Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Thơ Văn
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Văn Học - Nghệ thuật :Thơ Văn
Message Icon Chủ đề: Giong hat em ! Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 10
Người gởi Nội dung
trankimbau
Moderator Group
Moderator Group


Tham gia ngày: 02/Jun/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 424
Quote trankimbau Replybullet Gởi ngày: 18/Nov/2010 lúc 8:54am
 
     Xin hỏi làm ma sướng lắm không
     Ngày ngày tháng tháng vẫn nằm không
     Chẳng lo chủ trách, người ganh ghét
     Quậy phá đời như Tôn Ngộ Không
 
      Nếu đã la ma thì rách áo
      Tả tơi như vậy, lắm người thương
      Liêu Trai Chí Dị chuyện hư ảo
      Người lấy ma là chuyện cũng thường
 
      Ai thích tình ma cứ nói ra
      Chỗ quen thân cũng dễ thôi mà
      Mỹ Kiều đứng giữa làm mai mối
      Ngần ngại người ta "xớt" đó nha
kb
IP IP Logged
HEICHPE
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 17/Sep/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 474
Quote HEICHPE Replybullet Gởi ngày: 18/Nov/2010 lúc 11:37am

Có lắm thứ MA

Ma xó Ma men

Ma nớp Madam

Ma maison

Ma femme

Tat cả MA đều không ngán , không ờn lạnh mà chì có

 Ma nầy

là MA FEMME. Ha..ha…ha…là ngán nhứt

(hãy vui , đừng hờn giận nhé !

IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 18/Nov/2010 lúc 11:50am
 
 
Còn Mafia thì đáng sợ nhất đó anh HP ơi. Hi Hi hi
 
 
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 23751
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 18/Nov/2010 lúc 3:36pm
Chú Lộ Công ơi! Còn   MA LE có đáng sợ không hở Chú ...hihihi...

Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 18/Nov/2010 lúc 3:39pm
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 18/Nov/2010 lúc 9:20pm
 
Lan H về nhà chưa hay còn ở chơi bên Việt Nam vậy?
Tới phiên tôi đi ngao du nha.
Có gì lạ sẽ gởi cho mọi người xem.
 
 
 
 
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 24/Nov/2010 lúc 10:22pm
~::Trích Dẫn nguyên văn từ Hoang_Ngoc_Hung

 KHÔNG ĐỀ

 ***

Em mãi là hai mươi tuổi
Ta mãi là mùa xanh xưa

Những cây ổi thơm ngày ấy

Và vầng hoa ngâu mưa thu

Tóc anh đã thành mây trắng

Mắt em dáng thời gian qua

...

Em mãi là hai mươi tuổi

Ta mãi là mùa xanh xưa

Giữ trọn tình người cho đẹp

 

Ơi! Con đường xưa

Những mùa trút lá

Cành bàng mồ côi

Cổng cũ rêu phong

ý đợi người

 

Ơi! Con đường xưa

Men vườn ổi thơm

Em tuổi hai mươi

Yêu anh hào hiệp

 

Bỏ em, anh đi

Đường hai mươi năm

Dài bao chia ly

 

Có những vợ chồng

Không là trăm năm

Mà tình yêu thương

 

Sông ơi! Dài sao

Rộng ơi! Biển cả

Thôi em nước mắt

Đừng rơi lã chã!

 

Em mãi là hai mươi tuổi

Ta mãi là mùa xanh xưa
Giữ trọn tình người cho đẹp

Nhà thơ Trần Lê Văn từng kể "Có lần gặp lại người tình cũ ở Hà Nội, anh (chỉ Quang Dũng) ngây ngất làm một mạch mấy bài thơ "Không đề", có nhiều câu nghe thương thương:

Bỏ em, anh đi

Đường hai mươi năm

Dài bao chia ly

rồi chép những bài ấy vào sổ tay của tôi (ý hẳn để khỏi lộ bem với bà xã nhà anh).

Mấy ngày sau, chẳng biết nghĩ ngợi thế nào, anh đến yêu cầu tôi cắt trả anh mấy bài thơ đó để anh "hỏa thiêu" chúng, vì anh cho rằng "thơ ấy trẻ con quá!". Tôi phải lý sự: Sổ tay của tôi, thơ ông chép vào đấy là của tôi rồi, ông không có quyền hủy bỏ". Thế là anh đành chịu. Được bảo quản như vậy, thơ Không đề mới tồn tại để ra mắt bạn đọc..."

(Theo "Mây đầu ô", tập thơ Quang Dũng, NXB Tác phẩm mới, 1986, trang 17).

 

Không có được cái ồ ạt, quặn siết, dào dạt hùng tráng như bài thơ "Tây tiến", nhưng thay vào, "Không đề" lại như cơn gió hiền hòa thổi về lay động những xao xác trong khóm lá non xanh một thời.

Sáu câu thơ khổ đầu gồm những câu rủ xuống la đà:

Em mãi là hai mươi tuổi

Ta mãi là mùa xanh xưa

Những cây ổi thơm ngày ấy”,

câu thơ "vồng" lên bằng rặt những thanh bằng:

Và vầng hoa ngâu mưa thu, và những câu song sóng lòe đốm sáng:

Tóc anh đã thành mây trắng

 Mắt em dáng thời gian qua”.

Ý trên nhiều người nói đã hóa mòn. Tôi đặc biệt chú ý tới câu sau, với chữ dáng (dáng thời gian). Thì người ta nói màu thời gian được (chữ của Đoàn Phú Tứ), thì cũng có thể nói dáng thời gian được chứ. Dáng hay hơn bóng, vì mắt một khi còn in được bóng thời gian thì đấy phải là mắt người ta lúc còn trẻ.

Thông thường khi hồi cố, nhớ về người xưa cảnh cũ, người ta hay chọn lấy những hình ảnh có tính biểu cảm. Thật ra, Quang Dũng có nhiều "duyên nợ" với hình tượng cây bàng (tranh Gốc bàng của ông từng có dịp bày ở một cuộc triển lãm tranh). Mà, cây bàng hay đi vào văn chương trong tư thế cô đơn, vì đến mùa rụng lá, cành bàng khẳng khiu trông thật  ảm đạm!:

Ơi! Con đường xưa

 Những mùa trút lá

 Cành bàng mồ côi

 Cổng cũ rêu phong....

 

Nếu chú ý một chút ta sẽ  thấy (ở khổ thơ này) 4 câu trên mỗi câu 4 chữ, riêng câu cuối 3 chữ (thật ra nó là một phần của câu thứ tư), đọc tới đây như không phải là câu thơ rơi mất một chữ, mà là rơi một cái gì, tiếng rơi thật trầm lặng. Đúng như câu thơ Quang Dũng viết 20 năm về trước: “Ngõ trúc người ơi tịch mịch chiều”.

Tuy nhiên, nhớ lại không chỉ có buồn vắng thế thôi đâu, trước đấy, phải có gì trong trẻo khởi nguồn chứ:

Ơi! Con đường xưa

 Men vườn ổi thơm

 Em tuổi hai mươi

 Yêu anh hào hiệp”.

Ở đây, lại muốn nói về vấn đề dùng chữ. Cũng vẫn là hào hiệp, nhưng trước là đi với vườn ổi thơm, rồi đi với tuổi hai mươi, thì nói yêu anh hào hiệp, nghe mới không cộm, chứ bản thân câu thơ cắt riêng, thật khó thành thơ.

Nhà thơ Trần Lê Văn nhận thấy bài thơ "có những câu nghe thương thương". Thương thế cũng phải. Trước những dòng: “Bỏ em anh đi/ Đường hai mươi năm/ Dài bao chia ly”, và rồi: “Có những vợ chồng/ Không là trăm năm/ Mà tình thương yêu, ta cứ rưng rưng làm sao!” Mới thấy - tác giả dùng thanh bằng đến là... dài, để nói cuộc chia xa của con người cũng đến là dài. Và cuộc đời cũng đến rộng dài dâu bể:

 

Sông ơi! Dài sao

Rộng ơi! Biển cả

 

Con người vốn dĩ nhỏ bé, yếu đuối, gọi đến sông đến bể, đến trời cao đất dày dễ sa nước mắt lắm. Mà quả như thế, tác giả phải khuyên ngăn:

 

Thôi em nước mắt

Đừng rơi lã chã

 

"Tuổi già hạt lệ như sương" (thơ Nguyễn Khuyến). Ba câu thơ liền trong khổ được kết bằng thanh trắc, nghe chát chúa "sắt đá" mà vẫn không cầm được dòng lệ chảy. Giọng thơ càng bùi ngùi cảm động bởi cái "tình buồn", "tình già".

Nhà thơ Trần Lê Văn đã cho chúng ta biết xuất xứ bài thơ, không cần phải dẫn lại ra đây. Tôi chỉ muốn nói thêm về cái kết của Quang Dũng đã dùng (bởi nó được trở đi trở lại đến 3 lần). Thực chất cái kết này muốn nói điều gì, ngầm nói điều gì, nếu không phải là: chúng ta già rồi, mọi cái có đã thành có, không đã hóa không...

Nay chỉ sống làm sao để khi nhớ về những kỷ niệm cũ, em mãi vẫn trẻ trung như thế Em mãi là hai mươi tuổi, và anh- không, ở đây tác giả không nói là anh, mà là ta: Ta mãi là mùa xanh xưa (ta là chung cả anh và em, như thế mới góp thành mùa xanh được, nếu không, chỉ mình anh thì có thể nói: anh mãi là cây xanh xưa được thôi).

Muốn vậy, để được vậy, thì trên hết, trước hết, những người trong cuộc phải giữ trọn tình người cho đẹp. Đó cũng là thông điệp của tác giả

 

  Nguyễn Trường Văn

 

 
 
 
 
Mừng vui chào Thầy Hoàng Ngọc Hùng trở lại diễn đàn .
Mời Thầy Hùng và cả nhà thưởng thức bài thơ "KHÔNG ĐỀ" .
 
mk
 
 
 
 
Quang Dũng
 
(1921 - 1988)
 

Không đề

Tác giả: Quang Dũng
 

Em mãi là hai mươi tuổi
Ta mãi là mùa xanh xưa
Những cây ổi thơm ngày ấy
Và vầng hoa ngâu mưa thu
Tóc anh đã thành mây trắng
Mắt em dáng thời gian qua

Ngày nay ngày nay
Chuyện đẹp qua đi
Thời gian gấp ruổi
Còn lại chúng ta

Em mãi là hai mươi tuổi
Ta mãi là mùa xanh xưa
Giữ trọn tình người cho đẹp

Ơi! Con đường xưa
Những mùa trút lá
Cành bàng mồ côi
Cổng cũ rêu phong
Ý đợi người

Ơi! Con đường xưa
Men vườn ổi thơm
Em tuổi hai mươi
Yêu anh hào hiệp

Bỏ em anh đi
Đường hai mươi năm
Dài bao chia ly
Có những vợ chồng
Không là trăm năm
Mà tình thương yêu …

Sông ơi! Dài sao
Rộng ơi! Biển cả
Thôi em nước mắt
Đừng rơi lã chã

Em mãi là hai mươi tuổi
Ta mãi là mùa xanh xưa
Giữ trọn tình người cho đẹp

 
Em mãi là hai mươi tuổi
( bài thơ Không đề, được đổi tên lại khi phổ nhạc)
Phổ Nhạc : nhạc sĩ  Phạm Trọng Cầu
Trình bày : ca sĩ  Thu Phương
          
 
 
 
 
 
 KHÔNG ĐỀ
Tác giả : thi sĩ  Quang Dũng
Diễn ngâm :
nghệ sĩ Mai Hiên


http://www.musicselection.net/index2a.html
 
trang web này không vào trực tiếp bài thơ Không Đề 
 
vui lòng :
click vào link trên => 8.THƠ TRỮ TÌNH (ngâm thơ) => KHÔNG ĐỀ
 
 
 
 
Mai Hiên người bạn thời trung học của mykieu
Mai Hiên trở thành nghệ sĩ chuyên nghiệp trên sân khấu trước và sau 1975 ( nay Mai Hiên đã nghỉ ngâm thơ, sau trận bệnh nặng )  
 
Mai Hiên,  MỘT-TÂM-HỒN-NGHỆ-SĨ  thuở còn tuổi học  trò .
 
 
mk
IP IP Logged
HEICHPE
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 17/Sep/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 474
Quote HEICHPE Replybullet Gởi ngày: 25/Nov/2010 lúc 7:07pm

Có một chiều tháng năm

Tác giả: Đỗ Trung Quân
Tháng Hai

“Thầy còn nhớ con không…?”
Tôi giật mình nhận ra
         người đàn ông áo quần nhếch nhác
Người đàn ông gầy gò
         ngồi sau tủ thuốc ven đường.
“Thầy còn nhớ con không…?”
Câu lặp lại rụt rè rơi vào im lặng.
Hoa phượng tháng năm rơi đầy vỉa hè
Rụng xuống trên vai người thầy học cũ.
“Không… xin lỗi… ông lầm… tôi chưa từng dạy học
Xin thối lại ông tiền thuốc… cám ơn…”
Cuộc sống cho ta nhiều quên, nhớ, vui, buồn
Thầy học cũ mười năm không lầm được
Thầy học cũ ngồi
kia giấu mình sau tủ thuốc
Giấu mình trong hoa phượng rụng buồn tênh.
Còn biết nói gì hơn
Đứa học trò tâm sự
Người thầy cũ lại chối từ kỷ niệm
Chối từ những bài giảng dạy con người đứng thẳng
Biết yêu anh em – đất nước – xóm giềng
Đứa học trò vào đời với trăm nghìn giông bão
Bài học ngày xưa vẫn nhớ mãi không quên.
Và hôm nay…
Bên hè phố im lìm
Vành nón sụp che mắt nhìn mỏi mệt
Câu phủ nhận phải vì manh áo rách
Trước đứa học trò quần áo bảnh bao?

Tôi ngẩn ngơ đi giữa phố xá ồn ào
Những đứa trẻ tan trường đuổi nhau trên phố
Mười năm nữa đứa nào trong số đó
Sẽ gặp thầy mình như tôi gặp hôm nay?

IP IP Logged
HEICHPE
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 17/Sep/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 474
Quote HEICHPE Replybullet Gởi ngày: 26/Nov/2010 lúc 1:42pm

Xin hỏi làm ma sướng lắm không

 Ngày ngày tháng tháng vẫn nằm không

  .............................................................

                                         TKB   

 

 

Ai hỏi làm ma sướng lắm  không ?

Suốt đời dương thế vẫn nằm không !

Tình em mở ngỏ  không ai đến,

Hóa kiếp làm ma thử tấc lòng.

 

Cuộc đời ô trọc lắm ghen tuông,

Bỉ ổi bon chen lắm thứ tuồng

Thử kiếp  làm ma như hư ảo.

Đeo đuổi người  thương để được thương.

 

Thà áo rách  sống với người thương,

Ma xó , ma cô hay ma nữ

Ào ảo hư hư thật hão huyền

Ta  là liêu trai… hay nữ tiên

 

Thử ta người đẹp truyện Bích Câu,

Sống ẩn trong tranh phút chốc  về

Hiện đến giúp người khi lẻ bóng

Người mình yêu rỏ thật  Tú Uyên.

 

Thử  cưới ma biết đâu tiên nữ !!!

 

IP IP Logged
HEICHPE
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 17/Sep/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 474
Quote HEICHPE Replybullet Gởi ngày: 22/Dec/2010 lúc 11:25am

Em vẫn là em..

 

Ta ,  miền  bắc Mỹ

Sông dài, đất rộng ,

Màu xanh cây cỏ .

Vàng lá vào Thu,

Đông về tuyết trắng,

Người người măc đẹp

Khăn quàng chòang vai,

Khóac MANTEAU dầy

Đi trong  rét đậm.

Nhìn người , nhớ Đà Lạt  ,

Cao nguyên  núi rừng

Thông , trà bạt ngàn

Màu xanh . Gió núi

Lạnh lạnh  vào Đông..

Màu trời bàng bạc ,

Em ,  má ửng hồng

Foulard chòang cổ,

Buông thỏng đôi bên

Như thác Prenn.đổ,

Sinh viên đại học..

Nhẹ bước  rừng thông

Bên thác Lâm Tuyền

Nữ hòang khăn quàng

Tơ lụa Hà Đông
Mịn màng , mịn màng.
Phương trời vào Xuân.

Mùa Thu hay Đông

Khăn tơ duyên dáng

Nét đẹp kiêu sa…

Em vẫn là em  

Những  chiều Đà Lạt

Em đi trong sương,

Thướt tha thướt tha,

Tiếng em khe khẻ…

Âm vang âm vang,

Thông reo , thác đổ ,

Trong chiều nhẹ gió

Mơn mang mơn mang 

Khung trường đại học ,

Chính trị kinh doanh. ,

Tiếng lụa Hà Đông

Khăn chòang nhẹ bay

Sương  chiều bàng bạc,

Đỉnh núi Langbian

Em đưa anh về

Đà Lạt mộng mơ

Mãi mãi thiết tha

Người khách phương xa

Em vẫn là em…

 

     HP

.

 

 



Chỉnh sửa lại bởi HEICHPE - 23/Dec/2010 lúc 9:47am
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 10
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.148 seconds.