Bài mới Thành viên Lịch Tìm kiếm Hỏi/Đáp | |
Ghi danh Đăng nhập |
Tâm Tình Tuổi Trẻ | |
Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Tuổi Trẻ Gò Công :Tâm Tình Tuổi Trẻ |
Chủ đề: BÍ MẬT CUỘC SỐNG | |
Trang of 2 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung | |||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Chủ đề: BÍ MẬT CUỘC SỐNG Gởi ngày: 26/Jun/2010 lúc 7:53pm |
|||
|
||||
|
||||
IP Logged | ||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 26/Jun/2010 lúc 7:58pm | |||
|
||||
|
||||
IP Logged | ||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 27/Jun/2010 lúc 5:46pm | |||
CUỘC ĐỜI HOÀN HẢO
Nếu chúng ta có đủ dũng khí để yêu thương, đủ mạnh mẽ để tha thứ, đủ độ lượng để chúc mừng cho hạnh phúc của người khác và đủ thông minh để biết rằng, có đủ tình yêu và hạnh phúc để chia cho tất cả mọi người trên trái đất, thì đó là lúc chúng ta đạt được niềm vui mà nhiều người không thể đạt được. |
||||
|
||||
IP Logged | ||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 29/Jun/2010 lúc 4:59am | |||
Nếu cuộc sống đá cho bạn một cú !!!
Một phụ nữ bị đau đẻ và được đưa tới bệnh viện. Bệnh viện rất lớn, có nhiều tầng và nhiều thang máy. Trong khi bà mẹ cùng với nữ hộ sinh đứng đợi thang máy thì "tình hình" đã rất khẩn cấp rồi. Mà chẳng hiểu sao hôm đó tất cả thang máy của bệnh viện đều bận lâu đến như vậy. Cuối cùng thì họ cũng vào được thang máy để lên khu vô trùng, chuẩn bị cho em bé ra đời. Nhưng em bé không đợi lâu đến vậy. Em đã chào đời ngay trong thang máy.
Sau khi đã mẹ tròn con vuông, người phụ nữ có than phiền rằng địa điểm sinh con thật chẳng "đẹp" chút nào. Cô hộ sinh đáp: "Thế vẫn chưa phải là gì ghê gớm đâu chị. Tôi nghe mấy y tá lớn tuổi hơn kể rằng vài năm trước có người còn sinh con ngay trên bãi cỏ trong khuôn viên bệnh viện đấy!". "Tôi biết" - Người phụ nữ thở dài - "Vì đó cũng chính là tôi mà!". Và thực tế, có rất nhiều người thấy rằng tất cả những chữ Nhiều năm về trước, nhà văn nổi tiếng Ernest Hemingway đã biết được thế nào là "kém may mắn" và "bị cuộc sống cho một cú đá" - theo như lời ông kể lại. Hồi đó, ông đang cố gắng hết sức để tạo dấu ấn của mình trong sự nghiệp văn chương. Và tai hoạ ập tới. Ông bị mất chiếc vali chứa toàn bộ bản thảo với rất nhiều những câu chuyện mà ông đã mất thời gian và công sức chỉnh sửa kỹ càng, trau chuốt cầu kỳ không kém gì những viên đá quý. Tập bản thảo đó ông đã có kế hoạch xuất bản thành một cuốn sách. Hemingway suy sụp. Ông không dám tưởng tượng đến việc làm lại mọi việc từ đầu. Thế là hàng bao nhiêu tháng trời miệt mài viết lách, bây giờ đơn giản là hoài công. Ông than thở về chuyện này với người bạn là nhà thơ Ezra Pound. Trái với suy nghĩ của ông, Pound lại gọi đây là "một tia chớp may mắn"! Pound khẳng định với Hemingway rằng khi viết lại những câu chuyện, ông sẽ quên hết những phần còn yếu, chỉ những phần hay nhất mới được tái hiện trong đầu ông. Pound khuyến khích Hemingway viết lại từ đầu, viết với sự lạc quan và tự tin. Và Hemingway đã viết lại những câu chuyện đó, và trở thành ngôi sao sáng của văn học Mỹ. Bạn đừng ước mình có ít vấn đề hơn; hãy ước mình có nhiều kỹ năng hơn. Đừng đòi hỏi những thử thấch nhỏ hơn; mà hãy mong sự thông minh và tự tin lớn hơn. Đừng tìm cách dễ dàng; hãy tìm kết quả tốt nhất có thể. Giống như một câu danh ngôn: Chỉnh sửa lại bởi ranvuive - 29/Jun/2010 lúc 5:02am |
||||
|
||||
IP Logged | ||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 01/Jul/2010 lúc 10:11am | |||
Bạn đã dành cho gia đình những gì?KHI CÒN NHỎ...
|
||||
|
||||
IP Logged | ||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 08/Jul/2010 lúc 4:54pm | |||
Hãy khóc khi bạn buồn
Bạn biết không?
Không phải khóc có nghĩa là yếu đuối... ...nhưng cuộc sống bao giờ cũng có những giọt nước mắt để san bớt những nỗi buồn... ...buồn khi rời xa những gì mình đang có...những gì không thể giữ lại.. ....buồn khi rời xa người thân...người yêu thương mình và người mình đang yêu thương.... Và lúc đó...mặc dù rất muốn khóc...nhưng lại sợ người khác lo lắng...nên chỉ có thể giấu nỗi buồn đó ở trong lòng Nhưng bạn biết không... ...Ai cũng có những nỗi buồn và mỗi nỗi buồn đó được mỗi con người thể hiện khác nhau.... ...họ có thể đang cười nhưng trong lòng họ lại nhói đau và nỗi buồn đó sẽ tăng gấp bội... ...bạn à....hãy khóc khi muốn khóc .... hãy khóc khi bạn buồn... ....những giọt nước mắt lăn trên đôi má bạn sẽ chia bớt đi những nỗi buồn bạn đang có....những nỗi buồn mà chỉ có bạn mới hiểu được.... ....khi đó bạn sẽ thấy trong lòng mình nhẹ nhõm....thoải mái hơn nhiều và những nỗi buồn đó sẽ vơi dần đi theo thời gian.... ...hãy thử khóc một lần khi bạn thực sự thấy buồn ... ... bạn sẽ cảm nhận được những gì tôi vừa nói... ....hãy thành thật với chính bản thân mình...đừng cố kìm nén nỗi buồn vì điều đó chỉ càng bạn cảm thấy buồn hơn mà thôi...
....nên bạn cứ khóc..... |
||||
|
||||
IP Logged | ||||
mykieu
Senior Member Tham gia ngày: 10/Jun/2009 Thành viên: OffLine Số bài: 3471 |
Gởi ngày: 09/Jul/2010 lúc 3:17am | |||
Điều Vô Giá
nguon: internet
Một phụ nữ đi làm về thật trễ, mệt mỏi và bực bội, gặp cậu bé trai năm tuổi đang chờ đợi mình tại cửa nhà. Cậu bé: "Má ơi, cho con hỏi câu này?" "Ừa, gì vậy con?" người phụ nữ đáp lại. Cậu bé: "Má ơi, vậy chứ một giờ má kiếm được bao nhiêu tiền?" "Đó đâu phải là chuyện của con. Sao con lại hỏi vậy?" bà bực mình nói. Cậu bé: "Con chỉ muốn biết. Nói con nghe đi, một tiếng má làm được bao nhiêu tiền? Bà mẹ: "Con muốn biết thiệt hả, 20 đô một tiếng đó" "Ồ", cậu bé tiếp, đầu cúi xuống. "Má, vậy làm ơn cho con mượn 5 đô nhé!" Bà mẹ giận dữ, "Nếu con hỏi má vòng vo là chỉ để mượn tiền mua món đồ chơi lảng nhách hay thứ gì đó nhảm nhí, thì con đi vào phòng mà leo lên giường ngủ đi. Con có bao giờ nghĩ là con rất ích kỷ. Má đâu phải làm việc cực khổ mỗi ngày để nuôi một đứa con lãng phí như con". Thằng bé lẳng lặng vào phòng và sập cửa lại... Người phụ nữ ngồi xuống và nổi xung thiên hơn vì mấy câu hỏi của thằng bé. Sao mà thằng nhỏ này lại hỏi đủ thứ chỉ để xin chút tiền vậy chứ? Sau chừng một tiếng thừ người, bà đã bình tĩnh lại và bắt đầu nghĩ: Hay là thằng nhỏ muốn 5 đô để mua thứ gì đó cần thiết thật sự cho nó, mà nó cũng ít khi nào hỏi xin tiền bà. Bà mẹ bước đến cửa phòng đứa bé và mở ra. "Con ngủ chưa, con trai", bà hỏi.. "Chưa má, con còn thức", thằng bé đáp. "Má nghĩ kỹ rồi, có lẽ má quá nghiêm khắc với con" bà nói "Quần quật cả ngày rồi bị con quấy rầy nữa chứ". "Đây, cho con 5 đô, con hỏi xin nè". Cậu bé ngồi nhổm dậy, mỉm cười. "Ồ, cám ơn má!" nó ngáp. Rồi nó với tay xuống gối, lôi ra mấy tờ tiền nhàu nát. Bà mẹ nhìn thấy thằng bé có tiền, bà lại nổi xung lần nữa. Cậu bé chậm chạp đếm tiền của nó và rồi ngước nhìn mẹ.
"Sao con lại đòi thêm tiền khi con đã có rồi?" Bà mẹ làu bàu. "Bởi con không có đủ, nhưng bây giờ thì đủ rồi" cậu bé đáp. "Má, giờ con đã có 20 đô. Con có thể mua 1 tiếng đồng hồ của má không? Ngày mai má về nhà sớm nhé. Con muốn được ăn tối với má!" Bà mẹ se lòng. Bà choàng tay ôm lấy thằng bé và xin lỗi nó, mắt bà đỏ hoe... HQ (sưu tầm) |
||||
mk
|
||||
IP Logged | ||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 09/Jul/2010 lúc 10:38am | |||
Đứng lên sau những lần vấp ngã Có lẽ trong cuộc sống không ai là không có một lần vấp ngã. Có người vấp ngã rồi đứng dậy và cố gắng đi tiếp bằng chính sức lực của mình, cũng có người vấp ngã rồi phó thác mình cho số phận. Tôi cũng không ngoại lệ, đã có những lúc tôi cảm thấy bế tắc trong cuộc sống, phải đối mặt với bao chuyện tồi tệ xảy ra, những lúc đó tôi như mất hết niềm tin vào cuộc sống. Nhưng cuối cùng tôi cũng nhận ra rằng, mình chưa phải là người đau khổ nhất, mình vẫn là một người may mắn. Nhận ra điều đó tôi cố gắng sống tốt hơn và những lúc nhìn lại vẫn thầm tự hào về mình. Các bạn ạ, cuộc sống vốn dĩ rất công bằng, nó lấy đi của mình thứ này thì nó lại mang đến cho mình thứ khác, có khi là những thứ tốt hơn ấy chứ. Có thể bạn sẽ nói rằng cuộc sống không bao giờ công bằng, tại sao người ta sinh ra lại giàu có còn tôi sinh ra lại phải sống trong cảnh nghèo khổ. Nhưng bạn ơi, người giàu có chưa chắc đã sung sướng và người nghèo khổ chưa hẳn đã là người thiếu niềm vui trong cuộc sống. Có ai đó đã từng nói người giàu có nhất không phải là người có tất cả mà chỉ là người ít thiếu thốn nhất. Chính vì vậy mà những lúc gặp khó khăn thử thách bạn đừng bao giờ chùn bước, đừng bao giờ phó thác mình cho số phận. Phải cố gắng lên, cố gắng bước đi bằng chính bước đi của mình, cố gắng chống chọi với cuộc sống bằng chính sức lực của mình, để sau này nhìn lại mình không phải hối tiếc về những gì mình đã làm. Hãy học cách yêu quý bản thân mình, bằng lòng với những gì mình có để cảm thấy yêu đời hơn và cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn. Bởi chỉ có những lúc mất đi cái gì đó bạn mới thấy nó quý giá và mới cảm nhận được rằng à thì ra từ trước tới giờ mình là một người may mắn và hạnh phúc. Bạn được ông trời ban tặng một cơ thể lành lặn, bạn là một người may mắn, bạn có bố mẹ, có gia đình bạn là một người may mắn, bạn được đến trường để học tập có bạn bè bên cạnh, bạn đã là một người may mắn. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có bạn sẽ thấy rằng cuộc sống này rất có ý nghĩa. Những lúc bạn gặp khó khăn, thử thách hãy nghĩ rằng dù sao thì mình vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người, có rất nhiều người phải đau đớn, khổ sở hơn mình rất nhiều mà họ vẫn cố gắng để sống một cuộc sống có ý nghĩa vậy taị sao mình lại không làm được. Một khi bạn có suy nghĩ đúng đắn, một ý chí kiên cường thì bạn sẽ dễ dàng vựơt qua những gian nan, thử thách. Cuộc sống ngày hôm nay có quá nhiều điều phải lo toan, suy nghĩ, có quá nhiều điều phải lo lắng và có quá nhiều cạm bẫy nên mình phải biết chấp nhận, cố gắng đứng dậy và bước đi sau những lần vấp ngã. |
||||
|
||||
IP Logged | ||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 14/Jul/2010 lúc 5:18pm | |||
ĐỂ QUÁ KHỨ LẠI PHÍA SAU !
Cuộc sống là như thế. Đôi khi bạn phải buông tay khỏi thứ gì đó nếu bạn thực sự muốn nắm lấy thứ gì đó khác.
Nếu bạn đã đọc tác phẩm “Don Quixote”, có lẽ bạn giống như tôi, rất ấn tượng với cách mà tác giả xây dựng nhân vật. Bản thân tác giả cũng là người rất có cá tính. Ông từng nói: “Đừng yêu những gì đang là con người bạn, mà hãy yêu con người mà bạn có thể trở thành”. Trong câu nói đó là niềm hy vọng cho tất cả mọi người, rằng ai cũng luôn có thể thay đổi để trở nên tốt hơn. Tôi có thể trở nên tự tin hơn, kiểm soát cuộc sống của mình nhiều hơn, mạnh khỏe hơn, hạnh phúc hơn - đó chính là thông điệp đằng sau câu nói. Và cũng có niềm hy vọng rằng chúng ta có thể thay đổi một tình huống – như tìm được một sự nghiệp mới hoặc theo đuổi một phong cách sống mới. Nhưng nếu bạn giống như hầu hết mọi người, thì thực hiện bất kỳ sự thay đổi lớn nào cũng có thể rất đáng sợ. Chúng ta sẽ phải chấp nhận ràng buộc. Và chúng ta có thể còn phải chấp nhận rủi ro. Hãy để tôi minh họa cho ý kiến của mình: Bạn hãy nghĩ đến một diễn viên xiếc biểu diễn nhào lộn và đu dây trên những chiếc xà treo. Cô diễn viên ấy đu qua đu lại. Và rồi cô hướng đến một thanh xà khác. Nó đung đưa về phía cô và đang không có ai bám ở đó. Bây giờ cô phải đưa ra một quyết định. Cô có thể vẫn tiếp tục bám lấy thanh xà hiện tại, hoặc buông tay ra và chộp lấy thanh xà mới. Nhưng cô ấy không thể làm cả hai việc! Cô ấy không thể cứ nắm chặt lấy thanh xà cũ và dùng tay kia để chộp lấy thanh xà mới được. Cô ấy phải quyết định mình muốn làm gì. Nếu cô ấy chọn cách buông tay khỏi “quá khứ” và nắm lấy “tương lai”, thì rồi cô ấy sẽ thấy rằng mình bị lơ lửng giữa không trung trong một khoảnh khắc. Rất đáng sợ! Lúc đó đã quá muộn để quay trở lại và cô ấy vẫn chưa bám được vào chiếc xà thứ hai. Cô ấy ở vị trí nguy hiểm và đầy rủi ro. Nhưng cô ấy đã quyết định chấp nhận rủi ro đó để tiến lên phía trước. Cuộc sống là như thế. Đôi khi bạn phải buông tay khỏi thứ gì đó nếu bạn thực sự muốn nắm lấy thứ gì đó khác. Có thể bạn sẽ cần phải rời khỏi một công việc cũ để có được một công việc mới mà bạn thích thú hơn. Hoặc có thể bạn phải buông tay khỏi một mối quan hệ cũ kỹ trước khi có thể đưa một mối quan hệ mới vào cuộc sống của mình. Bạn phải thả những ưu tiên khác về thời gian và tiền bạc trước khi có thể nắm lấy một cơ hội mới. Và trong một khoảnh khắc, hoặc một khoảng thời gian, bạn có thể cảm thấy mình như lơ lửng giữa không trung. Bạn đã chấp nhận theo đuổi một thứ mới và thả tay ra khỏi quá khứ, nhưng bạn lại chưa nắm được những gì còn ở phía trước. Bạn cảm thấy dễ bị tổn thương và bạn có thể sợ hãi, hoảng hốt. Nhưng bạn biết rằng cách duy nhất để bạn có thể với tới “thanh xà” mới chính là phải buông tay khỏi thanh xà cũ. Và giống như Pumba (trong “Vua sư tử”) nói: “Bạn phải để quá khứ lại phía sau”. Rồi bạn mới sẵn sàng cho bất kỳ điều gì đến tiếp theo đó. |
||||
|
||||
IP Logged | ||||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 27/Jul/2010 lúc 3:08pm | |||
KHI TA MỈM CƯỜI VÀ NÓI..
Khi ta mỉm cười và nói – không sao |
||||
|
||||
IP Logged | ||||
Trang of 2 phần sau >> |
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |