Bài mới Thành viên Lịch Tìm kiếm Hỏi/Đáp | |
Ghi danh Đăng nhập |
Âm nhạc | |
Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Văn Học - Nghệ thuật :Âm nhạc |
Chủ đề: NHẠC VIỆT | |
<< phần trước Trang of 19 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung |
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 18/Aug/2010 lúc 12:18am |
Bông hồng cài áo
Ý niệm về mẹ thường không thể tách rời ý niệm về tình thương. Mà tình thương là một chất liệu ngọt ngào, êm dịu và cố nhiên là ngon lành. Con trẻ thiếu tình thương thì không lớn lên được. Người lớn thiếu tình thương thì cũng không "lớn" lên được. Cằn cỗi héo mòn.
Ngày mẹ tôi mất, tôi viết trong nhật ký: Tai nạn lớn nhất đã xẩy ra cho tôi rồi! Lớn đến mấy mà mất mẹ thì cũng như không lớn, cũng cảm thấy bơ vơ, lạc lõng, cũng không hơn gì trẻ mồ côi. Những bài hát, bài thơ ca tụng tình mẹ bài nào cũng dễ, cũng hay. Người viết dù không có tài ba, cũng có rung cảm chân thành; người hát ca, trừ là kẻ không có mẹ ngay từ thuở chưa có ý niệm, ai cũng cảm động khi nghe nói đến tình mẹ. Những bài hát ca ngợi tình mẹ đâu cũng có, thời nào cũng có. Bài thơ mất mẹ mà tôi thích nhất, từ hồi nhỏ, là một bài thơ rất giản dị. Mẹ đang còn sống, nhưng mỗi khi đọc bài thơ ấy thì sợ sệt, lo âu.... sợ sệt lo âu một cái gì còn xa, chưa đến, nhưng chưa chắc chắn phải đến : Năm xưa tôi còn nhỏ
Một bầu trời thương yêu dịu ngọt, lâu quá mình đã bơi lội trong đó, sung sướng mà không hay, để hôm nay bừng tỉnh thì thấy đã mất rồi. Người nhà quê Việt nam không ưa cách nói cao kỳ. Nói rằng bà mẹ già là kho tàng của yêu thương, của hạnh phúc thì cũng đã là cao kỳ rồi. Nói mẹ già là một thứ chuối, một thứ xôi, một thứ đường ngọt dịu, người dân quê đã diễn tả được tình mẹ một cách vừa giản dị vừa đúng mức: Mẹ già như chuối ba hương Ngon biết bao! Những lúc miệng vừa đắng vừa nhạt sau một cơn sốt, những lúc như thế thì không có món ăn gì có thể gợi được khẩu vị của ta. Chỉ khi nào mẹ đến, kéo chăn đắp lên ngực cho ta, đặt bàn tay (Bàn tay ? hay là tơ trời đâu la miên ?) trên trán nóng ta và than thở "khổ chưa, con tôi ", ta mới cảm thấy đầy đủ, ấm áp, thấm nhuần chất ngọt của tình mẹ, ngọt thơm như chuối ba hương, dịu như xôi nếp một, và đậm đà lịm cả cổ họng như đường mía lau. Tình mẹ thì trường cửu, bất tuyệt; như chuối ba hương, đường mía lau, xôi nếp một ấy không bao giờ cùng tận. Công cha như núi Thái sơn, Mẹ là một dòng suối, một kho tàng vô tận, vậy mà lắm lúc ta không biết, để lãng phí một cách oan uổng. Mẹ là một món qùa lớn nhất mà cuộc đời tặng cho ta, những kẻ đã và đang có mẹ. Đừng có đợi đến khi mẹ chết rồi mới nói: "trời ơi, tôi sống bên mẹ suốt mấy mươi năm trời mà chưa có lúc nào nhìn kỹ được mặt mẹ!". Lúc nào cũng chỉ nhìn thoáng qua. Trao đổi vài câu ngắn ngủi. Xin tiền ăn quà. Đòi hỏi mọi chuyện. Ôm mẹ mà ngủ cho ấm. Giận dỗi. Hờn lẫy. Gây bao nhiêu chuyện rắc rối cho mẹ phải lo lắng, ốm mòn, thức khuya dậy sớm vì con. Chết sớm cũng vì con. Để mẹ phải suốt đời bếp núc, vá may, giặt rửa, dọn dẹp. Và để mình bận rộn suốt đời lên xuống ra vào lợi danh. Mẹ không có thì giờ nhìn kỹ con. Và con không có thì giờ nhìn kỹ mẹ. Để khi mẹ mất mình có cảm nghĩ: "Thật như là mình chưa bao giờ có ý thức rằng mình có mẹ!" ... ... Đó là điệp khúc tôi muốn ca hát cho anh nghe hôm nay. Và anh hãy ca, chị hãy ca cho cuộc đời đừng chìm trong vô tâm, quên lãng. Đóa hoa mầu hồng tôi cài trên áo anh rồi đó. Anh hãy sung sướng đi. XIN MỜI NGHE " BÔNG HỒNG CÀI ÁO"
Bông hồng cài áo
Sáng tác : Phạm Thế Mỹ
Trình bày : Khánh Ly
Một bông Hồng cho em
Một bông Hồng cho anh Và một bông Hồng cho những ai Cho những ai đang còn Mẹ Đang còn Mẹ để lòng vui sướng hơn Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi Như đóa hoa không mặt trời Như trẻ thơ không nụ cười ngỡ đời mình không lớn khôn thêm Như bầu trời thiếu ánh sao đêm Vào Nhịp Thanh Thoát Mẹ, Mẹ là giòng suối dịu hiền Mẹ, Mẹ là bài hát thần tiên Là bóng mát trên cao Là mắt sáng trăng sao Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối Mẹ, Mẹ là lọn mía ngọt ngào http://music.yeucahat.com/song/overseas/640-Bong-Hong-Cai-Ao~Khanh-Ly.html Mẹ, Mẹ là nải chuối buồng cau Là tiếng dế đêm thâu Là nắng ấm nương dâu Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời Rồi một chiều nào đó anh về nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu Rồi nói, nói với Mẹ rằng "Mẹ ơi, Mẹ ơi, Mẹ có biết hay không ?" -Biết gì ? "Biết là, biết là con thương Mẹ không ?" Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em Thì xin anh, thì xin em Hãy cùng tôi vui sướng đi. |
|
|
|
IP Logged | |
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 24/Aug/2010 lúc 10:34am |
Hoa cầu vườn trầu
Giữa chốn thị thành tập nập, có bao giờ bạn tư lự nhớ về sự yên ả của một miền quê, chạnh nhớ cái ngái ngái của làn khói bếp, hương thoảng bay của giàn thiên lí nơi quê nhà, thậm chí chỉ là mùi hơi đất bốc lên sau một cơn mưa rào. Đôi khi cuộc sống quá bận rộn, nhịp sống quá nhanh khiến chúng ta không còn thời gian “tản mạn, ngẫm nghĩ” những việc có vẻ “vô bổ” như trên. Tôi có cảm giác càng lúc mình càng giống một cái máy, càng lúc càng rập khuôn. Mỗi ngày đã có một thời khoá biểu sẵn, cứ thế mà thực hiện, việc ai nấy làm, chẳng có lí do gì phải bận tâm đến những chuyện xung quanh. Kể cả trong tình yêu cũng được tuân theo những sắc màu hiện đại.
Sáng nay, một người quen của mẹ ở quê lên chơi, tôi chỉ kịp gật đầu chào rồi dắt xe đi làm cho kịp giờ. Chiều từ cơ quan về tôi lại tiếp tục đến lớp ngoại ngữ. Tối về đến nhà thì vị khách kia đã đi ngủ. Vào bếp tôi thấy một cái giỏ nan, bên trong là một ít gạo và mấy quả cam. Chắc là quà quê. Sáng sớm hôm sau vừa mở mắt ra tôi đã nghe thấy tiếng chổi sột soạt – bác khách quê dậy sớm quét sân, chắc lạ nhà không ngủ được nên dậy sớm. Xuống bếp, tôi thấy mẹ đang lục đục vo gạo nấu cơm… Tôi thắc mắc, sao hôm nay mọi người lại làm những việc này, đã có cô giúp việc rồi. Vả lại, nhà tôi có mấy khi ăn cơm sáng, mạnh ai nấy ăn rồi đi làm… mà thôi, cũng chẳng có gì phải suy nghĩ nhiều. Mẹ bảo, ở nhà ăn cơm rồi hãy đi làm. Sợ mẹ buồn nên tôi phải nán lại để dùng bữa cùng cả nhà. Lâu lắm tôi mới ngửi thấy mùi thơm của hạt gạo vừa nấu xong, món mắm chưng mà bạn mẹ mang dưới quê lên cho cũng ngon ghê. Mẹ còn pha cả trà xanh, rót cho cả nhà uống… mùi thơm của một ly trà nóng làm tôi muốn ngồi lại thêm chút nữa.
Bác bảo tôi: sao cứ vắng nhà suốt thế, làm gì mà cả ngày không về ăn cơm cùng nhà. Tôi chỉ biết trả lời, cuộc sống thành phố là thế bác ạ. Tôi chỉ vào mấy quả cau và mấy lá trầu trong góc bàn của mẹ mà hỏi: Bác cũng biết ăn trầu hả? Bác gõ đầu tôi mà bảo, đúng là người thành phố, tôi gả con nên đi mời phải mang theo cả cau và trầu chứ. Thì ra là vậy. Bác kể rất nhiều, trong đó có cả chuyện con gái bác và anh chàng cùng xóm yêu thầm nhau suốt 5 năm trời mới dám ngỏ lời. Tôi nghe mà lòng hơi nghi ngờ, thời buổi này mà vẫn còn những chuyện tình thế sao. Nhìn lại mình, bạn bè xung quanh, nghĩ về những cuộc tình chóng vánh… tôi chợt giật mình, lẽ nào... dây rung động của mình hỏng rồi sao. Tôi đã cùng mẹ về quê dự đám cưới ấy. Thật giản dị, không chu đáo, không sang trọng mà rất tự nhiên, đông đúc. Cả xóm đến phụ giúp, tiếng cười nói rộn ràng suốt từ đêm hôm trước. Tôi thấy thật ấm cúng, hạnh phúc trong cái tình quê chân chất, hiền hòa. XIN MỜI NGHE " HOA CAU VƯỜN TRẦU"
Hoa Cau Vườn Trầu
Tác giả: Nguyễn Tiến Trình bày : NSND Thu Hiền
Nhà anh có một vườn cau Nhà em có một vườn trầu Chiều chiều nhìn sang bên ấy Hoa cau bên này rụng trắng sân nhà em Anh lên đường mẹ xin nắm trầu nhuộm áo cho anh một lá trầu xanh thắm tình em chẳng phai màu Hoa cau rụng trắng sân nhà em Mà hương cau ngan ngát quanh vườn trầu Anh thương em rồi sao anh chẳng nói để hoa cau rụng trắng đêm trăng buồn Hoa cau rụng trắng sân nhà em Mà hương cau ngan ngát quanh vườn trầu Lá vẫn xanh tươi màu Xin ai đừng để lá trầu vàng ... |
|
|
|
IP Logged | |
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 28/Aug/2010 lúc 6:28pm |
Tình khúc chiều mưa
Trong đời, anh đã bao lần gặp mưa, có cơn mưa chợt đến chợt đi nhẹ như một cơn gió thoảng, có cơn mưa nặng nề dai dẳng làm sũng ướt cả lòng người, nhưng trong mọi cơn mưa anh đều thấy thật buồn. Bởi lẽ, những lúc lặng lẽ trong mưa, anh đều nhận thấy rằng hình ảnh của em vẫn còn nguyên trong anh, chẳng thể nào nhạt nhòa.
MỜI NGHE "TÌNH KHÚC CHIỀU MƯA"
Tình khúc chiều mưa
|
|
|
|
IP Logged | |
GòCông
Newbie Tham gia ngày: 01/Sep/2010 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 13 |
Gởi ngày: 04/Sep/2010 lúc 2:47am |
Tình Khúc Sao mà đọc mãi không thấy chán các bài viết của ranvuive. Chắc là tại những bài nhạc thật hay làm tăng thêm ý nghĩa của bài viết há? GC cũng xin được tham gia đăng nhạc thôi chứ không viết nổi rối. xin bái phục bái phục! Nhưng nếu như thế không biết có làm hỏng bố cục của cách póst bài của ranvuive không? nếu có thì xin thông báo để GC thay đổi nhé, Xin cảm ơn! Xin Mời Nghe Tình Khúc của Quốc Bảo Đức Tuấn hát Ngoài sân gió đang bay mù, lời em hát trong xa mù Một nơi chốn không tên người là chốn ta quay về Bài ca như sông vừa khơi lên cát bồi Mượn câu hát ta tan vào nhau nhé Rồi em cũng xa thôi mà, tình yêu cũng quên thôi mà Chờ nhau mãi câu kinh nhàu và tiếng ca thay màu Tình ta mất chẳng tiếc một thân đôi ghì xiết Cũng mềm thôi riêng tim thì mòn Sẽ yêu thêm hay chia lìa Nếu vui xin thêm ngày nữa Tùy em đấy sẽ yêu lại là yêu đấy sống vơi đầy Vì ta hết đam mê rồi, và hết vô tư rồi Nào em hát thật tinh bài ca mới nhẹ hơn Có lời vui cho ta bùi ngùi Chỉnh sửa lại bởi GòCông - 04/Sep/2010 lúc 3:00am |
|
IP Logged | |
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 04/Sep/2010 lúc 10:36am |
Đầu tiên xin cho ranvuive đính chính lại chút xíu, các bài viết kèm theo bài nhạc là do ranvuive sưu tầm chứ không phải do ranvuive viết. ranvuive rất cảm ơn GòCông đã tham gia vào trang NHẠC VIỆT. Sự góp sức của GòCông sẽ làm cho trang NHẠC VIỆT ngày càng phong phú hơn. |
|
|
|
IP Logged | |
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 04/Sep/2010 lúc 10:51am |
Xin còn gọi tên nhau...
Giữa căn phòng nhỏ bình yên của một ngày cuối tháng Tám, ta để lòng mình trải dài theo cái tình trong “Xin còn gọi tên nhau” của giọng ca Đàm Vĩnh Hưng, để xúc cảm cứ trôi theo cái chậm buồn mênh mang, cồn cào và da diết nhớ thương trong giọng ca trầm ấm của người nghệ sỹ, và lòng tự nhủ: Thu đến phải không...
Thu đến phải không???
Sáng xuống phố, bất chợt gặp những cơn gió - gió lùa thênh thang, thổi vào lòng ta chút bâng khuâng đến lạ… Hà Nội trở mình theo gió, ngỡ như gặp lại đâu đây cái cảm giác buồn mênh mang vô định của những năm tháng tuổi thơ. Lòng bất giác chùng lại... Mênh mang một nỗi buồn vô cớ, len lén trong tim... Ký ức tràn về, chập chờn theo những nốt nhạc trữ tình da diết. Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng. Tình trong cơn ngủ mê.
Rồi phai trên hàng mi. Chợt khi mình nhớ về. Mộng thành mây bay đi. Còn gì trên đôi tay. Nên thầm hờn dỗi mình. Cho tình càng thêm say. Dẫu tháng năm đã lấp dần những kí ức nhưng trái tim và những rung cảm yêu thương trong trẻo của buổi ban đầu vẫn luôn ấm nóng, ngỡ như “Bàn tay nào đưa em trong lần vui. Bằng những tiếng chim non thì thầm” mới ngày hôm qua thôi, thì hôm nay đây “Chợt khi mình nhớ về. Mộng thành mây bay đi. Còn gì trên đôi tay. Nên thầm hờn dỗi mình. Cho tình càng thêm say”. Tất cả cứ đầy lên ăm ắp và mãi còn vẹn nguyên trong trái tim ta, để rồi một lúc nào đó, trong một khoảnh khắc nào đó bất chợt bật lên lời khẩn cầu “Cho mình mãi gọi thầm tên nhau...!” tha thiết đến nao lòng. Mỗi ca từ, mỗi giai điệu trong bài hát đều gặp nhau ở tâm trạng khắc khoải, da diết, đượm buồn nhưng không hề yếu đuối và bi lụy. Một chút thanh âm buồn trong trẻo ru lòng ta với khúc bình yên, để từ nỗi buồn ấy ta có thể vững vàng đứng lên đi tiếp, tìm đến với vòng tay đang mở rộng phía trước. Và ta nhận ra rằng con người không thể đứng vững trong cuộc sống cho đến khi bỏ qua được những thất bại và nỗi đau, bởi vì luôn có một tương lai tươi sáng dựa trên một quá khứ đã bị lãng quên! Xin mời nghe " Xin còn gọi tên nhau"
Chỉnh sửa lại bởi ranvuive - 04/Sep/2010 lúc 11:00am |
|
|
|
IP Logged | |
GòCông
Newbie Tham gia ngày: 01/Sep/2010 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 13 |
Gởi ngày: 04/Sep/2010 lúc 11:44am |
Đôi khi ta nhớ một thoáng heo may
Đôi khi ta nhớ một sớm sương bay Con đường mùa Đông hàng cây lá đổ Đôi khi ta thèm lang thang như gió Đôi chân vô định về miền hư vô Đôi khi em bỗng về giữa cơn mơ Đôi khi ta hát lời hát nghêu ngao Thương một vì sao giờ xa quá rồi Đôi khi ta thèm nghe lời em nói Dẫu biết bây giờ chỉ là xa xôi Đôi khi mưa về ta thương em rừng xưa rũ lá Đôi khi mưa về ta thương ta ngu ngơ bài ca Đôi khi đêm dài ta thương con đường xưa xa ngái Khiến em đi về đôi chân bơ vơ trong chiều phai Đôi khi cuộc tình ngỡ đã nhạt nhòa Bỗng chợt về với... xót xa Chỉnh sửa lại bởi GòCông - 19/Sep/2011 lúc 11:41pm |
|
IP Logged | |
GòCông
Newbie Tham gia ngày: 01/Sep/2010 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 13 |
Gởi ngày: 04/Sep/2010 lúc 11:51am |
Trịnh Công Sơn Viết hồi ký về đời
mình là quyền của mỗi con người. Ai cũng muốn ghi lại những kỷ niệm buồn, vui
trong đời. Tuy nhiên cũng có những hồi ký tự thuật và những tường trình về đời
mình có tính cách thiếu khiêm tốn và đôi khi không gần gũi với sự thật lắm. Ðiều
đó dễ dẫn ta đi vào một thứ trận đồ bát quái tâm linh, không có thật. Tôi rất
ngại nói về mình mặc dù đã có nhiều cơ sở xuất bản trong và ngoài nước đề nghị
viết về một quá trình khá dài trong cuộc đời làm nghệ thuật của tôi. Cái tôi
đáng ghét (Le moi est haissable) nhưng cái tôi cũng có lúc đáng yêu vì cái tôi
đó biết mình và cuộc đời là một. Tôi yêu cuộc đời và cuộc đời cũng đã yêu tôi.
Ðó là niềm an ủi lớn trong cuộc sống này. Vì thế trong lòng tôi không có một
giây phút nào nuôi một lòng oán hận với cuộc đời. Dù có đôi khi nhân gian bạc
đãi mình, và con người phụ rẫy mình nhưng cuộc đời rộng lớn quá và mỗi chúng ta
chỉ là những hạt bụi nhỏ nhoi trong trần gian mà thôi. Giận hờn, trách móc mà
làm gì bởi vì cuộc đời sẽ xoá hết những vết bầm trong tâm hồn chúng ta nếu lòng
ta biết độ lượng. Ta biết tha thứ những điều nhỏ thì cuộc đời sẽ tha thứ cho ta
những điều lớn hơn. Ai cũng biết cuộc đời này là quý vì vậy ai cũng muốn ôm lấy
mãi cuộc đời. Như đôi tình nhân. Nhưng mà nợ trần không dễ, không dài. Rồi sẽ
có phút chia lìa. Phút ấy không biết còn ai nhớ ai nữa không trên mặt đất trần
gian này. Tôi đến với âm nhạc có lẽ cũng vì tình yêu cuộc sống. Một phần cũng
do một khúc quanh nào đó của số phận. Thời trẻ tôi học võ và chơi những môn điền
kinh. Sau một cơn bệnh nặng kéo dài hơn hai năm do tập dợt judo với người em
trai và bỗng nhiên muốn bày tỏ một điều gì đó với cuộc đời. Tôi vốn thích triết
học và vì thế tôi muốn đưa triết học vào những ca khúc của mình. Một thứ triết
học nhẹ nhàng mà ai ai cũng có thể hiểu được như ca dao hoặc những lời ru con của
mẹ. Triết học Việt Nam có đó nhưng không được hệ thống hóa vì nó bàng bạc trong
đời sống nhân gian. Tôi không bao giờ có tham vọng trở thành một người viết ca
khúc nổi tiếng nhưng đời đã tặng cho tôi món quà ấy thì tôi không thể không nhận.
Và khi đã nhận rồi thì mình phải có trách nhiệm đối với mọi người. Vì thế tôi
đã cố gắng làm thế nào để có thể trong những bài hát của mình chuyên chở được một
thông điệp của lòng nhân ái đến với mọi người. Vì có tình yêu nên có âm nhạc.
Vì có khổ đau nên có âm nhạc. Có hạnh phúc nên cũng có âm nhạc. Do đó khi tôi
viết lên một bài hát ca tụng tình yêu, hạnh phúc hoặc than thở về một nỗi tuyệt
vọng nào đó thì hình như tôi đã không mắc phải một lỗi lầm nào cả. Chỉnh sửa lại bởi GòCông - 04/Sep/2010 lúc 12:07pm |
|
IP Logged | |
GòCông
Newbie Tham gia ngày: 01/Sep/2010 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 13 |
Gởi ngày: 04/Sep/2010 lúc 3:49pm |
Tháng Sáu... Mưa... Mưa... Giá trời đừng mưa Và anh đừng nhớ Trời không mưa và anh không nhớ Anh còn biết làm gì Em...... Như hạt mưa rơi trên phố xưa Nuôi kỉ niệm Bám hoài trí nhớ Kỉ niệm như rêu Anh níu vào chợt ngã Tình xưa giờ quá xa Hoa cúc vườn nhà ai Thả từng chùm Cho anh thương áo em vàng Tháng Sáu trời buồn Tháng Sáu riêng anh Bầy chim sẻ hiên nhà bay mất Như em Như em Chỉnh sửa lại bởi GòCông - 04/Sep/2010 lúc 4:03pm |
|
IP Logged | |
mykieu
Senior Member Tham gia ngày: 10/Jun/2009 Thành viên: OffLine Số bài: 3471 |
Gởi ngày: 04/Sep/2010 lúc 6:20pm |
Thân chào ranvuive và GòCông ,
Cám ơn hai Bạn đã mang đến cho DĐ màu sắc trẻ trung.
Mong được tiếp tục thuỏng thức nhiều bài nhạc hay (kèm những dòng giới thiệu lãng mạn, dễ thương) của hai Bạn nhé.
mk
( mk 'chôm' của Gò Công nè. Xin tặng Gò Công & ranvuive )
Chỉnh sửa lại bởi mykieu - 04/Sep/2010 lúc 6:20pm |
|
mk
|
|
IP Logged | |
<< phần trước Trang of 19 phần sau >> |
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |