Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Chúc Mừng - Chia Buồn - Cảm Tạ
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Tổng Quát :Chúc Mừng - Chia Buồn - Cảm Tạ
Message Icon Chủ đề: NGÀY NHÀ GIÁO VN 20-11 Gởi trả lời Gởi bài mới
Người gởi Nội dung
viettrung
Newbie
Newbie
Avatar

Tham gia ngày: 31/Oct/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 34
Quote viettrung Replybullet Chủ đề: NGÀY NHÀ GIÁO VN 20-11
    Gởi ngày: 16/Nov/2010 lúc 9:35pm
CHÚC MÙNG QUÍ THẦY CÔ ĐÃ VÀ ĐANG CÔNG TÁC TẠI GÒ CÔNG NHIỀU SỨC KHỎE - AN KHANG VÀ HẠNH PHÚC .




Chỉnh sửa lại bởi viettrung - 16/Nov/2010 lúc 9:36pm
NVT
IP IP Logged
van phan
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 12/Mar/2010
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 173
Quote van phan Replybullet Gởi ngày: 18/Nov/2010 lúc 5:29am
 
   MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO 20 / 11 / 2010
 

 Thân chúc Quí Thầy Cô Giáo , Quí Nhân viên ngành Giáo Dục , Quí Thầy Cô Cựu Giáo Chức của Gò Công...luôn luôn nhiều vui vẻ , an lành , hạnh phúc.
 
 Thân tặng Quí Thầy Cô món quà giải trí thể hiện lòng tri ân Ngày 20 /11 tôn vinh đạo đức Trò ngoan Thầy giỏi.
  

**Xin mời Quí Thầy Cô và các Bạn giải trí.
Cũng xin đừng bỏ qua. Có thể cho con cháu cùng chơi cho vui.

 Bể cá này thật tuyệt vời.

Click vô hàng chữ mực tím đây, sẽ hiện lên một hồ nước.

bên Trái có 6 loại cá.click một con, lê mũi tên kéo vào hồ,

mũi tên lượn đi đâu, cá theo đó,kể cả nhào lộn kiểu khó nhất, nó lượn theo.thật thú vị.

Click con cá khác, nó lượn theo mủi tên, mình kéo thế nào nó cũng lượn theo được,

Bên phải.có 10 loại hồ cá,rong rêu, san hô, cát sỏi. kéo mũi tên chọn 1 kiểu, đổi hồ nước.

cá lượn trong hồ mới, khoái lắm.Mình khoái hơn nó. Kéo vào góc, cá chui vô góc nằm...

Giải trí cho mọi lứa tuổi, từ 5 đến 105 tuổi. Ngồi cả ngày được.  Vẫn thích.

Mời click vào hàng mực tím

: < sharkbreak.com/index.php>.



  Van Phan 
 
 
 
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22255
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 19/Nov/2010 lúc 12:50am
   MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO 20 / 11 / 2010
 
 

.

Thầy cô! Hai tiếng thân thương mà lớn lao, cao sang mà rất đỗi gần gũi ! Cuộc sống đã ưu ái chúng ta khi tạo ra họ -những người tận tâm, tận tuỵ làm đẹp cho đời - hằng ngày, nhặt những mảnh vỡ xây đắp lên trái tim mỗi cậu học trò. thầy cô như ngững người lái đò cần mẫn trở từng lớp học trò đến bến bờ thành công. Họ như những ngôi sao sáng soi đường chỉ lối cho chúng ta mỗi khi ta lầm đường lỡ bước.

   Nghề giáo thật thiêng liêng biết bao!  nghĩ thì đơn giản nhưng thật sự là rất khó khăn khi các thầy cô đã phải dồn bao công sức để đem đến cho học trò của mình những bài giảng hay, dễ hiểu, dễ tiếp thu. Vẫn đề là các học trò đâu có thể hiểu tấm lòng của các thầy cô dành cho chúng  khi những cậu học trò nghịch ngợm, vô tâm luôn tìm cách để phá vỡ giờ học . Mặc dù vậy, niềm hạnh phúc của thầy cô là thấy những học trò của mình vui vẻ và thành đạt mà không cần sự đền đáp.

Ông cha ta từng có câu:

                           “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”( Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy)

Hay :
                                                 “Muốn qua thì bắc cầu kiều

                                           Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy”
      Tôn sự trọng đạo là một truyền thống vô cùng quý báu và có từ xa xưa. Công ơn mà thầy cô giáo dành cho chúng ta thật lớn lao biết nhường nào. Chúng ta tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên một đất nước có 4000 năm văn hiến với Truyền thống tôn sư trọng đạo. Thật đẹp khi ngày 20-11 là ngày để chúng ta biết ơn các thầy cô bằng những bó hoa tươi thắm nhất, không những vậy mà cao hơn nữa, thiết thực hơn nữa là trong những bài học hằng ngày ở trên lớp. Chúc các thầy cô có ngày 20-11 thật đẹp

st.



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 19/Nov/2010 lúc 1:55am
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 19/Nov/2010 lúc 1:35am

Thơ Gởi Thầy

 

Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi !

Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.

 
st.
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 19/Nov/2010 lúc 7:55pm
 
 
MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO 20-11-2010
 
 
 
 
 
KÍNH CHÚC QUÝ THẤY CÔ ĐÃ & ĐANG DẠY HỌC HOẶC LÀM VIỆC
 TRONG NGÀNH GIÀO DỤC TRÊN DIỄN ĐÀN GÒ CÔNG
DỒI DÀO SỨC KHỎE & AN LẠC 
 
mykieu
 
 
 
 
 
mk
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 18/Nov/2011 lúc 10:13pm

 

Nhất tự vi sư, bán tự vi sư



                           hời tôi còn bé, chiều nào tôi cũng sang nhà ông bà ngoại chơi. Ông tôi thường nhịp cây chổi lông gà lên quyển vở, bảo anh chị tôi đọc lại những hàng chữ vừa tập đồ. Ló đầu ra khỏi gầm giường, tôi nghe loáng thoáng mấy câu quen, đến thuộc lòng.
Tiên học lễ, hậu học văn
Không thầy đố mày làm nên
Nhất tự vi sư, bán tự vi sư
Hai câu đầu là lời răn, dán nhan nhản trong các lớp tiểu học. Đọc mấy năm trời, tôi hiểu thấu. Câu cuối có nhiều Hán từ nên tôi còn hoài nghi trí nhớ của mình. Tôi mập mờ nhớ lời ông tôi giảng: nhất là một, tự là chữ, vi là làm, sư là thầy
một chữ đủ làm thầy, ... chữ cũng làm thầy
Vì mải mê cho hai thằng lính nhựa vật nhau nên tôi nghe ... mất đi một chữ. Bây giờ ráng ráp lại
một chữ đủ làm thầy, bán chữ cũng làm thầy
Ừ, nghe ... cũng có lý.
Chữ kép nghề nghiệp người ta thường nói chung nên nhiều người lầm tưởng là một chữ. Hôm nay ngồi nghĩ lại, tôi nghiệm rằng nghề là công việc mưu sinh. Nghiệp có lẽ là cái duyên mang ta đến với công việc đó. Nghề nào cũng quý. Đó là tựa đề của bài luận văn tôi đã viết năm nào. Nghề bán lá phổi làm tôi thắc mắc. Nghe tôi hỏi, mẹ tôi đưa tay doạ cốc lên đầu tôi, rồi cười bảo:
- Vào lớp, hỏi thầy Đức.
Thầy Đức dạy thêm cho tôi ở trường tư thục Tích Đức gần mé sông Thị Nghè. Trường của thầy vỏn vẹn có hai lớp chia bởi tấm mành bánh ú ny-lông. Mấy cái bánh ú nho nhỏ đan từ ống hút sinh tố, nối dài thành mành che, đủ thưa, để bọn học trò ném hột me qua lại. Thầy Đức giảng bài rất lớn, át cả tiếng của cô Diễm lớp bên cạnh. Tướng thầy to. Mặt thầy đỏ gắt như ông thánh Quan Công trên bàn thờ ở mấy nhà hàng xóm tôi. Sau lưng bàn của thầy, tòn teng cây củi to hơn bắp chân, loang lổ vài vết đỏ. Mấy đứa trong lớp kháo với nhau rằng đó là máu của mấy đứa bị thầy “oánh” tét đít. Ngỗ nghịch bên ngoài, vào lớp thầy, tôi mềm hơn sợi bún. Tôi ít dám nhìn thẳng mặt thầy. Tôi cũng chẳng dám nhìn lâu xuống chân của thầy, có ngón cái thập thò, lòi khỏi giầy bên phải. Khi giảng trên bảng, thầy Đức có thói quen đóng khung công thức toán và gạch dưới các động từ. Tôi ngồi nghe, mà nghẹt thở. Miếng giẻ miết sát, làm tấm bảng oằn kêu ọt ẹt. Bụi phấn bay mù cả góc lớp. Vài tia nắng lọt qua lỗ dột trên mái, soi lên thầy ... một tay chặn ngực, ho sù sụ. Năm lớp ba, thầy dạy chúng tôi viết luận văn. Đề văn của thầy đi trước trường công lập một năm, không tả chân, mà bình luận. Thầy kể đủ chuyện Lưu Bình-Dương Lễ, Phạm Công Cúc Hoa, Nhị Thập Tứ Hiếu … Thầy kể những truyện tích này nhiều lần, đến khi chúng tôi hiểu và thấm, thầy mới bảo đặt bút xuống. Thầy nhắc nhở chúng tôi nên viết câu ngắn, gọn, dễ hiểu. Câu ngắn tạo tiếng vang to. Bài luận của tôi bao giờ cũng bị thầy sửa đỏ chói. Ngồi viết những dòng này, tôi nhớ đến những vòng khoanh, những đường gạch ngang và hai chữ “tối nghĩa”. Thỉnh thoảng thầy không cho điểm, chỉ để lại lời phê “Có cố gắng”. Khi miền Trung biến động, thầy bị gọi động viên. Cửa trường bị khoá trái. Thỉnh thoảng tôi đạp xe đến đấy, ghé mắt nhìn qua khe cửa sổ đã mục. Bàn ghế còn, lổng chổng dựa vào nhau. Cây củi lấm sơn đỏ còn, tòn teng. Dòng chữ của thầy trên vách “Tiên học lễ, hậu học văn” chưa mờ theo năm tháng. Cơn gió thổi qua, đẩy đưa tấm bảng hiệu Tích Đức … lét két bám vào chiếc đinh … cố chống chỏi với mưa nắng.
Tôi thích học cô, vì cô giáo bao giờ cũng nhẹ nhàng. Mấy đứa bạn thường bảo cô giáo thương con trai, thầy giáo thương con gái. Thấy tính tôi hiếu động, các cô giáo thường chỉ định tôi gọi điểm danh lớp hàng ngày. Lâu lâu thầy hiệu trưởng gọi lên văn phòng, hỏi trong lớp có trò nào phá. Vài lời khen không tiết kiệm, hữu hiệu hơn những câu la rầy, làm lì thêm đứa trẻ. Tôi may mắn có những cô thầy nhiều kiên nhẫn, đã trải trên con đường tuổi thơ của tôi những bông hoa điểm sáng cuộc đời. Sáng thứ Hai, trường bắt đầu với lễ thượng kỳ. Đến tuần lớp tôi phụ trách việc kéo cờ, hát quốc ca, tôi ưỡn ngực kéo sợi dây theo từng nốt nhạc
Này công-dân ơi! Đứng lên đáp lời sông-núi!
Đồng lòng cùng đi, hy-sinh tiếc gì thân sống.
Vì tương-lai quốc-dân, cùng xông-pha khói tên,
Làm sao cho núi sông từ nay luôn vững bền.
Dù cho thây phơi trên gươm-giáo,
Thù nước lấy máu đào đem báo!
Nòi-giống lúc biến phải cần giải nguy,
Người công-dân luôn vững-bền tâm-trí,
Hùng-tráng quyết chiến-đấu làm cho khắp nơi,
Vang tiếng người Nước-Nam cho đến muôn đời.
Công-dân ơi! Mau hiến-thân dưới cờ!
Công-dân ơi! Mau làm cho cõi-bờ,
Thoát cơn tàn-phá, vẻ-vang nòi-giống,
Xứng danh nghìn năm dòng-giống Lạc-Hồng.
Từng trang sử trong lớp mở ra, bắt đầu từ đời Lý, Lê, Trần. Nhìn ngọn cờ vàng điểm tô bởi ba giòng máu anh hùng, tôi thấy ấm hẳn lòng. Những câu truyện lịch sử được thầy Nhơn minh hoạ trên bảng rất sống động. Về nhà tôi ít phải học bài. Trí nhớ của tôi kém. Tôi không thích học thuộc lòng. Những sáng kiến tưởng như nho nhỏ của thầy cô làm lớp học sinh động hơn. Về sau có dịp, tôi thử lại, mới nhận thấy đó là sự tận tụy của nhà giáo. Tôi không có nhiều thứ lớn lao để nhớ đến. Những sự việc thật nhỏ, động tác thật đơn giản của một số thầy cô, bao nhiêu năm, tôi còn giữ bên mình.
Viết cho tờ báo bích tường năm lớp chín, tôi thảo một đoản văn so sánh nhà giáo với người thợ hồ. Lời văn tôi viết lúc đó không vòng vo như bây giờ. Câu truyện vẫn vậy. Từ mờ sáng, người thợ hồ khệ nệ mang đống đồ nghề và hì hục khuân cả đống gạch. Ông thận trọng lượt từng viên sỏi khỏi cát, bắt tay trộn một vũng hồ nho nhỏ. Ông trải lớp hồ mỏng, thận trọng đặt lên từng viên gạch. Một cái gõ thật nhẹ để viên gạch bám vào hồ. Thêm một viên gạch cạnh bên. Xong một hàng, bắt đầu hàng gạch kế tiếp. Thỉnh thoảng người thợ thả sợi dây, đo độ thẳng của bức tường, vét bớt lớp hồ dư, tránh làm xấu mặt gạch. Thêm một vũng hồ. Thêm một tấc gạch. Đến cuối ngày, hàng gạch rực đỏ cho vạt nắng vàng đến tựa. Hoàng hôn thu bóng trên bức tường kiên cố. Còn người thợ hồ? Thoáng có tiếng lục đục thu đồ. Một ngày vừa hết. Tôi ví mình như viên gạch giữa ngàn viên gạch. Thầy cô là người thợ hồ thận trọng đặt từng viên gạch đúng vị trí. Cánh tay vươn dài để đưa viên gạch quá đầu mình. Thầy cô nào cũng mong ước học trò mình thành đạt, vượt cao hơn họ. Nhiều người nhìn bức tường gạch đẹp, tấm tắc ngợi khen. Viên gạch đỏ chói khoe nụ cười. Có mấy ai thấy và còn nhớ đến người thợ hồ khuất hẳn sau bức tường cao. Tiếng lục đục có gợi chút gì trong lòng?
Tôi viết, mà không đưa cho cô Lan chủ nhiệm lớp tôi duyệt xét. Có lẽ tôi chưa tin tưởng lắm về câu truyện hơi khác với bạn bè. Có lẽ … trong ngàn … có lẽ, làm tôi ngao ngán viết văn từ sau đó. Ca ngợi bác là chủ đề, thời đó, viết, sẽ được khen. Tôi chán nản, bỏ trống cả bài thi văn vào cấp ba.
Đêm nay, tôi ngồi đây, bức tường xưa hiện sừng sửng trước mắt. Tôi cầm bút nghuệch ngoạc lên đó mấy chữ
Nhất tự vi sư, bán tự vi sư.
20/11 ngày nhớ ơn nhà giáo
Khù Khờ
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 18/Nov/2011 lúc 10:26pm
THẦY THANH
 
 


Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 18/Nov/2011 lúc 10:27pm
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.094 seconds.