![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Tâm Tình | |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
<< phần trước Trang of 146 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung |
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23734 |
![]() ![]() ![]() |
Tình nghĩa của đôi chimMột con chim nhạn bay lượn thấp là đà ngang qua đường phố Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 12/Sep/2014 lúc 7:56am |
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23734 |
![]() ![]() ![]() |
Thiên Đường Của Quỷ <<<<<
Tiger Thanh Phương diễn đọc Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 16/Sep/2014 lúc 10:37am |
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Nhom12yeuthuong
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7169 |
![]() ![]() ![]() |
Rau càng cua
Tôi sang Mỹ đã lâu mà sao tâm hồn lại còn để lại ở một góc nào đó ở quê hương. Mầy hôm nay Cali trời mưa, tôi nhớ quê nhà. Ở Việt Nam khi trời mưa cho không gian ẩm ướt, để cây cối xanh tươi. Một loài tôi còn nhớ là rau càng cua. Xin tặng bài đến các đồng hưong Kiên Giang của tôi. Rau Càng Cua là loại rau dân dã, bình dị, hầu như hiện diện khắp quê hương nước Việt, vùng địa phương nào cũng có. Rau càng cua mọc tự nhiên như rau sam và mọc nhiều vào mùa mưa khí hhậu ẩm ướt. Mùa nào người dân cũng có rau càng cua. Loại rau này mọc thấp, chỉ cần rảo quanh sân vườn, hàng hiên bên nhà là có thể hái được rau một cách dễ dàng. Người dân nông thôn hay thành thị đã ăn gỏi rau càng cua rồi thì hầu như nó sẽ được ưa thích. Đặc điểm của rau càng cua dễ mọc hoang dã ở Việt Nam, ở tỉnh nào, ở nơi nào có mưa và có đất thì sẽ có rau càng cua. Rau càng cua mọc tự nhiên ngoài vườn bưởi, vườn chuối, gần ao hè sau nhà hoặc ven bên những liếp dừa miền quê. Rau càng cua lên xanh um và mọc nhiều. Có lẽ do thích hợp với khí hậu vùng đất thấp, ẩm ướt nên cọng rau càng cua có thể mọc dài đến gần một gang tay. Do rau càng cua có được từ thiên nhiên ưu đãi, lại là món ăn được nhiều người ưa thích nên về sau tại quê nhà giá rau càng cua nghiểm nhiên cao hơn nhiều lần so với rau muống. Món ăn rau càng cua trộn dầu dấm như món salad thông dụng trong thực đơn của gia đìinh tại quê hương. Ngày nay tại hải ngoại như tại Mỹ chúng ta không thấy các chợ bán rau càng cua, nên bài viết này như một kỷ niệm hoài hương mà thôi. Nói đến rau càng cua, người ta nghĩ ngay đến món salad trộn dầu dấm. Có nhiều cách làm món này, nếu dùng thịt bê hay bò cũng là móon ăn phổ thông. Thịt bò ướp gia vị vừa ăn. Rau càng cua rửa sạch để ráo nước rồi sắp ra đĩa. Cho dầu vào chảo, phi hành thật thơm, sau đó bỏ thịt bò vào đảo nhanh và trút ra, san đều trên mặt đĩa rau. Giấm hòa với bột nêm, ít đường, tỏi bằm nhuyễn (có thể cho thêm chút tương ớt) sao cho có vị đủ chua, ngọt vừa ăn. Nước tiết ra từ thịt bò và dầu giấm sẽ làm cho rau thấm gia vị. Món này dùng ngay sau khi chế biến là ngon nhất. Cầu kỳ hơn, để giúp món dầu giấm có hình thức hấp dẫn, người ta đặt lên dĩa mấy lát cà chua và trứng vịt luộc được cắt ra làm sáu miếng. Dĩa rau càng cua sẽ trở thành một bức tranh đủ các màu xanh, đỏ, trắng, vàng, tập hợp nhiều chất bổ dưỡng, kích thích thị giác và vị giác. Chu đáo hơn nếu rắc thêm ít đậu phộng rang lên bề mặt và khi đó vị hơi chua, mát lạnh của càng cua được tô đậm thêm bởi cà chua và dấm, vị cay của tương ớt, vị đậm đà của thịt bò, vẻ thanh tao của trứng luộc và thơm thơm bùi của đậu phộng. Cách làm khá giản dị, dầu dấm và trứng vịt cũng tạo nên món càng cua ngon miệng, đủ chất dinh dưỡng. Nhưng nếu bạn ăn chạy, bạn có thể thay trứng vịt và thịt bằng đậu hủ chiên vàng cắt miếng nhỏ, làm thành dĩa salad chay thật hấp dẫn. Ngoài ra, salad rau càng cua có thể chế biến thịt ếch xào tỏi hay rô ti, hoặc bồ câu chiên giòn sẽ là món ăn ngon miệng cho thực đơn gia đình. Nước sốt cho salad có thể cho thêm ketchup, và một ít bột mì hay bột năng vào nước dấm để tạo thành nước sốt sánh. Có thể biến chế với các loại hải sản như cua, tôm, diệp (scallop), cá cho vào móon salad rau càng cua đều thích hợp, tùy khẩu vị của chúng ta. Nói về y học dân gian của rau càng cua thì tên gốc la tinh là herba peperomiae pellucidae, thuộc họ Hồ tiêu hay Piperaceae. Mô tả về loại rau này thì nó sống quanh năm ở nơi ẩm thấp, nhớt, nhẵn, phần nhánh cao chừng 20-40cm. Lá mọc so le, có cuống, phiến dạng màng, trong suốt, hình tam giác - trái xoan (ách bích), hình tim ở gốc, hơi tù và nhọn ở chóp, dài 15-20mm, rộng gần bằng đài. Hoa họp thành bông dạng sợi có cuống ở ngọn, dài gấp 2-3 lần lá. Quả mọng hình cầu, đường kính 0,5mm, có mũi nhọn cứng ngắn ở đỉnh. Được biết nguyên thủy rau càng cua xuất phát từ vùng Nam Mỹ, nay được trồng và phát tán rộng rãi trở thành loại cây mọc hoang. Nói về tính vị thì có vị chua, hơi nhẫn, và giải nhiệt. Vì đặc tính như vậy và mọng nước mà rau này có tác dụng dùng làm nước mát giải khát tuyệt vời lắm. Theo công dụng dân gian như ở Java, người ta nghiền lá ra dùng đắp để trị sốt rét, đau đầu. Dịch lá dùng uống trị đau bụng. Còn ở bên Tàu người ta dùng để trị phỏng da do lửa, phỏng nước sôi, rau càng cua được vò nát đắp lên da. Tôi đọc bài viết vui vui của tác giả Nắng Thủy Tinh về Rau càng cua như sau: "Cái thứ rau quê mùa, dân dã ấy mọc đầy khắp hiên nhà, chỉ cần cắp cái rổ con đi một vòng là bữa cơm hôm ấy có ngay món rau càng cua trộn dầu giấm ngon tuyệt. Mà có phải là do "cái đứa muốn ăn" đi hái đâu chứ, nó chỉ ngồi khoanh tròn chân trên tấm phản gỗ ở chái nhà và nhìn thằng em đội cái nón lá của bà ngoại đi hái rau cho nó. Tội nghiệp thằng em hay bị con chị ăn hiếp, cứ chốc chốc lại mang cái rổ vào hỏi xem bao nhiêu đó đã đủ chưa và rồi khi con chị lúc lắc cái đầu thì nó lại phải tiu nghỉu xách rổ đi xa một chút nữa ra vườn. Đôi khi con chị cũng theo thằng em ra vườn đấy chứ, nhưng thường thì chỉ có một mình thằng em hái rau thôi, còn con chị thì chỉ phụ theo vu vơ vài cọng, chủ yếu là để ngắm nghía xem có trái quýt nào chín tới hay chưa. Mà nghĩ cũng lạ, sao thứ rau ấy lại có sức sống mãnh liệt đến thế nhỉ?! Chỉ cần một vài cơn mưa là gốc cây nào cũng xanh màu rau càng cua, những cái lá hình trái tim còn đọng một vài giọt mưa mát lạnh rung rinh như mời gọi. Rau hái xong rồi cứ thế mà chao qua vài lần nước cho hết bụi bám, những cái đọt non óng ả trông đến là ngon. Một chút dầu dấm, một chút ớt, một chút đường, và thêm một chút đậu phộng rang vừa tay, không chín quá. Cái vị hơi chua, hơi cay, hơi ngọt, thơm mà không bùi của đậu phộng, tất cả hòa quyện vào nhau đánh thức vị giác để chuẩn bị đón nhận cái thanh khiết như không của rau càng cua, chỉ là cái giòn tan, và chỉ là cái mát lịm..." Rồi tôi đọc một bài viết khác của tác giả Hai Quẹo, ở Central Coast, Úc châu. Quê quán tại Trà Vinh, anh viết bằng văn phong miệt vườn Nam phần: "Có lẽ ít có ai mà hổng biết rau càng cua, nhứt là những người sống ở vùng quê miền Nam. Nó chẳng phải là đặc sản của Trà-Vinh quê tui đâu. Ở miệt trên, vùng Gia Định đổ lên, đâu cũng có. Nhưng ở đó người ta kêu nó là Rau tiêu. Vùng đó là đất gò, như Hốc Môn, Trãng Bàng, Tây Ninh chẳng hạng, người ta trồng nhiều tiêu và trầu. Có lẽ vì cái vòi và lá coi giống giống trái tiêu lá tiêu nên nó bị kêu như vậy. Còn bà con tui thấy chùm bông cong cong giống cái ngoe cua rôi kêu nó là rau càng cua? Đúng là xứ của cá tép tôm cua! Rau càng cua sống được ở nhiều thế đất lắm, trên liếp dừa miệt vườn, trên giồng khoai miệt giồng, cạnh buội chuối, sát gốc bầu, đâu đâu cũng có. Ngoài ra nó còn mọc trong chậu kiểng, bên gốc cây và cả trên nóc đình, trên mái ngói âm dương hoặc trên vách tường nứt vân vân. Đất cát đất thịt nó hổng sợ, mà nó chỉ sợ chỗ ẩm ướt hay ngập nước. Tội nghiệp ghê! Nó cần cù và thiết tha với kiếp sống như vậy đó. Nhưng để ý một chút thì thấy cái chỗ lý tưởng cho nó chính là vùng đất giồng, khô ráo như Trà-Vinh vậy. Dưới gốc tre mát mát, lá tre khô rụng dày cả gang rồi mục ra thành đất mùn xốp xộp; mưa xuống, chỗ đó rau càng cua mọc tốt phải biết. Dày mịt, khít rịt, xanh um, như cái mền, có khi nó phủ kín hết gốc tre và ôm mất luôn mấy mục măng non. Cọng nào cọng nấy dài 5, 6 tấc, thẳng tưng, non èo, giòn rụm. Nó cần mưa, thích ẩm cho nên mỗi năm nó chỉ nhởn nhơ có một lần theo mưa. Rồi mùa nắng khô, hột nó rụng xuống và nằm ngủ 6 tháng liền trong cát trong lá mục để chờ mưa năm tới. Cái hột tròn vo nhỏ rức như hột cát đó nằm chung với cát thì đố có con mắt nào nhận ra. Gió thổi mạnh một cái là nó bay theo bụi theo cát lên trời, rồi đáp xuống ngọn cây, đậu trên nóc đình, khỏe re. Rồi khi nó mọc thành cây, cái lá mướt rượt của nó mới thiệt là mặn mà tình tứ làm sao. Hình trái tim! Có người biểu nó giống lá trầu lá tiêu tí hon? Dân cờ bạc thì nói nó giống nút Bích, ách Bích bài cào tây gì đó. Tui thì thích nói nó hình trái tim hơn. Mặt trên lá màu xanh mướt, mặt dưới xanh bạc, nham nhám. Thân nó xanh xanh, trong trong, như cẩm thạch, nhưng mà bở rệu giòn rụm như cọng bông súng lột rồi. Nếu bức một cọng bỏ vô miệng nhai thử thì chỉ thấy nó ngòn ngọt pha chút vị the the nồng nồng của trầu, mọng nước như bông súng, nghe nó là lạ mà hổng dám quả quyết là ngon cỡ nào. Vậy mà sao nó lại hấp dẫn quá chừng? Có phải vị nồng làm cho say và bắt ghiền như ghiền trầu? Cũng chưa chắc là tại hay nhờ cách chế biến nó mới ngon. Ở đây hổng nói tới việc dùng nó làm ghém chung với lá cát lồi, đọt sộp, đọt xoài, mã đề, đọt cơm nguội, rau thơm, v. v... để ăn bánh xèo, bánh giá (bánh cống), mà chỉ nhắc món độc chiêu của nó mà thôi. Rau càng cua bóp giấm. Làm gì thì cũng phải bóp cho nó xộp cái đã, như kiểu bóp rau cresson. Rồi tùy giàu nghèo mà có phủ thêm lên trên, hoặc là lớp thịt bò xào, hoặc mấy lát trứng luộc, hay ít tôm khô giã nhuyễn. Hà tiện hơn thì chỉ rắc lên chút đậu phộng rang đập giập, hoặc, hổng cần gì ráo, chỉ dùng rau tươi nguyên chất mà chấm nước tương, nước chao, nước cá kho hay mắm kho. Chỉ có vậy. Đơn sơ, đạm bạc. Đặc biệt ở miệt giồng quê tui, còn thêm món càng cua luộc, như tui nói hồi nảy. Dù ăn theo kiểu cách nào nó cũng đều hấp dẫn khó quên. "Cái đơn giản là cái đẹp nhứt" . Mình làm bộ nhái theo, nói như vầy: "Ăn uống đơn giản là cái ăn ngon nhứt". Nhưng lý do mà tui mê loại rau này chắc hổng phải ở chỗ ngon dở mà còn nằm ở chỗ khác. Rồi bà con sẽ hiểu tại sao mà tui cứ rị mọ ráng trồng cho được nó ở cái xứ mà thời tiết tréo ngoe lạ quắc như vầy. Tui có anh bạn cố gầy cho được mấy cọng "rau-tiêu" để làm thuốc. Ảnh nói rằng rau tiêu trị mụn bọc công hiện thần kỳ. Đem giã với chút muối rồi đấp lên mụn bọc hay mụn bạc đầu, nó sẽ rút hết mủ và bữa sau mụn sẽ xẹp mất. Đó là môn thuốc bí truyền của dân Gò Dầu biên giới. Về cách phơi lấy hột làm giống. Đừng phơi ngoài nắng ngắt, nó sẽ chết khô, mà chỉ rắc nó vô thùng giấy, phơi trên giấy chớ hông phơi trên đồ sắt, chỉ cần để trong hàng ba vài bữa nó cũng khô mà hông hư. Xong bỏ vô ve đem cất. Đợi chừng nào có thời tiết ấm như Việt Nam thì đem ra trồng. Cái thời hạn gọi là quá "đát" của hột giống này chắc hổng quá 2 năm. Ở Úc trồng rất dễ. Nhưng ở Canada, Bắc Mỹ Ngũ Đại Hồ hay Na Uy lạnh cóng coi bộ khó." ![]() Tác giả Hai Quẹo viết kết luận như sau. Tôi xin đùng phần cuối này để chấm dứt bài viết này: "Ở đời có nhiều cái rất nhỏ nhặt tầm thường thì mình thấy nhàm, rồi quên lững nó đi. Chừng nào mất nó rồi mình mới biết quí biết nhớ. Sống tha phương, nhiều khi nhớ mấy cọng rau quê mùa bình dị thân thương đó hung lắm. Nhưng gẫm đi gẫm lại, nhớ là chuyện nhỏ, cái liên tưởng mới vĩ đại. Nỗi nhớ mới phát thì nhỏ xíu như mụn cám, rồi nó ăn lan ra, truyền nhiễm qua vùng chuyện khác, biến thành ra chuyện lớn. Nó bao phủ cả gia đình, làng mạc, ruộng đồng. Nó đưa mình về mái nhà lá đơn sơ, những bữa cơm gia đình đầm ấm, gợi nhớ lại cuộc sống yên bình, một quê hương xa mút tí tè. Nó dám ôm luôn cả vùng trời kỷ niệm Trần Mỹ Thanh |
|
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
![]() |
|
Nhom12yeuthuong
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7169 |
![]() ![]() ![]() |
Người vợ bị... câm Chị biết, vì chị quá đau, quá nín nhịn, nén lòng mình quá nhiều nên bây giờ chị câm nín như vậy đó. Chị không muốn nói cũng không thể nào nói. Những câu chuyện cảm động về tình yêu, hôn nhân, gia đình, vợ chồng và những câu Truyện Ngôn Tình hay và cảm động. Mời các bạn đón đọc vào các ngày trong tuần tại Eva Tám 'Bốp, bốp, bốp...', 3 cái tát liên tiếp giáng xuống, chị đứng ngần người ra, không còn nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Chị còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, người đàn ông này là chồng chị, vốn rất yêu thương chị, hay nói những lời ngọt ngào cơ mà...? Bây giờ, anh ta đang làm gì vậy, chị thật sự xót xa... Giọng anh đay nghiến: - Câm mồm đi, tôi không muốn nghe thấy giọng của cô, cái giọng ghê tởm ấy Nói rồi, anh bịt lỗ tại để không nghe thấy gì, anh liên tục lẩm bẩm những câu: "Cái loại vợ láo toét, mất dạy..." *** 2 năm trước... - Em à, nếu sau này chúng mình lấy nhau, anh thích em sinh cho anh 2 thằng cu, một con gái. Anh thích nhà có 3 đứa cho vui cửa vui nhà. Em có đồng ý không? - Em đồng ý cả hai chân hay tai ấy chứ. Nếu mà khỏe, em sinh cho anh cả đội bóng luôn, khỏi sợ. Em là em thích nhà đông con nhiều cháu, mình chỉ sợ không có điều kiện nuôi con thôi anh. - Thế hôm nay em thích ăn gì nào, hôm nay anh sẽ chiêu đãi em một món thật ngon, đắt tiền, tùy em chọn, anh chiều hết - Anh biết rồi còn hỏi, em chỉ thích ăn pizza thôi, đó là món khoái khẩu của em mà. Anh mua cho em thật nhiều là em thích rồi, chứ em chẳng hợp với mấy món quá sang trọng đâu, nhà quê mà, hi hi Anh và chị đã từng yêu nhau như thế, tình cảm dành cho nhau tưởng chừng không có gì ngăn cản được. Ngay cả khi anh đưa chị về ra mắt, gia đình anh chê chị gầy ốm, yếu lại thấp lùn nhưng anh vẫn cười xuề, bảo: "Cô ấy thấp lùn nhưng mà tính tình cô ấy tốt, cực kì yêu thương con, lại là người phụ nữ đảm đang, tháo vát, tuyệt vời đấy bố mẹ ạ, nên bố mẹ không phải lo đâu. Với lại, con cao lớn thế này, lo gì không sinh được con gái là hoa hậu, con trai là người mẫu...". Nói vậy rồi anh cười thật sảng khoái, anh chẳng có gì băn khoăn khi yêu chị. Anh nghĩ, chị là người phụ nữ tuyệt vời nhất mà anh chọn... ![]() Anh và chị đã từng yêu nhau như thế, tình cảm dành cho nhau tưởng chừng không có gì ngăn cản được. (ảnh minh họa) Suốt 2 năm yêu nhau, thời gian chưa phải là quá dài nhưng anh và chị đã có những tháng ngày tươi đẹp, dành cho nhau những tình cảm tốt, yêu thương, trân trọng nhau. Anh và chị chưa từng có một mâu thuẫn dù là nhỏ, luôn tôn trọng mọi ý kiến của nhau, cái gì chưa hay chưa phải thì phân tích để cả hai cùng hiểu, cùng cởi bỏ vướng mắc. Chị tự hào vì có anh, người đàn ông ga lăng, lúc nào cũng yêu thương và quan tâm chị. Anh lãng mạn thôi rồi, có gì đẹp là anh mua làm quà cho chị ngay. Những ngày lễ tết, anh chưa bao giờ quên, anh luôn tạo cho chị cảm giác an toàn khi đi bên cạnh anh. 2 năm yêu nhau, hai người đã trải qua những thăng trầm cuộc sống. Anh đưa chị đi du lịch nhiều nơi, cho chị gặp nhiều người, bạn bè của anh, của chị, anh càng thấy cuộc sống này đáng sống hơn bao giờ hết. Có những đêm, anh và chị chỉ ngồi dựa vào vai nhau và tâm sự: - Bây giờ mà em bảo anh lấy sao trên trời cho em thì anh cũng trèo lên lấy Chị cười cấu anh: - Thế anh lấy đi, em thách anh đấy, không lấy được em bắt đền - Nếu anh lấy được thì em mất gì? Nói rồi, anh vội chạy đi lấy cái ống nhòm, cho chị nhòm đúng ông sao ấy, nó gần vô cùng, lớn vô cùng, như đang ở trước mặt chị vậy... Chị mừng quýnh, ôm chầm lấy anh, hôn rối rít rồi liên tục nói: "Em yêu anh nhất trên đời" Tính chị hay đùa, lúc nào chị cũng giơ hai ngón tay lên chào anh, rồi thi thoảng múa mang trước mặt anh, cho anh thưởng thức những vũ điệu có một không hai trên thế giới. Chị còn hay sáng tác những ca khúc chỉ mình chị biết, tất nhiên, trong đó có anh, nói về anh... Chị ca ngợi anh hết lời để nịnh anh và trong những lần ấy, chị lại nhận được quà... *** Vài tháng sau đó, hai người họ cưới nhau... Chị hạnh phúc trong ngày mặc váy cô dâu, voan trắng, còn anh nhìn lịch lãm và sang trọng trong bộ đồ chú rể. Hai người họ quả là một cặp đôi đẹp, trời sinh. Ai cũng ngưỡng mộ và chúc phúc cho họ trăm năm hạnh phúc. Tình yêu của hai người đến ngày đơm hoa kết quả, chỉ đợi sinh con là có một mái ấm hoàn hảo rồi... ![]() Chị hạnh phúc trong ngày mặc váy cô dâu, voan trắng, còn anh nhìn lịch lãm và sang trọng trong bộ đồ chú rể. (ảnh minh họa) Tuần trăng mật ngọt ngào, chưa bao giờ chị có cảm giác hạnh phúc như thế. Anh đã cho chị một cuộc sống hoàn toàn khác so với trước đây, quá hạnh phúc... Chị chưa bao giờ nghĩ có ngày gia đình chị lại rạn nứt, tình cảm vợ chồng lại sứt mẻ. Vì mọi thứ với chị lúc này quá là tốt đẹp. Chỉ là chị không biết trước được ngày mai, chỉ là chị không hiểu quy luật của cuộc đời, hôn nhân không giống như cuốn tiểu thuyết... Hôn nhân sẽ chẳng còn màu hồng giống như khi chúng ta yêu nhau, hôn nhân còn có cả cơm áo gạo tiền mà khi yêu nhau chúng ta chưa từng tính đến. Họ kế hoạch, chị mong có con nhưng cũng muốn hưởng thụ cuộc sống vợ chồng son một thời gian. Về nhà chồng, chị có vẻ được gia đình chồng quý mến nhờ đức tính hiền lành, chịu thương chịu khó. Ai cũng bảo chị đảm đang, gọn gàng, dọn cái gì là đến nơi, đến chốn... Chị và anh vui vẻ, hạnh phúc bên nhau, cùng nhau vun đắp gia đình và giúp bố mẹ những việc có thể. Anh không phật ý về chị bao giờ, cũng chưa bao giờ hai người to tiếng, cho đến khi động đến chuyện tiền nong. Hàng tháng, anh và chị góp tiền cho bố mẹ để chi tiêu tiền ăn uống. Hai vợ chồng không kiếm được nhiều nên cũng cố gắng tiết kiệm. Nếu có điều kiện, anh đã mua nhà ra riêng. Anh hay hứa với vợ, sau này sẽ cố gắng tích cóp rồi vay mượn thêm để mua một căn chung cư. Anh muốn cho chị một cuộc sống thoải mái như chị mong muốn. Chị cười véo vào mũi anh: "Đợi mua được nhà thì có khi rụng răng". Thật sự chị nghĩ chuyện mua nhà còn quá mong manh. Hai vợ chồng cưới nhau, tích cóp được vài đồng, rồi đi làm, lại chi tiêu đủ thứ cũng thấy mệt mỏi lắm rồi! Anh cũng hiểu cảm giác của chị, mong muốn có một mái nhà riêng, nhưng điều kiện không có nên đành chịu thôi. Cuộc sống vợ chồng cứ diễn ra như vậy, thi thoảng hẹn hò còn lại là về ăn cơm với bố mẹ. ![]() Chị buồn vì những suy nghĩ của anh, bây giờ anh bỏ rơi chị, để chị một mình ở nhà, không có chỗ chơi. (ảnh minh họa) Thời gian đầu anh còn hay đưa chị đi chơi, hẹn hò hoặc là hay ở nhà với chị. Nhưng chỉ được vài tháng, anh bắt đầu gặp gỡ, giao lưu bạn bè mà không cho chị đi. Anh có rất đông bạn nhưng khổ nỗi, bạn của anh toàn là người ham chơi, ham vui, không có công việc ổn định lại còn cờ bạc, nên chị lo lắng. Chị sợ chơi với họ nhiều anh sẽ bị ảnh hưởng. Bố mẹ chồng chị cũng dặn, đừng để anh giao du nhiều với những người đó, không tốt tí nào... Chị buồn vì những suy nghĩ của anh, bây giờ anh bỏ rơi chị, để chị một mình ở nhà, không có chỗ chơi. Chị chẳng quen ai ở xứ này, chị buồn lắm! Chị gọi giục anh về, anh hứa lên hứa xuống là về ngay nhưng đêm nào cũng 12 giờ. Anh vì bạn bè mà bỏ bê vợ con. Chị bắt đầu buồn và cảm thấy, cuộc sống hôn nhân đúng là không phải màu hồng như chị nghĩ. Có hôm, vì lo cho anh gió máy, lại đang ốm nên chị gọi giục anh về liên tục, anh bực mình quát lên trong điện thoại: " Về gì mà về, đang vui, gọi gì mà gọi lắm thế, ngủ đi...". Chị uất ức nghẹn cổ, anh chưa bao giờ nói với chị như vậy. Chị không buồn làm gì suốt tối ấy, chị nằm nhưng không thể ngủ, chị cố lắng nghe xem anh về lúc nào. Chị buồn lắm, giận lắm, chị giả vờ như không biết anh về nhưng nước mắt chị đang trào ra. Anh dám nói với chị như vậy sao, đó là lần đầu tiên anh nói vậy.... Chị giận anh không nói chuyện, mấy ngày sau chị cũng không chủ động câu chuyện, anh cứ nói chuyện, chị mặc kệ. Nghĩ lại ngày tháng yêu nhau và bao hứa hẹn, giờ cưới được mấy tháng anh đã này nọ với chị, chị chẳng thiết gì. Chị bảo anh, 'nếu như ngày xưa biết anh thế này, chị đã không cưới, chị không thể chấp nhận một người chồng mới cưới mà đã quát tháo vợ con..." Anh thì thầm vào tai chị đêm hôm ấy, tỏ ý hối lỗi: - Anh xin lỗi, anh giận quá mất khôn, em hiểu cho anh nhé. Anh cảm thấy mình đã sai rồi... - Lần sau anh đừng có quát em như thế, em buồn lắm. Em có làm gì thì cũng là em lo cho anh mà thôi. - Ừ được rồi, anh hứa đấy... Chị bỏ qua cho anh lần ấy, vì đó là lần đầu tiên anh hành động với chị như thế. Chị buồn lắm nhưng lâu ngày, mọi thứ lại trôi qua. Chị cũng quên hết chị đã giận anh như thế nào. Chị là người sống nội tâm, tình cảm, chỉ cần giận anh là chị không chịu đựng được, chị cảm thấy mệt mỏi, chán nản lắm... ![]() Đến ngày hứa trả, người bạn kia không thấy gửi tiền. Chị hỏi anh, có vẻ lo lắng vì chị đã được bố mẹ chồng cảnh báo. (ảnh minh họa) Đến ngày hứa trả, người bạn kia không thấy gửi tiền. Chị hỏi anh, có vẻ lo lắng vì chị đã được bố mẹ chồng cảnh báo. Chị thúc giục anh lấy tiền chỗ bạn. Bụng mang dạ chửa, chị sở nếu như anh cứ cả nể bạn, lúc sinh nở lại không có tiền. 1 tháng, 2 tháng trôi qua, đã quá rất nhiều ngày mà không thấy anh đưa tiền. Chị bực bội, nói với anh và bảo nếu anh không đòi được thì chị đòi. Bạn anh cờ bạc, cá độ, vay mượn biết đâu mà lần. Nể mới cho vay vài chục triệu, anh nể bạn mà không nghĩ đến gia đình mình sao? Chị đã thúc giục anh rất nhiều, anh cũng cứ hứa hẹn đủ ngày, đủ tháng, làm chị cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Hôm ấy, đã 3 tháng trôi qua, không thấy tiền đâu, chị bực bội nói anh, bảo anh không biết nghĩ. Rồi chị cầm điện thoại lên định gọi cho người bạn kia đòi tiền. Thế là anh giật điện thoại, bắt đầu chửi bới và tát chị 3 cái như trời giáng. Chị đau quá, chị khóc như chưa bao giờ được khóc, lần đầu tiên anh làm thế với chị. Anh chỉ tay vào mặt chị: - Cô đừng có ngu ngốc thế, đừng làm mất sĩ diện của tôi - Mất sĩ diện của anh, anh nghĩ cái sĩ diện của anh to lắm à? Anh sĩ diện nhưng bạn anh có sĩ diện cho anh không? Hay là vay xong không thấy hoàn lại? - Cô tưởng người ta nuốt không của cô à? Cô nói ít thôi, im đi được rồi đấy. Câm mồm ngay không tôi cho ăn tát. Có vài đồng bạc mà suốt ngày hỏi Giọng anh chua chát, gọi vợ bằng cô. Lần đầu tiên anh tỏ thái độ dữ dằn như vậy. Tại sao anh lại nghĩ là có vài đồng bạc trong khi số tiền lớn như thế mà anh chị cũng chẳng giàu sang gì. Chị đau khổ quá, nghẹn đắng trong cổ họng. Chị tức tối đáp trả anh: - Anh giàu nhỉ, anh nể bạn anh còn anh nói vợ anh không ra gì? Anh định tát vợ anh hả, tôi thách anh! - Cô thách thì tôi cho cô thỏa mãn Cái tát của anh là nỗi đau đớn khôn cùng của chị. Chị cố nói thêm vài câu: "Cái tát hôm nay tôi sẽ nhớ cả đời, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, trừ khi anh quỳ gối xin lỗi tôi" - Câm mồm, đừng nói câu nào nữa không thì đừng trách tôi. Từ nay cô câm mồm cho tôi... ![]() Giá anh anh nhẹ nhàng nói với chị rằng, bạn anh chưa có, thư thư vài hôm anh sẽ hỏi thì chị đã không như vậy. (ảnh minh họa) Chị khóc ngất, đang mang bầu, chị không muốn con phải tổn thương nhưng mà chị không kìm được lòng mình. Quá chua chát, người chồng chị yêu thương lại là người đàn ông vô liêm sỉ như vậy sao? Chị cảm thấy tuyệt vọng vì anh, cảm thấy bế tắc trước tương lai. Con đường phía trước còn dài, chị làm sao đây? Giá anh anh nhẹ nhàng nói với chị rằng, bạn anh chưa có, thư thư vài hôm anh sẽ hỏi thì chị đã không như vậy. Đằng này, anh cứ khư khư giữ cái sĩ diện của bản thân anh, nói vợ không ra gì, thật sự không thể nào chấp nhận được. Cho vay 10 ngày mà đến 3 tháng không hoàn tiền, có ai không bực chứ? Anh oai nhỉ, tốt đẹp nhỉ? Chị biết, cuộc sống vợ chồng mặn nồng không còn nữa, từ nay sẽ là những chuỗi ngày mệt mỏi của chị. Chị thật sự không biết nên làm gì tiếp theo. Thấy con đạp trong bụng mà chị đau đớn vô cùng. Chị thề rằng, từ nay chị sẽ không nói một câu nào trước mặt anh. Chị xin phép bố mẹ chuyển ra ngoài ở, vì chị bảo đi làm đường xấu, đi lại xa, ảnh hưởng tới thai nhi. Chị định ở ngoài tạm mấy tháng tới lúc gần sinh thì về nhà. Bố mẹ chồng cũng lo cho sức khỏe của con dâu và cháu nội nên đồng ý cho chị chuyển ra. Anh cũng ra theo nhưng hai người hoàn toàn không nói lời nào với nhau suốt thời gian đó... *** Đúng thế, suốt mấy tháng trời, dù sống cùng chồng nhưng chị không nói một câu nào. Chị đã khóc quá nhiều, câm nặng quá nhiều. Chị đi làm về, lẳng lặng nấu cơm, chuẩn bị đồ ăn, chị tự ăn xong rồi đậy cạp lồng ở đó cho chồng về ăn, lúc nào ăn thì ăn, chị không bận tâm. Chưa bao giờ chị nói một lời dù anh ta cứ luôn miệng phàn nàn chuyện công ty, chuyện bạn bè... Chị không muốn gần con người ấy dù là thế nào đi chăng nữa. Anh ta muốn đi đâu, với ai, mấy giờ về, chị không bao giờ hỏi. Chưa một lần anh ta nói xin lỗi chị, chị mặc kệ mọi thứ. Chị cố gắng sống thế này tất cả là vì con, chị không muốn khi con chị sinh ra, con lại đau khổ vì mẹ nó, vì cha nó. Nhịn hết, nuốt hết nỗi uất nghẹn vào lòng, cố gắng sống thật tốt, chăm lo cho đứa con trong bụng. Chị không nói suốt mấy tháng trời, và chị đi làm cũng không nói gì. Ai hỏi thì chị chỉ gật đầu, rồi công việc gì cần nói thì chị ghi ra giấy. Chẳng hiểu từ khi nào chị đã thế. Từ một người vui vẻ, bây giờ chị trầm tính, ít nói rồi không nói gì nữa. Ai cũng ngạc nhiên. Họ bảo chị đi khám vì chị nói rằng chị viêm thanh quản, không được nói chuyện. Cứ như thế suốt mấy tháng trời, chị chẳng nói được câu nào và giờ, không điều gì làm chị nói được nữa. Sống trong nhà mà như người vô hồn, với chồng, chị không còn bận tâm, chị chỉ nghĩ đến con mà thôi... Chị đã chịu đựng nỗi đau quá lớn, quá thất vọng. Chị cảm thấy cuộc sống này quá đen tối. Rồi đây, chị sẽ đối diện với nó thế nào khi con sinh ra đời. Vẫn chưa thấy khoản tiền kia hoàn lại, anh ta lại còn mang thêm mấy triệu đi cho bạn bè vay tiếp vì sĩ diện đàn ông. Chị càng ức nghẹn... Mặc kệ thôi, chi có tiền chị giữ, giữ cho con sau này... Khi chị sinh, cả nhà nội ngoại tới, không ai thấy chị nói gì, chị cũng mặc kệ. Bác sĩ nói chị bị triệu chứng ấy khi mang bầu, sẽ dần hồi phục. Chị không thể nói nữa, chỉ gật và lắc thôi. Nhìn chị thật tội nghiệp. Suốt thời gian ở cữ, chăm con, chị cứ ú a ú ớ khi con khóc, rồi nhờ ai làm gì cũng phải kéo tay, viết ra giấy. Anh bảo chị câm mồm, đừng nói gì trước mặt anh, chị đã làm như anh mong muốn. Và giờ đây, chị đã không thể nói được nữa rồi. Nếu cứ thế này, khả năng vĩnh viễn chị sẽ không nói câu nào nữa... Người mẹ không biết hát ru, chị chỉ đong đưa con theo nhịp nhạc để con ngủ ngon giấc. Người vợ bị... câm - 6 Chị biết, vì chị quá đau, quá nín nhịn, nén lòng mình quá nhiều nên bây giờ chị câm nín như vậy đó. (ảnh minh họa) Dường như anh đã nhận ra sai lầm của mình. Đêm ấy, anh nói xin lỗi chị. Chị vờ như không nghe thấy gì. Anh quỳ gối cầu xin chị tha thứ như lời chị nói trước đây, anh van xin chị hãy mở lời, nói chuyện lại. Chị không nói gì, chỉ thấy nước mắt lăn ra trên khóe mắt. Chị lại đong đưa con theo nhịp nhạc để con ngủ, áp má vào mặt con, cảm nhận hơi ấm của con, coi như không có sự tồn tại của người đàn ông này. Chị nhìn anh bằng ánh mắt ngạc nhiên, ngạc nhiên chưa từng thấy. Người đàn ông chị từng yêu tưởng chết đi được đã đánh chị, chửi chị, xúc phạm chị và giờ lại quỳ gối trước mặt chị. Chị thật sự không thể hiểu nổi anh ta đang nghĩ gì. Tha thứ ư, chị không muốn tha thứ, chị chẳng thiết gì nữa. Chị đã câm thật, bác sĩ nói chị khó hồi phục, khó nói lại như ngày trước... Chị biết, vì chị quá đau, quá nín nhịn, nén lòng mình quá nhiều nên bây giờ chị câm nín như vậy đó. Chị không muốn nói cũng không thể nào nói. Còn sự bao dung, chị không muốn dùng thêm 1 lần nào. Đàn ông ích kỉ, vô liêm sỉ, đã cho vay một lần còn tiếp tục làm điều đó mặc chị can ngăn, vẫn giữ sĩ diện với bạn bè thì dù bây giờ có tha thứ, anh ta lại 'ngựa quen đường cũ' thôi. Tiền còn chưa trả lại thì nói gì chuyện hối cải. Chị đã nghĩ, không nói gì, sống như thế này lại tốt hơn. Chị sẽ chờ khi con cứng cáp rồi tính toán mọi chuyện, chị sẽ nghỉ việc mà mở một cửa hàng nước, bán qua ngày, sống vì con... Mộc Lan ![]() ![]() Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 05/Oct/2014 lúc 12:13am |
|
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23734 |
![]() ![]() ![]() |
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23734 |
![]() ![]() ![]() |
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Nhom12yeuthuong
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7169 |
![]() ![]() ![]() |
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
![]() |
|
Nhom12yeuthuong
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7169 |
![]() ![]() ![]() |
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
![]() |
|
Nhom12yeuthuong
Senior Member ![]() ![]() Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7169 |
![]() ![]() ![]() |
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23734 |
![]() ![]() ![]() |
Một lời cám ơn![]()
Hôm
1 Tháng Mười Một vừa qua, trong cuộc thi tuyển người mẫu ở Việt Nam, một thí
sinh sau khi nhận được điểm khá cao của ban giám khảo để thi tiếp cuộc thi, đã
đi thẳng vào trong hậu trường thật nhanh. Ngay lập tức, cô bị Adam Williams,
một giám khảo người Úc, gọi trở lại và thông báo quyết định của ông. Ông đổi ý
và không muốn để cho cô tiếp tục thi vòng sau nữa.
Lý
do ông cho biết là vì cô đã không biết chào và cám ơn ban giám khảo. Cả ba giám
khảo kia cũng đồng ý với chuyên gia về trình diễn thời trang người Úc.
Các
bản tin trên báo đều không cho biết khi được thông báo quyết định đó, cô thí
sinh này có nói gì không. Nếu cô trở ra, đến trước các giám khảo, nói một câu,
một câu ngắn thôi, đại khái cô xin lỗi, nói là vì cô quá hồi hộp, lo sợ, mất
bình tĩnh bởi thế nên đã quên cám ơn giám khảo. Cô xin lỗi và xin cám ơn số
điểm cô nhận được từ ban giám khảo để có thể thi tiếp.
Tôi
tin chắc những người ngồi ghế giám khảo nếu nghe cô giải thích như thế sẽ đổi ý
và cô sẽ được cho thi tiếp. Nhưng hình như cô không nói gì nên các giám khảo
phải cho cô về nhà. Cô đã đánh mất cơ hội cô đã gần như đã chắc nắm trong tay
để bị loại, không được cho tiếp tục cuộc thi chỉ vì không biết nói lời cám ơn
khi nhận được điểm tốt của những người chấm thi.
Sau
khi bản tin về cô xuất hiện trên báo thì đã có nhiều độc giả gửi thư cho tòa
báo, cho ý kiến về quyết định của ban giám khảo. Một số đồng ý với việc cô bị
loại, nhưng nhiều ý kiến cho rằng cô dự thi làm kiểu mẫu thì nếu đủ tiêu chuẩn
làm kiểu mẫu thì cô phải được cho tiếp tục. Cuộc thi không tuyển người lễ phép,
lịch sự thì tại sao đánh hỏng cô. Đó là ý kiến của khá đông người.
Và
chi tiết đó là điều đáng nói ở đây.
![]()
Adam Williams
Những
câu chào hỏi thường ngày, những câu cám ơn đã biến mất trên miệng của (đa số)
người Việt Nam
từ bao giờ? Người đàn ông Úc ngồi ghế giám khảo đã phải mấy lần quay sang hỏi
các giám khảo người Việt rằng tại sao họ (các thí sinh) không biết chào và cám
ơn ban giám khảo. Như vậy không phải chỉ một thí sinh không biết nói câu cám
ơn, mà còn cả những người khác nữa. Nhưng có thể những người kia không được
điểm cao nên không thèm cám ơn ban giám khảo. Đến cô thí sinh được cho điểm cao
để tiếp tục thi thì cũng đi thẳng vào trong hậu trường nên Adam Williams mới
gọi lại và loại cô khỏi cuộc thi.
Chuyện
không biết những phép lịch sự tối thiểu trong cuộc sống hàng ngày đã được nói
tới rất nhiều lần. Những người hành xử thiếu văn hóa đó thuộc đủ mọi thành phần
ở Việt Nam.
Đa số là người ở miền Bắc, nhưng nay, hình như cách hành xử thiếu văn hóa đó
đang đi tới nhiều nơi khác nữa. Những người Việt sống ở nước ngoài khi về Việt Nam thường bị
nhận ra ngay khi mở miệng ra là cám ơn và xin lỗi lia lịa. Trong nước, những
cách ăn nói lịch sự đó không còn thấy nhiều nữa. Nhưng thực ra, lối hành xử văn
minh, lịch sự cũng đang dần biến mất ở cả những người Việt sống ở ngoài Việt Nam nữa chứ không phải chỉ riêng tại Việt Nam.
Lái
xe trên đường mà nhường đường cho đồng hương rất ít khi nhận được một nụ cười,
một cái khoát tay, vẫy tay. Mở cửa nép sang một bên nhường cho đồng hương đi
trước cũng không một cái nhếch mép làm như thể vừa giúp kiếm cho việc mở cửa
cho mình không bằng. Lúc ấy chỉ muốn làm như ông Bá Dương, tác giả cuốn Người
Trung Cộng Xấu Xí, là buông tay ra, cho cánh cửa sập lại cho vỡ mặt cái thằng
cha hay cái con mẹ nghiêm và buồn vời vợi (?) cho bõ ghét. Những chuyện như thế
ngày nào tôi cũng gặp hai ba lần ở đây.
![]()
Chỉ
khi nào những câu cám ơn, những lời xin lỗi đó trở thành những phản xạ, những
hành động tự nhiên, một thứ “second nature” tự động bật ra thì may ra những
cách hành xử như cô thí sinh thi làm người mẫu mới không xảy ra nữa.
Tiếng
Anh có cả chục cách nói cám ơn. Hay nhờ đó, rất ít khi xảy ra chuyện như cô thí
sinh nọ. “Thank you...thanks a million...thanks a lot...much obliged...I do
appreciate it...thank you very much indeed... thanks a whole lot...from the
bottom of my heart...I can't thank you enough...what would I do without
you...you are an angel...you are too kind... you are the best...thanks a
bunch...I don't know how to thank you, but thank you so much...”
Cô
thí sinh bị loại thực ra cũng lại không là người chim sa cá lặn gì cho cam. Cô
chưa là “top model” mà đã như vậy. Thử hỏi nếu cô thắng cuộc thi và trở thành
người mẫu hàng đầu thì cô còn thiếu văn hóa như thế nào nữa.
Có
một câu không biết của ai, nhưng nếu cô cư xử được như thế này thì hay biết
bao: “It is nice to be important but it is important to be nice” (Là người quan
trọng thì cũng hay đấy, nhưng chuyện quan trọng là phải tử tế với mọi người).Cô chưa là cái gì mà đã như thế thì khi cô trở thành “top model” thì cô còn thế nào nữa? BBT. |
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
<< phần trước Trang of 146 phần sau >> |
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |