Bài mới Thành viên Lịch Tìm kiếm Hỏi/Đáp | |
Ghi danh Đăng nhập |
Chuyện Linh Tinh | |
Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Chuyện Linh Tinh |
Chủ đề: CÀ PHÊ NHẠCTHƠ VĂN......... | |
<< phần trước Trang of 30 phần sau >> |
Người gởi | Nội dung | |
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 09/Aug/2009 lúc 5:32pm | |
BẠN SẼ NGHĨ ĐẾN AI ĐẦU TIÊN?
Một anh có cảm tình cùng một lúc với hai cô gái nhưng anh ta không biết mình yêu cô nào hơn.
Một người bạn anh ta đã cho lời chỉ dẫn. Hãy trả lời
thành thật câu hỏi "Khi hạnh phúc bạn muốn chia sẻ niềm hạnh phúc đó với cô gái nào?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu.
Và cũng hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi đau khổ bạn muốn cùng cô gái nào san sẽ?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu.
Thật tuyệt vời nếu trong niềm vui và nỗi buồn bạn đều muốn chia sẽ cùng 1 cô gái.
Nhưng nếu khi vui hoặc khi buồn bạn lại nghĩ đến 2 cô gái khác nhau , tôi khuyên bạn hãy chọn cô gái mà bạn mong muốn được san sẻ nỗi buồn .
Trong cuộc sống có nhiều nỗi đau hơn là niềm hạnh phúc, bạn có thể tự mình hưởng thụ nó. Nhưng trong nỗi buồn sẽ không có nhiều người san sẻ với bạn .Nếu bạn mong muốn nói về hạnh phúc của bạn với một người , tôi tin rằng người ấy chắc là thân thiết và là người rất hiểu bạn.Nhưng mọi chuyện không dừng ở đó. Nếu người ấy chỉ nghĩ đến bạn khi người ấy vui, còn khi buồn người ấy lại san sẻ với người khác , tôi có thể nói với bạn rằng tình yêu đó sẽ không bền vững.
Điều dĩ nhiên , tôi sẽ rất hạnh phúc nếu là người đầu tiên được người ấy chia sẻ niềm hạnh phúc .Và khi người ấy buồn, tôi sẽ tự nguyện ở bên cạnh người ấy để xoa dịu nỗi đau lòng vì khi đó tôi tin rằng mình đã giữ một vị trí rất quan trọng trong trái tim người ấy. Còn bạn? nếu bạn buồn ai sẽ là người bạn nghĩ đến đầu tiên? Chỉnh sửa lại bởi ranvuive - 09/Aug/2009 lúc 7:58pm |
||
IP Logged | ||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 10/Aug/2009 lúc 12:29pm | |
CẢI NHAU
Đang hoàn thành luận án trên một đất nước văn minh, đứa con trai phải hộc tốc bay về nước vì mẹ đang sụp đổ. Cha con nói chuyện với nhau:
- Tại sao ba không chung thuỷ? - Ba làm việc mệt, ba muốn giải trí, muốn hưởng thụ. Sống là phải biết hưởng thụ. - Ba đã làm mẹ con đau khổ. - Khổ hay không do mình hết: các mối quan hệ của ba đã có nhiều năm nay. Trước khi phát hiện chúng, mẹ con hạnh phúc. Bây giờ khám phá, mẹ đau khổ. Sự hiểu biết đôi khi là bi kịch. - Ba không thấy ba tàn nhẫn với mẹ? - Ba chỉ tiếc đã để mẹ con phát hiện điều này. Hơi sớm. - Ba vô cảm và vô trách nhiệm! - Không! Ba vẫn chăm lo cho gia đình đầy đủ, thậm chí quá đầy đủ. - Ba nghĩ mẹ và con chỉ cần vật chất? - Bởi không ai nói với ba cái gì khác. - Tình yêu có cần phải nói ra không? - Cần! Như ba luôn nói yêu con. Con là gia bảo của ba, thừa tự kiêu hãnh của ba. - Ba nghĩ gia đình H. sẽ đồng ý gả con gái họ cho con khi con có một người cha không đứng đắn? Gã đàn ông kiêu hãnh chợt đăm chiêu. Ít ra khi người viết có mặt. Hải Vi |
||
IP Logged | ||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 11/Aug/2009 lúc 11:34am | |
|
||
IP Logged | ||
mykieu
Senior Member Tham gia ngày: 10/Jun/2009 Thành viên: OffLine Số bài: 3471 |
Gởi ngày: 11/Aug/2009 lúc 5:31pm | |
Chỉnh sửa lại bởi mykieu - 11/Aug/2009 lúc 5:46pm |
||
mk
|
||
IP Logged | ||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 22695 |
Gởi ngày: 11/Aug/2009 lúc 6:32pm | |
Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 11/Aug/2009 lúc 6:37pm |
||
IP Logged | ||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 12/Aug/2009 lúc 4:51pm | |
Cho những ai đang tuyệt vọng
Ngang qua tầng 9… tôi nhìn thấy gương mặt sưng húp của người phụ nữ ấy. Bà là y tá của một phòng mạch tư. Bao nhiêu tiền kiếm được đều được lão chồng tệ bạc nướng vào sòng bạc. Không biết bao nhiêu lần hắn thượng cẳng chân hạ cẳng tay với bà. Vậy là hôm nay... bà lại vừa hứng chịu một cơn thịnh nộ… Tầng 8… cái dáng khắc khổ của ông lão cô đơn. Ông ở chung cư này đã lâu rồi, hàng tháng đều có tiền trợ cấp nhưng tuyệt nhiên không một ai đến thăm ông. Ngày ngày ông vẫn lục lọi trong hộp thư của mình rồi lặng lẽ trở lên tay không. Vậy là hôm nay… ông vẫn chẳng có thư… Tầng 7… cậu sinh viên vẫn đang cắm cúi vào trang việc làm của tờ tạp chí. Tốt nghiệp với bảng thành tích không tốt lắm, thế nên mãi mà cậu vẫn chưa tìm được một việc gì tử tế. Gấp tờ báo lại. Vậy là hôm nay… cuộc tìm kiếm của cậu vẫn vô vọng… Tầng 6… cô gái trẻ vừa chia tay với bạn trai. Tôi từng thấy họ rất thắm thiết bên nhau, rồi chẳng hiểu lý do gì chàng trai không đến thăm cô nữa. Cô gái ở lì trong phòng, cô không có nhiều bạn. Cô khóc. Vậy là hôm nay… cô vẫn không có gì ngoài một tình yêu đã mất… Tầng 5… đôi vợ chồng cãi nhau inh ỏi. Cả hai đều là công nhân của nhà máy dệt. Thu nhập không đủ đáp ứng cho nhu cầu sinh hoạt, điều đó khiến họ trở nên cáu gắt và nóng giận với tất cả mọi thứ xung quanh. Vậy là hôm nay… họ lại có thêm một trận tranh cãi nảy lửa, để tạm quên đi cuộc mưu sinh… Tầng 4… thằng bé vừa thi trượt đại học. Nó được dạy bảo rằng sẽ không làm được gì nếu không đỗ đại học. Chăm chỉ học hành bấy lâu, kết quả lại không như mong muốn. Nó thẫn thờ đi ra đi vào. Chui vào cái góc nhỏ của nó. Vậy là hôm nay… nó vẫn không tìm thấy một điều gì mới mẻ cho cuộc sống sau này… Tầng 3… cô gái làng chơi tỉnh dậy sau một đêm bù khú. Thân con gái đem ra làm trò vui, có ai muốn đâu nhưng vì cái ăn nên phải thế. Cô khoác lên mình cái áo mỏng tang, chuẩn bị cho một đêm bất tận. Chẳng ai yêu thương cô, cô cũng chẳng quan tâm, đời nó bạc là thế. Vậy là hôm nay… cô lại tiếp tục cái kiếp “vợ của thiên hạ”… Tầng 2… ông giáo nghèo mệt mỏi nằm vật ra sàn. Những tưởng dạy học là một nghề thanh cao, nhưng đời sống đạo đức suy tàn khiến ông nhận ra mình bất lực. Chứng kiến lứa học trò mình cố công dạy dỗ lần lượt đi vào băng hoại, ông thở dài ngao ngán. Vậy là hôm nay… ông tiếp tục ray rứt vì vẫn chưa làm tròn thiên chức của một người thày… Tầng 1… tay nát rượu la hét ỏm tỏi. Không ai hiểu vì sao hắn cứ say xỉn như thế. Chưa bao giờ nhìn thấy hắn tỉnh, mà có lẽ cũng chẳng bao giờ hắn tỉnh. Vùi đầu bên ly rượu, cuộc đời hắn cũng chông chênh như bước chân khi say của hắn. Vậy là hôm nay… hắn vẫn không tỉnh được… Tầng trệt… đột nhiên tôi nhận ra, mỗi người trong chúng ta đều có những vấn đề riêng của mình. Và khi chứng kiến hoàn cảnh của người khác, tôi nghĩ dường như nỗi đau của mình vẫn chưa đến nỗi tuyệt vọng, rằng mình vẫn chưa phải là người bất hạnh nhất. Tôi muốn được làm lại. Nhưng quá trễ rồi… mặt đất đã ở trước mắt… Tầng1, tầng 2, tầng 3… mọi người ùa ra vây quanh tôi. Ai đó thốt lên, “Đây là người sống cùng chung cư với chúng ta mà”, “Chắc tuyệt vọng lắm nên mới như thế”. Họ đứng đó, nhìn vào tôi, và có lẽ họ đang nghĩ “Hóa ra mình chưa phải là người bất hạnh nhất”. Thế đấy, đứng trước nỗi đau của mình, ai cũng nghĩ mình thật nhỏ bé và lối thoát duy nhất dường như chính là cái chết. Nhưng tôi tin, chết chỉ là chạy trốn một cách hèn nhát thôi, nó chẳng giải quyết được gì ngoài việc đánh mất tất cả những gì còn lại, mà lẽ ra, với những thứ ấy biết đâu sẽ làm được tốt hơn. Vì thế phải suy nghĩ kỹ... trước khi nhảy xuống... ... Tôi bừng tỉnh. Chỉ là một giấc mơ! Thật tốt vì ít ra tôi vẫn còn cơ hội. Mặt trời vẫn sáng, tôi mỉm cười, bắt đầu tìm cho mình một lối đi, không bao giờ là quá muộn khi học được cách bước trên nỗi đau! www.SAGA.vn - tieuau Chỉnh sửa lại bởi ranvuive - 12/Aug/2009 lúc 4:56pm |
||
IP Logged | ||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 22695 |
Gởi ngày: 12/Aug/2009 lúc 7:17pm | |
Ngày Hôm Sau Không Đến
:: For My Love :: Câu chuyện bắt đầu khi tôi 16 tuổi. Trong khi đang chơi bên ngoài trang trại của gia đình ở California, tôi gặp một nguời con trai. Ðó là một nguời bình thường như bao người khác, nguời trêu chọc bạn để rồi bạn đuổi theo và đấm cho anh ta một trận. Sau lần gặp gỡ đầu tiên đó, chúng tôi tiếp tục gặp nhau và trêu chọc lẫn nhau. Nhưng việc trêu chọc chỉ diễn ra một lúc, rồi chúng tôi thuờng đứng nói chuyện ở hàng rào. Tôi có thể kể với anh mọi bí mật của mình. Anh chỉ yên lặng lắng nghe và tôi nhận thấy anh thật dễ gần.Ở truờng chúng tôi đều có những mối quan hệ riêng, nhưng khi về nhà chúng tôi thuờng kể cho nhau nghe mọi chuyện. Một hôm tôi kể với anh cái gã mà tôi thích đã làm cho trái tim tôi tan nát. Anh an ủi tôi và bảo rồi mọi chuyện sẽ qua. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì có một người bạn thực sự hiểu mình. Có điều gì đó ở anh khiến tôi rất thích, tôi lại cho rằng đây chỉ là cảm giác. Trong những năm trung học, chúng tôi luôn bên nhau với tình bạn đơn thuần. Vào buổi lễ tốt nghiệp, tuy chúng tôi nhận đuợc bằng vào hai ngày khác nhau nhưng tôi rất muốn ở cạnh anh. Tối hôm đó khi mọi nguời đã về hết tôi đến nhà anh, nói rằng tôi rất muốn gặp anh. Ðó quả là một cơ hội lớn, nhưng tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là ngồi bên cạnh anh ngắm sao trời và cùng bàn về những dự định của hai đứa. Anh nói anh muốn lấy vợ sớm để ổn dịnh cuộc sống, rằng anh muốn trở thành người giàu có, thành đạt. Tôi về nhà với nỗi ân hận vì đã không thổ lộ cho anh biết tình cảm của mình. Tôi muốn ngỏ lời yêu anh nhưng lại quá nhút nhát và sợ sệt. Tôi để những cơ hội ấy qua đi và tự nhủ sẽ nói cho anh ấy vào một ngày nào đó.
Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 12/Aug/2009 lúc 7:17pm |
||
IP Logged | ||
Lan Huynh
Senior Member Tham gia ngày: 05/Aug/2009 Đến từ: United States Thành viên: OffLine Số bài: 22695 |
Gởi ngày: 13/Aug/2009 lúc 8:56pm | |
Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 13/Aug/2009 lúc 9:07pm |
||
IP Logged | ||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 14/Aug/2009 lúc 1:22am | |
Tôi tin...
…rằng tình bạn chân thành sẽ vẫn tiếp tục phát triển dù khoảng cách có xa bao nhiêu và điều tương tự như vậy đối với một tình yêu chân thật. Chỉnh sửa lại bởi ranvuive - 14/Aug/2009 lúc 1:22am |
||
|
||
IP Logged | ||
ranvuive
Senior Member Tham gia ngày: 02/May/2009 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 1151 |
Gởi ngày: 14/Aug/2009 lúc 8:20am | |
Ai cũng có phút yếu lòng như thế
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Tình yêu ấy chỉ là phút giây nông nổi Em trẻ con em dại khờ em bối rối Anh bỗng hoá thành người lớn bao dung Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Bởi trái tim anh đã có thừa người khác Những bản tình ca bên em anh hát Sẽ có người nào diễm phúc sau em Em biết rằng rồi anh sẽ quên
Những gì thoáng qua mấy ai còn giữ lại Nhưng với em nó sẽ là mãi mãi Anh bận lòng chi với một kẻ qua đường Đừng giận mình vì đã nói yêu thương Nguyễn Thanh Hà Chỉnh sửa lại bởi ranvuive - 14/Aug/2009 lúc 8:22am |
||
|
||
IP Logged | ||
<< phần trước Trang of 30 phần sau >> |
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |