Bài mới Thành viên Lịch Tìm kiếm Hỏi/Đáp | |
Ghi danh Đăng nhập |
Quê Hương Gò Công | |
Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Văn Học - Nghệ thuật :Quê Hương Gò Công |
Chủ đề: ĐÔNG QUYÊN | |
Người gởi | Nội dung |
thylanthao
Senior Member Tham gia ngày: 02/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 1051 |
Chủ đề: ĐÔNG QUYÊN Gởi ngày: 13/Jul/2007 lúc 4:30pm |
THY LAN THẢO và VẦN
THƠ LỤC BÁT * THAY TRÂU
KÉO CÀY Một hôm đang kéo ách bừa Chợt vui với ý mới vừa thoáng
qua Em đừng nghĩ ngợi xót xa Bước anh vẫn vững mặn mà mồ
hôi Xin em đừng tiếc nụ cười Cho đời khinh bạc cho người
đổi thay Năm xưa tay súng miệt mài Bây giờ anh thế trâu cày
ruộng hoang… ( Trích trong bài:TRẠI TÙ MỸ PHƯỚC TÂY , trong tập thơ" Vết Khắc Nửa Đời") Tôi biết Thy Lan Thảo rất ít làm thơ lục bát.Hiếm hoi lắm.Có lẽ cũng xúc động lắm anh mới dàn trải tình cảm mình bằng lối thơ nầy.Thơ 6-8 như một bình nguyên rộng, như dòng sông dài âm điệu trầm thắm.Nếu giữa đêm khuya, chìm sâu vào tĩnh lặng đọc khúc thơ buồn 6-8.Ôi, tình ta phiêu dạt về đâu! Mỗi chữ, mỗi câu là mỗi nhịp phách gõ mạnh hồn mình.cảm giác đó tôi đã gặp khi đọc bài thơ trên của Thy lan Thảo. Lời thơ bình dị lắm mà ý tình cũng sâu thẳm lắm.Ai từng “thay trâu kéo cày” sẽ dễ dàng cảm nhận hình ảnh bi phẩn nhưng hào hùng nầy. Bởi vì người tù Trại Mỹ Phước Tây đã trở thành con trâu kéo. Phần vì con người đã bị giáng cấp một cách phủ phàng, tàn nhẫn. Vậy mà vẫn hùng. Vậy mà “bước anh vẫn vững”.Kẻ thù muốn anh ngã quỵ để vỗ tay vui.Kẻ thù muốn anh phẩn nộ để có cớ hành hạ thêm thân xác. Nhưng anh “ Chợt vui với ý mới vừa thoáng qua”. Anh không cho biết “ý mới” là ý gì và dường như chúng ta cũng không phải tha thiết bận tâm về ý nầy, miễn sao anh “ vui” là được.Vui là thắng, thắng kẻ thù một cách oanh liệt. Vui để nâng đôi bàn chân anh đứng vững đi tới. Tôi cũng đã “thay trâu kéo cày”nơi đó.Nhưng tâm tình thua anh nhiều bậc.Tôi đã không vui.Tôi đã ngước mặt lên trời nghiến răng thù hận.kể như tôi bại trận, kể như kẻ thù đã thành công trên bản thân tôi. Vì lẽ đó, lần đầu tiên trên đất khách , tôi gọi điện thọai cho anh để Thy Lan Thảo biết rằng bài thơ lục bát nầy hay lắm.Tôi cũng muồn cảm ơn anh đã cho tôi nhớ lại một hình ảnh – tưởng đã quên-“thay trâu kéo cày” Em đừng nghĩ ngợi xót xa Bước anh vẫn vững mặn mà mồ hôi Thy Lan Thảo cũng không cho biết em là ai. Có phải là một tri âm nào đó. Hay “em” chính là những ánh mắt lóe lên niềm xót xa, thương cảm của những người dân quanh vùng. Không phải dân chúng bên ngoài của trại tù đều khinh ghét tù nhân. Chúng tôi thường nhận được những cái nhìn xẻ chia, chúng tôi thường nhận được những củ khoai ném vội và người cho quay mặt về hướng khác như không có gì. Tất cả những quen thuộc đó xãy ra bằng sự câm nín và âm thầm. Nếu không, dân bị tội liê n hệ, tù bị kiểm điểm. Như vậy thì cho dù”em” là ai đi nữa, em vẫn là người đứng cùng giới tuyến với chúng tôi.và em hãy cất dấu những “ xót xa” thật sâu trong cõi lòng, đừng cho tôi bắt gặp, đừng cho kẻ thù nhìn thấy.bắt gặp, tôi sẽ yếu lòng, bắt gặp, kẻ thù sẽ trù dập em.Nhưng thế nào đi nữa, tôi vẫn biết ơn em,,, Em thấy mà, anh vẫn vững với những bước chân ngạo nghễ trước mặt quân thù. Và em biết không. Anh “năm xưa tay súng miệt mài”. Anh tự hào đã làm như vậy. Bạn bè anh cũng rất tự hào đã làm như vậy. Chỉ tiếc một điều, trên chiến trường anh đã thua. Anh đã trở thành tù nhân của giặc, nên” bây giờ anh thế trâu cày ruộng hoang’. Nhưng cuối cùng, em thấy đó, Anh vẫn thắng. Cám ơn Thy Lan Thảo đã cho tôi được một dòng nhớ và một tự hào vì anh. ĐÔNG QUYÊN Chỉnh sửa lại bởi thylanthao - 13/Jul/2007 lúc 4:32pm |
|
Nếu rêu phong vết hằn theo năm tháng - Thì đời ta chắc cũng lắm rêu phong.
|
|
IP Logged | |
thylanthao
Senior Member Tham gia ngày: 02/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 1051 |
Gởi ngày: 06/Mar/2008 lúc 9:17pm |
|
|
Nếu rêu phong vết hằn theo năm tháng - Thì đời ta chắc cũng lắm rêu phong.
|
|
IP Logged | |
mykieu
Senior Member Tham gia ngày: 10/Jun/2009 Thành viên: OffLine Số bài: 3471 |
Gởi ngày: 18/Mar/2010 lúc 7:40pm |
Trích dẫn :
“Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên trời tạt gió với mưa tuông Con đi góp lá nghìn phương lại Đốt lửa cho đời tan khói sương” Tôi không nhớ rõ đọan thư nầy của ai, dường như Trần Trung Đạo, cũng thắm thía, mịt mờ.... (Đông-Quyên)
***
Mời cả nhà thưởng thức một bài thơ hay và cảm động của Trần Trung Đạo !
Đặc biệt :
kính tặng anh Đông Quyên và anh ThyLanThao
mk
Trần Trung Đạo
Nhạc phẩm : Đổi cả thiên thu tiếng Mẹ cười
Tiếng hát Bảo Yến
Thi phẩm : Đổi cả thiên thu tiếng Mẹ cười
Tác giả diễn ngâm
|
|
mk
|
|
IP Logged | |
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |