Bài mới Thành viên Lịch Tìm kiếm Hỏi/Đáp | |
Ghi danh Đăng nhập |
Tiếu Lâm | |
Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tiếu Lâm |
Chủ đề: CƯỜI VUI | |
<< phần trước Trang of 67 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung | |||
lo cong
Senior Member Tham gia ngày: 30/Oct/2007 Đến từ: Canada Thành viên: OffLine Số bài: 2596 |
Gởi ngày: 24/Mar/2011 lúc 12:55pm | |||
.
Rao bán bánh giá thì:"ai ăn bánh giá hôn"
|
||||
Lộ Công Mười Lăm
|
||||
IP Logged | ||||
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 24/Mar/2011 lúc 9:43pm | |||
Một chú gà trống to khỏe mới được thả vào vườn để thay thế lão gà trống già cai quản lũ gà mái. Ngay khi gặp gà trống già, hắn nói: "Lão về hưu được rồi đấy! Tất cả đám gà mái này là của tôi".
Gà trống già điềm đạm: - Một mình anh thế kia thì... Hay anh nhường tôi 2 ả gà mái già ở góc vườn kia nhé. - Câm ngay, lão già rồi, tôi quản lý hết. - Tùy cậu thôi. Nhưng theo điều lệ, cậu phải chạy thi với tôi, cậu mà thắng tôi mới tâm phục, khẩu phục. - Được! - Gà trống hộ pháp cười khẩy - Chấp lão chạy trước một giây. Cuộc thi bắt đầu. Vừa chạy nửa vòng, anh gà đuổi kịp gà già. Đột nhiên, lão già kêu la thảm thiết. Nghe tiếng gà quàng quạc, anh nông dân trong nhà liền nhào ra. Khi thấy cảnh chú gà trống mới tậu đang hùng hục đuổi theo đòi "đạp" gà trống già, anh liền lấy súng và bắn ngay chú gà mới mua rồi lắc đầu lẩm bẩm: - Thật xui xẻo, đây là lần thứ 3 trong tuần mình mua phải con gà pêđê |
||||
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
||||
IP Logged | ||||
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 24/Mar/2011 lúc 10:11pm | |||
Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 24/Mar/2011 lúc 10:12pm |
||||
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
||||
IP Logged | ||||
lo cong
Senior Member Tham gia ngày: 30/Oct/2007 Đến từ: Canada Thành viên: OffLine Số bài: 2596 |
Gởi ngày: 26/Mar/2011 lúc 4:52pm | |||
|
||||
Lộ Công Mười Lăm
|
||||
IP Logged | ||||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 22684 |
Gởi ngày: 27/Mar/2011 lúc 5:58am | |||
911...
Một bà cụ lật cuốn niên giám điện thoại ra, bắt gặp dòng chữ: “Khi có hỏa hoạn, hãy gọi 911”.
Bà chép miệng: - Bọn trẻ ngày nay lạ thật, trước kia nhà bị cháy, thì mình kêu: “Cháy nhà, cháy nhà”, bây giờ thời đại kỹ thuật số lại bắt người ta phải la lên: “911”! Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 27/Mar/2011 lúc 5:58am |
||||
IP Logged | ||||
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 30/Mar/2011 lúc 9:55pm | |||
CỤ LÁNG GIỀNG
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Tóc nàng bạc trắng da mồi xếp ly
Tánh nàng lại chẳng nhu mì
Nàng hay cáu gắt sân si lạ thường
Còn tôi có tánh hay thương
Những hôm đổ rác lại thường chạy sang
Tôi sang giúp đỡ cho nàng
Đôi chân nàng yếu chẳng mang được gì
Đứng nhìn không giúp cũng kì
Bao nhiêu túi rác tôi ì ạch khiêng
Được nàng cho cảm tình riêng
Cầm chân nàng bảo tặng liền cái hôn
Nghe qua tôi sợ hết hồn
Tôi van xin để ba hôm trả lời
Mắt nàng rực lửa sáng ngời
Hét tôi sao dám giỡn chơi cùng nàng
Nàng vơ lấy khẩu súng vàng
Phơ luôn một phát xẹt ngang đỉnh đầu
Thất kinh hồn vía bay đâu
Tôi bò lết chạy ôm đầu phóng luôn
Quý Bùi Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 30/Mar/2011 lúc 9:55pm |
||||
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
||||
IP Logged | ||||
Nhom12yeuthuong
Senior Member Tham gia ngày: 13/Sep/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 7120 |
Gởi ngày: 07/Apr/2011 lúc 8:24pm | |||
Cho tôi hỏi đàn bà là chi rứa ??? Là những gì rung động trái tim ta Làm cho ta cảm thấy nổi da gà Là gặp gỡ, xốn xang, là tiếng sét... Là hợp ‘gu’ vì cùng chung tính nết Là âm thầm nhung nhớ lúc chia xa Là nụ hôn. Ôi rợn cả thịt da Là ẻo lả vòng tay nhưng rất chắc Là mái tóc mùi chanh thơm hăng hắc Là môi mềm ẩm tẩm bùa mê Là đôi chân thoăn thoắt đến, đi ,về Là son phấn ngào ngạt hương rực rỡ... Là niềm vui cho hồn ta cởi mở Là đắng cay, nhục nhã lúc ghen tuông Là dễ thương trong những lúc thẹn thùng Là bẳn gắt dữ dằn khi la lối Là những người sợ ma về ban tối Là ôm chặt để kiếm sự chở che Là đắm say lúc má tựa vai kề Là hay nói ‘Suốt đời yêu anh mãi’ Là cái tật suốt ngày hay lải nhải Là chỉ mình lẽ phải. Các ông thua!!! Là shopping hay đi sắm đi mua Là phục vụ, đến gãy lìa xương sống Là hay hờn, mặt chầm dầm một đống Là hỏi gì không nói, gọi không thưa Là ngoài trời vừa nắng lại vừa mưa Là phải trái trắng đen không phân biệt Là cãi cọ, ta vẫn là thua thiệt Là chịu thua. Thôi đi ngủ cho xong Là vắng nhà một bữa đã nhớ mong Là đủ thứ hầm bà lằng trong đó *********** Tạ ơn trời đàn bà vẫn còn đó Để đàn ông vẫn còn có niềm vui Chỉ đàn ông . Thôi chết quách cho rồi Không đàn bà. Ôi chẳng thà tận thế. Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 07/Apr/2011 lúc 8:26pm |
||||
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
|
||||
IP Logged | ||||
lo cong
Senior Member Tham gia ngày: 30/Oct/2007 Đến từ: Canada Thành viên: OffLine Số bài: 2596 |
Gởi ngày: 21/Apr/2011 lúc 10:24am | |||
.
Hè to ... Tò he...
Vào một thời xưa thật xưa có anh chàng kia đì lính chẳng biết đánh đấm, trận mạc ra sao cả ? Từ ngày nhập ngũ suốt ngày anh ta chỉ có ôm cây kèn và tập thổi : tò ò , tí í , te e……. cho đến một ngày kia anh ta cưới vợ, chỉ một năm sau anh ta đã dành dụm được ít tiền làm được cản nhà tương đối khang trang. Lúc tân gia tuy dốt nhưng lại thích chơi “chữ” nên mới mời một thầy Đồ nho ( cỡ như thày chạy nhà mình là cùng…..) viết cho một câu để mừng nhà mới, Thầy suy nghĩ một lúc và viết hai chữ ĐẠI HẠ thầy Đồ giải thích Đại là: To , Hạ là : Nhà (tức là nhà to) anh lính này thích lắm mang về treo ở nơi cao nhất trong nhà, và tiệc tân gia cũng xong và hang ngày anh ta cứ nhìn vào hai chữ Đại Hạ gật gù ra kiểu tâm đắc……. Nhưng một ngày kia một anh hàng xóm sang chơi, anh lính này khoe và giải thích………. Anh hang xóm liền vỗ vai anh lính nói rằng: - Ông Thầy Đồ viết xỏ lá anh đấy !!! Đại ở đây nghĩa là To, Hạ ở đây có nghĩa là Hè. Đại Hạ có nghĩa là HÈ ..TO…..TÒ …HE . Ám chỉ anh chỉ là thằng lính thổi kèn thôi !!!! PTMX sưu tầm |
||||
Lộ Công Mười Lăm
|
||||
IP Logged | ||||
lo cong
Senior Member Tham gia ngày: 30/Oct/2007 Đến từ: Canada Thành viên: OffLine Số bài: 2596 |
Gởi ngày: 30/Apr/2011 lúc 9:36am | |||
.
Đọc chơi cho VUI, không có ý nghĩ chi cả.
Xin đừng cười tủm! Tặng quí vị 10 món ăn chơi đầu tiên để nhận ra phe ta trên đất Mỹ:
1. Nhà phải có piano trong phòng khách cho nó sang, dù trong nhà hổng ai biết úynh đờn, hay úynh dở như hạch.
2. Khóai làm ca sĩ: Hát dở thấy bà cố nhưng mua dàn Karaoke cả chục ngàn và tại các đám cưới tìm mọi cách leo lên sân khấu để tra tấn thực khách.
Ở Bolsa bây giờ còn có phong trào mấy anh đốc tờ tổ chức ca hát đú đởn với nhau trông mà nản. Tui có lần đi ăn ở Đà Lạt Bistro thấy ông bs phạm rồng lộn cơ mắt cắt như bóng lộ, ca bambino với 1 bà già hổng nên nết lưng thì khọm, tóc loe hoe còn vài cọng, mặc mi ni ríp ôm mi cờ rô trên sân khấu mà tui nuốt miếng xì tết như nuốt cao su.
Vợ tui hổng cản là tui nhào lên bóp cổ chả rồi
3. Nhút nhát khi phải nói chuyện trước đám đông, nhưng nếu đã đủ can đảm cầm cái mi cờ rô thì nhất định tử thủ không chịu bỏ xuống.
Nói vừa dai, vừa dài, vừa dở.
4. Dàn bếp cả chục ngàn đô la, dám mua mà hổng dám xài, ráng nấu ngòai sân cho nó sạch, còn bếp trong nhà bọc tòan giấy bạc (aluminum foil) cho khỏi dơ !!!!
5. Dám lót thảm mà hổng dám đi, mua plastic phủ đầy thảm. Nhà thế nào cũng lót gạch cho khỏi dơ và bắt khách khứa phải tháo giầy đi chân không vào nhà nhìn khứa mặc đồ vết đi chân không, tục không thể tả.
6. Có con thì thế nào cũng xúi bẩy, thúc dục, hăm dọa... để nó phải học đốc tờ, dược sĩ, nha sĩ hay luật sư. Dù biết rằng con mình có học xong cũng thành bác sĩ, dược sĩ, nha sĩ hay luật sư dzởm.
7. Thấy người sang bắt quàng làm họ, khóai chụp hình với người lớn tiếng như chính trị gia, ca sĩ, tài tử.
Hổng tin tui cứ tới mấy chỗ ca nhạc trong nhà hàng hay chỗ vận động gây quĩ là thấy liền.
8. Đi tới cơ sở thương mại VN, phe ta tự động trở thành người Việt cao quí bằng cách xếp hàng ngang chứ hổng xếp hàng dọc, thằng nào mạnh lấn thì đuợc phục vụ trước.
9. Mê bằng cấp và luôn muốn mọi người xưng tụng bằng cấp của mình.
Vợ đốc tờ mà không đuợc gọi là bà bác sĩ thì mặt mũi xưng xỉa ngay.
chính tui có cha bạn già lấy vợ bác sĩ, tui chơi trác gặp chả cứ gọi chả là ông bác sĩ làm chả nổi wạu.
10. Mặc cảm nhược tiểu: thấy Tây Mỹ nó sủa thì nó nói gì cũng riu ríu nghe theo, còn đối vói phe ta thì làm ông nội.
Hơn nó thì nó khinh, thua nó thì nó ghanh, bằng nó thì nó nói xấu.
Cứ nhìn quảng cáo mấy anh thợ cãi luật sư VN thì thấy, thế nào cũng có 1 anh thợ cãi Mỹ dính trong danh sách cho khách nó tin.
Bonus: Cái trên này là của tui forward, phần dưới này là do tui thêm vào, ai nhột ráng chịu. Người Việt ở Mỹ, nhà thì to mà bụng thì bé, một hôm tui sang Washington DC chơi, bị dắt đi khoe nhà, nhà thì bự như Dinh Thủ Tướng Canada mà đãi khách uống trà hạng bét bằng ly giấy, ông giời ngó xuống mà coi nè !!!! |
||||
Lộ Công Mười Lăm
|
||||
IP Logged | ||||
huong cerise
Senior Member Tham gia ngày: 23/Mar/2010 Thành viên: OffLine Số bài: 244 |
Gởi ngày: 30/Apr/2011 lúc 10:49am | |||
NHỚ VỢ QUÁ.!!! > Một người đàn ông lao vào quán ăn như cơn lốc. Vừa ngồi xuống ghế , không kịp cởi chiếc áo khoác phủ đầy bụi đường xa, ông ta đã gọi thảng thốt : > "Bồi bàn đâu?"
> > - Thưa có tôi! > > Ông ta trố mắt nhìn anh phục vụ đang đứng trước mặt và hét lớn: > > - Một tô cơm vừa khê, vừa nhão, vừa khét ! > > - Thưa… > > Ông ta gạt ngang: > > - Chả cần phải thưa với thốt gì ở đây. Này, thêm nữa nhá, một tô canh bầu vừa mặn, vừa chua, vừa ngọt ! > > - Ồ! > > Ông ta nói luôn: > > - Ồ với ạ gì nữa, nhớ cho thêm món cá rô chiên khét lẹt... nhá! > > - Thưa ông, ông còn gọi gì nữa không ạ ? > > Không trả lời vào câu hỏi, người đàn ông lại hét lớn: > > - Nhanh lên nhá, cực nhanh thì tôi sẽ “bo” hậu hĩnh ! > > Chỉ mười lăm phút sau, tất cả thức ăn quái đản này được bày biện trên bàn. Người phục vụ bàn rụt rè: > > - Thưa ông, ông cần thêm gì nữa không ? > > Nhìn thức ăn trên bàn, người đàn ông bấy giờ mới dịu giọng : > > - À, phải thêm thế này nữa chứ ! Trong lúc tôi ăn, anh làm ơn đứng chống nạnh, thỉnh thoảng… mắng tôi vài câu, chì chiết tôi vài lời đại loại như: “Đấy! Cơm nhà ngon thế này mà lúc nào ông cũng đòi phở là sao?”, “Ông đi đâu giờ này mới về? Ông có biết khuya rồi không?”, “Cứ nhìn thấy ông là tôi ngao ngán quá rồi!”, “Ông có tôi là sướng như tiên đấy"... > > Thế là, người bồi bàn làm theo tắp lự và ngạc nhiên chưa, người đàn ông lại ngồi ăn rất ngon lành. Đợi khách ăn xong, anh ta mới hỏi: > > - Thưa ông, đã hai mươi năm phục vụ tại nhà hàng, thú thật tôi chưa thấy ai lập dị như ông ? Tại sao như thế, ông có thể tiết lộ bí mật được không ạ ? > > Bỗng người khách bật khóc nức nở: > > - Suốt một tháng trời đi công tác, tôi được lên xe xuống ngựa, được thiên hạ hầu hạ cơm , bưng nước rót, được phục vụ chu đáo nên tôi nhớ vợ quá ... hít hít. !!! |
||||
IP Logged | ||||
<< phần trước Trang of 67 phần sau >> |
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |