NÓI VỚI NHAU
In từ Trang nhà: Hội Thân Hữu Gò Công
Category: Tuổi Trẻ Gò Công
Tên Chủ Đề: Tâm Tình Tuổi Trẻ
Forum Discription: Mục Tâm tình
URL: http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=1690
Ngày in: 18/Nov/2024 lúc 8:28am Software Version: Web Wiz Forums 8.05a - http://www.webwizforums.com
Chủ đề: NÓI VỚI NHAU
Người gởi: chicagocong
Chủ đề: NÓI VỚI NHAU
Ngày gởi: 09/May/2009 lúc 1:30pm
Trời
đã vào Xuân từ cuối tháng ba nhưng mãi đến hơn tuần nay cây cảnh của
vùng lạnh bắc Mỹ mới thực sự xanh tốt .Nhìn bao chồi non vươn mạnh tươi
xanh , nhìn những chồi hoa lớn lên rồi khoe sắc ai cũng thấy vui
vui...cái vui của một sự bắt đầu ,cái vui của cảnh vật như mới bừng
tỉnh dậy sau một giấc ngủ đông .Phải chịu đựng thời gian co ro vì giá
rét ,chờ từng ngày với bản tin thời tiết nhiệt độ cao dần ,cao
dần...mới thấy trọn vẹn ý nghĩa của mùa Xuân ấm áp.Tôi nghĩ đi rồi nghĩ
lại , tại cái tâm lý tiếc nuối tuổi xuân nên cứ thấy dáng xuân ở đâu
là tôi thấy lòng rộn ràng vui -hay là cái vui tự nhiên của lòng người
hòa nhịp cũng ngoại cảnh ?! Dạo này diễn đàn mình cũng vui ,đủ màu sắc và" mùi vị
"rồi !Sáng nào tôi cũng lướt một vòng , xem thông tin vui buồn
trước tiên , theo chân các bạn đi du lịch các nơi hay về quê hương Gò
Công ,ghé vô nhà hàng xem cô chủ LanH có món gì mới ,có hoa gì
đẹp....;thơ văn và các đề tài suy gẫm như "Quà tặng của cuộc sống" của
Hoa Hạ cho đăng thì dành cho lúc thư thả hơn ,căng thẳng quá thì tìm
đọc vui cười cho được cười vui ...Các bạn có như tôi không ? Thật
lòng mà nói, sau khi chào ra mắt với ý muốn có được diễn đàn trẻ đông
vui , tôi chờ đợi các ý kiến của các thân hữu từng ngày..Đang
chờ....sắp thất vọng... thì thấy HH gửi tặng tuổi trẻ tập truyện mà
tuổi già đọc cũng thấy hay ,nên thú thiệt đừng ai cười
mỗi lần đọc tôi chỉ dám đọc vài phân đoạn nhỏ , vừa muốn để dành , vừa thấm
mệt vì đọc xong lại suy nghĩ miên man chuyện xưa, chuyện nay ,chuyện
người,chuyện ta...Đã vậy ,Đông Quyên nhắn gửi vài câu làm cho "người
mới" như tôi lo lắng quá , muốn nói nhỏ nhau nghe chuyện nho nhỏ như
"cây cỏ "mà loay hoay sợ diễn đạt không rỏ ý mình hóa thành lẩm cẩm
,vụn vặt ! Người GC mình vốn rất thật lòng ,không ngại khó nếu khả
năng làm được , làm được nhưng có khi không "nói được",nói được cũng có
khi không"được nói",nói được nhưng phải nói lúc nào và nói làm sao
!!!Và... Sáng
nay , đọc xong đề tài mới nhân "ngày của Mẹ" tôi thấy tôi phải nói hết
điều mình đang nghĩ với các bạn .Bao nhiêu lần nghe bài "lòng mẹ" mà
bây giờ đọc lời chúc bên bó hoa hồng thắm tôi vẫn thấy thấm thía với
từng lời từng câu của bài hát .Đọc "thương má" với những tình cảm thật gần gũi như
nói dùm nỗi lòng của tất cả những người con dù đang còn có mẹ hay
không .Cám ơn chú LoCong , cám ơn thầy Hoàng Ngọc Hùng,cám ơn thầy Duy
đã có những món quà ý nghĩa cho trang nhà , anh LVTua còn cẩn thận hơn
muốn dành riêng cho bạn trẻ chưa đọc hiểu tiếng Việt nữa! . Riêng tôi có nhiều điều muốn nói quá ! Không biết phải bắt đầu từ đâu ! Trước
khi được làm mẹ ,ai cũng được làm con .Trước khi ra biển rộng ,nước vẫn
ấm trong nguồn.Ký ức tôi lúc nhỏ đầy hình bóng mẹ với những sự chăm lo
thương yêu .Chưa vào lớp Năm [lớp 1 bây giờ]tôi được đi học trường"Bà
Phước"[trường công giáo ] để học vỡ lòng và điều quí nhất mẹ dạy tôi lúc đó là biết chia sẻ.Hồi đó có rất nhiều trẻ mồ côi được nuôi ở đây ,
năm nào cứ đến Giáng Sinh mẹ tôi cũng mua bánh kẹo rồi dắt tôi đi thăm và
tặng các bạn nhỏ mồ côi .Nhà tôi theo Phật giáo nhưng ngây thơ tôi
hiểu đơn giãn là cầu nguyện điều lành với đấng tối cao trên trời thì
Phật và Chúa cùng ở một chỗ .Thói quen hằng năm này mẹ và tôi vẫn giữ
cho đến khi tôi lớn . Điều
ghi nhớ rỏ nét kế tiếp của tôi học từ mẹ la sự kiên nhẫn và chịu khó
.Khi đủ hiểu , tôi thương mẹ đã có lúc cam chịu khó khăn một mình , làm
vui cho người khác mà cố dấu không cho ai biết mẹ tôi đã cố vượt qua
những trở ngại nào .Tôi không nhớ là tôi thương mẹ mà tôi có biểu lộ
cho mẹ biết để mẹ vui hay không ! ! Đến bây giờ tôi chỉ còn nhớ rỏ nhất những ngày cuối bên mẹ : năm Mậu
Thân , Gò Công thương bị pháo kích, đạn đại bác bắn từ xa, nhà nào
cũng làm chỗ trú bằng gạch hay bao cát,trên lót bộ ván gỗ dày .Mẹ tôi
bệnh , lúc đầu còn leo lên leo xuống được , sau yếu quá không tự đi
đứng được nên không chịu để ai giúp ...tôi lo và thuơng mẹ quá quên cả sợ nên cũng ngồi
cạnh mẹ mà không chui xuống chỗ trú .Và đó
cũng là lần cuối để tôi còn có được một lần không tự trách mình sao không thương
mẹ hơn.. .Không lớn đến độ thương mẹ hơn sự sống nhưng ít ra tôi cũng
biết được là lòng yêu mẹ lúc đó đã mạnh hơn sự sợ hãi .Tôi vẫn thường
nói với lòng , tôi đã mất mẹ khi chưa kịp hiểu hết thương mẹ nhiều đến cỡ
nào ! Bây
giờ được làm mẹ , không bà mẹ nào đòi con mình biểu lộ lòng yêu mà chỉ
tiếc nhớ thời làm con của mình .Tôi ước ao một gia đình còn đủ 3 thế hệ
để tình yêu thương được khép kín trọn vẹn .Hôm nay,tôi muốn gửi lời chúc vui đến
các bà mẹ ;tôi muốn nhắc các người con đừng quên nói thương mẹ , nói
được gì với mẹ thì cứ nói ,đừng đợi đến lúc không còn có dịp được
nói...dù chỉ một lời . Niềm vui "Ngày của Mẹ" chan hòa trong niềm vui mùa Xuân .Thời khắc của yêu thương sao thật êm đềm! .
------------- NTMN
|
Trả lời:
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 25/Jun/2009 lúc 12:05pm
Thương yêu . Chuyện thương yêu là chuyện có thể bắt đầu bất cứ lúc nào ,bất cứ ở đâu nhưng không hề kết thúc ; có khi điểm kết thúc này lại là điểm khởi đầu cho một nối kết liên hoàn khác .Từ góc vườn yên tĩnh ,chút suy nghĩ nói với nhau thay lời tâm tình ,tản mạn đôi điều bên lề cuộc sống . Khi dạy trẻ con các thói quen để hình thành trí nhớ ,người lớn hay dùng cách hỏi - đáp , những câu hỏi ngắn lặp đi lặp lại không nhàm chán : -Có thương mẹ không ? Có thương ba không ? -Thương để ở đâu ? Tuy chưa nói được nhưng bé sẽ hiểu qua ánh mắt , qua cử chỉ ...bé sẽ đáp lại bằng nụ cười ,bằng bàn tay nhỏ vỗ nhè nhẹ lên đầu .Thật đáng yêu ! Thân thể người ta chia ra làm 3 phần ....Đầu là quan trọng nhất,là cao nhất. Đầu là nơi chứa bộ não,là trung tâm của những phản xạ có điều kiện,ghi nhận ký ức và là nơi điều khiển mọi hoạt động theo ý muốn . Thương mà để trên đầu nói lên rằng tình thương đó thật đáng quí trọng ,cao cả vì không còn chỗ nào cao hơn .Thương mà để trong đầu thì là tình thương có thật,trong sáng ,hiểu được mà cũng cảm nhận được . Khi yêu, đôi bạn nhìn nhau ,tình yêu không phân biệt tuổi trẻ hay đã qua thời tuổi trẻ .Vẫn hỏi -đáp những câu ngắn nhiều lần không chán : -Yêu không ? Nhiều hay ít ? -Tình yêu giữ chỗ nào ? Tội nghiệp cho quả tim ,co bóp cả đời ,bền bĩ ,chịu đựng . Khi yêu nhiều quá ,khi thôi không còn yêu -cứ không giải thích được thì cứ đổ lỗi :"Con tim có lý lẻ riêng của nó".Bao nhiêu tình cảm đều dồn ép vào tim :yêu thương đầy kín con tim ,đau khổ vở nát con tim .Con tim còn có tiếng gọi , tiếng gọi của mỗi con tim được phát ra với tần số âm thanh đặc biệt khác nhau mà không phải ai cũng nghe và nghe đúng được.Lời của trái tim có thể gửi đi trực tiếp hay gián tiếp ;với lòng thành từ tâm sự thương yêu sẽ đem tới cho mọi người sự bình an ,niềm hạnh phúc ...lan tỏa ,vang xa vượt khỏi sự giới hạn đầu tiên chỉ có giữa 2 người ;bằng ngược lại- tiếng nói của trái tim sẽ trở thành tiếng vọng của giả dối ,người nhận có thể bị ngộ nhận nhưng chính bản thân người gửi đi tiếng nói sẽ chịu đựng lâu dài sự dằn vặt của lương tâm . Khi làm chuyện gì thiếu suy nghĩ thì hay bị hỏi : -Cái đầu để đâu ? So sánh thì hay nói : -Người này hơn người kia một cái đầu ! Cũng tội nghiệp cho cái đầu , hứng chịu bao trách nhiệm ,oan ưng gì thì cũng "đưa đầu gánh vác" trước rồi sau đó có "tức bể đầu" thì cũng phải "suy nghĩ nát óc" mới mong tìm ra cách hóa giải,"moi tim moi óc" mà chẳng ra con đường sáng nào thì mới "đành lòng" xuôi theo ...và cho là số trời định vậy ! Sắp đi lòng vòng rồi đó ! Cái đầu của người không còn trẻ thường bị bắt làm việc nhiều mà thiếu hiệu quả vì ví như cái xe có tuổi ,số đi tới yếu nên hay dừng lại nghỉ mệt ,khi dừng thì có xe qua mặt ...thành ra như bị thụt lùi .Nói chuyện "thương yêu" là chuyện là chuyện tình cảm ,chuyện của trái tim nhưng con tim trong một cơ thể thống nhất mà chỉ huy nằm ở trên đầu ,cái đầu có tuổi nên chẳng tươi trẻ chút nào ! Thương yêu có từ con tim đầy sức sống và thương yêu muốn tồn tại thì phải được ghi nhớ trong đầu . Bạn ạ ! Tuổi trẻ phải nuôi dưỡng sự thương yêu đẹp để mỗi khi có dịp nhìn lại đoạn đường đã đi qua sẽ không thấy lãng phí thời gian trong cuộc sống . Bằng sự chân thành thay lời chào muộn đến các bạn trẻ có mặt trong thời gian gần đây trên diễn đàn,mong rằng các bạn đã làm quen được với nhau ,ít ra cũng biết nhau trong "thầm lặng",nghe thấy người lớn mừng chúc hoặc chia sẻ với nhau cũng vui chứ ?còn như hỏi rằng trẻ ở Mỹ đâu rồi thì biết trả lời sao ! Các bạn ấy có mặt cùng khắp đó chứ !tìm gặp không khó mà cũng không dễ !!?? Sự nối kết thương yêu sẽ không bao giờ dừng lại .
------------- NTMN
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 19/Jul/2009 lúc 12:00pm
Phần thuởng . Cùng bạn nhắc lại thời đi học với nhiều chuyện ,nhiều người ,nhiều địa danh ,nhiều tên đường của Gò Công xưa... và thật thú vị khi tìm được những điểm chung trong ký ức .Niềm vui đến thật tự nhiên cho dù niềm vui cho nhau hay niềm vui tự tìm thấy vì niềm vui là phần thuởng của cuộc sống dành cho con người . Thường thì cứ làm tốt ,học giỏi mà kết quả trông thấy rồi được xác nhận thì sẽ được thưởng ,thưởng để bù lại công sức mà cũng để khuyến khích ,hổ trợ tinh thần lẫn vật chất để tiếp tục làm tốt hơn ,học giỏi hơn .Bất cứ ai trong đời cũng nhiều lần được khen ,được thuởng ...dù ít hay nhiều ,dù sớm hay muộn ,ngay cả có khi bị lãng quên mặc dù kết quả của công việc thật vô cùng xứng đáng .Làm mà chỉ biết tính toán ,mong chờ được đền bù hay khen thưởng thì tinh thần sẽ rất căng thẳng ,nặng nề ...rồi có khi sẽ trở thành hụt hẫng ,thất vọng .Ngược lại việc làm có mục đích trong sáng ,hướng thiện ,chủ yếu mang lại lợi ích , niềm vui cho người khác hay cho chính mình thì đều đáng được khen thưởng . Hãy cùng nhau để lòng thật yên tĩnh ,bạn hãy cùng tôi nhìn lại ,nhớ lại... Lên bốn ,lên năm...từ khi mới hình thành trí nhớ , bạn có nhớ chăng những tiếng vỗ tay ,những cái hôn,những nụ cười,những câu nói của ông bà ,cha mẹ ...đã tặng cho khi mình làm tốt điều gì .Lớn thêm ,đến trường thì có thêm thầy cô ,bạn bè ...cứ nghe : -Ráng lên ! giỏi quá ! hoan hô ! ...thì không một cô cậu nào lại không rạng rỡ mặt mũi , tinh thần như bay bổng rồi hăng say mà làm tiếp,học thêm ,đi tới . "Nước đường" và " mật ngọt" đấy !Ai mà không thích ! Tôi kể bạn nghe nhưng đừng cười tôi nhé ! Mãi đến khi lớn rồi thì tôi mới dám kể cho mẹ tôi nghe là tôi đã có lúc rất buồn vì chờ đợi mà không được cậu mợ [mà tôi vẫn coi là ba mẹ thứ hai]ôm hôn mỗi lần gặp mặt . Người VN mình không có thói quen biểu lộ tình cảm như người Tây phương ,thương bằng mắt chớ ít khi biểu lộ bằng cử chỉ khi con cháu đã lớn .Chắc là lúc đó tôi đã lớn rồi hay sao? Tôi nhớ tôi đã rữa mặt bằng xà bông Cadum -một hiệu nổi tiếng của Pháp thời đó-trước khi sắp gặp cậu mợ ,còn thêm chút dầu thơm nữa chứ ,chỉ chờ nghe khen "thơm quá" sau cái hôn được coi như phần thưởng vì tôi"giỏi"[đủ mọi thứ theo báo cáo miệng của mẹ tôi].Mới đầu tôi nghĩ là mình bị bỏ quên ,buồn tăng lên nhưng rồi buồn cũng bớt dần vì tôi cảm nhận được tôi vẫn còn là "nhất"trong cái nhìn ngắm thương yêu của ba mẹ ,cậu mợ .Tôi thấy như mình mới cao thêm một chút ,hay đòi mẹ cho phụ mấy việc lặt vặt ,đi đâu thấy nhà ai có trẻ con thì muốn làm ra vẽ đàn chị ,điều mà tôi chỉ có trong ước mơ .Tôi cũng nhận được các niềm vui khác.. Đối với ba tôi,quý nhất là sách vở,ba tôi thưởng bằng những quyển truyện mới nhất mà mỗi thứ ba nhà sách Thái Ngọc đem về từ Saigon,không thường xuyên nhưng cứ thấy ba tôi đi chợ lâu lâu là tôi chờ và hy vọng ... Mẹ tôi thì dẫn đi chợ mỗi sáng chủ nhật là phần thưởng căn bản và thường xuyên,mẹ gửi tôi ngồi chờ trên sạp bán rau của người quen xem cảnh mua bán [có khi tôi còn được nhờ đưa hộ cái tràng ,cái rổ cho người mua hàng] ,trước khi về thì cho uống ly nước bông cỏ hay nước đá nhận trong ly thêm đậu đen với si-rô thơm phức. Cậu mợ tôi thì ra điều kiện mới, mỗi tháng một lần thưởng cho 5 đồng để ăn hủ tíu [thời đó đâu chừng 3 đồng 1 tô mì miễu Bà ]nếu được có tên trên bảng danh dự của lớp ,phần thưởng này vượt ngoài lệ thường vì tôi luôn là diện ăn theo của bà ngoại và ba mẹ . Ba mẹ tôi không cho tiền mang theo ăn quà vặt mỗi ngày nhưng riêng 5 đồng này thì cho tôi giữ và giao bà dì trong nhà sẽ mua giúp tôi món gì ăn tùy thích .Vậy là tôi có dịp tính toán nhưng thường thì hay "hùn vốn"chung với bà ấy để cùng ăn vào sáng chủ nhật .Bửa ăn sáng đó tôi thấy "quan trọng" hơn thường ngày ,ba mẹ chỉ nhìn rồi cười ,còn tôi thì có cảm tưởng như số tiền ấy là do mình kiếm được nhờ việc làm gì đó.Được hưởng mà còn chia sẻ cho người khác nữa chứ! Phần thưởng không lớn ,giá trị không nhiều nhưng tôi nhớ mãi trong đời ,mỗi lần nhớ lại là tôi hay cười một mình ,thấy niềm vui như mới đây thôi ,thấy bồi hồi thương và nhớ nhưng người thân của mình giờ đã không còn . Bạn có đang nhớ lại một điều gì không ?cho dù là một ánh mắt ,cho dù là một lời nói đã khắc sâu vào trí nhớ của bạn ...nhờ nó mà bạn vui ,nhờ nó mà bạn đã đứng vững rồi đi tới,nhờ nó mà bạn không thấy lạc lõng khi một mình ,nhờ nó mà bạn không thấy buồn chán khi chưa đạt điều mơ ước .Đó là phần thưởng mà bạn đã nhận được đấy ! Bạn đang độ tuổi trẻ ,tuổi của năng động ,tuổi của cầu tiến .Chỉ cần chịu khó nhìn chung quanh ,lạc quan nhìn trước mặt ,từ tốn với người khác ,kiên nhẫn với bản thân...thì tôi nghĩ bạn rất dễ dàng thành công .Đôi khi vì muốn cầu toàn có thể bạn sẽ có lúc thấy mình lúng túng ,loay hoay ,bực bội với chính mình ;đó cũng là tư nhiên thôi phải không ? vì nếu mà mình luôn thấy thỏa mãn với kết quả mình làm thì lại không tốt đấy! Làm chưa tốt thì sẽ cố cho tốt hơn ...khi được tốt hơn là đã đáng được khen thưởng rồi ,trước tiên là tự khen thưởng mình ,vì mình có được niềm vui , phải không bạn ? Chắc có thể bạn đang suy nghĩ và đang tự hỏi : -Nếu ngược lại thì sao ? Tôi không thích nhắc tới các từ "phản nghĩa" mặc dù đặt vấn đề tương phản là cách mà mình phải làm để từ đó mà tìm ra hướng đi mới .Thí dụ đọc tới đây ,bạn thấy dở , khô khan hay nhạt nhẽo quá thì tôi muốn bạn nhẹ tay hơn : chưa được hay , còn kém sinh động... Tôi có thói quen mỗi lần đi đâu về tới nhà có chuyện gì muốn kể thì hay mở đầu bằng câu : -"....biết hôn ?",rồi mới kể tiếp. Các con tôi thì hay ghẹo cho vui : -Mẹ chưa kể sao biết được ! Hoặc là : -Mẹ đã kể rồi ! Tương tự ,chắc bạn cũng "nghe quen quen" mấy điều tôi nói ? không chừng bạn đã nghe từ trong suy nghĩ của chính mình .Nếu vậy ,bạn và tôi đều cùng xứng đáng được ban tặng sự khen thưởng ,dù chỉ là một nụ cười vui ,niềm vui là phần thưởng mình tặng cho chính mình ,gửi tặng người khác để tô hồng cuộc sống . Thật gần gũi và dễ tìm.
------------- NTMN
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 05/Aug/2009 lúc 7:43am
Con đường của những ước mơ . Hôm nay các bạn thấy tôi văn vẻ quá phải không ? Mượn của phim Hàn quốc đấy ! Chuyện là khi dọn dẹp kệ sách tôi tìm thấy một bộ phim còn nguyên trong hộp ,chắc là không mới vì tôi nhớ chị tôi đã đưa cho từ mấy tháng nay, ảnh bên ngoài cũng không mấy đẹp nhưng tựa phim thì nghe hay hay .Lâu quá không xem phim bộ , tôi bắt đầu xem ,và tôi bị lôi cuốn theo từng tập với các tình tiết vừa tình cảm vừa pha chút "hình sự"của phim. Cũng như bao phim khác ,nội dung tình cảm gia đình thật lý tưởng ,các nhân vật chính được xây dựng theo khuôn mẫu với mục đích làm rỏ được sự tương phản giữa cái tốt và cái xấu .Nhiều cái "gút" lần lượt được mở ra, nhiều tình huống khác bất ngờ xuất hiện ,mặc dù có khi mình đoán trước được huớng đi của câu chuyện nhưng xem thì vẫn thấy hấp dẫn . Phim Hàn quốc có thời đã là một "hiện tượng"...không xem thì thôi ,khi xem thì già trẻ gì cũng mê [dĩ nhiên không là bất cứ ai và cũng phải tùy theo phim]Lần này ,tôi cũng thực sự khó khăn để tự kềm chế về thời gian xem phim ,không thôi "bội thực" thì mất ngon ;tôi cũng cương quyết không bỏ rơi rớt tình tiết nào ,lỡ có "chợp mắt"mấy phút thì cũng phải "trở lui" xem cho đầy đủ . Nếu mà có bạn thân lúc này,có thời gian, cùng nhau phân tích nội dung như học văn hồi đó rồi rút ra các bài học đạo đức ,tâm lý mà tác giả muốn nhắn gữi -chắc cũng vui-;ít ra cũng sẽ được như làn gió nhẹ, như ly nước mát...làm dịu đi những căng thẳng đời thường nếu có . Tôi có cái dở là ít nhớ cốt chuyện được lâu nhưng hể xem xong phim hay sách thì trong đầu hình như bao giờ cũng còn đọng lại một chút gì đó .Xem phim nói trên ,tôi đã thấy được những con đường gian nan của các nhân vật chính phải vượt qua để đạt được ước mơ của họ .Các bạn trẻ ấy đã phải đương đầu với những hậu quả xấu của thế hệ trước ,chọn lựa các hướng đi đúng và đặc biệt hơn hết là họ đã phải vượt thắng chính bản thân họ ,đối diện với rất nhiều thử thách . Khỏi nói thì chắc các bạn cũng đoán được có lúc tôi cũng giọt ngắn giọt dài theo từng cử chỉ ,từng lời nói [chuyện thường tình phụ nữ mà !]và bù lại thì kết cuộc "có hậu" làm tôi nhẹ lòng. Nhạc phim êm dịu ,lời thoại tiếng Hàn không biết có hay cở nào nhưng văn đối thoại tiếng Việt thì rất tư nhiên ,nhẹ nhàng nhưng ý nghĩa không kém phần sâu sắc -bài hát có tên là "Thiên đường"-làm tôi nhớ và lẩm nhẩm đọc theo: -Dù cho mặt trăng có vở tung ,dù cho quả đất có vở tung ....thì ta vẫn bên nhau ... Rồi hình ảnh sau cùng hiện ra ...hình ảnh thật dễ thương ,hình ảnh một gia đình đoàn tụ-ba thế hệ -cùng thong thả đi tới ,trước mặt là một khoảng trời rộng với chiếc cầu vồng cong và dài ,bảy sắc cầu vồng thật sáng ,thật đẹp . Hình ảnh cầu vồng là hình ảnh của ước vọng tương lai . Nhìn cầu vồng ,bạn sẽ nghĩ đến những điều trong sáng ,những gì mà trong lòng muốn có ,những thành quả muốn đạt được...Hôm nay tôi cũng muốn tặng các bạn trẻ hình ảnh ấy . Bạn có xem phim này chưa ? Chắc cũng có nhiều phim khác có nội dung giống giống như vậy ?!Và... trong đời thường quanh ta cũng có biết bao bạn trẻ đang đi trên con đường của những ước mơ .
------------- NTMN
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 28/Sep/2009 lúc 12:21am
Có những lời muốn nói không bao giờ hết ý , có nhiều ý không sao nói hết được thành lời và ai cũng đã có lần bỏ lỡ không nói được ra những suy nghĩ của mình với một ai đó . Dù là trong tình huống nào thì mình cũng thấy thiếu , không đủ , khộng tự hài lòng với chính mình mà chỉ có mình mới biết điều này . Tôi viết thay người bạn ý này và tưởng như đang viết về một triết lý sống giữa người với người để cùng nhau suy gẫm , nhưng thực sự tôi thấy bạn tôi nói đâu có gì sai và khó hiểu : hãy nói hết ý , nói hết lời và nói đúng lúc với các người ở cạnh mình . Lần này , tôi xin được viết thay một người mẹ nhắn gửi và chúc mừng con gái - bên cạnh mẹ và gần mẹ - thêm một tuổi . Lời và ý hẳn là chưa hết nhưng giữa hai mẹ con thì không kể gì thời gian để nói . Làm quà tặng chung cho bạn trẻ có sinh nhật tháng 9
Lời cho con gái . Mười hai tháng con thôi nôi -một tuổi , Lo con buồn nên mẹ vội sinh em , Một đứa rồi hai đứa thêm , Dạy con làm chị ,cho quen nết hiền . Con sớm biết kính trên nhường dưới , Nói chưa rành đã biết dạy em , Chịu cực rồi cũng thành quen , Đông vui có chị có em quây quần . Rồi qua thời lên năm lên bảy , Lại qua tuổi mười bảy đôi mươi. . Mấy chị em lớn hết rồi Đứa lớn vào đời rồi đến đứa em Mẹ chưa năm nào quên...
......... Nay mừng con lớn thêm một tuổi , Nhắc con nghe nhớ cội nhớ nguồn , "Gò Công trăm nhớ ngàn thương " Đất chan muối mặn,gió luồn nẽo xa . Con có nhớ lối qua nhà cũ ? Đá long chong ,bước nhỏ đau chân , Đạp xe sớm tối xa gần , Bụi mù mắt đỏ , khô cằn nắng trưa . Nhớ không con mùa mưa tháng chín ? Áo trắng dài sợ lấm nước phèn , Tay cầm nón lá che nghiêng , Quần dài ống rộng , quai mềm guốc cao . Con đừng quên biết bao tình cảm , Xóm giềng thân quanh quẩn xóm nghèo , Tình thầy cô nhớ mang theo , Bạn bè kỷ niệm mến yêu bao ngày . Nhớ nghe con đừng sai lể giáo , Giữ lòng vui ,hiếu thảo, chân thành , Bầu trời cao rộng trong xanh , Tương lai thẳng tiến , đất lành mọi nơi . Nhớ nghe con những lời mẹ dặn , Dù xứ xa cũng đậm nghĩa tình , Nhắc con nuôi giữ niềm tin , Điều hay lẻ phải , tâm lành việc ngay . Mong con ghi nhớ lời này .
------------- NTMN
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 10/Jan/2010 lúc 1:53pm
Hội ngộ . Từ lúc nào không rỏ , tôi chợt nhận ra là mình chỉ thật sự vui và rất say sưa khi cùng bạn bè nhắc lại những kỷ niệm của thời còn đi học ... Thời tiểu học thì xa quá , kỷ niệm của tôi thời đó gắn liền với các kỷ niệm thời thơ ấu , đối với tôi hình ảnh các thầy cô thật gần với hình ảnh của ba mẹ và gia đình . Thời đại học thì tất bật và loãng quá - Hoàn cảnh riêng và thời cuộc chung mấy năm 70 làm tuổi trẻ của tôi thật căng thẳng với bao dự định tương lai . Chuẩn bị vào đời , ai cũng thấy lo âu nên khó có nhiều thời gian gần gủi bạn bè , không còn vô tư để giung giăng giung giẻ trong khung trời đại học . Không ngoại lệ , ngoài việc học tập tôi như già sớm trong những mộng mơ và vui với những tình cảm đủ để biết mình đang vẫn còn trong tuổi yêu , được yêu hoặc chớm yêu . Không thể nào quên là thời trung học - bảy năm trung học thật là tuyệt vời . Thời gian đủ dài để nuôi lớn tình bạn , đủ vui để vừa học tốt vừa quí trọng thầy cô , để hiểu và biết rằng dù là những niềm vui hay nổi buồn thì cũng sẽ là những kỷ niệm không được lặp lại lần nào nữa trong đời - chỉ có trong thời đi học . Nhớ đến con đường đến trường quen thuộc , nhớ sân trường với các gốc cây già bóng mát che nghiêng sáng chiều trên hàng hiên của các phòng học . Nhớ những dãy bàn học cũ kỹ chằng chịt nhiều chữ viết , nhiều chữ ký , nhiều công thức ...; nhớ bảng đen loang lỡ màu bên những cái bục gỗ gập ghềnh theo từng bước chân của thầy cô . Chắc rằng không chỉ riêng tôi có suy nghỉ như vậy ! Trên diễn đàn , tôi vui theo những tin nhắn tìm bạn xưa qua cảnh cũ , xem những hình ảnh cũ - mới để cùng nhắc nhớ một thời đã qua , người quen người lạ - kẻ nhớ người quên -...nhưng tôi thấy ấm lòng hơn khi nghĩ rằng đang có rất nhiều người thầm lặng khác cũng đang hòa mình vào những dòng ký ức ấy , cũng đang cố tìm thấy bạn quen , thầy cô cũ hay ít ra cũng tìm thấy bóng dáng thời xưa của ai đó giống như mình . Tôi cũng thấy rất quí những cuộc hội ngộ của từng nhóm yêu thương dù có khi chỉ được gặp nhau qua tin nhắn , thư từ . ...... Tôi đang mượn chủ từ "tôi" để dễ nói với nhau dù biết rằng chỉ nói được một phần nhỏ những suy nghĩ của những người đã từng qua một thời đèn sách . Thời đi học - từ mọi hướng mọi nơi - dù là ai , dù khi tuổi trẻ hay lúc tóc đã ngả màu , ai ai khi nhớ về mái trường xưa thì cũng luôn thấy lòng thật bình yên như đang ở dưới mái gia đình thứ hai của mình . Lời này là lời mà tôi muốn nói : Tươi mới hơn là các bạn trẻ vừa qua thời đi học , chúc các bạn tiếp tục vững tin đi tới để xây dựng tương lai , đừng quên gìn giữ những liên lạc với thầy cô cũ , bạn bè xưa ...để mỗi khi dừng chân tạm nghỉ , trong những lúc lắng lòng giữa bao tất bật của cuộc đời thì chính những kỷ niệm của thời đi học sẽ mang lại cho bạn những niềm vui vô giá . Đừng để lạc mất nhau , đến khi muốn tìm lại nhau thì thật không dễ ! Bạn có biết không ...có nhiều nỗi nhớ đến thật tự nhiên , thật nhẹ nhàng , thật dễ thương . Chỉ thoáng qua một hình ảnh không một chút gì nên thơ , một món ăn tầm thường , một địa danh quen quen , một bài hát xa xưa , một cái tên giống giống...thế thôi ...nhưng cũng đủ cho hàng giờ với bao kỷ niệm hiện về . Thật tự nhiên , thật nhẹ nhàng , thật dễ thương . Bạn nhớ đừng quên ...nhớ chia sẻ những tâm tình , những suy nghĩ dù là rất nhỏ ...vì chỉ bằng cách này mình mới dễ tìm thấy nhau hay ít ra mình cũng có dịp gặp lại chính mình . Sự chân thành sẽ làm nụ cười luôn tươi , đầu óc luôn sãng khoái , ánh mắt luôn tinh nhanh ...vì thời gian chỉ dừng chân trong những con tim chan hòa tình cảm . Bạn đừng bao giờ bỏ cuộc...dù chỉ là trong một dự tính nhỏ nhất , nhỏ như chuyện muốn gọi thăm một ai đó mà nhiều lần không gặp , như gửi thư thăm hỏi ai mà mãi chưa thấy trả lời .... một lần quên , hai lần không nhớ , ba lần chần chừ là rất dễ lạc mất nhau . Tôi đã như vậy , nên tôi đã lạc mất nhiều bạn thời Trung học Gò Công với tuổi trẻ trong sáng , thời Đại Học Khoa Học với nhiều mơ ước vào đời , lúc ở Trung Học Hòa Đồng với những bước chân đầu tiên lên bục giãng , khi về Thị Xã Gò Công với chuỗi ký ức dài với nhiều kỷ niệm không phai . Nhưng bạn cũng nên hiểu rằng...Tình cảm thật khó nói hết bằng lời vì có khi trong lặng yên mà nhớ rất nhiều , như thấy được nhau . Đó là khi thấy vui chung niềm vui tìm được nhau của nhiều người bạn khác , những người cũng quí trọng sự hội ngộ - như các bạn , như tôi . Chắc bạn sẽ nói với tôi điều này : Thì hãy giữ chắc trong tay những gì mình đang có bằng yêu thương , bằng niềm vui có nhau , bằng niềm hạnh phúc bình thường và gần gũi nhất . Đâu đây trên diễn đàn , tôi nhớ đã gặp một câu trả lời dí dõm khi được hỏi lúc nào thì bạn cũ gặp lại nhau :"Tùy duyên" Điều này làm tôi thấy rất thú vị khi tự cho phép hiểu rộng thêm ra rằng : biết nhau , gặp nhau , hiểu nhau , thân nhau ...đều là "Có duyên" . Lời "nói với nhau"có khi không tròn hoặc không hết ý , chỉ mong được coi như là chút chia sẻ tâm tình và cám ơn bạn đã dành ít phút gặp gỡ nơi này.
------------- NTMN
|
Người gởi: ctb1
Ngày gởi: 21/Jan/2010 lúc 2:24am
quote
ctb1,
Cảm ơn nhiệt tình của ctb1,
..............................
Mong sang năm, ctb1 đến vối nhóm thực hiện Đặc
San, cảm ơn vô cùng. Từ tháng 11, mỗi chúa nhật, đến khi hoàn thành.
Đa tạ.
het quote
noi voi nhau
xin da ta loi moi chao
xong van ngai, long tu hoi
cung nguoi cao, bac ta thap?
tim hoa hop, dang duoc chang?
thoi thi thoi, danh cho duyen
se chung ta,trong dac san
nam con meo, hen gap lai
ctb1
ps: XIN LOI, toi thich viet chu khong dau de trau doi kha nang doc va hieu chu VIET
------------- ctb1
|
Người gởi: trankimbau
Ngày gởi: 21/Jan/2010 lúc 8:50pm
" Năm con mèo, hẹn gặp lại".
Đó là lời ctb1 nói, tôi sẽ nhớ. Thật ra, chỗ chúng ta cư ngụ có phần giống nhau, chỉ khác DC và State thôi. Vậy cũng là duyên rồi.
Mong và bình an cho nhau.
------------- kb
|
Người gởi: ctb1
Ngày gởi: 22/Jan/2010 lúc 1:58am
long vong thi cung biet nhau het thoi cam on loi chuc cua anh se giup anh mot tay, neu anh can au revoir ctb1
------------- ctb1
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 22/Jan/2010 lúc 7:39am
Thân chào anh trankimbau và ctb1,
Chicagogong vui vì hơn 8 tháng kể từ ngày mở đề tài "nói với nhau"tới nay mới được bạn ghé thăm.
Là duyên , gặp duyên sao nỡ vội nói lời :
-....."năm con mèo, hẹn gặp lại"
-....." au revoir"
Sao không tiếp tục nói với nhau... vì còn biết bao điều để nói !
Mong được gặp nhau luôn và được nói với nhau hoài.
Chicagocong
------------- NTMN
|
Người gởi: ctb1
Ngày gởi: 23/Jan/2010 lúc 4:34am
< ="Content-" content="text/; charset=utf-8">< name="ProgId" content="Word.">< name="Generator" content="Microsoft Word 10">< name="Originator" content="Microsoft Word 10"> file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CThai%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C02%5Cclip_filelist.xml - <>
< ="Content-" content="text/; charset=utf-8">< name="ProgId" content="Word.">< name="Generator" content="Microsoft Word 10">< name="Originator" content="Microsoft Word 10"> file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CThai%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml - <>
- Chao chicagocong
- Chi ca moi ve do ha?
- Em vo nha chi ca hom ray, dam dao voi khach xong roi chi ca
moi ve , sao chi ca co manh gioi khong?
- Non mot thang nua la toi nam con meo roi, dau co lau dau chi
ca ?
- Sang nam phai di hoc danh may may cai dau ( nhu + , -, *
,./.~!%^&…..) de viet bai do, dang bi ham - Tot nghiep xong ve tap viet van cho chi ca nhe, hong xong la
bye luon, ve nha ….doc bai chi ca viet, cuoi ….
- Cho toi thang muoi mot, neu duoc goi, moi ve gap chi ca duoc
- Amicalement
- Ctb1
file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CThai%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C02%5Cclip_filelist.xml -
------------- ctb1
|
Người gởi: trankimbau
Ngày gởi: 23/Jan/2010 lúc 8:58am
ctb1,
Nhớ nghe lời chị cả, học hành cho khéo, viết bài cho hay để còn hành hiệp giang hồ nữa chớ.
Không được bỏ đi, phải giữ nhà cho chị cả.
Tết vui.
------------- kb
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 07/Mar/2010 lúc 12:24pm
Viết từ nhà bếp . Không phải mới vừa qua ngày Tết mà nói chuyện nhà bếp vì ... chuyện từ nhà bếp thì quanh năm và có không biết bao nhiêu là điều mà người trong bếp đã suy nghĩ và muốn nói . Không phải là chuyện nữ công gia chánh , cũng không là chuyện của phụ nữ vùng lên đòi thoát khỏi nhà bếp đâu nhé ! Tôi chỉ muốn nói với các bạn những suy nghĩ của mình về một đề tài nhỏ thôi nhưng cứ mỗi lần vào bếp là tôi luôn nghĩ đến : người phụ nữ bây giờ "tuyệt vời" như thế nào trong cái thế giới riêng rất dễ thương này . Để làm cho rõ cái mà tôi cho là cực kỳ hay và rất rất giỏi của bà chủ nhà bếp , chắc là tôi cũng phải chọn phương pháp xưa nay của mình - nghĩa là cũng đi lòng vòng để ta cùng trở lại ...chuyện từ nhà bếp nhé !
Hồi xưa...cái thuở mà tôi còn nhớ được chớ không mấy xa ...cái thuở mà ở xứ mình nơi tỉnh nhỏ như Gò Công , hiếm hoi lắm mới thấy cái bếp điện hay bếp ga . Đến cuối nhưng năm 60 , một gia đình trung lưu có được bếp dầu hôi thì nâng niu chỉ dám dùng để nấu nhanh hoặc để hâm nóng thức ăn . Nơi chính để nấu ăn được sắp đặt ở xa phòng khách và phòng ngủ vì chất đốt là củi , trấu , mạt cưa...thường cho nhiều khói . Chưa kể , củi thì đủ loại tùy theo lọai gỗ ( bần , đước , vẹt , dừa....) hoặc tùy chất lượng ( khô chắc hay ẩm mục ) , thứ nào cháy được là dùng làm chất đốt thôi ! Người chủ nhà bếp - nội tướng - thật sự vất vả để chiến đấu trong lửa khói . Mồ hôi , nước mắt tốn thật nhiều , có khi còn đổ máu nữa chớ ! Đây là tôi kể theo hoàn cảnh nửa chợ nửa quê , còn các vùng thành thị hay nông thôn thì công việc người nội trợ sẽ nhẹ nhàng hay cực khổ hơn tùy thuộc vào các tiện nghi có được , tùy theo khoảng không gian có đủ rộng cho các sinh hoạt nhà bếp hay không , tùy theo túi tiền nữa chứ ! Để có được bữa cơm gia đình thường ngày , từ các công việc phụ thuộc như mua sắm , lau dọn , chùi rửa... đến nấu , dọn và cất giử thức ăn ...là cả một chuỗi công việc nối tiếp , dù được thu xếp gọn gàng dưới bàn tay người nội trợ giỏi thì vẫn còn mất rất nhiều thời gian . Hóa ra , tù nãy giờ tôi chỉ mới ca ngợi bà nội trợ hồi đó ...Đã nói là đi lòng vòng mà ! Phải chăng trong môi trường và hoàn cảnh khó khăn thì thành quả đạt được mới thực sự đáng ca ngợi ? Tôi khâm phục bà ngoại tôi tảo tần hôm sớm , ngoài gánh xôi chợ khuya và việc đồng áng theo mùa thì công việc nội trợ trong mái nhà chung hai thế hệ và đàn con 10 đứa vẫn vẹn toàn . Tôi kính phục bà nội các cháu nhà tôi đã mạnh dạn cùng chồng xa quê lập nghiệp , vượt lên mọi hoàn cảnh nuôi lớn đàn con mà đếm hết hai bàn tay cũng con chưa đủ . Hình ảnh các người phụ nữ của từng thế hệ , dù ở tầng lớp nào , dù trong các hoàn cảnh khác nhau vẫn luôn đẹp khi được nhìn mọi hướng nhìn . Câu này sao nghe quen quen , có vẽ sách vở quá dù tôi không có ý như vậy ! Tôi sắp bị lúng túng và đi lòng vòng hơi xa rồi đây ! Vì tiện nghi sẵn có thường làm cho người ta thụ động , chỉ muốn thụ hưởng có khi đến độ lười biếng : có lần tôi đã bực mình để rồi buồn cười khi chờ cô tính tiền ở một chợ nhỏ gần nhà tìm máy tính để làm bài toán chia 50 cho 2 . Vì sự đầy đủ đến độ dư thừa thường làm người ta có thêm các đòi hỏi mà quên cả cân nhắc xem có cần thiết hay không hay là chỉ để thỏa mãn ý muốn nhất thời của chính mình .
Chuyện nhà bếp cũng vậy. Cái hay , cái dở nằm ở chỗ này - nhưng chắc chắn một điều là không có định giá nào tuyệt đối cho một cá nhân trong một hoàn cảnh tự nhiên cả . Tôi đã nhìn từ xa và thán phục một bà chủ gia đình thế hệ 7x rất gọn gàng , nhanh nhẹn ; đặc biệt là cô rất thông minh khi sử dụng các tiện nghi sẵn có trong quỷ thời gian hiếm hoi của mình vào mỗi buổi chiều và 2 ngày cuối tuần với hàng lọat công việc không tên trong nhà bếp : từ bửa cơm nóng trong bếp vui đến nhưng giờ phút cùng chồng chơi đùa với các con trong một góc nhỏ chỉ kịp dọn vừa đủ cho trò chơi lắp ghép . Các ông bố , bà mẹ chỉ lo cộng thêm tuổi của mình mà không nhớ đếm tuổi của các con nên cứ nghĩ chúng mãi là trẻ con . Đến khi giật mình nhìn lại thì thấy chúng đã có thể làm thay mình nhiều thứ ...mới hay rằng các con đã lớn . Lại cứ hay đem so sánh con với mình "hồi đó" nên có khi cứ bực bội hỏi "tại sao" , rồi lại có lúc nuối tiếc thời trẻ trung nên chỉ dè dặt động viên bọn trẻ dù rằng thật lòng là rất thương và chỉ muốn khen ngợi thôi ! Mà không khen sao được , những người trẻ biết hòa nhập cuộc sống và làm cho mình đẹp hơn lên nhờ vận dụng được hết những điều kiện thuận lợi mà cuộc sống ban tặng ! Còn bạn ? Bạn có thấy mình tuyệt vời chưa ? Sắp hay sẽ ? Nói quá một chút cũng chẳng sao , để bù cho tính khiêm nhường vốn có hoặc là khắt khe khi tự đánh giá mình . Mỗi người mỗi vẽ , không ai giống ai đâu ! Chưa thì cũng đã trễ đâu , bắt đầu lúc nào không quan trọng bằng chuẫn bị tốt cho một chức năng muôn đời không ai có thể làm thay được người phụ nữ : làm chủ nhà bếp , của một gia đình hay nhỏ nhất là nhà bếp của riêng mình . Sẽ trên cả tuyệt vời vì hiện nay hình như bao điều kiện tốt từ tinh thần đến vật chất đều dành cho phụ nữ để họ xây dựng một góc ấm cúng của căn nhà . Đi đâu về lớn nhỏ gì cũng đều vào cái bếp , cái bếp ngày nay "tuyệt vời" làm sao ! nếu không tận dụng các phương tiện tốt này để làm tuyệt vời hơn cho mình thì quá uổng phí .
Cũng không quên các ngoại lệ và tùy thuộc nơi sống , hoàn cảnh sống - (nếu còn ở điều kiện sống hạn chế như thời ông bà hay bố mẹ mình thì lại càng hay đẹp hơn !) . Thế nào cũng có bạn nhắc tôi là có rất nhiều đầu bếp giỏi là phái mạnh và cũng không ít ông chủ gia đình làm chủ luôn cái bếp . Thì cũng như không ít người nữ đã đảm đương các công việc lớn ngoài xã hội thôi ! Đây mới là tiếng nói từ nhà bếp . Vì rằng không lúc nào người phụ nữ đẹp bằng lúc đang ở bếp , vì rằng không có cái góc ấm cúng nào hơn cái bếp dễ thương ...Nên dù khôn khéo ở đâu hay dù quyền lực chỗ nào .... dù có thỏa mãn vì thành công hay phải nản lòng vì thất bại... thì hãy là chính mình tuyệt vời trong cương vị không ai có thể làm hay hơn được này . "Dù gi dẫu gì"...thương phụ nữ mà giúp được tuyệt vời hơn thì nên - dù rằng luôn luôn mong chờ nhưng ít khi đòi hỏi - chớ còn phụ nữ vẫn luôn to nhỏ với nhau là quyết không nhường cho ai cái góc nhỏ đã làm cho no hạnh phúc và ấm tình thương này .
Cám ơn các bạn đã cùng đi lòng vòng , ít nhất cũng trong ngày hôm nay - ngày 8 tháng 3.
------------- NTMN
|
Người gởi: ctb1
Ngày gởi: 23/Apr/2010 lúc 10:19pm
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 23/Apr/2010 lúc 11:45pm
~::Trích Dẫn nguyên văn từ ctb1
file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CThai%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml -
- - - - lượt thưa uốn éo
-
- - - -
- - - Khong ban ve “chinh ta” nhen"
nhưng mk CHỈ DÁM trả lời về chính tả.
Vật chải tóc : lược.
Nếu mk viết : lượt => SAI
Sorry ! xin sửa lại cho đúng :
"Gió đẫy gió đưa lược thưa uốn éo
Anh đem em về dạy khéo dạy khôn "
http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=1565&PN=1 - http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=1565&PN=1
Còn "Cach viet nao hay va dung nghia nhat" , mk xin ... thua !( rất thật ! )
Xin mời các Cao Nhân khác
Chúc ctb1 cuối tuần vui vẻ.
------------- mk
|
Người gởi: ctb1
Ngày gởi: 23/Apr/2010 lúc 11:52pm
to mykieu cach viet cua ban khong co sai chinh ta dau ca hai cach viet deu dung chinh ta neu chung ta hieu theo hai nghia khac nhau, do do toi moi dua ca hai cach viet ra de thao luan an thua la chung ta hieu va biet cach dung chung than ctb1
------------- ctb1
|
Người gởi: mykieu
Ngày gởi: 25/Apr/2010 lúc 5:48am
~::Trích Dẫn nguyên văn từ ctb1
file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CThai%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml -
- Chao chicagocong
- ............
- Sang nam phai di hoc danh may may cai dau ( nhu + , -, * ,./.~!%^&…..) de viet bai do, dang bi ham cens….. ben kia kia, meu…
- .........
- Amicalement
- Ctb1 file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CThai%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C02%5Cclip_filelist.xml - |
Mời ctb1 vào link này
http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=54&FID=20&PR=3 - http://www.gocong.com/forums/forum_posts.asp?TID=54&FID=20&PR=3
Hay đọc phần mk trích từ link trên (bên dưới) .
Chúc ctb1 thành công.
mk
Để gõ được tiếng Việt có dấu, phải có 1 trong 2 yêu cầu sau đây: 1. Diễn đàn, nơi bạn gõ tiếng Việt có dấu, có tích hợp sẵn bộ gõ tiếng Việt. Nếu diễn đàn chưa tích hợp bộ gõ (như diễn đàn của chúng ta thì cần một phần mềm trung gian như điều kiện 2 bên dưới đây). 2. Sử dụng một phần mềm trung gian như Vietkey hay Unikey. Trong bài viết này, tôi xin hướng dẫn các bạn gõ tiếng Việt có dấu bằng phần mềm Unikey vì các đặc điểm: nhỏ gọn, chạy độc lập mà không cần cài đặt, tương thích với các hệ điều hành, mạnh mẽ và miễn phí. Tải Unikey v3.6 tại đây http://www.echip.com.vn/echiproot/Softwares/unikey/UniKeyNT36.zip - http://www.echip.com.vn/echiproot/Software.../UniKeyNT36.zip Sau khi tải chương trình về, bạn giải nén rồi chạy chương trình. Trong bảng điều khiển, bạn chọn bảng mã là Unicode, kiểu gõ tuỳ ý (Telex hay VNI) Khi chương trình hoạt động, nó sẽ hiển thị bên dưới thanh trạng thái. Nếu chương trình có ký hiệu là chữ V thì tức là bạn có thể gõ được tiếng Việt. Nếu muốn tắt bộ gõ đi, bạn bấm chuột (hoặc Ctrl + Shift) vào biểu tượng này, lúc đó, biểu tượng chữ V sẽ được thay bằng E Trước cơn bão của nền văn hoá nước ngoài, chúng ta, những người Việt Nam, hãy cùng nhau giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt bạn nhé! Tác giả tovanhung |
|
------------- mk
|
Người gởi: ctb1
Ngày gởi: 25/Apr/2010 lúc 6:21am
hi mykieu, chao buoi sang toi chua ngu duoc day cam on ban nhieu lam XA QUE HUONG, viet chu khong dau de trau doi va nho chu VIET doc mot lan khong hieu, doc nhieu lan se hieu sau nhieu lan quan sat, neu nguoi doc khong hieu toi se viet cach khac de hieu hon viet bo dau, so bo sai dau huyen, sac, hoi, nga .... lam chua tot nghiep dau, toi thang muoi mot lan... ma chac gi da duoc goi? cuoi..... thoi di ngu day, 4:15 am roi than ctb1
------------- ctb1
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 25/Jan/2013 lúc 7:47am
Về nhà . Phải về nhà thôi ! Tôi có được cảm giác nôn nao trong lòng , cái nôn nao về nhà sau nhiều ngày xa cách .Không về sao được khi cảnh vẫn quang , vườn vẫn đẹp vì được dọn cỏ dại từng ngày nhất là đang mấy ngày giáp Tết . Về vì muốn góp một tay , nói một tiếng ...từ một góc sân vườn để cùng dạo chơi nhìn ngắm Gò Công từ xa và giử Gò Công trong tim . Về , chỉ đơn giản một điều là ...nhớ , Nhớ gì và nhớ ai ? Gò Công gần hay Gò Công xa ? Nhớ thì phải nhắc...Nhắc thì mới nhớ ... Hôm nay ...Đặt một bước chân in dấu trên lối nhỏ vào sân vườn nhà sao có chút ngập ngừng , có chút xa lạ như mới ...dù rằng cũng chừng đó ngỏ ngách thân quen . Thôi thì...thêm.vài gốc vạn thọ , vài chậu ớt , vài chậu cúc vàng ....Gốc mai tứ quí già đang chờ ra nụ trong khi trúc vàng vẫn tươi... Thế thôi cũng đủ .Đủ để mời nhau về ăn Tết ở quê mình .
------------- NTMN
|
Người gởi: Lan Huynh
Ngày gởi: 26/Jan/2013 lúc 4:35am
------------- Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 27/Jan/2013 lúc 8:24am
Trăng . Hôm nay là ngày rằm tháng chạp - tháng 12 của năm - tính theo âm lịch . Năm Nhâm Thìn là năm nhuần -có 2 tháng tư- nên đây là lần trăng tròn thứ 13 trong năm . Hình ảnh trăng tròn luôn mang lại một cảm giác dịu êm , nhẹ nhàng , đầy đặn ...vậy nên tuổi mười lăm tươi đẹp chẳng gọi là tuổi trăng tròn là gi ! Người dân quê Việt Nam làm viêc theo giờ mặt trời ...mặt trời ló dạng là bắt đầu một ngày , mặt trời đứng bóng thì nghỉ trưa và mặt trời lặn là kết thúc một ngày . Chỉ khi màn đêm xuống đó mới là lúc tĩnh lặng , nghỉ ngơi .Ngắm trăng lưởi liềm đầy dần từng ngày sẽ thấy niềm vui tăng theo khoảng thời gian sáng trăng...Những cuôc tụ tập vui chơi thường diển ra vào đêm trăng sáng và nhất là những hò hẹn dưới trăng thì thơ mộng làm sao ! Trăng tròn rồi trăng khuyết . Nhìn trăng khuyết dần...thấy như man mác buồn . Trong văn nói vui và mộc mạc của người miền nam hay dùng từ "con trăng" để chỉ khoảng thời gian một tháng ..."sống qua con trăng này "là muốn nói đến cái chu kỳ thới gian ngắn giữa 2 lần trăng tròn đấy! Ngày rằm cuối năm rồi ! sớm thì bắt đầu hôm nay....trể nhất là ngày 26 ...bà con trong gia đình ở quê mình lo đi tảo mộ . Chờ Tết , kể từ sau ngày rằm tháng chạp thì không ai còn để ý đến "ngày tây", chỉ tính từng ngày và đếm ngược thời gian để tính toán cho biết bao là công việc chuẩn bị đón xuân . Ở xa nơi này ...cùng ngắm một vầng trăng và cùng chờ Tết .
------------- NTMN
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 27/Jan/2013 lúc 11:38am
..
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 27/Jan/2013 lúc 2:05pm
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 27/Jan/2013 lúc 8:17pm
.
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 27/Jan/2013 lúc 9:40pm
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 29/Jan/2013 lúc 10:00am
Gió Tết . . Ở đây bây giờ là mùa đông .Năm nay , chưa lần nào tuyết đầy sân quá một tuần lể vì nhiệt độ lên xuống luôn mà lại hay có những cơn mưa nhỏ kéo dài ..giống như đang chờ xuân vào tháng ba . Cũng thấy vui ....giống như chờ Tết . Nhớ quê mình mấy ngày cuối năm nầy là tôi nhớ tới những cơn gió chướng ,gió đủ mạnh làm rối tóc thề ,đủ để làm tung bay tà áo dài và làm cong vành nón là .Vào lúc này, nhà nào nhà nấy đều phải đóng hoặc khép bớt cửa ra vào để ngăn bụi bay vào nhà .Cũng thật là cực công che dậy cho mấy mâm mứt me, mứt cà ,mưt mận ...Nắng gió cũng làm cho tràng củ cải trắng mau ráo nước chờ nhận nước mắm , nước tương . Trong ký ức tôi không có "gió độc" Gò Công .Người từ xứ khác tới còn lạ với nước , còn chưa thông với gió thì ngâm nga câu :" gió nào độc bằng gió Gò Công " cũng đành vậy thôi ! Nhưng khi xa Gò Công tôi mới thấy cái khác của nắng gió Gò Công . Vì rằng dù ở xa biển nhưng hơi gió biển củng đủ làm mặn mà làn da người Gò Công và dù không nhìn thấy biển thì nước lợ cửa sông cũng đủ làm săn chắc những bàn tay lao động . Có cái chung là khi nhớ mùa gió cuối năm là nhớ những cơn gió đàng đông để báo tin mùa xuân sắp đền trên quê mình ...Dù ở miền nào cũng mang lại cho lòng người niềm vui đón Tết .
------------- NTMN
|
Người gởi: chicagocong
Ngày gởi: 21/Mar/2013 lúc 6:54pm
Chào xuân.
Hôm nay -20 tháng
3 - là ngày đâu tiên của mùa xuân nên cảnh sắc chung quanh chưa có báo hiệu gì rỏ nét . Niềm vui đã chạm
ngõ từ mười ngày nay , từ khi kim phút của đồng hồ được quay tới thêm một vòng
thì những ngày cuối đông thấy dài thêm tại vùng trung tây của nước Mỹ . Thời
gian thấy mặt trời đã được hơn 12 tiếng đồng hồ .
Trời còn lạnh lắm
- chỉ hơn 20 độ F một chút - cây cỏ còn ngủ đông và những cây nhiệt đới trốn
trong nhà phải chờ hơn tháng nữa mới được ra sân .Tôi ngồi cạnh bàn gần cửa sổ
, nhìn ra ngoài rồi nhìn quanh trong phòng , cố tìm một hình ảnh nào đó để may
ra có thể lấy cảm hứng viết ...văn cũng được mà thơ thì càng hay !
Bạn đang cười đó ư
? Có chút thắc mắc nào không ?
Số là....sáng hôm
qua tôi đã đọc được mấy chuyện ngắn dưới 1000 chữ và một bài thơ dài trong đó
có ghép biết bao là tựa bài hát ...Tôi đã thoáng nghĩ rằng mình sẽ thử sức với
văn chương nhân ngày chào xuân để có một
sự bắt đầu đáng nhớ .
Trước hết là phải
chọn đề tài cho nội dung bài viết !
Dễ gây cảm xúc nhất
là nội dung về các vấn đề xã hội ....Về đối tượng nhiễm HIV hay cô dâu xa xứ....về
trẻ bụi đời hay trẻ mồ côi . Đề tài rộng quá , nhiều người quan tâm quá ..Thôi
vậy ,viết hời hợt ...ai đọc !
Về tình yêu chắc dễ
đi vào lòng người !Tình tiết cứ gian nan
, cứ trắc trở nhiều vào rồi kết thúc có hậu để giáo dục đạo đức ; hay bỏ lửng nửa
chừng để người đọc suy nghĩ cho có vẻ hay hơn ?! Từ lâu , coi phim nhiều mà đọc
sách cũng khá ...phải tìm cái gì mới lạ , nếu không thì trùng lập , sáo rỗng
...cũng khó !
Về tình bạn cho nhẹ
nhàng hơn chăng ? Mình có ký ức đẹp về
tuổi học trò và có rất nhiều kỷ niệm đầy chất thơ nên chắc sẽ viết đươc nhiều
đây ! Với từng ấy năm , chuyện nhớ ít
chuyện quên nhiều , phải gom nhặt từ từ thôi...từ từ thôi .
Mãi suy nghĩ , đứng
ngồi , vào ra ...đã hết ngày . Mặt trời lặn , mờ đất rồi tối hẳn từ lúc nào
không hay vì đèn ngoài sân của nhà hàng xóm đã bật sáng cũng lâu rồi . Nhìn
đồng hồ thấy đã trể hơn mọi ngày , tôi vói tay lấy cái điện thoại bấm mấy chữ :
-"Hôm nay mùa
xuân rồi" Gửi cho group "các con"
Xong , ngồi chờ
xem được mấy cái text trả lời .
Tín hiệu thứ nhất từ
phía tây :" Umm" Tôi bấm tiếp: "Ăn cơm chưa ?" Thằng út trả lời nhanh "đang nấu"
Tín hiệu thứ hai từ
phía đông :"'Tối , trời còn lạnh quá " Tôi bấm tiếp :"Ngủ chưa
?" Con gái lớn trả lời :"5 phút nữa mới tới nhà "
Tôi quên hết những
suy nghĩ về văn thơ , đang bấm bấm thi điện thoại nhà reo vang....
.................
Và tôi ngồi lại
bàn . Không cần lựa chọn nữa vì tôi đã có ý tưởng để bắt đầu viết .... Viết lại
như thế này ... Tạp ghi về ngày đầu tiên
của mùa xuân xong một cách nhẹ nhàng , tôi như mới quăng đi một hòn đá nặng ra
khỏi tay nên thấy vui với suy nghĩ rằng : cứ nhìn gần mình thôi và chỉ với những
gì đơn giản nhất thì đã có biết bao điều để nói với nhau .
------------- NTMN
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 21/Mar/2013 lúc 7:27pm
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 21/Mar/2013 lúc 7:32pm
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 21/Mar/2013 lúc 7:35pm
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 23/Mar/2013 lúc 9:41pm
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 23/Mar/2013 lúc 9:42pm
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
Người gởi: lo cong
Ngày gởi: 23/Mar/2013 lúc 9:43pm
------------- Lộ Công Mười Lăm
|
|
Print Page | Close Window
Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a - http://www.webwizforums.com Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide - http://www.webwizguide.info
|
|