Bài mới Thành viên Lịch Tìm kiếm Hỏi/Đáp | |
Ghi danh Đăng nhập |
Chuyện Linh Tinh | |
Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Chuyện Linh Tinh |
Chủ đề: TỬ TẾ | |
Người gởi | Nội dung |
hoangngochung
Senior Member Tham gia ngày: 27/Nov/2010 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 513 |
Chủ đề: TỬ TẾ Gởi ngày: 28/Nov/2012 lúc 10:48pm |
Hành khách nhỏ tử tế
TTCT - Lâu lắm tôi mới có dịp về Sài Gòn và đi chuyến xe buýt tuyến 31 hướng bến xe miền Đông - khu dân cư Tân Quy. Đến một trạm dừng trên đường Nơ Trang Long, một phụ nữ bế bé gái khoảng 1 tuổi và một cậu bé chưa tới 8 tuổi cùng lên xe. Minh họa: Salem Vừa mua vé xong, người phụ nữ co chân đạp vào mông cậu bé, quát lớn: “Đi nhanh lên! Con trai gì mà chậm chạp thế!”. Trước ánh mắt ngỡ ngàng của những hành khách, người phụ nữ thản nhiên đi về phía cuối xe, miệng tiếp tục tuôn ra những ngôn từ hằn học. Cậu bé chậm chạp đến ngồi sau hàng ghế của tôi. Tôi định bụng nói với cô ấy vài câu để bênh vực cậu bé, đại loại như: “Cháu còn bé, chị đừng đối xử với cháu như thế”… Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi đành im lặng vì e ngại. Chuyện sẽ dừng ở đó, tôi sẽ quên cậu bé khi tôi hoặc cậu bé xuống xe, nếu tôi không chứng kiến những hành động của hành khách nhỏ tuổi ấy. Có một số hành khách muốn xuống trạm nhưng không cất tiếng thông báo với tài xế hay bấm đèn báo hiệu mà chỉ im lặng đứng chờ ở cửa. Khi tài xế không cho xe dừng trạm vì không nhận được tín hiệu nào thì những hành khách ấy mới nháo nhào đòi xuống trạm ngay. Không còn lựa chọn nào khác, họ đành phải đợi xuống trạm kế tiếp. Cậu bé mở to mắt nhìn những người lớn vừa có hành động “thiếu kế hoạch” ấy, rồi hỏi người đàn ông đứng gần mình nhất: “Chú ơi, sao chú không bấm đèn để xin xuống trạm?”. Người này quay mặt đi, không thèm trả lời câu hỏi… Một lúc sau có hai phụ nữ muốn xuống trạm và nói rất nhỏ: “Cho xuống trạm tiếp theo”. Cậu bé lại hỏi to: “Cô ơi, sao cô không nói to hơn? Ồn thế này làm sao bác tài nghe được? Hay cô bấm đèn xin xuống trạm đi!”. Cũng như người đàn ông trước, hai người phụ nữ không đáp lại lời nào cũng không làm theo gợi ý của đứa trẻ. Song may mắn cho họ là lần này bác tài đã dừng đúng trạm. Khi sắp xuống trạm, người phụ nữ đi cùng cậu bé cất tiếng yêu cầu tài xế. Song có lẽ chưa thật yên tâm, cậu bé bấm thêm vào đèn xin xuống trạm. Cậu bé đi rồi, khi thấy một người đàn ông muốn xuống trạm tiếp theo mà chỉ lẳng lặng ra cửa đứng, không thông báo, cũng không bấm đèn, tôi đột nhiên nói: “Anh ơi! Bấm đèn hay nói to với tài xế đi, kẻo bị lỡ trạm đấy!”. Cũng như cậu bé, tôi nhận lại sự im lặng. Nhớ đến cậu bé, tôi bật cười. Ngày mới của tôi đã có khởi đầu thật ấm áp và tử tế. VÕ VĂN DŨNG |
|
hung0989077120@ahoo.com
|
|
IP Logged | |
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |