Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Chuyện Linh Tinh
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Chuyện Linh Tinh  
Message Icon Chủ đề: Việt Nam- Về tất cả Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 121 phần sau >>
Người gởi Nội dung
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 20/Sep/2011 lúc 3:31pm
 
Hình ảnh thương tâm:
 
 

*ĐỨA BÉ TRONG CÁI THÙNG CARTON NHỎ

 
 
 
 


Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 20/Sep/2011 lúc 3:34pm
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 23875
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 21/Sep/2011 lúc 1:41pm

Học sinh ngày hai buổi bơi qua sông đến trường.    
Tác Giả: Trương Quang Nam - Xuân Vương   
Thứ Tư, 21 Tháng 9 Năm 2011 06:41

Để áo quần và sách vở không bị ướt, các em chuẩn bị sẵn một bao nilon lớn, cho quần áo và cặp sách vào, buộc kín lại.


Hàng chục học sinh ngày hai buổi bơi qua sông đến trường. Để áo quần và sách vở không bị ướt, các em chuẩn bị sẵn một bao nilon lớn, cho quần áo và cặp sách vào, buộc kín lại. Qua đến bờ sông bên kia, các em lại lấy quần áo ra mặc vào...
Nhận được thông tin từ nhiều giáo viên ở xã Trọng Hóa, huyện Minh Hóa, Quảng Bình về thực trạng học sinh bản ông Tú, bản Ka Oóc đi học phải bơi qua sông, chúng tôi đã vượt quãng đường hàng trăm km để có mặt tại khe Rào (thượng nguồn sông Danh), tận mắt chứng kiến cảnh tượng buồn rơi nước mắt: Hàng chục học sinh, giáo viên phải bơi qua sông đến trường Tiểu học Hưng (xã Trọng Hoá, huyện Minh Hoá).
Để áo quần và sách vở không bị ướt, các em chuẩn bị sẵn một bao nilon lớn, cho quần áo và cặp sách vào bao, buộc kín lại. Qua đến bờ sông bên kia, các em lại lấy quần áo ra mặc vào.
Học sinh bản ông Tú, bản Ka Oóc, bản Hưng, xã Trọng Hoá, huyện Minh Hoá, bơi qua dòng sông chảy xiết đến trường .
 
 
 

Hôm chúng tôi đến, sau cơn mưa rừng hôm trước, nước khe Rào còn sâu và chảy xiết. Qua một bãi đá bồi sau những trận lũ chừng 20m, 15 học sinh từ lớp 1 đến lớp 5 người đen nhẻm, cởi hết quần áo, cho cùng toàn bộ sách vở cho vào một túi ni-long rồi thổi căng lên, hì hục bơi qua đoạn sông dài khoảng 15m. Những chiếc túi đó, ngoài tác dụng giữ khô quần áo, sách vở còn như một cái phao giúp các em qua sông.Em Hồ Không (học sinh lớp 5A, trường Tiểu học Hưng) cho biết: “Nước chỗ này sâu và chảy xiết nên chúng cháu sợ lắm. Nhưng vì muốn đến trường học cái chữ để mong sau này có cái nghề cho đỡ khổ nên phải liều mình bơi qua sông thôi”.  Được biết gần một năm trước, gần bản Hưng có một chiếc thuyền độc mộc chở khách qua sông nhưng không đáp ứng đủ nhu cầu nên nhiều người vẫn phải chọn cách bơi qua sông. Nhưng trận lũ lịch sử cuối năm ngoái đã cuốn trôi mất con thuyền này.Chị Hồ Thị Thanh - một người dân sống lâu năm ở đây - cho biết: Trên con sông này đã có nhiều người bị nước cuốn trôi, nhưng may mắn chưa ai mất mạng.

 

Một học sinh giơ cao cặp sách lên đầu, hì hục bơi qua sông

Mùa lũ năm 2009, cô Cao Thị Thức - giáo viên Trường Mầm non Trọng Hóa - cùng một giáo viên khác qua bản ông Tú dạy học trên con đò nhỏ; ra giữa dòng gặp nước xoáy làm lật đò. Cô giáo kia biết bơi nên bơi được vào bờ; còn cô Thức bị nước cuốn trôi gần 200m; rất may sau đó đã được một người dân cứu sống.Trường hợp gần đây nhất là ông Hồ Nhâm ở bản ông Tú; trong khi bơi qua sông đã bị chuột rút, nước cuốn trôi nhưng cũng may mắn có người đến cứu giúp kịp thời. Gặp chúng tôi bên dòng sông Danh, thầy Đinh Thanh Tùng - giáo viên trường Tiểu học Hưng - cho biết: “Việc học sinh bản ông Tú bơi qua bản Hưng để học lấy con chữ đã diễn ra khá lâu nay. Học sinh ở đây khó khăn lắm. Để có con chữ các em nhiều khi phải đổi lấy cả tính mạng”.

Các em giữa dòng nước lạnh và chảy xiết - Ảnh: Trương Quang Nam

Thầy Đinh Thiêm - Hiệu trưởng trường Tiểu học Hưng - bày tỏ niềm lo lắng: “Thấy học sinh bơi qua sông đến trường học chữ nhà trường cũng bất an lắm. Dù nhà trường đã phối hợp với phụ huynh cùng giáo viên các lớp trực ban theo dõi mỗi khi học sinh qua sông đến lớp hoặc về nhà nhưng vẫn thấy không an tâm”.
 Thầy Thiêm cho biết thêm, mùa mưa về nước khe Rào dâng lên rất nhanh và chảy mạnh nên học sinh phải nghỉ học dài ngày. Trung bình mỗi năm, học sinh bản ông Tú phải nghỉ học ít nhất 1 tháng do mưa lũ. Chính vì thế nên ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng dạy và học.

 

Sau
khi bơi qua dòng nước “tử thần” các em lại chỉnh tề trang phục để tới trường

Trao đổi với ông Hồ Phin - Bí thư Đảng ủy xã Trọng Hóa cho biết: “Không riêng bản ông Tú mà bên trong còn có bản Ka Oóc mọi hoạt động đi lại cũng đều phải bơi qua sông. Để xây dựng cầu phải cần một khoản kinh phí rất lớn trong khi kinh tế xã lại đang còn rất khó khăn.
Vừa rồi đã có một đoàn về tiến hành kiểm tra khảo sát nhưng nghe bảo với nguồn kinh phí 5 tỉ đồng là chưa đủ để xây dựng một cái cầu. Hiện chúng tôi đang mong các cấp ban ngành quan tâm hơn nữa để các em học sinh, giáo viên và người dân bản ông Tú, bản Hưng, bản Ka Oóc, xã Trọng Hoá sớm có một cây cầu nhằm thuận tiện và an toàn cho việc đi lại”.
-----------
 
Bơi đến trường
 
Học sinh bản Ông Tú ở xã vùng cao Trọng Hóa (H.Minh Hóa, Quảng Bình) phải bơi qua suối Rào để đến trường mỗi ngày. Khi mưa lũ thì các em nghỉ học.
Bản Ông Tú cách quốc lộ 12A chỉ chừng 7 cây số nhưng thuộc địa bàn xa xôi, hẻo lánh, cách trở nhất của huyện Minh Hóa. Từ bản muốn ra trung tâm xã và trường tiểu học đóng ở bản Hưng đều phải lội qua suối Rào. Ông Đinh Thiêm, Hiệu trưởng trường Tiểu học Hưng, cho biết: “Có 15 HS ở bản Ông Tú. Ngoài việc thường xuyên động viên các em tới trường, chúng tôi phải phối hợp với gia đình theo dõi. Nhưng thực sự là không an tâm và nhìn các em bơi đi học ướt át rất tội nghiệp. Mỗi năm học, HS bản Ông Tú phải nghỉ học ít nhất 1 tháng do mưa lũ nên chất lượng dạy và học bị ảnh hưởng rất nhiều”.
Có tận mắt chứng kiến mới thấy được hoàn cảnh đáng thương và tinh thần hiếu học của các HS người Vân Kiều. 11 giờ, tiếng trống tan trường vang lên, cả nhóm chạy ùa ra rồi băng theo một con dốc hướng xuống suối. Đến bên bờ suối, các em đồng loạt lấy túi nylon trong cặp ra rồi cởi áo quần, cặp bỏ vào và cột lại; cứ 3-4 em chung một túi, tất cả thao tác nhanh gọn và thuần thục. Cả nhóm chuẩn bị xong thì cùng lội xuống suối, dù trời hanh nắng nhưng một số em nhỏ vẫn co ro vì nước suối lạnh. Hồ Không (lớp 5A) chần chừ: “Nước chỗ này sâu và chảy mạnh nên chúng cháu sợ”. Mưa trước đó mấy ngày khiến nước dâng cao, con suối trở nên rộng và chảy xiết hơn. Vậy nên các em không thể bơi ngang từ bờ bên này sang bờ bên kia mà phải bơi xuôi theo dòng chảy. Vật lộn trên suối một lúc rồi cuối cùng các em cũng lên được bờ.
 
 
Cởi đồ bỏ vào bao chuẩn bị bơi qua suối
 
 
Mặc áo quần ướt về 
 
 
Nguy hiểm chực chờ HS bản Ông Tú - Ảnh: Trương Quang Nam 

Những cơn mưa rừng bất chợt và nhiều lúc hung dữ là nỗi khiếp sợ của người dân nơi này; do địa hình dốc, hẹp nên chỉ một trận mưa kéo dài vài tiếng đồng hồ là nước cuồn cuộn đổ về chia cắt núi đồi. Đã có không ít trường hợp nguy hiểm xảy ra. Như mùa lũ 2009, chiếc đò chở 2 giáo viên mầm non vào bản Ông Tú dạy điểm trường lẻ bị lật giữa dòng nước xoáy. Một cô giáo bị cuốn trôi gần 200m, may mắn được người dân phát hiện cứu sống. Mới đây, trong khi bơi qua suối, ông Hồ Nhâm cũng bị nước cuốn trôi và cũng may mắn được cứu.

Ngoài 15 HS tiểu học, bản Ông Tú còn có 6 HS khác đang học trường THCS Trọng Hóa và cũng phải bơi qua suối mỗi ngày. Được biết, địa phương và người dân cũng có sắm đò để ở suối nhưng đã bị lũ cuốn trôi và làm hư hỏng. Bí thư Đảng ủy xã Trọng Hóa Hồ Phin cho biết: “Phía trong bản Ông Tú còn có bản Ka Oóc, người dân cũng phải bơi qua suối. Xã không đủ kinh phí làm cầu nên đành vậy thôi, mấy lần địa phương có kiến nghị với cấp trên rồi. Nhưng có lẽ do dân cư hai bản ít nên việc cấp kinh phí khó khăn”.
Trao đổi với PV Thanh Niên, lãnh đạo Phòng Giáo dục Minh Hóa cho biết: “Chúng tôi sẽ nghiêm khắc xem xét. Việc để HS bơi như vậy là điều không nên, không thể mạo hiểm. Vì các trường đều dạy học sớm hơn so với quy định để có quỹ thời gian bù lúc mưa bão, thiên tai. Lâu nay chính quyền địa phương và trường học các xã Trọng Hóa, Dân Hóa đều không có báo cáo về tình hình dân cư, HS; trong vùng này có khoảng 10 khe suối. Cũng cần nên tính lại phương án di dân hay làm cầu”.

Thế mà có:1 tên đại biểu QH dám nói: từng đi nhiều nước,thấy nước nào dân có IQ cao thì nước đó có đường sắt cao tốc
Rồi  1 Sinh Hùng nói: không thể không làm đường sắt cao tốc.Dù là phải xách bị đi xin,í quên đi mược 60 tỉ đô.Co' ai nghĩ rằng cần phải làm 1 cây cầu ở đây không?
Hay đợi đến khi có 1 vài em chết đuối mới tỉnh ra?



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 21/Sep/2011 lúc 1:42pm
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 21/Sep/2011 lúc 4:54pm
.
 
 
Sông nầy ở chỗ nào vậy?
Không làm cầu được sao?
 
 
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 23875
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 23/Sep/2011 lúc 1:53pm
CHIỀU TRÊN PHÁ TAM GIANG
                                                Hồ Đắc Duy 

Thương em anh cũng muốn vô , Sợ truông Nhà Hồ, sợ phá Tam Giang...

 
Phá Tam Giang là một phá nằm trong hệ đầm phá Tam Giang-Cầu Hai. Diện tích phá Tam Giang khoảng 52km², trải dài khoảng 24 km theo hướng tây tây bắc-đông đông nam từ cửa sông Ô Lâu đến cửa sông Hương, thuộc địa phận ba huyện Phong Điền, Quảng Điền, Hương Trà tỉnh Thừa Thiên-Huế. Độ sâu của phá từ 2 đến 4m, có nơi đến 7m. Phá Tam Giang chiếm khoảng 11% diện tích đầm phá ven bờ của Việt Nam.

Phá Tam Giang với cửa Thuận An và sông Hương là thủy lộ chính lên kinh thành Huế nên ngày xưa ai thượng kinh đều phải vượt phá. Tuy là đầm nhưng vì có sóng nên Ca dao có câu:

Thương em anh cũng muốn vô

Sợ truông Nhà Hồ, sợ phá Tam Giang...


Trên vùng phá Tam Giang có làng chài Thái Dương Hạ cổ xưa hàng mấy trăm năm.
Ngoài ra, còn có Đình làng Thái Dương Hạ là một tổ hợp vừa mang dáng vẻ Đình làng truyền thống Việt, vừa mang nét văn hoá đặc trưng trong trang trí Đền miếu của vùng đất Thừa Thiên- Huế, khá lộng lẫy, uy nghi, thờ Thành hoàng làng là ông Trương Quý Công (hay Thương Thiều), người Đàng Ngoài, đã có công dạy cho dân làng nghề đánh bắt cá và buôn bán ghe mành. Đình cứ 3 năm tổ chức Lễ hội Cầu ngư rất long trọng vào 12.1 âm lịch.

Chiều trên phá Tam Giang là một khung cảnh thiên nhiên ngoạn mục đã đi vào thơ, nhạc, và rất nhiều bức ảnh phong cảnh. Phá hình như quá đỗi hiền hoà, thơ mộng trữ tình, không mang dữ dội của nơi 3 dòng sông giao nhau, nơi cửa biển có những con sóng lừng đầy hiểm nguy...

MỘT HUYỀN THOẠI VỀ PHÁ TAM GIANG

Theo Ðại Nam Nhất Thống Chí (ÐNNTC) trang 153 chép Phá Tam Giang trước có tên là Hạt Hải có nghĩa là biển cạn, từ nam chí bắc dài 30 dặm, từ đông sang tây rộng chừng 6 dặm. Từ hạ lưu nguồn Ô Lâu - Thọ Lai (hệ thống sông Lương Ðiền) chảy xuống Phá về phía tây nam có 3 cửa sông đổ vào là sông Tả, sông Trung và sông Hữu nên vua Minh Mạng đổi tên gọi là Tam Giang, nước sông sâu rộng, sóng gió bất trắc, thuyền bè dễ gặp nạn

Trong ca dao xưa ở Thừa Thiên – Huế có câu:

Thương anh, em cũng muốn vô

Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam giang

Trong qua khứ, một số lý giải về ấn tượng “Sợ phá Tam giang” vì cho rằng “nước sông sâu rộng, sóng gió bất trắc, thuyền bè dễ gặp nạn” và đưa vào một số dẫn chứng về bài ca “ Cửa biển Tư Hiền “ với 3 ngọn sóng thần thường đánh đắm thuyền bè. Truyện kể Thái Tông hoàng đế từng đến đây chơi, trông thấy sóng yêu làm hại thuyền, nổi giận sai đem đại bác ra bắn, trúng được 2 ngọn sóng máu phun ra đỏ cả dòng nước, còn một sóng chạy ra biển cả trốn mất; từ đấy thuyền bè đi lại không lo gì nữa, đến nay người ta còn ca tụng (ÐNNTC trang 147)

Phá Tam giang thuộc huyện Quảng Ðiền. Quảng Ðiền là một địa danh có từ cách đây hơn 200 năm, nguyên là đất quận Nhật Nam thời thuộc Hán, sau là châu Lý của Chiêm Thành; thời nhà Trần là quận Trà Kệ thuộc châu Hóa; thời nhà Lê đổi thành huyện Ðan Ðiền thuộc phủ Triệu Phong.

Trong Ô Châu Cận Lục của Dương văn An viết vào đầu nửa thế kỷ XVI (1555) dưới thời Lê – Mạc thì vùng Quảng Ðiền - Phong Ðiền hiện nay nằm trong địa phận 2 huyện Kim Trà và huyện Ðan Ðiền thuộc phủ Triệu Phong.

Dưới thời nhà Nguyễn đổi Ðan Ðiền thành Quảng Ðiền (Ðại Nam Nhất Thống Chí trang 96). Hiện nay huyện Quảng Ðiền thuộc tỉnh Thừa Thiên, địa danh Ðan Ðiền xưa được mang ra đặt tên cho một cây cầu hiện nay ở thị trấn Sịa.

Vùng đất Quảng Ðiền – Phong Ðiền là quê hương của nhiều nhân vật lừng danh trong lịch sử Việt Nam từ cổ tích cho đến nhân vật liệt nữ tăng đạo. Ða số thuộc vào thời các chúa Nguyễn như

Ông Nguyễn quang Tiền

Ông Nguyễn văn Hiền giữ chức Quản tiên phong thủy đạo,

Ông Nguyễn văn Thành tổng trấn bắc thành thời Gia Long,

Nguyễn Ðô, Nguyễn đình Ðức được thờ ở miếu Trung Hưng Công Thần , thượng thư Lương tiến Tường, Ðoàn văn phú, Ðặng văn Thêm, Lê văn Phú đều được thờ ở đền Hiền Lương, Lê phúc Sơn thờ ở đền Trung nghĩa; đặc biệt ông Thân văn Quyền được vua Minh Mệnh phái đi Pháp về sau giữ chức Bố chính tỉnh Ðịnh Tường cũng được thờ ở đó.

Gương liệt nữ có bà Nguyễn thị Xuân…thủ tiết thờ chồng.

Các di tích lịch sử của Quảng Ðiền gắn liền với các hoạt động lễ hội như đình Thủ Lễ gắn với hội vật, các điệu hò như mái nhì, hò ô, hò giã gạo được ưa chuộng trong dân gian; các trò chơi chọi gà, đua thuyền, kéo co, vật võ, bài chòi thường được tổ chức trong các dịp lễ, tết …

Văn hóa ẩm thực đặc biệt như: bánh tráng, tôm chua chợ Sịa, bún bò, cháo cá dìa, trìa phá Tam giang và các món ăn đặc sản chế biến từ cá tôm vùng nước lợ thì không có nơi nào phong phú hơn ở vùng đầm phá Tam giang, ngay cả chim nước như le le, vịt nước hay các loài lưỡng thê cũng vậy.

 Khí hậu ở Quảng Ðiền Tam Giang được phân thành hai mùa rõ rệt: Mùa khô từ tháng 3 đến tháng 8, chịu ảnh hưởng gió Tây Nam nên không khí khô nóng, oi bức. Mùa mưa từ tháng 9 năm trước đến tháng giêng năm sau. Tháng 9-10 thường kéo theo lũ lụt. Tháng 11 mưa kéo dài. Các tháng 7,8,9,10 thường hay có bão.

Vùng đất mang nét đặc thù chung của nền văn hoá Huế, và cũng là nơi có nền văn hoá Chăm Pa, những di tích mang dấu ấn của một thời lịch sử như Thành Hoá Châu, Phủ Phước Yên, Phủ Bác Vọng. Những người con của Quảng Ðiền đã đi vào những trang sử hào hùng của quê hương đất nước như Ðặng Tất, Ðặng Dung, các nhà chí sĩ như Trần Thúc Nhẫn…

Phá Tam Giang giới hạn phía Bắc là cửa sông Ô Lâu, phía Nam là cửa sông Hương thông với biển qua cửa Thuận An. Từ Ô Lâu tới Thuận An dài 26 km, chiều rộng phá từ 2 - 3,5km. Thuộc địa phận 12 xã của ba huyện Quảng Ðiền, Phong Ðiền và Hương Trà. Phá Tam Giang có diện tích khoảng 5.200ha. Phá Tam giang có độ sâu từ 2 đến 7m, sâu nhất là 10m; phía Bắc phá là Quảng Thái, một vùng phù sa nhờ 2 con sông Ô Lâu và Nịu mang lại sau những mùa lụt, phá Tam Giang từ đây vẽ một vòng cung ra hướng Bắc. Đông Bắc thì gặp một vùng đất đầm thuộc Phong Chương, Ðiền Lộc, Ðiền Môn…Tên các làng dọc theo vùng đất này nghe rất lạ tai như Thủy Nịu, Trằm Nầy, Trằm Dét …

Ngoài đường bộ thì đường thuỷ là một loại giao thông chính của vùng này, con sông Bồ là thủy lộ chính. Sông Bồ bắt nguồn từ dãy núi Sơn Hồ chảy theo tuyến Phú Ốc đến Phú Lễ; chia ra một nhánh chảy về phía Tây Nam - gồm các xã: Hương Xuân, Hương Toàn (Huyện Hương Trà), Quảng Thọ, Quảng Thành (Huyện Quảng Ðiền) đi ra sông Sình và về biển Ðông; một nhánh khác chảy quanh ra phía Bắc đến các làng Cổ Tháp, Sơn Tùng, chảy qua Nam Dương hợp với sông Nam Phù (       ) chảy vòng lại phía Ðông Bắc đến thôn An Xuân rồi đổ ra phá Tam Giang.

Thủy lộ chính từ phía bắc hay từ thượng lưu đi ra biển hay xuôi vào nam là con sông cái. Một trong số 3 con sông này, khi đến Vân Trình có sông Vĩnh Ðịnh từ phía bắc Hải Lãng – Quảng Trị hợp vào, khi sắp đến cửa sông thì giòng sông chảy ngang qua xứ Bàu Ngược chảy thêm 7 dặm nữa mới đổ vào phá Tam Giang (ÐNNTC trang 147).

Tương truyền chỗ Bàu Ngược sông rộng nước sâu, mùa thu mùa đông thường nhiều sóng gió bão, thuyền đi đến đây gặp gió ngược thường bị đắm. Thật sự bàu nước ở đoạn sông, theo như nhận định về khoa học hiện đại, có thể giải thích như là Bàu Ngược này có một cấu trúc khá đặc biệt về địa chất làm giòng nước chảy ngược về thượng lưu, tạo ra một giòng xoáy mạnh có thể nhận chìm thuyền bè đi ngang qua nó, trường hợp này cũng đã xảy ra trên thế giới như ở California - Hoa Kỳ hay ở phía đông thành phố Lehan - Trung Quốc. Thường thì giòng xoáy này xảy ra không định kỳ, không có dấu hiệu báo trước nên người ta rất khó biết hay tiên liệu khi nào xảy ra; cư dân địa phương gọi là Bàu Ngược. Khi nội tán kiêm án sát sứ tổng tri quân quốc trọng sự Nguyễn khoa Ðãng cho đào một con kênh khác thông với sông chính làm giảm bớt lưu lượng nước đổ vào bàu này, từ đó giòng xoáy và sóng cũng bớt dần, thuyền bè đi lại thuận tiện. Còn ở Trung Quốc, người ta đã xây một tượng Phật vĩ đại cao 71 mét trên một ngọn núi đá nằm trên bờ sông ngay khúc sông thường hay xảy ra tai nạn vào năm 713, và sau khi tượng Phật khánh thành thì không còn các tai ương xãy ra nữa. Mãi về sau này, gần đây các nhà nghiên cứu và tôn giáo mới đưa ra một giải thích có tính khoa học thuyết phục hiện tượng bí ẩn này là: khi thi công tượng Phật trên ngọn núi đá thì hàng ngàn hàng vạn mét khối đất đá từ trên cao đã rơi xuống sông và lấp kín các hố sâu dưới lòng sông mà chính các vùng trũng, các hố sâu này là nguyên nhân tạo ra giòng xoáy.

Như thế, ở Trung quốc hay ở Bàu Ngược – Tam Giang – Quảng Ðiền, các bậc cao nhân đã nghĩ ra phương pháp triệt tiêu nguyên nhân tạo ra giòng xoáy.

Và câu ca dao xưa đã có đoạn kết:

Phá Tam giang thì nay đã cạn

Truông nhà Hồ, Nội tán dẹp yên.

Và đến đầu thế kỷ 21, Bàu Ngược đã được phù sa bồi lắng tạo thành một bãi bồi. Hiện nay cư dân địa phương gọi trại đi là Bàu Nhà Nước hay Bãi Bồi. Di tích mũi tàu và cột cờ vẫn còn đó như một chứng tích của một huyền thoại về phá Tam giang, nó chỉ nằm cách 1Km sau lưng chợ Sịa (mới)

 
 
Nhạc: Chiều Trên Phá Tam Giang.
Thơ: Tô Thùy Yên
Nhạc: Trần Thiện Thanh
Ca sĩ: Ý Lan & Vũ Khanh.


Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 23/Sep/2011 lúc 2:16pm
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7169
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 24/Sep/2011 lúc 12:46pm
 Hoa cafe trắng trời Tây Nguyên
 
Ngày đầu xuân, tôi theo chân một người lái xe lên vùng đất Tây nguyên và tìm đến những rẫy cà phê bạt ngàn nơi đây để một lần được thấy cái mà ông gọi là “trắng trời cà phê". Tây Nguyên cứ cuối tháng 2 và đầu tháng 3 là mùa hoa cà phê. Cũng như tôi, nhiều người đã từng thấy những trái cà phê đỏ mọng, từng uống những ly cà phê đen đậm đà nhưng ít ai biết rằng cà những rừng hoa cà phê nở trắng khắp những sườn đồi đất đỏ Bazan đẹp dịu dàng đến thế.
Hoa cà phê không nở từng bông hay từng cây riêng lẻ. Vào mùa tưới như cách gọi của những người dân trồng cà phê, những chùm hoa thi nhau đua nở khắp những nương rẫy bạt ngàn. Những bông hoa trắng kết thành từng chùm lớn và những cành cây mang đầy chùm hoa kéo dài từ thân tới đầu cành.
Nếu như tháng 11 đến Tây Nguyên bạn sẽ thấy những thân cây cà phê đỏ rực với trái chín trĩu cành, thì tháng 2 đến cả rừng cả phê như mang trên mình chiếc áo mới với nền xanh của lá non và trắng muốt của vô vàn những bông hoa đang khoe hương sắc.
Hoa cafe vối bung từng chùm trắng xóa
Hoa cafe robusta chúm chím
Bước đi trong những hàng dài cà phê hay đứng trên cao nhìn ra xa xa tôi mới hiểu được cái mà người lái xe già gọi là “trắng trời cà phê”. Dưới nền trời xanh trong những bông hoa trắng như vươn mình để đón nhận nắng xuân ấm áp, để khoe vẻ đẹp giản dị nhưng tinh khiết như những con người của vùng đất cao nguyên hiền hòa mà hiếu khách này.
Sáng sớm, khi mặt trời vừa lên những giọt sương đên chưa tan còn đọng lại trên những chùm hoa nho nhỏ. Sải bước chân trên những con đường đất đỏ trong những rẫy cà phê bạn sẽ được thỏa thích ngắm nhìn những đàn ong bướm bay dập dìu trên những cành hoa để tìm kiếm mật ngọt.
Không khí trong lành cộng với mùi hương nồng nồng nhưng lại ngọt ngào khó tả mang lại cho ta một cảm giác bình yên và khoan khoái như đang được thả hồn mình vào một bản nhạc du dương sâu lắng của thiên nhiên và đất trời mùa xuân.
Mùa hoa cà phê những người nông dân cũng nhộn nhịp chăm tưới, là mùa của những đôi trai gái hò hẹn yêu đương. Giữa mênh mông của rừng cà phê, bên những cành hoa trắng ta có thể bắt gặp những nụ cười hồn hậu, chân chất của những chàng trai cô gái người dân tộc đi làm rẫy.
Nụ cười hồn nhiên của những em bé trong vườn cafe hoa nở trắng muốt
Mùa hoa cà phê lại về mang theo niềm vui và hy vọng của những người trồng cà phê về một năm được mùa. Mang theo niềm tin của những người nông dân thật thà và hiếu khách gửi vào những bông hoa cà phê nở trắng rừng Tây Nguyên.

Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 23875
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 25/Sep/2011 lúc 8:59pm
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 25/Sep/2011 lúc 10:07pm
.
Có một nhóm Việt Kiều xây cất cầu bên VN
 
 
 

THÔNG TIN SỐ 18  tháng 6- 2011

Thưa các bạn ,

Tháng 6, mưa đầu mùa ở  Miền Nam đã bắt đầu .

Việc thi công các cây cầu nông thôn có khó khăn .

Nhưng nhờ tinh thần phục vụ của các anh em công nhân , Nhóm VK vẫn thực hiện được mục tiêu .

Một cây cầu hoàn thành là chúng tôi vui mừng ,vì chúng tôi nghĩ rằng : như  trao cho bà con qua cầu MỘT CÁI CẦN CÂU .

Từ nay bà con đi làm ăn sinh sống, nuôi bản thân mình, nuôi gia đình.

Cuộc sống mỗi ngày tốt hơn, làng xã sẽ đẹp hơn .

 

1-       Đã hoàn thành

 

 

 

 

VK 129 :

xã Phú Long – huyện Tam Bình

Tỉnh Vĩnh Long

Chiều dài 39 m,rộng 2 m, tải trọng 1.5 tấn

Tổng giá trị công trình : 233.195.000 đ

Nhà tài trợ :

* Bà KIDA Kyoko (Nhật)     :           116.597.500 đ

* Hội LHCTCHN tỉnh Vĩnh Long :116.597.500 đ

 

 

 

 

VK 132

Xã Long Điền Đông A

Huyện Đông Hải – tỉnh Bạc Liêu

Chiều dài 25 m, rộng 1.7m, tải trọng 1 tấn

Tồng giá trị công trình : 133.788.000 đ

Nhà tài trợ :

*  Bác sĩ Trình (VK Mỹ ) :               87.000.000 đ

*  UBND xã Long Điền Đông A :     10.000.000 đ

*  Bà con địa phương :                       36.788.000 đ

 

 

 

 

2-       Đang thi công   

 

VK 130

xã Phú Long – huyện Tam Bình

Tỉnh Vĩnh Long

Chiều dài : 29 m , rộng : 2m , tải trọng 1 tấn

Tổng giá trị công trình : 170.340.000 đ

Nhà tài trợ :

* Bạn bè Nhật :                                   75.000.000 đ

* Bà IHARA Chieko

* Bà MUGITANI Seiko

* Bà KUBO Kiyoko

* Nhóm VK :                                       10.000.000 đ

* Hội LHCTCHN tỉnh Vĩnh Long :  85.170.000 đ

 

 

 

 

 

 

VK 131

Xã An Trạch – huyện Đông Hải

Tỉnh Bạc Liêu

Chiều dài 35 m – rộng 2 m – tải trọng 1 tấn

Tổng giá trị công trình : 173.158.000 đ

Nhà tài trợ :

* Hội Amis du Việt Nam et I’Asie

(bà Nguyễn Xuân Thư Paris – Pháp): 86.579.000 đ

* UBND xã An Trạch :………………. 86.579.000 đ

 

 

 

 

 

3 – Khởi công trong tháng 7

VK 128

Ấp An Hoà - Xã Vĩnh Hoà

Huyện Chợ Lách – tinh Bến Tre

Chiều dài : 20 m – rộng 2m tải trọng 1 tấn

Tổng giá trị công trình : 116.050.000 đ

Nhà tài trợ :

* Cô Chanmy Trình (VK Mỹ ):        40.000.000 đ

* Cô Jenny Tiêu (VK Đức ):             12.000.000 đ

* UBND xã Vĩnh Hoà :                      58.025.000 đ

* Cô Bích Ngọc (VN) :                         3.000.000 đ

* Anh chị Ly Nguyễn (VN):                   500.000 đ

* Cô Trần Thị Út ( GL) :                     2.000.000 đ

* Anh Bằng ( VK Mỹ ):                          500.000 đ

 

 

 

 

VK 133

Xã Thiện Trí

Huyện Cái Bè – tỉnh Tiền Giang

Chiều dài : 40 m – rộng 2.5m – tải trọng 1.5 tấn

         Tổng giá trị công trình : 335.901.000 đ

      Nhà tài trợ:

         * chùa Tam Bữu:          335.901.000 đ

 

 

 

 

 

 

4 – Khảo sát – thiết kế - vận đồng tài chính

 

DA.191

Ấp Hoà Dân – xã Nhị Mỹ

Huyện Cao Lãnh – tỉnh Đồng Tháp

Chiều dài : 32 m – rộng 2m – tải trọng 1 tấn

Tổng giá trị công trình : 176.350.000 đ

Nhà tài trợ :

* Công Ty ACER Việt Nam :          92.000.000 đ

* Anh Trần Thanh Hùng                 12.500.000 đ

* Cộng đoàn Khôi Bình:                    6.000.000 đ

* Anh Tráng + Chị Huệ:                    6.000.000 đ

* Cô Bích Ngọc:                                  3.000.000 đ

      * …… …………..    mời các bạn đóng góp tiếp

 

 

 

 

 

 

 

DA.192

Ấp Mỹ Thạnh – xã Mỹ An

Huyện Chợ Mới – tỉnh An Giang

Chiều dài : 28 m – rộng 2m – tải trọng 1 tấn

Tổng giá trị công trình : 156.428.000 đ

Nhà tài trợ :

* Anh Trần Văn Soi (VK Nhật ):    50.000.000 đ

* Cộng đoàn Khôi Bình:               6.000.000 đ

* Cô Bích Ngọc :                                 3.000.000 đ

* LH PVH:                                              30.000.000 đ

* …… …………..mời các bạn đóng góp tiếp

 

 

 

 

 

DA.193

Ấp Mỹ Thạnh – xã Mỹ An

Huyện Chợ Mới – tỉnh An Giang

Chiều dài : 23 m – rộng 2m – tải trọng 1 tấn

Tổng giá trị công trình 130.500.000 đ

Nhà tài trợ :

* Anh Trần Văn Soi (VK Nhật ):  50.000.000 đ

* Cộng đoàn Khôi Bình:                   6.000.000 đ

* Anh Cần ( VK Mỹ ):                      4.000.000 đ

* …… …………..mời các bạn đóng góp tiếp

 

 

 

 

 

 

DA.194

Ấp An Hưng – xã Mỹ An

Huyện Mang Thít – tỉnh Vĩnh Long

Chiều dài : 58 m – rộng 2 m – tải trọng 1 tấn

Tổng giá trị công trình : 454.293.000 đ

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Qua những lần tham gia đi khánh thành cầu , một số cảm tình viên của “Nhóm VK” có ý kiến muốn đóng góp tài chính vào việc xây dựng cầu theo khả năng có được của mình , như là đóng góp tài chính theo đơn vị một thước tới ( cầu có chiều ngang lọt lòng 2m )

Ví dụ: theo thời giá hiện nay 1m tới là 6 triệu đồng ( 200 euro) nếu đóng góp 1m là 6 triệu; 2m là 12 triệu hoặc nhiều hơn nữa .Với phương thức này các cảm tình viên có thể thực hiện được vì hợp với khả năng đóng góp của họ .

Trên cơ sở này Nhóm VK có thể lên kế hoạch xây dựng cầu một cách linh hoạt.

 

 

“CHUÙNG TA HAÕY CUØNG NHAU XAÂY DÖÏNG NHÒP CAÀU TÖÔNG LAI”

 

Nguyễn Văn Công

Đại diện Nhóm VK ở Việt Nam

 

 

Hóc Môn , 5/7/2011

 

47/5 A – Quốc lộ 22 – ấp 2 – xã Xuân Thới Sơn – huyện Hóc Môn – Tp.HCM – đt: 08.38.910.310

Email: nvcong07@gmail.com – http://www.pontvk.org

 

Bài viết đăng trên website của Hội Liên hiệp các tổ chức hữu nghị tỉnh Vĩnh Long

Nguồn : http://vlufo.vinhlong.gov.vn/view.aspx?tempid=107&temparentid=5

****

 

Nhịp cầu nối những bờ vui 21/06/2011 12:00:00 a.m. 


”Nhịp cầu nối những bờ vui” của nhạc sĩ Văn An đã làm rạng ngời trên gương mặt của bao người dân mà một khi ai đó có dịp đi ngang qua xã Mỹ An, huyện Mang thít.

Nơi mà trước đây những chiếc cầu khỉ lắc lư, những con đường đất lầy lội vào mùa mưa…..

là nguyên nhân khiến cho vùng quê này chậm phát triển. Mức sống và thu nhập của người dân thấp so với mặt bằng chung của huyện. Cho nên việc quy động sức dân để đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng còn nhiều hạn chế.


 

Là 1 xã nông thôn sâu, sông ngòi chằng chịt, nhu cầu xây dựng cầu đường là rất cần thiết, nhưng xã chỉ có cách giải quyết trước mắt bằng những chiếc cầu tre, cầu ván tạm bợ…,..việc sinh hoạt và đi lại của người dân cũng như các em học sinh đến trường còn rất khó khăn, trể học là vấn đề thường xãy ra đối với các em học sinh nơi này, vì “ qua sông thì phải lụy đò” .Hàng hóa nông sản làm ra, mang đi tiêu thụ chủ yếu bằng phương tiện thủy, mất thời gian, hoặc phải qua nhiều khâu vận chuyển khi thời điểm nước kiệt, thương lái vào mua nhỏ giọt, chi phí lớn, lợi nhuận thấp, nông dân chịu thiệt.

Nhưng từ năm 2010 đến nay thì khác,vùng quê này đang được rút ngắn với đô thị khi những chiếc cầu pêtông đã được xây dựng, nổi lo cách chợ, ngăn sông của người dân không còn nữa.

Chú Nguyễn Văn Công và các cô chú nhóm VK tại Việt Nam, quý ông Trần Văn Soi , ông Hồ Văn Hùng, ông Trần Đoàn Nghị…họ là những người con mà trước đây cũng chân lấm tay bùn sống xa quê hương, nhớ về cội nguồn , đã cùng với bà Yo Shhi MichiKo chung tay với quê hương Mỹ An xây dựng nên 4 chiếc cầu pêtông , mỗi chiếc cầu có chiều dài trên 20m đến 50m với các tên gọi là VK 108, VK 118, VK 119 và VK 125, tại các ấp An Hương 2, Thanh Hương và ấp An Hưng, tổng giá trị của 4 chiếc cầu là 1.126.000.000 đồng, trong đó nhóm VK hổ trợ 563.000.000 đồng.


Đây được xem như “Luồng gió mới” thổi tràn về vùng quê xa xôi, làm mát lòng biết bao người. Và cũng chính từ những chiếc cầu trên đã mang lại lợi ích rất lớn cho người dân vùng quê này , vì khi hệ thống giao thông nông thôn được xây dựng hoàn chỉnh thì kinh tế, văn hóa, xã hội sẽ phát triển. Hàng hóa sẽ được giao lưu hai chiều tốt hơn, người dân ở nông thôn được mua hàng với giá thành thấp, sản phẩm làm ra bán được giá cao. Người già đi lại, học sinh đến trường sẽ không còn phải đi bằng đò, giảm chi phí cho việc học tập, giảm bớt nguy cơ tiềm ẩn về tai nạn giao thông. Đồng thời, khi giao thông nông thôn được nối liền sẽ tạo thêm nhiều việc làm mới, giải quyết được vấn đề lao động nhàn rỗi ở nông thôn, thúc đẩy kinh tế hộ phát triển. Điều đó được chứng thực ở nhiều mặt trong đời của người dân xã Mỹ An như: hàng hóa nông sản của nhân dân sản xuất ra được thương lái trực tiếp đến đặt mua, giá cả hàng hóa nông sản tăng lên, cụ thể:

- Nhãn trước đây giá 8.000đ/kg nay tăng lên 12.000đ/kg, dừa khô tươi 100.000đ/chục nay tăng lên 150.000đ/chục, heo hơi 4.500.000đồng /tạ nay tăng lên 5.5000.000đồng/tạ.

 

Đặc biệt, đối với cây cầu VK 125 có chiều dài 50 mét nối liền đôi bờ của ấp An Hưng, cũng là cầu liên xã Mỹ An đi Long Mỹ. Đây là vùng chuyên canh trồng màu, có diện tích 50 ha trồng khoai mở, mỗi ha thu hoạch 30 tấn, giá bán 3.200.000đ/tấn ,nay bán 5.000.000đ/tấn, mỗi tấn tăng thêm được 1.800.000đ , như vậy mỗi ha khoai thu nhập tăng thêm 54.000.000đồng…

Điện, nước máy, internet... cũng đã đi vào vùng quê này,rút ngắn khoảng cách giữa nông thôn và thành thị,đời sống người dân được nâng lên từng ngày. Chúng tôi tin rằng, có được những chiếc cầu trên ,trong tương lai không xa, kinh tế - văn hoá -xã hội ở xã Mỹ An sẽ phát triển tốt hơn và người dân sẽ có được cuộc sống sung túc hơn.

 

Không những chỉ riêng Mỹ An, mà những vùng quê xa khác của tỉnh Vĩnh Long hiện nay cũng đang rất cần sự sẻ chia ,chung tay, góp sức…từ những tấm lòng hảo tâm của các tổ chức, cá nhân trong , ngoài nước, của những người con sống xa quê hương…. xây dựng những chiếc cầu mơ ước để giúp họ giảm đi cái nghèo, có được điều kiện vươn lên trong cuộc sống.

 

KH.

Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 26/Sep/2011 lúc 11:26pm
.
 
 
 

Thông tin số 21 – VN     Tháng 9 -2011

khánh thành 3 cây cầu hữu nghị VK

 

 

 

 

Æ

Cầu hữu nghị VK 131

Xã An Trạch – huyện Đông Hải - Tỉnh Bạc Liêu

Chiều dài 35 m – rộng 2 m – tải trọng 1 tấn

Tổng giá trị công trình : 173.158.000 đ

Người tài trợ : Hội Amis du Việt Nam et I’Asie ( Pháp ) – UBND xã An Trạch

Lễ khánh thành ngày 31/8/2011

 Æ

  

 

 

Cầu hữu nghị VK 132

Xã Long Điền Đông A - huyện Đông Hải – tỉnh Bạc Liêu

Chiều dài 25 m, rộng 1.7m, tải trọng 1 tấn

Tồng giá trị công trình : 133.788.000 đ

Người tài trợ  : Ông Trình Quang Việt ( VK Mỹ )  - Bà con địa phương

Lễ khánh thành ngày 1/9/2011

 

Æ

 

 

Cầu hữu nghị VK 134

Xã Nhị Mỹ - Huyện Cao Lãnh – tỉnh Đồng Tháp

Chiều dài 32 m – rộng 2m – tải trọng 1 tấn

Tổng giá trị công trình : 176.350.000 đ

Người tài trợ : Công ty ACER VN – UBND xã Nhị Mỹ

Lễ khánh thành 17/9/2011

 

 

 

 

Hóc Môn, ngày 23/9/2011



Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 26/Sep/2011 lúc 11:34pm
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 23875
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 28/Sep/2011 lúc 8:08am
Đỗ Nhật Nam, người giành giải Nhất cuộc thi hùng biện Wordstorm
 
 
Trò%20chuyện%20với%20nhân%20tài%20nhí%20Đỗ%20Nhật%20Nam

 



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 28/Sep/2011 lúc 8:12am
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ
tình yêu thương chẳng ghen tị
chẳng khoe mình, chẳng lên mình
kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 30/Sep/2011 lúc 9:45pm
  .
 
       Bà Nà, cõi thiên thai giữa trời đầy nắng
 
Nếu có  nơi nào đó, cảnh vật thiên nhiên kỳ thú, núi rừng hùng vỹ, khí hậu trong lành thì đấy có lẽ là Bà Nà của thành phố Đà Nẵng. Nơi đây được ví như Đà Lạt của miền trung,  là nơi để du khách tận hưởng hương vị ngọt ngào.
Bà Nà đã được xem là "hòn ngọc khí hậu", là nơi lý tưởng để an dưỡng tinh thần. Bà Nà được đánh giá là một trong những nơi nghỉ mát nổi tiếng và lớn nhất Đông Dương thu hút nhiều du khách ngang với Le Bockor (Campuchia), Cap Saint Jacques (Vũng Tàu), Tam Đảo, Sapa…
Ngồi trên carbin lơ lửng giữa lưng chừng mây và trong sương du khách sẽ được chiêm ngưỡng cảnh núi rừng hùng vĩ. Những tán cây rộng lớn, đàn bướm lượn bay, hương thơm thoang thoảng của các loài hoa… sẽ khiến du khách có cảm giác như đang lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh.
Vẻ nguyên sơ của những cánh rừng nguyên sinh sẽ mang đến cho du khách cảm giác phiêu lưu đầy lý thú.
Khu nhà nghỉ thơ mộng.
Khách viếng Bà Nà.
Như lạc vào chốn thiên thai.
Bình minh ở Bà Nà.
"Bay" trong nắng sớm.
Và khi màn đêm buông xuống, đứng ở Bà Nà ngắm Đà Nẵng lung linh trong ánh đèn màu như thể đang ở giữa dải ngân hà với vạn tinh tú, trăng sao.




Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 30/Sep/2011 lúc 10:19pm
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 121 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.359 seconds.