng mộ ở những vị tỷ phú này.
Mời bạn hãy cùng VnMedia điểm mặt 5 tỷ phú “khác người” nhất thế giới:
1. Warren Buffet
Theo
ước tính năm 2011, tổng tài sản của “ông vua" chứng khoán - nhà lãnh
đạo tài ba của tập đoàn Berkshire Hathaway hiện nay khoảng 50 tỷ USD.
Luôn nằm trong danh sách những tỷ phú giàu nhất thế giới suốt 20 năm
qua, nhưng nhà đầu tư cổ phiếu vĩ đại nhất vẫn sống trong ngôi nhà 3
phòng ngủ ở giữa thị trấn Omaha trị giá 31.500 USD mà ông đã mua sau khi
lập gia đình 50 năm trước. Ông nói rằng, mọi thứ ông cần là ở trong
ngôi nhà đó, và cơ ngơi này thậm chí còn không có tường hay hàng rào.
"Đừng mua quá những gì bạn thực sự cần và khuyến khích con cái bạn hành
động và suy nghĩ tương tự"- Buffet chia sẻ.
Warren tự lái xe và
không thuê vệ sĩ. Ông chưa bao giờ đi bằng máy bay riêng, mặc dù ông sở
hữu một hãng máy bay tư nhân lớn nhất thế giới. Buffet không mang theo
điện thoại di động, cũng không có máy vi tính trên bàn. Ông luôn nhấn
mạnh: "Những người hạnh phúc nhất không cần thiết phải có những thứ tốt
nhất. Họ chỉ đơn giản thưởng thức những thứ họ có".
2. Carlos Slim
Trong suốt 10 năm
qua, Carlos Slim đã nhiều lần vượt qua “ông vua phần mềm” Bill Gates để
dẫn đầu danh sách Những tỷ phú giàu nhất thế giới. Tuy nhiên, điều mà
người ta đánh giá cao ở tỷ phú người Mexico gốc Châu Á này không chỉ bởi
số tài sản khổng lồ ông đang sở hữu mà còn bởi lối sống hết sức giản
dị, khiêm tốn.
C.Slim không bao giờ hãnh tiến hay khoe khoang sự
giàu có của mình. Ông không có những chiếc ô tô đắt tiền hay đồ trang
sức quý hiếm, ăn vận rất khiêm nhường và không bao giờ tốn tiền với
những đồ hàng hiệu. Trong khi làm việc, C. Slim mang những chiếc đồng hồ
rẻ tiền có gắn thêm máy tính. C. Slim sống giản dị quá mức bình thường.
Phòng làm việc của ông được bố trí giống như bất cứ một nhân
viên bình thường nào. Một ngày ông làm việc tới 14 tiếng, nhiều khi quên
cả ăn. C. Slim vẫn giữ những cuốn sổ mà trong đó cha ông đã bắt ông ghi
lại cách chi tiêu số tiền 5 peso mỗi tuần khi xưa. Ông vẫn thích dùng
bút và giấy chứ không dùng máy tính. Ngôi nhà của ông ở Mexico City chỉ
có 6 phòng ngủ và một bể bơi nhỏ, treo các tác phẩm nghệ thuật của một
số họa sĩ, nhà điêu khắc trứ danh mà ông ưa thích như: Renoir, Van Gogh,
Rivera và Rodin. Nhà tỷ phú vĩ đại luôn tôn thờ nguyên tắc: "Hãy loại
bỏ những sự dư thừa ngay cả trong những lúc dễ dàng nhất của cuộc đời
mình, vì điều này sẽ giúp ta ổn định trong những giai đoạn gặp nhiều khó
khăn lớn nhất".
3. Ingvar Kamprad
Có
lẽ ít người biết rằng, cha đẻ của thương hiệu nổi tiếng Thụy Điển IKEA -
tỷ phú đồ gỗ Ingvar Kamprad còn được mệnh danh là “tỷ phú tiết kiệm”.
Tuy liên tục được ghi tên trong danh sách những người giàu nhất thế
giới, nhưng tỷ phú người Thụy Điển vẫn chọn cho mình lối sống giản dị,
bình dân.
Khi
sắm ôtô, Ingvar Kamprad không chọn mua loại Ferarri, Porscher hay ít
nhất cũng là chiếc Mercedes như các thương gia thành đạt khác. Ngược
lại, người ta thấy ông vô cùng hài lòng với chiếc xe Volvo vào loại
xoàng xĩnh. Ngoài ra, ông vẫn đi máy bay với loại vé phổ thông và thường
mua hàng giảm giá.
Thậm chí, Người dân làng Elmtary Agunnaryd,
quê của Ingvar Kamprad vẫn luôn ấn tượng về việc mỗi lần ông về quê lại
vào tiệm cắt tóc làng với giá 5 Euro như những người nông dân nghèo. Ông
cho rằng như thế một mặt là tiết kiệm, mặt khác cũng tạo điều kiện để
mình có dịp hòa chung với những người dân bình thường mà ông coi đó là
thượng đế của mình.
4.Chuck Feeney
Với phương châm “Sống để
làm việc, chứ không phải để làm giàu”, “tỷ phú không tiền” của Mỹ -
Chuck Feeney luôn là một trong những tấm gương sáng về lối sống giản dị
và tiết kiệm. Sinh ra ở New Jersey trong một gia đình viên chức Ireland -
Mỹ, Feeney là người đồng sáng lập ra chuỗi Cửa hàng mua sắm miễn thuế
(DFS)- chuỗi cửa hàng bán lẻ miễn thuế lớn nhất thế giới.
Ông
thích kiếm tiền nhưng lại không muốn sở hữu chúng, nên nhiều năm liền
đã bí mật làm từ thiện phần lớn khối tài sản khổng lồ trị giá hàng tỷ
USD. Trong khi đó, Chuck Feeney vẫn đeo đồng hồ giá 15 USD, đi máy bay
vé hạng bét, cũng chẳng có nhà hay xe hơi riêng. Để nói về những điều
tâm huyết của mình, Feeney luôn tâm đắc câu tục ngữ của người Xentơ
“Không có túi đựng tiền trong tấm vải liệm”.
5. Frederik Meijer
Người
sáng lập chuỗi cửa hàng tạp hóa lớn nhất vùng Trung Tây- Frederik
Meijer mặc dù không sở hữu những khối tài sản khổng lồ như những vị tỷ
phú ở trên nhưng ông vẫn được coi là tỷ phú bình dân và giản dị nhất thế
giới. Với tổng tài sản ước tính khoảng 5 tỷ USD, Meijer vẫn đi 1 chiếc
xe hơi bình thường cho đến khi nó không còn chạy được nữa. Khi đi du
lịch hay đi công tác, ông luôn thuê những nhà nghỉ giá rẻ với dịch vụ
đơn giản…
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 15/Apr/2013 lúc 9:39pm
Đây
là 1 câu
chuyện có thật
tại Indonesia
Trong phòng
xử... án, chủ
tọa trầm ngâm
suy nghĩ trước
những cáo buộc
của các công
tố viên đối
với một cụ bà
vì tội ăn cắp
tài sản. Bà bị
buộc phải bồi
thường 1 triệu Rupiah. Lời bào chữa của bà lý
do ăn cắp vì
gia đình bà
rất nghèo, đứa
con trai bị
bênh, đứa cháu
thì suy dinh
dưỡng vì đói.
Nhưng ông chủ
quản lý khu
vườn trồng sắn
nói bà ta cần
phải bị xử tội
nghiêm minh
như những
người khác.
Thẩm phán
thở dài và
nói :” Xin
lỗi, thưa
bà...” Ông
ngưng giây
lát, nhìn
ngắm bà cụ
đói khổ
“Nhưng pháp
luật là pháp
luật, tôi là
người đại diện
của Pháp luật
nên phải xử
nghiêm minh.
Nay tôi tuyên
phạt bà bồi
thường 1 triệu
Rupiah cho chủ
vườn sắn. Nếu
bà không có
tiền bồi
thường, bà
buộc phải ngồi
tù 2 năm
rưỡi.”
Bà cụ run run,
rướm nước mắt,
bà
đi tù rồi thì
con cháu ở nhà
ai chăm lo. Thế rồi ông thẩm phán lại nói tiếp
“Nhưng tôi
cũng là người
đại diện của
công lý. Tôi tuyên bố phạt tất cả những công dân nào
có mặt trong
phiên toàn này
50.000 Rupiahvì sống trong một thành phố văn minh,
giàu có này mà
lại để cho một
cụ bà ăn cắp
vì cháu mình
bị đói và bệnh
tật.”
Nói
xong , ông cởi
mũ của mình ra
và đưa cho cô
thư ký “Cô
hãy đưa mũ này
truyền đi khắp
phòng và tiền
thu được hãy
đưa cho bị
cáo”
Cuối cùng, bà
cụ đã nhận
được 3,5
triệu Rupiah
tiền quyên
góp, trong đó
có
cả 50.000
Rupiah từ các
công tố viên
buộc tội bà,
một số nhà hảo
tâm khác còn
trả giúp 1
triệu Rupiah
tiền bồi
thường, bà
lão run run vì
vui sướng.
Thẩm
phán gõ búa
kết thúc phiên
toà trong hạnh
phúc của tất
cả mọi người.
Đây là một
phiên tòa xử
nghiêm minh và
cảm động nhất
mà tôi được
biết, vì tất
cả chúng ta
đều phải chịu
trách nhiệm
với cuộc sống
xung quanh
chúng ta, vị
thẩm phán đã
không chỉ dùng
luật pháp mà
còn dùng cả
trái tim để
phán xét.
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 28/Aug/2013 lúc 7:28pm
Cách chia hai đồng bạc.
***
Portrait of Luiz Inácio Lula da Silva Luiz Inácio Lula da Silva – Wikipedia tiếng Việt Luiz Inácio Lula da Silva (1945-...) - Wikipedia
Chú bé Lula, sinh ra vào tháng 10 năm 1945, tại 1 gia đình nông dân ở Ba-Tây (Brazil).
Vì
nhà nghèo, nên từ lúc mới 4 tuổi, thằng nhỏ đã phải đi bán đâu phụng
ngoài đường, nhưng vẫn quần áo tả tơi, và thiếu ăn . Sau khi được lên
tiểu học, lúc đó đã dọn lên thủ đô Rio de Janeiro, sau buổi học chú bé
thường hay cùng với 2 người bạn cùng lứa đi đánh giầy ở đâu đường, hôm
nào không có khách, thì coi như là nhịn đói.
Năm 12 tuổi, vào 1 buổi xế chiều, có 1 người khách, là chủ 1 tiệm giặt ủi và nhuộm áo quần đến chiếu cố,
3 đứa trẻ chạy lại chào hàng. Ông chủ tiệm nhin vào 3 cặp mắt van xin
khẩn khoản đó, không biết quyết định chọn đứa nào. Cuối cùng ông ta nói :
Đứa nào cần tiền nhất, thì tôi cho nó đánh giầy, và sẽ trả công 2 đồng.
Công đánh 1 đôi giầy chỉ có 20 xu, 2 đồng đúng là 1 món tiền rất lớn. 3 cặp mắt đều sáng lên. Một
đứa nhỏ nói : từ sáng đến giờ cháu chưa được ăn gì cả, nếu không kiếm
được tiền hôm nay, cháu sẽ chết đói ! Đứa khác nói : "Nhà cháu đã hết
thức ăn từ 3 ngày nay, mẹ cháu lại đang bệnh, cháu phải mua thức ăn cho
cả nhà tối nay, nếu không thì lại bị ăn đòn…“ .
Cậu
Lula nhìn vào 2 đồng bạc trong tay ông chủ tiệm, nghĩ ngợi 1 lúc, rồi
nói : “Nếu cháu được ông cho kiếm 2 đồng này, thì cháu sẽ chia cho 2
đưá đó mỗi đứa 1 đồng !!”Câu nói của Lula làm Ông chủ Tiệm và 2 đứa nhỏ kia rất là ngạc nhiên. Cậu
giải thích thêm: “Tụi nó là bạn thân nhất của cháu, đã nhịn đói hết 1
ngày rồi, còn cháu thì hồi trưa còn ăn được ít đậu phụng, nên có sức
đánh giầy hơn chúng nó, Ông cứ để cháu đánh đi, chắc chắn Ông sẽ hài
lòng” Cảm động trước câu nói của thằng nhỏ, Ông chủ tiệm đã trả cho hắn 2
đồng bạc, sau khi được hắn đánh bóng đôi giầy. Và thằng nhỏ Lula giữ
đúng lời, đã đưa ngay cho 2 đứa bạn mỗi đứa 1 đồng.
Vài
ngày sau, Ông chủ Tiệm đã tìm đến thằng nhỏ Lula, nhận chú bé cứ sau
buổi tan học là đến học nghề ở tiệm giặt nhuộm của ông ta, và bao cả bữa
cơm tối. Tiền lương lúc học nghề tuy là rất thấp, nhưng so với đánh
giầy thì khá hơn rất nhiều. Thằng bé hiểu
rằng : Chính vì mình đã đưa tay giúp đỡ những người khốn đốn, nên mới
đem đến cho mình cơ hội làm thay đổi cuộc đời.
Từ đó,
miễn là có khả năng, chú bé Lula không ngần ngại giúp đỡ những người
sống khốn khổ hơn mình. Sau, Lula nghỉ học đi làm thợ trong 1 nhà máy,
để bênh vực cho quyền lợi của những người thợ, cậu ta tham gia vào
công-đoàn, năm 45 tuổi, Lula lập ra đảng Lao-Công.
Năm 2002, trong cuộc ứng cử tổng-thống, khẩu hiệu của Lula là : Ba bữa
cơm no cho tất cả những người trong quốc gia này. Và đắc cử làm Tổng
Thống xứ Brazil. Năm 2006 đắc cử nhiệm kỳ 2, cho 4 năm tới .
Trong 8 năm tại chức, Ông ta đã thực hiện đúng lời mình đã hứa : 93% trẻ em và 83% người lớn ở nước này được no ấm. Thực hành đúng tâm niệm : giúp đời !!
Và nước Ba-tây dưới sự lãnh đạo của Ông đã không còn là "con khủng long
nhai cỏ" mà đã trở nên "Con mãnh sư Mỹ Châu". Và xây nên nền kinh tế
đứng thứ 10 trên thế giới.
Luiz Inácio Lula da Silva : đó là tên của vị tổng thống Brazil (2002 - 2010)
-------------------
Mời vào link dưới tìm hiểu thêm cuộc đời : Luiz Inácio Lula da Silva , vị tổng thống Brazil (2002 - 2010)
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 29/Aug/2013 lúc 12:54am
Đám cưới 10 triệu USD xa hoa của tỷ phú Mỹ .
Hôn lễ đẹp như thần thoại của cựu Chủ tịch Facebook được trang trí
giống đám cưới trong bộ phim Hừng đông nổi tiếng.
Sean Parker, người đồng sáng lập và là cựu Chủ tịch của tập đoàn
Facebook, tổ chức đám cưới với ca sĩ kiêm sáng tác nhạc Alexandra Lenas vào
tháng 6 vừa qua. Nhưng mới đây, tỷ phú 34 tuổi này mới chính thức công bố những
hình ảnh chi tiết, ghi lại khung cảnh đám cưới lộng lẫy của anh tại California
, Mỹ.
Hôn lễ và tiệc đãi khách của Sean Parker được tổ chức tại khu rừng
rậm hơn 500 tuổi ở Big Sur, California, Mỹ. Tỷ phú trẻ đã dành hàng tháng trời
để dựng lại khung cảnh giống như trong phim Game of Thrones, một bộ phim
giả tưởng ăn khách tại Mỹ. Ngoài ra, khung cảnh nơi làm lễ còn gợi cảm giác
giống như trong phim loạt phim Twilight nổi tiếng.
Nơi tổ chức cưới có thác nước, cây cầu cong tuyệt đẹp và những
ngôi nhà đẹp như trong truyện cổ tích. Chi phí để tạo dựng các điểm nhấn này
lên tới hàng triệu USD. Chi phí thiết kế chiếc cổng vào khoảng 600.000 USD,
khoảng không làm sàn khiêu vũ cho khách mời tiêu tốn 350.000 USD. Khu rừng nơi
diễn ra lễ cưới được trang hoàng hoa tươi với chi phí thiết kế lên tới hơn 1
triệu USD.
Anh còn thuê Ngila Dickson, người thiết kế trang phục của bộ phim Lord
of the Ring tới thiết kế trang phục cho toàn bộ 364 khách mời của đám cưới.
Toàn bộ chi phí cho đám cưới xa hoa này được ước tính lên tới 10 triệu USD
(tương đương khoảng 211 tỷ đồng).
Đám cưới diễn ra trong khu rừng với khung cảnh như cổ tích.
Toàn bộ khu rừng được phủ hoa tươi lộng lẫy.
Cô dâu Alexandra Lenas, 24 tuổi, trong bộ váy cưới được kết từ hàng trăm viên
đá pha lê và ren cầu kỳ. Cô được biết đến như một ca sĩ trẻ kiêm sáng tác
nhạc.
Chàng tỷ phú trẻ đã trao lời thề nguyện bên cô dâu trong khung cảnh lãng mạn.
Đôi uyên ương dành ra hàng tháng liền để chỉnh sửa từng chi tiết trong đám
cưới.
Đám cưới diễn ra theo phong cách thần thoại, cổ tích.
Mỗi khách mời đều được chuẩn bị riêng trang phục khi tới dự đám cưới. Trong
ảnh là mẹ và chị của cô dâu đang chuẩn bị váy áo (ảnh trái) và vị khách đặc
biệt là cô con gái nhỏ Winter Victoria Parker của đôi uyên ương (ảnh phải).
Đôi uyên ương hạnh phúc trong khung cảnh đám cưới xa hoa.
Tất cả các chi tiết trong đám cưới của tỷ phú Sean Parker đều là nhân tạo và
tiêu tốn của anh hàng trăm nghìn USD. Trong ảnh là chiếc cầu dẫn từ nơi cử
hành hôn lễ tới nơi đãi tiệc.
Riêng chiếc váy cưới của cô dâu được đính hàng nghìn viên pha lê nhỏ lấp
lánh.
Tiệc đãi khách được thiết kế với phong cách độc đáo, như tái hiện lại truyện
cổ tích về các thần tiên trong rừng.
Từng chiếc bàn, chiếc ghế đều được đặt riêng.
Tiệc được tổ chức ban ngày, dù vào mùa hè, nhưng vì không gian khu rừng rậm
nên không khí mát mẻ, dễ chịu.
Trên mỗi bàn tiệc đều có những bình hoa lộng lẫy.
Bàn tiệc ngọt được thiết kế độc đáo và kết hợp với nến lung linh.
Sau phần tiệc, hôn lễ còn có nhiều hoạt động vui vẻ dành cho khách mời.
Chiếc bánh cưới 6 tầng cao kết
hoa lộng lẫy.
Linh LinhẢnh: LA Times, V.F
------------- mk
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 27/Nov/2013 lúc 4:17am
Câu chuyện tưởng như
hoang đường ấy đã diễn ra ở khách sạn Ngọc Quý (phường Hiệp An, TP.Thủ Dầu Một,
Bình Dương)...
Có một cặp vợ chồng suốt
đời làm lụng vất vả dành dụm được một số tiền mua đất xây khách sạn để kinh
doanh nhưng thật bất ngờ sau gần chục năm kinh doanh, họ bỗng dưng chuyển 46
phòng đầy đủ tiện nghi sang cho những người nghèo, người già neo đơn, lang
thang ở… miễn phí. Câu chuyện tưởng như hoang đường ấy diễn ra ở khách sạn Ngọc
Quý (phường Hiệp An, TP.Thủ Dầu Một, Bình Dương). Số tiền mà đôi vợ chồng chủ
khách sạn này bỏ ra mua và xây dựng năm 2002 ước tính lên đến gần 2 tỷ đồng,
tương đương 80 cây vàng thời gian đó.
Khách sạn Ngọc Quý nay được đổi
thành Cơ sở bảo trợ xã hội từ thiện
Thấy người ta ngủ ngoài đường sao mình nỡ cho thuê! Từ đường Nguyễn
Chí Thanh, rẽ vào một con hẻm khá lớn chừng hơn một trăm mét là thấy tấm biển của
khu khách sạn Ngọc Quý… Hỏi người dân xung quanh mới biết, khu phố này là
“thiên đường” để người dân làm nghề kinh doanh nhà nghỉ, khách sạn bởi nó chỉ
cách khu du lịch Đại Nam khá nổi tiếng chừng vài trăm mét. Vì thế, cả khu phố
này có tới mấy chục cái khách sạn, nhà nghỉ mọc lên để phục vụ du khách và cả
những người dân có nhu cầu nghỉ ngơi xung quanh.
Khách sạn Ngọc Quý nhìn
khá hoành tráng với 3 dãy phòng liền kề hình chữ U, cao 2 lầu, có sân rộng ở giữa.
Tất cả đều được thiết kế rất bài bản, thẩm mỹ. Cô Nguyễn Thị Diễm Lệ, 39 tuổi,
chủ khách sạn cho biết, khách sạn này do cha mẹ cô là ông Nguyễn Quang Sức và
bà Đỗ Thị Quý xây dựng cách đây khoảng hơn 10 năm trên diện tích gần 1.000 mét
vuông để kinh doanh. Có ngày khách sạn đón mấy chục khách, thu vài triệu đồng.
Công việc đang diễn ra
suôn sẻ thì đùng một cái, ông bà chủ quyết định không kinh doanh khách sạn nữa,
và xin chính quyền địa phương chuyển đổi mục đích từ khách sạn thành nhà bảo trợ
xã hội. Ông Sức năm nay đã 69 tuổi, quê gốc ở vùng Ba Tri (Bến Tre) nhưng từ nhỏ
đã lên Chợ Lớn kiếm sống. Ông tâm sự, hồi trẻ ông khổ lắm, làm đủ thứ nghề kể cả
đi làm thuê làm mướn. Sau một thời gian làm lụng, chắt chiu, hai vợ chồng gom hết
vốn liếng mua miếng đất ở phường Hiệp An để cất khách sạn kinh doanh.
Một đêm, ông bà gặp
khách là hai mẹ con chẳng biết từ đâu tới ngồi nép bên cánh cổng vì trời mưa
khá lớn. Thấy thương tình, ông bà mời vào, dành cho một phòng nhưng hai mẹ con
cứ rụt rè không dám ở vì không có tiền. Cám cảnh, ông bà hứa không lấy tiền để
hai mẹ con chị ta vào ở. Sau khi biết chị ta cũng ở quê miền Tây giống mình
nhưng từ khi lấy chồng lên Dầu Tiếng (Bình Dương) ở thì mới phát hiện chồng
nghiện hút lại suốt ngày đánh đập nên chị phải bỏ nhà đi lang thang. Cách đây mấy
tháng, chị có quen một người đàn ông làm nghề xe ôm dưới Thuận An nên đưa con về
sống chung. Ai dè, thêm một lần nữa chị lại bị gã đàn ông đó lừa lấy hết số tiền
ít ỏi mà chị dành dụm để nuôi con nhỏ rồi hắn bỏ đi mất. Tay trắng nơi đất
khách quê người, không biết lấy gì nuôi con nên chị phải đi lang thang ăn xin
kiếm sống qua ngày. Ban đêm, hai mẹ con cứ gặp vỉa hè, lề đường nào thì ngủ tạm.
Ông Sức cùng vợ mình, bà Quý những
năm đầu kinh doanh khách sạn này
Từ câu chuyện ấy, ông Sức,
bà Quý thấy quá thương cảm nên cho mẹ con chị ở lại khách sạn luôn. Tiếng lành
đồn xa, thỉnh thoảng lại có người lang thang, người vô gia cư tìm đến khách sạn,
rụt rè hỏi thăm rồi xin ở…miễn phí. Cuối cùng, sau gần 1 năm, do lượng người nghèo
tìm đến ngày một đông, sau nhiều ngày đêm bàn tính, đôi vợ chồng già ấy quyết định
không kinh doanh nữa và dùng khách sạn để dành riêng cho người nghèo ở miễn
phí. Từ đó khách sạn Ngọc Quý trở thành Cơ sở bảo trợ xã hội từ thiện Ngọc Quý,
thắp lên ngọn lửa dù nhỏ nhưng vô cùng ấm áp…
Mặc dù chỉ mới mở cửa
đón những khách hàng “đặc biệt” chừng một năm nay nhưng Cơ sở Ngọc Quý đã cưu
mang vô số những mảnh đời bất hạnh. Có những người đến rồi đi theo kiểu tạm trú
trong một thời gian ngắn để vượt qua giai đoạn gian khó, có người ở lại luôn
nơi đây vì không còn sinh kế nào khác. Dù bất cứ hoàn cảnh nào, theo chị Diễm Lệ,
họ cũng được đối xử như những… thượng đế thực sự. Họ được bố trí phòng ở có giường,
nệm, tivi, máy quạt hay máy lạnh tùy sở thích.
Chị Phạm Thị Nga, 41 tuổi,
bị dị tật ở chân, không làm được việc nặng cho biết, cách đây mấy năm, chị cùng
cô con gái rời quê ở Tánh Linh (Bình Thuận) lưu lạc vào Bình Dương kiếm sống.
Con gái chị, ban ngày làm công nhân, tối về phụ mẹ làm thêm nghề may cũng đủ sống
qua ngày nhưng sau tết, chẳng may bị lừa đưa sang bên Trung Quốc làm vợ lẽ người
ta. Cách đây mấy tháng, nó may mắn liên lạc được với chị nhưng không làm cách
nào về Việt Nam được. Một mình chị, sau khi khóc cạn nước mắt vì thương con, tưởng
đã cùng đường thì nghe người ta đồn khách sạn Ngọc Quý có cưu mang giúp đỡ người
nghèo. Tới nơi thấy khách sạn cao to quá, chị thầm nghĩ sao lại dành nuôi người
nghèo nên nghi ngờ toan bỏ đi. Thấy chị ngập ngừng, một người bước ra động viên
chị mới mới dám vào xin bà Quý cho nương tựa, vượt qua tháng ngày trần ai, chờ
con trở về đoàn tụ.
Những em nhỏ cũng được chăm sóc ở
khách sạn
Theo chị Diễm Lệ, cơ sở
đang là nơi lưu trú của hơn 30 người trong đó một nửa là trẻ em lang thang. Các
em có độ tuổi từ vài tháng cho tới 12 tuổi, bị cha mẹ bỏ rơi hoặc bị thất lạc
người thân. Những em nhỏ thì được nuôi nấng còn những em lớn hơn, đã được đến
trường học. Còn lại là người già neo đơn, không nơi nương tựa. Các cụ được đưa
về đây từ bệnh viện, từ những góc đường, gầm cầu hay qua lời giới thiệu của những
người dân trong vùng.
Theo ông Sức, thời gian
qua, để duy trì hoạt động của trung tâm và có đủ thực phẩm nuôi sống từng ấy thực
khách, ông bà cũng khá vất vả vì tuổi đã cao. Ngoài nguồn thực phẩm hai vợ chồng
phải bỏ tiền ra mua, phần còn lại do một số người mang tới làm từ thiện. Ông Sức
bảo, nếu ông bà còn mạnh khỏe, minh mẫn thì sẽ không để bất cứ ai đến khách sạn
ở phải chịu đói, chịu khát. Ông tuyên bố: “Vợ chồng tôi sẽ nguyện phục vụ tất cả
bà con đến đây theo đúng tiêu chuẩn của… khách sạn”.
Ông Sức còn cho biết,
cách đây 4 năm, có người đã trả 12 tỷ mua khu khách sạn này nhưng vợ chồng ông
không bán. Số tiền đó tuy lớn thật, nhưng ông cứ day dứt nếu bán nó đi, còn đâu
chỗ cho những người cơ nhỡ nương tựa. Tấm lòng của ông thật đáng quý trong thời
buổi hiện nay…
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 15/Dec/2013 lúc 8:20pm
Bài học từ chú chó bất hạnh
Thứ tư, 2012-02-08 16:02:02 -
Từ
lúc mới sinh ra, Faith không được lành lặn như anh em của mình, vì hai chân
trước của Faith bị teo nhỏ không thể đi bằng 4 chân được . Cho nên từ nhỏ bà
chủ của Faith đã muốn quăng Faith vào thùng rác. Cả mẹ của Faith cũng
không cho Faith bú, một hôm bà chủ của Faith vất Faith vào thùng rác, vì nghĩ
rằng những con chó khuyết tạt không có tư cách sống trên đời . Nhưng may mắn
thay Faith gặp được người có tấm lòng là bà Jude stringfellow đã mang con vật
đáng thương này về nuôi dưỡng và tập cho Faith đi bằng 2 chân . Qua nhiều lần
tập luyện Faith đã có thể chạy nhảy bằng 2 chân và nổi tiếng với những bước đi
bằng 2 chân của mình và cũng là nguồn dộng lực cho những người bị bệnh không
thể chữa hoặc sắp chết hoặc bị khuyết tật, tên của Faith có nghĩa là niềm tin
Chú chó chỉ có 2 chân và việc đi lại của nó vô cùng khó khăn.
Chú chó này được sinh ra đúng vào đêm giáng sinh năm 2002. Khi sinh ra nó chỉ có 2 chân và dĩ nhiên là http://www.vatgia.com/hoidap/quicksearch.php?keyword=kh%C3%B4ng+th%E1%BB%83 - không thể đi lại như bình thường được. Thậm chí, mẹ của nó còn không muốn nhận con.
Người chủ đầu tiên cũng không nghĩ rằng nó có thể sống sót. Người chủ hiện tại của nó, Jude Stringfellow, đã gặp và muốn http://www.vatgia.com/hoidap/quicksearch.php?keyword=nu%C3%B4i+d%C6%B0%E1%BB%A1ng - nuôi dưỡng nó. Cô quyết định dạy và huấn luyện chú chó nhỏ tự đi được… và đặt tên nó là Faith (niềm tin).
Ban đầu, cô đặt Faith lên một chiếc ván lướt sóng và để nó cảm nhận sự chuyển động. Sau đó cô đặt bơ đậu trên một cái http://vatgia.com/1129/thia-dia-dua.html - thìa và giơ lên cao,
hướng về Faith để nó đứng và nhảy lên. Thật kỳ diệu, chỉ sau 6 tháng,
giống như một phép màu, Faith học cách đứng thăng bằng trên hai chân và
đã biết nhảy. Sau một thời gian huấn luyện nữa trong tuyết, Faith có thể
đi lại bằng hai chân như con người.
Hiện
tại Faith thích “đi bộ”. Bất kể là đi đâu, Faith đều thu hút ánh nhìn
của rất nhiều người. Faith nhanh chóng trở nên nổi tiếng trên và xuất
hiện trong rất nhiều bài báo cũng như show truyền hình. Thậm chị đã có
một cuốn http://www.vatgia.com/701/sach.html - sách về chú chó này mang tên: “With a Little Faith”. Faith cũng từng được cân nhắc xuất hiện ở một những tập phim của Harry Potter.
Người
chủ hiện tại của Faith là Jude Stringfellew đã bỏ việc dạy học cùng
những kế hoạch cá nhân để đưa Faith vòng quanh thế giới, thuyết giáo cho
mọi người tin rằng: Thậm chí bạn không có một cơ thể hoàn thiện, bạn
vẫn có thể có một tâm hồn hoàn hảo.
Cuộc sống
thường có nhiều biến cố xảy ra, do đó đừng bao giờ ủ dột hay quá đau
buồn vì điều gì. Khi bạn tuyệt vọng, hãy thử nhìn cuộc sống dưới góc
nhìn khác.
Hy vọng rằng
thông điệp này sẽ mang đến cho bạn những cách suy nghĩ mới mẻ, cũng như
biết ơn cho mỗi ngày trôi qua. Vì cuộc sống rất tươi đẹp. Và Faith chính
là một minh chứng thuyết phục nhất của sự kỳ lạ và phép màu trong cuộc
sống.
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 24/Nov/2014 lúc 11:58pm
QUÊ HƯƠNG TÔI MIỀN TÂY
Mùa nước nổi 2014
Hàng
năm, từ tháng 8 đến tháng 11 âm lịch, miền Tây lại bước vào mùa nước
nổi. Nước từ thượng nguồn sông Mêkông tràn về Việt Nam qua hai tỉnh đầu
nguồn là An Giang và Đồng Tháp,
NHỮNG CHỢ ĐẶC BIỆT chỉ có trong Mùa nước lũ Miền Tây Nam Bộ Vào
mùa lũ, ở miền Tây xuất hiện những khu chợ chuyên bán đặc sản săn bắt
được nhờ nước lên, như lươn, rắn, rùa, chuột, ốc, cua... Khi lũ rút,
những chợ này cũng vắng khách dần.
Chợ
cua đồng Trường Xuân, huyện Tháp Mười – Đồng Tháp được xem là chợ cua
lớn nhất miền Tây. Vào thời điểm này, mỗi ngày nơi đây tập kết hơn 100
tấn cua lớn nhỏ để vận chuyển lên TP.HCM và các tỉnh thành trong khu
vực.
Rắn
được bán tại rất nhiều nơi ở miền Tây, từ chợ lớn đến chợ nhỏ, nhưng
nổi tiếng nhất là các chợ vùng biên giới An Giang. Anh Nguyên Văn Tuấn,
chủ cơ sở thu mua rắn ở chợ Khánh An, huyện An Phú (An Giang) cho
biết, cứ từ tháng 7 đến tháng 11 hàng năm là cơ sở anh tăng cường nhân
công để mua, bán mặt hàng này. Bà Lương Thị Của, hơn 5 năm trong nghề
kinh doanh rắn ở chợ xã Vĩnh Hội Đông, huyện An phú – An Giang thì cho
biết, mặt hàng này chưa bao giờ vắng khách mua. Hiện mỗi ngày bà bán đến
vài trăm kg rắn cho thương lái ở TP.HCM và các tỉnh miền Tây. Giá cao
nhất là rắn ri voi với 550.000 đồng/kg, các loại khác như rắn trun là
150.000 đồng /kg, hổ ngựa 200.000 đồng/kg, rắn bông súng 110.000
đồng/kg…
Năm nay ngoài những loại thông thường còn có cả loại rắn lục đuôi đỏ (loại cực độc, thường tấn công người dân nhiều nơi ở đồng bằng sông Cửu Long gần đây) được
người dân Campuchia mang qua bán để phục vụ ngâm rượu và làm thuốc cho
nam giới, với giá từ 50.000 đến 100.000 đồng/con tùy trọng lượng. Rắn
mối cũng khá đắt hàng với giá bán từ 80.000 -90.000 đồng/kg. Loài này
phần lớn được nhập từ Campuchia với số lượng rất lớn mỗi ngày.
Mùa
lũ cũng là mùa nhiều điểm bán rùa mọc lên. Các loại rùa quý hiếm cũng
có mặt tại chợ, với giá bán từ 280.000 đến 350.000 đồng/kg, nhưng phần
nhiều khách hàng là các nhà hàng, quán ăn lớn. Bà Ngô Phương Mai, bán
rùa tại chợ Khánh An, cho biết, cứ vào mùa nước nổi là bà sang Campuchia
mua rùa về bán, vì loài này trong nước giờ rất hiếm. Giá rùa mùa lũ
thường rẻ bằng một nửa so với các tháng khô.
Chuột
đồng ở miền Tây có quanh năm, nhưng nhiều nhất vẫn tập trung trong mùa
lũ, do đồng ruộng ngập nước, chuột phải chạy lên các gò cao, thuận tiện
cho việc săn bắt. Chợ Phù Dật ở xã Bình Long, huyện Châu Phú (An Giang) được
xem là chợ chuột lớn nhất miền Tây. Mỗi ngày nơi đây cung cấp hàng chục
tấn chuột đồng cho các quán nhậu ở ĐBSCL và TP.HCM. Giá chuột trong
mùa nước nổi vì thế cũng rẻ hơn, chuột sống từ 45.000 đến 55.000
đồng/kg, chuột làm sạch 90.000 đến 120.000 đồng/kg.
Giá
cua mùa lũ loại thấp nhất chỉ từ 5.000 đến 6.000 đồng/kg. Anh Trương
Nguyễn Cảnh, ở huyện Tân Hưng – Long An, cho biết, mỗi ngày anh đặt 400
cái lợp (dụng cụ bắt cua) bắt trên 150 kg cua rồi chuyển về chợ bán sỉ
cho thương lái .
Chợ
ốc đồng ở thị trấn Long Bình – An Giang cũng là nơi mua bán ốc lớn
nhất miền Tây, mỗi ngày nơi đây thu mua và bán sỉ hàng chục tấn ốc cho
nhu cầu các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long và TP.HCM.
Chợ
cá linh non mùa lũ ở huyện An Phú, dù họp dã chiến nhưng chính là nơi
thu mua cá linh lớn nhất để phân phối đi các nơi. Hàng ngày, ngoài ngư
dân miền Tây còn có nhiều ngư dân Campuchia mang cá sang bán.
Cùng
với các chợ rùa rắn, côn trùng, thủy hải sản, nhiều nhóm chợ nhỏ mua,
bán sỉ các mặt hàng rau, hoa thủy sinh trong mùa lũ như bông súng, điên
điển cũng được lập ở ven bến sông các vùng biên giới An Giang và Đồng
Tháp.
( https://kimdunghn.wordpress.com/author/kimdunghn/ - Kim Dung/Kỳ Duyên)
. KD: Bạn bè iu quí gửi cho bài viết này. Hay mà cũng đầy triết lý về sự sống, duyên phận. Xin đưa lên để bạn đọc chia sẻ, suy ngẫm
Người ta sinh ra thi yếu mềm, khi chết thì cứng lại .thảo
mộc sinh ra thì mềm dịu, khi chết thì khô cứng, cho nên cứng rắn, cáu
giận là biểu hiện của chết,mềm dẻo,khiêm nhường là dấu hiệu của sự sống…
Đừng mất thì giờ phân định việc thị phi cho rành mạch đen
trắng trong khi tất cả đều chỉ là tương đối mà thôi. Cái đúng với người
này có thể sai với người khác, cái phải ở chỗ kia có thể trái ở nơi nọ,
cái đang đúng lúc này không hẳn sẽ đúng về sau…
Duyên phận giữa người với người thật sự rất sâu, có thể gắn
bó đến ngàn năm, mặc cho phong trần lên xuống, ôm mãi một mối tình
không đổi.
Duyên phận giữa người với người cũng rất cạn, chẳng qua là một khoảnh khắc gặp gỡ, xoay người liền vĩnh viễn thành người lạ.
Phật nói, duyên sâu sẽ hợp, duyên cạn sẽ tan, vạn pháp tùy
duyên, không cầu sẽ không khổ. Vì thế, phải chăng là nên lấy tư thái an
tĩnh, mỉm cười nhìn chuyện người chuyện đời chuyển biến, nhìn lá rụng
rời cành hôm nay thành mầm non nảy xanh biếc trên đầu cành ngày mai?
LỜI ƯỚC HẸN…
Cả hai đang ở độ tuổi 17 .Họ gặp nhau trong 1 bệnh viện khi
đang đi dạo .Trong 1 chớp mắt ,2 trái tim non trẻ rộn lên 1 niềm xúc
động .Họ đọc trong mắt nhau 1 tình cảm sâu sắc .Họ đọc trong mắt nhau
một tình yêu nồng nàn .Kể từ hôm đó họ không còn cô đơn nữa .
Đến 1 ngày ,cả 2 được thông báo rằng bệnh tình của họ không
có cách nào chữa trị được nữa .Trước khi được gia đình đón về nhà ,họ
ngồi bên nhau 1 buổi tối ,hẹn cùng nhau vượt qua số phận ….Họ hứa mỗi
tuần sẽ viết cho nhau 2 lá thư để chúc phúc và động viên nhau .Rồi hôm
sao họ chia tay nhau.
Thấm thoát đã 3 tháng trôi qua.Cô gái ngày càng yếu ớt .Một
hôm cô gái cầm trong tay bức thư chàng trai gửi đến rồi thanh thản khép
đôi bờ mi ,miệng thoáng mỉm cười mãn nguyện .Bà mẹ cuống cuồng gọi con
.Nhưng cô gái đã ra đi ,bà gỡ lá thư trong tay cô gái và đọc :”…khi số
phận đùa giỡn với sinh mạng của em ,em không nên sợ hãi vì bên cạnh em
luôn có anh và mọi người quan tâm đến em .Anh đang khỏe dần lên ,anh sẽ
đến với em một ngày gần đây ,em sẽ không cô đơn “.
Hôm sau ,bà mẹ mở tủ của con gái ,phát hiện ra vài chục lá
thư do con gái bà viết ,bỏ sẵn vào phong bì ,dán tem đàng hoàng .Phía
trên tập thư là mẩu giấy cô gái viết cho bà mẹ :”mẹ ơi,đây là tập thư
con viết cho 1 người bạn trai mà chúng con đã có lời hẹn ước đi cùng
nhau suốt quãng đời còn lại .Nhưng con thấy mình yếu đi nhanh chóng ,sợ
không giữ được lời hứa ấy . Con đã viết sẵn những lá thư này ,mỗi tuần
mẹ gửi giúp con 1 lá cho anh ấy để anh ấy nghĩ con vẫn còn sống và đang
động viên anh ấy vượt lên trên bệnh tật .Con chỉ mong anh ấy đủ niềm tin
để sống tiếp .Con gái của mẹ “.
Bà mẹ lần theo địa chỉ ghi tên bìa thư để đến nhà chàng
trai .Bà nhìn thấy trên bàn là một tấm ảnh của một thanh niên trẻ ,tràn
đầy sinh khí và sức sống được viền dải băng đen .Bà vô cùng ngạc nhiên
khi biết chàng trai ra đi cách đây 1 tháng .
Bà mẹ chàng trai nước mắt lưng tròng chỉ vào chồng thư đặt
bên cạnh khung ảnh và kể rằng:”con trai tôi đã mất cách đây 1 tháng ,
nhưng trước khi ra đi ,nó dành 3 ngày 3 đêm để viết những lá thư này .Nó
nhờ tôi mỗi tuần gửi cho cô bạn gái nào đó 1 lá .Nó bảo cô gái đó cũng
đang mong chờ sự cổ vũ động viên của nó .Thế là cả tháng nay tôi thay
con trai gửi những lá thư này đi ,ko biết cô gái đó có nhận được không
?…”
Bà mẹ cô gái lao đến ôm chầm lấy bà mẹ của chàng trai và
khóc không thành tiếng .Khi cả 2 bà mẹ đã hiểu ra tất cả ,2 bà quyết
định vẫn cứ hàng tuần gửi cho nhau 1 lá thư mà con họ đã để lại .Họ bảo
làm như thế vì 1 ước nguyện cao cả./.
List of largest giant sequoias - Wikipedia, the free ...
http://en.wikipedia.org/wiki/List_of_largest_giant_sequoias - http://en.wikipedia.org/wiki/List_of_largest_giant_sequoias
General Sherman (tree) - Wikipedia, the free encyclopedia
http://en.wikipedia.org/wiki/General_Sherman_ - http://en.wikipedia.org/wiki/General_Sherman_ (tree)
VIDEO
- Sequoia National Park, California
- General Sherman Tree trail, Sequoia National Park, USA
Ở Công viên quốc gia California (Mỹ) có một cây tùng khổng lồ, to nhất
hành tinh. Nó có tên General Sherman. General Sherman là loài thuộc họ
thông, còn gọi là cù tùng hay tùng bách.
Tên cổ của nó là sequoia, do tộc người da đỏ Cherokee đặt. Sequoia là
tên của người đã sáng lập ra văn tự tượng hình cho tộc người này. Như
vậy, từ thuở xa xưa, tộc người Cherokee đã coi cây tùng này là một cây
linh thiêng.
http://s185.photobucket.com/user/anvuong01089/media/General%204/tung6_zpsaa2bffb1.jpg.html"> http://s185.photobucket.com/user/anvuong01089/media/General%204/tung7_zpsd214c797.jpg.html">
Quả tươi và khô
General Sherman là loài sinh sản vô tính. Cây tùng khổng lồ này sinh ra từ một hạt giống vô cùng bé, chỉ bằng hạt gạo.
Các nhà khoa học đã tính toán rằng, nó cần một lượng đất chừng 100 ngàn
mét khối để sinh sống. Diện tích bề mặt để nó mọc rễ với tán rễ cần tới 5
sân vận động tiêu chuẩn quốc tế.
Chưa có con số chính xác về tuổi thọ của cây General Sherman. Có nhà
khoa học cho rằng, nó đã có tuổi 4.000 năm, tương đương với các Kim tự
tháp ở Ai Cập, song cũng có người tin rằng, nó mới khoảng 2.700 năm.
Một nhà văn đã mô tả rằng, cách đây 4.000 năm, khi các Pharaoh ở Ai Cập
đặt nền móng xây dựng Kim tự tháp, thì ở vùng rừng rú thuộc California
ngày nay, hạt giống của loài tùng này bắt đầu nảy mầm. Sau 2.000 năm, đế
quốc La Mã đến hồi cực thịnh, thì cây tùng này đã đạt đến kích cỡ khổng
lồ.
Khi các vùng đất màu mỡ Ai Cập trở thành sa mạc, nhiều nền văn minh biến
mất, các Kim tự tháp bị những cơn bão cát chôn vùi dưới lòng đất, thì
cây thông khổng lồ này vẫn hiên ngang sống. Nó chính là hiện thân của sự
bất tử, là nhân chứng sống lâu nhất trên hành tinh của chúng ta.
http://s185.photobucket.com/user/anvuong01089/media/General%204/tung13_zps59e73746.jpg.html">
Không ai đứng dưới gốc cây tùng này mà không thấy mình thật nhỏ bé. Phải
cần tới 17 người lớn, cùng nắm tay nhau, mới kín được vòng thân của cây
tùng này.
http://s185.photobucket.com/user/anvuong01089/media/General%204/tung14_zps13c50fc0.jpg.html">
William Tecumseh Sherman - Wikipedia, the free ...
http://en.wikipedia.org/wiki/William_Tecumseh_Sherman - http://en.wikipedia.org/wiki/William_Tecumseh_Sherman
Cây sequoia của Công viên quốc gia California này được đặt tên là
General Sherman, chính là tên vị tướng huyền thoại trong cuộc nội chiến
Bắc - Nam của Mỹ.
Cây cao gần 100 mét, chu vi thân 34m. Riêng một số cành của nó cũng có
đường kính lên đến 2m. Nếu tính về mặt thể tích, thì nó là cây lớn nhất
thế giới còn sống hiện nay.
Theo các tính toán vào năm 1975, chỉ riêng phần thân đã cho khoảng
53.000 feet khối gỗ, tức khoảng 1.500 mét khối gỗ, lượng gỗ tương đương
với việc khai thác cả một… góc rừng.
Với lượng gỗ như thế, cây tùng này nặng tới 2.000 tấn và cần đến 30 container khủng, loại 40 feet mới chở hết được số gỗ của nó.
Theo tính toán, số gỗ này, đủ làm 100 ngôi nhà rộng rãi, với đầy đủ các
thiết bị trong nhà. Tức là chỉ cần hạ cây General Sherman là đủ để làm
nhà cho cả một xóm nhỏ.
Cây General Sherman có thể còn lớn hơn nữa, nếu như không có nhiều lần
bị sét đánh gãy ngọn, cháy thân. Vì cây quá cao, hấp thụ sét, liên tục
bị sét đánh, nên hiện chỉ 40% thân cây còn sức sống.
Theo sử sách của vùng đất này, thì cây General Sherman chưa phải là cây
lớn nhất nếu xét về quá khứ. Theo đó, cây lớn nhất cao tới 140m, cùng
chu vi thân lên tới 35m. Tiếc rằng, cây General Sherman này đã bị bão
quật đổ vào hơn 100 năm trước.
Loài sequoia có chiều cao cực đại từ 70 đến 120 mét cùng đường kính thân lên tới 9m. Tuổi thọ của nó lên đến 4.000 năm.
Sở dĩ loài sequoia sống trường tồn với thời gian như vậy, vì nó có một
bộ rễ đặc biệt, cứng như thép và lan rộng, ăn sâu trong lòng đất. Bộ rễ
cực khỏe ấy đã cung cấp nguồn dinh dưỡng vô cùng dồi dào cho cây.
Ngoài ra, sequoia cũng chứa nhiều kháng thể, nên nó chống chọi tốt với
sự tấn công của các loài côn trùng, các loài sâu đục thân và sự khắc
nghiệt của thiên nhiên.
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 11/Jan/2015 lúc 8:02pm
Những bí mật chưa biết về Tử Cấm Thành
Tags: http://tim.vietbao.vn/T%E1%BB%AD_C%E1%BA%A5m_Th%C3%A0nh/ - Tử Cấm Thành , http://tim.vietbao.vn/Trung_Qu%E1%BB%91c/ - Trung Quốc , http://tim.vietbao.vn/N%C6%A1i_%E1%BB%9F_c%E1%BB%A7a/ - Nơi ở của , http://tim.vietbao.vn/b%C3%AD_m%E1%BA%ADt/ - bí mật , http://tim.vietbao.vn/ch%C6%B0a_bi%E1%BA%BFt/ - chưa biết , http://tim.vietbao.vn/ho%C3%A0ng_%C4%91%E1%BA%BF/ - hoàng đế , http://tim.vietbao.vn/nh%C3%A0/ - nhà Mimh và Thanh.
Hãy cùng khám phá những bí mật chưa biết về Tử Cấm Thành - nơi ở của 24 hoàng đế Trung Quốc.
TIN LIÊN QUAN
http://vietbao.vn/The-gioi/Trung-Quoc-dong-cua-mot-phan-Tu-Cam-thanh/10940770/159/ - Trung Quốc đóng cửa một phần Tử Cấm thành
http://vietbao.vn/Du-lich/Ba-thang-canh-noi-tieng-nhat-Trung-Quoc/55106106/256/ - Ba thắng cảnh nổi tiếng nhất Trung Quốc
http://vietbao.vn/Van-hoa/Dai-Loan-trung-bay-hien-vat-cua-Tu-cam-thanh/40180328/181/ - Đài Loan: trưng bày hiện vật của Tử cấm thành
Tử Cấm Thành là công trình nổi tiếng của Trung Quốc, là nơi ở của các hoàng đế nhà Minh và nhà Thanh trong gần 500 năm.
Một
số lượng lớn đá đã được khai thác và chuyển đến phục vụ công tác xây
dựng Tử Cấm Thành trong thế kỷ 15 và 16. Trong đó, những tảng đá cuội
khổng lồ nặng nhất từng lên tới 220 tấn. Trước đó, chúng từng nặng hơn
330 tấn.
Theo
các tài liệu ghi chép, 24 hoàng đế Trung Quốc đã sống trong Tử Cấm
Thành. Chỉ có hoàng đế, hoàng hậu, phi tần mỹ nữ, cung nữ, hoạn quan và
những người phục vụ nhà vua mới được ở trong Tử Cấm Thành. Công trình
kiến trúc có ý nghĩa lịch sử này được cải tạo, sửa chữa trong suốt chiều
dài lịch sử.
Tử Cấm Thành được bao quanh phía bên ngoài bởi một hào nước rộng 52m.
Điện Thái Hòa là cung điện lớn nhất bên trong Tử Cấm Thành, được trang trí độc đáo với hình ảnh những con rồng trên mái nhà.
Hiện
Tử Cấm Thành là địa điểm du lịch lớn, thu hút hàng triệu du khách mỗi
năm. Theo số liệu thống kê, chỉ trong ngày 2/10/2013, 175.000 người đã
đến tham quan Tử Cấm Thành, khiến nơi đây trở thành di sản thế giới được
nhiều du khách ghé thăm nhất trên thế giới.
Vào năm 1860 và 1900, phương Tây đã nắm quyền kiểm soát Tử Cấm Thành trong một thời gian ngắn.
Số 9 và số 5 thường xuyên được sử dụng vì chúng đại diện cho quyền uy của hoàng đế Trung Quốc.
5 màu sắc được sử dụng trong thiết kế, xây dựng Tử Cấm Thành bao gồm: trắng, đen, đỏ, vàng và xanh lá cây.
Mái nhà của thư viện bên trong Tử Cấm Thành có màu đen - tượng trưng cho nước để bảo vệ các tác phẩm khỏi những trận hỏa hoạn.
VietBao.vn (Theo Kiến thức)
------------- mk
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 14/Jan/2015 lúc 6:40pm
Moi vao clip o cuoi trang de xem gioi thieu bo phim.
"Người ơi, đừng qua sông" (My Love, Don’t Cross That River)
님아 그 강을 건너지 마오 (Người ơi, đừng qua sông)
Đây là tiêu đề bộ phim tài liệu dài 85 phút của đạo diễn Jin Mo
Young, kể về cuộc sống lãng mạn có thực của vợ chồng ông Jo Byeong Man
(98 tuổi) và bà Kang Gye Yeol (89 tuổi).
Hai ông bà sống với nhau hơn 75 năm, có tổng cổng 35 người con, cháu
chắt nhưng vẫn sống độc lập trong một môi nhà nhỏ dưới chân núi của tỉnh
Gangwon. Để thực hiện bộ phim tài liệu này, đoàn làm phim đã phải quay
từ năm 2012, từ lúc ông bà khỏe mạnh cho đến tận khi ông qua đời. Bộ
phim đã lấy đi nước mắt của người dân Hàn Quốc cũng như quốc tế.
Ra rạp từ hôm 27/1/2014, bộ phim tài liệu “Người ơi đừng qua sông”
ngay lập tức trở thành hiện tượng phòng vé, thu hút hàng triệu khán giả
mọi lứa tuổi. Chỉ trong tuần đầu công chiếu, bộ phim có ngân sách
110.000 USD thu về 4,6 triệu USD và vươn lên đứng đầu doanh thu phòng vé
xứ kim chi, soán ngôi các bom tấn Mỹ là Interstellar và Exodus: Gods
& Kings.
Đến gần cuối tháng 12, phim hút hơn ba triệu lượt khán giả Hàn Quốc
đến rạp, thu về gần 8 triệu USD và vẫn đang tiếp tục ăn khách. Ban đầu,
phim chỉ được chiếu hạn chế ở 186 phòng rạp, đến nay phim có mặt ở 806
phòng chiếu và trở thành tác phẩm độc lập thành công nhất Hàn Quốc.
Các khán giả khi xem, ai cũng khóc vì thương và vì khâm phục tình yêu
vừa giản dị nhưng lại vừa sâu nặng của hai ông bà. Hai ông bà chẳng bao
giờ to tiếng, đưa cho nhau cái gì cũng nói “cảm ơn bà lão, cảm ơn ông
lão”.
– Ông lão ăn cơm đi
– Vâng, cảm ơn bà lão
“Ông ấy chẳng bao giờ chê cơm tôi nấu. Cho cái gì cũng khen ngon. Hôm nào đồ ăn ngon thật thì ăn nhiều, không ngon thì ăn ít”
Đang quét lá trước sân, ông bốc lá ném vào người bà. “Ơ hay cái ông
lão này, sao đùa dai thế nhỉ?”, bà giận bỏ vào nhà. Ông lão ra ngoài hái
hoa dại mang tặng, rồi vòng tay lên đầu món mém “Bà lão ơi, Saranghae”.
Vậy là bà lão lại nở nụ cười tươi
Bà kể về ông: Ông ấy phải ở rể, làm quần quật như trâu, lấy tôi về
lúc tôi còn bé tí. Chẳng dám đụng vào người vợ chỉ mới 14 tuổi. Vì yêu
vợ, thương vợ phải về làm dâu khi còn nhỏ, nên ông lão hay có thói
quen…sờ mặt bà lão khi ngủ. Cho đến tận khi già vẫn giữ thói quen đó,
nhiều khi vô thức, ông lão cứ vừa ngủ vừa vuốt tóc, vuốt mũi, vuốt má bà
lão, làm bà bão chẳng ngủ được.
Hai ông bà thích mặc đồ Hanbok đôi, đi đâu cũng nắm tay nhau thật chặt. Ăn gì, làm gì cũng đều có nhau.
Đến khi ông mất, bà nói trong nước mắt “Ông lão đi trước đi
nhé. Giờ tôi chưa đi ngay với ông được đâu. Tôi ở lại một thời gian, rồi
sẽ đi gặp ông lão. Ông lão đi khỏe nhé, chờ tôi nhé!”
Xem phim tài liệu về ông bà, nhận ra được chân lý của hạnh phúc:
Hạnh phúc nhiều khi rất giản đơn. Hạnh phúc là khi ta đủ tỉnh táo để
biết giá trị đích thực của cuộc sống này, dám buông bỏ những hư danh,
phù phiếm để dành trọn tấm chân tình cho những người thân yêu bên cạnh
ta.
Clip giới thiệu bộ phim:
My Love, Don’t Cross That
River (Người yêu ơi, đừng băng qua sông)
https://www.youtube.com/watch?v=JY-KmP47Pyw#t=24 - https://www.youtube.com/watch?v=JY-KmP47Pyw#t=24
(3:27) English Sub.
https://www.youtube.com/watch?v=VK8bbtmhY5k - https://www.youtube.com/watch?v=VK8bbtmhY5k
(10:34) Korean
------------- mk
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 19/Jan/2015 lúc 11:41pm
Những cách hành xử đẹp của người dân trên thế giới
Người dân Italy ở Naples thường
uống một cốc cà phê và trả tiền gấp đôi còn ở Nam Phi luôn tôn thờ chân
lý "chúng ta trở nên nhân văn hơn khi đối xử tử tế với người khác".
http://dulich.vnexpress.net/tin-tuc/quoc-te/20-su-that-thu-vi-ve-xu-so-cua-banh-my-baguette-3130426.html - 20 sự thật thú vị về xứ sở của bánh mỳ baguette / http://dulich.vnexpress.net/tin-tuc/quoc-te/nhung-su-that-bat-ngo-ve-nuoc-duc-3134877.html - Những sự thật bất ngờ về nước Đức
Trang CN Traveler vừa thống kê một danh sách về các quốc gia
trên thế giới có cách hành xử giữa người với người đầy tính nhân văn,
mọi người sẵn sàng giúp đỡ người khác một cách không vụ lợi. Và điều
đáng quý ở đây là những hành động này đã trở thành truyền thống, phong
tục của người dân nước đó.
Italy
Ở Naples, Italy truyền thống uống một trả tiền hai có từ một trăm
năm trước tại quán cà phê thuộc tầng lớp người lao động: một người khi
gọi một cốc cà phê sẽ trả tiền gấp đôi. Hành động này nhằm giúp đỡ người
đến sau - những người không có tiền nhưng vẫn được uống miễn phí. Người
nhận và người cho không bao giờ gặp nhau, nhưng họ đều cảm thấy hài
lòng, nhất là khi cà phê là một thức uống quan trọng đối với người dân.
Trong cuộc khủng hoảng ở châu Âu vào năm trước, hành động này không
những được lan tỏa khắp Italy mà còn cả châu Âu.
Nhật Bản
Senbetsu là phong tục tặng quà cho người chuẩn bị đi du lịch hay đi
xa ở Nhật. Đây cũng là món quà tạm biệt mọi người tặng nhau khi ai đó
chuẩn bị chuyển nhà, nghỉ việc. Hành động này có ý nghĩa rằng chặng
đường tiếp theo sẽ khó khăn, nên sự giúp đỡ, lời chúc may mắn được gửi
gắm qua món quà là biểu hiện của lòng tốt mà mọi người dành cho nhau.
Israel
Trong ngày lễ Purim - lễ hội tưởng nhớ việc giải thoát dân Do Thái
gốc Iran khỏi bị truy sát của Haman - mọi người thường gửi tặng nhau
thực phẩm, đồ uống và làm việc từ thiện giúp người nghèo. Hành động này
nhằm đảm bảo rằng bất kỳ ai cũng có đầy đủ đồ ăn trong suốt lễ hội.
Myanmar
Số lượng nhà sư chiếm 1% dân số Myanmar. Họ sống chủ yếu nhờ vào
tiền và thức ăn từ thiện. Và họ cũng luôn sẵn sàng chia sẻ đồ ăn họ nhận
được với người nghèo. Vì lý do này Myanmar được mệnh danh là đất nước
hào phóng nhất thế giới.
Tây Ban Nha
Khách bộ hành dọc theo con đường nổi tiếng Camino de Santiago ở Tây
Ban Nha đều được gọi là những người hành hương - vì đây là một truyền
thống tôn giáo của người dân. Dọc con đường dài 800 km này người dân bản
địa thường cho người hành hương ở nhờ nhà hoặc lấy với giá cực thấp,
cung cấp nước sạch hay tặng rượu miễn phí cho họ. Đây là một trong những
truyền thống được thế giới ca ngợi là "vô cùng tử tế" của người dân xứ
bò tót.
Nam Phi
Ubuntu là triết lý được nhiều người dân Nam Phi, Malawi, Zimbabwe
biết đến từ giữa thế kỷ 19 và tôn thờ, rằng con người sẽ trở nên tốt đẹp
hơn khi đối xử tốt đẹp với người khác, và chúng ta sẽ mạnh mẽ hơn nếu
đoàn kết. Đó là lý do du khách đến đây thường được người dân đối xử rất
nồng hậu và hào phóng. Tổng thống Mỹ Barack Obama đã dùng từ Ubuntu để
nói về nhân cách lớn của Nelson Mandela: bao dung, nhân hậu và luôn dành
tình yêu cho mọi người - thậm chí với những kẻ từng tệ bạc với ông.
Philippines
Đến Philippines, du khách sẽ được ít nhiều nghe đến từ "tulong" -
mang ý nghĩa giúp đỡ người khác khi cần dưới nhiều hình thức khác nhua
như chia sẻ đồ ăn, tiền bạc đến chỗ ở. Truyền thống này bắt nguồn từ
việc giúp đỡ lẫn nhau của các thành viên trong gia đình và được mở rộng
ra thành hành động giúp đỡ cả những người ngoài.
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 05/Apr/2015 lúc 6:26pm
Chết trên tay người yêu
Nguyễn thị Cỏ May
Ai
cũng phải chết . Luật tự nhiên mà . Nhưng chết êm ái, nhẹ nhàng như đi
vào giấc ngủ là điều ai cũng mong muốn . Nhiều người chịu khó trì chí tu
hành chỉ mong cuối đời được như vậy .
Ông
Jacques Vergès, luật sư ở Tòa án Paris, nổi tiếng là " Luật sư của quỉ "
(L'avocat du diable) hay "Luật sư của khủng bố " (L'avocat de la
terreur), chẳng những ông chết êm ái tại nhà riêng chỉ sau cái cảm giác
thoáng chống mặt, mà còn chết trên tay người yêu cuối đời ở tuổi 88 là
một Bà Hầu tước .
Jacques Vergès – vị luật sư người Pháp gốc Việt từng nổi tiếng với biệt danh "Luật sư của quỷ".
Suốt
cuộc đời, Ông Jacques Vergès không tu hành một ngày nào . Trong nghề
Thầy Cải, ông tình nguyện bênh vực cho những tội phạm tày trời mà Thần
Công lý cũng phải lắc đầu như " Khò-me Đỏ Khiêu Samphang ", nhà độc tài
khát máu Saddam Hussein, Khadafi, trùm Mật vụ Đức quốc xã ở Lyon Klaus
Barbie, trùm khủng bố Carlos, tội chống nhơn loại Slobodan Milosevic
(Serbie) ...Vì ông nghĩ là tôi phạm phải cần được bênh vực trước công lý
. Công lý là của mọi người . Đó là quyền của mọi người trước khi có
phản quyết của Tòa án .
Ông đòi thù lao
rất cao ở thân chủ đại gia hoặc cải miển phí cho những người cần được
bênh vực mà không tiền . Ông còn cho tiền túi nữa . Khi lấy nhiều tiền,
ông mời bạn bè tham dự vào hồ sơ ông nhận lảnh và chia lại thù lao .
Phần ông thường chẳng còn bao nhiêu .
Ông
được nhiều người quí trọng, thương yêu vì bản tánh điệu nghệ nhưng cũng
không thiếu người khó chịu vì sự ứng xử nhiều lúc " trái chiều " của
ông .
Không biết phải vì vậy mà cuối đời ông được chết vô cùng hạnh phúc ?
Một thời làm sóng gió
Jacques
Vergès sanh ở Thái-lan năm 1924. Cha là người pháp, Bác sĩ và Lãnh sự
Pháp ở Thái-lan . Mẹ là việt nam, Bà Phạm thị Khang, làm giáo viên . Ông
mồ cội mẹ năm 3 tuổi . Người em trai của ông mang cùng ngày sanh với
ông nên người ta nói là hai anh em sanh đôi . Đây là chuyện riêng của
gia đình nên ông giử im lặng . Sau gia đình trở về đảo La Réunion sanh
sống. Ông lớn lên ở đây . Và cũng ở đây, đảo La Réunion, một phần gia
tiên của ông lập nghiệp từ thế kỳ XVII .
Phải
chăng do bẩm sanh mà ông và em trai của ông, Paul Vergès, đã có ý thức
chánh trị rất sớm . Năm 12 tuổi, hai người đã tham gia một cuộc diển
hành của Mặt Trận Bình dân ở Saint Denis .
Năm
16 tuồi, ông đậu Tú tài và học luật . Năm rưởi sau, ông rời khỏi đảo La
Réunion để tham gia Kháng chiến . Năm sau, ông tới Anh tham gia vào Lực
Lượng Pháp Tự do . Với cấp bực Hạ Sĩ quan của Kháng Chiến Quân, ông
đánh giặc ở Ý, rồi qua Pháp . Nhiều lần, ông được khen thưởng Huân
chương Kháng chiến. Ông theo De Gaulle và theo cộng sản . Có lẽ ở ông,
theo De Gaulle lúc đó là thể hiện lòng yêu nưóc, chiến đấu giải phóng
nước Pháp, theo " cộng sản là để tranh đấu cho công bình xã hội " ?
Tới Paris sau Thế chiến, ông gia nhập Đảng Cộng sản Pháp .
Năm
1950, Jacques Vergès được bầu vào Ban Bí thư của Liên Hiệp sinh vìên
tại Praha, Tiệp, Đại diện cho đảo La Réunion đã làm cho Đảng Cộng sản
Pháp quan tâm đặc biệt . Ông gia nhập đảng cộng sản để có thế chống thực
dân mạnh hơn .
Trở về Pháp, ông học xong cử nhơn luật . Ông ghi tên vào Luật sư Đoàn ở Paris và dự thi tuyển vào Luật sư Đoàn Paris .
Jacques Vergès nổi tiếng là « thằng nhỏ xách động chống thực dân Khu La-tinh », Quận
V Paris . Ông lãnh đạo Hội sinh viên dân đảo Réunion, có dịp kết bạn
với Ông Mohamed Masmoudi, kháng chiến Tunisie và những lãnh tụ Khò-me Đỏ
sau này như Saloth Sâr được biết dưới tên Pol Pot và Khieu Samphân, …
Jacques Vergès vận động Đảng Cộng sản và Xã hội Pháp hảy can thiệp vào
tình hình ở Algérie .
Ông chiến
đấu cho Mặt trận Quốc gia Giải phóng và bênh vực cho cán binh của Mặt
trận . Từ đó ông được dân chúng Algérie gọi ông là « Người Chiến thắng » .
Nữ cán bộ Mặt trận Kháng chiến Algérie, Bà Djamila Bouhired,
bị lính nhảy dù pháp bắt và tra tấn vì tội khủng bố đã đặc bom làm
thiệt mạng 6 người, gây thương tích 60 người có cả trẻ con . Ra Tòa, bà
bị kết án tử hình. Ông lảnh biện hộ làm cho ông bị cấm hành nghề một năm
. Vài năm sau, thân chủ của ông trở thành vợ và sanh cho ông hai người
con, một gái và một trai . Theo vợ, ông vào Hồi giáo .
Bà
Djamila Bouhired lúc bịnh qua Paris chửa trị, ăn ở tại Hotel Georges V,
thứ Hotel sang trọng ngoại hạng của Paris, do Chánh phủ Pháp đài thọ
chi phí theo qui chế « đối nhơn cao quyền » bị dư luận pháp phản đối mạnh . Dân chúng pháp không chấp nhận ưu đải kẻ khủng bố, trong số nạn nhơn có con em nước Pháp .
Năm
1957, ông ra khỏi Đảng Cộng sản pháp vì cho rằng đảng cộng sản không đủ
nhiệt tình giúp Mặt trận Quốc gia Giải phóng Algérie .
Algérie
độc lập, Jacques Vergès nhập tịch Algérie, làm Đổng lý Văn phòng cho
Tổng trưởng Ngoại giao Algérie, xuất bản tập san Đệ Tam Thế giới (Revue
Tiers-mondìste) và Tập san Cách mạng phi châu (Revue Révolution
africaine). Năm 1963, ông gặp Mao Trạch-đông và nhanh chống, ông theo
đường lối của Mao . Ông bị Chánh phủ Algérie giải nhiệm và trở về Pháp .
Ông là mao-ít đầu tiên ở Paris .
Rồi ông đình bản tập san Cách mạng, trở qua Algérie làm luật sư ở Alger cho tới năm 1970 .
Như Công tử Nam
Những
năm sau này, Jacqưes Vergès về ở với Bà Hầu tước (La marquise)
Marie-Christine de Solages tại từng 1 căn nhà số 27, Bến Voltaire, nơi
Nhà văn Voltaire mất năm 1778 . Ông mất vào mùa hè năm rồi, 2013, tại
phòng nơi Voltaire chết, không để lại di chúc, cũng không để lại một lời
nào về ý muốn đám tang của ông sẽ được tổ chức như thế nào . Ông chỉ để
lại 600 000e tiền nợ . Mà nợ chủ nhà và Chánh phủ Pháp . Cái già tới
mau quá, ông không hay biết kịp . Trong những tháng cuối đới, ông không
có tiền và lại bịnh hoạn . Ông đi khám mắt mà không có tiền trả bác sĩ .
Một hôm, ông phải gọi Ông Roland Dumas, bạn thân và đồng nghiệp, Cựu
Tổng trưởng Ngoại giao của TT. Mitterrand, cho ông mượn tiền xài tạm .
Tang lễ của ông do Luật sư Đoàn đài thọ . Bà vợ người Hồi giáo, mẹ của 2
con của ông, không tới . Hai con của ông và bà bồ, Hầu tước
Marie-Christine de Solages, có mặt bên quan tài . Riêng cậu con trai
Lies ngủ đêm đầu tiên khi ông mất trong phòng với ông nhưng dưới thảm .
Trước
cửa nhà thờ, có đặt một tràng hoa hồng đỏ thắm thật to . Người ta nhìn
kỷ mới thấy tràng hoa được gởi từ nhà tù . Trong phòng lễ, ở hàng cuối,
là những người phi châu đen và bắc phi âm thầm tới tiển đưa ông vì lòng
ngưởng mộ .
Đầu năm 2013, công chúa
á-rặp Alanoud Alfayez, sau khi ly dị với vua Abdallah, sống lưu đày ở
Luân-đôn nhờ Jacques Vergès tổ chức một chiến dịch can thiệp với nhà vua
để 4 ngưòi con gái của bà bị nhốt trong hoàng cung từ hơn mười năm nay
được thả ra . Công chúa ứng trước cho ông 500 000e . Ông chia ngay cho
Ông Roland Dumas 170 000e để viết thư gởi ông Đại sứ của Arabie saoudite
ở Paris, 100 000e cho luật sư Xavier Magnée, … Đó là nếp sanh hoạt của
Jacques Vergès từ xưa nay . Khi có áp-phe, ông kêu bạn bè tới chia việc
để có thù lao . Không bao giờ ông giử áp-phe cho riêng mình ông .
Tang
lễ xong, văn phòng của ông được thanh lý . Đồ đạc được bán đấu giá, thu
về 170 000e . Trừ thuế xong, số tìền còn lại chưa đủ trả nợ .
Tuy
không tiền nhưng cuối đời, Jacques Vergès rất hạnh phúc . Bà Hầu tước
cho chổ ở sang trọng, bên bờ sông Seine . Và cung cấp xi-gà cu-ba, thứ
ngon và đắc tiền, cho ông hút . Vì ông ghiền xi-gà . Bà tới với ông và
từ đó hai người không thể rời nhau chỉ qua một câu ngắn ngủi « Bà là người phụ nữ của đời tôi »
. Ông là một luật sư quốc tế nổi tiếng . Thế mà khi tán gái chỉ có mấy
lời bình thường . Mà kết quả nhanh như chớp . Chẳng lẽ cái hùng biện lại
đơn giản vậy sao ?
Bà
bồ còn đải ông 5 tuần bồi dưởng tại một trung tâm sức khỏe ở Thụy sĩ .
Ông là người quan tâm săn sóc bản thân . Luôn luôn giử người cho thơm
tho, móng tay phải được thợ móng tay chuyên nghiệp cắt cho. Tóc phải
được giử cho óng mượt như tơ .
Trước
đây 4 năm, hai người gặp nhau trong một bửa ăn do người bạn chung của 2
người đải . Bà Hầu tước kể lại ngay hôm đó bà bị một cú xét ái tình sau
16 năm sống độc thân .
Từ đó, hai người hằng ngày đìện thoại nhau từ 12 tới 15 lần .
Duyên
tiền định . Ở trong căn nhà này, trước kia, Voltaire, triết gia thời
Ánh Sáng, có tên bắt đầu bằng mẫu tự V và có bà Hầu tước Chatelet . Nay
Ông Vergès ở, tên cũng bắt đầu bằng V và cũng có bà Hầu tước
Maris-Christine de Solages . Hai người chết cùng trong một phòng ở từng I
.
Xưa nay chưa biết Venise . Năm 2012,
hai người cùng đi Venise cho biết . Họ ở trong một lâu đài trông ra
Kênh Lớn, rộng 1000 m2, với cả Maitre d’Hôtel . Chuyến đi này như đi
tuần trăng mật tìền hôn nhơn . Vì họ dự định cưới nhau trong vài tuần
nữa . Sau đám cưới, Jacques Vergès sẽ đưa bà đi qua Thái-lan, Mìên, nơi
ông có nhiều bạn bè . Cái chết quá đột ngột đã làm cho ông không kịp
thực hiện những mơ ước đẹp cuối đời.
Hôm
15 tháng 8 năm 2013, Ông Jacques Vergès và bà Hầu tước vào bếp cùng sửa
soạn bửa ăn tối . Vergès bảo bà De Solages làm cho ông dỉa thịt cừu .
Bà rót cho ông ly Talbot đỏ ( giá 1 chai năm 2012 là 45e, năm 2013 là
31e) . Tay cầm ly bordeaux đỏ, ông nói với bà « Tôi thấy chóng mặt » .
Ông ngồi xuống ghế lấy lại sự bình tỉnh . Ông ngã vào tay bà Hầu tước .
Ông chết trong sự êm ái, trong tình yêu, trong niềm hạnh phúc, với nụ
cười làm dịu nét mặt của ông . Ông chết trong căn nhà của ông . Trong
vòng vài mươi giây, tay của ông vẫn còn cầm ly Talbot đỏ .
Dự định hai người sẽ cưới nhau không bao giờ thực hiện được . Bà Hầu tước trở lại sống độc thân .
Thời
trẻ, Jacques Vergès dấn thân tranh đấu chống thực dân, giải phóng dân
tộc bị áp bức, bất công và theo cộng sản . Khi làm Luật sư, ông dấn thân
bênh vực những tội phạm hình sự quốc tế tày trời . Thứ tội chống nhơn
loại . Việc làm của ông bị nhiều người cho là vi phạm đạo đức nghề
nghiệp .
Khi cuối đời chết trên tay một bà Hầu tước, lớp người của Quân chủ phong kiến, nhà ở bên bờ sông Seine, tay cầm ly Talbot đỏ .
Có phải chết trong hạnh phúc không ? Vua chúa, có người chết không mồ mã chỉ vì ác ôn !