![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Thơ Văn | |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
<< phần trước Trang of 31 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung |
Ngoc An
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Apr/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 254 |
![]() ![]() ![]() |
Chieán só Coäng Hoøa
Kính taëng anh chò Nieân Dö Traàn Ngoïc Nhuaän Anh duõng thay, ngöôøi só quan nöôùc Vieät
Tuoåi treû taøi cao, naøo maáy ai ngôø Moät thuôû giöông oai, anh huøng haøo kieät Gom caû khung trôøi mô öôùc ngaøy thô… ÔÛ trong anh saün moät loøng tha thieát Yeâu quyù non soâng xaây ñaép cô ñoà Thieân bieân khaûo tuyeät vôøi em vöøa ñöôïc bieát Ñoïc xong nghe xuyeán xao taâm phuïc voâ bôø Seõ maõi laø anh, ngöôøi trai huøng baát dieät Laø anh Hai em toân quyù töï bao giôø
AÙo traän ngaøy xöa nhìn anh laãm lieät Beänh hoaïn baây giôø thaân xaùc gaày khoâ Moät thoaùng ngaäm nguøi röng röng nuoái tieác
OÂi…thôøi gian ñònh meänh coù ai ngôø Haõy ñoïc ñi anh, ñoâi doøng em vieát Laø caû chaân tình xoaùy ñoäng thaønh thô Duø cho vaät ñoåi sao dôøi Beân anh ñaõ coù moät trôøi yeâu thöông Dòu daøng hieàn thuïc ai hôn Tình anh nghóa chò soi ñöôøng nhaân gian Thöông anh ñaïo ñöùc veïn toaøn Quyù anh moät thuôû vaøng son huy hoaøng Cuùi xin Boà Taùt möôøi phöông Cöùu ngöôøi quaân töû thoaùt ñöôøng hieåm nguy Ñoä ngöôøi hoài phuïc choùng thì Naâng cao tuoåi thoï coøn chi quyù baèng… Ngoïc An muøa thu 2002 |
|
Người Viet Nam
|
|
![]() |
|
Ngoc An
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Apr/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 254 |
![]() ![]() ![]() |
Mưa Paris
Mưa Paris giọt buồn rơi thánh thót Cơn mây chiều giăng nỗi nhớ quê hương. Thu đến sớm lá hôm qua vàng vọt, Gió nửa khuya rụng nhiều chiếc bên đường! Mưa mãi dột trên phận nghèo rách tả, Lên mảnh đời phiêu bạt trắng ước mơ! Tháp Effel lặng yên hồn ta ngả, Khải Hoàn Môn quen những gót ơ thờ! Mưa trút nước Paris nhòa phong cảnh, Trời vào thu gía buốt tiết mùa đông. Trong quán ấm điếu thuốc tàn vẫn lạnh Ngoài công viên rét mướt mấy nụ hồng! Mưa thổn thức ôm nỗi lòng phố Huế Nhìn sông Seine mà ngỡ nưuớc sông Hương Ðây thành quách vết thời gian trầm phế, Thời hoàng kim ôi một thoáng vô thường! Mưa Hà Nội bỗng chợp chờn lối ngõ Phố cổ xưa màu sắc lẫn Paris. Ðã lâu lắm quên mùa xuân tuổi nhỏ, Chưa một lần về lại chốn ra đi! Mưa rả rích Paris càng thơ mộng Thương Sài Gòn mưa ngập lối nhà em. Lá me rơi con dường tình gió lộng, Áo em bay thơ một thuở say mèm! Rượu không uống mà hồn ta bỏng cháy Chút tình quê nào ai hiểu lòng ta! Sông uấn khúc ngược hai dòng vẫn chảy, Ðời quanh co, mưa vỡ trên phím ngà! Ðỗ BÌNH |
|
Người Viet Nam
|
|
![]() |
|
Ngoc An
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Apr/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 254 |
![]() ![]() ![]() |
THU TAO NGỘ Từ giã Lòng nghe như rộn rã một thâm tình Tưởng đâu đây xuân trào trên cánh lá Và nắng xuân hội tụ giữa bình minh Ta cảm xúc bởi bao niềm rung động Xa cố hương người Việt vẫn xum vầy Vui họp mặt vang giữa trời lồng lộng Một mùa Thu Tao Ngộ nghĩa tình đầy… Duyên văn nghệ kết nên tình bằng hữu Cõi văn chương tha thiết đến vô cùng Ðời phong ba thêm thác ghềnh mưa lũ Lưu lạc xứ người lòng vẫn thủy chung Xin cảm tạ đến những người bạn quý Ðã chung lưng xây dựng đẹp tình người Mai tôi về sẽ thấy lòng phơi phới Nhớ những chân tình đã tới cùng tôi Ta cạn chén mừng ngày vui tao ngộ Dòng sông Tháp Eiffel đèn rực trời thành phố Ôi Kinh Ðô Ánh Sáng đẹp tuyệt vời… Mai ta về sẽ nhớ từng khuôn mặt Ghi sâu vào trong khối óc lưu vong Cho ngàn năm tình Việt Trang sử xanh lưu dấu giống Lạc Hồng Xin trang trọng tri ân qua bút mực Cảm tạ đời… đa tạ những tình thân Góc trời Âu, một chiều Thu Tao Ngộ Ðậm tình người.... làm tim mãi bâng khuâng … Nguyenphanngọcan 04/10/2009 TÌNH NỒNG Tâm cảm Nguyễn Phan Ngọc An Thời gian qua nhanh quá, mới đó mà đã hai tuần tôi rời xa kinh đô ánh sáng Paris, trở về Cali, trở về với cuộc sống thường nhật, chẳng còn đủ hấp dẫn với những người không còn trẻ nữa như tôi … Mùa Thu đã thực sự về với nhân loại, lá vàng rơi tung khắp ngã đường, tôi co ro bước từng bước một với khí trời lạnh buốt chiều nay, những khuôn mặt của khung trời ánh sáng Paris như ẩn hiện quanh tôi … tôi dừng lại bên ghế đá công viên và lấy giấy bút ra ghi vội vàng từng nhân vật vừa tiềm tàng trong tim óc của mình với cõi lòng lâng lâng khó tả … Ðây là lần thứ hai tôi đến Paris, thủ đô nước Pháp, nơi được mệnh danh là kinh đô ánh sáng của thế giới – Ðoàn chúng tôi đi Pháp tham dự ngày Văn Hoá Thu Tao Ngộ gồm có 16 người : Họa sĩ Vũ Hối, Nguyễn thị Ngọc Dung, Phong Thu từ Virginia, Duy An Ðông, Tôn nữ Mặc Giao, Nguyễn Phan Ngọc An từ San Jose, Anh chị Phan Văn Thành - Tiểu Thu từ Canada, Anh chị Ðoàn Phú Lạc- Chu Kim Oanh từ Arizona, Lưu Hồng Phúc, anh Thuận từ Dallas, Anh Nguyễn Văn Nhiệm, Vũ Nam và anh chị Trúc Giang đến từ Ðức Quốc. Chị Dư thị Diễm Buồn là người phụ trách thực hiện cuốn Món Ăn Theo Bước Di Tản lại vắng mặt vì hoàn cảnh gia đình vào giờ chót, thiếu vắng chị chúng tôi rất buồn trong lòng, đã có vài người lên tiếng trách móc chị nhưng cá nhân tôi thì rất thông cảm cho sự việc xảy ra bất ngờ cho gia đình chị… Ngồi yên lặng trên phi cơ để đầu óc tôi nhớ lại những kỷ niệm xa xưa đã trôi qua 7 năm rồi, lòng hồi hộp biết bao khi nghĩ tới ngày được nhìn lại thành phố hoa lệ nhất thế giới, gặp lại anh Ðỗ Bình, chị Thúy Hằng, anh Lê Mộng Nguyên, anh Nguyễn Thùy, anh Trọng Lễ, anh Hoài Việt, anh Huỳnh Tâm, anh Từ Trì, anh Quyện Tâm và tất cả các anh chị trong Ban Tổ Chức mà tôi chưa được quen biết như anh chị Võ Hùng Anh, nhạc sĩ Lê Trạch Lựu, N/S Phạm Ðình Liên và phu nhân Minh Cầm, B/S Nguyễn Bá Hậu, nhà văn nhà báo Tô Vũ, anh Trần Ðại Sỹ, anh chị Nguyễn Thanh …nhưng phải nói là mong nhất được gặp lại anh Hồ Trường An vì sau khi ra mắt cuốn Quê Nam Một Cõi tại miền Bắc Cali thành công tốt đẹp, anh trở về Pháp và bị stroke nằm một chỗ gần hai năm nay – Tôi còn nhớ năm 2002 tôi đến Paris với một phái đoàn hội thơ đông đảo do nhà thơ Lê Quang Sinh tổ chức thực hiện chuyến đi với 48 hội viên của hội – BTC là nhà thơ Hoài Việt, nhà văn Từ Nguyên, nhà thơ Quyện Tâm, nhà văn Mạnh Bích, nhà văn Từ Trì và phu nhân Từ Dung, MC là phu nhân anh Mạnh Bích – Quý anh chị đã tổ chức thành công tốt đẹp với số quan khách đông đảo, nhưng vài năm sau thì anh Mạnh Bích đã từ giã trần gian, đến bây giờ nhắc đến anh Mạnh Bích lòng tôi thương tiếc vô cùng, một người chân tình đáng quý đã cùng rất nhiều anh chị khác hướng dẫn đoàn 48 người chúng tôi tham quan khắp nơi trên nước Pháp…Ngày xa xưa ấy không bao giờ phai nhạt trong tôi, nhà thơ Ðỗ Bình đã vội vàng và cấp tốc tổ chức cho tôi một buổi ra mắt sách tại quán cà phê Chiều Tím vì hội thơ chỉ ở lại Paris một tuần rồi phải đi các nước mà hội thơ phải liên tục ra mắt, họp mặt 3 ngày liền tại Paris - Nhắc đến lòng tôi cảm động vô cùng, tấm lòng và sự nhiệt tình của nhà thơ Ðỗ Bình không ai mà không biết, tôi là người đầy may mắn nên đã có cơ duyên được quen biết anh vì chung trong hội thơ tài tử - Hôm ấy tôi vẫn còn nhớ số người tham dự dù cấp bách tổ chức vẫn hơn 100 quan khách, Giáo Sư Nguyễn thị Hoàng giới thiệu tác phẩm, nữ nghệ sĩ Bích Thuận diễn ngâm và hát – Ca sĩ Thúy Hằng và một số ca nghệ sĩ Paris cùng trình diễn tân nhạc – Nhà văn Trọng Lễ độc tấu Lục Huyền Cầm, nữ giáo sư Quỳnh Hạnh Đàn Tranh – Anh Ðỗ Bình vừa là MC vừa giới thiệu tác giả…Chiều ấy đến nay vẫn không hề quên trong lòng tôi, xin mượn bài viết này gửi lời tri ân đến quý anh chị. Máy bay chúng tôi đáp lại Montréal Canada và sau hai giờ thì transfer qua chiếc phi cơ đến Pháp – Vui làm sao khi gặp lại các anh chị đã chờ sẵn tại phi trường, ngoài các anh đã thân quen Ðỗ Bình, Nguyễn Thùy còn có các anh Phạm Ðình Liên và phu nhân Minh Cầm, anh Minh Nhật, anh NguyễnThanh và phu nhân Mây Thu, chị Mai Ling, anh Cang là người rất nhiệt tình xách phụ những valise và đưa chúng tôi lên hai xe về khách sạn - Tại đây chúng tôi gặp thêm nhiều anh chị khác như Giáo Sư Nguyễn Ngọc Chân, anh chị Võ Hùng Anh, nhạc sĩ Lê Trạch Lựu, nhà văn Phạm Văn Kiểm, anh chị Hải Yến, anh chị Thy Như, chị Vũ Lan Phương đã từng là chủ nhà hàng Ðào Viên lâu năm tại Paris nên chị quen thân rất nhiều thi văn hữu. Ðoàn chúng tôi được BTC phân phối thành 5 nhóm – Các anh chị của miền kinh đô ánh sáng quả rất nhiệt tâm và tình cảm chứa chan - Một nhóm theo sự hướng dẫn tham quan của anh Chân, anh Minh Nhật, một nhóm theo anh chị Nguyễn Thanh và chị Mây Thu, một nhóm theo sự hướng dẫn của anh chị Hải Yến, nhóm chúng tôi theo chị Ngành, chị Lan Phương, chị Mai Ling và chị Thy Như đi lên thành phố Troyes thăm nhà văn Hồ Trường An, anh Ðỗ Bình hướng dẫn họa sĩ Vũ Hối và nhà văn Nguyễn Thùy đi xem các bảo tàng hội họa cách Paris hàng trăm cây số - Chuyến đi Troyes gồm 2 xe Van, mỗi xe 7 chổ ngồi - Ðường đi xa thẳm có đến hơn 200 cây số nhưng trong lòng ai cũng vui vì sắp gặp nhà văn tên tuổi mà con tạo sắp bày tai họa đến bất ngờ cho anh – Văn miền Nam của anh Hồ Trường An đã lừng lẫy trong giới độc giả yêu văn chương hàng mấy chục năm qua, nói đến anh là nói đến văn phong chữ nghĩa người miền Nam, tác phẩm của anh đã xuất bản có đến trên 60 cuốn, một gia tài đồ sộ, một sự nghiệp văn chương vào hàng phải nể phục. Chúng tôi đến nơi nhà văn Hồ Trường An cư ngụ, một người Pháp tên Bernard ra tận ngoài chổ xe đậu đón chúng tôi, anh hiền lành và vui vẻ đưa chúng tôi lên lầu 2 gặp anh An - Hơn hai năm mới gặp lại, trông anh An hốc hác gầy ốm hơn xưa, ngồi trên xe lăn đôi mắt nhìn chúng tôi rưng rưng cảm động, một tay anh còn nhúc nhích cử động, tay kia thì băng kín và bất động, một chân cũng bất động như tay và chân còn lại cũng chỉ xê dịch miễn cưỡng mà thôi… Ðau lòng thay cho người anh thân thương, mới hôm nào tại San Jose oai phong lẫm lẫm, ai ai cũng trầm trồ khen anh đẹp trai tráng kiện và chen nhau tới chụp hình với anh - Ðịnh mệnh quái ác, không biết thời gian có trả lại cho anh những ân sũng một thời đã qua, trả lại cho anh nét thanh tú hoàn hảo nữa không hay phải chịu tật nguyền suốt kiếp – Ôi, nghĩ đến điều này lòng tôi chùng hẳn xuống tưởng như cơn bão táp cuồng phong đang trút xuống đầu nhân gian thảm khốc ! Chị Ngành chu đáo bày biện 2 bữa ăn trưa và chiều cho nhóm chúng tôi – Xin thành thật cảm ơn sự nhiệt tình của chị khi biết chị ở khá xa nơi này - Ði tham quan vài chổ trong thành phố Troyes, anh An vì vui cố gắng cùng đi, anh Bernard phải bế anh An lên xe cùng chiếc xe lăn, chúng tôi nhìn thấy cảnh ấy lòng bùi ngùi khôn tả, chào từ giã ra về trong nghẹn ngào rơi ngấn lệ. Trưa hôm sau, chúng tôi gồm có anh chị Ðỗ Bình, họa sĩ Vũ Hối, nhà văn Nguyễn Thùy, nhà văn nữ Nguyễn thị Ngọc Dung và tôi được Ông bà Giáo Sư Nguyễn Ngọc Minh và phu nhân Ðỗ Quyên mời tham dự Party tại tư gia - Một ngôi nhà trên tầng 4 nằm trong khu biệt thự sang trọng, chúng tôi được chủ gia tiếp đón nồng hậu, quan khách gồm những vị trí thức và trưởng giả quí tộc, những vị phu nhân một thời vàng son trước 1975 - Ðặc biệt bà chủ nhà là một ca sĩ trình bày các bản nhạc Opéra lừng danh, tiếng hát cất lên cao vút mà không cần dùng micro, tiếng vỗ tay nồng nhiệt từng chập dành cho nữ ca sĩ Ðỗ Quyên – Nhóm chúng tôi được xem như khách quý và được trang trọng mời lên giới thiệu cùng thân hữu buổi họp mặt - Chị Ngọc Dung hát, tôi ngâm thơ, tiếng vỗ tay tán thưởng khiến chị Dung bảo thầm vào tai tôi “ vẻ vang dân Việt” khiến cả hai cùng cười xòa - Chị Vân Khanh người bạn học chung trường chung lớp với chị Ngọc Dung thời Trưng Vương áo trắng, hơn 50 năm gặp lại ôm chầm lấy nhau mừng vui vô kể - Anh chị Nguyễn Thanh – Mây Thu từ sáng sớm đã lái chiếc xe hơi nhỏ đến Hotel đón tôi và chị Ngọc Dung đến party, chủ nhà mời nhưng anh chị ngại không vào rồi không rõ anh chị đi đâu vào ngày đầu thu lạnh giá, gió thổi ào ào, anh chị là một cặp uyên ương thật đẹp đôi và thật hạnh phúc - Ðến 4 giờ chiều anh chị trở lại đón chúng tôi khi tiệc chưa tàn, cái tình cảm thiết tha của anh chị NA không thể nào quên được. Chúng tôi chào từ giã mọi người trong khi tiếng ca hát ngâm nga vẫn còn đang vang vọng trong căn nhà ấm cúng – Chúng tôi hẹn gặp lại ông bà chủ gia và quan khách vào trưa ngày 4/10/09 là ngày chính cho buổi Văn Hóa Thu Tao Ngộ do nhà thơ Ðỗ Bình cùng quý anh chị tổ chức. Ðường phố Paris chật và thường bị kẹt xe, hai chiếc xe hơi của chúng tôi bị kẹt cứng trên đường đến tham quan nhà thờ Sacre’- Coeur - Chị Thúy Hằng chở anh Ðỗ Bình, anh Vũ Hối, anh Nguyễn Thùy – Anh Thanh chở 3 chúng tôi - người dân Paris có cách sống không giống dân Mỹ, mà cách sống lại giống dân Việt Nam, họ thường đi bộ đông đúc ngoài đường, ban đêm tấp nập trong các quán cà phê, quán ăn đến khuya vẫn chưa tàn, khiến tôi liên tưởng đến quê hương và thấy lòng nao nao một niềm thương nhớ quê cha đất tổ, người dân Tây nơi đây họ sống rất nhàn hạ thoải mái thì giờ tuy rằng vật giá nơi đây rất đắt đỏ, tôi nhớ mãi đêm đầu tiên chị Thy Như dẫn chúng tôi đi bộ trên đường phố Paris về đêm, đi mãi đi mãi thật xa gặp các người khách nghệ sĩ Pháp chúng tôi cùng nhập vào ca hát líu lo giữa lộ về khuya, vui thật là vui … Thế rồi tất cả 9 người cùng mỏi chân quá, bảo chị Thy Như cho trở về thì mới hay không thể nào… vì quá xa đành dẫn nhau đi thêm một quảng nữa để đển trạm xe bus – Chân cẳng rã rời, gặp được xe bus trờ đến cả bọn mừng như bắt được vàng vội vã lên xe và xe chạy mãi vẫn chưa đến Hotel, nếu đi bộ trở về chắc là chết sướng hơn phải không đoàn tham quan đi bộ của chúng ta ??? Ở đây không có xe hơi tầm cỡ lớn và dài vì parking rất chật, theo cách nói của người dân bên Pháp thì xe hơi nào muốn vào Parking đậu đều phải tông đằng trước rồi tông đằng sau ầm ầm mới vào được, xe nào cũng mang dấu tích đầu và đuôi xe bởi thật sự khi chúng tôi vào chỗ đậu gian nan vô cùng, vào đã khó mà khi ra càng khó hơn, đành phải đụng cộp cộp vào đầu đuôi các xe khác thôi – Mà cũng lạ, chẳng có ai chạy ra complain hoặc cảnh sát đến phạt gì cả - Tất cả tự nhiên như chẳng có gì xảy ra trong khi chúng tôi ngồi trên xe run cầm cập bởi xứ Mỹ mà như thế là bị gọi Police làm report ngay để lãnh phạt mấy trăm đô rồi đấy ! Chiều hôm sau xe bus 50 chỗ ngồi đến đón chúng tôi tại khách sạn, một Tour đi chơi dòng sông Seine và ăn nhà hàng Ý quả tình thật vui và hấp dẫn - Chiếc thuyền chở nhóm Ban Tổ Chức và chúng tôi được ưu tiên ngồi phía trước, khách trên tàu ra ngồi phía sau – Sông nước nhịp nhàng khiến lòng người lắng dịu, êm ả vô tư… Ði ngang chỗ công nương Diana tử nạn, tôi thấy ngậm ngùi thương xót một công nương đầy lòng từ ái sớm bạc phần – Ði tới đoạn nào là nhà biên khảo Lê Mộng Nguyên và nhà thơ Ðỗ Bình phân tích giảng giãi cho đoàn chúng tôi từng chi tiết về lịch sử các di tích thật là hấp dẫn cho chúng tôi hiểu biết thêm về những câu chuyện xa xưa huyền bí của nước Pháp - Những tấm ảnh chụp trên tàu sẽ là những kỷ niệm mang về xứ Hoa Kỳ cho chúng tôi niềm tự hào đã được tham quan Kinh Ðô ánh sáng bởi thật tình có biết bao người cư ngụ ở Mỹ thật lâu vẫn chưa đến Paris lần nào cả. Riêng bản thân tôi rất nghèo, nay làm mai off nhưng may mắn nhờ vào duyên văn nghệ mà có dịp đi đây đi đó – Âu cũng là cơ duyên cho mình vậy. Nhà hàng Clément của Ý, tọa lạc trên đại lộ Champs Élysée nổi tiếng sang trọng bậc nhì, ba của Paris cho chúng tôi những món ăn lạ miệng, hấp dẫn du khách bốn phương đến với nhà hàng – Trên đường trở về khách sạn, xe dừng lại bên góc tháp Eiffel, tài xế rất tinh, 5 phút sau đèn tháp Eiffel bật sáng chiếu rực lên liên hồi, đẹp và ngoạn mục vô cùng khi chúng tôi ở cận kề bên chân tháp – Mãi mê với những vĩ đại và đồ sộ thắng cảnh lịch sử của nước Pháp, đoàn chúng tôi đã tham quan tháp Eiffel, nhà thờ Notre Dame, nhà thờ Sacre’- Coeur, Opera Garnier, La Conciergerie , vườn Luxembourg (Lục Xâm Bảo) … và nhiều di tích nữa mà tôi không thể nhớ hết… Ngày chính thức đã đến, quan khách chật ních cả hội trường, toàn những thành phần chọn lọc : Tôi nhìn thấy Giáo Sư Bùi Sĩ Thành gần 90 tuổi mang theo mình cả bình dưỡng khí đến tham dự mà lòng tôi nao nao xúc động trước tấm lòng yêu văn hóa Việt Nam vô bờ của Giáo Sư, vô cùng trân quý và cảm tạ sự hiện diện của ông - Giáo Sư Thái Hạc Oanh đến tham dự trên chiếc xe lăn có người đẩy, ôi nhìn cụ bà năm nay đã ngoài 90 mà vẫn yêu ngôn ngữ VN đến thế, xin ghi sâu cái tình văn học cao quý mà quý cụ đã dành cho đàn con cháu hậu sinh này - Bác Sĩ Phạm Hữu Trác, đại diện cộng đồng Canada và hải ngoại cũng đã nhín thì giờ quý báu đến chung vui, nhà văn Hồ Trường An vào hội trường với chiếc xe lăn do anh Bernard đẩy xe, trên tay cầm một khúc bánh mì và một hộp nhỏ đưa tận tay tôi - Cảm động xiết bao khi tôi mở ra thấy một thỏi son hồng rất đẹp – Tình văn hữu cao cả làm sao, xin chân thành ghi nhận tình cảm trân quý anh đã dành cho tôi. Từ cách xa trên 200 cây số, anh An và anh Bernal lái xe dìu dắt nhau đến với Chiều Tao Ngộ, xuống tầng dưới nhà thờ với chiếc xe lăn sẽ trở ngại vô cùng vậy mà anh và Bernard vẫn có mặt đúng giờ, thật tôi nhìn anh An và anh Bernal mà lòng cảm xúc dâng tràn… Còn nhiều lắm những niềm vui bất ngờ đến với tôi, nhạc sĩ Nguyễn Đình Tuấn tìm tôi để gửi bản nhạc mà anh đã phổ gần 10 năm nay khi tôi đến Paris năm 2002, bài thơ Rừng Thu Xưa Vẫn Nhớ đã làm cảm xúc và anh đã phổ nhạc chờ ngày gặp giao cho tôi, chương trình truyền thông văn hóa Việt do anh Huỳnh Tâm phụ trách mời tôi đến phỏng vấn, vui làm sao khi gặp lại anh Huỳnh Tâm, anh Đình Tuấn và chị Yến của truyền hình TVV, bài thơ phổ nhạc đã được tác giả hát và bài thơ mùa Thu cũng được ngâm trong chương trình phỏng vấn dài trên 30 phút – Xin đa tạ những chân tình đã dành cho tôi trong phút giây hạnh ngộ. Buổi Thu Tao Ngộ thân tình và trang trọng, quý nhân sĩ thương mến BTC đã đến rất đông, được biết ngày 4/10 có đến mấy hội đoàn tổ chức, anh Ðỗ Bình rất lo lắng số quan khách sẽ bị chia nhiều nơi nhưng thật không ngờ, cái hội trường của nhà thờ nằm khuất và sâu dưới mấy tầng vẫn có những tâm hồn đồng điệu, yêu chữ nghĩa văn chương Việt Nam nên đến chung vui ngày họp mặt : ÔB Phan Khắc Tường chủ tịch cộng đồng người Việt tại Paris, nhìn thấy sự điềm đạm và mẫu mực qua tư cách, tự nhiên tôi thấy gần gủi và trân quý ông bà Chủ tịch thật nhiều - Nhà văn Tô Vũ đến với hai chiếc gậy trong hai tay, mái tóc bạc trắng, lưng đã khòm với tuổi đời chồng chất, nhưng tâm hồn ông vẫn trẻ và yêu đời, luôn nở nụ cười trên môi chào mừng xiết tay thật chặt chứng tỏ cả tấm lòng bao la ông dành cho nhóm trẻ chúng tôi - nhạc sĩ Lê Trạch Lựu, đôi chân đi khập khiểng vì tai nạn gì thì tôi không được rõ nhưng niềm tâm cảm dạt dào vẫn hiện rõ trong đôi mắt khi anh tiếp xúc với đoàn chúng tôi – Tôi được dịp gặp gỡ anh chị tiến sĩ Võ Hùng Anh, anh thì cao lớn, chị thì thấp nhỏ nhưng dường như họ là một cặp uyên ương không rời nhau gang tấc - Một nhà Ðiêu Khắc Gia nổi tiếng của Paris, bà Anh Trần cũng đã đến chung vui với chiều Thu Tao Ngộ, Bác Sĩ Nguyễn Bá Hậu, ôi đẹp thay một tâm hồn lương y yêu văn hóa Việt Nam, ông dành bao nhiêu thời gian có được sáng tác thơ văn nhạc để cống hiến cho đời niềm tự hào của một con người làm kinh tế vẫn không bỏ quên ngôn ngữ mẹ đẻ, xin cảm ơn Bác Sĩ đã cùng Bác sĩ Nguyễn Hoàng Việt tận tình giúp anh Ðoàn Phú Lạc với cái chân gout hành hạ và xin cảm ơn B/S đã ưu ái tặng NA 2 cuốn Hoa Tâm và Tha Hương với bút hiệu Phương Du - ÔB Bác Sĩ Huỳnh Trung Nhì quả là đôi nhân tình cao tuổi đẹp đôi mà NA đã được gặp và chuyện trò tại nhà chị Ðỗ Quyên, hôm nay ông bà vẫn dành thời giờ quý báu đến chung vui, thật vô cùng cảm kích - Nữ ca sĩ Ðỗ Quyên, tiếng hát vang vọng cả hội trường, Opéra là loại nhạc cổ nhưng rất thịnh với giới thượng lưu nhàn nhã, trên sân khấu trông bà như một nữ ca sĩ đặc thù, chuyên nghiệp nhưng ai biết được trong gia đình bà là một người nội trợ xuất chúng, buổi party hôm chúng tôi được mời đến do một tay bà nấu nướng khoãn đãi trên 60 thực khách, tôi thầm phục một người phụ nữ tài năng ngoài xã hội và giỏi giang cả trong gia đình… Cộng đồng Paris thể hiện cho tình người Việt lưu vong thắm thiết, chúng tôi thừa hiểu tạo được một buổi họp mặt không phải dễ dàng vì người Việt cũng không nhiều, đường xá xe cộ đi lại khó khăn, phần đông phải đi xe Métro vì không có parking đậu xe, vậy mà theo danh sách tôi ghi nhận được từ BTC thì quả thật quý vị đã quá nhiều ưu ái, hiếu khách dành cho đoàn chúng tôi từ xa đến, nói đúng hơn quý anh chị trong BTC đã được nhiều yêu thương từ quý vị nên Chiều Thu Tao Ngộ còn rất nhiều gương mặt thân thương hiện diện như : Luật sư Lương Ngọc Chấn, Tiến sĩ Trần Minh Trâm, Tiến sĩ Nguyễn Văn Hướng ( nhà thơ Hoài Việt) Bà Ðỗ Quyên, ÔB K/S Võ Hoài Nam ( nhà văn Tiểu Tử) nhà văn Âu Dương Trọng Lễ, gặp lại anh Trọng Lễ, quả thật tôi không ngờ, anh trẻ ra và đẹp trai mập mạp hồng hào hơn 7 năm về trước, gặp lại NA mừng quá và cảm ơn anh đã tặng cuốn Quê Hương Và Tình Yêu gồm Thơ Truyện và rất nhiều hình ảnh quê hương gợi cho tôi niềm rạt rào thương nhớ dòng sông quê Mẹ - ÔB G/S Tiến sĩ nhạc sĩ Phạm Ðình Liên vẫn keo sơn gắn bó như thuở nào, nhìn chị Minh Cầm không thể ngờ đã 71 cái xuân xanh, trông chị rất trẻ có lẽ nhờ anh Liên có bí quyết chăm sóc - Giáo sư Như Mai, Giáo sư Phạm thị Nhung, Bác sĩ Vũ Thị Thoa, Tiến sĩ Nguyễn Thị Kim Ðàn, nhà báo Nguyễn bảo Hưng, nhà văn Liều Phong, K/S Nguyễn Xuân Lang, Họa sĩ Nguyễn Ðức Tăng, Ô Bùi Hữu Tình, Bà Bích Khuê, T/S Huệ Châu, Nguyễn Thanh Vân, Bích Liên, Michel Tùng, Huy Hoàng, Minh Nhật, Minh Mạch, Trần Văn Trung, nhà báo Phạm Hữu, nhà tranh đấu Trần Hồng ( cựu TTK Văn Phòng liên lạc), ÔB B/S Tạ Thanh Minh Chủ tịch Hội Y sĩ Tự Do tại Pháp, Ông Nhất Long, nữ nghệ sĩ Diệu Khánh, nhà văn nữ Bích Xuân, B/S Phạm Ngọc Tỏa ( Cựu Chủ Tịch Hội Y sĩ VNTD), ÔB B/S Nguyễn Ðương Tịnh hội Hành Thiện, ÔB G/S Bùi Xuân Quang, G/S Nguyễn Ngọc Chân hội Chuyên gia, ÔB tiến sĩ Võ Hùng Anh, B/S Phạm Ðăng Thiện, L/s Dương Minh Châu, K/S Ðỗ Hữu Hứa, Bác Sĩ Nguyễn Hoàng Việt, nhà văn Chu Chi Nam (Liên Ðảng), ÔB Nguyễn Minh Răn ( Chủ tịch văn phòng Liên Đới xã hội), Ô Phạm Văn Ðức( văn phòng Liên lạc quân nhân Âu Châu), Ô Châu Văn Lộc ( Hướng Ðạo VN), Ô Nguyễn Tường Long ( Tổng thư ký Văn phòng Liên lạc các Hội Ðoàn tại Pháp), Ô Lê Minh Triết ( VNQD Ðảng), Ô Lê Văn Tư (Đại Việt QDĐ), B/S Nguyễn Minh Tân (VNQDĐ), B/S Nguyễn Văn Thọ, L/S Trương Hữu Lương, Nữ Sĩ Quỳnh Liên, Nhà thơ Lê Chí Thạnh, anh chị Thanh – Mây Thu, chị Mai Ling, chị Thy Như ..…và tôi tin rằng vẫn còn thiếu sót danh sách quý vị tham dự, xin quý vị niệm tình tha thứ cho. Với một lượng quan khách tham dự hùng hậu và tên tuổi như thế quả là BTC thật tài tình và được nhiều cảm tình từ mọi phía… Bắt đầu chương trình, nghi lễ Quốc ca VN do anh Nguyễn Hữu Xương điều khiển, tiếp theo là lời chào mừng của Ông Chủ tịch Phan Khắc Tường, Họa Sĩ Nguyễn Ðức Tăng thay mặt BTC gửi lời ngỏ thân tình đến quý quan khách hiện diện, một màn rước đèn Trung Thu do các em nhi đồng trình diễn rất vui mắt, nhà thơ Phương Du đọc thơ Thu, nhà thơ Hoài Việt đọc thơ Thu… Ðoàn chúng tôi rất hãnh diện được MC đỗ Bình mời lên trình diện quan khách Paris, hai MC Vân Hải & Ðỗ Bình nhịp nhàng linh động với chương trình tâm tình của các diễn giả Lê Mộng Nguyên, Nguyễn Thùy, Hồ Trường An …Tâm tình Thu Paris và Tâm Hồn nghệ sĩ, T/S Lê Mộng Nguyên tâm cảm gợi lại bao kỷ niệm về mùa Thu làm lòng tôi bồi hồi xúc động, G/S Nguyễn Thùy đôi dòng phân tích về cuốn Món Ăn Theo Bước Di Tản nội dung chất chứa bao nhiêu kỷ niệm trong tâm hồn 13 tác giả trên bước lưu vong, tình yêu Tổ quốc, yêu gia đình mãi trường tồn trong trái tim những tác giả định cư Hoa Kỳ, Đức Quốc và Canada nay không ai còn trẻ nữa, người trẻ nhất trong đoàn cũng đã trên 50 cái xuân xanh - Nhà văn Hồ Trường An lên sân khấu với chiếc xe lăn mà thấy thương làm sao, anh vẫn được ca tụng là điển trai nhất nhì trong nhóm cầm bút, thế mà hôm nay … anh tâm tình đầy xúc cảm và không quên giới thiệu hai cuốn Hoa Vàng & Nam Phong do Ngọc An thực hiện năm 2003 và 2005 với số đông tác giả chọn lọc – Cụ bà Thái Hạc Oanh lụm cụm cùng chiếc xe lăn lên sân khấu góp lời ủng hộ tinh thần văn học, khuyến khích các tài năng trẻ - Ca sĩ Ðỗ Quyên trình bày một trích đoạn Les Voiles Opéra Don Carlos của Verdi với phần đệm dương cầm nữ giáo sư nhạc sĩ người Pháp Nicole Rivière – Nữ Ca sĩ Ambrosio Laurant trình bày ca khúc Serenata của Toselh - Nhà văn Nguyễn thị Ngọc Dung được mời lên giới thiệu tờ tam cá nguyệt Cỏ Thơm mà chị là Chủ nhiệm kiêm Chủ bút tại vùng Hoa Thịnh Ðốn nhiều năm qua, tiếng đàn tranh thánh thót của Nữ G/S Âm nhạc Nguyễn Thanh Vân trình bày bài Tương Tư Ngự đã làm hội trường im phăng phắc lắng nghe như đọng từng nốt đàn vào tâm khảm, dìu dặt mà trầm lắng xốn xao…Khi NA lên ngâm bài thơ Mùa Thu Trên Ðất Nước Tôi đã được tiếng đàn tranh của chị Thanh Vân và tiếng sáo trúc của anh Trần Tam Nguyên yểm trợ nên tăng thêm phần hồn cho bài thơ nói về mùa Thu của ba miền Nam Trung Bắc đã được quan khách lắng nghe và chia xẻ nhiệt tình – Tiếp theo là phần giới thiệu tác phẩm của nhà văn Âu Dưoơg Trọng Lễ, nhà văn nữ Trúc Giang do các nhà văn Nguyễn Xuân Lang, nhà thơ Quyện Tâm và nhà báo Tô Vũ nhận định – Sau đó là bài nói chuyện của G/S Phạm thị Nhung về Giai thoại cuộc tình lãng mạn của thi sĩ Vũ Hoàng Chương cùng người đẹp Tố Uyên đầy say mê và cảm động – Xen kẻ chương trình là phần độc tấu Guitar của N/S Phạm Ðình Liên, Paris trong thi ca của G/S Từ Trì, Người Tình Trong Âm Nhạc của N/S Lê Trạch Lựu, nhà báo Nguyễn Bảo Hưng với chủ đề : Sự Huyền Diệu Của Tiếng Việt, Ca sĩ Thúy Hằng trình bày bản nhạc Sương Thu, giọng trầm buồn sâu lắng làm lắng đọng bao tâm hồn yêu nghệ thuật nước nhà, và còn nhiều lắm ca sĩ Minh Cầm, Minh Nhật, Bích Liên, Ngọc Châu…lên trình diễn những bài ca toàn về mùa thu nên buổi Thu Tao Ngộ thật hoàn toàn có ý nghĩa sâu xa và khó quên – Nhà văn nữ Trúc Giang lên sân khấu góp ý tưởng và kể lại lập trường đấu tranh sôi nổi của người dân nước Đức - Chúng tôi rất tiếc là thời gian không cho phép và chương trình đã quá dài chứ nếu còn thời gian thì các nhà thơ nhà văn của chúng tôi tuy cầm bút nhưng cũng là những ca sĩ, nghệ sĩ có hạng của Hoa Kỳ và Canada, Ðức Quốc sẽ lên cống hiến tài năng với quý vị, thôi xin hẹn vào một dịp khác vậy, nhưng đâu dễ gì quý vị ơi, nên rất tiếc và rất tiếc…Phần văn nghệ hào hứng nên hấp dẫn quan khách ngồi lại đến giờ phút chót - Miền đất Paris theo tôi biết thì rất khó khăn tụ họp nhưng buổi tổ chức Thu Tao Ngộ đã quy tụ nhiều gương mặt sáng chói của cộng đồng Paris chứng tỏ BTC có tầm cỡ và tình cảm, tình đồng hương thâm sâu đậm đà như thế nào rồi. Một lần nữa xin cảm tạ anh chị Ðỗ Bình và quý anh chị trong BTC thật nhiều. Cảm tạ quý quan khách đã dành thì giờ quý báu đến chung vui với chúng tôi, nhất là các vị phải dùng xe lăn, mang theo cả bình dưỡng khí và các vị thật cao tuổi - Cảm động biết chừng nào với tấm lòng yêu văn hóa Việt Nam của quý vị - Cảm ơn chị Bích Xuân đã dành cho 4 người chúng tôi: anh chị Ðoàn Phú Lạc – Chu Kim Oanh – Phong Thu và Ngọc An những tình cảm thật đẹp khi đến trú ngụ trong “tòa lâu đài cổ” và những lời tâm tình của hai người độc thân BX- NA nên đã phải thức trắng đêm không ngủ, cảm ơn chị đã tặng mình CD nhạc do chính chị hát …Ðêm cuối cùng để từ giã Paris, NA còn được nhân duyên với chị Mai Ling, về ngủ với chị, một căn phòng dành cho người cao niên, ấm cúng và sạch đẹp với cách trang trí thẩm mỹ - Tôi đã được nghe qua tâm tình thương đau của đời chị và một quyết định về VN sống những ngày còn lại với viện dưỡng lão dù tại nước Pháp chị vẫn còn có ba người con, cái tình người Việt Nam cao đẹp và trường tồn trong xương tủy đến khi gần kề cát bụi vẫn muốn gửi nắm xương tàn trên quê hương Mẹ - Chị Mai Ling rất giỏi về Pháp ngữ, cuốn sách chị tặng tôi mang tựa đề: Le Sixième Sens De La “ Petite Souris” dày 338 trang hoàn toàn bằng Pháp ngữ, rất cảm ơn chị - Cảm ơn chân tình của anh chị Thanh- Mây Thu…Cảm ơn nhà văn Hồ Trường An đã tặng NA rất nhiều sách của anh : Thắp Nắng Bên Trời, Giữa Đất Trời Giao Hưởng, Những Đóa Hoa Nở Muộn, Truyền Kỳ Trên Quê Nam, Giai Thoại Văn Chương, Trở Lại Bến Thùy Dương, Trăng Xanh Bên Trời Huế, Vườn Cau Quê Ngoại, nhà thơ Ðỗ Bình tăng NA cuốn thơ mang tựa đề thật hấp dẫn “ Mùa Xưa Vỗ Cánh” nhà văn Nguyễn Văn Nhiệm với cuốn Ðường Vào Triết Học Việt Nam dày 486 trang với bao công phu thực hiện - nhà văn nữ Tiểu Thu với truyện ngắn Tiếng Hót Vành Khuyên líu lo êm ả và dễ thương không khác gì tác giả - Cảm ơn hai CD của chị Minh Cầm, tuy bận rộn nhưng CD của chị và Bích Xuân NA đã nghe và rất thích – Về Cali NA còn nhận được cuốn Hoa Liên Kiều tác giả Vũ Nam gửi tặng, chỉ mới nghe tên cuốn sách là người đọc phải tò mò rồi đấy, cảm ơn Vũ Nam nhiều - Những cuốn văn thơ quý anh chị tặng sẽ là bầu bạn gối đầu giường mỗi đêm trước khi NA đi ngủ - Cảm ơn G/S Nguyễn Ngọc Chân đã hướng dẫn và giảng thích tỉ mỉ từng chi tiết lịch sử cho đoàn tham quan chúng tôi, rõ ràng ông có bộ óc không khác gì tự điển sống, quý anh chị Hải Yến, Minh Nhật, Mai Ling, Thy Như …tất cả quý vị đã bỏ nhiều thì giờ quý báu đưa đoàn chúng tôi tham quan thắng cảnh Paris, cảm ơn chị Minh Cầm và Chu Kim Oanh đãi một buổi ăn tối tại Phở Hòa trước khi rời Paris, xứ thần tiên về thắng cảnh. Chắc chắn bài viết này còn rất nhiều thiếu sót , bởi tôi từ phương xa đến không thể am tường, xin quý vị rộng lượng đừng chấp nhất, xin ơn trên ban cho tất cả đồng hương tại nước Pháp an lành hạnh phúc. Kính chúc quý vị cao niên của miền kinh đô ánh sáng Chiều Văn Hóa Thu Tao Ngộ tại Paris đã được ghi lại từng chi tiết, thực hiện thành những cuốn DVD thật đẹp qua các anh Ðoàn Phú Lạc, B/S Phan Văn Thành và anh Duy An Ðông, xin cảm ơn các anh thật nhiều - Về phần chụp ảnh thì dường như ai cũng mang theo máy ảnh, do đó buổi du lịch Paris quả tình không uổng phí và vô cùng ý nghĩa cho một ngày đầu thu tình thơ văn kết tụ. Rồi tất cả đã trở lại bình thường, nhưng dư âm vẫn còn vang vọng, trời mùa thu Cali buồn não nuột, những chiếc lá vàng rơi lả tả, gợi lòng ta nỗi ngao ngán cho một kiếp người phù du, lá vàng rồi lá rụng …trời mùa thu mang sắc màu u ám nhưng người thơ lại thích mùa thu, nó gợi trong lòng những cảm hứng mông lung, u uẩn, tiếc nhớ, bâng khuâng… Cho đến muôn đời thu vẫn đẹp Lá vàng pha lá đỏ tươi xinh Bên đường lặng lẽ hàng cây đứng Những đóa hồng khoe sắc hữu tình Phố Palo Alto êm đềm thơ mộng Một buổi chiều lữ khách ghé thăm Hoa lá reo vui theo gió lộng Làm say lòng bao gã thi nhân ... Ta cũng say sưa phố lạ chiều Muôn trùng lá thắm đọng thương yêu Dọc theo con lộ dài hun hút Vàng, đỏ, nâu, hồng ... thoáng tịch liêu Rừng lá mùa thu trải khắp miền Ðiểm tô thêm đẹp phố bình yên Ta ngơ ngẩn với ngàn hoa lá Hồn bướm mơ tiên ... chẳng lụy phiền Ta thấy quanh ta xác lá vàng Quyện tròn trong gió buổi thu sang Tưởng như ai đó đang vương vấn Cho mộng thêm dài ... lạnh gối chăn ! Cảnh đẹp cho hồn ta ngất ngây Tình thơ lai láng giữa trời mây Nhìn thu ta bỗng lòng say đắm Giấc mộng Hằng Nga ... giữa cõi này ... Nhớ các anh các chị các bạn của Paris nhiều lắm, chân tình kia bao giờ chúng tôi đền trả đây – Nhớ những vòng tay ôm xiết chặt dù chỉ mới biết nhau lần đầu, nhớ những nụ hôn thân tình tây phương lên má, lên tóc của những tình cảm thân thương vui mừng tao ngộ, người Việt nơi đất Pháp chân tình và dễ thương một cách lạ lùng, gần gũi và thương mến nhau tựa như trong một đại gia đình vậy - Tình người ly hương thiết tha cho nhau không bao quản nhọc nhằn, vất vả - Xin trân trọng ghi sâu vào tâm não những ân tình mãi mãi không quên…nhớ các anh, các chị các bạn của nhóm chúng ta, dễ gì có một cuộc tao ngộ bên nhau với những gương mặt thân thương này nữa, mùa thu này là mùa thu đầy ý nghĩa của cuộc đời cầm bút chúng ta, mong những hình ảnh của chuyến đi sẽ được trang trọng lưu giữ như những kỷ vật của đời mình… Thân kính ghi lại đây bài thơ : “mùa thu trên đất nước tôi” để làm kỷ niệm cùng quý vị MÙA THU TRÊN ÐẤT NƯỚC TÔI Sáng hôm nay nghe gió về lành lạnh Thu đã chuyển mùa, anh có biết không Mây lang thang, hồn trĩu nặng nhớ mong Nắng dìu dịu … lòng em buồn man mác Em bỗng nhớ mùa thu xưa Ðà Lạt Mây Lâm Viên mờ ảo phủ thông rừng Mi mô da từng hạt lệ rưng rưng Bên hồ biếc xôn xao con sóng gợn Em chưa có mùa thu sông núi Ngự Huế mơ màng ôm cung điện nghìn xưa Huế của ai … sao nhiều nắng lắm mưa Em ao ước được một lần hạnh ngộ Em nghe nói trời mùa thu Hà Nội Heo may về từng đợt gió buồn hiu Lá vàng rơi trên đường phố cô liêu Hồ Lãng Bạc … vết tích xưa huyền sử Thế là đã mười tám thu cô lữ Lá quê người sắc vàng đỏ mênh mang Nhưng trong em bao kỷ niệm úa vàng Niềm cố quốc, quê hương xa vời vợi Anh biết đó, em vẫn hằng mong đợi Một mùa thu ta nhặt … lá vàng rơi
Nguyễnphanngọcan - |
|
Người Viet Nam
|
|
![]() |
|
Ngoc An
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Apr/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 254 |
![]() ![]() ![]() |
Còn Nhau Qua giông tố nắng hồng lên ngọn cỏ Đời còn nhau ngày tháng vẫn là thơ. Mưa lất phất lá cuối mùa ướt sũng, Đường về quê sao vương chút ngại ngùng?!
Trăng xóm cũ lặng trôi theo sóng cả
Mây hoàng hôn cũng bỏ phố bay xa!
Cơn gió bão mảnh thuyền xưa đảo vắng.
Lòng đại dương nào hiểu ánh sao băng!
Quê hương mãi chợp chờn trong giấc ngủ,
Tiếng võng buồn kẽo kẹt vọng lời ru!
Từ xa lắm có mùa xuân thật chậm
Đang trở về tấu lại khúc tình thâm.
Ta chẳng lẽ con đò không bến đổ!
Ngày lênh đênh đêm nhịp sóng nhấp nhô.
Biết về đâu khi con nước phai mầu!
Em chớ khép…cho hồn ta ngủ đậu.
ĐỖ BÌNH PARIS
|
|
Người Viet Nam
|
|
![]() |
|
Ngoc An
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Apr/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 254 |
![]() ![]() ![]() |
MỘT ÐÊM THU Anh hỏi tôi, mùa nào tôi thích nhất ? Là thi nhân tôi chỉ thích mùa thu Trời se lạnh bên vầng dương xanh mát Và chiều rơi lác đác giọt sương mù ... Từng đợt lá vàng bay bay trong gió Nghe xạc xào những âm điệu du dương Và thi nhân bên vầng trăng mờ tỏ Thảo vội vần thơ tặng khách bên đường Người khách lạ bàng hoàng như mê tỉnh Ánh trăng rằm soi rõ dáng thi nhân Ðôi mắt buồn còn vương lệ rưng rưng Thì ra người cũ ... cố nhân đây mà ! Nét chữ ngày xưa đâu còn xa lạ Vẫn lá thư hồng như thuở chớm yêu Vẫn nụ cười xinh với dáng mỹ miều Ba mươi năm lẻ giờ đây gặp lại ... Trong mắt em tôi, thoáng điều ái ngại Chinh chiến đưa người tình cũ chia xa Em đợi em chờ đã mấy thu qua Tình đã lỡ ... người xưa đành lỗi hẹn ! Xin chớ ngại chi, tình anh trọn vẹn Trân trọng trao em dù có muộn màng Khối tình si Chức Nữ với Ngưu Lang Ngàn năm vẫn giữ vẹn lời thệ ước ... Tình đôi ta cũng hẹn từ kiếp trước Nên kiếp này tương hội một đêm thu Rung cảm tuyệt vời nét chữ lời thơ Bức thư hồng đã giữ đời cho nhau NGUYỄN PHAN NGỌC AN |
|
Người Viet Nam
|
|
![]() |
|
trankimbau
Moderator Group ![]() Tham gia ngày: 02/Jun/2007 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 424 |
![]() ![]() ![]() |
NGỌC AN,
Tôi tạm dấu bài "Cảm tác bài thơ ra đi xin hẹn ngày về" của chị để đăng trên Đặc San Xuân năm nay. Sau đó sẽ post trỡ lại. Nếu chị có bài nào ưng ý, xin gởi về gấp cho thonglo2003@yahoo.com. Năm nay chờ hoài chưa thấy bài của chị gởi về. Mong. Chỉnh sửa lại bởi trankimbau - 11/Dec/2009 lúc 7:39am |
|
kb
|
|
![]() |
|
Ngoc An
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Apr/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 254 |
![]() ![]() ![]() |
VỀ QUÊ ĂN TẾT Bút ký Nguyễn Phan Ngọc An Phi cơ từ từ hạ cánh xuống phi trường Tân Sơn Nhất, bầu không khí về khuya mát mẻ dễ chịu, tôi vội vàng đến xếp hàng hải quan làm thủ tục nhập cảnh Việt Nam – Khi đã lấy xong hành lý, nhìn đồng hồ đã 1 giờ sáng của VN, lòng tôi nôn nao nhìn ra ngoài cửa trước, nơi đó chật ních những thân nhân đi đón người nhà từ các nước về quê ăn tết, nhưng có lẽ Việt Kiều Mỹ về đông hơn các nước khác bởi phần lớn người tỵ nạn định cư tại các tiểu bang nước Mỹ …Và tôi đã nhận ra con gái tôi và đứa cháu đang hướng mắt dáo dác tìm tôi. Tôi đã mấy lần về thăm quê hương nhưng đây là lần duy nhất tôi được về vào dịp tết để hưởng mùa xuân quê nhà, tôi thấy vui và ấm áp vì khí hậu gần tết không nóng nực mà lại có phần lạnh buốt từng cơn, rõ năm nay khí hậu có khác thường như tin nhắn sang từ quê hương rằng phải mặc đến hai ba chiếc áo mới chịu nổi cái lạnh năm nay – Tôi về lần nầy chung với chị Kiều Liên và hai vợ chồng Hoàng Minh – Hương Nhựt là những người bạn thân cùng hứa hẹn nhiều chuyến đi tour chung từ Nam ra Bắc một lần cho biết, vì về nước đã nhiều lần nhưng tôi chưa có dịp nào đi tour du lịch xa mà chỉ lẩn quẩn Sài Gòn Vũng Tàu mà thôi. Hai chiếc xe của hai người bạn thân đón chúng tôi tại cổng phi trường, diễn viên phim ảnh Nguyễn Sanh với chiếc Toyota Van 6 chỗ ngồi, anh chị Nỉ với chiếc Taxi Van 6 chỗ ngồi, sau khi ăn khuya hai xe đưa chúng tôi về khách sạn Sơn Trà và tất cả chia tay tại đây…Phòng khách sạn chật hẹp không như lời quảng cáo nhưng cũng có được hai chiếc giường nệm, bốn người chúng tôi tạm ngủ qua đêm để ngày mai về với gia đình - Buổi sáng ăn phở, buổi trưa ăn bún, ăn cơm với những tô phở, dĩa cơm, tô bún nhỏ chỉ bằng non phân nửa bên Mỹ nhưng với sức ăn của tôi là vừa, chúng tôi đi dạo chợ Tân Ðịnh thấy mít thèm quá mua luôn nửa trái nhờ xẻ ra rồi ngồi tại chợ cùng nhau ăn với vẻ thích thú khi thấy thiên hạ nhìn mình như lạ lẫm. Chiếc xe đậu trước nhà tôi lúc 4 giờ chiều ngày hôm sau ( 14/1/09) tôi và con gái cùng đứa cháu xuống xe, chị Kiều Liên ở lại Sài Gòn và tôi hẹn hôm sau sẽ lên rồi cùng nhau đi tour du lịch Nha Trang, Mũi Né, Ðà Lạt, sau đó ra Vịnh Hạ Long rồi ra Hà Nội … Cơn đau bụng từ đâu đưa tới, tôi choáng váng cả mặt mày, cứ ngỡ mình ăn nhiều mít chăng và tôi tức tốc đi Bác Sĩ tư siêu âm chẩn đoán – Bác sĩ nghe tôi nói ăn nhiều mít nên khi siêu âm xong bảo là tôi trúng thực mít, kê toa mua thuốc bảo tôi về - Tôi bỗng thấy nghi ngại không yên và nhờ ông ta siêu âm lại lần nữa, lúc nầy ông siêu âm lại cẩn thận hơn rồi làm giấy chuyển cấp cứu gấp tôi vào bệnh viện công – Trong lòng tôi cảm nhận sự lo lắng vì không hiểu chuyện gì sẽ xảy ra với mình nếu chẳng may hệ trọng đến tính mạng vì quê hương mình ngành Y Khoa chưa thể so sánh với nước Mỹ văn minh hiện đại. Tôi bao xe đến thẳng bệnh viện trình giấy và được chuyển lên xe đẩy cấp tốc vào phòng mổ, họ lột hết quần áo ngoài và đắp cho tôi một tấm chăn trắng từ cổ xuống chân, tự nhiên tôi như có niềm tin từ Phật Trời, Cha Mẹ, tôi bình tỉnh tin tưởng không hề run sợ mảy may, bởi tôi thừa hiểu những người bị máu cao mà sợ hãi thì máu sẽ tăng vọt gây nguy hiểm tính mạng như chơi - Họ đưa tôi vào phòng đầy những máy móc đèn điện sáng trưng, xê dịch tôi qua một chiếc giường khác và rồi tôi không còn biết gì nữa, tôi hôn mê đến sáng hôm sau khi mở mắt ra mới biết mình còn sống, còn hiện hữu giữa thế gian - Vị Bác Sĩ mổ ruột thừa cho tôi, nhìn tôi ông nhẹ nhàng nói “ Bà Việt Kiều phải không, khi tôi mổ thì thấy ruột bà vừa mới bể đó, bà mà vào bệnh viện trể e không an toàn tánh mạng” tôi cảm ơn thật nhiều đến vị Bác Sĩ có tên họ thật đẹp “ Thái Ðàm Hạnh” mà thấy vui khôn tả vì đã qua cơn hiểm nghèo mình vẫn tồn tại giữa cuộc đời. Một tuần nằm viện rồi xuất viện về nhà nằm nghỉ ngơi thêm một tháng vì mổ ruột thừa nếu đi đứng sớm sẽ bị sa ruột, ăn uống kiêng cử như người sản phụ sanh con, thế là 5 tuần lễ qua đi trong tê tái xót xa cho những dự tính đã hỏng, đúng là “tính trước bước không tới” câu ngạn ngữ của ông bà xa xưa để lại quả không ngoa - Chị Kiều Liên và vợ chồng Hoàng Minh đã trở lại Hoa Kỳ - Thời gian tôi nằm nhà dưỡng bệnh cũng là thời điểm tết Nguyên Ðán đến với không khí chợ tết nhộn nhịp, mọi nhà lo sắm sửa đón mùa xuân Kỷ Sửu - Lần đầu sau gần 20 năm xa quê tôi dù đang bị dưỡng bệnh đi đứng phải thật nhẹ nhàng tôi cũng cố gắng bảo con gái chở ra xem chợ tết, cả con đường phố chính của chợ đầy những hoa vàng, đỏ ngút ngàn trông như dải lụa tơ vàng thăm thẳm, hoa vạn thọ nhiều nhất, vàng rực cả con phố về chiều trông vô cùng ngoạn mục đẹp mắt làm sao, bao nhiêu năm ly xứ, có bao giờ tôi nhìn thấy bông hoa nhiều đến thế vào những ngày xuân nơi quê người, có chăng lẻ tẻ nơi các sập bán hoa tết mà thôi… Ðêm giao thừa mới thật là thú vị, mọi nhà lo cúng giao thừa trước 15 phút để cùng nhau ra xem bắn pháo bông phía đầu chợ - Tôi cùng con gái cũng lên xe Attila phóng vội đi xem – Người ở các thành phố lân cận, các xã, các huyện đến đông đúc không tưởng tượng nổi, có đến mấy nghìn người, toàn bộ đi xe gắn máy đủ loại, cứ một xe hai người, vì là đêm giao thừa nên tất cả được quyền không đội mũ bảo hiểm nên khỏe được cái đầu vào ngày tết, chứ ngoài đêm giao thừa ra ai ra đường bằng xe gắn máy bắt buộc phải có mũ bảo hiểm để an toàn sinh mạng, từ ngày có lệnh đó dường như tai nạn giao thông cũng có phần giảm đi nhiều, tôi thật sự rất thích đêm giao thừa với hàng trăm bánh pháo bông nổ dồn dập, đủ màu sắc, đủ kiểu cỡ, tôi cũng như mọi người được chứng kiến pháo bông thật gần chỉ cách khoảng trước mắt chẳng bao xa – Tôi đã xuýt xoa nhiều lần “ thật cái vé về VN không tiếc chút nào khi được tận mắt xem pháo bông ngày tết như vầy” – Sau 15 phút bắn pháo bông, mọi người lũ lượt lên xe rồ máy chạy nghẹt cứng cả mấy đoạn đường dài trong khu phố chợ - Ðêm giao thừa ở quê hương thật sự đã để lại trong tôi nhiều thích thú nhiều lưu luyến không nguôi… Tôi bắt đầu đi Sài Gòn sau một tháng nằm nhà dưỡng bệnh, tôi mang về mấy cái CD master để copy nên phải tận dụng thời gian còn lại – Tôi ra lộ đón xe đi cho nhanh nên không vào bến xe, hai chiếc Taxi mang biển số Sài Gòn trờ tới, tên dắt mối cho xe kéo vội vàng tôi lên xe, chẳng nói giá cả gì – Trên xe được khoảng 6 người, xe bắt đầu chuyển bánh thì thằng mối lái lại lấy tiền cò, nghe nó nói 350. 000$ với chú tài xế Taxi, chú tài xế ngần ngại nhưng vẫn lấy tiền đưa cho nó, xe chạy được một đoạn ngắn có người khách hỏi chú tài xế “ hồi nãy thằng đó lấy chú bao nhiêu tiền cò” chú tài xế trả lời “ ba trăm năm chục ngàn” Người khách la toáng lên “ trời ơi, mỗi người khách đi Sài Gòn chỉ có 60.000 đồng là giá chợ đen rồi, trên xe có 6 người mà anh đưa nó 350.000 đồng thì anh còn được 10.000 đồng chạy tới Sài Gòn sao” - Anh tài xế hoảng hồn nói “ Tôi chưa đi tuyến đường này bao giờ, đây là lần đầu tiên nên không biết giá cả, mà tuị nó dữ dằn quá nên tôi không dám cãi phải đưa tiền như nó đòi anh ạ, bây giờ tôi làm sao đây, các anh chỉ cho tôi lấy tiền lại” Tức thì chú tài xế nghe lời khách vòng xe trở lại bến để mong gặp thằng mối lái, nhìn bên trái lề đường ngược chiều thấy thằng dẫn mối đang ngồi trên chiếc Taxi bạn của chú này cũng từ Sài Gòn ra chung, thằng mối cũng đang kiếm khách cho chiếc xe kia, chú tài vội vẫy tay và thắng gấp sát lề trái con đường một chiều, nhảy vội xuống băng qua lộ đòi tiền lại, tên mối lái trả lại 200.000 đồng, nó lấy đứt 150.000 đồng … Nào ngờ xe vừa lăn bánh được 100 thước thì Công An công lộ thổi tu huýt bắt dừng lại vì tội ngừng xe trái luật giao thông, giấy tờ xe bị giữ, bằng lái bị giữ với tờ biên bản phạt 400.000 đồng ngày mai đến đóng phạt – Trên xe hành khách ngao ngán thương hại chú tài non tay nghề gặp thảm cảnh, còn chú tài mặt mày méo xẹo muốn khóc, chú nói “ xe này họ bao ra Vũng Tàu, về không nên kiếm khách nào ngờ gặp tai họa thế này, đã không có tiền về lại còn lãnh phạt 400.000 đồng, mai lại phải chạy xe ra đây đóng phạt, tôi chạy xe tải quen rồi, mới đổi qua lái xe Taxi lần đầu hôm qua nên chẳng biết gì cả, xui tận mạng” Đi qua khu Nghĩa Trang Quân Đội, tự nhiên tôi giật mình và như có điều gì đánh thức trí nhớ của tôi, buộc tôi xuống xe giữa lộ, đón xe Honda ôm chạy vào thăm nghĩa trang, tuy tôi không có người thân an nghỉ nơi đây nhưng suốt thời gian qua tại Mỹ, tin tức đập phá san bằng nghĩa trang đã khiến lòng tôi bất nhẫn đớn đau cho số phận hàng ngàn chiến sĩ VNCH đang yên giấc nghìn thu trong đó – Tôi nhẹ bước vào nghĩa trang và điều trước tiên là quan sát xem có còn bức tượng người lính năm xưa ngồi canh gác nghĩa trang đã bao thập niên qua mà tôi không rõ chỉ nhớ là khi tôi lên ba tuổi đi ngang đây là đã thấy bức tượng người lính này rồi – Tin san bằng đập phá nghĩa trang của chính quyền Việt Nam gây bất mãn khá nhiều trong lòng đồng bào Việt tị nạn các nước, nhất là nơi tôi cư ngụ, tiểu bang California nơi đông đảo người Việt nhất, hôm nay tôi về thăm quê, nhất quyết phải tìm cho ra sự thật như thế nào… và tôi quá ngỡ ngàng khi không tìm thấy bức tượng người lính năm xưa ngồi dưới trời mưa nắng ! Anh ở đâu, hỡi người chiến sĩ Tôi ngồi dưới nắng đợi trông anh Còn đâu pho tượng đầy linh hiển Gác nghĩa trang buồn theo tháng năm Từ dạo quê hương bừng lửa đạn Anh buồn đôi mắt hướng xa xôi Bên anh tay súng luôn gìn giữ Bao giọt mồ hôi thấm núi đồi Anh xã thân mình vì Tổ Quốc Anh thương đất nước gặp tai ương Bút nghiên xếp lại xa trường lớp Dâng hiến đời trai giữa chiến trường An Lộc, Bình Long rồi Dakpla Xuyên rừng băng suối vượt Khe Sanh Củng Sơn máu đỏ loang dòng suối Bình Giả, Đồng Xoài vẫn liệt oanh Rồi giặc lan tràn năm Mậu Thân Xác người chồng chất máu xương rơi Hiên ngang xông trận không ngần ngại Người lính oai hùng nghĩa khí ơi ! Đã mất anh rồi… người chiến binh Mười năm đánh trận quá điêu linh Thân anh mục rửa vào sương cát Ai nhớ, ai còn nhớ tuổi tên ? Sông núi đau lòng vọng tưởng anh Hồn linh hòa nhập với bình minh Ngày đêm ngồi giữ bao người ngủ Tượng đá là anh… anh chiến binh ! Tôi khóc thương anh người chiến sĩ Muôn đời tôi nghĩ vẫn ngồi đây Để tôi có dịp về thăm viếng Đốt nén hương thơm dưới gót giày Tàn nhẫn con người tàn nhẫn quá Hai lần hồn xác nhận niềm đau Anh là tượng đá đầy linh hiển Nay bị chôn vùi hố đất sâu Tượng đá muôn đời vẫn hiển linh Vẫn ngồi yên lặng giữa bình minh Hương thơm vẫn đốt theo năm tháng Tôi vẫn lại về thăm viếng anh… Trên đường về Sài Gòn choáng ngợp xe lớn xe nhỏ chật ních cả lòng đường lộ, vào thành phố mới thấy hết hồn vì xe hai bánh nghẹt cả con lộ, xe hơi khó khăn lắm mới xê dịch được từng chút một, trên đường tôi thấy tấm bảng ghi thật to “ Giá cực sốc” trên một căn nhà thật lớn như một siêu thị - Tôi tò mò không hiểu nghĩa là gì thì được giảng nghĩa là bàn thật rẻ tức là đại hạ giá, tôi buồn cười cho cái từ lạ lùng kia, sao họ dùng từ ngữ kỳ cục thế cứ ghi là đại hạ giá có phải văn minh nhẹ nhàng hơn không - Chiều đến tôi được bạn Thu Hoa chở đi dạo thành phố Sài Gòn, khi qua vùng Phú Lâm tôi thấy tấm biển đề “ Nơi mua bán và phục hồi dế”- Tôi ngạc nhiên hỏi bạn mới được biết dế là những chiếc phone di động mà bên Mỹ gọi là cell phone. Ðất nước Việt Nam có nhiều thay đổi hơn trước, nhiều cơ sở nước ngoài về xây dựng hợp tác làm ăn với VN như Nhật, Ðài Loan , Đại Hàn, Hoa Kỳ…Cầu cống đường xá được mở mang rất nhiều, các dịch vụ ăn uống mọc lên như nấm, sì ke ma túy cũng không ít, tuy có một điều đã cải thiện tốt đẹp, đó là thành phần ăn xin, cùi hủi không còn thấy trên các đường phố, các quán ăn như những năm trước mỗi khi ngồi xuống bàn là y như có những người ăn xin chực bên xin tiền, có kẻ bị lở lói đến phát sợ - Thành phố nơi tôi cư ngụ là vùng biển nên phát triển xây dựng rất mạnh, tôi cứ ngỡ mình đi lạc vào miền đất hoa lệ của nơi nào mỗi khi chạy xe vào các ngã đường mới lạ đầy hoa đèn rực rỡ về đêm, thành phố nơi tôi ở nhà hàng ăn uống và quán cà phê là không đếm nổi, vùng biển đất đai phì nhiêu nên có những cửa hàng rộng lớn ngoài sức tưởng tượng kềm theo trang trí bên trong bên ngoài rất tốn kém và thẩm mỹ - Nhưng nếu so sánh với hòn ngọc viễn đông thì Sài Gòn vẫn huyên náo và tấp nập hơn, những dãy billding cao tầng, những cơ sở đồ sộ hiện ra trước mắt tôi hai bên đường lộ đi vào Sài Gòn nhiều không thể tả, không hiểu sao bây giờ quê hương tôi lại lắm người giàu có như thế, nhưng kẻ nghèo hèn cơm không đủ ăn, áo quần không đủ mặc tôi cũng gặp không ít…Tôi thấy buồn và thương cho đồng bào của tôi, cuộc sống nhiều người vẫn còn lam lũ lắm, sáng chạy ăn buổi trưa, trưa chạy ăn buổi chiều, tương lai một vùng đen tối, con cái nheo nhóc đói khổ thiếu thốn mọi bề, bù lại có những người xài tiền như vung qua cửa sổ, chạy xe hơi đời mới Mercedes, BMW, Lexus…Thành phần ăn chơi đàng điếm quá nhiều nên căn bệnh thế kỷ tăng vọt, trên đường phố Sài Gòn xa xa lại thấy bảng hiệu Cơ quan điều trị HIV – Tôi có chị bạn thân chuyên nghề xem tử vi, bói toán đã gần 40 năm nay, chị xem bói nổi tiếng ở vùng tôi nên ngày xưa khi tôi chưa qua Mỹ chị đã nhiều lần bị công an bắt nhốt vì tội xem bói quá đông khách rồi nào là mê tín, dị đoan, nào là làm ảnh hưởng an ninh làng xóm… Các tội danh kia đã làm phiền toái cho công ăn việc làm của chị khá nhiều và chính tôi là người đã bỏ tiền túi ra lãnh chị về - Bây giờ tình bạn vẫn khắng khít như xưa có lẽ do tình nghĩa cũ, kỳ này tôi về chị đến chơi nhiều lần và kể chuyện cho tôi nghe khiến tôi phải rùng mình dựng tóc gáy… chị nói : hôm qua có bốn cô bé trông rất mi nhon và xinh xắn, mặc mini rup và đầm rất đẹp đến xem bói, mình cầm quẻ bài lên thấy hiện ra điều lạ lùng quái gỡ nên căn vặn hỏi các em, cả 4 em đều xác nhận bị nhiễm HIV nên bây giờ phải ăn diện thật đẹp để đi trả thù dân tộc, trả thù đàn ông … Các anh Việt Kiều sợ chưa, đừng thấy đẹp thấy xinh có khi lầm chết đấy, tiêu cả cuộc đời trong ân hận thương đau !!!
Ngày trở về Mỹ đã đến, chuyến ăn tết quê hương thoáng qua trong tiềm thức rồi vào quên lãng bởi tôi có được ăn tết đâu, cử ăn toàn bộ các thứ thịt mỡ kho tàu, măng khô hầm gà, củ kiệu, bánh tét, bánh chưng… chẳng được đi đâu ngoài một đêm xem pháo bông gần nhà, một buổi party trước khi về Mỹ - Chuyến bay về Đài Loan để transfer qua Mỹ tôi gặp nhiều cô gái Việt tại phi trường khi chờ máy bay cất cánh, hỏi ra mới rõ toàn các cô lấy chồng Đài Loan và Đại Hàn, có cô kể vui, có cô kể buồn, cô kể cuộc sống sung sướng, cô kể cuộc sống nhọc nhằn… nhìn chung đàn bà con gái Việt Nam làm vợ tứ xứ và lưu lạc khắp năm châu bốn bể, mai hậu người Việt sinh sống khắp hoàn cầu cũng là điều tốt thôi và trong tôi dư âm cái tết quê hương lần đầu được về như vẫn còn tiếc nuối mông lung… Nguyễn Phan Ngọc An 2010 |
|
Người Viet Nam
|
|
![]() |
|
Ngoc An
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Apr/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 254 |
![]() ![]() ![]() |
TỪ TRONG CÕI VÔ MINH Ðức Phật ngày xưa bỏ cung vàng điện ngọc Lià mẹ cha, từ giã những thâm tình Tìm chốn thâm sơn một thân đơn độc Mong cứu mình cứu cả vạn sanh linh Ngài đã hy sinh xá gì châu báu Bạc vàng kia chẳng ý nghĩa cuộc đời Cội phúc là nơi muôn đời nương náu Tâm linh an nhàn thân xác thảnh thơi Ta cũng chẳng biết ta từ đâu đến Và mai này ta sẽ trở về đâu Chỉ biết cõi trần gặp nhau thương mến Rồi âm dương đôi ngã ngậm thương sầu Nhân quả trả vay nghiệp duyên tiền kiếp Bài học nằm lòng nào dễ phôi pha Ai kẻ yên vui ai người nuối tiếc Chuyện mình làm từ muôn thuở tạo ra Vũ trụ bao la vô cùng vô tận Ðôi mắt trời soi rọi khắp nhân gian Bao kẻ khổ đau bao người lận đận Kẻ chả ra gì lại được cao sang Tất cả là do luân hồi sau trước Ðừng trách đời hay oán trách trời cao Trong lòng ta biết bao lần mơ ước Hai chữ yên bình…sao mãi cứ lao đao Từ trong cõi vô minh nào ai biết được Mang nghiệp chất chồng phải trả mà thôi Mãi cứ bôn ba một đời xuôi ngược Nắng cháy mưa dầm lệ chảy đầy vơi Thuyền Bát Nhã sớm sang bờ cực lạc Kià Ðảo Tiên thấp thoáng giữa ngàn hoa Chốn bồng lai là rừng vàng núi bạc Bước chân vào sẽ chấm dứt những phong ba … nguyễn phan ngọc an - |
|
Người Viet Nam
|
|
![]() |
|
Ngoc An
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Apr/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 254 |
![]() ![]() ![]() |
THAO THỨC VỚI MÙA XUÂN
Bên trời con én báo mùa xuân Cảnh vật trần gian đẹp bội phần Hoa thắm đua nhau bừng trổ nhụy Ðâm chồi nẩy lộc đón nàng xuân… Phất phới ru lòng ngọn gió xuân Thiết tha tình cảm đã bao lần Xiết tay thặt chặt mừng năm mới Cùng cạn ly hưởng lộc tuổi vàng Bên song thờ thẩn đón chờ xuân Nhớ cảnh, nhớ người lệ chứa chan Chẳng muốn điểm trang son phấn nữa Chẳng buồn soi lại chút dung nhan … Có hiểu lòng ta không hỡi xuân Sắt se thân phận một thi nhân Tưởng như bão táp hoa rơi rụng Từng mảnh theo mùa lạnh gối chăn Trong mơ ta vẫn dệt tình xuân Dẫu tóc pha sương lấm bụi trần Dẫu bước chân mòn quên lối mộng Vẫn hoài thao thức một mùa xuân Xin hẹn cùng xuân, hứa với xuân Dù cho biến đổi cuộc xoay vần Cho dù vũ trụ không còn nữa Nhưng với lòng ta… vẫn có xuân Ðể ta còn dịp đón chào xuân Ðáp tạ cho đời chút nghĩa ân Tình cảm quyện vào thơ nhắn gửi Ân tình bát ngát giữa mùa xuân… Nhân thế muôn đời yêu quý xuân Rải hoa nhân ái lấp phong trần Cho thân lưu xứ tình thêm đậm Chung cuộc vui vầy… đón chúa xuân … NPNA |
|
Người Viet Nam
|
|
![]() |
|
Ngoc An
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Apr/2008 Thành viên: OffLine Số bài: 254 |
![]() ![]() ![]() |
Vaãn thöông mieàn bieån soùng
Ñeâm tröø tòch laëng ngöôøi trong coâ quaïnh Xuan laïi veà buoát giaù moät nieàm ñau Ñöôïc gì ñaâu möôøi chín naêm xöù laïnh Vaãn nhôù thöông mieàn bieån soùng daït daøo… Caûm ôn ngöôøi cho ta thôøi vuïng daïi Beân maùi tröôøng beân taø aùo ngaây thô Tuoåi veà chieàu nhaéc ra theâm ngaàn ngaïi Coøn chi ñaâu…quaù khöù ñaõ xa môø… Ngöôøi löu laïc ta moät trôøi dong ruoåi Thaân ly höông ñaâu aám noãi ñoaïn tröôøng Ta moät kieáp laøm ngöôøi thô khoâng tuoåi Nhöng thôøi gian taøn aùc chaúng chòu nhöôøng Ta baây giôø saàu leân töøng sôïi toùc Baïc maét moâi vaø traéng caû töông lai Ta baây giôø hay buoàn vaø hay khoùc Thöông meï cha loøng luoáng nhöõng ai hoaøi ! Nhôù khi xöa tung taêng vöôøn daäu tím Nhaø cuûa ta saùt beân caïnh nhaø ngöôøi Meï cuûa ta vaø meï ngöôøi thaân laém Töøng chaét chiu cho raïng maët vôùi ñôøi… Ta vôùi ngöôøi meï cha giôø ñaâu nöõa ! Töøng lôøi thô laø doøng leä tuoân rôi Kyû nieäm xöa töø bao naêm chaát chöùa Giôø bung ra nhö soùng voã truøng khôi… Ta nhôù quaù meï hieàn beân beáp löûa Böõa côm chieàu phe phaåy quaït cho ta Xöù cuûa mình nhaø luoân luoân môû cöûa Nhöng döôøng nhö caùi noùng chaúng buoâng tha ! Nhöng ta vaãn moät loøng yeâu xöù bieån Tình ñaäm ñaø nhö caù moät doøng soâng Tieáng reo vui khi hoaøng hoân aån hieän Thuyeàn baäp beành löôùt soùng giöõa trôøi trong… Ta baây giôø chæ muoán veà queâ cuõ Soáng an nhaøn beân naám moä meï cha Saên soùc con ta muøa möa nöôùc luõ Söôûi naéng hoàng töôi toát nhöõng giaøn hoa… Öôùc mô ñoù bao giôø ta thöïc hieän Seõ moät ñôøi aáp uû maõi khoâng thoâi Vaø tuoåi treû töøng ñeâm veà hieän dieän Treân maùi ñaàu ñaõ baïc traéng nhö voâi… NGOÏC AN ( Caûm xuùc baøi thô Bieån Soùng Queâ Em cuûa Vieãn Phöông) Baøi Hoïa Vaãn thöông mieàn bieån soùng Cuûa Ngoïc An Ai dun ruûi trong khoaûng trôøi hiu quaïnh Heùo hon ñôøi ñôn giaù coõi hoàn ñau Ñeám thôøi gian mieät maøi treân beán laïnh Dö aâm vang bieån ñoäng vôùi möa daøo Buøi nguøi nhôù moät thôøi ta ngaây daïi Cöù thaån thôø theo chieác boùng naøng thô Vöôøn ai xanh maùt loøng ta theâm ngaïi Moät thoaùng roài tænh moäng maét cay môø Thaân vieãn xöù nhö ngaøn maây giong ruoåi Chaéc chiu töøng gioït ngoïc traûi canh tröôøng Xin queân ñi , queân ñôøi , queân teân tuoåi Nhöng cao xanh naøo chòu xoùt thöông nhöôøng Maøu maây traéng nhuoäm saàu leân maùi toùc Doõi maét tìm ñaâu hôõi boùng töông lai ? Ngoaøi trôøi möa hay loøng ai ñang khoùc Nhôù song thaân doøng leä cuoán u hoaøi Söông tuyeát laï nhôù vöôøn xöa hoa tím Nhôù thoân nhaø naéng aám söôûi tình ngöôøi Roài nhöõng baø meï hieàn yeâu con laém Luoáng öôùc mong con ñaùng maët neân ñôøi Hình boùng meï cha giaøkhoâng thaáy nöõa Nghieâng boùng ñôøi doøng leä maõi tuoân rôi Dôõ töøng trang kyù öùc, töøng ngaên chöùa Nghe laïc loaøi töø giöõa choán xa khôi OÂi !- Queâ meï ñoâng taøn khôi beáp löûa AÙo xuaân tình meï ñaép aám loøng ta Ñöôøng traàn gian laïnh luøng qua bao cöûa Beân meï hieàn tình vaãn maõi thieát tha Loøng vaãn nhôù queâ xöa mieàn soùng bieån Höông maën noàng nuoâi lôùn nhöõng con soâng Taøu xa khôi chaäp chuøng khi aån hieän Thöông ngaäp loøng thuôû aáy moái tình trong Ñeâm thao thöùc chaïnh loøng thöông queâ cuõ Maõi mô hoaøi hình boùng meï cuøng cha Thöông con thô mieät maøi côn nöôùc luõ Mô ngaøy veà vui soáng vôùi ngaøn hoa Non nöôùc hôõi , ngaøy veà vui aån hieän Vieät Nam ôi !- moäng öôùc chaúng ngöøng thoâi Veà queâ höông cuøng bao ngöôøi hoäi dieän Duø thaân taøn toùc baïc traéng nhö voâi Vieãn Phöông Chỉnh sửa lại bởi Ngoc An - 28/Feb/2010 lúc 4:11pm |
|
Người Viet Nam
|
|
![]() |
|
<< phần trước Trang of 31 phần sau >> |
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |