Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Tâm Tình
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tâm Tình
Message Icon Chủ đề: Khi Thượng đế tạo ra phụ nữ Gởi trả lời Gởi bài mới
Người gởi Nội dung
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Chủ đề: Khi Thượng đế tạo ra phụ nữ
    Gởi ngày: 27/Dec/2010 lúc 10:20pm
 

Khi Thượng đế tạo ra phụ nữ


Khi Thượng đế sáng tạo phụ nữ, ngài dùng hết ngày thứ sáu với nhiều giờ phụ trội. Thiên thần đứng bên thắc mắc: “Sao ngài tiêu tốn nhiều thời gian cho vật thể này quá vậy?”.

Thượng đế từ tốn đáp: “Con đã xem bản phác đồ chưa? Cô ta phải hoàn toàn gội rửa được nhưng không thể là nhựa: có hơn 200 chi tiết cử động được, thay thế được, có thể chạy bằng cà phê đen cùng thức ăn còn lại của bữa ăn trước; có lòng rộng có thể ôm gọn hai đứa trẻ cùng lúc nhưng không lùng phùng khi cô ấy đứng lên, có nụ hôn có thể xoa dịu mọi thứ từ một trầy đầu gối đến một trái tim thổn thức, và sáu đôi tay nữa chứ?”.

Thiên thần thảng thốt: “Sáu đôi tay sao, thưa ngài? Vô lý quá!”

Thượng đế bảo: “Ồ, vấn đề không phải ở nhiều tay. Vấn đề là người mẹ phải có ba đôi mắt nữa kìa!”.

“Và đó là một mẫu chuẩn của các bà mẹ phải không?” – thiên thần hỏi.

aodai2.jpgThượng đế đồng ý: “Phải, một đôi mắt để nhìn thấu lớp cửa đóng mà vẫn biết rõ bọn trẻ đang làm gì khi cô ấy hỏi. Một đôi mắt khác ở sau đầu để cảm nhận những gì cô ấy cần biết dù không ai nghĩ rằng cô ấy có thể biết. Và đôi mắt nhìn sâu vào lòng con trẻ và nói với nó rằng cô hiểu và thương nó mà không cần phải thốt nên lời”.

Thiên thần cố ngăn Thượng đế: “Ngài đã làm nhiều quá rồi. Hãy nghỉ ngơi một chút”.

Thượng đế đáp: “Không đâu, ta sắp xong rồi. Cô ấy có thể xoa dịu bệnh tật của mình và chăm sóc cả gia đình với một ít bánh mì và có thể thuyết phục một đứa trẻ 9 tuổi đứng dưới vòi sen”.
Thiên thần đến gần hơn và thử sờ vào người phụ nữ: “Nhưng ngài có làm cô ấy quá mềm không nhỉ?”.
“Ừ, cô ấy khá mềm - Thượng đế đáp – Nhưng ta cũng cho cô ấy sự cứng rắn. Con không tưởng tượng nổi những gì cô ấy có thể chịu đựng và gặt hái đâu”.

“Cô ấy có suy nghĩ không vậy?” – thiên thần hỏi.

Thượng đế trả lời: “Cô ấy không chỉ biết nghĩ mà còn biết đưa ra lý lẽ và thương thuyết nữa”.

Thiên thần chợt thấy cái gì đó óng ánh trên gò má phụ nữ và đưa tay sờ thử. “Ồ, có vẻ ngài làm rò rỉ gì đó trên vật thể này”.

Thượng đế mỉm cười: “Không phải đâu. Đó là nước mắt”.

“Để làm gì ạ?”

Thượng đế đáp: “Nước mắt là cách cô ấy diễn đạt niềm vui, nỗi buồn, niềm đau, sự thất vọng, sự cô đơn, sầu khổ và lòng tự hào”.

Thiên thần thật sự bất ngờ: “Ôi, phụ nữ thật kỳ lạ!”

comem.jpg“Phụ nữ có sức mạnh kỳ lạ. Họ có thể gánh vác việc con cái, gánh vác gánh nặng gia đình nhưng vẫn có thể nắm giữ hạnh phúc, tình yêu và niềm vui. Họ mỉm cười khi họ muốn kêu gào. Họ hát khi họ muốn òa khóc. Họ khóc khi họ chìm trong hạnh phúc và họ bật cười khi họ căng thẳng. Họ đấu tranh cho những gì họ tin. Họ đứng dậy vì công bằng. Họ không lấy “không thể” làm câu trả lời khi họ tin rằng họ có thể có giải pháp tốt hơn. Họ mang những đôi giày cũ để con trẻ có giày mời. Họ đến bác sĩ cùng người bạn e sợ. Họ yêu vô điều kiện. Họ khóc khi bọn trẻ thành đạt và chúc mừng khi bọn chúng giỏi giang. Họ đau lòng khi tiễn đưa những người bạn. Họ sầu khổ khi biệt ly. Tuy nhiên họ thật mạnh mẽ khi biết rằng phải gánh vác và vực dậy gia đình. Họ biết rõ ràng một nụ hôn, một vòng tay có thể xoa dịu ngàn vết thương. Phụ nữ có đủ kích cỡ, màu sắc và hình dáng. Họ sẽ lái xe, bay, đi hay chạy, hay gửi email cho bạn để bày tỏ họ quan tâm đến bạn biết chừng nào. Trái tim phụ nữ chính là động lực cho trái đất quay! Phụ nữ không phải chỉ sinh con. Họ mang đến niềm vui và hy vọng. Họ mang đến sự cảm thông và chia sẻ. Phụ nữ có nhiều điều để nói và để cho”.

Và cuối cùng, phụ nữ chính là một kiệt tác!

(Nguồn : SyAnh-ST)

mk
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 23742
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 27/Dec/2010 lúc 10:28pm

NƯỚC MẮT NGƯỜI PHỤ NỮ

http://www.authorstream.com/Presentation/Caocaotac-359112-nuoc-mat-phu-nu-entertainment-ppt-powerpoint



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 27/Dec/2010 lúc 10:31pm
IP IP Logged
huong cerise
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 23/Mar/2010
Thành viên: OffLine
Số bài: 244
Quote huong cerise Replybullet Gởi ngày: 28/Dec/2010 lúc 11:50am
.       PHỤ NỮ KHÔNG BAO GIỜ ĐÒI HỎI GÌ NHIỀU
  

 Phụ nữ không bao giờ đòi hỏi gì nhiều......
...1 người chồng dễ nhìn

...1 chiếc nhẩn cưới "bình thường"

... 1tiệc cưới "đơn giản"

... tuần trăng mật ở đâu cũng được. "Mái lá" bên dưới cũng ok..

... căn nhà đủ rộng cho con cái chạy nhảy..

... vài đứa con kháu khỉnh dễ thương

... người chồng biết lo cho gia đình và con cái

...làm việc siêng năng

...1 chiếc xe nhỏ để đi shopping

...chiếc lớn hơn để chở con , đi caravan

... một ít "đồ hiệu"

... vài đôi giầy để thay đổi cho phù hợp với mầu sắc của quần áo

... một ít quần áo phù hợp với thời tiết

.... một ít "mỹ phẩm"

... một ít son phấn trang điểm

... hàng năm xuất ngoại du lịch

...du lịch trong nước bằng CARAVAN thường xuyên hơn

...buổi ăn tối trữ tình

... Thỉnh thoảng 1 ít quà cáp

... và cho chính mình

...sau cùng là 1 ít vàng vòng nử trang để "hộ thân".

ĐÀN BÀ KHÔNG BAO GIỜ ĐÒI HỎI NHIỀU!!!!!

Chỉ có chừng đó. Dzậy mà mấy ông cũng không làm được ??? 
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 23742
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 28/Dec/2010 lúc 10:13pm
ĐÀN BÀ LÀ GÌ NHỈ
 
Tác Giả: Hồng Thủy   
 

Đàn bà là món quà quí giá đặc biệt Thượng Đế tặng cho trái đất.

Từ ngày có đàn bà, trái đất sống động vui vẻ hẳn lên . Ngày xưa lúc chưa có đàn bà, người đàn ông cám thấy tâm hồn cằn cỗi chả có đối tượng nào đế mà mơ, mà mộng . Cuộc đời chán nản, "boring". Ăn rồi chỉ muốn nằm chèo queo ở nhà . Có bóng hồng xuất hiện , mắt các chàng bỗng sáng lên , tâm hồn bỗng phơi phới, yêu đời, đầu óc đâm ra mơ mộng, nghĩ toàn những danh từ thật bóng bấy ướt át đế tán tỉnh các nàng . Người ngợm các chàng cũng đẹp trai sáng sủa hẳn ra, vì tối ngày được trau chuốt . Không đi tán đào ăn diện làm gì cho mất công, phải không quí vị liền ông? Quên nữa, điều này mới là quan trọng .Có đàn bà các ông sạch sẽ hẳn ra . Ông nào lười biếng không chịu tắm gội, sửa soạn đi gặp đào cũng phải tắm rửa sạch sẽ,đánh răng đánh lợi kỹ càng . Để chắc ăn các ông còn súc miệng thêm bằng Listerine nữa chứ . Tóm lại là nhờ có đàn bà, đàn ông lúc nào cũng phải cố gắng ăn ở hợp vệ sinh thơm tho sạch sẽ

Các ông hà tiện không chịu chi tiêu cũng trở nên rộng rãi hào hoa hơn . Đi tán đào thì phải bao các nàng ăn uống . Lâu lâu cũng phải quà cáp đế lấy lòng người đẹp . Thành ra, dù kẹo cách mấy, các ông cũng phải mở bóp chi tiêu . Chi mãi thành quen, tính kẹo đỡ đi được một chút .

Trên đây chỉ là ba cái "công dụng" lẻ tẻ . Cái công dụng có chưởng lực mạnh nhất là đàn bà đã mang lại sự trường tồn cho nhân loại . Không có đàn bà trái đất sẽ vắng hoe . Làm sao loài người có thể sinh sôi, nẩy nở nếu đàn bà không mang nặng đẻ đau ? Không có đàn bà chắc chắn loài người sẽ tuyệt chủng .Như vậy đàn bà xứng đáng được vinh là người quan trọng nhất trên trái đất (VIP đấy)

Dù là VIP, người đàn bà vẫn bị xếp đặt ở một vị trí thật khiêm tốn . Xã hội Việt Nam đặt ra những phong tục tập quán thật bất côngvới đàn bà . Chắng hạn như "Xuất giá tòng phu. Phu tử tòng tử " . Về phương diện mê tín dị đoan cũng trọng nam khinh nữ . Hễ ra ngõ gặp trai là hên, gặp gái là xui . Sau khi lập gia đình, người đàn bà phải mang tên của chồng . Tên của mình bị chìm vào quên lãng .

Lớn lên con gái bị lép vế đủ thứ . Trong gia đình, bao giờ người con gái cũng phải làm việc nhiều hơn con trai và không được cưng chiều bằng con trai . Trong việc "bồ bịch"con gái chỉ là người bị động, nghĩa là bị dụ dỗ tán tỉnh . Con trai mới là chủ động, tự mình đi bắt bồ tán gái .Vậy mà nếu con gái có nhiều bồ vẫn bị coi là đồ gái hư,lăng loàn, trắc nết . Con trai có nhiều bồ lại được khen là "anh chàng đó nhiều bồ, hào hoa phong nhã ."  Khi lập gia đình, ông nào cũng muốn cô dâu phải còn mới toanh trong trắng nguyên vẹn trong khi các ông đã cũ xì cũ xịt xài không biết bao nhiêu lần . Lấy nhau rồi, đàn ông vẫn có quyền "trai năm thê bảy thiếp", nhưng đàn bà ngược lại "gái chính chuyên chỉ có một chồng". Đến lúc có con,
đàn bà là người mang nặng, đẻ đau . Thức khuya, dậy sớm, lo cho con cho đến ngày chúng khôn lớn . Người mẹ baogiờ cũng vất vả với con nhiều hơn là bố . Vậy mà hễ cái gì dính dáng đến mẹ thì bị gọi là họ ngoại . Có nghĩa là vòng ngoài, ngoại tộc . Cái gì dính dáng đến bố được gọi là họ nội . Nội là bên trong, gần gũi thân thiết .Bị đối xử bất công như vậy mà người đàn bà vẫn chấp nhận vui vẻ, thử hói có tội nghiệp không ?

Dù có ghen ghét và kỳ thị đàn bà tới đâu đi nữa, cũng không ai có thế chối cãi đàn bà đáng yêu vô cùng .Đọc đến đây, nhiều đấng mày râu bị vợ đì hay bị đào
hành hạ sẽ mắng mỏ tôi tới tấp "nhờ chị tí nhé! mấy điều chị nói về đàn bà ớ trên chúng tôi nghe đã ngứa tai lắm rồi, nhưng không cãi được vì chị nói có lý quá .Nhưng còn cái câu chị khen đàn bà đáng yêu vô cùngthì phải xét lại . Chả hiểu mấy mụ bà chằng đang hành hạ chúng tôi, nó đáng yêu cái cái chỗ nào ."

Bình tĩnh suy nghĩ lại đi các ông ơi! Khởi thủy đàn bà bao giờ cũng đáng yêu . Không đáng yêu các ông dại gì mà theo đuổi, o bế, tán tỉnh . Hứa nhăng hứa cuội đủ điều, rồi mang xe bông rước về làm vợ . Có ai đi tán một con mẹ đáng ghét để mong được làm người yêu hay làm vợ đâu . Bằng chứng cụ thể là thơ tình gửi cho đàn bà bao giờ các ông cũng viết "Em yêu","Em yêu quí", "Em yêu dấu" . Cuối thơ bao giờ cũng không quên "yêu em nhiều lắm" v.v .. và v.v ...

Vậy nếu em không đáng yêu, mắc chứng mắc toi gì mà yêu em lắm thế ? Vậy thì đàn bà đáng yêu là cái chắc chứ còn phải xét đi xét lại gì nữa . Lấy các ông rồi những người đàn bà đáng yêu nếu có thể trở thành bà chằng đáng ghét cũng chẳng có gì phải ngạc nhiên .Đàn bà vốn thông minh "Nhập gia" phải "tùy tục" chứ làm sao hơn được . Ông chồng "qúa trời", cực chắng đã,bà vợ mới phải ra tay . Lý do thật đơn giản, đàn bà vốn mềm dẻo "ở bầu thì tròn, ở ống thì dài" . Ông chồng "quá xá quà xa" mà vợ hiền khô thì coi "hổng hợp".Đàn bà phải tập thay đổi cho nó "xứng đôi vừa lứa" với chồng .Như vậy các ông phải khen đàn bà mới phải . Nỡ lòng nào các ông lại gọi đàn bà bằng những cái tên chẳng êm ái tí nào "cọp cái", "bà chằng", "sư tử Hà Đông" v.v...Ăn ở kiểu đó là hổng có "phe" đâu à nghe . Trời phạt chết đó . Muốn lên thiên đàng với niết bàn, các ông nên ăn ở có trước có sau . Nghĩ đến đàn bà, các ông nên nghĩ đến những hình ảnh đẹp đầy mộng mị mà các ông mê mẩn ở những giây phút của thưở ban đầu .
 
Hãy nhớ đến căn nhà các ông sống hồi độc thân nó lạnh lẽo, im vắng, chán nản như thế nào . Đến khi có nàng xuất hiện, tất cả đều biến đổi một cách nhiệm mầu . Trong nhà đầy tiếng cười nói ríu rít của tré thơ . Căn bếp lúc nào cũng ấm cúng với cơm dẻo canh ngọt, chiếc giường xưa kia lạnh lẽo vì chăn đơn gốichiếc, nay đã được sưởi ấm bằng ái ân nồng thắm của tình nghĩa vợ chồng .

Nghĩ như vậy các ông sẽ thấy đàn bà không chỉ đơn thuần là những người vợ . Đàn bà là những chiếc đũa thần, đã mang sự sống, niềm vui, hạnh phúc đến cho nhân loại . Tưởng tượng thế giới toàn đàn ông sẽ buồn nản đến thế nào . Tim các ông sẽ không có đối tượng để mà rung động . Hồn các ông sẽ không bao giờ có cơ hội nhung nhớ mộng mơ . Các ông sẽ chẳng bao giờ được hưởng niềm vui nhìn đàn trẻ thơ tung tăng đùa giỡn . Và cuối cùng các ông sẽ chắng bao giờ hiểu được ý nghĩa của tình yêu .

Tôi nhớ mỗi năm khi ngày "Mother's Day"  đến,các ông thường kiếm cớ “em là vợ anh chứ có phải là má anh đâu mà anh phải mua quà."(Câu này tôi nghe quen quen quí vị ạ )

Dù những người vợ không phải là má cúa các ông ,nhưng các nàng đã cho các ông những đứa con xinh đẹp ngoan ngoãn . Những người vợ xứng đáng được tặng một món quà trong ngày Mother's Day, dù nhỏ bé cũng được, nhưng thế hiện cái tình nồng thắm của nghĩa vợ chồng . Đàn bà dù là chiếc đũa thần nhưng vẫn thèm được chồng yêu, chồng chiều và nhất là "chồng cho quà."  Các ông đừng bao giờ quên điều đó nhé!



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 28/Dec/2010 lúc 10:27pm
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 06/Jun/2011 lúc 7:03pm
 
Chiếc giày phải bên trong cánh cửa
 
(Theo Hoàng Các )
 
 
Đàn ông nếu biết kỹ quá khứ của vợ thì đau đầu lắm. Còn đàn bà, nếu biết hơi nhiều về hiện tại của chồng thì đau tim lắm.
 
18 giờ, chị gọi điện thoại đến Công ty của chồng, chú bảo vệ nói rằng: "sếp vừa đi ăn tối ở nhà hàng". Linh tính cho chị biết đó là... nhà nàng chứ không phải nhà hàng.
 
20 giờ, sau khi cho các con ăn xong, chị phi xe máy đến nhà nàng. Ô tô của sếp đang đỗ ở trong sân. Linh tính đã không đánh lừa chị. Có cái gì đó rất nóng, trào lên nơi cuống họng nhưng chị đã kịp nuốt khan nó vào.
Không ấn chuông, không đập cửa, cũng không gào thét, chị cởi chiếc giày bên chân phải của mình, treo vào phía trong cánh cửa sắt rồi phóng xe về nhà, giúp các con ôn bài.

Gần 23 giờ đêm, sếp mới chỉnh trang lại y phục, chải lại mái tóc bị vò rối bù và ra về. Nàng ra mở cửa cho sếp trong bộ váy áo ngủ mỏng tang đầy quyến rũ và giật mình khi nhìn thấy một chiếc giày treo trong khung cửa sắt. “Sao lại có một chiếc giày ở đây? Một chiếc giày chân phải rất đẹp”. “Thôi, em vào ngủ đi. Cho dù đẹp nhưng một chiếc giày thì cũng chẳng làm được việc gì”.

Trên đường về nhà, sếp cứ nghĩ vẩn vơ về chiếc giày đó, nó là của ai? Và vì sao nó được treo ở đó?
Sếp đánh ô tô vào gara, mở cổng rất khẽ. Có một chiếc giày chân trái của phụ nữ đặt ngay ngắn trên bậc cửa. Sếp đứng như trời trồng trước chiếc giày đó chừng 2 phút. Sau đó sếp vào phòng ngủ riêng, vì sếp không muốn nghe vợ cằn nhằn, khóc lóc.
Nhưng sếp trằn trọc mãi không sao ngủ được. Sẽ có giông bão trong căn nhà này. Sẽ là nước mắt, tiếng la hét và một lá đơn ly hôn. Rồi hai đứa nhỏ sẽ chán đời, đi bụi và hư hỏng... Đó là tấn bi kịch đáng sợ nhất.
Nhưng sáng hôm sau mọi việc vẫn diễn ra bình thường. Bát phở gầu bò thơm ngào ngạt vẫn được để ngay ngắn trên bàn cùng với mấy dòng chữ của vợ: “Em đưa các con đến trường. Anh ăn sáng rồi đi làm. Hôm nay trời u ám nên anh phải mặc bộ vét màu sáng, thắt cà vạt màu sáng. Em đã là kỹ, treo trong tủ”.
Sếp gọi điện thoại cho nàng: “Chiếc giày chân phải kia là của vợ anh. Đừng vứt đi nhé”. Giọng nàng đầu dây bên kia nghe hơi hoảng hốt: “Trời ạ! Anh muốn làm sao thì làm chứ nếu chị ấy đến nhà em làm ầm lên thì em không sống nổi đâu. Chiều anh tạt qua lấy chiếc giày về”.
 
Nhiều ngày trôi qua mà giông bão không nổi lên, thái độ của vợ sếp vẫn bình thản, song một chiếc giày trên bậc cửa cứ nhắc sếp về sự lẻ loi và tội lỗi của một người. Rồi một buổi chiều, sếp lấy hết can đảm, lôi chiếc giày bên phải trong cốp xe ra, đặt ngay ngắn bên chiếc giày chân trái của vợ.
Chị đi làm về, đứng sững trước bậc cửa mấy giây rồi chạy vào, ôm ghì lấy chồng mà thì thầm: “Ôi! Chiếc giày chân phải của em!” Sếp cũng thì thầm bên tai vợ: “Anh xin lỗi em - nghìn lần xin lỗi!”.

Đàn ông nếu biết kỹ quá khứ của vợ thì đau đầu lắm. Còn đàn bà, nếu biết hơi nhiều về hiện tại của chồng thì đau tim lắm.
Nhưng đã trót biết rồi mà ứng xử được như bà vợ của ông sếp kia thì thật là cao thủ.
 

Theo Hoàng Các
 
 
 
 
mk
IP IP Logged
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.156 seconds.