Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Quê Hương Gò Công
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Văn Học - Nghệ thuật :Quê Hương Gò Công  
Message Icon Chủ đề: GÒ CÔNG...VỀ TẤT CẢ Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 201 phần sau >>
Người gởi Nội dung
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 28/Mar/2022 lúc 12:15pm
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 30/Mar/2022 lúc 8:31pm
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 01/Apr/2022 lúc 2:25pm
Chim Lià Tổ






Nhìn những đàn vịt trời di chuyển tìm nơi ấm áp theo mùa, tôi chạnh nhớ đến đàn chim Việt tách tung nhiều hướng. Nhớ những đám cá ?salmon? ngược dòng tìm sinh sôi nẩy nở, những tảng cá voi khổng lồ vượt trùng dương tránh giá băng, còn dân Việt ta vì sao mà phải bỏ xứ ra đi? Nhìn bao người Mễ, Phi châu, khối Ðông Âu vượt biển non mong tìm sinh kế, thương dân mình đâu phải thế mà cũng lắm truân chuyên! Nhiều người lạc quan cho rằng đó âu cũng là vận may cho dân Việt, gởi con đi du học nước ngoài không thích hay sao? Cũng có lắm người yếm thế bi quan, cây trốc gốc khó trở về nguyên thủy. Nhớ chuyện trái ngọt ở quê ta chưa chắc là ngọt ở quê người mà có thể là chua, đắng, chát .
Thử nhìn lại quá trình hơn phần tư thế kỷ tha hương, phải công nhận dân Việt ta còn giữ phần nào truyền thống, hầu hết làm nên ăn ra ở đất tạm dung. Thế hệ trước không hỗ danh luôn gắng lo cho con cháu tiến lên, hội nhập, giữ sạch thân mình dù thể xác mỏi mòn, trí óc phồng căng. Có những cụ, ngay cả tiếng mẹ còn phều phào khó nói, vì hết răng hay phảỉ thay răng, nay phải gồng lên bập bẹ tiếng người. ??Bay baỷ? dễ ợt, ??ô kể? quốc tế có bẻ miệng đâu, ??guốt baỷ? gợi nhớ gợi thương Việt Nam mát ấm, vì ở các xứ văn minh nầy thường lạnh đâu dùng chi guốc thớt, guốc xuồng. Ở xứ ta thường cấm đoán lên án lối văng tục bất cần đời là bụi đời, ba đá du côn, qua xứ Bĩ vùng nói tiếng Hòa lan nầy thả giàn ?trả thù dân tộc?. ?Doe maar? (= làm đi), xả xú báp sướng mình mà còn được người bản xứ đưa cao ngón tay cái lên khen là có học .
Sang bên đây, vùng tự do bình đẳng, ai cũng như ai, cá mè một lứa. Sang hèn khó phân biệt, ra đường, già trẻ cũng quần jean, áo da, có ?mẹt?, đồ lớn, áo đầm, váy ngắn dài đủ loại thời trang. Có ai đâu vạch lưng chỉ thẹo mà đắn đo lo lắng . Xe hơi không là xa xí phẩm, ấn triện của riêng giới nào mà chỉ là phương tiện di chuyển ngày nay. Con người như cá hóa long, như rồng mở hội. Làm gì tùy thích, lớn tài lớn sống. Không làm gì cũng chẳng chết đâu, có tiền trợ cấp thêm lớp làm đen.
Còn tiếc nhớ họa chăng là những người hai thứ tóc, với vết hằn kinh nghiệm, hay vàng son dĩ vảng, vẫn âm thầm hướng lòng mình về với quê hương. Ở đấy họ có tràn đầy kỷ niệm, mộng ước, dấu chỉ, hơi thở, nếm ăn, tóm lại quen thuộc.
Còn con cháu mình được gì? Bàng bạc xa vời, lẫn lộn, bâng quơ. Quê hương không gợi cho trẻ những cơn nhói tim óc về vận mệnh sống còn, cũng như những sợi nhớ sợi thương ràng buộc, nỗi khắc khoải suy tư, bay bướm, nhẹ nhàng, lắng đọng có chiều sâu của nền văn hóa nứơc nhà, tình yêu thuở ban đầu lưu luyến ấy thẹn thùng bẻn lẻn, đậm đà, thắm thiết như ?tình trong như đẵ mặt ngoài còn ẻ.
Ngay cả hờn ??Ghen?? cũng không bốp chát thẳng thừng mà êm đềm thơ mộng
?? Anh chỉ muốn em đừng nghĩ đến ai,
Ðừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ,
Ðừng tắm chiều nay bể lắm người...
Vì em là tất cả của riêng tôị??
Không trang bị bằng tâm tình đó, khó trách con cháu ta sao quá thờ ơ. Việt Nam cũng như bao nước khác là nơi du lịch hay nặng hơn chút, một góc trời viễn du tình cảm, khơi nguồn kích thích mộng mơ, khai quật cội nguồn. Thế thôi không hơn không kém.
?Nhập gia tùy tục, nhập giang tùy khúc? cũng ảnh hưởng nặng với con em Việt vốn hiếu kỳ, thích ứng nhanh. Thời Pháp thuộc, muốn hội nhâp, tiến thân vào giai cấp trí thức văn minh ăn trên ngồi trước phải thông thạo tiếng Pháp như gió, cử chỉ hành động như tây đầm, họ phải như dòng ?dẻ (đờ) mới quí phái giàu sang vọng tộc. Thời viện trợ Mỹ, văn hóa chú Sam được dân ta hưởng ứng nhanh nhẩu cấp kỳ từ thời trang đến nhạc giựt gân, khiêu vủ..
Người Việt ta lại có óc cầu tiến, huyền biến phổ cập hóa mọi trào lưu, gíó bề nào che bề nấy. Ảnh hưởng ngoại lai thường là cơn lốc, tuy có càn quét nặng sâu thế mấy đi chăng nữa, dân ta nhờ kinh nghiệm giử giềng mối gốc nền, đã biết thanh lọc dở hay, học hỏi vay mượn tạo vốn phát huy..
Thế hệ trẻ tha hương đâu có tấm phông làm nền dựng cảnh trong ký ức để gợi hình phóng ảnh, nhạc đâu có ru trong giấc ngủ mà lắng đọng tâm tư. Còn đâu tiếng mẹ khuyên răn âu yếm vỗ về hòa lẫn với giọng gắt mắng nghiêm khắc của cha mỗi lần phạm lổi. Bây giờ ? con đặt đâu cha mẹ ngồi đãỷ, yên lặng nghe, há miệng gật đầu. ?Con xa cha nhà có phúc? theo quan niệm tự do, tự lập ngày nay. Chim cũng đã bắt đầu lìa tổ từ hai tháng tuổi, cha mẹ có thương vì sinh kế cũng đành.!
Tản mác khắp nơi, đàn chim Việt vì hoàn cảnh trớ trêu buộc lòng xa xứ. Tất nhiên ra đi bao giờ cũng là mất mát ít nhiều, vật chất kể chi nhưng tình khó tràn đầy như trước. Thương thế hệ sau nầy mai một, chìm lẫn vào trộn giống dần dần. Có cao sang cũng chẳng phải dân mình, danh tiếng mấy vẫn là người nước dưng nước lã. Chim lìa tổ khó bay về trở lại. Chỉ mong sao giữ vẹn giống dòng. Sống xứng đáng khoe danh nguồn cội, họ Lạc Hồng, con cháu Rồng Tiên.

Trần Thành Mỹ

Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 04/Apr/2022 lúc 11:03am

NHỚ MÙA SƠ RI CHÍN

(Riêng tặng bạn bè cũ Gò Công)

Cây%20Sơ%20Ri%20-%20TRẠI%20CÂY%20GIỐNG%20BA%20BẰNG

Cống Bà Chài* mùa sơ ri chín đỏ

Tôi đưa em về chợ nhỏ Gò Công

Năm tháng phôi pha số phận long đong

Vẫn nhớ trường xưa khung trời kỷ niệm

Thương biết mấy mỗi lần em nũng nịu

Mình trao nhau câu chuyện mốí tình đầu

Tay trong tay theo nhịp bước dài lâu

Màu tươi thắm bông sơ ri nở muộn…

Image%20result%20for%20câu%20cá%20ruộng

Hè năm đó rũ nhau câu cá ruộng

Đến bất ngờ chim sáo vụt bay mau

Em mừng vui vung vẩy phất tay chào


Related%20image

Tôi cũng thấy lòng nôn nao rộn rã

Thơm lúa chín và thơm mùi rơm rạ

Mùi quê hương pha lẫn tóc em thương

Hồn lâng lâng nghe sầu nặng vấn vương

Image%20result%20for%20mùa%20sơ%20ri

Trưa nắng cháy mà sao tim xao xuyến?

Nhà ai đó vườn sơ ri quyến luyến

Đưa em vào mua những trái thơm ngon

Vói tay em giật mạnh nhánh cây dòn

Vụt té ngửa vào lòng tôi bất chợt

Mặt đỏ bừng bảo tôi khéo đùa cợt

Rồi dỗi hờn lẩn tránh, bỏ tôi đi

Rằng tại tôi chậm phản ứng tức thì

Image%20result%20for%20cho%20go%20cong

Tôi đứng lặng nghe hồn đau nặng trĩu

Bóng em khuất, đâu còn mơ dáng điệu

Tôi buồn lòng nhưng lại thấy càng yêu

Vẫn thương em người con gái mỹ miều

Hứa không ghé mua sơ ri lần nữa!

Thời thế đổi thay tôi vào binh lửa

Xa mái trường xa cả bạn bè xưa

Tiền đồn xa đêm lạnh bóng trăng thưa

Image%20result%20for%20mùa%20sơ%20ri

Nhưng vẫn nhớ mùa sơ ri thuở ấy

Hôm nay ngồi đây như còn nhìn thấy

Gò Công Đông chợ Mới với trừơng Nam

Nghe đâu đây câu hát vọng âm vang

Đem thương nhớ mang về khung trời cũ

Gò Công bây giờ chìm vào quá khứ

Nhưng trong tôi vẫn một dạ thủy chung 

Gió hắt hiu lạnh, buồn nhớ mông lung

Gò Công ơi! vẫn còn trong kỷ ức !!!


Nguyễn Cang

(hè, 2019)

*Cống Bà Chài: một địa danh ở Gò Công, trồng nhiều sơ ri, bên kia Cầu Đúc. Xuồng một khoảng nữa là cánh đồng ruộng mênh mênh (thời điểm 1965), cách chợ tỉnh độ 1km, đường đi Tăng Hòa.

Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 06/Apr/2022 lúc 9:58am




Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 06/Apr/2022 lúc 9:59am
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 13/Apr/2022 lúc 3:13pm
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 15/Apr/2022 lúc 7:27am
Chiến Sĩ
Không Chiến Tuyến





Nga%20tuyên%20bố%20sẽ%20không%20nhượng%20bộ%20trong%20đàm%20phán%20với%20Mỹ%20về%20Ukraine%20-%20BBC%20News%20%20Tiếng%20Việt
Ðáng thương nhất là những anh em thương binh phe chiến bại chỉ làm nghĩa vụ của mình, vì thời thế không được đáp đền săn sóc. Gia đình quả phụ cô nhi cảm thấy như thuộc thành phần giai cấp bị bỏ rơi, tách rời, sống trên đất nước mình mà không khác người dưng nước lã, thật đáng thương.

Hằng năm ở Âu châu lễ Các Thánh xảy ra ngày 1-11 và cũng là lễ tảo mộ thân nhân quá cố. Nhìn nghĩa địa được chuẩn bị sạch sẽ, trang hoàng đẹp đẻ, tràn ngập hoa nhất là hoa cúc đủ loại đủ màu, ta nhận thấy con người luôn nhớ đến tiền nhân bao đời. Mỗi nước có tập tục khác nhau, nhưng lòng nhớ ơn tổ tiên cội nguồn vẫn thế.

Ở đây, người ta chẳng những viếng mộ người thân mà còn tỏ lòng ngưỡng mộ tri ân những bậc anh hùng dày công với đất nước hay những văn thi ca sĩ lưu danh tiếng thơm tên tuổi. Ngay cả nghĩa trang quân đội của các nước đồng minh trong hai trận thế chiến I, 2 cũng được bảo quản duy trì truy niệm. Người ta thường bảo?? mất là hết? nhưng có những mất mát cần được lưu dấu đến ngàn sau.

Thật ra, chiến sĩ vô hay hữu danh vẫn là anh hùng đã góp phần xương máu mình vào việc bảo vệ quê hương. Và bất cứ trong cuộc chiến nào tất có hai phe thắng bại, địch thù, ?thắng là vua, thua là giặc?

Mặt trận đời đâu phải là đường một chiều thôi mà còn là song hành mà thắng bại khó đội trời chung. Chống giặc ngoại xâm chẳng hạn, mọi chiến sĩ luôn được kính trọng tiếc thương, lưu niệm. Ngược lại trong cuộc nội chiến, thân phận của người vỉnh viễn ra đi hay còn lại cũng tùy thuộc thế thời. Nằm xuống rồi, người được vinh danh, bia đá bảng vàng, người cũng vì tổ quốc mà ?thân bại danh liệt?

Lịch sử nước ta cũng đã bị hoen ố bao lần vì sự tương sát tương tàn tranh giành quyền lực, trả thù tàn bạo, đào mồ cuốc mả, đem tro tàn hài cốt rải rắt trên sông?Lòng thù hận được biểu dương như là một bài học của quyền lực chính trị ?cạn tàu ráo máng?, ?nhổ cỏ thì phải nhổ cho tận gốc?

Hơn thế nữa, con người vốn hay đảng trí, thường nghĩ đến mình trước đã, chỉ để ý đến hiện tại mà quên dần dần quá khứ. Chuyện đã qua thì nhắc lại ít đi nếu không có liên quan trực tiếp. Người ta dễ quên những ân huệ đã nhận như lời hứa lúc hàn vi.

Chẳng hạn thường cầu khẩn nhiệt thành Trời khi gặp điều lo lắng không may, hứa đủ điều rồi quên mất bẳng đi. Hứa cuội tưởng chừng như không ai nghe thấy, chỉ mình biết mà thôi. Cũng có thể là không đến nổi tệ bạc như thế, lâu lâu cũng có tiếng vọng khe khẽ của lương tâm, nhưng lần lựa chần chờ mãi rồi ?vô tình quên như người mắc ?nợ như chúa Chổm? luôn tìm cách hẹn vờ lờ quịt.

Chiến tranh nào cũng có hậu quả riêng, mất còn không thể tránh. Phần người nằm xuống dù có đầy huân chương cũng đã qua rồi. Thương thay cho thân phận người còn sống, gia đình tử sĩ cô nhi và đặc biệt là thương phế binh. Chính sách có ưu đải thế nào đi chăng nữa, sự mất mát không thể lấp bằng cho phe thắng như thuạThân tàn phế sống như chết dỡ.

Oái oăm hơn là trong cuộc nội chiến nồi da xáo thịt, anh em một nhà mà quay mặt hạ nhau. Phe thua trân nằm xuống không yên mồ mả, thân sống còn mất cả hy vọng niềm tin. Bạn bè đồng cảnh ngộ cũng nhìn nhau câm nín, nỗi đau nầy không biết tỏ cùng ai ngay cả Trời cao. Tương lai gia đình là tuổi trẻ đàn con, thân không trọn thì lấy gì chống đở. Tay quờ quạng nhìn đời bằng nửa mắt, nạng gỗ tre khập khễnh vang dội giữa lòng người. Tội cho đám con có lý lịch nặng oằn, vì cơm áo bớt sử kinh lăn lóc.

Sau 75, nhan nhản phế binh khác tuyến bên kia Bến Hải, miền Nam chẳng những hình hài xác xơ không toàn vẹn mà cả vốn liếng sống cũng tiêu tan.

Sống ở đâu cũng phải bảo vệ đất mình, nhiệm vụ công dân đâu ai thoát khỏi. Bất cứ ở nước nào cũng thế đại cường hay kém mở mang, việc nhập ngũ động viên là việc chung. Nước có còn mới có tên, đã dựng nước phải góp phần giữ nước.

Người lính là người thừa hành thực thi bổn phận và quyền lợi. Việc giữ nước đâu phải của riêng ai, chỉ có kẻ độc tài có mộng xâm lăng bành trướng ảnh hưởng lảnh thổ mới ép buộc con em mình thành lính thuê giết mướn, sát nhân. Bằng chứng hiển nhiên nhất là trong quá trình chiếm đóng nước ta, nhan nhản những binh sĩ của các nước bị Pháp đô hộ hội tụ nhiều sắc dân đen trắng vàng, lính lê dương đáng sợ trong đó có cả dân thuộc địa Việt Nam.

Ðau đớn hơn là trong cuộc chia rẽ, gần đây như ở Ðài Loan TC, Nam Bắc Hàn, Việt Nam, cùng giống dòng tổ tiên, vì ý thức hệ mà trở thành thù địch. Thương cho những người chiến sĩ của hai vùng khác tuyến một sống một còn chống đối lẫn nhau.

Nhìn nghĩa trang sau cuộc chiến, vết thương như rỉ máu thêm. Người ta như muốn xóa hết dấu xưa tích cũ, đập tan cho hả cơn giận dữ biểu hiện tầm vóc và quyền uy của chiến thắng. Ðối với kẻ xâm lăng đô hộ, đó là điều dễ hiểu tất nhiên. Mục đích lý tưởng là bành trướng lãnh thỗ, tìm thị trường kinh tế mặc dầu luôn mang chiêu bài đạo đức là giúp đở, đem ánh sáng tự do văn minh cho các nước nghèo kém mở mang.

Việt nam ta đã chẳng dưới trướng của Tàu trên mười thế kỷ, tưởng chừng như bị đồng hóa khó ngóc đầu lên nổi, ?Ðồng trụ chiết, Giao chỉ diệt?, gần trăm năm biến miền Nam thành thuộc địa, Bắc Trung dưới quyền bảo hộ thực dân Pháp.

Nhiều di tích lịch sử bi phá hủy, mồ mả đập tan, người chiến bại yêu nước bị tử hình, phơi thây ?hù? dân chúng, ở tù ?rục xương?, nhốt trong ?chuồng cọp?, hành hung cho đi ?máy bay? ?tàu lặn? đày ra đảo xảđó là chuyện nói lên thú tính độc ác của con người khác giống. Ðau thương hơn vẫn là cảnh người hành hạ người cùng nguồn gốc quê hương.

Lịch sử thế giới cũng đã cho ta thấy rõ điều đó và nỗi bất lực của con người không dứt bỏ tận gốc rễ tính cao ngạo độc tôn, thù hận, người giết người, nguy hiểm hơn lại tỷ lệ thuận, leo thang theo tiến bộ văn minh. Mộng xâm lăng chẳng hạn cũng thu hình biến thể từ vật chất, ngoại hình sang ý thức nội tâm. Cụ thể hạn hẹp nhất như trên võ đài, cuộc tranh tài đụng độ nẩy lửa giữa các trường phái quốc tế cũng đâu phải nhỏ.

Hậu quả chiến tranh Việt nam sau 75, hàng triệu người rời bỏ quê hương gia đình bằng mọi cách, chết trong bụng cá, đói khát trên đại dương, hành hình do hải tặc, bơ vơ trên đất lạ để đổi lấy tự do.

Nhưng đáng thương vẫn là những người còn ở lại, những người ?chiến bại? cùng huyết thống chịu hình phạt nặng nề. Tre già khóc măng mà nghẹn ngào không dám khóc, mất chồng con mà không được quyền hé môi tiếc thương. Trường hợp thương phế binh mới ?ngậm bồ hòn? tuyệt vọng.

Nhớ lại vụ tru di tam tộc trong vụ án Thị Lộ đối với đại công thần Nguyễn Trải mới thấy luật trả thù giết người từ trong trứng nước được áp dụng rộng rãi đến ba đời. ?Vendettả ở Tây ban nha, lối trả thù không đội trời chung chỉ giữa hai dòng họ thôi mà cũng được truyền tụng xem như là dai dẳng độc ác vô tâm.

Tưởng đó là chuyện ngày xưa, tầm nhìn còn hạn hẹp, thế mà ngày nay, ở thế kỷ 20 người ta khai quật Kim tự tháp ở Ai cập huyền bí, khám phá bao hành tinh mới Titan, Pluton, lập trạm không gian, mà tội cha, con cháu chắt vẫn phải đền, tài năng lại bị đánh giá bằng tờ lý lịch.

Chiến tranh ý thức hệ nổ bùng như vết dầu loang làm thế giới lo sợ châm ngòi thế chiến thứ ba. Vừa tan rã mà đã manh nha sôi sụt thánh chiến. Kỷ niệm thảm khốc của quá khứ, viễn ảnh tàn sát nhau như thế vẫn không làm cho các cuộc nội chiến tương tàn tương sát, nồi da xáo thịt như ở Irak, Congo,?giảm đi khí thế. Lửa tàn bạo tung ra bao chiêu mới, bắt cóc làm con tin, cảm tử thiêu thân giết càng nhiều càng tốt để được lên thẳng chốn thiên đàng riêng.

Những tưởng đã đến thế kỷ 21 rồi, đời sống vật chất đến tâm linh đâu còn như ở thời kỳ ăn lông ở lỗ, hòa bình như mở hội thế mà lòng người tráo trở chưa chịu chung vui.

Ðáng thương nhất là những anh em thương binh phe chiến bại chỉ làm nghĩa vụ của mình, vì thời thế không được đáp đền săn sóc. Gia đình quả phụ cô nhi cảm thấy như thuộc thành phần giai cấp bị bỏ rơi, tách rời, sống trên đất nước mình mà không khác người dưng nước lã, thật đáng thương.

Ảnh hưởng tâm lý đó đeo đẳng thâm sâu ray rứt giết chết bao nguồn sinh lực cần thiết cho đất nước đáng lý được xây dựng phục hồi hàn gắn sau chiến tranh trong tinh thần tương thân tương trợ quên hận thù đổ máu của kẻ thắng người thua.

Chiến tranh Nam Bắc Mỹ khốc liệt đã nhờ bàn tay Abraham Lincohn can đảm rộng mở, tinh thần hiếu hòa thức thời, thống nhất hai miền, hòa hợp sức mạnh dân tộc đã đưa nước Mỹ thành một khối đoàn kết siêu cường.

Lịch sử cũng cho ta thấy hình ảnh của nước Ðức với một quá khứ hùng mạnh, nhà độc tài Hitler tàn bạo không thua Tần thỉ Hoàng Trung quốc, một đại cường quốc đại bại sau thế chiến thứ hai bị chia đôi bằng bức tường Bá linh. Thế mà họ đã vượt trên mọi đố kỵ thống nhất đất nước, phá hủy tường Bá linh năm 1989, giúp nhau xây dựng tiến bộ, hàn gắn vết thương chiến tranh.

Truyền thống của dân tộc ta: «Thương người như thể thương thân».

«Nhiễu điều phủ lấy giá gương,Người dân một nước phải thương nhau cùng. » cũng được thể hiện từ ngàn xưa.

Hình ảnh của nước Ðức còn rành rành đó, gương sáng rạng ngời của nhà ái quốc Abraham Licohn thống nhất hàn gắn Bắc Nam Mỹ không đổ máu mất tình đoàn kết, vinh nhục giữa thắng thua. Hành động yêu nước cao trọng nầy đáng được truyền tụng đề cao noi gương.

Việt nam ta với di sản truyền thống của dân tộc hiếu hòa nhân ái, kinh nghiệm máu xương chống ngoai xâm của chiến sĩ anh em hai bờ chiến tuyến hy sinh vì quê hương, cần nhận thức điều đó, biết xóa bỏ thù hận thắng thua để cùng nhau xây dựng lại đất nước đã quá khổ đau vì chiến tranh vươn lên.

Cố Giáo sư Nguyễn ngọc Huy đã viết vinh danh những chiến sĩ không chiến tuyến nằm xuống vì tổ quốc quê hương:

Họ là những anh hùng không tên tuổi
Trong loạn ly như giữa lúc thanh bình.
Bền một lòng can đảm chí hy sinh
Dâng đất nước cả một đời trong sạch.
Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách
Tuy bảng vàng bia đá chẳng đề tên,
Tuy mồ hoang xiêu lạc dưới trời quên
Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật.
Nhưng máu họ đã len vào lòng đất
Thịt cùng xương trộn lẫn với non sông.
Và anh hồn chung với tấm tình trung
Ðã hòa hợp làm linh hồn giống Việt .


Trần Thành Mỹ


Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 15/Apr/2022 lúc 8:00am
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 27/Jul/2022 lúc 3:48pm
THA HƯƠNG NGỘ CỐ TRI

Vehicle%20license%20plates%20of%20the%20world%20|%20Page%2014%20|%20SkyscraperCity

Kỷ niệm ngày viếng thăm hội ngộ với hai Chị Trần Thu Ba và Trịnh Ngọc Tuyết, nguyên giáo sư trường Trung học Gò công.
Chiếc xe mang bảng Pháp chầm chậm ngừng trước cửa. Nhìn qua cửa kính ngăn ánh sáng và tầm nhìn bằng chiếc màn the xếp thành nhiều “plis” dọc, tôi hy vọng là khách tìm dễ dàng được nhà ở xứ Bĩ láng giềng tuy gần mà xa nầy. Chỉ cách thủ đô Bruxelles độ chừng 100km, vì nói tiếng Hòa lan, nên ai cũng tưởng chừng như vùng “khỉ ho cò gáy”, xa mú tí tè, dân còn bộ lạc...
Kia rồi, dáng dấp của quê hương rõ nét, tim tôi lâng lâng, trí óc mường tượng dấu móc kỷ niệm, tay rung rung mở chốt cửa như quay ngược thời gian ký ức.
Mấy mươi năm qua nay mới có dịp trùng phùng trên đất khách nhờ các đấng lang quân, chưa bao giờ gặp gỡ, thế mà nhìn qua cứ tưởng đã có lần quen. Tay bắt mặt mừng, trống ngực đánh phèn la như hồi xưa đàng trai lần đầu xem mắt. Tóc ai cũng đã điểm sương, hoa râm nhiều ít, thế mà nụ cười tươi vẫn còn giữ vẹn thuở nào. Mình trước kia đã bệ vệ mập tròn, các chị bạn ít nhiều cũng quyết không thua phát tướng.
Thời gian như lắng đọng, gặp nhau một phút, dĩ vãng gợi bao năm. Nhưng vốn tha hương nên không ai nhắc chi đến chuyện cũ xa xưa cũng như chuyện gia đình rườm rà chưa cần thiết. Câu chuyện loanh quanh hiện tại, dòn tan bằng tiếng mẹ điểm đệm thêm bằng tiếng ngoại thật kỳ thú vui tai.
Đây là ba cựu nhà giáo Pháp văn thế mà xả xú báp toàn mùi nước mắm nhỉ. Những tiếng lóng, câu chuyện trào lộng dí dỏm, cười ra nước mắt sau ngày 30-04-75 được nêu ra như pháo nổ.
Thói thường các pháp sư chỉ quen bắt ấn, niệm thần chú bằng tiếng Phạn tiếng Miên, hô phong hoán võ, phất trần trừ tà, đoán việc âm dương, vẽ bùa đuổi ma yểm quỉ, các Pháp sư nầy cũng dốc hết bao thành công lực, hồ lô bùa phép sử dụng lối chơi chữ, cách nói lái đa dụng, độc đáo tuyệt vời để bồi dưỡng phong phú hoá tiềm năng trở về nguồn. Có chị còn áp dụng lối nói lái có một không hai nầy vào tiếng Pháp như là tiếng lóng, mật khẩu làm ông xả ngẩn ngơ, như “très chaud”( nóng quá, nóng hổi) nói lái ra là “”trop cher” (đắc quá, giá mắc quá ).

Cây%20Mai%20Chiếu%20Thủy%20-%20Hoàng%20Long%20Garden%20-%20Giống%20cây%20trồng%20cây%20ăn%20trái

Chẳng những được nghe được nói mà còn tìm lại được thú vui quen thuộc truyền thống của dân mình. Người Việt ta ai cũng muốn “ sống có nhà”..., nhà thì có vườn. Rộng thì trồng rau, cây ăn trái mận xoài, đu đủ, táo, chuối cây lôm chôm cây dâu miền dưới,...thêm bồn Bát tiên bạch mai chiếu thủy, mai vàng hay hàng chùm nụm, bông giấy đủ màu uốn tỉa thành hình rồng phượng... tùy theo tài khéo léo của chủ nhân. Hẹp thì biến thành vườn thu gọn, loại mini, bonsai, tạp lục, tả bín lù.
Nhớ lại bài :
“Con gà cục tác lá chanh,
Con lợn ủn ỉn mua hành cho tôi.
Con chó khóc đứng khóc ngồi,
Mẹ ơi đi chợ mua tôi đồng riềng”.
mới thấy cách nấu nướng của ta cũng cầu kỳ, tinh luyện, gia vị nào món nấy đòi hỏi lắm công phu, kỷ thuật, mỹ thuật, sáng tạo, khéo tay. Do đó để có món ăn quen thuộc hợp khẩu vị dân mình, đi ở đâu cũng cần có vườn rau quê hương.
“ Thò tay bức một ngọn ngò,
Thương em đứt ruột giả đò ngó lơ”.

Kinh%20nghiệm%20trồng%20và%20chăm%20sóc%20Rau%20Mùi%20trong%20vườn
_
“ Ngò rí đây à, sao mà thơm quá, khác hẳn ngò ở bên đây... hăng hắc thế nào” ! chị bạn vừa reo vang vừa vuốt nhẹ lá ngò mảnh khảnh, thân cây khoe hoa trắng nhỏ, cành đơm trái như hạt tiêu xanh đậm.
Công%20dụng%20của%20rau%20diếp%20cá%20-%20Thầy%20Thuốc%20Việt%20Nam

Nhìn xuống chân sợ dẩm phải đám rau vấp cá mọc tàng lang bên bờ mương, thứ rau mà các vị hòa thượng thường kiêng, mùi tanh tanh, beo béo đặc biệt trộn làm nham cua, thit heo luộc thái chỉ, chua chua ngòn ngọt nhậu với bia hay rượu đế quên đời.

Trồng%20rau%20cải%20thủy%20canh%20tại%20nhà%20-%20những%20điều%20cần%20lưu%20ý%20-%20HACHI%20-%20Nông%20%20Nghiệp%20Thông%20Minh

Bên liếp cải bẹ trắng, bẹ xanh, cải ngọt mượt mà đơm ngồng vươn cao khoe nụ, lú nhú khóm húng lủi lá tròn gờn gợn sóng, húng cây
lá nhọn vững chải sum suê làm phát thèm bánh xèo chiên bằng chảo gang dòn béo, chấm nước mắm ớt chua cay đúng như câu ‘‘tay làm hàm nhai’’ hay bài thơ phổ nhạc ‘‘tôi đem quê hương tôi vào lòng’’ nhớ nhớ biết chừng nào !
“ Gió đưa cây cải về trời,
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay.”
Rau%20răm%20trị%20nhiều%20bệnh

Rau răm mùi vị cay cay như quế không thể thiếu khi ăn hột vịt lộn vịt giữa chấm muối tiêu chanh. Tần dầy lá thay đở rau om (rau ngổ), ngò gai nơi xứ lạ biến nồi canh chua thơm phức, đậm mùi.
Khám%20phá%20những%20công%20dụng%20tuyệt%20vời%20của%20lá%20tía%20tô%20với%20sức%20khỏe

Tía tô lá nham nhám hai mặt hai màu xanh tím, húng quế thơm nồng mấy ai quên bên tô phở béo bốc hơi.
Nhìn rau thôi đã nhớ món ăn liên hệ không phải chỉ bằng ký ức mà thường còn đánh mạnh vào ngủ quan, mắt nhìn màu sắc, hình thù, mũỉ ngửi hơi mùi, miệng nhai nếm thử tài đầu bếp, tay sò mó xem tình hình ấm lạnh, tai lắng nghe âm thanh phân loại món ăn.
Thật ra “Ăn để sống” nhưng có lắm lúc
„ Miếng ăn là miếng tồi tàn,
Mất ăn một miếng lộn gan lên đầu !”

Sáng%20tạo%20xanh:%20Thiết%20kế%20vườn%20trồng%20rau%20sạch%20tại%20nhà%20|%20Thiết%20kế%20vườn%20rau,%20Vườn%20%20rau,%20Trồng%20rau

Người ngoại quốc cũng nhận thấy vườn Việt ta hơi lạ, có thứ rau mà họ nghĩ hoa trái chỉ dùng làm kiểng để trang trí trong nhà. Những liếp rau dền tím đỏ cao ngồng nghềnh với hoa như chổi lông gà hay bông mồng gà chưng trong ngày Tết, cụm hẹ ngẩng đầu khoe những chiếc dù xanh li ti hoa trắng nhỏ gợi nhớ đến cuộn gỏi cuốn tròn dài chấm với tương ớt...phát thèm.
MÓN%20NGON%20VỊ%20THUỐC:%20CẢI%20CÚC%20-%20TẦN%20Ô%20-%20YouTube

Rau tần ô còn gọi là cải cúc rực vàng trong nắng sớm, mà theo ông bà ta ăn vào bổ cả tì, can, phế, thận, nấu canh sôi đập cái trứng bỏ vào, lòng đỏ còn nguyên như mặt trăng bao quanh hào quang mây trắng.
 CHUYỆN%20LẠ:%20Hành%20ra%20hoa…%20biến%20đổi%20khí%20hậu
Hành thì là làm giảm mùi tanh của cá, chững chạc như lính hầu mặc áo có tưa ren mang lộng vàng vinh qui.
Trồng%20bầu%20trong%20thùng%20xốp%20đơn%20giản%20–%20cách%20chăm%20và%20lưu%20ý

Giàn bầu rợp lá tròn to giương cao ngọn, tua tủa râu xoắn ốc bên hoa đực vàng rực rỡ, nặng trĩu quả vỏ xanh điểm sọc trắng như chiếc bình cổ thon treo lủng lẳng trong tranh.
Thật sự món ăn ta món nào ướp gia vị riêng của món ấy, thịt cần hành, gà gừng, bò tỏi, chó riềng.
Rau quả là hương thơm thoang thoảng của đất trời mà cũng là nước hoa thuần tinh quyện mùi da thịt, chất xúc tác hạnh thông huyết quản, điều hòa nhịp thở, kích thích mạch tim.
Mấy giờ bên nhau trôi nhanh như chớp. Đã đến lúc chia tay hẹn ngày tái ngộ để có dịp học hỏi đổi trao kinh nghiệm, thông báo tình hình duy trì phát triển vườn nhà hầu luôn nhớ trở về nguồn.
Hình ảnh quê hương ẩn tàng cô đọng trong lá rau đầy mùi vị như sắc thái của cuộc đời. Không khác chi chiếc đủa thần, vòng quạt phép mầu, rau phong phú hóa màu sắc, tạo hương thêm vị, tô đậm tình người, nhắc gợi tập tục, cội nguồn dân tộc.
Nhìn vườn rau mà nhớ thương quê hương sâu sắc, gặp lại bạn bè nhớ bọc trứng nở trăm con !
Trần Thành Mỹ
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 28/Jul/2022 lúc 10:41pm
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22121
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 30/Jul/2022 lúc 9:13am
2184%20Sóng%20Vỗ%20Ven%20GànhHYen
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 201 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.330 seconds.