![]()  | 
     Bài mới   Thành viên   Lịch   Tìm kiếm   | 
 
|    | 
 
| Lịch Sử - Nhân Văn | |
   | 
 
|   | 
       | 
 
| << phần trước Trang of 16 | 
| Người gởi | Nội dung | 
| 
   
   Lan Huynh
    Senior Member  
   Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: Online Số bài: 24213  | 
  ![]()   Gởi ngày: 01/Nov/2025 lúc 2:17pm | 
 
| 
   
    Triệu Phú Xưa (L.S) - (Trang Nguyên ) 
(August 29th, 2025) 
       Cách nay trăm năm,
 các đại phú hộ miền Nam giàu có cỡ nào? Và có ai gọi là tỷ phú như ngày
 nay, khi người mới giàu có thường bị gán mác “đại gia” vô tội vạ! ![]() Ngôi
 nhà của Tổng đốc Phương (Đỗ Hữu Phương) tại Chợ Lớn, người xếp hạng thứ
 2 trong “Tứ đại phú hộ” Sài Gòn (Nguồn: Manhhaiflickr)   
       Cái sự giàu có ở Nam Kỳ
 trong tiểu thuyết Hồ Biểu Chánh không những có thiệt mà còn kinh khủng 
hơn trong truyện. Ông bà mình xưa có câu “Tiền muôn bạc vạn” chỉ sự giàu
 sang phú quý của những nhà “giàu nứt vách đổ tường”. Bạc vạn là từ 
10,000, bạc muôn là trên 100,000 đồng. Đồng tiền xưa có giá lắm, năm 
1925, một mẫu ruộng tốt ở Nam Kỳ có giá 50 đồng, có khi 80 đồng. Được 
xếp loại “đại điền chủ” thì gia đình đó phải có 50 mẫu ruộng trở lên, vị
 chi 50 mẫu điền x 50 đồng = 2,500 đồng bạc, hoặc 80 x 50 = 4,000 đồng 
bạc là gia tài của một đại điền chủ thấp nhứt. 
       Năm 1930,
 Nam Kỳ có cả thảy 6,690 đại điền chủ có từ 50 mẫu đất trở lên. Coi 
truyện Hồ Biểu Chánh ta thấy chưa có ông đại điền chủ nào có tiền mặt 
trong nhà quá 40,000 đồng. Trong tiểu thuyết “Con Nhà Giàu” ta thấy cha 
mẹ cậu Tư – một đại điền chủ có 500 mẫu điền, chết để lại có 25,000 đồng
 trong tủ. 
       Hồi xưa tiền có giá,
 chưa có danh từ tỷ phú như bây giờ, chỉ triệu phú là hết mức. So sánh 
thêm, ta lướt qua một vài chi tiết tiền lương mỗi tháng của những người 
gọi là công chức và dân lao động để biết tiền bạc ngày xưa có giá cỡ 
nào. 
       Trong Con Nhà Nghèo cậu Ba Cam đi làm Sốp Phơ (Chauffeur)
 cho Thầy Kiện (luật sư) một tháng đã có 40 đồng Đông Dương coi như là 
phủ phê lắm rồi vì ở dưới Gò Công thằng Cu đi làm mướn chủ nuôi cả năm 
chỉ được có ba bốn chục đồng Bạc. ![]() Tượng
 ông Huyện Sỹ (Lê Phát Đạt) người giàu nhất Sài Gòn, từng tặng cháu gái 
Nguyễn Hữu Thị Lan 10,000 đồng Đông Dương làm của hồi môn khi gả cho vua
 Bảo Đại (Ảnh: Internet) 
       Thầy thông trong Cô Lý Cô Đào
 mỗi ngày làm có 1 đồng bạc, một tháng đi làm kiếm được 26 đồng mà đã 
nuôi được vợ con. Ngặt sau này vợ con bệnh nên thầy có ý bán chiéc xe 
máy giá 20 đồng lo thuốc thang cho vợ con. Nhưng thầy tiếc không bán vì 
chiếc xe máy kiểu Pháp thầy mua tới 40 đồng tức gần hai tháng lương của 
thầy. Sau này, thầy thông đi ngang qua một con đường vắng, thấy đứa con 
nít còn đỏ hỏn ai bỏ ven đường, thầy lượm đem về nuôi thì mới phát hiện 
ra 50 tờ giấy Bạc giấu trong người đứa bé. Từ đó phất lên làm giàu. 
       Giấy bạc 100 là tiền mệnh giá lớn nhất Đông Dương,
 cho nên số tiền này thuở đó là rất lớn. Nếu so sánh với bạc hiện nay, 
thì số tỷ vẫn chưa vừa, vì tỷ phú ngày nay có hiếm, chớ như hồi năm một 
ngàn chín trăm hai mươi ngoài, đầu thế kỷ hai mươi, tờ giấy xăng (100$) 
có người trọn đời chưa từng thấy. 
      Năm 1934 gia tộc nhà ông Lê Phát Đạt
 – ông Huyện Sỹ (ông ngoại Nam Phương Hoàng Hậu) gả Nguyễn Hữu Thị Lan 
về làm hoàng hậu của vua Bảo Đại. Cậu hai Lê Phát An tặng cho cháu gái 1
 triệu đồng tiền mặt làm của hồi môn mang theo “dằn mặt”, hoàng gia. Một
 triệu đồng Đông Dương tương đương bao nhiêu lượng vàng? Một triệu đồng 
Đông Dương bằng 10,000 tờ giấy Xăng (tờ giấy bạc 100 đồng Đông Dương) – 
số tiền mua được 22,000 lượng vàng tính bằng tiền bây giờ cỡ khoảng hơn 
ba chục triệu Mỹ kim chứ bao nhiêu chưa kể 100 năm về trước tiền còn có 
giá biết chừng nào. Vậy số tiền một triệu đồng của cậu Hai Denis Lê Phát
 An cho bà Nam Phương lớn không thể tưởng tượng. 
       Chúng ta cũng không quên ông Nguyễn Hữu Hào
 bà Lê Thị Bính chỉ có 2 cô con gái, ngoài một triệu lận lưng khi lấy 
chồng, sau đó khi cha mẹ chết bà Nam Phương còn được chia một nửa gia 
tài của cha mẹ nữa. ![]() Hình vẽ Bá hộ Xường (Lý Tường Quang) và phu nhân bà Nguyễn Thị Lâu trong nhà từ đường họ Lý tại Q. Tân Phú (Ảnh: Internet) 
       Riêng ở Sài Gòn
 thời bấy giờ, người ta còn biết đến nhiều triệu phú. Nhưng trong số các
 nhà giàu sụ đó, người đời nhớ nhất với câu thành ngữ: Nhất Sỹ nhì 
Phương Tam Xường Tứ Bổn. 
       Nhất Sỹ (tên thật Lê Phát Đạt hay còn gọi là Huyện Sỹ)
 là đại phú hào đứng đầu “tứ đại phú hộ” Sài Gòn xưa và là ông ngoại của
 Nam Phương Hoàng hậu. Tuy xuất thân bình thường, nhưng nhờ tài trí và 
tầm nhìn xa, ông đã nhanh chóng tích lũy khối tài sản khổng lồ. 
       Sau thời gian du học Malaysia,
 ông trở về nước và mua lại ruộng đất bị bỏ hoang, đầu tư vào trồng lúa.
 Liên tiếp các vụ mùa bội thu đã giúp ông mở rộng quy mô đất đai, trở 
thành chủ sở hữu những cánh đồng “cò bay mỏi cánh” từ Gò Công, Long An, 
Tiền Giang đến biên giới Campuchia và dần trở thành một trong 4 người 
giàu nhất Sài Gòn. 
       Dù sở hữu khối tài sản khổng lồ,
 gia đình Huyện Sỹ nổi tiếng với lối sống tiết kiệm, giản dị. Ông còn tự
 nguyện hiến đất và 1/7 tài sản để xây dựng nhà thờ Huyện Sỹ trên đường 
Tôn Thất Tùng, Quận 1. Đây thực sự là một công trình văn hóa tôn giáo 
mang dấu ấn lịch sử. Sự giàu có và lòng nhân ái của đại gia giàu nhất 
Sài Gòn xưa – Huyện Sỹ đã khiến tên tuổi ông vượt xa cả vua Bảo Đại, trở
 thành biểu tượng của sự thành công và cống hiến trong lịch sử Sài Gòn 
xưa. 
       Người thứ hai là Tổng đốc Phương.
 Ông tên thật là Đỗ Hữu Phương (1844-1914), do được Pháp phong Tổng đốc 
hàm nên còn gọi là Tổng đốc Phương. Đất đai và nhà cửa của ông có rất 
nhiều tại Chợ Lớn và Long An. Ông sinh tại Chợ Đũi (Sài Gòn), gốc người 
Minh Hương, biết chữ Hán, nói được một số tiếng Pháp. Sau khi Pháp đánh 
chiếm Gia Định, ông hợp tác với người Pháp vây bắt một số thủ lĩnh quân 
nổi dậy chống Pháp như Trương Quyền, Phan Tôn, Phan Liêm, Nguyễn Trung 
Trực, Nguyễn Hữu Huân. Năm 1872, ông được Thống đốc Nam
 Kỳ chỉ định làm hội viên Hội đồng thành phố Chợ Lớn. Ông là một trong 
những người đề xướng và đã bỏ tiền ra xây trường Collège de Jeunes 
filles Indigènes vào năm 1915, tức trường Nữ Trung học Sài Gòn, mà người
 dân thường gọi là trường Áo Tím, sau này là trường Gia Long. 
![]() Khách sạn Majestic đầu tiên tại Sài Gòn nhìn ra Bến Bạch Đằng của chú Hoả (Hui Bon Hoa) (Nguồn: Manhhaiflickr) 
       Đứng hạng ba là ông Lý Tường Quang còn gọi Bá hộ Xường (1842-1896),
 tự là Phước Trai, gốc Hoa. Theo một số ghi chép, ông là người Minh 
Hương (Hoa Kiều trung thành với nhà Minh) chống lại nhà Thanh nên đến 
lánh nạn ở miền Nam Việt Nam. Ông trở thành thông ngôn cho Pháp nhờ 
thông thạo cả tiếng Hoa lẫn tiếng Pháp, nhưng sau đó ông nổi chí muốn 
làm ăn, buôn bán kinh doanh. Ông có người vợ Việt, tên là Nguyễn Thị 
Lâu. 
       Rời bỏ vai công chức “quèn”,
 Bá hộ Xường dốc tâm sức vào việc kinh doanh thịt cá xuất cảng, lương 
thực, thực phẩm, sau đó mua đất xây cất biệt thự tại vùng Chợ Lớn để cho
 thuê và bán. Ngoài ra cũng nhờ biết cách đi cửa sau, lấy lòng quan Tây,
 quan ta, ông giàu lên rất nhanh, nổi tiếng khắp vùng. Ngày nay, vẫn tồn
 tại hàng loạt kiến trúc đồ sộ khang trang. Đặc biệt phải kể đến dinh 
thự rất bề thế của gia đình Bá hộ Xường (ngày nay là từ đường họ Lý, tọa
 lạc trên đường Hải Thượng Lãn Ông). 
       Thứ tư là chú Hỏa (tên thật Hứa Bổn Hòa, 1845 – 1901)
 là đại phú hộ gốc Hoa. Khác với nhiều lời đồn về việc giàu lên nhờ mua 
bán ve chai hay nhặt được kho báu. Thành công của chú Hỏa đến từ óc kinh
 doanh nhạy bén và tầm nhìn xa trông rộng. Nhận thấy tiềm năng của vùng 
đất hoang phế xung quanh khu vực Bến Thành, người giàu nhất Sài Gòn – Tứ
 Hỏa quyết đoán san lấp ao hồ để xây dựng chợ mới và sở hữu đến 20,000 
nền nhà tại khu đất này. Sau đó, ông cho xây dựng nhà phố và cho thuê, 
từ đó tạo dựng nên khối tài sản bất động sản khổng lồ. 
       Với hơn 40% bất động sản tại Sài Gòn và khoảng
 30,000 căn nhà ở các vị trí đắc địa, chú Hỏa không chỉ làm giàu cho bản
 thân mà còn có những đóng góp lớn cho xã hội. Ông đã dành nhiều tâm sức
 và tài sản để xây dựng hàng loạt công trình phúc lợi xã hội vẫn còn tồn
 tại đến nay như xây dựng Bệnh viện Từ Dũ, Bệnh viện Đa khoa Sài Gòn, Trường THCS Minh Đức (Quận 1),… 
TN 
Triệu phú xưa - TRE Magazine 
Mailoc ST - (TKH VL)  | 
 |
| 
   
     
     Tình yêu thương hay nhịn nhục 
 
   
  tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph  | 
 |
     IP Logged |  
 |
| << phần trước Trang of 16 | 
     | 
 ||
   
 Chuyển nhanh đến  | 
  Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài  | 
 |