Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Tiếu Lâm
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tiếu Lâm
Message Icon Chủ đề: CƯỜI ! Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 16 phần sau >>
Người gởi Nội dung
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 28/Dec/2013 lúc 10:16pm


HIỀN QUÁ HOÁ NGU

Trên một chuyến tàu đêm...trong một toa chỉ có hai người : một đàn ông và một đàn bà. Họ còn phải đi rất xa nữa. Họ làm quen với nhau và để giết thời, họ nói chuyện phiếm ... Gần cuối cuộc hành trình, người đàn bà kể một chuyện :

“Một hôm, nhà vua quyết định đi săn. Ông gọi người hầu thân cận vào, dặn phải trông coi công chúa cẩn thận và phải thực hiện mọi mong muốn của công chúa, nếu không sẽ bị chém đầu.

Đêm đó, công chúa gọi người hầu vào phòng ngủ. 
Người hầu bước vào phòng.Công chúa trần truồng nằm trên giường nói: 
- Ta đang rất lạnh! 
Người hầu tìm thấy cái mền trong phòng ,đắp cho công chúa rồi lui ra . 
Đêm hôm sau, cũng vẫn tình huống như đêm trước, chỉ có điều là trong phòng không có cái mền nào cả . Người hầu giật ngay cái rèm treo ở cửa sổ xuống, đắp cho công chúa rồi lui ra . 
Đêm thứ ba ...cũng trong tình huống như hai đêm trước .. lần này chăn không có mà rèm cũng không, buộc lòng người hầu phải cởi áo của mình ra đắp cho công chúa ..rồi cũng lui ra.
Nhà vua đi săn trở về. Ngài cho gọi cả công chúa lẫn người hầu đến hỏi: 
- Nào, người hầu của ta, ngươi hãy cho ta biết ngươi đã thực hiện các nghĩa vụ của ngươi ra sao? 
- Muôn tâu bệ hạ, thần đã thực hiện mọi mong muốn của công chúa rồi ạ. 
- Thế còn con, con có thể nói gì, công chúa? 
- Hắn ta chẳng thực hiện một mong muốn nào của con cả! 
- Thế thì, ngươi hãy chuẩn bị, sáng mai, ta sẽ cho đao phủ chặt đầu ngươi. 
Người hầu trung thực tìm đến nhà thông thái, kể lể sự tình và mong ông giải thích cho tại sao công chúa lại nói vậy.
Nhà thông thái chỉ tay vào đống cỏ khô và nói: 
- Ngươi có thấy đống cỏ khô kia không? Hãy đến đó và ăn đi! 
- Vì sao? 
- Vì ngươi là ...con bò!”

Chuyện kể đến đây, cả hai cùng phá lên cười vì người hầu ngu ngốc kia.
Rồi người phụ nữ phải xuống tàu…
Anh đàn ông giúp chị mang tất cả những cái túi và vali nặng ra khỏi tàu. 
Trước khi chia tay, chị đưa cho anh một ít tiền. 
Anh đàn ông liền nói: 
- Cô ơi, cô đùa sao? Đơn giản là tôi muốn giúp cô thôi mà! 
- Không. Anh không hiểu ý tôi. Tiền này để anh mua… ...cỏ khô !



ST


mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 07/Jan/2014 lúc 7:34pm





 
ĐIỆP VIÊN 00Thy




 
ĐÚNG LÀ NÓ !
Điệp viên 00Thấy thuộc Tổ Công An chuyên trách về tình báo phản gián tại Saigon nhận lệnh công tác: 
 
"Phải tìm cho được một điệp viên người nước ngoài của địch mới gửi vào đang âm thầm hoạt động trong thành phố của chúng ta. Nhận dạng tên điệp viên lạ - Người thuộc một trong các sắc tộc Á châu, nhìn bề ngoài y như VN, nói tiếng Việt như người Việt vậy... Chấm hết..." 

Điệp viên
00Thấy nhận chỉ thị than trời. Mẹ nó, thằng dog này nó nhìn y như VN nói tiếng Việt như người Việt đang hòa lẫn trong 8 triệu dân Saigon thi làm sao mà phân biệt để bắt nó đây? Tuy vậy với khả năng "nghiệp vụ cao" 00Thấy cũng cố gắng theo dõi và sàng lọc. Một bữa 00Thấy tất tả, hộc tốc chạy vào xin lệnh sếp: 

 
"Th trưởng, cho lnh bt nó ngay, em tìm được ri!"
Th trưởng hi "Làm sao cu biết là nó?" 
00Thy tr li: "Thưa th trưởng, my hôm nay em theo dõi thy thng này l lm. Nó đi Honda trên ph mà c h thy đèn đ, dù là ch đó chng có công an m gì hết, nó cũng c dng li đi cho đến đèn xanh mi chy... M nó, dân thành ph mình có thng nào "hăm" thế đâu? Không công an thì c "bùng" ch mc gì mà đ xe li vi đèn đ..." 
Th trưởng vn chưa tin lm, nói: "Thì cũng có người này người kia, biết đâu anh đy ch vì mun lưu thông nghiêm lut mà thôi..." 
00Thy nói tiếp "Chưa hết th trưởng, khi vào quán nó gi thc ăn người ta đem ra cho nó là nó c luôn mm cám ơn... Ơn vi iếc cái con m gì. Mua thì bán ch gì mà cám ơn. Đã vy khi bước ra khi quán có đa bé chy đâm sm vào nó, nó chng nhng không kim tra xem có b thng bé móc túi hay không mà còn đ đa bé lên ri mm xin li... hi thăm thng bé có sao hay không? Vy mà không l sao được, cánh VN mình thi bây gi thì my tiếng cám ơn hay xin li nó đã thuc t "đ c" đâu còn ai xài na đâu".
 
Th trưởng vn chưa b thuyết phc lm... "Thì đi sng văn minh, cũng phi có người thc hin nếp sng văn hóa cao ch..." 
00Thy nói tiếp... "Còn chuyn này em k nt sếp nghe.. Em theo nó my hôm nay, em thy nó mun làm cái gì thì làm, chuyn ln chuyn nh gì nó cũng t quyết đnh và chu trách nhim ch chng ch... ý kiến lãnh đo như... chúng ta..." 
Th trưởng chưa nghe dt đã quát lên..."Thôi thôi! đúng nó ri... nó không trn trách nhim, chng ch ý kiến lãnh đo... thì thng này không th nào là.... phe mình được..."

Sưu tm



mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 11/Jan/2014 lúc 12:40am


Không cười mới lạ...

Hình%20ảnh




mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 10/Feb/2014 lúc 4:51am



DẶN DÒ


Người đàn bà thì thầm:
- Anh phải gắng nhớ hết những lời em dặn dò. Số tiền tháng này em gởi theo cho anh tiêu vặt. Đừng khư khư cái tật dành dụm như ngày xưa. Cứ tiêu pha thoải mái, chừng hết em lại gởi thêm cho. Nhân đây, em gởi thêm vài tờ báo cho anh đọc những lúc nhàn rỗi. Cái điện thoại di dộng đời mới này là quà tết của em. Mong anh sẽ thích. Còn nữa, phải gắng nghĩ ngơi điều độ để giữ gìn sức khỏe đừng quá vất vả nhé anh. À, con bé ở hôm trước em mướn về có phụ giúp được việc không? Em biết anh thui thủi một mình, không người chăm nom săn sóc cơm nước, không ai trò truyện sớm hôm, mà em thì lại chưa thể sống hẳn bên cạnh anh. Em cứ mãi sợ anh buồn. Nay em lại mướn thêm một đứa ở nữa cho nhà có thêm người ra người vào. Giờ đã có hai đứa nó, trẻ đẹp, giỏi giang, lại khéo chiều chuộng thay em lo lắng cho anh, em cũng yên lòng phần nào. Dạo này chắc anh vui nhiều nên ít về thăm em…

Người đàn bà ngồi trước ngọn lửa, vừa luyên thuyên nói, vừa liên tay đốt lia lịa xấp tiền đô, điện thoại di dộng, chồng báo cũ, và một con hầu xinh đẹp mua từ Phố Hàng Mã về.




mk
IP IP Logged
HongLan
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 12/Jan/2014
Đến từ: Switzerland
Thành viên: OffLine
Số bài: 170
Quote HongLan Replybullet Gởi ngày: 10/Feb/2014 lúc 4:33pm



Đố chị MyKieu nè:



Cà gì không có hột?
= Cà Rốt



Còn cà gì một hột ?
= Cà Na



Cà gì bốc khói ?
= Cà Rem



Cà gì khó nói ?
= Cà .. lăm !!!

LOL

IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 15/Feb/2014 lúc 3:18am



Cám ơn các câu đố vui của Hồng Lan. 
Nhờ Hồng Lan giải đáp MK mới biết, nếu không thì MK đành phải...đầu hàng !!
Tongue


SMS%20chuc%20mung%20valentine%202014



mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 15/Feb/2014 lúc 3:21am


VỢ CỦA TUI


Lái xe ra khỏi cổng nhà,
Vợ kêu giật ngược, diết da dặn rằng :
Một đừng mơ mộng thơ trăng,
Đụng xe, thi sĩ gẫy răng u đầu.

Hai đừng giữ ống nghe lâu,
Gái tơ õng ẹo ghẹo đầu dây kia.

Ba đừng ghé quán rượu bia,
Bốc men tơ tưởng nọ kia khó lường.

Bốn đừng mua báo dọc đường,
Bìa in hoa hậu soi gương liếc cười.
 
Năm đừng liến láo con ngươi,
Đồng nghiệp váy ngắn ẹo người đi qua.

Sáu đừng hoang phí thời gian,
Ngồi lâu trộm nghía cô hàng cà phê.

Bảy đừng thấy phở mà mê,
Ăn vào loét dạ, lại chê cơm nhà.
 
Tám đừng hò hát lang thang,
Tiếp viên ca sĩ giả ma hớp hồn.

Chín đừng dạo bước hoàng hôn,
Công viên hoa lá cô hồn rủ rê.

Mười đừng ghé rạp xi nê,
Ti vi nhà sẵn, lẹ về coi phim.

Rõ chưa, vợ hét đứng tim,
Đừng hòng tưởng bở như chim sổ lồng.
Mà này! Nhắc lại cho thông,
Nếu không, tui quyết nhốt ông ở nhà.

ST



mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 22/Feb/2014 lúc 11:12pm


HY SINH VÌ HẠNH PHÚC

Có 11 người, 10 đàn ông, 1 đàn bà đang bám trên thang dây của một máy bay cứu hộ.
Vì thang dây chỉ chịu được sức nặng của 10 người, nên 1 người phải hy sinh để cứu 10 người còn lại.
Đùn đẩy mãi, không ai chịu thả tay ra, người phụ buồn rầu liền nói :
- Tôi là người phụ nữ , chúa đã sinh ra tôi để giúp đỡ chia sẽ khó khăn hoạn nạn với các anh,
là người hy sinh vì hạnh phúc của người đàn ông. Tôi sẽ thả tay ra để các anh được sống.

Vừa dứt lời, 10 vị đàn ông vỗ tay sung sướng....



ĐÀN ÔNG CHẲNG CẦN ĐẾN PHỤ NỮ


Hai vợ chồng tranh luận,

bà vợ nói:
- Trong cuộc sống, người đàn bà cần phải có người đàn ông.Ngược lại, đàn ông không thể xa rời đàn bà.

Ông chồng hỏi :
- Tại sao đàn ông cần phải có đàn bà?

- Nếu trên thế giới nầy không có đan bà,thì ai khâu lại quần áo cho đàn ông?

- Nhưng nếu như trên thế giới không có đàn bà, thì đàn ông còn cần mặc quần áo làm gì ?


sưu tầm.

mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 24/Feb/2014 lúc 11:39am

Mời đọc vui


Vĩnh biệt Phây-búc !

 

 Thằng con trai 28 tuổi ế chỏng ế chơ của tôi một hôm bỗng tuyên bố giữa bữa cơm:
- Chủ nhật này con đưa bạn gái con về giới thiệu với ba mẹ được không?
Vợ tôi tròn mắt:
- Con? Có bạn gái?
Thằng khỉ làm bộ mặt nghiêm nghị:
- Mẹ làm gì vậy? Tại con chưa muốn thôi, chứ muốn là… 30 giây! Xếp hàng cả đống!
- Thì con cứ đưa về đi - tôi có ý kiến - Nhà mình thoải mái!
Vợ tôi lườm tôi:
- Thoải mái gì? Không phải ai muốn vô nhà này cũng được đâu! Bạn trước đã! Thấy được rồi mới muốn gì muốn nha!
Thằng con tôi cười hehe:
- Không phải được mà là quá được! Mẹ thấy là chịu liền cho coi! Công dung ngôn hạnh đầy!
- Nó tên gì? Mấy tuổi? Làm gì? - vợ tôi thăm dò.
- Dạ tên Trang, 24 tuổi, làm phòng kế toán cùng công ty với con.
- Vậy là tuổi con ngựa?
- Dạ.
Vợ tôi tính trong 10 giây:
- Dần với Ngọ… Nằm trong “tam hợp”. Cũng hợp với mẹ luôn. Được!
- Em thiệt tình! - tôi nhăn nhó - Giờ này mà cứ mê tín! Thử nó mê đứa nào “tứ hành xung” coi em có cản được không?
- Sao không? - vợ tôi trừng mắt - Không phải vụ tuổi nhưng phải có chuẩn đàng hoàng chứ! Nhà này không có chuyện con đặt đâu cha mẹ ngồi đó đâu!
Con tôi tỉnh bơ:
- Con bảo đảm mẹ thấy là chịu liền mà!
Đến lượt tôi sực nhớ:
- Con nói nó tên Trang?
- Dạ. Sao ba?
- Trời! Ba lo nhứt chuyện này, sao lại dính đúng luôn vậy?
- Gì vậy anh? - vợ tôi hỏi.
Tôi thở dài:
- Thì thằng con mình tên Nghĩa! Tên hai đứa gộp lại…
Con tôi ngoác miệng cười:
- Nghĩa Trang! Hehe! Tụi bạn con chọc rồi! Càng vui! Đích đến cuối cùng của mọi người mà!
Rồi nó nghiêm lại, chốt hạ:
- Vậy trưa chủ nhật nha ba mẹ! Trang sẽ đi chợ rồi tới đây sớm để phụ làm cơm với mẹ…
*
Mới chín giờ sáng chủ nhật, Trang chạy xe máy tới, phía trước vừa treo vừa chất mấy bịch hàng mới mua ở siêu thị. Tiêu chuẩn “công” và “dung” có vẻ đúng. Con nhỏ mặt mày dễ coi, sáng sủa, tướng tá gọn gàng, ăn mặc lịch sự. Đi chợ nhanh nhẹn thế kia, chắc là chuyện thường làm. Nó vui vẻ chào tôi và vợ tôi rồi ào ào xách đồ vào nhà và bất chợt… rú lên:
- Trời! Đẹp quá!
Thì ra đó là cái bình hoa vợ tôi lo đi mua cắm từ sáng sớm để trên bàn ăn để chuẩn bị tiếp khách đặc biệt. Trang móc ngay điện thoại, chụp hình lia lịa, rồi nhí nhoáy bấm tới bấm lui một lúc mới cười khì:
- Xong!
Nó bắt đầu bày biện các thứ vừa mua đầy mặt bàn trong bếp. Vợ tôi mon men tới gần, bị nó mời:
- Bác để con làm đi! Có gì thì anh Nghĩa phụ. Con làm hai món thôi, nhanh lắm! Bún chả giò, xúp mì ngôi sao nấu thịt bằm. Bảo đảm ngon, no!
- Để bác rửa rau cho? - vợ tôi rụt rè.
- Dạ không!
Sau lời tuyên bố chắc nịch, Trang nhào qua rửa rau. Nó vặn một chậu nước đầy, thảy rau vô và cứ vừa xả nước ào ào vừa kỳ cọ từng cọng rau. Tôi biết chắc bà vợ mình đang xót cho cái đồng hồ nước đang quay kim vèo vèo nhưng rất lạ là bà lại im ru, làm như đang bị khớp trước nàng dâu tương lai hậu hiện đại.
- Rửa rau dưới vòi nước đang chảy mới tốt nha bác! - Trang quay qua nói với vợ tôi, rồi mặc cho vòi nước chảy xối xả, nó lại móc điện thoại ra bấm bấm, vừa coi vừa chỉ đạo thằng con tôi làm này làm nọ, điều mà chưa bao giờ thằng khỉ làm cho mẹ.
Vợ tôi len lén đi tới nhìn vô cái điện thoại coi có gì trong đó. Trang cười:
- Con coi lại Gu-gồ chỉ làm chả giò cho chắc bác ơi!
Bữa ăn rồi cũng được dọn ra, bày biện đẹp mắt. Thằng Nghĩa mặt tươi rói xoa tay mời ba mẹ vào bàn. Vợ chồng tôi vừa cầm đũa thì Trang đưa tay cản lại:
- Hai bác chờ con xíu!
Nó lại cầm điện thoại chụp xạch xạch xạch, lại nhoay nhoáy bấm bấm một lúc. Vợ tôi không thể không thắc mắc:
- Con làm gì vậy?
- Dạ con pốt Phây-búc (*).
- Là cái gì?
- Dạ là mạng xã hội đó bác! Vui lắm! Con pốt cho các bạn biết con đang èn-choi trưa nay cho tụi nó thèm chơi. Đó, đó, tụi nó còm lia lịa rồi nè! - Trang đưa điện thoại qua cho Nghĩa coi. Thằng nhỏ vừa đọc vừa cười tủm tỉm.
- Hai bác lớn tuổi nên chơi Phây-búc cho đỡ buồn. Ngồi một chỗ trò chuyện, trao đổi thông tin, hình ảnh khắp thế giới với cùng lúc cả ngàn người bạn. Lại được thoải mái nói tâm trạng của mình, bình luận chuyện người khác, chém gió, chơi games, nghe nhạc, xem phim thoải mái… Cả gia đình, dòng họ ngồi một chỗ vẫn biết hết nhứt cử nhứt động của nhau. Anh Nghĩa! Sao anh không chỉ hai bác chơi Phây-búc vậy? - Trang cự Nghĩa.
- Sợ ba mẹ nói mất thời giờ! Ba mẹ hay la anh mỗi lần anh thức khuya để chat - Nghĩa nói.
- Trời, vậy mà còn không biết chỉ hai bác chơi! Ba má em cũng cự em, em chỉ xong là mỗi người ôm một cái điện thoại, hết la hehehe! Vui lắm hai bác ơi!
*
Bạn bè tôi cũng chơi Phây-búc lâu nay, có rủ tôi nhưng tôi giấu dốt, làm bộ chê là trò vớ vẩn, mất thì giờ. Sau buổi gặp Trang, thằng Nghĩa bắt đầu hướng dẫn tôi vào cuộc. Từng bước một, tôi dần dần bị cuốn hút vào trò chơi mới. Cũng động chút là chụp hình, pốt, ghi sì-ta-tớt, like, còm… cả ngày. Bạn bè đông dần, trong đó bạn ngoài đời càng ngày càng ít hơn bạn ảo. Các bạn ảo này mới là vui, vì chả quen biết gì, thậm chí cái tên cũng ảo, thí dụ Loài hoa bé dại, Ai thèm nhớ anh, Thiên thần mắc đọa, Cá mập chết đuối... Hầu hết không biết mặt mũi thế nào. Có người đưa con chim, bông hoa, cờ nước... làm ảnh đại diện. Kể cả họ có đưa ảnh chân dung thì cũng không có gì bảo đảm là thật. Bạn ảo thì khỏi úy kỵ, bình luận ào ào, khen chê chửi rủa vung vít. Nói chung dù là một thế giới ảo, Phây-búc đúng là vui ra phết, y lời con dâu tương lai đã nói, tha hồ tán dóc. Tôi còn thấy sở dĩ nó được thiên hạ khoái như điên vì còn là một phương tiện tự sướng vô địch về mặt tinh thần. Từ đó lúc nào tôi cũng kè kè cái điện thoại bên cạnh, đến mức đi ngủ cũng để một bên, thấy rung báo có tin là lại mở ra bấm bấm nhấn nhấn.
Vợ tôi nổi điên:
- Anh cười thằng Nghĩa con Trang rồi bây giờ còn lậm hơn tụi nó! Anh vừa phải thôi nha! Toàn trò chuyện với mấy đứa con gái thôi phải không?
- Con gái đâu mà con gái! - tôi chống chế.
- Hôm nọ anh nằm bấm, tôi nhìn thấy rồi! Toàn hình con gái! Mê quá há! Anh coi chừng tôi, lộn xộn tôi cho anh lên đường ngay tức khắc!
Khi vợ xưng “tôi” là biết có chuyện rồi! Tôi kêu trời:
- Không có đâu em ơi. Bạn ảo thôi, có gặp đâu! Chơi cho vui thôi mà! Em cũng chơi đi cho vui? Bạn của anh cũng là bạn của em - tôi đề nghị.
- Không! Tôi không có rảnh! Mà tưởng tôi ngu hả, mấy người tạo group riêng, có trời mới biết đang nói gì với nhau!
Tôi sửng sốt nhìn vợ. Sao nàng lại biết cả vụ này nữa trời? Vợ tôi như hiểu cái nhìn ấy, cười:
- Vợ anh không ngu đâu nha! Coi chừng đó! Bạn gái ảo thôi phải không? Nhất định không gặp phải không?
- Đúng rồi! Em tin anh đi! - Tôi nói chắc như bắp.
*
Bất ngờ có một cô gái với gương mặt đẹp như mơ và cái tên cũng quá thơ mộng - Giọt nắng bên thềm - xuất hiện xin làm bạn với tôi, cùng dòng nhắn tin: “Qua bạn bè, em rất thích những lời bình của anh. Xin anh cho em được làm bạn. Có thêm một người bạn tốt, cảm thông, chia sẻ, cuộc sống của mình sẽ nhẹ nhàng hơn”. Trời, hay như vậy làm sao tôi từ chối? Giọt nắng bên thềm tỏ ra là một cô gái rất thông minh, tinh tế, đặc biệt qua những câu chat riêng tỏ ra rất hiểu tôi. Em nói mới 30 nhưng đã một lần dang dở. Em nói mới chơi Phây nên rất ngại việc phơi bày rộng rãi cảm xúc riêng tư. Không hiểu sao em lại tin tôi và rất thích trò chuyện với tôi, nên xin được tạo group riêng hai người. Thấy không hại gì, tôi... nhận lời. Từ đó thỉnh thoảng tôi lại được xem những tâm trạng buồn vui của Giọt nắng , những tấm hình Giọt nắng thật đẹp trong những bộ quần áo thời trang, kể cả bikini gợi cảm trên bãi biển... Tôi bắt đầu chat thường xuyên với Giọt nắng , điều lạ là em chỉ chat vào ban ngày, lúc tôi đi làm. Em xin lỗi tôi, nói là ban đêm không tiện, sẽ giải thích với tôi sau. Càng ngày em càng tỏ ra có tình cảm với tôi, hôm nào em không lên Phây, tôi cũng thấy thiêu thiếu, nhơ nhớ.
Một hôm bất ngờ em nhắn: “Chắc em không chơi Phây nữa, hoặc sẽ bỏ group của mình và lock anh luôn. Em nghĩ đến anh nhiều quá! Mà anh thì đã có gia đình... Em rất ngại... ”. Tôi hốt hoảng: “Đừng em! Không sao đâu, không có chuyện gì đâu. Mình chỉ là bạn trên Phây thôi mà...”. “Nhưng em cứ nghĩ đến anh và muốn gặp anh. Em không thích chỉ làm bạn ảo của anh. Anh có cho em gặp không? Em muốn mời anh ăn sáng uống cà phê, từ nay mình sẽ trò chuyện ngoài đời thỏa thích với nhau...”.
Bạn nghĩ tôi có thể từ chối lời mời ấy được không?
Và tại quán cà phê Chiều tà thơ mộng, tôi đã gặp Giọt nắng bên thềm. Đó chính là... vợ tôi! Hix! Với sự hướng dẫn tích cực của cô dâu tương lai tuổi Ngọ, nàng đã sử dụng Phây-búc thành thạo và cho tôi một vố nhớ đời...
Vĩnh biệt Phây-búc!

 

Nguyễn Đông Thức


mk
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 13/Apr/2014 lúc 10:44am





Đố vui : Nghề gì ở Mítland ?



Trong một cuộc thi vấn đáp: "Hãy đoán đúng nghề..." , đến phần trả lời của thí sinh nọ thì Ban giám khảo hết sức bối rối. Thí dụ như sau:


Hỏi: Người nào miệng luôn gào thét, tay chỉ trỏ bắt người ta làm việc này việc kia?

Trả lời: Sếp công ty tôi! (Câu trả lời của Ban giám khảo là: Trọng tài đá banh).

Hỏi: Nghề gì mà công việc chính là đào bới khắp nơi?

Trả lời: Giao thông công chánh! (Câu trả lời : Nghề khảo cổ).

Hỏi: Nghề gì mà mỗi năm lại in sách có nội dung luôn được sửa chữa, so với những năm trước?

Trả lời: Ngành Giáo dục và Soạn Giáo Khoa! (Câu trả lời : Bưu điện và cuốn danh bạ điện thoại).

Hỏi: Nghề gì mà lừa hàng ngàn, hàng triệu người vẫn được họ vỗ tay?

Trả lời: Cầu thủ bán độ! (Câu trả lời : Nhà ảo thuật).

Và câu hỏi cuối cùng là: Nghề gì luôn luôn ở ngoài đường, nhìn ngang nhìn dọc, thỉnh thoảng lại có người dúi tiền vào tay, vào mũ...?

Mọi người hy vọng thí sinh sẽ đoán đúng là nghề hành khất, nhưng anh ta lại trả lời tỉnh queo: Cảnh sát giao thông!


Bậy bạ thiệt! He...he...he ...."


Cậu Út lượm được.




Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 13/Apr/2014 lúc 10:45am
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 16 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.156 seconds.