![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Quê Hương Gò Công | |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
<< phần trước Trang of 215 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung |
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
NHỮNG MÁI RÊU XƯA ![]() Nhà xưa ở Gò công 1940 " Năm nay đào lại nở Không thấy ông đồ xưa. Những người muôn năm cũ Hồn ở đâu bây giờ ! " Nhẩm lại một đoạn bài thơ của thi sĩ Vũ Ðình Liên, tôi thoạt hình dung thân phận mình lồng qua hình ảnh của ông đồ ngày xưa ấy, thời vàng son của chữ Nho, chữ Nôm hình vuông khuôn vàng thước ngọc, chữ thảo rồng bay phượng múa, thời vinh qui bái tổ» «áo gấm về làng», «ngựa chàng đi trước võng nàng theo sau» của các sĩ tử, tên ghi trên bảng vàng trong các kỳ thi Hương thi Hội. Cũng như các Cụ, tôi cũng có một quá khứ huy hoàng nổi tiếng. Cho đến bây giờ, như vẫn còn phảng phất dư hương màu sơn son thếp vàng của những câu đối chúc tụng trên thân thể tôi, da thịt tôi cũng được xâm khắc, khảm, chạm trổ những bức tranh hoa bướm rồng phượng tinh vi, và ngay cả những y phục tôi cũng được trang trí mỹ thuật, tô điểm bằng thư pháp hay hoa lá cành thêu tinh xảo. Chúng tôi đều thuộc thành phần cổ, vừa tương phản vừa bổ túc nhau. Thầy Đồ là nhà đào tạo, phân phát ban chia tri thức cho thế hệ tương lai, ngược lại tôi chỉ là sản phẩm nắn nót do bao tay nghề đóng góp, kẻ thụ hưởng tốt số, chứng nhân của văn hóa nghệ thuật kinh tế một thời hưng thịnh. Xin thưa ngay, tôi tên tộc là Nhà Cổ, nôm na gọi là Nhà Xưa, tuổi gần hoặc trên thế kỷ. Trần Thành Mỹ
|
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
Tạ ơn trời. ![]() Mấy ngày qua, tiết trời dìu dịu hẳn lại. Sáng nắng ấm. Về chiều đôi khi lất phất mưa. Trước những sân nhà đã thấy cây phong thay màu lá. Thì ra trời đã vào Thu tự lúc nào. Có bao giờ ra khỏi nhà lúc sáng sớm, bạn khoan bước vội vào xe. Dừng lại một phút thôi. Nhìn toàn cảnh xung quanh mình để tạ ơn trời đất? Cây cỏ xanh xanh. Hoa đủ sắc màu. Xe cộ ở con đường trước nhà phóng qua vun vút. Và chính bạn. Một phút nữa thôi. Cũng là con người hoàn toàn khoẻ mạnh, hoà vào dòng thời gian để bắt đầu một ngày làm việc của chính mình? Bạn ơi! Cứ bằng lòng với những gì mình đang có - mà thấy hạnh phúc không xa - đủ để Tạ Ơn Trời. Khi Thượng Đế cho bạn còn hơi thở. Đôi mắt còn có thể nhìn một cách tinh tường. Đôi tai còn có thể phân biệt rất rõ mọi âm thanh. Thể trạng có thể thích nghi dễ dàng theo thời tiết chuyển xoay. Đôi tay còn có thể kéo chăn mỏng đắp chân khi nằm xem tin tức trên Tivi. Đôi chân còn có thể đi bách bộ nhiều vòng mỗi chiều cho thể hình thon gọn, cho mạch máu lưu thông. Xin nhớ Tạ Ơn Trời. Tạ ơn người. Có bao giờ bạn thử ngồi suy tưởng để cảm nhận tình yêu thương vời vợi của mẹ cha? Thượng Đế tạo dựng nên bạn trong lòng mẹ. Nhưng người! Phải! Chính người đã mang nặng, đẻ đau, bạn mới có mặt trên đời. Bạn ơi! Hãy tạ ơn người. Còn người cha: Dường như lạnh lùng, nghiêm khắc. Nhưng lòng có lúc nào không dõi theo bước bạn đâu? Những bước đầu tiên bạn ngã ư? Chính người đã nâng bạn lên. Khi bạn giật mình sợ hãi vì ngoài trời gió mưa, sấm chớp, bão bùng. Chính người ôm bạn vào đôi tay vững vàng, bảo vệ. Bạn sợ bóng đêm ư? Chính người thắp lên ngọn lửa xua đi tăm tối. Sắp qua đi thời cắp sách bạn bối rối không biết phải làm gì. Phải chăng chính người đã giúp bạn định hướng tương lai? Bạn ơí! Mẹ cha yêu bạn biết bao. Dù cho cuộc đời làm cho người giập bầm, đau khổ người vẫn luôn dành cho riêng bạn nụ cười. Hãy tạ ơn Thượng Đế và hãy Tạ Ơn Người. Tạ ơn đời. Ngày chào đời dù chào đời bằng tiếng khóc thì bạn ơi đời vẫn còn nhiều lắm những đáng yêu với tròn vẹn nụ cười. Đây nầy: Ánh bình minh với làn sương sớm. Mây giữa trời thu bàng bạc hiền hoà. Gió giao mùa có làm bạn khắc khoải nhớ mong đến đâu thì đó vẫn là hạnh phúc. Cuộc đời có lúc vui, lúc buồn. Có khi hợp, khi tan. Đời có thời kỳ thịnh vượng có thời kỳ khó khăn. Đời cũng cho ta nước mắt, nụ cười. Tại cõi đời nầy ta có đầy đủ cả mà có khi cũng không còn gì cả. Dầu sao, bạn ơi. Hãy tạ ơn đời. Tạ ơn em. Những dòng nầy ta viết để tạ ơn em. Em Sài Gòn dấu yêu mà một thời tuổi trẻ ta đã từng sống, từng vui, từng buồn. Ta quen thuộc từng nẻo đường. Ta quen mắt từng vẻ ưa nhìn của Hòn Ngọc Viễn Đông. Em ơi! Nơi nào ta đã qua? Đường Trần Hưng Đạo, Nguyễn Huệ, Cường Để, Đinh Tiên Hoàng, Duy Tân, Trần Quốc Toản, Lý Thái Tổ, Lê văn Duyệt, Nguyễn Tri Phương, ... Chợ Bến Thành, Bến Bạch Đằng, Chợ Đũi, Chợ Nancy, Chợ Hoà Bình. Cư xá Lê Đại Hành. Trại Hoàng Hoa Thám, Chợ Vườn Chuối, Chợ An Đông, Chợ Nguyễn Tri Phương ... Ôi! Ta thả hồn lang thang về chốn cũ để mà nhớ mà thương. Hỡi em Sài Gòn mà ta dấu yêu, Biết bao đớn đau từ ngày xa cách, Em! Chính em là trái tim Tổ Quốc, Chất chứa bóng hình kỷ niệm thân thương, Cứ mỗi lần nơi xứ lạ hoàng hôn, Ta thấy nhớ nhiều ly chè Hiển Khánh. Sống ở quê người, quanh năm trời lạnh, Nhớ Bến Bạch Đằng lồng lộng gió Thu, Có những đêm dài rả rích gió mưa, Thèm phở Hiền Vương, thèm hơi thở ấm, Lòng tự nhủ lòng quê người là tạm, Sài Gòn ơi! Ta quyết sẽ quay về ... Tạ ơn em Sài Gòn với ngút ngàn kỷ niệm. Ta sẽ ôm Sài Gòn vào lòng với nước mắt đoàn viên. Vâng sẽ có một ngày như thế. Hãy khắc ghi vào lòng Sài Gòn như ghi khắc giữa tim ta ... Hoàng Yến
|
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
Bức Thư Cha Già Gửi Con Gái Nhân Ngày Father's DayĐây là thư của người cha già gửi con gái nhân ngày Father’s Day, được viết với rất nhiều xúc động. Theo
nội dung bài viết, tác giả là một vị cao niên đã 80 tuổi: cựu sĩ quan
VNCH, cựu tù chính trị, cựu thuyền nhân, vượt biên tới Mỹ trước đây 18
năm (1987). Bài viết được chuyển tới bằng e-mail, mong tác giả sẽ có
thêm những bài viết mới và vui lòng bổ túc chi tiết tiểu sử và địa chỉ
liên lạc. Father's Day 2005. * * * * Con gái của Ba, Còn bốn tháng nữa con tròn 56 tuổi. Nhưng trong lòng Ba con vẫn còn trẻ như tuổi 15. Ba nhớ lại cũng ngày nầy 18 năm về trước, cha con mình đùm túm dắt nhau đi vượt biên rồi sang Mỹ. Ba nói là "đùm túm" vì hồi đó Ba từ trại tù cải tạo về thì con đã gần 40 tuổi. Khổ. Nghèo. Nhìn con gái Ba héo úa dung nhan mà Ba khóc ròng. Tại ba! Tại Ba hết thảy! Làm con gái của một "sĩ quan nguỵ" nên từ trường Đại Học ra con không có việc làm. Hàng ngày, ngồi ở góc chợ Bàu Hoa vùng Ngã Tư Bảy Hiền-Sài Gòn để bán từng tô bún mắm. Cứ ba tháng một lần lặn lội ra Bắc thăm Ba. Năm
1975 Mẹ con mới 50 tuổi. Người vẫn nghĩ rằng Ba chỉ đi "học tập ít
ngày". Thành ra, nghe Ba đi Bắc, Mẹ con bị shock. Cộng thêm bệnh cao
huyết áp sẵn có Mẹ còn "nhất định nằm một chỗ!".Thế là con gái của Ba
vừa lo cho Me, vừa lo cho Ba. Ba ở tù 8 năm thì Mẹ con mất. Phải đến 4
năm gian khổ đời con nữa Ba mới được trở về. Buổi tối đoàn viên ấy, cha con mừng mừng tủi tủi. Nhìn ảnh Mẹ con vẫn như tươi cười Ba tan nát cả lòng. Nhưng biết nói làm sao" Vận mệnh cá nhân mình gắn liền với vận mệnh quốc gia dân tộc. Cả
thời tuổi trẻ của Ba hầu như đi khắp 4 vùng chiến thuật. Mẹ con cứ bồi
hồi theo dõi đường Ba đi. Không biết mình sẽ thành goá phụ lúc nào. Thời
gian ở nhà của Ba rất ít. Con là con đầu lòng. Lại là con gái. Cảm ơn
con gái của Ba. Một đứa con gái có lòng hiếu thảo. Trong một lần thăm
nuôi tại trại tù, con kể Ba nghe: Từ nhà mình tới chợ Bàu Hoa chừng non 1
cây số. Sáng nào con cũng bày hàng bún mắm ra. Mùi mắm kho thơm lừng.
Có cả tôm thẻ lột, thịt quay, cà tím. Có cả những rau nhúc, cây bông
súng, rau đắng, húng cây, giá sống và bắp cải bào. Khách hàng đông lắm! Con còn cười vui nói với Ba: Khi nào Ba về con sẽ mở một tiệm bún mắm và rau VÂN KHANH cho Ba ngồi thu tiền. Ba nghe với lòng se sắt. Con gái của Ba, Trớ
trêu thay, lúc Ba về con đã là con gái lỡ thì. Ba buồn lắm. Nhờ ơn
Thượng Đế mình vượt biên một lần trót lọt. Ba đặt chân đến đất Mỹ vào
cái tuổi người ta sắp nghỉ ngơi. Chính vì vậy mà con lại khổ vì Ba. Con
không muốn Ba đi làm ca đêm giữa trời rét buốt. Con nói cái lạnh miền
Bắc Việt Nam đã cứa nát thịt da Ba cả chục năm trời cũng đủ lắm rồi. Ba
hãy để con lo. Nhưng Ba đâu đành lòng như thế. Buổi
sáng con ra khỏi nhà là Ba cũng đi. Tiệm giặt ủi gần nhà mình quá mà.
Ba nhận phần việc ủi và xếp quần áo. Đi tới đi lui xem máy giặt nào
ngưng. Máy sấy nào đồ đã khô. Chỉ vậy thôi. Một ngày, tính ra Ba đi cũng
gần 5 cây số. Tội ngiệp con gái của Ba. Lúc người ta báo tin Ba bị xỉu
thì con khóc ròng. Ba về nhà ở không cho con nuôi tiếp. Thật người xưa
nói đúng! "Trẻ cậy cha, già cậy con" mà. Vân Khanh con, Cho
đến một buổi chiều, con đưa về nhà một trung niên trẻ. Trung niên mà Ba
cho là "trẻ". Vì Ba thấy diện mạo anh ta cũng dễ nhìn. Ba mừng vì con
của Ba rồi cũng có một bến đợi để neo thuyền. Ba cầu mong cho con hạnh
phúc. Chồng
của con cũng là chiến hữu của Ba. Gia cảnh cũng không may mắn giống như
Ba. Vợ anh đã chết trong lần đi thăm chồng. Cả chiếc xe lăn xuống vực.
Từ đó anh dở dở ương ương. Qua Mỹ rồi anh vẫn sống như người mộng du.
Cho tới ngày gặp con. Tình yêu thật là kỳ diệu! Chẳng những khiến cho
con gái của Ba trẻ lại mà anh chàng "dở hơi" kia cũng chừng như mới cải
lão hoàn đồng. Cứ 4 giờ khuya, anh thức dậy đi bỏ báo. Tới 9 giờ sáng
về. Nghỉ ngơi rồi 5 giờ chiều đi vào hãng. 1 giờ đêm mới trở về nhà. Ba
cảm ơn Thượng Đế lần nữa vì con có người chồng hiền lành và độ lượng.
Chứ vào tuổi của Ba không bị đưa vào nhà dưỡng lão là hiếm lắm. Con nhớ
gia đình Bác Th. không" Hai bác cưới vợ cho anh Cảnh từ lúc còn ở Việt
Nam. Vậy mà qua Mỹ rồi Bác Thanh bị cô dâu xem như gánh nặng. Nhất định
đòi anh Cảnh phải đưa Mẹ vào Nursing home cho đến chết. Vân Khanh con, Cả
một thời trẻ tuổi của con đã dành để sống cho cha mẹ. Bây giờ con hãy
sống cho con đi. Ba rất cảm động mỗi lần khách đến thăm nhà con hay nói:
vợ chồng con có phước lắm nên suýt soát tuổi 60 mà vẫn còn có cha để
phụng dưỡng. Phải ! Hồi đó ba khó nghĩ mỗi lần nghe người ta cho rằng sự
sống con người tính theo công thức: 5 năm, 6 tháng, 7 ngày. Nghĩa là ở
tuổi đời 5 bó, tuổi thọ tính theo năm. Đến 6 bó thì tính theo tháng ,
mà 7 bó thì tính theo ngày. Ba đã 80, chắc phải tính theo giờ quá! Cảm ơn vợ chồng con đã chăm sóc Ba mỗi ngày. Con nói: Ba ơi ! Với chúng con ngày nào cũng là Father's Day cả. Ba
thật có lỗi với con. Hồi đó Ba vẫn buồn thầm trong lòng khi mẹ con sinh
con là con gái. Ông Nội con sợ Ba chết trận thì không có con trai nối
dõi tông đường. Còn nếu Ba già mà yếu đau thì con là gái không thể chăm
cho Ba được. Ca dao có câu: Trai mà chi" Gái mà chi" Con nào có nghĩa có nghì thì hơn. Nói đến đây Ba chợt nhớ loáng thoáng câu chuyện "Tấm đắp mông ngựa" mà Ba đã đọc từ rất lâu: Chuyện kể : Một
người cha đã đem cả gia tài còn lại của mình cưới cho con cô vợ giàu,
trẻ đẹp. Một thời gian đầu sống vui. Rồi những đứa cháu nội lần lượt ra
đời. Người cha mỗi ngày một già yếu. Người con trai rất yêu và nể vợ.
Dần dần quên đi trong nhà còn có người cha. Mùa Đông lạnh lẽo mà sức già
chịu không thấu những ngày giá tuyết phũ phàng. Trong khi những con
ngựa nuôi trong chuồng thì được giữ ấm bằng những tấm đắp mông. Đến
chừng không thể chịu đựng được nữa người cha bèn gọi con trai để nói
rằng: - Con ơi , hãy cho cha một tấm đắp mông ngựa đễ cha dễ ngủ vì mùa Đông nầy lạnh quá! Con dâu nghe được bèn nói với chồng: - Anh hãy lấy tấm đắp cũ ngoài sân kia mà cắt cho cha một nửa. Người con trai làm theo lời vợ. Trong lúc cố dùng sức cắt đôi tấm đắp ra thì đứa con nhỏ đến gần, hỏi: -Cha ơi, sao không cho ông Nội cả tấm đi" Cha cắt ra làm chi " Người cha trả lời: - Để dành con à. Hôm sau, người con trai thấy đứa con mình cũng đem tấm đắp mông ngựa khác cắt ra làm đôi. Người con trai giận dữ hỏi: - Con làm cái gì vậy" Tại sao con cắt nó ra" Đứa con nhỏ đáp: - Nửa tấm nầy con cho ông Nội. Còn nửa nầy để dành khi nào cha già con sẽ cho cha. Người cha giật mình hối hận. Từ đó, hết lòng chăm sóc cha mình cho đến cuối cuộc đời. Vân Khanh, Ba ước ao những người cha khác cũng có con hiếu thảo như con gái của Ba. Ba
rất tự hào về con. Trong lúc có biết bao gia đình, cha mẹ ngậm đắng
nuốt cay vì những đứa con Việt Nam sống theo kiểu Mỹ. Rất tự do! Thậm
chí đã khước từ hai chữ HIẾU KÍNH cha mẹ, làm cho các bậc sinh thành
hàng ngày sống "nước mắt chan cơm" thì Ba đã được vợ chồng con hết lòng
chăm chút từng miếng ăn, giấc ngủ. Người xưa nói: "Hiếu thuận huờn sinh hiếu thuận tử. Ngỗ nghịch huờn sinh ngỗ nghịch nhi". Ba ước nề nếp gia đình mình là như vậy. Ba của con, HOÀNG YẾN |
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
|
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
Những chiếc lồng đèn ![]() Những chiếc lồng đèn ở Phố Cũ Hội An Xinh xinh thay chiếc lồng đèn thơ mộng, Ánh mắt giai nhân vào thuở thơ ngây. Bóng tiên nữ bên rèm mây thoáng lướt, Chi chít sao trời lấp lánh chập chồng. Đom đóm dạ quang chập chờn quần vũ, Trên cành bần xanh rập tối lập lòe. Cửa sổ nhà ai chớp mi buồn ngủ, Tia sáng luồn qua song cửa gọi mời. Đa dạng thay chiếc lồng đèn Phố cũ, Đèn hoa sao trôi dệt mộng trên sông. Thiên thai lung linh mầu sắc Trung thu, Nheo mắt cợt đùa điểm tô trần thế. Đấy có phải tầm nhìn xa vời vợi, Lời tổ tiên lịch sử gởi nhắn về. Nhắc tỉnh thức toàn con dân nước Việt, Tránh đắm mình trong vòng xoáy cơn mê. Đừng làm tắt ngọn đèn lồng dân tộc, Thắp nến lên như pháo lũy tiền đồn
Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 19/Jun/2023 lúc 10:50am |
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
Lê Minh Bằng I - Tình khúc thời chinh chiến - Tơ lòng trên phím nhạc kỳ 167 <<<<<<![]() Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 20/Jun/2023 lúc 3:24pm |
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
|
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
Lan Huynh
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 23632 |
![]() ![]() ![]() |
ĐƯỜNG VỀ NGOẠI
![]() Đường dẫn về quê ngoại, Hai bên mạ xanh đồng. Bờ đê xưa thoai thoải, Lúa ngậm sữa đòng đòng. ![]() Chân dẫm bám từng bước, Nghiêng dù nón gió đùa. Tà áo bay tha thướt, Rút ngắn quen đường mòn. ![]() Hàng tre già vẫn thẳng, Phe phẩy chiếc khăn đầu. Tết nêu cao pháo nổ, Dấu ấn nhất hàm râu. ![]() Cây sữa trắng cậu trồng, Bóng mát khoe tàng rộng. Đong đưa hàng so đũa, Bên giàn mướp đậu rồng. ![]() Mỗi lần về xóm ngoại, Quẹo mặt bờ lớn vào. Ngọn me huơi tin báo Xúm xít rộn cười vui. ![]() Lần tản cư về đấy Quê ngoại đầy dân thành. Bố ráp chạy theo mẹ, Dân ta quyết chống Tây. ![]() Nhà ngoại bị thiêu rồi, Cậu rơi vòng lao lý. Cặm dùi trên đất tổ, Mợ tần tão dựng bồi. ![]() Gò xưa nhà ngoại mới Tre trúc vẫn đón mời. Thanh sắc đua hoa lá, Khiết nhã thềm thư hiên. ![]() Con đường ghi ký ức, Phôi pha dấu cuộc đời. Phẳng phiu hay đoạn khúc, Kỷ niệm chẳng hề vơi. ![]() Quê mình ai cũng có, Đất mẹ nuôi hình hài. Đâu phải từ khe nứt, Quên gốc dạ đổi thay. ![]() Xanh biếc khoảng trời cao, Tim nhịp nhớ xôn xao. Mây bồng bềnh hơi thở, Sao vướng nước bờ mi. ![]() Mơ ngày về quê ngoại, Thoăn thoắt trên bờ mòn, Hít tự do hương đất, Gội hồn nước tình non. Trần Thành Mỹ Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 23/Jun/2023 lúc 9:52am |
|
Tình yêu thương hay nhịn nhục
tình yêu thương hay nhơn từ tình yêu thương chẳng ghen tị chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo,chẳng làm điều trái ph |
|
![]() |
|
<< phần trước Trang of 215 phần sau >> |
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |