Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Tiếu Lâm
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tiếu Lâm
Message Icon Chủ đề: CƯỜI ! Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 16 phần sau >>
Người gởi Nội dung
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 25/Mar/2012 lúc 3:16pm
.
 
THIỀN SƯ VÀ CÔ LÁI ĐÒ
Cô lái đò đưa khách qua sông. Đò cập bến cô lái thu tiền từng người.
Sau hết đến n
hà sư.  Cô lái đò đòi tiền gấp đôi.
Nhà Sư ngạc nhiên hỏi vì sao?
Cô lái mỉm cười:
- Vì Thầy nhìn em…
Nhà sư nín lặng trả tiền và bước lên bờ.
                                       o0o
Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy cô lái đòi tiền gấp ba.
Nhà sư hỏi vì sao?
Cô lái cười bảo:
-  Lần nầy Thầy nhìn em dưới nước.
Nhà sư nín lặng trả tiền và bước lên bờ.

                                       o0o
Lần khác nhà sư lại qua sông.
Vừa bước lên đò nhà sư nhắm nghiền mắt lại đi vào thiền định.
Đò cập bến cô lái đò thu tiền gấp năm lần.
Nhà sư hỏi vì sao?
Cô lái đáp:
- Thầy không nhìn nhưng còn nghĩ đến em.
Nhà sư trả tiền và lên bờ.

                                       o0o

Một hôm nhà sư lại qua sông.
Lần nầy nhà sư nhìn thẳng vào cô lái đò…
Đò cập bến, nhà sư cười hỏi lần nầy phải trả bao nhiêu?
Cô lái đáp:
- Em xin đưa Thầy qua sông, không thu tiền.
Thiền sư hỏi:
- Vì sao vậy?
Cô lái cười đáp:
- Thầy nhìn mà không còn nghĩ tới em nữa…
Do vậy em xin đưa Thầy qua sông mà thôi...

                                       o0o
Vài năm sau đó có một Việt kiều trở về thăm quê hương.
Cô lái đò đưa khách qua sông. Thuyền ra giữa dòng, khách nhìn cô lái đăm
đăm.
Cô lái cũng chợt nhận ra khách ... là vị thiền sư năm xưa, bây giờ đã đổi
khác ...
Mái tóc để dài, bộ quần áo thời trang thay cho bộ nâu sòng ngày cũ.
Đò cập bến cô lái thu tiền từng người. Khách là người cuối cùng rời đò.
Cô lái đòi tiền gấp mười. Khách hỏi vì sao ?
Cô lái trả lời tỉnh queo:
- Đó là giá Dziệt kiều !!


Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 25/Mar/2012 lúc 3:17pm
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 18/Apr/2012 lúc 7:58pm


Chuyện thứ 1


Một anh chàng gọi phone đến nhà bạn gái. Vì có hẹn trước nên khi bên kia vừa nhấc máy là anh chàng ào ào nói ngay:
- “Hello! Con ếch Nhỏ của anh đó hả? Hoàng Tử Thông Minh của em đây.”
- “Không! Tôi là ông chủ đầm lầy!”
- “Ấy chết! Cháu xin lỗi bác! Bác có khỏe không ạ?”
- “Khỏe để đánh nhau với ai?”
- “Dạ… cho cháu hỏi… Ngọc có nhà không ạ?”
- “Nó không có nhà thì là dân vô gia cư à?”
- “Dạ, dạ… ý cháu là… thưa Ngọc có ở nhà không ạ?”
- “Nếu không thì sao?”
- “Thế… Ngọc đi đâu ạ?”
- “Đến văn phòng làm việc rồi!”
- “Bác có thể cho cháu số điện thoại của Ngọc được không ạ?”
- “Nó có nhiều số lắm.”
- “Bác cho cháu xin một số thôi ạ!”
- “8…”
- “… 8 rồi… mấy nữa ạ?”
- “Thì cậu bảo chỉ cần một số thôi mà?”
- “Dạ… là một số điện thoại kia ạ!”
- “Được, vậy thì… 7654321. Chỉ có điều thứ tự sắp xếp thế nào thì “hoàng tử thông minh” tự nghĩ ra nhé!”
- “Dạ… dạ… dạ.. cám ơn… Cháu… chào… bác… ạ!”
****************

Chuyện thứ 2


Học sinh khi phải viết một bài luận văn tả “Con Chó Nhà Em”, chỉ biên xuống một câu cộc lốc:
Nhà em có một con chó“.

Cô giáo bảo:
-Hời hợt quá, em phải tả kỹ hơn thế này!

Học sinh:
-Dạ, con chó vẫn còn ở ngoài đường, vì hồi hôm mẹ em nói với ba em: “Hôm qua đi với con chó nào cả ngày?”. Khi nào nó về nhà em, em sẽ tả kỹ hơn ạ…

****************

Chuyện thứ 3

Chăm lo cho người chồng đang bệnh nặng, cô vợ sụt sùi hỏi:
- “Anh thấy trong người thế nào?”
Anh chồng thật tình:
- “Ờ … Mấy hôm nay em bớt nói, thần kinh anh đã ổn định dần, đỡ co giật hẳn …”

*****************

(ST)






 

mk
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 01/May/2012 lúc 8:22pm


Có 3 chàng trai, một Lào, một Cao Miên, một Việt Nam cùng đến Công Ty XYZ nộp đơn xin việc.


Trưởng Phòng Tổ Chức Cán Bộ (TCCB) mời anh Lào vào hỏi trước:
- Có việc như thế này … Anh xem có làm được không?
- Tôi làm được – Anh Lào hăng hái trả lời.
- Lương bao nhiêu thì anh có thể chấp nhận?
Anh Lào, vốn thật thà như cả dân tộc của mình trả lời:
- 50,000 đồng.
Trưởng Phòng cho anh Lào ra ngoài đợi.
Đến lượt anh Cao Miên vào. Trưởng Phòng TCCB lại hỏi:
- Có việc như thế này … Anh xem có làm được không?
- Tôi làm được – Anh Cao Miên hăng hái trả lời.
- Lương bao nhiêu thì anh có thể chấp nhận?
Anh Cao Miên vốn là dân tộc đời sau láu cá hơn đời trước trả lời:
- 100,000 đồng.
- Ô đắt quá. Anh có biết anh Lào sẵn sàng làm việc này chỉ với 50,000 không?
- Xin lỗi, Anh không hiểu ý em. Em cũng chỉ lấy 50,000, còn 50,000 là để biếu anh.
Trưởng Phòng cho anh Cao Miên ra ngoài đợi. Đến lượt anh Việt Nam vào. Trưởng Phòng TCCB lại hỏi:
- Có việc như thế này… Anh xem có làm được không?
- Quá dễ – Anh Viêt Nam hăng hái trả lời.
- Lương bao nhiêu thì anh có thể chấp nhận?
Anh Việt Nam trả lời:
- 150,000 đồng.
- Ô đắt quá. Anh có biết anh Lào sẵn sàng làm việc này chỉ với 50,000 không?
- Xin lỗi, Anh không hiểu ý em. Em cũng chỉ lấy 50,000, còn 50,000 là để biếu anh. 50,000 còn lại em thuê thằng Lào nó làm.




Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 01/May/2012 lúc 8:22pm
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 12/May/2012 lúc 9:44am


                                         
 

Những sự thật chưa bô lão nào dám nói ra

1. Em yêu ! Khi anh thất nghiệp, em đã ở bên anh. Khi nhà anh cháy, em cũng đã ở bên anh. Bây giờ anh đang bệnh, em cũng ở cạnh anh. Em có biết anh nghĩ gì không...ở gần em thật là xui hết chỗ nói. Làm ơn đừng tìm anh nữa nha ...!

2. Đêm nào anh cũng nằm mơ thấy em...đó là lí do mà anh bật dậy và kêu gào thảm thiết (ác mộng)!

3. Anh phải công nhận một điều, em chính là người dẫn dắt anh đến với tôn giáo. Anh chưa bao giờ tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.

4. Trước khi gặp em, anh thấy cuộc đời mình thật tẻ nhạt. Khi gặp em rồi, anh mới biết đó chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất đời anh.

5. Trong bóng tối dày đặc, trông em y như một thiên thần vậy.

6. Khi em nói câu chia tay với anh, thật sự là một chuyện mà anh không thể nào tin được...em không thể nào hiểu được cảm giác của anh lúc đó đâu...(Con cảm ơn Chúa vì đã cứu con từ sai lầm của Người)

7. Em có nhớ khi anh cầu hôn em không? Anh thì luôn nhớ đến lúc đó và nghĩ rằng: không biết lúc đó mình đã nghĩ cái gì nữa! ( chắc mình đang say !? )

8. Em yêu, có biết vì sao khi hôn em anh lại nhắm mắt không? Vì Anh không dám nhìn thẳng vào sự thật phủ phàng...

9. Anh luôn mong có được một người phụ nữ để thương yêu, chăm sóc, và sau khi gặp em, anh đã đổi ý.

10. Em luôn nói là muốn mang lại hạnh phúc cho anh...vậy sao em còn ở đây ám ảnh anh mãi thế ?

11. Em về quê thăm nhà...ôi một khoảng thời gian tuyệt diệu làm sao!

12. Em à, hãy nhìn vào mắt anh và nghe anh hỏi đây: Mắt anh có dính gèn không?

13. Anh say sưa, cờ bạc, anh xử tệ với em, thậm chí anh còn ngoại tình nữa, nhưng em vẫn không bỏ đi. Em quả thật là...một người phụ nữ lì lợm, làm đủ cách vẫn không đuổi đi được.

14. Thú thật là anh nghĩ không ra ý đồ của thằng bạn anh khi nó khen em đẹp trước mặt cả hai chúng ta. Không biết là nó định mượn tiền em hay là tính xỏ lá anh nữa.

15. Không cần phải buồn vì con mèo lỡ ăn mất cái bánh em làm cho anh đâu... bọn mèo có dạ dày tốt lắm em đừng có lo.

16.Trên bàn làm việc, anh luôn đặt hình của em. Để mỗi khi nhìn vào đó anh lại có thêm động lực làm việc..." vấn đề nan giải như thế này mình còn giải quyết được huống chi là việc khác"

17. Nếu một hạt cát nói được câu "anh yêu em" thì anh muốn dành tặng em tất cả các bãi cát trên thế giới này...Chứ thật lòng anh không muốn nói tí nào!

18. "một ngàn người yêu em trong đó có anh. Mười người yêu em trong đó còn anh. Còn hai người yêu em .... anh cũng xin phép ra đi, chỉ mình thằng đần kia là ở lại!"

19. Không phải từ khi chúng ta gặp nhau, mà trước đó lâu lắm rồi, anh đã thấy em trong những ''cơn ác mộng'' của anh...

20. Có lẽ từ lâu rồi, kể từ khi gặp em, thời gian của anh không được tính bằng xuân hạ thu đông nữa...mà chỉ là hai mùa "mưa nắng" thất thường thôi ...

21. Em biết không, anh không thể sống thiếu em nhưng nếu em không sinh ra trên cõi đời này thì có lẽ sẽ tốt hơn biết bao...

22. Lúc em chào đời, trời đã mưa. Đó là trời khóc vì tiếc thương cho anh đấy!!!
                 
                       
 (st)






mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 14/May/2012 lúc 8:11pm

Ra thế!
Đánh kẻ chạy đi,... chứ không ai đánh kẻ chạy lại...
Vì, ... khi quay lại nó có mang theo ... đồng bọn.


Phũ phàng
Con hỏi bố: bố ơi, sao con cá không biết nói hở bố...?
Bố: thế tao dìm đầu mày xuống nước xem mày có nói được không nhá...!


Tao cũng thế!
Hai nhân viên gây gổ nhau:
- Mày là thằng ngu nhất công ty!
- Mày mới là thằng ngu nhất công ty!
Sếp đi ngang qua:
- Tụi bay không biết có tao ở đây hả ??
?




(Internet)
mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 14/May/2012 lúc 8:36pm
MỆT 

Mỉm cười không mệt, tức giận mới mệt.
Ðơn thuần không mệt, phức tạp mới mệt.
Tương tư không mệt, đơn phương mới mệt.
Tương ái không mệt, tương tàn mới mệt.
Chung tình không mệt, đa tình mới mệt.
Tình bằng hữu không mệt, tư tình mới mệt.

Chân thành không mệt, giả dối mới mệt.
Rộng rãi không mệt, ích kỷ mới mệt.
Ðược mất không mệt, tính toán mới mệt.

Thể chất mệt không phải mệt, tâm can mệt mới là mệt.
Bài này, người viết không mệt.....người đọc mới mệt.


(ST)


mk
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 24/May/2012 lúc 6:33pm


Tường thuật giao thông với phong cách bóng đá.
Không cười không lấy...tiền !

Click Here:
Kính mời thưởng thức tài ăn nói của một xướng ngôn viên đài truyền hình Hà Nội nói chuyện về tình trạng giao thông.
Vô tư như người Hà-Nội !!!
Xem đây !!! tường thuật hay hơn đá banh " Quốc -tế ". Ông Huyền Vũ ngày xưa có sống lại cũng chào thua !!!
Ôi !!! ...tốn ngàn tỉ đồng xây cầu vượt ... nhưng phải tốn tỉ tỉ đồng nữa để 'trồng người' biết luật đi đường..
 

TCCL.info: Bình luận giao thông theo "phong các...

By TẠP CHI



mk
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 02/Jun/2012 lúc 1:37pm


Tiếng Việt mới (Truyện vui mà buồn)



Đồng-hồ không người lái có cửa sổ của tôi chỉ ba giờ rưỡi chiều.
Trong máy bay, ngồi nhìn ra cửa sổ bên ngoài, tôi lặng nhìn đất nước thân yêu, và tôi chợt thở dài. Thấy vậy, người hành-khách ngồi bên cạnh quay sang hỏi:
- Trông anh có vẻ căng lắm? Ngồi trong nội-thất chiếc phi-cơ mà trông ông hình như bức-xúclàm sao?
- Vâng thưa ông, tôi về Việt-Nam lần này là lần thứ nhất, sau bốn mươi năm xa nhà nên có phần hồi-hộp, tôi đáp.
- À, ra thế, tâm-trạng ông hiển-thị trên nét mặt rõ lắm. Ông rời xứ lâu như vậy, tôi đoán lúc trước ông phải là du-sinh đi chuyên tu ở đâu đó; người Việt mình vốn trọng-thị vấn đề học-vị lắm mà.
- Vâng, ông đoán không sai, lúc trước, tôi có được đi du-học bên Pháp, nhưng thú thật với ông, riêng tôi không coi-trọng bằng cấp cho lắm, nhất là thời-buổi này-tôi nói tiếp.
- Tôi thống nhất ông, chủ-yếu là phải biết triển-khai tính năng-nổ, rồi tranh-thủ vào đó,khẳng định tài-nghệ mình thì mới thành công một cách tiên-tiến được.
- Ông muốn nói là ông đồng ý với tôi, điều quan trọng là mình phải khai-triển tính siêng năng tháo vát, cố gắng sao cho tài-nghệ mình được công nhận để có thể thành công mỹ-mãn? tôi hỏi lại cho chắc.
- Đúng vậy. À này, ông cũng nên cập-nhật lại ngôn-ngữ văn-hoá hiện-đại của mình đi thì hơn. Chúc ông thư-giãn và đi tham-quan tốt những cảnh-quan nước nhà.
- Cám ơn ông.



Một lúc sau, gần đến cửa khẩu Tân Sơn Nhất, người lái cho biết Trung tâm quản lý đường bay đã cho phép phi-cơ đáp xuống đường băng. Chúng tôi đã đến Sài-Gòn.

Vào đến trạm kiểm tra, người cán-bộ hỏi tôi:
- Hộ-chiếu đâu?
- Dạ thưa, hộ-chiếu là gì ạ? tôi ngớ ngẩn hỏi lại.
- Giấy tờ du-lịch do cơ-quan chủ quản cấp chứ là gì nữa? Xin ông nghiêm-túc một chút - người cán-bộ sẵng giọng.

Tôi chìa sổ thông-hành ra.
- Ông sống bên Mỹ à? Bang nào? người cán-bộ hỏi tiếp.
- Dạ thưa, tiểu bang New Jersey.
- Đem vào bao nhiêu kiều-hối?
- Dạ thưa, kiều-hối là gì ạ? tội lại ú ớ.
- Ông không biết từ này à? Ông đừng có linh tinh nữa, khẩn trương lên đi, người cán-bộ bắt đầu sốt ruột. 

Hoảng quá, chắc ông ta nói tôi vớ-vẩn và dục tôi phải nhanh lên. Nghĩ đến chữ "hối-xuất", tôi đoán mò.
- Dạ, ngoại-tệ tôi có 1000 mỹ-kim.
- Thôi được rồi, ông đi đi. Có vấn nạn gì thì cứ đến Phòng công-tác người nước ngoài mà hỏi.
- Cám ơn Ngài.



Lấy hành-lý xong, qua trạm hải-quan, không có gì để khai quan-thuế, tôi bước ra ngoài. 
Tôi thở phào, nhẹ nhõm. Mới đến có vài giờ mà đã ấn-tượng như vậy.
Dáo dác nhìn quanh, tôi vẫy một cái tắc-xi để về khách sạn.

Thấy cái mặt "nai vàng ngơ ngác" của tôi, bác tài-xế chào hỏi:
- Hoan nghênh ông, chắc ông là Việt-Kiều về thăm nhà? Lần này về, ông có dự-kiến làm gì không, em chỉ giúp cho? 
- Ờ, xem nào, ăn ngon thì ông đề-nghị đi đâu?
- Muốn ăn ngon thì em xin đề-xuất nhà hàng này, em đảm-bảo chất-lượng, thực đơn cao-cấp, giá rẻ, ông có thể ăn uống vô-tư, chứ đừng có mà đi tìm những nơi hoành-tráng khác, có khả năng đắt khủng lắm, bình quân 100 Đô-La một người đó, nhất là nếu ông là người nước ngoài.
- Ui chao, có thể trung bình 100 Đô? Quả nhiên đắt khủng khiếp thật.
- Nhưng ngược lại, ông vào mấy tiệm chui thì cũng có khả-năng bị chũm lắm đấy.
Đúng rồi, những nơi lén lút, không ai kiểm-soát, bị gạt là cái chắc.
- Thi thoảng, ông có muốn đi tươi mát để hộ lý cho khoẻ không? bác tài hỏi tới.
- Tươi mát? Hộ lý? ông muốn nói gì? Tôi hỏi lại
- Thì chuyện quan-hệ đàn ông - đàn bà đó mà? Về Việt-Nam, ai mà không biết cái đó? bác tài cười mỉm chi.
- Thôi, cám ơn ông, chắc không cần đâu. À về đến khách sạn tôi có xa không? tôi ngượng-nghịu đánh trống lảng.
- Từ đây vào thành phố không có đường cao tốc, nhưng đi giờ này không sợ ùn-tắc đâu, nếu không gặp tai tệ nạn trong một sự cố giao-thông gì, sẽ nhanh lắm.
- Không có xa-lộ, nhưng giờ này, nếu không gặp tại nạn xe cộ hay cản trở lưu-thông gì thì chả sợ kẹt đường, sẽ nhanh thôi. Tôi lẩm bẩm trong đầu như để học khoá cấp-tốc tiếng Việt mới.

Bác tài-xế nói xong, phóng vun vút và chẳng bao lâu tôi về đến khách sạn. 
Đăng ký xong, tôi lên phòng nằm xem chiếu bóng hộp chỉ được năm phút là lăn quay ra ngủ một mạch đến sáng.

Mấy hôm sau, một người bạn sinh-sống tại đây liên-hệ với tôi và đề-nghị:
- Tụi tao có quy-hoạch một buổi tiểu-trà để chiêu-đãi mày thứ bẩy này nhé.
- Cám ơn tụi mày đã định làm một buổi tiệc nhỏ để thết-đãi tao. Về đây chơi, có thổ-công như tụi mày thì nhất rồi. 

Tối hôm đó, tôi đến nơi hẹn. Nhà hàng này cũng nhỏ, nhưng rất sạch-sẽ, tươm-tất, có cả một ban nhạc sống nữa. Không biết mấy thằng bạn quỷ có mưu mô gì nhưng chúng đã bố-trí một cuộc gặp, cho tôi ngồi cạnh M., một cô gái xinh trẻ, rồi lấy máy ảnh kỹ-thuật số ra chụp tôi với em.



Nói chuyện, ăn uống một lúc, tôi làm ly cà-phê cái nồi ngồi trên cái cốc, còn đang miên man suy-nghĩ thì M. lay tôi, gọi:
- Anh ơi (cô ấy chỉ bằng tuổi con tôi mà dám gọi tôi bằng "anh"), anh đang tư duy gì vậy? Bên kia, mấy người nghệ-nhân đang chơi nhạc kìa, mình ra hát đôi đi, hay là anh thích múa đôi?

Mấy thằng bạn cũng đốc vào nên tôi cũng đành ra sàn nhẩy với M.
- Anh ơi, bên Mỹ, anh làm nghề gì, thu-nhập tầm được bao nhiêu? M. bắt đầu hỏi chuyện.
Trời ơi, tiền lương tôi khoảng bao nhiêu, cô ấy hỏi làm gì? Tôi trả-lời qua loa cho xong, nhưng M.tiến-công tiếp:
- Anh ơi, em phát-hiện là em cảm thấy rất hứng-thú với anh. Anh là đối-tượng của em rồi, emhồ-hởi quá. Hay là anh quản-lý đời em đi anh?
- Tôi quản-lý đời cô hay cô quản-lý đời tôi đây? Nhưng thí-dụ như tôi chịu thì mình như thế nào? Tôi hỏi đùa.
- Trước hết, mình phải tuyên-bố.
- Tuyên bố gì?
- Tuyền bố là lễ hứa-hôn đó anh. Sau đó, anh mua cho em một căn hộ; và lần hồi, mình sẽ đả-thông nhau, rồi mình sẽ...
- Trời ơi, tôi làm gì có tiền mua nhà cho cô? 
- Em nghe nói bên Mỹ, ai cũng sở-hữu một căn hộ mà, anh bán nó đi rồi sang đây mua hộ cho em. Sang bên này, anh bảo-quản tốt cho em, em sẽ ủng-hộ anh triệt để. Anh xử-lý cho em đi, nhe?
(Quan-hệ, ủng-hộ kiểu này thì hệ-quả chắc phải bị cao huyết áp, tai-biến mạch máu não sớm !!!)

Cứ thế cô tích-cực tiến-công tôi hầu gia tăng sức ép đến mức tầm cỡ:
- Anh ơi, anh đừng có chảnh với em mà, em giản đơn lắm.
Chảnh? Lần đầu tiên trong đời, tôi nghe chữ này, hỏi ra, mới biết là "làm bộ", "làm eo".

Cuối cùng, M. đột-xuất ra chiêu độc:
- Anh ơi, bú mồm em đi.
Xốc quá, choáng quá, tôi bất-tỉnh tại chỗ.



Vài hôm sau, tôi muốn ra Huế chơi. Hỏi dưới văn-phòng khách-sạn xem trạm xe-lửa ở đâu, ngườitiếp-viên cho tôi biết:
- Cục đường sắt gần đây thôi. Ông đi bộ cho mát, hôm nay đài thuỷ-văn cho biết trời đẹp lắm.

Ngoài nhà ga, tôi mua một vé đi Huế.
- Một vé tầu-lửa đi Huế? Ghế mềm hay ghế cứng?
- Cứng thì bao nhiêu? Mềm bao nhiêu? tôi hỏi lại.
Rốt cuộc, giá không xê-xích bao nhiêu nên tôi mua ghế mềm, ngồi cho sướng ... bàn toạ.

Đến nơi, tôi đi thăm vài danh lam, thắng cảnh xong, ngồi nghỉ chân một lúc rồi tôi phải hỏi một ông khách qua đường.
- Xin lỗi ông, tôi đang đau bụng quá, gần đây có chỗ nào cho tôi đi không ạ?

Ông khách chỉ sang bên nọ và trả-lời:
- Cuối đường có cái nhà ỉa kia, ông lại đó đi. Nhưng còn tuỳ ông đi nặng hay đi nhẹ nữa, vì đi nặng thì dịch-vụ đắt tiền hơn.
- Trời!!! 
......... 

Đến đây, tôi chợt thức tỉnh. Hoá ra chỉ là một giấc mơ, nhưng sao hãi-hùng quá. Lâu lắm rồi, tôi không được về thăm nhà, bây giờ có về, không lẽ tôi phải có thông-dịch viên đi theo sao?

Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời... 

Tiếng nước tôi, tiếng nói đồng-bào tôi mà sao nghe lạ tai quá? Bây giờ, khi xem phim với phụ-đề tiếng Việt, tôi lại còn khó hiểu hơn là không có phụ-đề nữa; đọc những bài thâu lượm trên Internet thì nhiều khi cứ phải đoán mò, và khó chịu làm sao khi đọc chữ "Y" cứ bị thay thế bằng "I". 

Nhưng điều tôi không thể hiểu nổi là tại sao có những tờ báo Việt-Nam bên Mỹ này cũng hùa theo cái "phong-trào" ấy, như để "khoe" là mình "văn minh hiện đại" (?)

Vẫn biết sinh-ngữ nào chả biến-đổi cho thích-hợp với thời-đại nhưng sao thay đổi "khủng" quá? Không biết cụ Nguyễn Du hay cụ Trần Trọng Kim, nếu còn sống sẽ nghĩ gì về tiếng Việt mới này? Hay có lẽ chúng tôi quá "cổ hủ"? Dầu sao đi nữa, chúng tôi sẽ không cầm bút để viết lịch-sử Việt-Nam nên chúng tôi chắc chắn là sai lầm.

Nhưng thôi, đất nước tôi không còn là đất nước tôi, tôi cũng không còn thẩm-quyền gì để phê-bình, tôi chỉ có quyền buồn (ít ra, cái tự-do này, không có chính-quyền nào có thể cấm-đoán được). 

Tôi buồn, nhưng thôi, như đã chia-xẻ trong bài "Thế-hệ bánh mì kẹp", chỉ vài mươi năm nữa, vấn-đề này sẽ không còn là vấn-đề nữa, một khi chúng tôi sẽ lũ-lượt rủ nhau đi hết. Lúc đó, chúng tôi sẽ lại được nói lại "tiếng Việt cũ" với bố mẹ, ông bà chúng tôi. 

Ôi, tiếng nước tôi.

Yên Hà
tháng năm, 2012
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Phanthuy
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 01/Jun/2007
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 960
Quote Phanthuy Replybullet Gởi ngày: 09/Oct/2012 lúc 10:57am

JUST TO MAKE YOU  S M I L E . .
 
Have a laugh:
 
This is the best and most civil way to have a fight between husband and wife 
instead of resorting to physical force...

Poems written by WIFE and HUSBAND.


WIFE:
I wrote your name on sand it got washed.
I wrote your name in air, it was blown away.
Then I wrote your name on my heart & I got Heart Attack.

HUSBAND:
God saw me hungry, he created pizza.
He saw me thirsty, he created Pepsi.
He saw me in the dark, he created light.
He saw me without problems, he created YOU.

WIFE:
Twinkle twinkle little star
You should know what you are
And once you know what you are
Mental hospital is not so far

HUSBAND:
The rain makes all things beautiful.
The gr*** and flowers too.
If rain makes all things beautiful
Why doesn't it rain on you?

WIFE:
Roses are red; Violets are blue
Monkeys like u should be kept in a zoo.
Don't feel so angry you will find me there too
Not in cage but outside, laughing at you

AND THE ADVENTURE CONTINUES........

Position of a Husband Is just like a Split AC
No matter however Loud he is in the Outdoor
He is designed to remain Silent indoor...

.....................................................................

"Husband is one who is the head of the family,
but his wife is the neck, and whichever way she turns, he goes."

........................................................................

A man in Hell asked Devil:
Can I make a call to my Wife?
After making call he asked how much to pay.
Devil : Nothing, Hell to Hell is Free.

................................................................

Husband: Do you know the meaning of WIFE?
It means, Without Information, Fighting Everytime!
Wife: No darling, it means - With Idiot For Ever

...........................................................................

Wife: I wish I was a newspaper,
So I'd be in your hands all day.

Husband: I too wish that you were a newspaper,
So I could have a new one every day.

.................................................................
*
Doctor: Your husband needs rest and peace. Here are some sleeping Pills.
Wife: When must I give them to him?
Doctor: They are for you

...................................................................

Wife: I had to marry you to find out how stupid you are..
Husband: You should have known it the minute I asked you to marry me.

....................................................................

Wife: What will you give me if I climb the great Mount Everest ?
Husband: A lovely Push...!and life goes on........
 
Some More from Alfred Boey
Every Wife is a "Mistress" for her Husband.
"Miss" for one hour & "Stress" for the rest 23 hours!
 
My Husband And I Divorced Over Religious Differences.
He Thought He Was God, and I Didn't.
 
Husband Throwing Darts at His Wife's Photo and Not Even a Single One Hitting the Target... From Another Room Wife Called The Husband: Honey What Are You Doing...
Husband: "MISSING YOU"...
 
THOUGHT FOR THE DAY...
Women are like phones:
They like to be held, talked to and touched often.
But push the wrong button and you're disconnected.......
 
Difference Between Complete & Finish...
People say there is no difference between COMPLETE & FINISH. But there is... When you marry the right one, you are COMPLETE.... And when you marry the wrong one, you are FINISHED..... And when the right one catches you with the wrong one, you are ... COMPLETELY FINISHED!
 
 
 
 
PhanThuy-CA
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 30/Dec/2012 lúc 3:09pm
 
Cười chơi  cuối năm :-))) SmileSmileSmileSmileSmileSmileSmileSmile
*************************

... Việt , Lào : 2 xứ láng-giềng , cùng loại ngôn-ngữ "Có Dấu" .
Nhưng nếu tiếng Việt có đủ các Dấu (Sắc , Huyền , Hỏi , Ngã , Nặng) thì tiếng Lào chủ-yếu chỉ toàn Dấu Hỏi !
 
Việt Nam từ khá lâu có 1 thói-quen rất  "phản Ngoại-Ngữ" là cứ khi gặp 1 chữ nước-ngoài nào , kể cả tên người ta là bèn phiêm-âm sang tiếng Việt . Như-vậy khi cần tra-cứu thêm , ko biết được chữ gốc viết như thế-nào làm sao tra ? Và chính cái người có tên được phiên-âm khi nhìn vào chưa chắc đã nhận-ra đó là tên của mình !!
Thậm-chí nhiều khi những danh-từ riêng về địa-danh mà cũng dịch nữa , thí-dụ như tên của 1 sân đá-banh rất nổi-tiếng ở Pháp là  Parc Des Princes , báo-chí Việt Nam dịch chính-thức là sân-banh  Công-Viên Các Hoàng-Tử  thì kỳ-cục quá ! Mà nếu có phiên-âm là  Pác Đề Pơ Ranh Xơ  cũng chẳng ra làm sao ; nếu Bạn tới Paris hỏi-thăm đường đi Parc Des Princes mà phát-âm y như vậy , ngay cả viết ra giấy "Pác Đề Pơ Ranh Xơ" , thì "Ông Cố Nội" thằng Tây cũng ko biết mà chỉ cho Bạn được , chớ đừng nói là hỏi "Công Viên Các Hoàng Tử" !!
     
Sau-đây , mời xem 1 đoạn trên báo Việt Nam nói về những cái tên rất "dễ-thương" của những người bạn Lào "anh-em" của chúng ta :
 
Đoàn đại biểu cấp cao của nước Cộng Hoà Dân Chủ Nhân Dân Lào anh em sang thăm Việt Nam . Thành phần gồm có các Đồng Chí  :
Vay Hẳn Xin Xin Hẳn ,  Săm Thủng Kêu Van Hỏng ,  Ôm Phản Lao Ra biển ,  Say Xỉn Xông Vô Hẻm ,  Teo Hẳn Mông Bên Phải ,  Tay Xỏ Mông Thum Thủm ,  Xà Lỏn Dây Thun Lỏng ,  Y Hẳn Tay Xin Đểu.

Trong đoàn cấp cao này còn có các nhà báo nổi tiếng như :
- Đang Ỉa Lăn Ra Ngủ ,  Leo Tủ Ăn Đu Đủ ,  Ăn Tỏi Xong Bum Bủm .   
Và một nữ kí giả lão thành là :
- Cai Hẳn Thôi Không Đẻ ;-)




Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 30/Dec/2012 lúc 3:16pm
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 16 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.145 seconds.