Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Tiếu Lâm
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tiếu Lâm
Message Icon Chủ đề: cười chút chơi ! Gởi trả lời Gởi bài mới
Người gởi Nội dung
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Chủ đề: cười chút chơi !
    Gởi ngày: 10/Nov/2009 lúc 10:46pm
 
 
cười chút chơi !
(lượm lặt)
 

 Bố ơi sao cá lại câm không nói được hả bố?
- Sao ngu thế ! Tao dìm mày xuống nước mày có còn nói được không?


Một ông than phiền với bạn:
- Đàn bà lạ thật ! Hằng ngày bôi son trát phấn vào mặt họ thì chả sao. Đêm qua tôi đi chơi về, mặt dính có tí môi son mà con vợ tôi làm ầm ĩ cả lên.


Sau khi từ giã ông chồng tại phòng thăm viếng nhà tù, bà vợ đi thẳng đến gặp người quản tù xin cho chồng làm việc nhẹ hơn.
Quản tù trả lời:
- Các tù nhân ở đây đều làm việc nhẹ là dán hộp giấy đấy chứ!
- Thế tại sao chồng tôi lại than đêm nào cũng phải thức khuya đào hầm?


- Sao? Dọn về nhà mới ở, cháu có thấy sướng không?
- Sướng lắm Ngoại à. Cháu có một phòng riêng nè. Em gái cháu cũng một có phòng riêng. Chỉ tội nghiệp cho bố cháu thôi.
- Sao vậy?
- Bố không có phòng riêng nên phải để quần áo ở phòng của cháu nhưng lại ngủ chung phòng với má.


Trời mùa Đông, buổi sáng hai vợ chồng ra xe đi làm. Ông chồng đề máy xe mấy lần, mà xe cứ ì ì lắc xầm xập và chẳng chịu nổ máy. Bà vợ ngồi cạnh thắc mắc:
- Sao cái xe mình hình như nó run thế?
Ông chồng trả lời:
- Bà này thật dở hơi!!! Trời tuyết lạnh, mình còn run nữa huống hồ gì xe nó ở ngoài trời suốt đêm, lại bị phủ đầy tuyết nữa!!!


- Anh xem áo em đã quá cũ đến nỗi hàng cúc cũng đã mòn.
- Ừ, mai anh sẽ mua cho em...
- Thích quá anh mua cho em cái áo mới?
- Không! Anh mua cho em bộ cúc mới.

- Con hãy lấy vợ đi! Vợ con nó sẽ san sẻ những nỗi phiền muộn và khó khăn của con.
- Nhưng con đâu có phiền muộn hay khó khăn gì đâu bố.
- Rồi sẽ có! Sau ngày cưới thôi.



Một ông than với bạn:
- Thằng con tôi nó dốt toán lắm chẳng bao giờ tìm được khoảng cách ngắn nhất giữa hai điểm, lớn lên chắc nó sẽ chọn nghề chạy taxi.



- Tại sao các vũ công ballet cứ phải nhón gót? Sao họ không mướn các cô cao ráo một chút?



Bà Helen vào gặp ông Thị trưởng xin xỏ:
- Xin ngài thương ban lệnh cho Cảnh sát thả chồng tôi ra.
- Chồng bà bị bắt về tội gì?
- Dạ tội ăn cắp bánh mì.
- Chồng bà là người thế nào? Đối xử với vợ con ra sao?
- Ổng ta là người hư đốn, mê cờ bạc và hay đánh đập vợ con.
- Thế tại sao bà lại xin thả ông ta ra?
- Dạ tại vì nhà hết bánh mì rồi.


Làm sao cho máy (xe) mau nóng là nỗi ưu tư nhất của các bác tài ở Canada, xứ lạnh. Đêm hay ngày lúc nào máy cũng lạnh



Một cụ già trước khi bước xuống máy bay, cầm tay viên phi công trưởng, nói:
- Lần sau ông đừng bật nút đèn "Cài giây an toàn" nữa nhé. Cứ mỗi lần ông bật đèn đó lên là máy bay nhồi lên nhồi xuống, mệt muốn chết.



- Bố ơi, súng bắn liên thanh và súng bắn phát một là sao hả bố?
- Khi tao nói là súng bắn phát một, còn khi mẹ mày nói là súng bắn liên thanh. Hiểu chưa? 

 
 
 
 
mk
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 02/Nov/2011 lúc 7:17pm
.
 

Dân ta vẫn có nhiều óc sáng tạo và khôi hài !!!
>
 


>
> Xe khách Thanh Hóa "Hôn nhau, 2 đứa đều đau"
>
>
> Xe bán tải Hà Nội: "Đừng anh! Mẹ mắng!"
>

>
> Taxi Thu Hương: "Cứ từ từ! Hà Nội không vội được đâu".
>
>
> Xe tải Hải Phòng: "Cứ từ từ! Cứ từ từ".
>
>
>
> "Ngầu" nhất là xe tải Nam Định, trên đường chạy vào Đà Nẵng. Gặp chiếc này gần trạm thu phí đầu TP. Quảng Trị: "Thương con thơ anh nắm chặt tay lái/ Nhớ mẹ hiền, anh đạp nhẹ chân ga/ Nếu thương em, anh đừng nên chơi gái/ Lỡ có bồ, anh đừng để có thai". Cười sặc sụa từ Quảng Trị vào Đà Nẵng...
>
>
> xe tự chế, biển... rất đẹp ở Thuận Thành (Bắc Ninh): "Nếu điều đó xảy ra, cả 2 ta đều khổ"
>
>

> Xe tải nặng: "Xê ra"
>
> Xe buýt Hải Dương: Cấm đủ thứ
>
>
> Taxi Hà Nội: "Đừng đẩy em. Để tự em đi"
>
>
> Xe khách Bắc Giang: "Tà tà. Kiếm cơm"
>
>
> Tay này mới: "Lái Mới, Xin Đại Xá"

Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 15/Apr/2013 lúc 12:19am


ĐỪNG TƯỞNG .....


 
Đừng tưởng cứ núi là cao
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu
Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên
Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm
Không nghe là điếc không trông là mù
Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang
Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây
 Đừng tưởng cứ uống là say
Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân
Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh
Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Cứ già là hết hồ đồ
Cứ trẻ là chẳng âu lo buồn phiền
Đừng tưởng cứ quyết là nên
Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Dưa vàng đừng tưởng đã chua
Sấm rền đừng tưởng sắp mưa ngập trời
Khi vui đừng tưởng chỉ cười
Lúc buồn đừng tưởng chỉ ngồi khóc than
 
*** *** *** *** ***
 

Đừng tưởng cứ nốc là say
Cứ hứa là thật, cứ tay là cầm
Đừng tưởng cứ giặc - ngoại xâm
Cứ bè là bạn, cứ dân là lành
Đừng tưởng cứ trời là xanh
Cứ đất và nước là thành quê hương
*** *** *** *** ***
 
Đừng tưởng cứ lớn là khôn
Cứ bé là dại, cứ hôn... là chồng
Đừng tưởng chẳng có thì không
Chẳng trai thì gái, chẳng ông thì bà
Đừng tưởng chẳng gần thì xa
Chẳng ta thì địch, chẳng ma thì người
Đừng tưởng chẳng khóc thì cười
Chẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì đi
Đừng tưởng sau nhất là nhì
Gần quan là tướng, gần suy là hèn
Đừng tưởng cứ sáng là đèn
Cứ đỏ là chín, cứ đen là thường
Đừng tưởng cứ đẹp là thương
Cứ xấu là ghét, cứ vương là tình
Đừng tưởng cứ ghế là vinh
Cứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền
Đừng tưởng cứ cố là lên
Cứ lỳ là chắc, cứ bên là gần
Đừng tưởng cứ đều là cân
Cứ đông là đủ, cứ ân là nhờ
Đừng tưởng cứ vần là thơ
Cứ âm là nhạc, cứ tờ là tranh
Đừng tưởng cứ vội thì nhanh
Cứ tranh là được, cứ giành thì hơn
Đừng tưởng giàu hết cô đơn
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
 
*** *** *** *** ***
 

Đừng tưởng cứ bến là neo
Cứ suối là lội, cứ đèo là qua
Đừng tưởng chồng mẹ là cha
Cứ khóc là khổ cứ la là phiền
Đừng tưởng cứ hét là điên
Cứ làm là sẽ có tiền đến ngay
Đừng tưởng cứ rượu là say
Cứ gió là sẽ tung bay cánh diều
Đừng tưởng tỏ tình là yêu
Cứ thơ ngọt nhạt là chiều tương tư
*** *** *** *** ***
 
Đừng tưởng đi là sẽ chơi
Lang thang dạo phố vào nơi hư người
Đừng tưởng vui thì sẽ cười
Đôi hàng nước mắt lệ rơi đầm đìa
Đừng tưởng cứ mực là bia
Bút sa gà chết nhân chia cộng trừ...
Đừng tưởng cứ gió là mưa
Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve
Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn...
Đừng tưởng thu là lá tuôn
Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu.
Đừng tưởng cứ thích là yêu
Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay
Đừng tưởng tình chẳng lung lay
Chỉ một giấc ngủ, chẳng may ... có bầu.
Đừng tưởng cứ cầu là hên,
Nhiều khi gặp hạn, ngồi rên một mình.
Đừng tưởng vua là anh minh,
Nhiều thằng khốn nạn, dân tình lầm than.
Đừng tưởng tìm bạn tri âm,
Là sẽ có kẻ mạn đàm suốt đêm.
Đừng tưởng đời mãi êm đềm,
Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần,
Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.
Đừng tưởng trong lưỡi có đường
Nói lời ngon ngọt mười phương chết người

Đừng tưởng cứ chọc là cười
Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao
Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay
Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần
Đừng tưởng cứ quỳnh là thơm
Nhìn đi nhìn lại hóa ra cúc quỳ
Đừng tưởng mưa gió ầm ì
Ngày thì đã hết trời dần về đêm
Đừng tưởng nắng gió êm đềm
Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng
Đừng tưởng góp sức là chung
Chỉ là lợi dụng lòng tin của người
Đừng tưởng cứ tiến là lên
Cứ lui là xuống, cứ yên là mằn
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng
Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu
Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nước là trong
Cứ than là hắc, cứ sao là vàng
Đừng tưởng cứ củi là than
Cứ quan là có, cứ dân là nghèo
Đừng tưởng cứ khúc là eo
Cứ lúc là mạc, cứ sang là giầu
Đừng tưởng cứ thế là khôn!
Nhiều thằng khốn nạn còn hơn cả mình
Đừng tưởng lời nói là tiền
Có khi là những oán hận chưa tan
Đừng tưởng dưới đất có vàng
Vàng đâu chả thấy phí tan cuộc đời
*** *** *** *** ***
 
 
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn
Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đừng tưởng quan chức là rồng,
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.
Đời người lục thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên.


(SƯU TẦM)




mk
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 16/Apr/2013 lúc 12:15pm
 
 
BÀI HỌC CHÍNH TRỊ cụ thể
 
Cậu bé nhờ bố giải thích rõ các từ chính trị và hệ thống hành chính nhà nước vừa học ở lớp.
Ông bố là một Bí Thư Huyện Ủy, nói:   
       
"Con hãy nhìn vào gia đình mình đây là một điển hình. Trong nhà nầy :
Bố là người lảnh đạo cao nhất, là bí thư của nhà này, vậy bố là Đảng.
 
Mẹ quản lý số tiền thu vào nên mẹ là Nhà nước. 
 
Con được cha mẹ chăm lo đời sống hàng ngày  nên con là Nhân dân.
 
Chị ôsin (đầy tớ) nhà ta dĩ nhiên là Giai cấp lao động, là giai cấp trung thành với Đảng,
 
Còn cậu em còn quấn tã của con sẽ là Tương lai đất nước.
 
Con hiểu chưa?" Cậu bé hiểu mập mờ nhưng không hỏi thêm và lăn ra ngủ.   
   
       Nửa đêm cậu bé tỉnh dậy
- phần vì đói
- phần vì cậu em đã ị ra tã lót và khóc.
Cậu đi đến phòng ngủ bố mẹ, gõ cửa nhưng mẹ ngủ rất say nên không nghe tiếng.
Cậu bèn đi đến phòng chị ôsin thì nhìn thấy bố đang ì xèo vật nhau với chị ta  trên giường.
Cả hai đều rất "bận rộn" nên cũng không nghe thấy tiếng gõ cửa của cậu ta.
Cậu chán nản đi về phòng và ngủ tiếp.
       Sáng hôm sau trong lúc ăn sáng ông bố hỏi con trai xem cậu ta đã hiểu các từ mình đã giảng hôm qua chưa.

 Cậu bé trả lời: 
"Vâng, bây giờ con đã hiểu rồi.
Đảng thì đè đầu cưỡi cổ , tước đoạt hết quần áo Giai cấp lao động,
trong khi Nhà nước ngủ say như chết.
Nhân dân thì đói nhưng không biết kêu la với ai ,
còn Tương lai đất nước thì chèm nhẹp thúi hoắc!"
 
 
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.141 seconds.