![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Thơ Văn | |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
<< phần trước Trang of 18 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung |
cao the
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Jul/2011 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 589 |
![]() ![]() ![]() |
40- Nhà Chú Tư Trí Nhà
chú Tư Trí mặt tiền nằm sau đám ruộng, hông đất sát bên ao Chùa. Chú Tư Trí là
con trai ông Thân Hớn. Sau
nhà chú có cái ao dài bằng chiều ngang đất nằm sát hàng rào tre, nơi giáp ranh
đám ruộng Chùa Dư Khánh, lũ chúng tôi thường rủ nhau chuôi vào câu trộm, thường
được những con cá rô mề, cá phi biết nói. Thằng Cai Ròm câu được con cá trê
trưởng lão, da đen sậm chiều dài gần nửa thước tây, con cá kéo dây câu thẳng
băng, nó nín thở nhè nhẹ từng chút từng chút thâu dây, mấy sợi râu “ bạc mập ú
“ cái đầu chờ vờ lấp lé mặt nước thật là đã … thằng “ Rọt mõ nhọn “ chê vì nó
thấy cá trê sau nhà nó làm hang trong mấy cái mả, nó bảo con cá này không ở
trong mấy cái mả này nó chết liền. Trước
nhà chú nơi giáp ranh Ao Chùa là hàng cây Keo Ù trái bự chản bành ky, không leo
được, cũng chẳng có cây móc nào dài mà hái tới, chỉ có dùng ná mà bắn, hên thì
trái rụng mà xuôi thì đạn rớt lên mái nhà cả bọn chạy vắt giò lên cổ 41- Nhà Chú Năm Kiểu Tôi
nhớ không lầm nhà này cất sau hai căn kia. Vào Tết năm 1968 việt cộng tấn công
vào khám Gò Công khi ra bến xe về Sài
Gòn nhìn thấy mấy tên việt cộng nằm chết dưới ruộng trước nhà. 42- Nhà Thầy Giáo Tần Ba
căn nhà này trước sân nhà là ruộng, nhưng có lẽ trở ngại do đường đi vào nhà sau
thấy đất ruộng không trồng lúa mà trồng rau muống, ranh nhà là hàng rào bông
bụp dưới những cây me thật to lũ chúng tôi ít đi ngang đây, nhưng hể đi là ghé
vào núp dưới hàng bông bụp lượm me chín rụng Ngã Ba đi Sài Gòn Từ
ngã ba đi Sài Gòn trở vào đến bờ sông Cầu Huyện, trước nhà Ông Huyện Đạt 43- Trại Gà Úc Châu Đối
diện với khu nhà ba căn, sâu bên trong ruộng sát vách tường Sân Vân Động, cặp
theo bờ Lộ Dương trước đây là công viên
nho nhỏ, thời Ông Diệm người ta xây thêm nhà, dựng hàng rào lưới nuôi gà Úc
Châu thí điểm làm mẫu cho bà con đến xem. Gà ở đây vừa đẹp vừa to, buổi chiều
nam thanh nữ tú đi chơi bờ Lộ Dương ghé vào ngồi trên những băng ghế hóng mát, trước
tâm tình sau xem gà ! Những
con gà quý phái vượt biển hàng ngàn cây số đến đây, được chăm sóc nuông chiều
quá mức, gà mình chân phải bươi, mỏ phải móc, tìm ăn thóc lúa rơi vãy trên sân,
ngoài vườn, uống nước mương mà sống chờ ngày chủ trói giò bỏ vào túi đệm đem
bán lấy tiền đi chợ. Các
vị gà ở đây nước uống trong veo được pha thêm thuốc bổ, thuốc trị bệnh , bình
nước tự động không cạn. Thức ăn pha nào cám, bắp, khô cá, tắm thuốc bổ ngon
lành. Tối
ngày đi long nhong ăn uống, trưa sảy cách nằm trên cát tắm nắng tâm tình, trời
nóng nực có sẳn bồn nước trong veo mát rượi, đêm lạnh ngủ chuôi rút quanh những
ngọn đèn điện sáng trưng, nhảy mũi ho hen là bác sĩ tức thời thăm viếng. Gà
Ngoại nào khác, sướng hơn người ! 44- Trường Trung học Bán Công Trước
mặt hẻm ao chùa giáp ranh với nhà thờ, là đám ruộng cách đường khoảng 10 m người ta đào ao dài
đến gần hàng rào sân vận động, lấy đất đấp nền sát với ranh đất Nhà Thờ để xây cất trường
Trung Học Bán Công Sau
đó tiến hành cất một dãy phòng học nằm song song với cái ao mặt nhìn ra đường
Lộ Hàng Dương. Thầy
Giám Thị Sáu Tống làm Hiệu Trưởng trường. Nói
theo kiểu cách mạng hiện đại là nhà nước và nhân dân cùng làm, nên học sinh
trường bán công phải đóng học phí hằng tháng, nhưng với giá rất thấp, vừa túi
tiền cho giới bình dân Cạnh
tranh nhau, bên trường Trung Học Tư Thục Khai Trí dịp này cũng tổ chức thi
tuyển sinh, học sinh đậu thủ khoa không đóng học phí, kế đến giảm 80% giảm dần đến còn 20% học phí, như vậy học
sinh Trường Khai Trí và Trường Bán Công học phí tương đương nhau, điểm đặc biệt bên Khai Trí có giáo sư từ Sài Gòn xuống dạy. Không
hiểu vì sao Khai Trí đổi thành Trường Bồ Đề, ôi những cái trường Bồ Đề trên
toàn quốc là trung tâm biểu tình của bọn cộng trọc. Học phí cha mẹ đóng đủ cho
“quý thầy” học sinh tối ngày lang thang
ngoài phố la hét, đem bàn thờ Phật đặt giữa đường xe chạy, đốt xe Cảnh Sát cúng
dường chư vị Bồ Tát, a dua cùng sư bà bà chim trắng, ( trong những bài pháp đòi
quyền sống, sư bà huỳnh liên rất khoái hát bài ca, Nếu là chim, tôi sẽ làm chim
cu trắng … vì vậy chúng tôi ngày đó đặt biệt danh là “ sư bà huỳnh liên chim
trắng” ) uênh oang đòi quyền sống, chống đi lính ! Sau
ngày cộng sản vào thành phố các trường Bồ Đề nhận được bằng khen “ hoàn thành
nhiệm vụ xuất sắc “, rồi hô biến ! 45- Nhà Thờ Thánh Tâm Gò Công Trước
nhà thờ có trồng cây keo gai, bọn học sinh mua hồ dán thúi quắc nên lấy mủ keo
ngâm nước để dán giấy thủ công. Dưới gốc cây keo thời tôi đã thấy trồng hai cây
Phượng Vỹ nhỏ và ốm nhom ốm nhách như cây cần câu cắm, lặc lìa lặc lọi, đám con
nít đi vô rờ một cái, đi ra huơ một cái bị mấy vị chức sắc rầy quá trời, cây
gai keo bên trái nhỏ hơn được đốn trước, sau cùng cây bên phải cũng cưa đi. Đốn
là đúng nơi đông người vào ra thời tôi người lớn con nít đi Nhà Thờ chân không
là chuyện bình thường, gai keo dài sọc chơm chởm chẳng tha ai, từ ngày keo gai
được đốn bỏ, cây Phượng vượt lên thấy rõ, có lẽ đất quá xấu, tuổi đời gần 60 mà
thân xác chẳng lớn bao nhiêu, chúng đứng
khoe hoa lá trước cổng Nhà Thờ, học sinh ôm cặp đi về vào mỗi mùa hè trông thật
dễ thương ! Khu
đất trống bên trái giáp với Trường Bán Công vào mùa mưa có những vũng nước ẩn
dưới những cây lức, vũng nước này là đường mương bị lạn nước không chảy ra
ruộng được, chúng tôi thường lũi vào bắt nhái đi cắm câu, bông cây lức dính
trên người ngứa ngáy thật là khó chịu. Khu
đất bên phải trồng chuối, mía, soài. Cặp theo đường Thái Lập Thành là nhà Cha Xứ
có cổng thông ra đường mỗi sáng sớm người đi chợ thường bắt gặp một đoàn con
nít áo quần thẳng thớm nép sát lề đường cùng với Bà Phước đi xem lễ ra về Tôi
nhớ man mác trong khuôn viên khu vực gần ngã tư được cất một căn nhà nhỏ cho ông
Từ ở, nuôi bò lấy sửa và một đìa nước nhỏ Cha
giáo xứ, to con chúng tôi thường đến đem theo sổ gia đình để Cha phát gạo sửa
bột, thịt hộp, mỡ Trừu, khi thì áo quần cũ v.v… Đi
vòng vèo lên gác chuông, trên gác chuông nhón chân nhìn qua khung cửa sổ thấy
Ao Ông Hộ, Vườn Bông xa hơn là Cua Cô Thuỷ, giồng Sơn Quy... Quả chuông hình
dạng giống như chuông của mấy chú bán Cà rem trước cổng trường nhưng to đùng,
trên đỉnh chuông buộc sợi dây thừng tổ bố người kéo chuông cầm dây, kéo đổ mồ
hôi chuông mới nhúc nhích sau đó quả lắc mới chạm vào thành chuông phát ra
tiếng keng …. keng … keng .. keng, keng. Ôi cái sự “ rộn rã chuông nhà thờ “
của Thi sĩ Kiên Giang, sao mà đinh tai nhức óc ! Sát
vách hông nhà thờ phía trường Bán Công. Ông Từ chỉ cái giếng có bậc thang làm bằng mấy cây
sắt gắn sâu vào vách, để leo lên leo xuống nói với chúng tôi : - Mấy
đứa biết không đây là cái giếng thông xuống tới hoả ngục, đứa nào vô nhà thờ
không lo đọc kinh chạy giởn, chú liệng xuống đây là hết ngày về ! Lũ
chúng tôi xanh lét mặt mày ít có đứa nào dám đi qua lại cái giếng thông tới hoả
ngục ! Sau
này trong một bài học Cô giáo giảng, những nhà cao tầng phải lấp cột thu lôi,
nhờ cột thu lôi, sét đánh trúng cột dẫn điện chui vào lòng đất vì vậy công
trình xây dựng chẳng hề hấn gì, rồi cô giáo đố học trò nói được ở Gò Công nhà
nào được gắn cột thu lôi, nhờ vậy tôi mới biết cái giếng này có sợi dây đồng từ
chóp nhọn nóc nhà thờ chuyền xuống sâu trong đất để hoá giải điện nhà trời,
chuyện giếng xuống Hoả Ngục người lớn chế ra để hù con nít đó mà ! giống như
trong phòng Bà Nhất có hầm rắn ! Nói
về chuyện trời đánh, thằng Hai Néo con chú Sáu Nhẩn, hiện nay nhà ở trước nhà
máy xay lúa khoe với chúng tôi ba nó đào được cây búa của Thiên lôi, cây búa là
bảo vật của gia đình ?! nên ba nó cất kỹ lắm. Cây búa tài giỏi làm sao, ngoài
việc ma quỷ chẳng dám đến gần, mỗi lần anh em tụi nó bệnh, ba nó mở tủ lấy ra
mài với nước mưa uống vào hết ngay tức thì, nó cam đoan với chúng tôi bệnh gì
uống cũng khỏi, thiệt là bài thuốc quý vàng trời. Không
biết anh em tụi nó có đứa nào bị phong đòn gánh chưa ? chứ nhìn tướng thằng Tư
Niếng em ruột nó trên ngực một bên chắc một bên lép, cánh tay trái cà khiều kẻ
hậu bối hiểu ngay là do di chứng của nước thuốc từ cái búa Thiên Lôi ấy mà ra !
Bệnh “ trúng gió “ của thằng Tư Niềng ba
nó đã bó tay, Bác Sĩ trên bệnh viện không ra tay thì gia đình nó đã bó chiếu ! Thời
tôi Gò Công có 2 cây, bạn đứng ở đâu cũng nhìn thấy đó là : -
Cây Dầu ở Hoà Nghị và -
Cây Thánh Giá trên nóc Nhà Thờ Khoảng
năm 1980 qua những người bạn tôi được dịp nhậu chung với Cha xứ đôi lần, tửu
lượng Cha vào loại siêu, chuyện nhậu nhẹt Thánh Lễ cứ lộn tùng xèng … nhưng
thời thế, thế thời phải thế … Sau nầy Cha được chuyển về Nhà Thờ Chánh Toà
Mỹ Tho làm nhiều việc cải cách tốt đẹp. Hy
vọng Cha chỉ làm việc Chúa và dẫn dắt con chiên ! Mời xem bản vẽ từng gia đình được đánh số từ 1 đến 48 nơi đầu
trang 13
Cao
Thệ Chỉnh sửa lại bởi cao the - 28/Apr/2013 lúc 5:31am |
|
![]() |
|
cao the
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Jul/2011 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 589 |
![]() ![]() ![]() |
Đường
Thái Lập Thành Đến ngã tư quẹo mặt, cặp theo ranh đất Nhà
thờ là đường Thái Lập Thành, đi hếtđường này gặp Nhà Đèn nằm sát bờ sông Gò
Công, toàn bộ con đường được tráng nhựa, hủ lô cán thẳng thớm, vào mùa nắng
nhụa đường chảy nổi bọt đi chân không rất nóng. Cuối ranh đất Nhà Thờ , qua một khoảng đất
trống khoảng 4, 5 mét cây ké đầu ngựa, mắc cở mọc tràn lan là đến Toà Hoà Giải,
nhưng dân thường gọi là Toà Án Trước Toà có cung tròn trồng hoa kiểng, giữa là
cây me tây cổ thụ bóng che mát rượi, người dân đến làm việc thường tụ năm tụ ba
ngồi trên vòng tròn cement xem lại giấy tờ trao đổi đủ thứ chuyện. Toà Hoà Giải
là căn biệt thự lớn đẹp ở Gò Công nếu kết nối với dảy nhà xe nhà bếp cả hai kết
hợp lại thành chử L. Ông Toà tên là Lê Bằng Ý. Ông Lê Bằng Ý rất thân thiện với
người dân đến Toà làm việc. Chủ yếu thời gian năm 1956-1957 dân đến làm thế vì
khai sinh, bởi trước đây rước mụ về nhà sanh em bé chuyện làm giấy tờ khai tới
khai lui rất là lộn xộn, nhất là những gia đình ở xa thành phố, sanh con thì
nuôi chẳng khai báo gì. Thời Ông Diệm công việc hành chánh giấy
tờ, đi học v.v… con nít buộc phải có khai sinh, vị nào chưa làm giấy khai sinh
phải đến Toà xin làm thế vì khai sinh. Đến khi làm giấy thế vì khai sinh thì khai
ăn gian tuổi, như thằng Hai néo xóm tôi học lớp nhì mà đi lấy vợ. ThờiĐốc Giáp phụ huynh đến phòng Hiệu
Trưởng xin xỏ lung tung bởi vì khai ăn gian tuổi, Thầy căn cứ tuổi trong khai
sinh mà xấp lớp có vị học lớp nhì cọp vật không nổi mà phải ôm cặp xuống học
lớp chót, chán quá ở nhà luôn. Nhiều học trò lấy giấy khai sinh của em nên cao
chồng ngồng học lớp chót, lớp tư. Vì vậy tại cái giấy thế vì khai sinh thời
gian này một số học trò ra trường sớm ! Trên lầu người trong gia đình ông Toà cũng
đứng bên cửa sổ xem còn lớn tiếng dặn dò những chiến hữu ngồi trên cây phải cẩn
thận kẻo té. Xem“ đá banh cọp”, chúng tôi thích leo vào
khu vực Toà Án vì lòng “mến khách” của gia đình ông Toà và an toàn. Nếu băng
ruộng trước ao Chùa, tấp vào Trại gà, trèo qua tường ngang tấm bảng ghi tỉ số
thì cảnh sát không thấy nhưng xa, lội ruộng chân cẳng dính sình đất dơ hầy, còn
vào khuôn viên Nhà Thờ leo tường gần cột cờ, trước khán đài nên ai cũng nhìn
thấy Cảnh Sát làm nhiệm vụ, đuổi phải đu tường nhảy trở ra. Sân vận động Cộng Hoà trên Sài Gòn có hai
khán đài C và D nằm phía sau khung thành, bán giá cá kèo. Sân Vận Động Gò Công. Khán đài C là khu
vực Toà án. Khán đài D là khán đài di động, lúc nào đội banh sịn đá trên sân là
có mấy chiếc xe đò đậu ở bên lề Lộ Hàng Dương người lớn đứng trên mui xe nhìn
vào, cả hai khán đài này không bán vé dành cho khách coi cọp. Cuối ranh đất Toà Hoà Giải là ngã tư đường
Thái Lập Thành và Pétrus Ký. Đường Pétrus Ký khởi đầu từ sông Cầu Huyện
một bên là trại lính, một bên là nhà Phó Tỉnh, băng ngang đường Thái Lập Thành
ra đến đường Lộ Dương. Đoạn Pétrus Ký giao điểm với đường Thái Lập Thành ,
người ta xây hai trụ vuông rất cao làm hai phòng bán vé, đỉnh hai trụ gắn bảng
Sân Vân Động. Lề đường dẫn vào sân bên trái là hàng cây Dái Ngựa chạy thẳng đến
khán đài. Trái dái ngựa màu vàng đất hình dáng giống như nhạc cụ người nghệ sĩ
cầm lắc trong các ban nhạc thời bấy giờ,mỗi trái có bốn múi khi trái già múi tự
tách ra tung xuống đất những hạt, giống như một chiếc cánh của con gián, cũng
màu cánh gián quay tròn bay trong gió thật là lãng mạn Lá cây dái ngựa màu xanh đậm, mấy chú bán
bong bóng thường chặt về buộc bong bóng vào cắm trên xe đạp chạy đi bán khắp nơi Đi về các xã ấp ven lề đường được trồng
cây điệp tây hoa vàng ( Lim ) bà con đi chợ Gò về trưa nắng ngồi nghỉ dưới bóng
cây, như đường ra Sơn Quy, xuống Bình Ân, Tân niên Tây trong những năm
1947-1948 thanh niên chống Tây chặt bớt một mớ, còn lại le que mấy cây trong
những năm 1960 mấy thằng phá nhà ban đêm xách mã tấu tàu chui ra chặt cây gát
ngang lộ, dấu lựu đạn ai kéo nổ chết chịu, nếu không máng lựu đạn thì nằm trong
lùm bụi nào đó, súng Bá Đỏ gát trên chéo cây, ai đến gần chốc … chùm một người
ngã xuống. xóm tôi anh Điệp và Chú Hai Cám chết vì những nhánh cây như vậy, tức
không ! Chúng chặt riết các con đường về xã cô dì chú bác trong quê đi chợ đội
nắng gánh hàng về mồ hôi nhuể nhại, tìm bóng cây ngồi nghỉ không ra, thật là
ácđộc ! Đường quanh Sân Vân động người ta rãi sỉ
than đá, cuối sân nơi giáp với Lộ Dương cóđặt Xà đơn, xà kép … ngoài việc phục
vụ đá banh các sinh hoạt thể thao, người ta còn làm nơi phục vụ vui chơi giải
trí khác Nhớcó lần Lực Sĩ Hà Châu về trình diển
những màn rất ấn tượng người ta xem chật sân bọn nhóc chúng tôi một là đứng
thật gần sân khấu, hoặc phải đứng trên hàng rào xi măng dựng quanh sân cỏ mới
nhìn thấy. -Thanh sắt dẹp bề ngang 4- 5 phân dài 3-4
m ông dùng tay quấn quanh người, -Tay không bóp nát quả dừa, đóng đinh 1
tấc vào thanh gổ bằng tay và lấy ngón tay nhổ ra -Màn nằm xuống cho xe hủ lô cán, tài xế hủ
lô sợ không dám cán phải cho xe đò nhỏ 16 chổ ngồi chở đầy người chạy qua, -Hai tay kéo hai chiếc xe đò loại nhỏ tài
xế rồ hết ga xe xịt khói đen, bánh xe bốc khói Lực Sĩ chẳng hề hấn gì, không
chiếc xe nào thoát khỏi hai cánh tay thép … Phòng Thông Tin thỉnh thoảng chiếu phim
cho vào xem tự do, sau 75 thì Cãi Lương mướn sân trình diển. Sân Vận Động còn là nơi kỹ niệm của những
dân quê Bình Xuân, Xóm Non, Bình Ân, Cù Lao v.v... bọn việt cộng thấy dân chẳng
chịu nổi dậy, nên buộc người dân mỗi người xách túi đệm, trong túi đệm để tờ
đơn lên Quận nợp đơn đòi hỏi chuyện gì đó, như chống bắt lính … người đi nọp
đơn thường là ông già bà cả. Thay vì đuổi họ trở về như trước, Ông Quận
Trưởng mời tất cả vào sân vận động, lính gác cổng giữ lại trầu, thuốc lá …
không cho người buôn bán hàng rong vào, các ông bà đã đảo Mỹ Thiệu la hét vang
trời, sau cùng thèm trầu thèm thuốc, nắng lên khát nước đến khô cả họng, đói
quá rịu rã phải xin về. Sau này không thấy mặc đồ đen xách giỏ đệm quấn khăn
rằn, đi đòi hỏi nữa, thật là tuyệt chiêu ! Kỳ ghê ! xem đá banh hoài nhưng cố tìm
chẳng thấy quan tài đặt ở đâu , có một lần đội bóng Hoà Nghị đá trên sân bị
trọng tài “ xây cá nại “ chèn ép thế nào, mà ông Bầu lùn xủn móc súng “ Ru lô”
ra đòi bắn, nếu lần đó ông Bầu bóp cò, người chết làm sao có hòm mà bỏ vào ? -Bảng thứ nhất đặt nằm xéo góc sân, giáp
với Trại gà Úc Châu, quây mặt về khán đài, ghi tỉ số hai đội banh đá trên sân,
khi có đội làm bàn người phụ trách chọn số leo thang lên máng vào. -Đối diện với khán đài một tấm bảng được
dựng lên tuy đơn sơ mà nghiêm trang , bảng ghi chữ TỔ QUỐC TRÊN HẾT nằm giữa
hai cây cột có rồng lượn, phụng múa, cột cờ đứng uy phong trên mái nhà Việt Nam
có rồng chầu, lá quốc kỳ Việt Nam phất phới nhắc nhở chúng ta Đất nước là trên
hết. Đất nước còn, tất cả còn. Đất nước mất,
mất tất cả ! Sông có thể cạn, núi có thể mòn, Chân lý
ấy không bao giờ thay đổi Sân Vận động được xây dựng vào thời Pháp
thuộc, mỗi lần tổ chức đá banh, trận mởmàn là đội chân không thuộc xã này đấu
với xã kia. Trước khi vào trận đá chính toàn thể quan chức, khán giả, cầu thủ
đều đứng lên nghiêm chỉnh chào Quốc Kỳ hát Quốc Ca, nhìn lên Kỳ Đài lá Quốc Kỳ
Việt Nam tung bay trong gió, trừ những vị mù chữ, tất cả mọi người ai cũng nhìn
thấy và đọc được bốn chữ thiêng liêng TỔ
QUỐC TRÊN HẾT. Người Pháp thiệt giỏi ! Là công dân Việt Nam xin hảy sống sao cho
xứng đáng ! Cao Thệ Chỉnh sửa lại bởi cao the - 25/Apr/2013 lúc 7:35pm |
|
![]() |
|
cao the
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Jul/2011 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 589 |
![]() ![]() ![]() |
Toà Bố Chung
tấm vách sân Vận Động là Toà Tỉnh Trưởng, khu đất rộng mênh mong. Nguyên tắc xây dựng nơi làm việc của đơn vị
chủ tỉnh, Vua ngồi Hướng Bắc, mặt quây về Nam, nên các Dinh Tỉnh Trưởng xây
dựng phải đưa đít về Nam, mặt quây về hướng Bắc xưng thần, Toà Tỉnh Mỹ Tho, Cần
Thơ, Vĩnh Long … cả dinh Độc Lập đều như vậy. Toà tỉnh trưởng này rất đặc biệt
cổng chính quây về Nam. Mặt
tiền dinh hướng ra đường Thái Lập Thành có ba cổng ra vào. Cổng kề sân vận động
là khu vực rửa xe, có xây hai bệ cho xe chạy lên, người rửa dưới lườn xe thật
tiện, kế đến là nhà xe, sâu bên trong là nhà ở cho nhân viên hành chánh. Một
thời các anh chị Trường Trung Học tá túc nơi đây. Khoảng đất trống trồng cỏ
xanh um, hàng me được trồng dọc theo hàng rào gạch xây thấp, sâu bên trong là
sân tenis. Đường Hàm Nghi nếu không có cổng chính chận lại sẽ chạy thẳng đến
trước cửa dinh, xây cất kiểu này ngành phong thuỷ chê, giống như dinh Độc Lập
phải có hồ nước phun, nhưng không cản được những điều chẳng lành. Gần
ngã tư Thái Lập Thành Gia Long cổng nhỏ cho nhân viên Hành chánh, Toà Bố cất
một dảy quây mặt ra đường Gia Long, mở cổng thật rộng đối diện với Sở Trường
Tiền cho nhân dân ra vào làm giấy tờ. Tôi
nhớ năm 1955 hay 1956 gì đó học sinh chúng tôi chưa 7 giờ sáng đã tập trung ngay
hàng thẳng lối, trên sân cỏ sau lưng là hàng me để đón Tổng Thống Ngô Đình Diệm
từ dưới Vàm Láng đi lên, đừng lâu mõi giò cho học sinh đứng trong hàng nghỉ, có
thể ngồi xuống nhưng không bỏ chổ, lâu lâu còi hú báo động, lại vào hàng, cứ
thế hú còi báo động chẳng thấy gì 11- 12 giờ trưa cũng chẳng thấy gì, đám con nít chúng tôi bị
phơi sương phơi nắng phần đói khát, đứng lên ngồi xuống hoài sỉu hết mấy thằng.
Người lớn đi đường thấy vậy nói: -
Ai đời cho con nít đứng phơi ót ra nắng không sỉu cũng uổng ! Dịp
này lại nhớ đến thời gian Tổng tuyển cử,
chúng tôi đang học lớp ba trường Nhà Đèn cô giáo dẫn đi vào xóm làng hô
hào vận động người dân ngày 26 tháng 10 tham gia bầu cử, đoàn học sinh con nít
chúng tôi phải qua cầu khỉ, cầu có tay vịnh nhưng con nít vói không tới nhìn
nước chảy dưới cầu nhiều vị sợ đái trong quần, tay chân run như thằng lằn bị
đứt đuôi, nói gì chúng tôi Cô giáo có vị còn xanh lét mặt mài, buộc áo dài xăng
quần xách guốc, dân địa phương phải bồng từng thằng, phải dắt từng Cô qua cầu,
thật là khổ nạn ! sau cùng mấy chú mấy bác bồng bế mõi tay một tốp qua cầu đi
tiếp, nhóm chúng tôi chưa qua được ở bên này chờ. Tổng
Thống của nền Đệ Nhất Cộng Hoà với bọn nhóc chúng tôi quá nhiều kỹ niệm ! Ngài
Bình Tây Nguyên Soái tuẩn tiết, hăm mấy năm
sau Pháp xây dựng Toà Tỉnh Trưởng Gò Công cổng chính quây về hướng Nam, Pháp thầm
nhắc nhở ta: - Đứng trước việc phải làm mang lợi ích cho đồng
bào đất nước, ta có thể bất tuân thượng lệnh. Cãi lệnh Vua vẫn phải làm. Người
Gò Công tự hào Anh Hùng Trương Công Định ! Tự
hào ké dinh tỉnh trưởng của Tây, nói theo văn chương cộng sản, dinh được xây
dựng rất là “ hoành tráng và khí thế “ ! Ty Công Chánh Người
dân quen gọi Sở Trường Tiền, Sở Trường Tiền nằm trên đường Gia Long đối diện với Toà Bố. Xóm tôi nhiều vị làm việc
ở đây, Bác Tư thường gọi Cai Tư, chức vị ngang ngửa với Đốc Công, bởi vì lính
của Bác cũng có người giữ chức cai, như Anh Ba Đực con trai bác Mười Thành là cai
Lục Lộ và một số chú bác làm lục lộ. Tôi
chưa thầy các vị bên sở Trường Tiền làm cầu, đường chi cả, những con đường
thuộc tỉnh lỵ hầu hết là lộ trải đá, nếu có ổ gà cần sửa chửa thì các vị đổ đá
xuống, những ụ đất trước đó vào mùa nắng lục lộ đấp trên lề đường được cuốc ra
đem rải đều lên mặt đá sau đó tuỳ lớn nhỏ người ta nện bằng tay hoặc cho xe hủ
lô cán thế là xong. Với đường trãi nhựa, nếu sửa chửa lớn lục lộ đào mương bên
lề đường gát hai thanh sắt chử I đặt trên hai thanh sắt 2-3 thùng phi nhựa đường,
bỏ củi xuống rảnh châm lửa nấu, nhựa đường sôi sùng sục. -
Lục lộ rải đá 4x6 hủ lô cán cho bằng phẳng -
Dùng thùng có vòi lấy nhựa đường nấu chảy, tưới đều trên đá, người dân không
trong nghề gọi là tráng mạch nha ( bánh tráng trét kẹo mạch nha ). -
Sau đó rải đá 1x2 hủ lô cán lần nữa -
Xe chạy qua chạy lại độ một tuần, lục lộ sẽ quét gôm phần đá nào không bám trên
đường, thế là xong công đoạn làm đường ở Việt Nam. Vào
cuối năm 1959 việt cộng đánh Mỹ cứu nước ( lúc này Mỹ chưa qua ) đêm đêm xách
Mã Tấu đi giết người, sẳn tay chặt cây trồng dọc lề đường móc lựu đạn vào, hết cây chúng bắt đầu lùa dân ra cuốc lộ,
đường đi Bình Ân cuốc rảnh sâu khoảng 1m dài độ 2 mét, lề trái 2 đường, lề phải
2 đường kiểu răng cưa dưới các rảnh chôn lựu đạn. Có lần chúng xách cuốc , xà
beng ra đào lộ trước Tịnh Xá Ngọc Tân, ngang chòm mả nơi tập trung những dân
lành về đây chúng đánh đập cắt cổ thị uy, đoạn này đất cứng cuốc không nổi,
thiệt là lũ phá nhà ! Hương
lộ trong Tỉnh bị lũ ôn dịch đào cuốc lung tung, như đoạn từ đường lên Xóm Thủ, đường vào Bình Công, lộ
dây thép vào Đồng Sơn chúng vừa đào vừa đấp, ông bà cha mẹ chúng tay xách nách
mang gồng gánh xăn quần lội ruộng thấy bà cố tổ. Trường Tiền không tham gia sửa chửa gì, lính
lo hết … đấp lại xong, hủ lô chạy đến cán là rồi. Xe
Hủ Lô hình dạng giống như đầu máy Xe lửa ống khói to đùng phía trước Bánh
trước gồm một ống thép đường kính chừng 1 mét rưởi, 2 bánh sau làm bằng vòng
thép đường kính phải hơn 2 mét, xe chạy các vòng thép lăn trên mặt đường cán đá
nghe lum cum. Nghệ
Sĩ Quái Kiệt Trần Văn Trạch kể chuyện gia đình ông tài xế di cư vào Nam bằng xe
hủ lô, vợ con ngồi phía sau, xe chạy ngày đêm, một đêm quá mệt mõi vợ con bác
tài ngủ gục rớt xuống đường, bị xe cán bẹp dí như cái bánh tráng. Bác Tài nhảy
xuống cuốn xác vợ con lại, lên xe chạy tiếp vào Nam , chúng tôi thương cho bạn
trẻ tìm tự do bị chết thân thể dẹp lép, từ đó thấy xe hủ lô chẳng dám đến gần. Từ
ngã tư ra đến nhà đèn, hai bên lề đường chất nào khung sắt làm cầu và thùng phi
chứa nhựa đường đôi khi hàng về nhiều còn chất cả trên miếng đất phía sau
trường học giáp bờ sông, trước cửa nhà đèn . Những ngày nắng nóng nhựa chảy
tràn đọng dưới đất, bọn chúng tôi giờ chơi thường nại ra cho vào lon sửa bò đem
về nấu chảy sơn thùng gánh nước. Tôi mỗi lần thấy dầu hắc lòng nhớ đến vị Quan
Tài đức của miền Nam mình. Khi
học lịch sử, nghe Cô giảng Quan Kinh lược sứ Phan Thanh Giản sau khi thành mất
trong tay giặc Pháp, ông về lại quê nhà tự tử
bằng cách nhịn ăn 17 ngày không chết, sau cùng người lấy nhựa đường pha
với dấm uống và qua đời. Người
dân Miền Nam tôn kính Ngài Phan Thanh Giản là vị quan hết lòng vì nước thương
dân, cung cách đi thăm bằng hữu của ngài sao thanh quý vô cùng, nhà ở của ngài
đơn giản bình dị, gương sáng cho bọn quan lại muôn đời sau. Khi
chết rồi vẫn còn bị nạn bởi mấy tên lãnh tụ bồi bàn, mụ vườn, thiến heo vô học. Đến
viếng phần mộ Ngài ở Ba Tri, Bến Tre. Nhìn thấy mộ nứt ngang dọc, nhà thờ nhện
giăng bụi bám, nhang tàn khói lạnh tại quê nhà của người, rồi tham quan những công trình của những nhân vật
khác nằm cách đó không xa, người có chút
lương tri khó khỏi chạnh lòng ! Sau
khi qua đời các con nghe lời ông xả thân chống giặc, hết lòng hy sinh cứu nước. Tượng
voi trong đền thờ khi toàn dân đánh giặc, chân voi còn lắm bùn dính đất, làm
người thua cả con vật hay sao? Ôi con người ! Sau
này nhờ Phan Văn Hoà bí danh là Võ Văn Kiệt, cháu chắt gì đó của Ngài, được soi
sáng bởi Ban cố vấn có tâm, có tầm, bèn hết lòng mở mắt đám đàn em vô loại của
mình, chỉ cho thấy công trạng của Ngài với Quốc gia, dân tộc. Nhân dịp mở cửa
đảng bèn chỉ thị cho đám tay sai sửa sang lại phần mộ, xây mới căn chòi thờ
Ngài để làm du lịch kiếm tiền. Đọc
lịch sử cách chết theo thành của các anh hùng danh tướng Việt Nam, mỗi người
mỗi khác nhau, nhưng đều nói lên tinh
thần Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm. Võ
Tánh, Ngô Tùng Châu, Hoàng Diệu, Nguyễn Tri Phương, Trương Công Định, Phan
Thanh Giản, Nguyễn Khoa Nam, Lê Văn Hưng, Phạm Văn Phú, Lê Nguyên Vỹ, Trần văn
Hai, Hồ Ngọc Cẩn, Nguỵ Văn Thà … đều là anh hùng những viên ngọc quý làm chói
rạng Quốc gia dân tộc. Chỉ
vì cục nhựa đường mà đi lạc đề quá xa, biết sao ? đành chịu !
Kính
báo :
- Vì lý do kỹ
thuật , Sơ Đồ Thành Phố Gò Công bị thiếu phần
Ký Hiệu trong ô Chú Thích, xin ghi lại như sau :
Ký hiệu Số:
1- Trại gà Úc Châu 2-
Ao Chùa 3- Chùa Dư Khánh
4- Nhà Đèn 5-
Kho Bạc 6- Sở
Hiến Binh
7- Nhà Nữ Đốc Học 8-
Nhà cơm Học Sinh 9- Cư Xá lính Bảo An
10- Nhà Nam Đốc Học 11- Dinh Phó Tỉnh 12- Phòng Thông Tin
13- Rạp Hát 14- Bác
Sĩ Đăng 15- Ao Ông Hộ
16- Công Viên Trường Nữ 17- Piscine 18- Piscine Bà Phước
19- Xã Long Thuận 20- Hồ chứa Nước Mưa 21- Chùa Tịnh Độ
22- Nhà Dưỡng Lão 23- Miễu Bà
Ký Hiệu Màu:
- Nâu : Đường đi
- Xanh biển: Ao, hồ, sông, rạch
- Xanh đọt chuối : Cỏ, lúa
- Xanh lá : Cây, Lá xé
- Đỏ : Trại lính, Chánh quyền
- Tím : Nghĩa trang, Đất Thánh
- ] [ : Cống
* Chân thành cám ơn Anh Lộ Công Thông đã giúp đở dụng
cụ và phương tiện để hoàn thành các vẽ bản này và post lên
- Trang 2, tấm
bản đồ địa bạ 1882
- Trang 13, Sơ đồ Ấp Nhà Thờ
- Trang 14, Sơ đồ Thành Phố Gò Công
Cao Thệ
Chỉnh sửa lại bởi cao the - 28/Apr/2013 lúc 7:11am |
|
![]() |
|
cao the
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Jul/2011 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 589 |
![]() ![]() ![]() |
Khu Cư Xá Phía
sau Ty Công Chánh là khu cư xá một dảy phố hình chử L gồm le que mấy căn nhà
cho nhân viên ở. Người đi đường qua lại nếu không để ý không thể thấy, đã vậy
mấy bụi mía Thanh Dịu cao ngất che chắn, tuy là khu vực trung tâm nhưng buồn ! Nhà Đèn Nằm
cuối đường, hông giáp mấy cây bần mọc ven Rạch Gò Công, trước mặt là trường
tiểu học. Mấy sợi dây điện lòng thòng vượt sông đong đưa theo gió, đặc biệt
đoạn dây điện này chim én lũ lượt kéo về đậu nhìn đời… mỗi sáng Cô giáo chỉ cho
học trò xem rồi bảo chim đi học. Máy
Phát điện của nhà đèn nằm chình ình giữa nhà, người đi qua lại nhìn vào đều
thấy máy cũ kỹ, nhưng được lau chùi sạch sẽ Hằng
đêm từ 7 giờ tối có điện đến 12 giờ
khuya 05 giờ sáng có
điện đến 6 giờ 30 Ngoài
giờ đó thì thắp đèn dầu. Đèn hột vịt gắn trên cột đèn đường phát ra thứ ánh
sáng đỏ lòm như thấp nhang , tệ hơn ánh sáng của đuốc người dân có việc đi lại
trong đêm. Những nhà quan, công sở không biết ra sao, nhà dân thắp đèn dầu, có
chuyện cưới hỏi, ma chay thì đèn Tây, đèn măn xông thắp lên sáng rực. Đường
Thái Lập Thành được tráng nhựa đến nhà đèn, con đường đất nối tiếp chạy cập
theo đoạn sông bao quanh trường Nhà Đèn ngang hông trường Nữ bên sông là nhà ăn và nghỉ trưa của học sinh
ở xa, con lộ ra đến công viên trước nhà Đốc Phủ Hải từ đường Trần Hưng Đạo được
tráng nhựa qua trước trường Nam Tiểu Học, nhà Đốc Học, dinh Phó Tỉnh, Trung Tâm
Cải Huấn, chạy ra giáp mối với đường Phan Đình Phùng. Một cung đường hình oval. Từ
Nhà Đèn đi ngược trở về ngã tư Nhà Thờ bên tay mặt lần lượt qua những công sở
và nhà cửa như sau : Trường Nhà Đèn Cổng
chánh của trường quây mặt về phía sau Trường Nữ Tiểu Học đối diện hơi xéo một
chút với cổng Trường Nữ Công, cổng sau nằm trên đường Thái Lập Thành lề đường, cây gổ Lim ? gốc thật to, trái giống trái
phượng nhưng bề dầy mỏng hơn màu trắng , gió thổi trái chạm vào nhau hột kêu
lào xào. Ngay cánh cổng cây phượng cà tong cà teo vươn cành lá. Trường
chỉ dạy học sinh từ lớp Chót đến lớp Ba. Hai dãy phòng, mỗi dãy 5 lớp học cất
song song nhau - Dãy
phòng học cặp bên bờ sông thuộc Nam sinh chỉ có một hành lang phía truớc, nhưng
nền lớp học cao hơn bên Nữ. -
Dãy phòng cặp bên Kho Bạc là phòng học Nữ sinh, có hai hành lang trước và sau Cột
cờ được gắn phía truớc bên dãy hành lang học sinh Nữ, Trống được đặt phía hành
lang sau. Học
sinh chỉ học ngày một buổi Học
sinh buổi sáng đầu giờ học làm lễ chào cờ Học
sinh buổi chiều trước khi ra về làm lễ hạ cờ Các
lớp trực, học sinh giỏi được phân công kéo cờ và đánh trống. Đỉnh
cột cờ rất thấp, học trò kéo cờ phải có kinh nghiệm, nếu không bài Quốc Ca chưa
được nữa thì cờ đã chạm ngọn, rất khó canh cho Cờ lên đến đỉnh bài Quốc Ca vừa
dứt. Học
sinh lên lớp nhì Nam chuyển qua trường Nam Tiểu Học. Nữ
chuyển qua trường Nữ Tiểu Học Khuôn
viên trường không rộng lắm được trãi lớp sỉ than đá, Từ
cổng trường vào một khu sân chơi rộng học sinh Nữ tập thể dục nơi này Phía
sau dãy phòng học bên Nam gần nhà đèn là khoảng đất rộng trồng cỏ, điểm vài cây
me tây nhỏ xíu đây là khu tập thể dục của Nam sinh Hàng
rào được trồng bằng cây keo Ù thân nhánh đầy gai được cắt phẳng cao hơn mét,
ngoài hàng rào là con đường đất nối liền với đường Thái Lập Thành, bên kia con
đường khoảng đất rộng ra đến mé sông mọc đầy cốc kèn, ô rô và cây bần Đầu
dãy phòng học bên Nam phía bờ sông có cổng ra vào, bên kia đường xây một dãy
phòng vệ sinh. Học sinh Nữ bên ngoài, học sinh Nam sử dụng dãy nhà cầu bên
trong nhìn về nhà đèn. Tại cổng này, giờ ra chơi kẹo bánh, xe cà rem thường tụ
tập. Ty Ngân Khố Giáp
ranh với trường Nhà đèn là Kho Bạc. Kho
Bạc cổng chính nhìn về đường Gia Long, bên hông cặp theo đường Thái lập Thành
hàng rào là hàng cây trứng cá, những trái to đùng màu đỏ chói có khả năng quyến
rủ lạ lùng với chúng tôi, leo trèo đứng trên những thùng phuy nhựa của sở
Trường Tiền đặt theo lề đường kéo lôi những nhánh đầy trái. Suốt thời gian học
trường nhà đèn, tôi không biết đây là kho bạc. cứ nghỉ là nhà của mấy ông Hiến
Binh. Thời
chúng tôi còn trẻ tiền giấy lưu hành trong dân gian rất hẻo. cầm tấm giấy một
đồng đi mua đồ không tiền thối, cứ thoải mái xé làm đôi mỗi tấm giá trị là 5
cắc, không biết Ngân Hàng Quốc Gia Việt Nam cố tình không in thêm tiền hay gặp
trở ngại gì ? Tiền
bạc đối với người dân thời bấy giờ là lúa, là gà, vịt, chim Bồ Câu, là heo …
mỗi lần muốn đi chợ, hoặc có chuyện cần phải xài tiền tức thì đông giạ lúa,
hoặc bắt vài con gà vịt, đến ngã ba ngã tư có người mua, bán lấy tiền đi chợ
thực tế là vậy, chuyện “ ký xếch “ ký
ngân phiếu lãnh tiền là giao dịch tài chánh của những vị thuộc cõi trên, dân
hai lúa làm gì biết, bởi vậy mới có câu : “ Cậu Hai, cậu chớ có lo” “ Hết tiền cậu xuống dưới kho cậu lấy xài ” Kho Bạc được hàng cây trứng
cá che khuất, trước cổng luôn có người ngồi
kẻ ôm bao quần áo, người thì xách “ gàu mên “ đựng thức ăn, mắt chăm
chăm nhìn qua khám lớn. Trong những ngày ba đi làm ăn
xa , má nói vậy với chị em chúng tôi, chẳng hiểu gì sao trong những người tột
cùng đau khổ ấy, nhiều buổi đi học thỉnh thoảng nhìn thấy bóng dáng má hoặc chị
tôi đứng im lặng dõi mắt mong ngóng đợi chờ ai đó ? Để đêm về các con ngủ hết tôi thường thấy má
ngồi yên lặng, thỉnh thoảng phát ra tiếng thở dài não lòng ! Khi Ba không còn nữa, nghe
người lối xóm nói thế này thế kia, tôi biết phần nào sự thật việc má nói ba đi
làm xa ! Mỗi lần lật cuốn sách Quốc văn Giáo Khoa Thư đọc bài Bát Canh Hẹ hay Tô Canh Hẹ gì đó, là mỗi
lần nhớ đến ba rồi nước mắt chảy dài ! Sở Hiến Binh Căn nhà thuộc sở Hiến Binh
cùng với Kho Bạc chung trong khuôn viên mặt quây ra đường Gia Long đối diện với
Trại lính Bảo An. Thời gian tranh tối tranh
sáng mở đầu nền Đệ Nhất Cộng Hoà đang
xấp xếp lại guồng máy hoạt động. Các bậc cha chú nói rằng : - Dinh thự này, trước đây là
nơi làm việc của lính Mã Tà và các vị cho biết Mã Tà là Cảnh Sát . Tôi may mắn được Bà Cò Huề đề
nghị hằng ngày sau khi đi học, ghé nhà chơi nhân tiện kèm cặp toán cho hai đứa
con của bà. Thường thấy Ông Cò Huề mặc
quần áo kaki vàng và người ta gọi Ông Cò Hiến Binh, tôi cứ nghĩ trong đầu Hiến
Binh là tiền thân của Quân Cảnh , điều
đặc biệt Anh Kim tài xế của ông ở xóm tôi lại mặc quần áo của lính Cảnh Sát. Ty Công An, Cảnh Sát thì đóng
trước Pissine nhìn qua trường Nam Tiểu Học cạnh Trường Bà Phước, thật là rắc
rối ! Không biết Hiến Binh sau này
sát nhập vào quân binh chủng nào trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà ? Khu vực Hiền Binh trong cuộc
đất này tôi biết tài sản gồm những công
trình xây dựng như sau : -Song song với con đường
Nguyễn Trường Tộ hiện nay, là dãy nhà xe, nhà bếp. - Tiếp theo là chuồng vịt của
ái nữ ông Cò, Anh Kim và mấy chú lính tự làm đối diện với Trường Nữ Công, nuôi
5- 6 con vịt gì đó. - Khoảng sân trống làm Sân
đánh bóng chuyền, đánh bóng chuyền vào thời tôi ít thấy đội bóng có tên tuổi như bây giờ. thí dụ : đội bóng chuyền sở Trường Tiền, đội
bóng bệnh viện v.v... Chỉ thấy mấy chú cầu thủ sau
giờ làm việc tập trung ra sân cáp độ chia hai phe , phe thua chung mấy ly đá
chanh, gói thuốc Ruby hay Cotab gì đó. Sân bóng chuyền ở đây khán giả chiều đến
tập trung xem cũng khá đông , chú lính dáng
người thấp to con bên Bảo An sở hữu cú phát bóng không ai đở nổi. Mỗi lần phát
bóng chú thụt lùi khỏi lằn vạch cuối sân, đảo mắt nhìn xem “ hủ gạo” đội bạn
hiện thời nằm ở đâu thề rồi quăng trái bóng lên cao, đồng thời co giò tung
người lên xoè tay đập cái rầm … thế là đếm. Chú còn là tay chuyền 2 số một bấy
giờ, với những đường chuyền khôn banh, bỏ nhỏ cắc cớ Đội bóng nào có chú phần
thắng kể như được hơn 40%. Bên Bảo An cũng có sân bóng, nhưng chú chọn chơi
bóng sân bên này. - Hiến Binh chiếm phân nữa
dinh thự , tầng dưới dùng nơi làm việc, gia đình ông Cò ở trên lầu, rộng mênh
mong - Sở Hiến Binh được 5 cây me
to, giáp hàng rào bên trường Nhà đèn 2 cây và 3 cây còn lại nằm về hàng rào
phía Trường Nữ Công - Mấy chú lính sở hữu đám mía
trồng phía sau nhà cạnh trường Nhà Đèn Sau này Ông Cò Huề đổi qua
Tỉnh Bến Tre, tôi lên Sài Gòn học, không biết nơi này thuộc về đơn vị nào. * Tôi có thư
Chú Lộ Công Mười Lăm hỏi về Hiến Binh, được Chú giải thích như sau: Theo hệ thống của Pháp
thì các lực lượng cảnh sát bao gồm: Đây là một lực lượng
quân sự có nhiệm vụ như cảnh sát. Như
vậy rất giống với Binh chủng Quân Cảnh thời Việt Nam Cộng Hoà. Từ kho bạc băng qua đường Gia
Long là trại lính Bảo An Cao Thệ |
|
![]() |
|
cao the
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Jul/2011 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 589 |
![]() ![]() ![]() |
Trại Lính Bảo An Khu
trại lính rất rộng, được chia làm hai khu vực. Khu
vực làm việc và khu cư xá, thể thao Khu
vực làm việc Cổng
chánh vào trại nằm trên đường Gia Long đối diện với cổng Hiến Binh. Khu
làm việc một dãy phòng mặt tiền nhìn qua dinh Tỉnh, chiều dài từ đường Gia Long
đến đường Hàm Nghi, sau lưng giáp với Trường Nam Tiểu Học, hồ chứa nước mưa cột
cờ và Trường Học Nghề. Góc
đường Gia Long với Thái Lập Thành tường được xây cao khoảng 4m trên đầu tường
được gắn miểng chai nhọn hoắc đây là Khám, nằm đồi diện với cổng vào Toà Bố. Ba
tôi nói -
Khám dù được làm hàng rào cao, cắm miểng chai chơm chởm, lính gác như vậy, ấy
mà tù vẫn ra được như thường, chỉ cần bao bố là xong. Không
biết ba nói thiệt hay nói chơi? Sau này có nghe kể, tù nhân dùng bao bố úp lên
miểng chai tua tủa sát vách tường bên có mái nhà đối diện với Kho Bạc leo ra
vượt ngục ba bốn người gì đó một bị bắt lại và người thoát xuống sông Gò Công ở
khu vực Nhà đèn , không biết nói chơi hay nói thiệt, nếu nói thiệt thì mặt
đường Thái Lập Thành bên Toà Bố , bên đường Gia Long là cổng chính rất gần khám
có lính gác, Sở Hiến Binh ngó qua, đào thoát được thật là siêu ! Khu
vực cư xá, thể thao Khu
cư xá sĩ quan nằm quây mặt ra đường Hàm Nghi nhìn về khu làm việc Hông bên đường giáp với dinh Tỉnh, bên trong
giáp với Nhà Đốc Học, sau lưng là sân banh. Khu
sân banh về sau được xây trường Trung học Gò Công Trong
khuôn viên Trại lính này có hai ngôi miếu. 1-
Đối diện với khu làm việc mặt hậu quây về dinh Tỉnh, thật tình không biết thờ
ai 2-
Và một miếu kề bên trường học chữ đề “ Lương Sư Hưng Quốc “ mới lập sau này,
quây mặt ra đường Thái Lập Thành, dù chữ ghi rõ ràng nhưng tôi thật lòng cũng
chẳng biết bên trông thờ tự những ai, đừng bên ngoài nhìn qua mấy lổ trống cửa
chữ Tàu chẳng thấy gì cả. Nghe nói bên trong thờ các Thầy Cô qua đời, việc này
rất nên làm và khuyến khích con cháu phải làm cho được. Việc
thờ tự Khổng Mạnh hiện nay nên xét lại, quan niệm của các ngài có nhiều điều
không còn phù hợp nữa. Năm 75 bọn việt gian cộng sản cưỡng chiếm Miền Nam, Đức
Khổng Tử có quốc tịch Tàu nên chúng kiêng nể nhưng đền thờ “ Khổng Thánh Miếu “
vẫn bị thu gôm, tượng Ngài được chánh quyền Việt Nam Cộng Hoà đặt trang trọng tại công viên chợ Kim Biên, Chợ Lớn trước 75,
chúng liền biến công viên thành sở rác và khuyến mãi cho người ra nơi thờ
phượng tiểu tiện suốt ngày đêm. Việt
Nam thời cộng sản có hai công viên, nổi tiếng như cồn -
Tượng bác đứng Bến Ninh Kiều Cần Thơ, 2 câu thơ đã đi vào văn học bình dân -
Tượng Đức Khổng Tử trước chợ Kim Biên, nơi xả chất thải trong người. Gần
đây để cứu cho chế độ cộng sản khỏi sập tiệm theo kiểu Đông Âu. Với
phương châm tất cả đều là phương tiện nhầm đưa toàn thể loài người tiến nhanh
tiến mạnh tiến vững chắc lên xã hội chủ nghĩa, bọn tàu cộng lợi dụng học thuyết
của Ngài, cái học thuyết “ quân xữ thần
tử, thần bất tử bất trung ”… hầu
đám đảng lon ton nghe làm theo lời đảng dạy và thờ đảng ! bọn cộng sản tàu đem
đô la Mỹ đi lập đền lập viện khắp nơi, chế ra giải này, bằng nọ trao tặng cho
các nhà trí thức, lệnh cho bọn thái thú các nước chư hầu chùi rửa đánh bóng thờ
lại Ngài và các vị Thánh đệ tử. Vào
thời tôi, đi đường thấy tấm giấy nhật trình, toa thuốc viết bằng chữ Việt long
lóc trên đường chẳng ai quan tâm, chà đạp lên như thường, nhưng nếu là chữ Tàu dơ
cách mấy cũng phải lượm cho bằng được kính cẩn bỏ vào cặp đem về nhà đốt, không
để nơi dơ mà mắc tội với Thành Hiền, máu nô lệ đã bị bọn thái thú tàu, việt
gian tẫm ướp vào người ? thật là khổ nạn ! Từ
ngàn xưa cho đến hôm nay Việt Nam có rất nhiều vị Thầy Cô đáng kính, đáng
trọng, đáng được tôn thờ, đáng làm gương cho con cháu noi theo. Phải tôn thờ !
Nơi thờ tự phải hết sức cố gắng trang trí bằng chữ Việt. Bỏ bớt Tâm chuộng hàng
ngoại, nhất là hàng ngoại tàu cộng từ ngày hôm nay ! Những
vị Thầy mang cấp quốc gia như : -
Chu Văn An -
Võ Trường Toản -
Nguyễn Đình Chiểu
.v.v… Mang
chủ thuyết ngoại lai, lãnh đạo cộng sản được huấn luyện từ nước ngoài, chở mả
tấu súng đạn bom mìn, thuốc men chiến cụ ngoại bang đem về nước. Rước cố vấn
tàu, bắc hàn, cu ba vào Bắc bộ phủ, trợ lực đánh Điện Biên Phủ, cướp được miền
Bắc, thi hành Cải cách ruộng đất … theo lệnh người nước ngoài. Lấn chiếm miền
Nam cướp bốc tiền bạc của cải nhà cửa của nhân dân bằng xua lên rừng làm kinh
tế mới, tàn sát anh em dân tộc . Cống
dâng đất đai, biển đảo cho giặc, dân chúng phản đối bị bắt bớ đánh đập, tù tội.
Tồi tệ hơn Lê Chiêu Thống Thì
được cho là yêu nước !!! chết lập phủ thờ , nắn tượng cho vào đền chùa ? Nhà
Nguyễn là triều đại mở mang bờ cõi bậc nhất của nước ta, có ký Hoà Ước giao đất
cho Pháp nhưng không hề mất một tấc đất nào của tổ tiên. Lại
được chóp bu cộng sản nhìn Nhà Nguyễn là rước voi về giày mả tổ, cổng rắn cắn
gà nhà. Toàn
thể những vị cán bộ nhí đến cán bộ chóp bu đều gọi các vị Vua là “ thằng này
thằng nọ “, xem các bậc công thần, anh hùng triều Nguyễn là “ phường vá áo túi
cơm “ một triều đại bán nước, không xứng đáng tôn thờ. Họ
Phạm ở Gò Công cũng không nằm ngoài những suy nghĩ nhỏ nhen ganh tỵ đó, của bọn
người mang nặng đỉnh cao trí tuệ của loài tôm. Sở
dĩ lăng tẩm đền đài mấy năm gần đây được sửa sang là để phục vụ du lịch làm
giàu cho cán bộ cộng sản, đánh lừa người nước ngoài , hảy nhìn cách sửa sang di
sản , lăng tẩm, đình miếu … như phá hoại mà chi phí tuốt trên trời thì biết mục
đích … nào phải kính trọng biết ơn người xưa! Hảy xem đình Đồng Thạnh thì rõ,
nhìn đền thờ Ngài Võ Tánh ở Gò Tre thì biết ! Những
vị Trí Thức, Thầy Cô có trách nhiệm phải
vận động cho bằng được việc tôn thờ các bậc Tiên Sư, Học Sĩ đất Gò Công như -
“Kiến Hoà Tiên
Sinh” Phạm Đăng Xương. -
Phước An Hầu Phạm
Đăng Long -
Ninh Hoà Quận
Công Ngô Tùng Châu .v.v… Đã
đến lúc việc thờ tự Khổng Tử, Mạnh Tử ,
Tử Lộ … để cho những vị đạo Nho họ lo, kẻ hậu học hiện nay kính trọng các Ngài
đã là quý lắm rồi. Chẳng
biết viết về Đức Khổng Tử và các vị Thánh Nho vào trong “ Lương Sư Hưng Quốc “
này có lạc đề không ? xin các vị bỏ qua cho, thành thật cám ơn Cao
Thệ |
|
![]() |
|
Nam Map
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 21/Jan/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 109 |
![]() ![]() ![]() |
Năm Mập xin lỗi anh Cao Thế nha, cho mình mượn nhà chút xíu.
Buồn 30/04 Ba mươi tháng tư, ơi ba mươi tháng tư! Già cái đầu có biết mình bư? Việt cộng , việt gian cùng bán nước, Dân oan, chiến sĩ chết trong tù. Gian manh ông dựng mốt “việt kiều” Khỉ đột rừng xanh đẻ bọc điều, Mỗi tháng gom lời vài ba tỷ “Tự Do…” như cái củ thìu biu… *** Qua Mỹ chơi à…? Cứ tự zdo… Xài Đô xả láng, cấm buộc bo… Vegas, DC, tiền có sẳn… Tớ đừng có “no”,để tao “no…” Biệt thự vênh vang ở xứ người, Mai đây tao chạy, vẫn còn cười. Thằng ngu ở lại đòi giữ nước, Tao khôn chuồn mất, cẳng thủ rồi. Ông xuống mà coi hởi ông trời, Lừa dân, phản loạn nhất trên đời Non nước tiêu điều vì bọn khỉ Cũng chỉ vì đồng tiền tanh hôi. Người hải ngoại sao chẳng ê chề? Bụng ăn mì gói, cúng tiền về, Nuôi béo bầy tham quan hại nước, Có biết rằng ta hại lắm bề? *** Lời của tay tr/tá công an csvn khi bắt giam Dân Oan (danlambao.com) |
|
![]() |
|
cao the
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Jul/2011 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 589 |
![]() ![]() ![]() |
Cám ơn Anh Năm ghé nhà còn tặng quà ! Xin được hoạ vần bài thơ anh Kính, C.T 30 tháng 4, 30 tháng 4 “ Phỏng giái miền nam “ bổng bị bư thọ, phát, hậu, quang * … loài bán nước đứa đi theo bác, đứa đi tù Việt gian phản quốc, hoá việt kiều Khúc ruột nghìn xa … đủ mọi điều đảng xực nhà lầu, xe bạc tỷ Xơi luôn đất cát, củ thìu biu Dân Việt còn đâu cái tự do Côn an **gậy súng, sẳn sàng bo Bắt giam đánh giết người yêu nước Biển đảo đừng no để đảng no ! Mặc áo mang hia để giống người Làm chi trò khỉ, chúng chê cười Bán đảo , mua bom đi “ phải giống” Toàn dân nay đã thấy hết rồi Bao năm “ Nông hội ” thế ông trời ? Vắt đất làm mưa tưới tẩm đời Cốt khỉ vẫn y chan cốt khỉ Cáo chồn , hương tẩm cũng tanh hôi ! Đất nước tan hoang, dạ ê chề Tự do xin hảy chóng quây về Cùng nhau xây dựng căn nhà Việt Dân Nam đợi mãi, khổ trăm bề ! Cao Thệ * nguyễn hữu
thọ, huỳnh tấn phát, thích đôn hậu, thích trí quang ** côn đồ và công an |
|
![]() |
|
cao the
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Jul/2011 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 589 |
![]() ![]() ![]() |
Trường TH Trương Công Định Trường
Trung Học Trương Công Định được xây dựng trên sân banh vùng đất của lính Bảo An
? Khởi
đầu hai dãy phòng được xây song song nhau mái ngói đỏ thấp tè, vách phết vôi
vàng quệch ! mỗi dãy 3 phòng học. Sân truờng trồng lơ thơ mấy cây điệp tây hoa
vàng lấy bóng mát, hể mưa to thì ngập nước, lát đát mấy cục gạch các chị nhón
gót bước lên vào lớp. Trước
đây các anh chị học hết bậc tiểu học, muốn học tiếp bậc Trung Học phải lên Mỹ
Tho hoặc Sài Gòn, không phải ai cũng có phương tiện học tiếp. Trường
Trung học so với các trường Tiểu Học thật là khiêm nhường, dù vì cũng có chổ có
nơi. Trước đây coi đá banh, trèo tường nhìn thấy các lớp học của anh chị là
những căn nhà trong dinh tỉnh, sát hàng rào sân vận động thật buồn ! Xây
trường Trung Học Gò Công là việc đáng làm và phải làm từ rất sớm, -
Nhưng các vị chức sắc ngành giáo dục để quá trể -
Chọn khu đất quá nhỏ, không xứng tầm, còn tệ hơn Trường Trung Học Tư Thục Khai
Trí, không có tầm nhìn xa bằng các vị chức sắc Trường Bán Công, mắc cở cả với
đàn em Hoà Đồng ! Đất
nước phát triển, ngành công nghiệp rất cần thiết vì vậy Trường Học Nghề cần
được nâng tầm, thế mà sau khi tính toán các vị trong ngành giáo dục kỹ thuật dời
Trường ra cái xưởng sắt trước bến xe lam, đối diện với tiệm nhuộm quần áo ?!!! Phải
chăng các vị do Pháp đào tạo nên chỉ muốn dân trí tầm ở lớp Nhất và kỷ thuật cố
đào tạo thợ sắt, thợ rèn, thợ Mộc ? Nghị
định thành lập Trường Kỹ Thuật Vĩnh Long
từ năm 1958 xây dựng hoàn thành vào năm 1960, nhìn lại Trường Kỹ Thuật
Gò Công được cất sau này, mà thẹn với lòng ! Dù
sao, cũng mừng cho các anh các chị, từ nay không phải đi xa tìm chữ, tìm nghề
nữa ! Xin
nghiêng mình trước những vị giáo dục quê nhà ! Đường Pétrus Ký Con
đường độc nhất vô nhị ở Gò Công và trên toàn quốc : -
Đường ngắn nhứt -
Không có nhà. Dinh thự, dinh trại chỉ đưa hông, đưa đít ra đường. - Con
đường chết “ banh xác” sớm nhất -
Một phần thân thể làm đường chính của sân Vận Động - Một
phần tinh hoa hội tụ vào Trường Trung Học Gò Công vì vậy các anh chị nổi tiếng là học sinh giỏi của các tỉnh
Miền Nam - Phần
nhỏ nữa được nhập vào khuôn viên nhà Phó tỉnh. Anh
Linh nhà Bác Học tài hoa và hồn thiêng Ngài Bình Tây Nguyên Soái xin phù hộ học
sinh trường Trung học Gò Công, những anh tài kiêm Văn Võ, thay những người đi
trước xây dựng phát triển nước nhà, làm rạng mặt quê hương. Trung Tâm Cải Huấn Tiếp
theo trường Trung Học Gò Công là mặt hậu trại lính. Khu
vực này được xây tường cao rào kẻm gai cẩn thận trên đầu mỗi gốc tường có tháp
canh, nơi đây để giam bọn việt gian cộng sản. Việt
Nam Cộng Hoà thật ra đầy tội ác với nhân dân, đã tiếp tay lũ việt gian cộng sản
bán nước giết hại đồng bào của mình. Cán
bộ của chúng bệnh sốt rét không thuốc chửa, bị thương, suy dinh dưỡng đi không
nổi, được đảng cho đi nằm nghỉ dưỡng bằng cách giã vờ cho bị bắt, gởi về trung
tâm cải huấn cho Việt Nam Cộng Hoà chửa trị, lúc hết bệnh, trong thời gian nuôi
thúc, được vổ béo, đến khi thấy vác mã tấu mang súng AK đi giết người được rồi
bèn gài độ hội họp chi đó trao trả tù binh. Hoặc trực tiếp phá ngục trốn thoát
như ở Trung Tâm Cải Huấn này vào dịp Tết Mậu Thân. Lúc
làm lính dưới Cần Thơ đi ngang “ nhà nghỉ dưỡng” của bọn việt gian cộng sản
nghe chúng gỏ gàu mên, la hét phản đối, đòi hỏi Giám Thị cho lũ nó ăn uống phải
đủ 3 món canh, mặn, đồ xào, cơm trắng. mà giận trong bụng. khi trốn trong kẹt
đá sống trong hang ăn đọt khoai mì, củ chuối, gạo mốc thúi ình, lúc bệnh đau
phải bò lết ra quanh suối quanh hang
kiếm củ lá ăn vào, viên xuyên tâm liên quý như vàng, ở tù lại đòi hỏi, mấy
thằng Cố Vấn Mỹ sợ hải vâng dạ không thôi. Trại
ở Phú Quốc thấy mấy thằng cộng sản mập ú, núng nính mà giận ! Để
tạ ơn sau ngày tan hàng các ngài được nhà nước việt gian cộng sản ưu ái cho đi
học và nghe kể lại bài học và thực hành những bài học ấy; mà tức ói máu ! Nhớ
những ngày học tập, anh binh nhất chuyên phụ trách nấu cơm ở Bệnh Viện Cộng Hoà
kê khai “ ný nịch ” cho mình không có tội, ông cán binh cộng sản mũi dãi lòng
thòng , hùng dũng tuyên bố anh nhiều tội hơn những người khác, vì “ bồi dưỡng” cứu sống những thằng bị cách
mạng trừng phạt, Đứng trên quan niệm vô cùng đúng của đảng tôi nghĩ, những vụ
giết người Việt của tụi cộng sản có bàn tay của các ngài xía vào, bọn - vũ ngọc nhạ, phạm xuân ẩn, lý chánh trung, các
ngài cấp lương ? - hoàng phủ ngọc phan, hoàng phủ ngọc tường,
huỳnh tấn mẫm nuôi ăn học - tên
đầu trọc trí quang, đôn hậu, mụ “ chim trắng “ huỳnh liên … thì bảo kê dung
dưỡng -
mấy thập thành huỳnh hoa, thị bình, mộng thu … là gì gì ! Chúng
chẳng phải là sản phẩm của các ngài sao ?!!! Cách
con hẻm là nhà Nhà Hiệu Trưởng Trường Nam Tiểu Học Võ
Văn Giáp Nhà
Thầy nằm ngay đầu hẻm, con hẻm này bên mặt cặp theo vách tường của Trung Tâm
Cải Huấn ra đến bờ Sông Cầu Huyện, Nhà Thầy hai mặt đường đều có mương dẫn nước
thải ra sông. Muốn vô nhà phải qua tầm dale , còn nhớ gốc nhà có cây Mận say
trái nép hàng rào dây kẻm gai, dưới bóng mát cây mận là mấy cái máy vú chứa
nước, đường hông nhà được trán cement sạch sẻ. Thầy
làm việc rất chuyên cần, hơi nghiêm nhưng Thầy Cô cho đến học sinh đều thương
kính Thầy Nhà Thầy Giáo Hai Nhà
ngói ba gian, hàng rào bông bụp cắt thật thấp, người đi đường nhìn vào thấy bộ
ván gổ những tủ thờ xưa bóng ngời. Giống như nhà Thầy Giáp, nhà thầy cũng nằm ở
đầu hẻm, hai mặt đường đều bị mương dẫn nước muốn vào nhà phải qua tầm dale,
dọc theo hẻm là hàng rào trồng cây bông bụp cao ngất,
đường hẻm cũng có lối vào nhà Thầy, nhiều lần đi vào hẻm ngang qua cổng tôi
thấy anh chị ngồi học xe đạp dựng đầy góc nhà. Thầy
dạy Pháp Văn, nên thường được gọi Thầy Hai Pháp Văn để phân biệt với Thầy Giáo
Hai ở chùa Dư Khánh Thầy
rất đông con , nhưng tôi chỉ biết được 1-2 người. Anh Xã con Thầy bạn của Khôi
con chú Mười Trọng và anh Liển trước nhà Thờ. Sau
này tôi biết thêm Cô Tươi giáo viên dạy Pháp Văn, học sinh mê cô “ tíc thò lò “
vì giọng đọc Pháp văn của cô nếu đừng thấy mặt, tưởng như người Pháp chính
cống. Cô dạy Pháp Văn ở trường Phước Thuận, sau đó định cư cùng Chồng bên
Canada. Do
xa Gò Công sớm, khi qua Mỹ được gặp Bác Sĩ Sáng trong Nhà Thờ chẳng ai biết ai
! Bệnh nhân của bác sĩ ai cũng thuộc câu “ Sáng đi chiều về “ vì vậy hơn năm
nay Bác Sĩ không nhận bệnh nhân mới Bác
sĩ rất nổi tiếng trong ngành, được các vị đồng hương mến yêu và được tôn trọng
trong Đạo. Tiếng nói có trọng lượng trong cộng đồng, Gò Công nhờ ông được nhiều
người biết đến. Miếng Đất bỏ hoang ? Bên
này đường hẻm là căn villa, phía đường
Phan Đình Phùng đối diện với nhà ông Đốc Phủ Tường thỉnh thoảng thấy có xe
hơi đậu trước nhà, Không
phải địa bàn hoạt động tình cờ đi ngang qua thấy ngôi nhà biến mất khu đất sát
bên nhà Thầy Giáo Hai được lên líp trồng mía, những cây mía đèo đọt, bám quanh
góc đầy những cọng lá khô, những cây mía không hàng rào che chắn xô bồ bên
những cây so đủa chết nhát, nằm trong khu vực không được an toàn thế, mà vẫn
sống mãi cùng tuế nguyệt ! Hình
ảnh căn nhà vọng tộc còn lưu lại là hai cây me cổ thụ nhánh cành sơ rơ đứng
cạnh ngã tư đường Nhớ
có vị nào đó nói cho biết đây là nhà của Bà Hai Phấn má vợ của Ông Đạo Dừa
không biết đúng hay sai ? Đến
ngã tư, quẹo mặt, theo đường Phan Đình Phùng sẽ đến Sông Cầu Huyện. Dưói chân dốc cầu Phủ
cặp theo ranh đất nhà Đốc Phủ Tường ở đây có dựng cây cầu tiêu sông , cầu bằng
được bắt bằng cây cừ có tay nắm dẫn qua đám Ô Rô, Cốc Kèn đến 2 căn được đóng
bằng tôn. Sau nầy nơi đây được nhóm thiện nguyện Tây Ban Nha xây cầu bắt qua
sông, chân cầu bên phía Cầu Huyện trước đây là đống rác to đùng. Tiếp
tục quẹo mặt lần theo con đường dọc bờ sông
dưới những tàn cây điệp tây hoa vàng mát rượi Con
hẻm đầu tiên quẹo và Nhà Thấy Giám Thị Sáu Tống sau là Hiệu Trưởng Trương Trung
học Bán Công Gò Công Thầy
có cái bụng “ hoành tráng” so với các Thầy Tiếp
tục đi qua căn nhà nữa nằm ở đầu hẻm là đến trại lính, sau này làm khám đường. Cao
Thệ |
|
![]() |
|
cao the
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Jul/2011 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 589 |
![]() ![]() ![]() |
Trung Tâm Cải Huấn Trước
trại lính một hàng cây bàng cao mút trời xanh, rể quăn queo như những con rắn
đang bò với muôn vàn tư thế, chúng tôi thường tụ tập lượm trái bàng, để lên rể
cây dùng đá xanh đập, hột vỡ ra mầm cây bé tí nị ăn beo béo. Trại
lính này rất rộng chiều sâu đến đường Thái Lập Thành. Doanh trại chia làm hai
khu vực. Một
dảy nhà mặt quây về Sông Cầu Huyện là nơi làm việc Cách
khoảng sân rộng dảy bên trong sau này thấy xây tường cao rào kẻm gai cẩn thận
trên nóc tường có tua gác dùng làm khám đường. Khám đường này vào lễ Tết Mậu
Thân lợi dụng hưu chiến tụi việt cộng nghe nói từ xóm Non tấn công cứu thoát
được số đồng bọn, trên đường tháo chạy để lại mấy xác đồng bọn dưới ruộng trước
nhà Thầy Giáo Tần (41) Sau
này nơi đây khu Quân sự không được vào, những nhà dân trên đoạn đường này phải
đi ra đường Thái Lập Thành qua mấy con hẻm. Đường Nguyễn Trường Tộ ? Đường
Pétrus Ký, nếu đi thẳng sẽ gặp cổng Sân Vân Động Cặp
theo dinh Phó Tỉnh quẹo trái, đi theo mặt hậu dinh ra đường Hàm Nghi Đụng
Trường Nam Tiểu Học, con đường này tôi nghĩ là đường Nguyễn Trường Tộ hiện nay
bị Trại lính Bảo An trưng dụng. Lúc tôi học Trường Học Nghề ngó qua cửa sổ nhìn
sang trại lính còn thấy được dấu vết con đường Tôi
nghĩ con đường này khởi đầu giáp con mương của Trung Tâm Cải Huấn ra đến miếng
đất trống bờ sông Cầu Huyện bên mặt là nhà vệ sinh của Trường Nhà Đèn, bên Trái
là nhà ăn Cơm của học sinh , bên kia sông là Bến Đò, sau này xây lên dãy phố Dinh Phó Tỉnh Đường
bao quanh dinh thự này toàn là những con đường chết, không người qua lại, Dinh
ẩn mình trong rặng dừa rất thơ mộng , lại là dinh thự âm u không sức sống nhất
trong tỉnh. Thường
ngày đi học việc sinh hoạt trong ngôi dinh thự đẹp nầy cũng chẳng thấy gì thỉnh
thoảng chiếc xe hơi ghé vào, người nhanh chóng leo lên rồi cũng nhanh chóng
biến mất. Dinh
tỉnh cũng thế đi trên con đường sau dinh giữa ban ngày mà lạnh giò lạnh cẳng. Dù
giữa trời quang mây tạnh trong sáng không một bóng cây che chắn người đi qua
ngang nhìn vào tiền sảnh dinh ta có cảm giác hoang phế u buồn ! Nhà
ở nơi chiếm hữu khoảng 10 giờ trong ngày, những vị chiếm hữu cái không gian ấy
còn giữ được chức vụ Tỉnh này tỉnh nọ cũng là phúc đức lắm rồi, bám được trụ mà
không ăn chay tu hành như ông quận Các mới là lạ ! Hai
cái dinh phản phúc, mặt cừ lầm lì nhìn về cùng hướng với Hoàng Cung ? ớn thấy
mồ ! Hai
công trình xây dựng trên mãnh đất ma ám đó phá bỏ hoặc chuyển sang công việc
khác cho rồi, các cái đỉnh cao trí tuệ hợp lại đồng thanh đem dinh tỉnh nuôi
yến là hợp thời nhất đã thực hiện rồi các trí tệ nhỏ lại cản ra cản vào thật là
nhiều chuyện . Xin hoan hô đỉnh cao trí tuệ Thị xã Gò Công. Đường Nguyễn Thái Học nối dài Đường
Nguyễn Thái Học chạy đến đường Trưng Nữ Vương một bên là nhà ông Chủ Chí, một
bên là trường Bà Phước, gặp sông nên dừng lại. Để
tiện việc giao thông cho quan lính, năm 1956 -1957 ?, người ta tiến hành đặt
cống sau đó lấp sông nối dài đường Nguyễn Thái Học. Như vậy đoạn sông trước
trường Bà Phước trở thành Piscine Bà Phước dân gian gọi vậy, Piscine được thả
Cá Phi, trồng Bông sún, mé giáp bên nhà Đốc Học có mấy cây dừa lã bóng xuống
nước, xây Hồ Thuỷ Tạ tài tử giai nhân hẹn hò bên cầu, đi dưới mấy cây Dương mơn
mởn cao vút ven lề đường rất thơ mộng. Giữa
hai bờ Piscine trước đây là cầu Quan được dở đi, đấp đất làm đường, hai bên lề
đường, tạo vườn hoa, những cây dương được cắt hình tròn, hình tam giác xem kẻ
bên những khóm hoa khung cảnh rất tình tứ. Trên
mặt đường xe cà rem, kẹo kéo, đổ xí ngầu ăn bò vò viên, học sinh tụ tập huyên
náo Nhớ
lại năm nào, ngư dân Vàm Láng vớt được cặp Ba Ba, ngư dân chánh hiệu gọi là “
Bà Bảy” vì lưng ba ba có bảy sọc chi đó?
đi biển khu vực Hà Tiên Phú Quốc thường gặp. Dân hạ bạc cho biết được bà bảy mắc lưới sẽ
xui hết hồn ? Chuyển
cái xui của mình thành niềm vui người khác, ngư dân đem về thành phố thả xuống
piscine trường nam, dân choi choi chúng tôi và cả người lớn suốt ngày trầm
nghịch dưới nước cởi ba ba, trên bờ người dân chạy tới chạy lui theo ba ba
miệng hò hét thật là huyên náo Các
vị bơi đầu chạm vào vách hồ trầy sướt mang thương tật. Khi Bà Bảy ngáp ngáp,
người ta vớt cho nghỉ dưỡng bên piscine Bà Phước, sình đất lấm lem đầu cổ mấy
hôm sau qua đời. Thi thể được vớt lên đặt nằm dưới gốc mấy cây dương gần nhà
thuỷ tạ. Người
Gò Công cho Lộ Hàng Dương “ sương trắng, nắng tràn” là đẹp Nhưng
dưới con mắt của cậu bé mười tuổi, tôi cho rằng con đường đẹp nhất Gò Công
chính là con đường từ trước Trường Nam đi cặp theo sông Cầu Huyện đến trước nhà
Đốc Phủ Tường là con đường đẹp nhất, thơ mộng nhất. Khi Trung Tâm Cải Huấn
không cho người dân lưu thông đoạn đường này, mỗi ngày đi về bên đường Mé Sông
nhìn sang con đường tráng nhựa mát rượi bên ấy mà thèm thuồng Trở
lại cái đoạn đường “ chút ét ” dài khoảng 20 mét, mấy ngài Trường Tiền cho ông
đi qua bà đi lại thấy ” sự yếu tay nghề “ của mình, đường đắp bằng cát vàng rất
tốt, nghe nói phải vô đâu Tăng Hoà chở về, được trãi đá hộc, đá 4x6 hủ lô lăng xăng chạy tới chạy lui, lục lộ nấu
nhựa tưới tẩm, hai bên lề trồng cây điệp tây hoa vàng, đoạn đường làm xong rất
đẹp. Ai
dè những ngày sau, vào ngày triều cường nước sông tràn ngập chảy qua mặt đường
tiến vào Piscine tự do, cá Phi vượt thoát ra sông về biển ? Ì
lên ạch xuống, đổ đấp dậm vá liên tục, hủ lô cán tới cán lui nhiều lần mới xong Lần
đầu tiên nhìn thấy Trường Tiền làm đường ! hơi bị oải ! may mắn đoạn đường này
chỉ có người đi bộ, nếu xe cộ qua lại dập dìu chẳng biết ra sao ?! Cao
Thệ |
|
![]() |
|
cao the
Senior Member ![]() Tham gia ngày: 15/Jul/2011 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 589 |
![]() ![]() ![]() |
Nhà Đốc Học. Trước
nhà Đốc Học là con đường dốc cao nhất ở Gò Công. Ba
bên giáp mặt đường, đường nào cũng có mương, trước nhà có cây đa to vươn cành
nhánh xanh tươi che mát khoảng sân rộng, bên tay mặt giáp piscine Bà Phước thấy lên liếp trồng lèo tèo
mấy sợi dây lang, dọc hông nhà le que vài cây chuối, nhìn vào ta cảm giác như
nhà hoang mặc dù lâu lâu thấy người ra vào. Nghe
người nói đây là nhà ông Đốc, nhưng không thầy Thầy Hợi, Thầy Giáp ở ? Cây
đa mỗi ngày mỗi lớn lại trồng ngay trước cửa nhà, chắc các quan thấy án bàn tổ
nên đốn, tiếc ghê cây sống cả trăm năm. Nhà
Ông Đốc không nguy nga bằng dinh thự trong tỉnh, nhưng vẫn nằm trong những ngôi
nhà to đẹp do người Pháp xây dựng. Trường Nam Tiểu Học Lên
lớp nhì giã từ trường Nhà Đèn, qua Trường Nam học với Thầy Phụng, được Thầy phong
cho chức trong coi “ vườn Ngự Uyển” các
bạn được nhổ cỏ vườn trong giờ học “ Hoạt Động Thanh Niên “, riêng kẻ làm vườn
chức vụ Thầy phong như tôi, thì lúc nào cũng được, chổ ngồi tôi bên hông cửa sổ, nhìn qua hàng rào bên kia đường là
Nhà Đốc Học, trong giờ học Toán khi nọp bài lên bàn Thầy, tôi thường nhảy qua
cửa sổ, ra vườn hoa lấy thùng lên nhà vệ sinh xách nước về tưới cây. Vườn cây
lớp tôi đẹp nhất so với những vườn hoa cùng dãy, thầy nói vậy, nhưng tôi lại
thấy vườn của các anh học lớp Nhứt đẹp hơn. Chung quanh vườn tôi trồng loại cây lá đỏ cắt
tỉa cao khoảng hai tấc, vườn trồng đủ loại hoa các bạn đem vào, bông 10 giờ màu
hồng phấn, đỏ buổi trưa xúm xít nở hoa, hai gốc vườn cặp vách tường trồng mỗi
góc một cây sứ cùi. Nhìn
vào vườn hoa thật là bắt mắt. Lên
lớp Nhất, học lớp Thấy Sấm dạy nằm trên lầu hướng Tây. Được
các bạn giới thiệu, thầy tấn phong cho chức người làm vườn Vườn
hoa của lớp, nơi quan khách ra vào, nên được các sư huynh trồng tỉa thật đẹp,
khi tiếp nhận mọi việc đâu đã vào đấy, nhiệm vụ của tôi chỉ là lượm rác và xách
nước tưới cây. Mỗi
khi nọp tập lên bàn Thầy, ba chân bốn cẳng tôi chạy xuống thang lầu qua nhà vệ
sinh xách nước tưới. Sau này Thầy không cho người làm vườn vừa học vừa hành
nghề nữa, tưới cây trước giờ học hoặc trong giờ ra chơi. Dân
Gò công chánh hiệu ai cũng biết Trường Nam Tiểu Học trước đây là thành lính San
đá, chỉ có một người không biết đó là thằng Bình nó cãi chày cãi cối với tôi,
nó nói chắc như đinh đóng cột rằng : -
Trường Nam trước đây là Bệnh viện, người bệnh chết nhiều lắm, ma quỷ rất đông,
chẳng thua gì nhà thương trên cầu Long Chiến ? Bình
còn dặn tôi : -
Mầy lên lầu đi bậc thang coi chừng ma nó cắn bầm giò hoặc xô té trặc chân có
bửa! Nhìn
nó tôi nói : -
Thân mày, mày chẳng lo, lo hù tao Trợn
con mắt trắng dã nhìn tôi nó nói: -
Tao chăn trâu ba đời có bằng cắp hẳn hòi ma không sợ tao thì thôi, chứ ở không
đâu mà tao sợ ma. Thằng
rất là chì, vừa có lý lịch ba đời chăn trâu vừa là cháu vợ ông Ba Chỉnh nữa, vị
tu hành đáng kính ! Tôi
hỏi -
Mầy nghe ai nói -
Bà Ngoại tao nói chứ ai, mầy có nhìn thấy ngôi nhà hình Chữ Thập không, chẳng
nhà thương là nhà gì ? cả vách tường nữa, người đi đường nhìn thấy bên trong,
trại lính như vậy sao ? Tôi
vốn nổi tiếng dốt nên đành chịu thua ! Hai
năm học trường Nam tôi được hai vị thầy bảnh tỏn nhất trường dạy dổ Thầy
Phụng đẹp trai quần áo lúc nào cũng phẳng phiu, hào hoa phong nhã đôi mắt nhìn đời qua cặp kính, rất nghiêm. Thầy
Sấm, hình dáng kém hơn Thầy Phụng một chút, nhưng chất nghệ sĩ không ai có thể
sánh được. Thầy đa tài, đờn ca, soạn kịch, vở kịch Lưu Bình Dương Lễ được lớp
Nhất của Thầy trình diển trong rạp hát nhân dịp Lễ Phát Thưởng cũng vang danh
một thời. Tánh nghệ sĩ nhưng Thầy rất nghiêm khắc. Trong lớp có thầy hay không
lớp học lúc nào cũng im lặng. Rất
thân với Thầy Sắc, đi đâu cũng có cặp, vì vậy mà lũ quỷ chúng tôi cứ gọi bằng
Thầy Sét cho đủ bộ Sấm Sét Thời
tôi đi học các Thầy Cô luôn luôn được học sinh yêu thương kính trọng, trong
những năm Tiểu Học thầy Cô tôi quý trọng nhất vẫn là : -
Cô Liên dạy lớp Ba, Cô thường gọi những trò học kém, ngày nghỉ đến nhà Cô học
thêm. Lớp học là bộ ván sau nhà lớn, học trò đi học không đóng học phí thỉnh
thoảng Cô còn hái khế phát cho -
Thầy Phụng dạy lớp Nhì -
Thầy Sấm dạy lớp Nhất -
Thầy Răng dạy Thể dục, Thầy dạy bảo mà tôi nghe như thầy năn nỉ, “ Các em sau này ra đời mỗi ngày nên bỏ
ra ít nhất 15 phút để hít thở không khí trong lành, rất đơn giản nhưng hiệu quả
vô cùng, các em nhớ đừng quên lời tôi dặn !” Thầy
ơi ! lời Thầy khuyên em không quên, nhưng lười ! Bây giờ thân thể đau nhức bệnh
tật nhớ lời khuyên lòng thấy ấm áp nhưng thẹn với Thầy, vì trò đã không nghe
lời. Trong
khuôn viên Trường Nam còn có Trường Học Nghề, trường học nghề gồm 1 phòng học,
3 xưởng thực tập và văn phòng Hiệu Trưởng. Tôi
may mắn được học “Trường Học Nghề “ 1 năm. Gọi
là trường cho oai chỉ có 3 lớp, một năm học phải học qua 3lớp Mộc, Rèn và Nguội rồi
thi lên trường Trung học kỹ thuật tận Sài Gòn. Ôi
cái sự học nghề và thi tuyển học lớp Đệ Thất Kỹ Thuật, chẳng có liên quan gì
với nhau. Trường
học Nghề thì dạy nghề Rèn, nghề Mộc, nghề Nguội. Thi
tuyển vào trường Trung Học Kỹ Thuật, học sinh thi môn Toán, Sử Địa, Văn. Những
môn học thời lớp Nhứt, ai nhớ dai thì đậu. Ôi cái sự giáo dục thật là trái que ! Để
khuyến khích năm bào cây, đập thép, giũa sắt học sinh trường Học Nghề được cộng
thêm 1 điểm. Học
trò nào thi đậu là nhờ ông bà độ, má tôi thì bảo – “ Chó ngáp phải ruồi ” Trở
lại trường Học Nghề. -
Ban Nguội, học Thực Hành phòng bìa giáp với đường Gia Long do Thầy Tình dạy,
Thầy kiêm luôn chức Hiệu Trưởng -
Ban Mộc, học Thực Hành phòng kế ban Nguội do Thầy Hiện phụ trách -
Ban Rèn, xưởng được cất trước hàng ba Ban Nguội và một phần sân chơi do Thầy
Nhãn hướng dẫn. -
Phòng học Lý Thuyết và Vẽ Kỹ Nghệ Họa từng trệt trong khối chử thập bên trên là
lớp Nhất B của Thầy Sấm -
Văn phòng Thầy Hiệu Trưởng một phần rất nhỏ nằm kề bên phòng học Lý Thuyềt cửa
nhìn về Trường Nữ Trường
học Nghề rất khiêm nhường, đặc biệt tình Thầy trò lúc nào cũng gần gũi thân
thiện. May
mắn cho đám học sinh kỹ thuật chúng tôi, học hành luôn có Cha Mẹ kề bên hết
lòng dạy dổ. Các
Thầy xứng đáng làm Thầy và làm cha mẹ học sinh, bởi học sinh thì chút ét, búa
thợ Rèn 5 kg lô, than cháy nổ văng lửa ì xèo, máy khoan máy mài lửa phun phát
ớn, bào gổ cưa cây, sơ sẩy thì tai nạn tức thì, nếu Thầy không phải là cha mẹ,
học sinh đa phần phải mang tật suốt đời Có
được cái nghề công ơn các Thầy như núi Thái Cao
Thệ Chỉnh sửa lại bởi cao the - 15/May/2013 lúc 9:32am |
|
![]() |
|
<< phần trước Trang of 18 phần sau >> |
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |