Bài mới Thành viên Lịch Tìm kiếm Hỏi/Đáp | |
Ghi danh Đăng nhập |
Tâm Tình | |
Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tâm Tình |
Chủ đề: Hãnh diện Người Việt Nam ! | |
<< phần trước Trang of 17 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung | ||||||||||||||||||||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23111 |
Gởi ngày: 22/Sep/2011 lúc 11:08am | ||||||||||||||||||||
Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 19/Oct/2011 lúc 10:15am |
|||||||||||||||||||||
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
mykieu
Senior Member Tham gia ngày: 10/Jun/2009 Thành viên: OffLine Số bài: 3471 |
Gởi ngày: 19/Oct/2011 lúc 9:58am | ||||||||||||||||||||
Một người Việt có thể thành toàn quyền bang Nam Australia
NNVN -Thứ Tư, 19/10/2011, 16:36 (GMT+7)
Ông được cho là sẽ thay thế cho toàn quyền Kevin Scarce khi nhiệm kỳ kết thúc vào năm tới. Ông Lê Hiếu từ chối bình luận về những thông tin này, tờ The Advertiser cho hay.. Ngoài chức vụ phó toàn quyền bang Nam Australia, ông Lê Hiếu còn đứng đầu Ủy ban về đa văn hóa và sắc tộc của bang. Ông cũng là người gốc Đông Dương đầu tiên là phó toàn quyền, đại diện cho Nữ hoàng Anh ở Nam Australia. Ông Lê Hiếu sinh năm 1954 ở Quảng Trị. Ông sang Australia từ năm 1977. Ông có hai người con, tên là Don và Kim. Vợ ông là bà Phương Lan. Phó toàn quyền Lê Hiếu tốt nghiệp ngành chính trị kinh doanh ở Đại học Đà Lạt. Tại Australia, ông có bằng cử nhân kinh tế và kế toán cũng như bằng cao học quản trị hành chính ở Đại học Nam Australia. Năm 2008, ông được nhận bằng tiến sĩ danh dự do Đại học Adelaide trao tặng vì những đóng góp của ông cho các dịch vụ xã hội. Ông là người Việt đầu tiên được một trường đại học cấp bằng tiến sĩ danh dự, Wikipedia cho hay. Năm 1996, ông được nhận được huân chương vì những đóng góp nổi bật cho ASIC (Ủy ban Thanh tra và Giám sát công ty, thị trường chứng khoán và đầu tư Australia) năm 1996. (Theo VnExpress) http://nongnghiep.vn/nongnghiepvn/72/47/47/85254/Mot-nguoi-Viet-co-the-thanh-toan-quyen-bang-Nam-Australia.aspx Chỉnh sửa lại bởi mykieu - 19/Oct/2011 lúc 9:59am |
|||||||||||||||||||||
mk
|
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 15/Dec/2011 lúc 10:18am | ||||||||||||||||||||
Câu chuyện đổi đời của một gia đình
H.O.
Tác Giả: Huy Phương Cựu Trung Úy Lê Văn Thiệu, tốt nghiệp khóa
1 Ðại Học Chiến Tranh Chính Trị Ðà Lạt bị tập trung trong các trại tù cộng sản 7
năm.
Người vợ tù và những đứa trẻ ở Gio Linh.
(Ảnh gia đình)
Một
H.O. muộn màng
Sau khi đi tù về, ông
làm nghề thợ mộc nuôi con, cho mãi đến năm 1995, gia đình mới sang Mỹ theo một
chương trình H.O. khá muộn màng: H.31. Sau 5 năm định cư tại Hoa Kỳ, năm 2000
con đầu là Lê Thành học xong bằng Master về ngành điện tử tại đại học UTA
(University of Texas at Arlington). Năm 2004 con trai thứ ba, Lê Ðức Hiếu tốt
nghiệp Master Computer science. Năm 2005, Lê Huy, con trai thứ nhì lấy bằng tiến
sĩ cũng ngành điện tử. Năm 2010 con trai út Lê Ðức Hiển, ra đời năm 1972 sau khi
ông Thiệu từ trại tù trở về, cũng đã tốt nghiệp y khoa.
Vào năm 2005, nhân ngày
lễ kỷ niệm 15 năm ngày thành lập hội H.O. Dallas-Fort Worth, gia đình ông Lê Văn
Thiệu đã được vinh danh là một gia đình đến Mỹ muộn màng nhưng đã sớm thành công
trên đất người.
Năm 2006, ba anh em nhà họ Lê thành lập công ty “Luraco technologies, Inc.” sử dụng kỹ thuật cao (high-tech) chuyên về nghiên cứu và chế tạo sản phẩm cho quốc phòng Mỹ. Ba năm trước công ty được cấp kinh phí từ US Army để nghiên cứu và chế tạo ra một bộ cảm ứng thông minh (Intelligent Multi-Sensor) cho hai động cơ trực thăng chiến đấu hàng đầu của Mỹ là Blackhawk và Apache. Ðể làm được điều này, nghiên cứu (research proposal) của công ty Luraco phải xuất sắc và vượt trội hơn nhiều công ty danh tiếng khác. Phát minh bộ cảm ứng thông minh này của công ty Luraco sẽ tiết kiệm hàng tỷ Mỹ kim mỗi năm cho Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ về vấn đề bảo trì và an toàn cho hai loại máy bay trên. Hãng WPI tại Fort Worth, Texas đã mời Tiến Sĩ Lê Huy làm việc với chức vụ là khoa học gia (scientist) để đảm trách việc nghiên cứu về Flexible Active Circuits và Optical Sensors dùng trong hỏa tiễn và phi thuyền không gian. Hai năm qua công ty
Luraco cũng thắng được hai hợp đồng với US Air Force và được cấp kinh phí để chế
tạo hệ thống kết nối những sensors FADEC (Full Authority Digital Electronic
Control) trong động cơ phản lực F.35 của Không Quân Hoa Kỳ. FADEC là project lớn
dưới sự giám sát của cơ quan NASA Hoa Kỳ. Ngoài NASA, công ty Luraco vinh dự
được làm việc chung với Boeing và GE là hai công ty chế tạo động cơ phản lực
(jet engine) cho phản lực cơ Hoa Kỳ.
Ðây là công ty duy nhất của người Việt Nam nhận được kinh phí trực tiếp từ Bộ Quốc Phòng Mỹ để nghiên cứu và chế tạo những sản phẩm kỹ thuật cao cho quân đội. Người Mỹ khó tin được là các em trong công ty mới mẻ này là con một gia đình tỵ nạn cộng sản chỉ mới đặt chân đến Hoa Kỳ từ năm 1995. Thực dụng trong ngành
thẩm mỹ ở Mỹ, Luraco là công ty đầu tiên sáng chế ra ghế Mini Pedicure Spa cho
trẻ em, Jet nam châm (Magna-Jet) cho bồn Spa, máy khử mùi hóa chất (ChemStop) và
máy hút bụi nail (Partigon) cũng như ghế M***age iRobotics. Hai năm liền 2010 và
2011 công ty Luraco được vinh dự đón nhận bằng khen là một trong 50 công ty Châu
Á phát triển nhanh nhất trên toàn quốc Hoa Kỳ. Năm 2010 công ty Luraco được xếp
hạng thứ 69 trong 100 công ty phát triển nhanh vùng Dallas Fort Worth do Khoa
Thương Mại trường Ðại Học SMU bình chọn.
Trong bốn anh em nhà họ Lê, Tiến Sĩ Kevin Huy Lê là một thành viên trong Hội Quang Học Quốc Tế (The International Society for Optical Engineering) và là người giám định (Peer Reviewer) cho nhiều công bố về khoa học kỹ thuật cũng như tác giả của hơn 20 “technical publications in journals and conference proceedings.” Những ngày ở Gio Linh
Nhớ lại những ngày xa
xưa, Lê Thành, giám đốc công ty Luraco, ngày nay cũng là một MC và “Mạnh Thường
Quân” của cộng đồng tị nạn tại Dallas, Ft. Worth đã nói rằng anh không bao giờ
quên những ngày khốn khổ ở vùng quê Gio Linh, một vùng bị chiến tranh tàn phá
rất nặng nề, ngổn ngang những đống gạch vụn và những hố bom. Sau tháng 4, 1975,
khi thân phụ phải vào trại tù tập trung, mẹ anh phải đưa các con về nương tựa
bên ngoại. Khi mẹ anh kiếm được một chân y tá tại trạm y tế Gio Linh, Thành mới
lên 5 tuổi, cùng với đứa em kế theo mẹ về trạm xá, còn hai em nhỏ trong đó có
một đứa mới sinh phải “rứt ruột” gởi cho ông bà ngoại nuôi. Ba mẹ con ở trong
một căn phòng lợp tranh, vách đất, không có điện bên cạnh trạm xá. Sau những giờ
đi học, Thành phải đi mót củi, nấu cháo hay khoai và trông chơi với em. Thành
rất thương mẹ, nhớ đến những lúc mẹ khóc, nước mắt ướt cả mặt anh, vì cuộc sống
quá cơ cực, cô đơn, mà chồng không biết lưu lạc ở trại tù nào. Con đến trường
thì bị gọi là “con ngụy,” mẹ nơi chỗ làm thì được xem là “chồng có nợ
máu!”
Sau 7 năm, khi cha của
ông đi tù về mở một tiệm mộc, mẹ ông bỏ việc trở về sum họp với gia đình tại
thôn Gio Mai. Thành lên trung học rồi thi đỗ vào Ðại Học Sư Phạm Huế, những năm
cuối cùng trước khi lên đường đi Mỹ, Thành dạy tại trường Cao Ðẳng Sư Phạm Quảng
Trị. Nhờ những tín chỉ của ÐH Sư Phạm, chỉ 5 năm sau khi đến định cư tại Dallas-
Ft Worth, Lê Thành đã lấy xong Master ngành điện tử, cùng với các em Lê Hiếu,
bốn năm sau lấy bằng tiến sĩ cùng ngành để xây dựng lên một công ty có đủ khả
năng cạnh tranh với các công ty lớn của Mỹ.
So với những gia đình
cựu tù nhân khác, gia đình ông Lê Thiệu đến Mỹ tương đối muộn, vì lúc ra tù, ông
tìm về quê cũ, một vùng đất xa xôi, nghèo khổ, xa ánh sáng đô thị, thiếu hẳn tin
tức và bạn bè. Nhất là sau khi Thừa Thiên, Quảng Trị sát nhập với Quảng Bình của
miền Bắc để thành Bình Trị Thiên, tỉnh này thuộc cơ chế hành chánh của miền Bắc,
khắt khe và đầy sự kỳ thị. Mãi đến đầu năm 1990, khi thấy thấy rõ, chắc chắn bạn
bè lên đường đi định cư ở Mỹ, ông Lê Thiệu mới dám nộp đơn cho công an địa
phương.
Nhờ tinh thần hiếu học
và sự cố gắng vươn lên trong hoàn cảnh khắc nghiệt của tuổi ấu thơ, đến Mỹ, anh
em nhà họ Lê như giống tốt gặp môi trường đất đai, khí hậu, phân bón tốt đã đâm
chồi, nẩy lộc, cho trái tốt. Tuy vậy “nhớ công ơn cha mẹ đã trải qua những nỗi
nhọc nhằn, tạ ơn nước Mỹ, đất của cơ hội đã cưu mang cho chúng con một đời sống
mới, và cộng đồng người Việt tị nạn luôn luôn gần gũi, thương yêu gia đình chúng
con,” đó là những lời giãi bày của những đứa trẻ từ mảnh đất Gio Linh nghèo khó,
hôm nay đã thành công trên đất nước Hoa Kỳ.
|
|||||||||||||||||||||
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23111 |
Gởi ngày: 20/Dec/2011 lúc 10:23am | ||||||||||||||||||||
Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 20/Dec/2011 lúc 10:24am |
|||||||||||||||||||||
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23111 |
Gởi ngày: 13/Jan/2012 lúc 10:05am | ||||||||||||||||||||
Hải Quân Đại Tá Pauly Long Mỹ Choate Do Tran*Minh Pham Hải quân Đại Tá Pauly Long Mỹ Choate cùng đồng đội và gia đình trước mẫu hạm CVN70. Ngày 1 tháng Chín, năm 2011, một người hùng của chiến trường Iraq đã được vinh thăng Hải Quân Đại Tá và trở thành cấp chỉ huy của Hàng Không Mẫu Hạm CVN70, lớn nhất nước Mỹ. Tân Hải Quân Đại Tá Pauly Long Mỹ Choate có Mẹ là người Việt Nam, nhũ danh Trương Thị Lài, cha là cố Hải Quân Thiếu Tá Robert Choate. Ông sanh năm 1967 tại nhà thương Đức Chính, Sài Gòn, được Ông ngoại là một cảnh sát viên VNCH đặt tên Trương Long Mỹ, sau đổỉ lại theo họ cha là Paul Long My Choate. Năm 2007, khi còn là Hải Quân Trung Tá, Pauly Long Mỹ Choate đã được trao tặng Ngôi Sao Đồng nhờ chiến công hoàn tất hệ thống chống mìn bẫy tại chiến trường Iraq./ *** |
|||||||||||||||||||||
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23111 |
Gởi ngày: 11/Feb/2012 lúc 3:51am | ||||||||||||||||||||
Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 11/Feb/2012 lúc 3:51am |
|||||||||||||||||||||
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23111 |
Gởi ngày: 23/Feb/2012 lúc 12:53pm | ||||||||||||||||||||
Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 23/Feb/2012 lúc 12:54pm |
|||||||||||||||||||||
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 29/Feb/2012 lúc 12:37pm | ||||||||||||||||||||
Thiếu niên đạp xích lô ở Việt Nam trở thành khoa học gia nguyên tử ở MỹTiến sĩ Đức hiện công tác tại Phòng
thí nghiệm Quốc gia Los Alamos, một trong hai phòng thí nghiệm của Mỹ chuyên
nghiên cứu chế tạo các loại võ khí nguyên tử và là một trong các viện nghiên cứu
đa ngành lớn nhất thế giới. Cậu bé đạp xích lô ở Việt
Tiến
sĩ Võ Tá Đức lúc ở trại tị nạn Bataan (
Là con trưởng trong gia đình 11 anh
chị em, năm lên 14 tuổi, cậu bé Võ Tá Đức đã trở thành lao động chính trong nhà
vì gia cảnh khó khăn. Ba cậu làm thợ nề, nhưng do bệnh tật nên bị mất sức lao
động. Mẹ Đức tảo tần buôn bán lặt vặt chạy bữa qua ngày. Hằng ngày, sau giờ tan
học, Đức ăn vội cơm trưa rồi cuốc chiếc xe xích lô rong ruổi khắp mọi góc phố ở
Tuy Hòa để kiếm tiền phụ cha mẹ nuôi 14 miệng ăn trong gia đình.
Hình minh
họa
Tiến sĩ Đức nhớ lại:
‘Sau biến cố năm 1975, lúc đó tôi còn
rất nhỏ đang học trung học, nhưng vì nhà nghèo quá, nên cũng phải phụ giúp gia
đình. Sáng đi học, trưa về ăn cơm xong liền xách xích lô chạy. Đạp xích lô tới
chiều tối. Ăn cơm tối xong lại lên xe đi tiếp. Tôi chỉ học buổi sáng, đạp xích
lô từ trưa tới sáng hôm sau luôn. Tối đến tôi đậu xích lô ở bến xe ngủ. Hễ nghe
tiếng xe đò tới thì tôi tỉnh dậy, chạy về nhà tắm rửa, thay quần áo đi học. Lúc
đó tôi đâu có thời giờ học đâu, thỉnh thoảng khi rãnh, tôi ngồi trên xe xích lô
lấy bài vở ra làm chút chút vậy thôi. Thời đó, tôi học rất dở vì không có giờ
học.’
Hình minh
họa: Bến xe Tuy Hòa
5 năm trời dầm mưa dãi nắng còng lưng
trên chiếc xích lô đạp, việc học hành của Đức hoàn toàn sa sút, nên cậu đã không
thi đại học. Tới năm 1981, ba Đức cố xoay sở tìm cách cho cậu theo một người bà
con trong
Tiến sĩ Đức cho biết:
“Vượt biên qua tới trại tị nạn, tôi
cảm thấy như vậy là từ đây mình có cơ hội đi học, phát triển. Ngay từ lúc đó,
tôi đã quyết định phải cố gắng học hành cho thành tài. Còn hồi trước ở Việt
Sau thời gian ở trại tị nạn, anh tới
Mỹ và được một gia đình ở bang
Thông thường sinh viên ở Mỹ khi vào
đại học phải trả học phí. Ngoài một số ít sinh viên xuất sắc nhận được học bổng,
đa số phải vay từ các nguồn quỹ hỗ trợ của chính phủ dành cho sinh viên. Thế
nhưng, cậu bé đạp xích lô ở Tuy Hòa suốt thời gian đại học và cao học ở Mỹ không
phải trả bất kỳ khoản tiền học phí nào, nhờ vào thành tích lao động trí óc cần
cù. Năm học lớp 12, Đức đoạt giải nhất một kỳ thi khoa học cấp tiểu bang, mang
lại cho cậu học trò nghèo học bổng toàn phần cho suốt 4 năm học ở khoa vật lý
trường đại học Bắc Iowa. Tốt nghiệp đại học, anh đi thẳng vào chương trình tiến
sĩ chuyên ngành vật lý nguyên tử, và trong suốt thời gian cao học, anh liên tục
nhận được các nguồn học bổng dành cho nghiên cứu sinh. Còn các khoản sinh hoạt
phí khác anh trang trải từ thu nhập làm trợ giảng cho các vị giáo
sư.
Tiến sĩ Đức cho biết những điều kiện
học tập có được ở Mỹ đã khuyến khích ông thêm say mê học tập, nên ông đã không
dừng lại ở tấm bằng đại học như dự định ban đầu:
‘Mình đi học ráng học cho lẹ, lấy
thiệt nhiều lớp để mau ra trường lấy bằng đi làm kiếm tiền gửi về Việt
Scientists at Los Alamos National
Laboratory study nuclear explosions by using 3-D simulations
Ai có ngờ một nhà khoa học đang làm
việc cho một phòng thí nghiệm nguyên tử nổi tiếng ở Mỹ xuất thân là một người
đạp xích lô ở bến xe Tuy Hòa. Điều kỳ diệu ấy đã xảy ra đối với Tiến sĩ Võ Tá
Đức thì cũng có thể xảy ra với các bạn, nhất là các bạn trẻ nghèo khó tại Việt
Nam, nếu các bạn quyết tâm phấn đấu, cần cù chịu khó học tập để thay đổi số phận
của mình.
Tiến sĩ Đức:‘Một thông điệp tôi muốn
nói với các bạn trẻ ở Việt
|
|||||||||||||||||||||
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23111 |
Gởi ngày: 15/Mar/2012 lúc 10:04am | ||||||||||||||||||||
Tòa Bạch Ốc vinh danh cựu sinh viên gốc Việt giúp người ‘homeless’: Thạch “Tak” Nguyễn
Thạch “Tak” Nguyễn được Tòa Bạch Ốc mời đến để vinh danh vì thành tích giúp người “homeless.” (Hình: Thạch “Tak” Nguyễn cung cấp) WESTMINSTER (NV) – Thạch “Tak” Nguyễn vừa được Tòa Bạch Ốc mời đến ngày hôm nay, Thứ Năm, 15 Tháng Ba, để vinh danh vì thành tích giúp hàng ngàn người vô gia cư (homeless) qua tổ chức bất vụ lợi “Swipes for the Homeless” do anh đồng sáng lập hồi năm 2009. “Tôi cảm thấy rất hồi hộp. Tối Thứ Bảy vừa qua, sau khi được tin, chúng tôi ôm nhau, la lên thật lớn ‘chúng ta sẽ gặp tổng thống,’” anh Thạch “Tak” Nguyễn, cựu sinh viên đại học UCLA, hiện sống ở Westminster, nói với nhật báo Người Việt. “Tòa Bạch Ốc cho biết có nhiều khả năng tôi sẽ được gặp tổng thống, nhưng không bảo đảm hoàn toàn. Thứ Năm này tôi sẽ biết,” anh Thạch nói tiếp. Theo thông báo của Tòa Bạch Ốc, Thạch “Tak” Nguyễn sẽ được vinh danh là một trong năm nhà lãnh đạo trẻ qua chương trình “Champions of Change” vì thể hiện vai trò lãnh đạo đặc biệt trong trường học. Hồi mùa Thu năm ngoái, Tòa Bạch Ốc phát động chương trình “Campus Champions of Change Challenge” do Tổng Thống Barack Obama đưa ra. Sau khi duyệt xét một số lượng kỷ lục những cá nhân được đề cử, Tòa Bạch Ốc chọn 15 người vào vòng chung kết. Sau đó, công chúng chọn ra năm người xuất sắc nhất. Và Thạch “Tak” Nguyễn là người Việt Nam duy nhất trong năm người này. Thạch “Tak” Nguyễn kể: “Tôi biết chương trình này qua Facebook và ghi danh tham dự hồi Tháng Mười Hai. Ðến cuối Tháng Hai, tôi biết mình lọt vào 15 hạng đầu. Ngày 5 Tháng Ba, một giám đốc trong Tòa Bạch Ốc gọi điện thoại, nói tôi là một trong năm người được chọn đi Washington, DC. Vị này còn nói là tổng thống bận quá nên không thể gọi cho tôi được.” “Giới trẻ luôn là thành phần chủ chốt tạo ra thay đổi. Tôi rất tự hào về những sinh viên này, và trường học của họ, trong việc phát triển cộng đồng khắp Hoa Kỳ,” Tổng Thống Barack Obama được thông báo Tòa Bạch Ốc trích lời nói. “Tôi hy vọng những thành tích sáng chói của họ sẽ khuyến khích tất cả mọi người cùng nhau xây dựng một nước Mỹ tốt đẹp hơn.”
Những thùng thực phẩm của “Swipes for the Homeless” sắp được đem cho người vô gia cư. (Hình: Thạch “Tak” Nguyễn cung cấp) Ngoài chuyện được mời vào Tòa Bạch Ốc, Thạch “Tak” Nguyễn sẽ có cơ hội làm việc với mtvU và MTV, làm những đoạn phim ngắn trình bày công việc của mình, và chương trình sẽ được phát hình trên mtvU và MTV.com, theo Tòa Bạch Ốc cho biết. “Trước lúc trả lời phỏng vấn nhật báo Người Việt, tôi được hai đài truyền hình NBC và CNN phỏng vấn,” Thạch “Tak” Nguyễn nói.
“Swipes for the Homeless”
Năm 2009, Thạch “Tak” Nguyễn cùng với Brian Pazeshki, một sinh viên cùng trường, đồng sáng lập tổ chức “Swipes for the Homeless.” Anh kể: “Lúc đó, tôi hoạt động trong nhiều tổ chức tại UCLA và gặp Brian, đề nghị lập ra một tổ chức giúp các sinh viên và người ‘homeless.’ ‘Swipe’ có nghĩa là cà thẻ ăn. Tại đại học, sinh viên thường trả tiền ăn trước cho suốt mùa học. Mỗi khi ăn, họ phải cà thẻ để nhà trường trừ đi một bữa ăn. Chúng tôi kêu gọi mọi người ủng hộ bằng cách cà thẻ thêm một lần để dành bữa đó cho người ‘homeless.’” “Rồi chúng tôi làm việc với cơ quan phụ trách nhà ở và ăn uống của UCLA, xin chuyển những lần cà thẻ này sang thực phẩm. Mỗi lần cà thẻ là chúng tôi được 1 pound thực phẩm. Lần đầu thực hiện dự án này trong khóa học mùa Ðông 2009, chúng tôi được 400 lần cà thẻ. Khóa mùa Ðông năm ngoái, chúng tôi được 7,400 lần. Trong ba năm qua, chúng tôi được sinh viên cà thẻ cho khoảng 25,000 lần, tương đương 25,000 pound thực phẩm,” anh Thạch kể tiếp. Không chỉ ở UCLA, “Swipes for the Homeless” bây giờ hiện diện tại nhiều trường đại học ở Hoa Kỳ và quốc gia khác. “Chương trình của chúng tôi có mặt tại 10 đại học, trong đó có UC Berkeley, USC, University of Texas at San Marcos, University of Paris, Pháp…,” anh Thạch chia sẻ. “Riêng tại UCLA, chúng tôi có 15 sinh viên tình nguyện làm việc cho chương trình.”
Thành viên của “Swipes for the Homeless” chuẩn bị thực phẩm cho người vô gia cư. (Hình: Thạch “Tak” Nguyễn cung cấp) “Thực phẩm ngày nay rất đắt đỏ đối với một số sinh viên. Trong khi đó, số sinh viên ‘homeless’ ngày càng tăng. ‘Swipes for the Homeless’ ưu tiên giúp sinh viên trước. Kế đến, chúng tôi đưa thực phẩm đến những khu nhà cho người ‘homeless’ trong vùng,” anh Thạch cho biết. “Tôi lớn lên trong một gia đình Việt Nam ở Westminster, từng biết cuộc sống khó khăn như thế nào. Tôi từng làm ba việc trong lúc học đại học, tự trang trải mọi thứ. Ðó là do tôi học được từ gia đình tinh thần làm việc chăm chỉ. Những gì cha mẹ dạy tôi rất quan trọng. Nếu không, tôi sẽ không được như ngày hôm nay,” đồng sáng lập kiêm giám đốc tài chánh “Swipes for the Homeless” chia sẻ. Theo lời kể của Thạch “Tak” Nguyễn, anh đến Hoa Kỳ lúc 4 tuổi cùng với gia đình qua chương trình HO, vì cha anh là cựu sĩ quan QLVNCH. Sau khi tốt nghiệp trung học Marina, Huntington Beach, anh vào học ngành tâm lý tại UCLA, và vừa tốt nghiệp năm ngoái. Anh từng làm việc cho Disneyland và Target. Muốn biết chi tiết về tổ chức “Swipes for the Homeless,” xin vào trang nhà www.swipesforthehomeless.org. |
|||||||||||||||||||||
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
mykieu
Senior Member Tham gia ngày: 10/Jun/2009 Thành viên: OffLine Số bài: 3471 |
Gởi ngày: 17/Mar/2012 lúc 9:42am | ||||||||||||||||||||
VOA Tiếng Việt Cập nhật Thứ Sáu, 16 tháng 3 2012 RSSBác sĩ trẻ gốc Việt được bổ nhiệm vào Ủy ban Cố Vấn Tổng thống MỹNgười Việt đã có tiếng nói trong chính quyền
Mỹ khi Tổng thống Barack Obama mới đây vừa bổ nhiệm một bác sĩ trẻ gốc
Việt vào Ủy ban Cố vấn cho Tổng thống chuyên trách về người Mỹ gốc Châu
Á-Thái Bình Dương. Gương thành công của Tiến sĩ-Bác sĩ Nguyễn Thanh
Tùng, giáo sư y khoa của Đại học California-San Francisco là một niềm
hãnh diện cho cộng đồng người Việt và đặc biệt là cho giới trẻ Việt Nam
mà Trà Mi hân hạnh được giới thiệu đến quý vị và các bạn trên Tạp chí
Thanh Niên của đài VOA hôm nay. Tiến sĩ-Bác sĩ Nguyễn Thanh Tùng
Bác sĩ Nguyễn Thanh Tùng cùng gia đình sang Mỹ tị nạn chính trị từ năm 1975 và hiện định cư tại San Jose, bang California. Thành tích học tập của anh đã tỏa sáng ngay từ thời trung học với tấm bằng tốt nghiệp ưu hạng và học bổng toàn phần trong thời gian học cử nhân khoa triết tại trường đại học lừng danh Havard. Ra đại học, anh rẽ sang ngành y với ước mong phục vụ và chăm sóc sức khỏe cho cộng đồng người Mỹ gốc Á. Sau khi tốt nghiệp bác sĩ từ trường đại học nổi tiếng Stanford, anh được mời về giảng dạy tại Đại học California-San Francisco từ năm 1997 tới nay, vừa dạy, vừa chăm sóc bệnh nhân, và miệt mài trong công tác nghiên cứu. Anh là Giám đốc Dự án Thăng tiến Sức khỏe cho cộng đồng người Việt tại Mỹ và đồng thời là thanh tra chính của Mạng lưới Đào tạo-Nghiên cứu-Nâng cao nhận thức về ưng thư thuộc đại học California-San Francisco, chuyên tiến hành các cuộc nghiên cứu để phòng bệnh cho người Mỹ gốc Á Châu. Các cuộc nghiên cứu của anh giúp tăng cường tầm soát ung thư vú, ung thư cổ tử cung, và ung thư trực tràng, cũng như các căn bệnh do thuốc lá gây ra cho người gốc Á tại Mỹ đã mang về cho anh Giải thưởng từ Hội Ung thư Mỹ vào năm 2002. Nếu như những thành tích ngoại hạng về khoa bảng đã mang lại cho anh các văn bằng từ các trường đại học danh tiếng của Mỹ thì những thành tích xuất sắc trong công tác nghiên cứu y khoa và những đóng góp không ngừng nghỉ trong lĩnh vực sức khỏe cộng đồng đã khiến tên tuổi anh được giới chuyên môn chú ý và đánh giá cao và kết quả là ngày 7/10 vừa qua, anh được đích thân Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama bổ nhiệm vào Ủy ban Cố vấn cho Tổng thống chuyên trách về người Mỹ gốc Châu Á-Thái Bình Dương. Khi được hỏi về bí quyết của những thành công đáng nể này, bác sĩ Tùng nói đó là nhờ sự phấn đấu không ngừng: “Mình cứ cố gắng thôi chứ không có gì đặc biệt hết. Mình kiên nhẫn, cố gắng học hành,cứ cố gắng tiếp tục. Thắng cũng tiếp tục mà thua cũng tiếp tục tại vì mình đi di cư, mình còn mạng sống là đủ rồi. Cho nên, bất cứ việc gì mình cứ cố gắng làm, không mất gì cả, bởi mình đã mất hết tất cả rồi. Cứ mỗi lần tôi gặp cơ hội là tôi làm, nhiều khi được nhiều khi không, nhưng tôi không lo bị thua, và cũng may là gia đình tôi có chú ý về vấn đề giáo dục.” Cũng như bao người Việt khác sang xứ lạ quê người để an cư lập nghiệp, trên đường tiến thân đến thành công hôm nay, bác sĩ Tùng đã nếm trải không ít khó khăn kể cả phương diện vật chất lẫn tinh thần, từ những khó khăn ban đầu về ngôn ngữ, những cảm giác trống vắng, vương vấn với một quê hương Việt Nam bỏ lại sau lưng, cho tới những vất vả trong đời sống mưu sinh hằng ngày. Vị bác sĩ trẻ giờ đây là thành viên Ban Cố vấn Tổng thống từng một thời đi phụ việc nhà để có thêm chút tiền đỡ gánh nặng cho ba mẹ. Bác sĩ Tùng kể lại: “Tôi đi làm từ hồi 15 tuổi, vừa đi học vừa đi làm suốt thời gian trung học và đại học. Tôi làm việc trong thư viện, đi bỏ sách, đi dọn dẹp nhà người ta. Tôi nghĩ muốn tiến thân thì lúc nào cũng phải có một chút lên, một chút xuống.” Dù theo đuổi ngành y, một trong những ngành nghề đòi hỏi nhiều thời gian nhất, nhưng bác sĩ Tùng vẫn hướng tới cộng đồng. Không những chăm sóc sức khỏe cho bệnh nhân, anh còn mong được phục vụ cho số đông người Mỹ gốc Việt nhiều hơn nữa, và anh đã đầu tư công sức và thời gian vào rất nhiều cuộc nghiên cứu giúp cải thiện sức khỏe cho người Việt tại Mỹ. Bác sĩ Tùng tâm sự: “Ra trường y khoa, quan trọng nhất đối với tôi là chú ý giúp đỡ cho cộng đồng bắt đầu bằng công việc bác sĩ để lo cho bệnh nhân. Sau đó, tôi nhận thấy làm bác sĩ không thôi chỉ có thể lo cho một số bệnh nhân, mà cộng đồng ngoài kia có rất nhiều người cần được giúp đỡ trong khi tài liệu về nghiên cứu y khoa cho cộng đồng người Việt ở Mỹ rất ít. Cho nên, tôi chú ý và bắt đầu làm nghiên cứu thêm.” Bác sĩ Tùng cho biết anh cũng mong được tham gia vào các cuộc nghiên cứu về sức khỏe của người Việt trong nước và các chương trình y tế ở Việt Nam khi điều kiện cho phép. Một lời khuyên dành cho các bạn trẻ đang nghe chương trình với tư cách là một gương thành công đi trước, bác sĩ Tùng nói: “Không bao giờ nói tôi không muốn làm việc này, hay tôi không làm được việc kia, hoặc tôi không thích làm việc nọ. Cơ hội nhiều khi mở ra cho mình những cánh cửa không biết trước được. Trong đời mình cần cơ hội mà nhiều khi cơ hội tới mà mình không biết, mình đóng cửa lại. Cơ hội nhiều khi có, nhiều khi không, nhưng vấn đề quan trọng là mình cứ tiếp tục làm những việc mình muốn làm.” Vị bác sĩ trẻ người Việt trong Ban Cố vấn cho Tổng thống Mỹ cho rằng sự thành đạt của anh hôm nay 30% nhờ vào cơ hội và 70% là do tự lực phấn đấu cùng với ý chí kiên trì vượt khó vươn lên. Thành công của anh quả là một tấm gương đáng khâm phục để giới trẻ noi theo. http://www.voanews.com/vietnamese/news/young-vns-doctor-appointed-to-us-president-advisory-commission-142952505.html |
|||||||||||||||||||||
mk
|
|||||||||||||||||||||
IP Logged | |||||||||||||||||||||
<< phần trước Trang of 17 phần sau >> |
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |