Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Thơ Văn
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Văn Học - Nghệ thuật :Thơ Văn
Message Icon Chủ đề: Giong hat em ! Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 10 phần sau >>
Người gởi Nội dung
HEICHPE
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 17/Sep/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 474
Quote HEICHPE Replybullet Gởi ngày: 25/Oct/2008 lúc 7:33am

TA VỀ

Tiếng biển rừng nao nức giục
Ta về cho kịp
độ xuân sang

Ta về một bóng trên đuờng lớn
Thơ chẳng ai
đề vạt áo phai
Sao bỗng nghe
đau mềm phế phủ
Muời n
ăm đá cũng ngậm ngùi thay

Vinh biệt ta-muời-năm chết dấp
Chốn rừng thiêng im tiếng nghìn thu
Muời n
ăm mặt sạm soi khe nuớc
Ta hóa thân thành vuợn cổ so

Ta về qua những truông cùng phá
Nếp trán nh
ăn đua ngọn gió may
Ta ngẩn ngo trông trời
đất cũ
Nghe tàn cát bụi tháng n
ăm bay

Chỉ có thế. Trời câm đất nín
Ðời im lìm
đóng váng xanh xao
Muời n
ăm, thế giới già trông thấy
Ðất bạc màu
đi, đất bạc màu

Ta về như bóng chim qua trễ
Cho vội vàng thêm gió cuối mùa
Ai
đứng trông vời mây nuớc đó
Ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ

Một đời đuợc mấy điều mong uớc
Núi lở sông bồi
đã mấy khi
Lịch sử ngơi
đi nhiều tiếng động
Muời n
ăm, cổ lục đã ai ghi

Ta về cúi mái đầu sương điểm
Nghe nặng từ tâm luợng
đất trời
Cảm ơn hoa
đã vì ta nở
Thế giới vui từ nỗi lẻ loi

Tuởng tuợng nhà nhà đang mở cửa
Làng ta ngựa
đá đã qua sông
Nguời
đi như cá theo con nuớc
Trống ngủ liên nôn nả gióng mừng

Ta về như lá rơi về cội
Bếp lửa nhân quần ấm tối nay
Chút ruợu hồng
đây xin ruới xuống
Giải oan cho cuộc biển dâu này

Ta khóc tạ ơn đời máu chảy
Ruột mềm như
đá duới chân ta
Muời n
ăm chớp bể mưa nguồn đó
Nguời thức mong buồn tận cõi xa

Ta về như hạt sương trên cỏ
Kết tụ sầu nhân thế chuyển đời
Bé bỏng cũng thì sinh, dị, diệt
Tội tình chi lắm nữa nguời ơi

Quán dốc hơi thu lùa nỗi nhớ
Muời n
ăm nguời tỏ mặt nhau đây
Nuớc non ngàn dặm bèo mây hỡi
Ðành uống lưng thôi bát nuớc mời

Ta về như sợi tơ trời trắng
Chấp chới trôi buồn với nắng hanh
Ai gọi ai
đi ngoài cõi vắng
Dừng chân nghe quặn thắt tâm can

Lời thề buổi ấy còn mang nặng
Nên mắc tình
đời cởi chẳng ra
Ta nhớ nguời xa ngoài nổi nhớ
Muời n
ăm ta vẫn cứ là ta

Ta về như tứ thơ xiêu tán
Trong cõi hoang
đuờng trắng lãng quên
Nhà cu mừng còn nguyên mái, vách
Nhện gi
ăng, khói ám, mối xông nền

Mọi thứ không còn ngăn nắp cũ
Nhà thuơng-khó quá sống thờ ơ
Giậu nghiêng cổng
đổ, thềm um cỏ
Khách cũ không còn, khách mới thưa

Ta về khai giải bùa thiêng yểm
Thức dậy
đi nào, gỗ đá ơi
Hãy kể lại muời n
ăm chuyện cũ
Một lần kể lại
để rồi thôi

Chiều nay ta sẽ đi thơ thẩn
Th
ăm hỏi từng cây, những nổi nhà
Hoa buởi, hoa tầm xuân có nở ?
Muời n
ăm, cây có nhớ nguời xa ?

Ta về như đứa con phung phá
Khánh kiệt
đời trong cuộc biển dâu
Muời n
ăm, con đã già trông thấy
Huống mẹ cha
đèn sắp cạn dầu

Con gẫm lại đời con thất bát
Hứa tr
ăm điều một chẳng làm nên
Ðời qua, lớp lớp tàn hư huyễn
Giọt lệ sương thầm khóc biến thiên

Ta về như tiếng kêu đồng vọng
Rau mác lên bờ
đã trổ bông
Cho dẫu ngàn n
ăm em vẫn đứng
Chờ anh như biển vẫn chờ sông

Ta gọi thời gian sau cánh cửa
Nỗi mừng giàn giụa mắt ai sâu
Ta nghe như máu ân tình chảy
Tự kiếp xưa nào tuởng lạc nhau

Ta về dẫu phải đi chân đất
Khắp thế gian này
để gặp em
Ðau khổ riêng gì noi gió cát
Thềm nhà bụi chuối thức thâu
đêm

Cây buởi xua còn nhớ, trắng hoa
Ðêm chưa khuya quá hỡi tr
ăng tà
Tình xua như tuổi già không ngủ
Thức trọn, khua từng nỗi xót xa

Ta về như giấc mơ thần bí
Tuổi nhỏ
đi tìm một tối vui
Tr
ăng sáng soi hồn ta vết phỏng
Trọn
đời nổi nhớ sáng khôn nguôi

Bé ơi, này những vui buồn cũ
Hãy sống,
đường đầu với lãng quên
Con dế vẫn là con dế ấy
Hát rong bờ cỏ giọng thân quen

Ta về nhu nuớc Tào Khê chảy
Tinh
đẩu muời năm luống nhạt mờ
Thân thích những ai giờ
đã khuất
Cõi
đời nghe trống trải hơn xua

Nguời chết đưa ta cùng xuống mộ
Ðâu còn ai nữa
đứng bờ ao
Khóc nguời ta khóc ta rơi rụng
Tuổi hạc ôi ngày một một hao

Ta về như bóng ma hờn tủi
Lục lại thời gian kiếm chính mình
Ta nhặt mà thuong từng phế liệu
Như từng hài cốt sắp vô danh

Ngồi đây nền cũ nhà huơng hỏa
Ðọc lại bài thơ thủa thiếu thời
Ai
đó trong hồn ta thổn thức
Vầng tr
ăng còn tiếc cuộc rong chơi

Ta về như hạc vàng thuơng nhớ
Một thủa trần gian bay luớt qua
Ta tiếc
đời ta sao hữu hạn
Ðành không trải hết
đuợc lòng ta.

Hoai Nam, on October 5th, 2008 at 4:49 am Said:

Bài tho " Ta về " của thi si "Tô Thùy Yên " thật là một tuyệt tác



Chỉnh sửa lại bởi HEICHPE - 25/Oct/2008 lúc 7:47am
IP IP Logged
HEICHPE
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 17/Sep/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 474
Quote HEICHPE Replybullet Gởi ngày: 04/Jun/2009 lúc 8:31am

Nuối tiếc !
     Tạp ghi , tặng những thân hữu thích màu tím

Có người cho rằng:
“Nay tuổi khá cao,
Hảy bớt sinh hoạt hội hè !”
Hay :
“Tuổi không còn thanh niên.
Xin đừng thơ thẩn…”

Nổi buồn vui ở tuồi nào đây ?
Ngày xưa tôi yêu màu tím,
Bài thơ tím , sắc hoa màu tím ,
Tím cà vườn nhà em.
Nay ,
Bài thơ hoa tìm ngày xưa còn đó .
Hoa Lavande tím còn đây
Tìm người yêu màu tím miệt mài,
Người về đâu ?
Người nơi đâu ?
Ôi ! Màu tím tôi …yêu !
Tôi thương người yêu màu tím…….

                                      PH

IP IP Logged
HEICHPE
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 17/Sep/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 474
Quote HEICHPE Replybullet Gởi ngày: 16/Nov/2010 lúc 11:38am

BIẾT LÀM SAO ĐÂY ?

 

Một năm trước

Có người cho rằng:
“Nay tuổi khá cao,
Hảy bớt sinh hoạt hội hè !”
Hay :
“Tuổi không còn thanh niên.
Xin đừng thơ thẩn…” (Buồn cười nhỉ!)

Nay có mấy bạn thân

Viết rằng :

 

Em bảo anh trở vào “ diễn đàn” ,

Góp vui đời ,em đọc giải khuây.

Ừ nhỉ , viết gì đây em hởi?

Ngòai nổi  nhớ nhung nhiều , em ơi!

Mùa Thu tới niềm vui ngóng đợi,,

Ngày nầy em đến mới thật vui.

 

Ngày vào Thu sao em không đến ?

Nhìn lá Thu vàng anh nhớ  em.

Thu trước em đến theo hò hẹn

Ta cùng đi khi phố lên đèn.….

 

Em đến mùa Thu lá vàng đỏ,

Quyện tô hồng đôi  má môi em.

Đến làm chi vương nhiều thưong nhớ,

Ngày về em để lắm vấn vương!

 

Lá thu xào xạc bước em đi,

Hơi Thu lạnh lẻo tuổi xuân thì.

Núi đồi mây giăng mờ nhân ảnh,

Che  bước em đi giửa Thu vàng.

 

Trời Skyline  hôm nay đón khách,

Bước em về chim én lượn quanh.

Dốc đồi Skyline như nhắc nhớ,

Đà Lạt núi đồi cũng quanh quanh.

 

 Thu nầy , ở đây cô đơn quá!

Thu sầu lòng người cũng buồn theo

Thôi thế , xin hẹn mùa Xuân tới ,

Đón chào em về họp mặt vui.

 

Xin hẹn mùa Xuân nầy em nhé!!!!

 

      PH.

 

 

 

IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 16/Nov/2010 lúc 2:35pm
[QUOTE=HEICHPE]

BIẾT LÀM SAO ĐÂY ?

 

.

 

Ngày vào Thu sao em không đến ?

Nhìn lá Thu vàng anh nhớ  em.

Thu trước em đến theo hò hẹn

Ta cùng đi khi phố lên đèn.….

 

-----------------------------------------------------------------------------
 
Anh HP ơi. Tôi không biết làm thơ. Xin gởi anh mấy hình ảnh mùa thu
 
 
Chờ xem có hình bóng EM đến không
 
 
 
Click%20the%20image%20to%20open%20in%20full%20size.
 
Ơ kìa sao Em lại bỏ đi vậy?Unhappy
 
 
 
Hay EM đang ở trong sương mù đó!!! SmileBig%20smile
 
 
 
 


Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 16/Nov/2010 lúc 2:38pm
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 16/Jan/2008
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 1332
Quote Hoang_Ngoc_Hung Replybullet Gởi ngày: 16/Nov/2010 lúc 6:54pm

.

.
 
hoangngochung@ymail.com
IP IP Logged
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 16/Jan/2008
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 1332
Quote Hoang_Ngoc_Hung Replybullet Gởi ngày: 16/Nov/2010 lúc 6:55pm

hoangngochung@ymail.com
IP IP Logged
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 16/Jan/2008
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 1332
Quote Hoang_Ngoc_Hung Replybullet Gởi ngày: 16/Nov/2010 lúc 6:55pm

hoangngochung@ymail.com
IP IP Logged
Hoang_Ngoc_Hung
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 16/Jan/2008
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 1332
Quote Hoang_Ngoc_Hung Replybullet Gởi ngày: 16/Nov/2010 lúc 7:06pm

 KHÔNG ĐỀ

 ***

Em mãi là hai mươi tuổi
Ta mãi là mùa xanh xưa

Những cây ổi thơm ngày ấy

Và vầng hoa ngâu mưa thu

Tóc anh đã thành mây trắng

Mắt em dáng thời gian qua

...

Em mãi là hai mươi tuổi

Ta mãi là mùa xanh xưa

Giữ trọn tình người cho đẹp

 

Ơi! Con đường xưa

Những mùa trút lá

Cành bàng mồ côi

Cổng cũ rêu phong

ý đợi người

 

Ơi! Con đường xưa

Men vườn ổi thơm

Em tuổi hai mươi

Yêu anh hào hiệp

 

Bỏ em, anh đi

Đường hai mươi năm

Dài bao chia ly

 

Có những vợ chồng

Không là trăm năm

Mà tình yêu thương

 

Sông ơi! Dài sao

Rộng ơi! Biển cả

Thôi em nước mắt

Đừng rơi lã chã!

 

Em mãi là hai mươi tuổi

Ta mãi là mùa xanh xưa
Giữ trọn tình người cho đẹp

Nhà thơ Trần Lê Văn từng kể "Có lần gặp lại người tình cũ ở Hà Nội, anh (chỉ Quang Dũng) ngây ngất làm một mạch mấy bài thơ "Không đề", có nhiều câu nghe thương thương:

Bỏ em, anh đi

Đường hai mươi năm

Dài bao chia ly

rồi chép những bài ấy vào sổ tay của tôi (ý hẳn để khỏi lộ bem với bà xã nhà anh).

Mấy ngày sau, chẳng biết nghĩ ngợi thế nào, anh đến yêu cầu tôi cắt trả anh mấy bài thơ đó để anh "hỏa thiêu" chúng, vì anh cho rằng "thơ ấy trẻ con quá!". Tôi phải lý sự: Sổ tay của tôi, thơ ông chép vào đấy là của tôi rồi, ông không có quyền hủy bỏ". Thế là anh đành chịu. Được bảo quản như vậy, thơ Không đề mới tồn tại để ra mắt bạn đọc..."

(Theo "Mây đầu ô", tập thơ Quang Dũng, NXB Tác phẩm mới, 1986, trang 17).

 

Không có được cái ồ ạt, quặn siết, dào dạt hùng tráng như bài thơ "Tây tiến", nhưng thay vào, "Không đề" lại như cơn gió hiền hòa thổi về lay động những xao xác trong khóm lá non xanh một thời.

Sáu câu thơ khổ đầu gồm những câu rủ xuống la đà:

Em mãi là hai mươi tuổi

Ta mãi là mùa xanh xưa

Những cây ổi thơm ngày ấy”,

câu thơ "vồng" lên bằng rặt những thanh bằng:

Và vầng hoa ngâu mưa thu, và những câu song sóng lòe đốm sáng:

Tóc anh đã thành mây trắng

 Mắt em dáng thời gian qua”.

Ý trên nhiều người nói đã hóa mòn. Tôi đặc biệt chú ý tới câu sau, với chữ dáng (dáng thời gian). Thì người ta nói màu thời gian được (chữ của Đoàn Phú Tứ), thì cũng có thể nói dáng thời gian được chứ. Dáng hay hơn bóng, vì mắt một khi còn in được bóng thời gian thì đấy phải là mắt người ta lúc còn trẻ.

Thông thường khi hồi cố, nhớ về người xưa cảnh cũ, người ta hay chọn lấy những hình ảnh có tính biểu cảm. Thật ra, Quang Dũng có nhiều "duyên nợ" với hình tượng cây bàng (tranh Gốc bàng của ông từng có dịp bày ở một cuộc triển lãm tranh). Mà, cây bàng hay đi vào văn chương trong tư thế cô đơn, vì đến mùa rụng lá, cành bàng khẳng khiu trông thật  ảm đạm!:

Ơi! Con đường xưa

 Những mùa trút lá

 Cành bàng mồ côi

 Cổng cũ rêu phong...”.

 

Nếu chú ý một chút ta sẽ  thấy (ở khổ thơ này) 4 câu trên mỗi câu 4 chữ, riêng câu cuối 3 chữ (thật ra nó là một phần của câu thứ tư), đọc tới đây như không phải là câu thơ rơi mất một chữ, mà là rơi một cái gì, tiếng rơi thật trầm lặng. Đúng như câu thơ Quang Dũng viết 20 năm về trước: “Ngõ trúc người ơi tịch mịch chiều”.

Tuy nhiên, nhớ lại không chỉ có buồn vắng thế thôi đâu, trước đấy, phải có gì trong trẻo khởi nguồn chứ:

Ơi! Con đường xưa

 Men vườn ổi thơm

 Em tuổi hai mươi

 Yêu anh hào hiệp”.

Ở đây, lại muốn nói về vấn đề dùng chữ. Cũng vẫn là hào hiệp, nhưng trước là đi với vườn ổi thơm, rồi đi với tuổi hai mươi, thì nói yêu anh hào hiệp, nghe mới không cộm, chứ bản thân câu thơ cắt riêng, thật khó thành thơ.

Nhà thơ Trần Lê Văn nhận thấy bài thơ "có những câu nghe thương thương". Thương thế cũng phải. Trước những dòng: “Bỏ em anh đi/ Đường hai mươi năm/ Dài bao chia ly”, và rồi: “Có những vợ chồng/ Không là trăm năm/ Mà tình thương yêu, ta cứ rưng rưng làm sao!” Mới thấy - tác giả dùng thanh bằng đến là... dài, để nói cuộc chia xa của con người cũng đến là dài. Và cuộc đời cũng đến rộng dài dâu bể:

 

Sông ơi! Dài sao

Rộng ơi! Biển cả

 

Con người vốn dĩ nhỏ bé, yếu đuối, gọi đến sông đến bể, đến trời cao đất dày dễ sa nước mắt lắm. Mà quả như thế, tác giả phải khuyên ngăn:

 

Thôi em nước mắt

Đừng rơi lã chã

 

"Tuổi già hạt lệ như sương" (thơ Nguyễn Khuyến). Ba câu thơ liền trong khổ được kết bằng thanh trắc, nghe chát chúa "sắt đá" mà vẫn không cầm được dòng lệ chảy. Giọng thơ càng bùi ngùi cảm động bởi cái "tình buồn", "tình già".

Nhà thơ Trần Lê Văn đã cho chúng ta biết xuất xứ bài thơ, không cần phải dẫn lại ra đây. Tôi chỉ muốn nói thêm về cái kết của Quang Dũng đã dùng (bởi nó được trở đi trở lại đến 3 lần). Thực chất cái kết này muốn nói điều gì, ngầm nói điều gì, nếu không phải là: chúng ta già rồi, mọi cái có đã thành có, không đã hóa không...

Nay chỉ sống làm sao để khi nhớ về những kỷ niệm cũ, em mãi vẫn trẻ trung như thế Em mãi là hai mươi tuổi, và anh- không, ở đây tác giả không nói là anh, mà là ta: Ta mãi là mùa xanh xưa (ta là chung cả anh và em, như thế mới góp thành mùa xanh được, nếu không, chỉ mình anh thì có thể nói: anh mãi là cây xanh xưa được thôi).

Muốn vậy, để được vậy, thì trên hết, trước hết, những người trong cuộc phải giữ trọn tình người cho đẹp. Đó cũng là thông điệp của tác giả

 

  Nguyễn Trường Văn

 

 

hoangngochung@ymail.com
IP IP Logged
HEICHPE
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 17/Sep/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 474
Quote HEICHPE Replybullet Gởi ngày: 16/Nov/2010 lúc 7:48pm

Cám ơn anh Mười Lăm , và :

 

Ôi màu vàng  là lá nùa Thu,

                     Em bước đi sao không ngỏanh lại,

Thu lá đổ như lệ chia tay.

Em ẩn hiện trong sương mờ đó.

 

Và ông giáo Hòang ngọc Hùng :

 

Vòng đôi tay trong luân vủ khúc,

Anh trước bản vẻ, bên có em,

“Em mãi là hai mươi tuổi

Ta mãi là mùa xanh xưa »

 

Thật cám ơn hai huynh , ít nhứt mình còn có bạn hiền.

         PH



Chỉnh sửa lại bởi HEICHPE - 16/Nov/2010 lúc 7:52pm
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 16/Nov/2010 lúc 9:25pm
[QUOTE=HEICHPE]

Cám ơn anh Mười Lăm , và :

 

Ôi màu vàng  là lá mùa Thu,

                                                                     Em bước đi sao không ngỏanh lại,

Thu lá đổ như lệ chia tay.

Em ẩn hiện trong sương mờ đó.

 
---------------------------------------------------
 
EM ẩn hiện trong sương mờ đó
 
la%20vang%20mua%20thu
 
Hay EM hiện ra
 
 
 Ha ha ha
 

 



Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 16/Nov/2010 lúc 9:32pm
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 10 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.109 seconds.