Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Thơ Văn
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Văn Học - Nghệ thuật :Thơ Văn
Message Icon Chủ đề: Mưa nắng Sài Gòn Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 13 phần sau >>
Người gởi Nội dung
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 09/Aug/2011 lúc 6:54am

VU VƠ

 

Một chút nhớ trong niềm quên, rất lạ !

Làm nhói đau vùng ký ức hoe vàng

Như nỗi đau, có bao giờ mặc cả

Trôi âm thầm theo dòng chảy miên man !!!

 

Cúi xuống nghe hạnh phúc về thơm ngát

Hương lung linh không thật có, bàng hoàng !

Chút vấn vương, cơm áo đời ngỡ mất

Đoá hoa tàn, kết vội trái mong manh !

 

Chiều soi bóng, sợi tóc vàng héo hắt

Đêm vừa lên, bừng cháy ngọn lửa tàn

Cát bụi nào, về khoảng không vô tận ?!

Một đời người, một đời nhớ bâng khuâng !

 

 Cao Thệ

 

 

 



Chỉnh sửa lại bởi cao the - 09/Aug/2011 lúc 6:57am
IP IP Logged
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 12/Aug/2011 lúc 8:53pm

MẸ

 

Lăn theo hạt lệ làm người

Mềm môi nhấp chén rượu đời, bạc đen

Đêm từng đêm, thức bên đèn

Ngã nghiêng vách lá, bóng đen cuộc đời

 

Tóc xanh bạc trắng mây trời

Thời gian hằn trán, mắt môi cõi cằn

Mẹ là sao, mẹ là trăng

Mẹ là tiếng trống thu không gọi chiều

 

Mẹ là tiếng Hạc trong veo

Hương Quỳnh nhân ái ngọt ngào đêm trăng

Vá quàng chiếc áo tứ thân

Oằn vai gánh những nhọc nhằn vì con

 

Dù cho sông lở non mòn

Nhưng tình yêu mẹ sắt son chẳng dời

 

Cao Thệ



Chỉnh sửa lại bởi cao the - 22/Oct/2011 lúc 9:34pm
IP IP Logged
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 15/Aug/2011 lúc 8:44pm

Nụ cười nào đi qua

Nước mắt còn đọng lại

Ôi ngày vui, ngày xa

Buồn nỗi buồn êm ái

 

Con bướm vàng ngây thơ

Bay hoài trong biển nhớ

Một đời ta đợi chờ

Giữa muôn trùng cách trở

 

Con đường xưa ta về

Bóng ngã dài, dỉ vãng

Nỗi đau nào lê thê

Ven sông đời lơ đãng

 

Ta mang hồn cát bụi

Đi giữa trời bơ vơ

Lê hai bàn chân mõi

Tìm ngày qua … mịt mờ !

 

Cao Thệ

IP IP Logged
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 17/Aug/2011 lúc 8:47pm

 

Người đã đến, cùng rong chơi một lúc.
Cuộc chưa tàn, rượu uống chẳng kịp say
Nước tung tăng chưa lấp kín ruộng đầy
Chợt ra biển, bỏ đồng không quạnh vắng

Em đã đến cất dùm anh gánh nặng
Gom cô đơn, xóa hết những đau buồn
Vội vàng chi, khoảng trời Tây lơ đãng
Ánh trăng tàn, thoi thóp bỏ trời Đông !

Cao Thệ

 

IP IP Logged
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 19/Aug/2011 lúc 10:01pm

Ông bạn rất thân gởi cho bài thơ xem đở buồn, tôi xin phép được hoạ vần

Cao Thệ

Lorton, Virginia 06-8-2011

               Chuyện lạ bên Mỹ

Chuyện lạ Việt Nam

Chuyện của Hồng

 

Cái xứ gì đâu thiệt lạ kỳ
Có xe hơi đẹp chẳng chịu đi
Còng lưng ra sức đạp xe đạp
Để giữ cho người khỏi mau . . đi

Cái xứ gì đâu thiệt lạ đời
Nhà rộng phòng to bỏ không chơi
Kéo nhau bồng bế ra bên suối
Nằm đất nhìn lên đếm sao trời

Cái xứ gì đâu chán gớm ghê
Thịt thà gà vịt đến ê hề
Thèm lắm đi ngang không dám liếc
Chỉ sợ mai này bác sĩ chê

Cái xứ gì đâu lạ ghê ta
Biết bao vải vóc với lụa là
Thế mà ngoài đường bao nhiêu kẻ
Áo quần thiếu vải hở luôn da

Cái xứ gì đâu thiệt lạ lùng
Nhà băng nắm hết của cải chung
Làm được đồng nào không đút túi
Giao hết nhà băng , chẳng dám dùng

Cái xứ gì đâu ngán làm sao
Phương phi to lớn mặt hồng hào
Sợ béo nhịn ăn thành que củi
Rõ thật xứ gì chán biết bao

Cái xứ gì đâu , nghĩ ngán thầm
Tiếng Việt cháu con cứ như câm
Ông ,bà , Cô chú kêu " You" tuốt
Chào hỏi kêu " Hi" mỗi một âm

Cái xứ gì đâu lạ lắm đây
Sát nhân trộm cướp cả một bầy
Ra toà mặc Vest trông bảnh chọe
Trong tù tập tạ khoẻ phây phây

Cái xứ gì đâu chẳng xài tiền
Chỉ dùng thẻ nhựa cà liên miên
Không có một đồng trong cái ví
Thẻ cà thì chục cái mới nguyên

Cái xứ gì đâu giả qúa trời
Phụ tùng thân thể giả khơi khơi
Chẳng riêng hình dáng làm cho giống
Tình nghĩa bên trong cũng dở hơi

Cái xứ gì đâu thấy nực cười
Chó được cưng nuôi sướng hơn người
"Rựa Mận" mất tiêu không thấy bóng
"Lòng dồi " đi kiếm đỏ con ngươi

Cái xứ gì đâu bắt đủ bằng
Nghề gì cũng phải có Ba Tăng
Câu cá lòng tong bằng không có
Lơ mơ bị phạt đến nhăn răng

Cái xứ gì đâu thiệt lạ lùng
Đàn bà hách dịch , phán lung tung
Gởi hết Trung Đông học một khóa
Để biết đàn ông qúy vô cùng

Cái xứ gì đâu lạ lắm thôi
Trả thù khủng bố tận xa xôi
Thức ăn thả xuống cùng bom đạn
Vừa nhai vừa núp đạn trên đồi

Chỉ có xứ này mới thế thôi
Cái xứ cờ Hoa bấy lâu rồi
Không có chiến tranh cùng đói khát
Nên giờ mới lắm cái lôi thôi.

(Không biết tên tác giả)

 

Cái xứ gì đâu thiệt lạ kỳ
Đèn xanh cũng chạy, đỏ cũng đi
Dân không phương kế đành phải ở
Cột đèn không cẳng cũng muốn ... đi

Cái xứ gì đâu thật lạ đời
Bị bắt bỏ tù dễ như chơi
Nhà đất lãnh đạo tịch thâu cả
Kiện thưa chẳng được, chỉ than trời

Cái xứ gì đâu chán gớm ghê
Thịt thà lãnh đạo đớp ê hề
Thằng dân rau cỏ và khoai sắn
Ăn để mà sống, chẳng dám chê

Cái xứ gì đâu lạ ghê ta
Con cái lãnh đạo diện luạ là
Dân đen trên rách, dưới cũng rách
Mặc quần ló cả cáo hồ ra

Cái xứ gì đâu thật lạ lùng
Bảo rằng cộng sản là cuả chung
Thế mà lãnh đạo tiền đầy túi
Dân đen đồng lẻ chẳng đủ dùng

Cái xứ gì đâu ngán làm sao
Lãnh đạo phương phi mặt hồng hào
Dân đen khô đét như que củi
Rõ thật xứ gì chán biết bao

Cái xứ gì đâu nghĩ ngán thầm
Bị Tàu xâm lấn cứ lặng câm
Không khéo thì dăm ba năm nữa
Xì xồ "ngộ, nị" phải phát âm

Cái xứ gì đâu lạ lắm đây
Sát nhân, trộm cướp cả một bầy
Thế mà lại gọi là "lãnh đạo"
Ăn trên, ngồi trước khoẻ phây phây

Cái xứ gì đâu có loại tiền
Toàn là bạc triệu xài liên miên
Cứ ngỡ toàn dân là triệu phú
Nào hay đói khổ vẫn còn nguyên

Cái thứ gì đâu lạ quá trời
Áo quần trút bỏ đứng khơi khơi
Chỉ mong lấy được chồng Hàn quốc
Còn chuyện ân tình, chuyện dở hơi

Cái xứ gì đâu thấy nực cười
Kiếp chó xem ra giống kiếp người
Tự Do, Dân Chủ tìm chẳng thấy
Nhân Quyền đi kiếm đỏ con ngươi

Cái xứ gì đâu có lắm bằng
Lãnh đạo tên nào cũng Ba Tăng
Tiến Sĩ quơ tay vơ cả nắm
Thế mà gặp chuyện chỉ nhăn răng

Cái xứ gì đâu thật lạ lùng
Lãnh đạo hách dịch, phán lung tung
Giặc Tàu chiếm đất thì cúi mặt
Bán nước, hại dân nhục vô cùng

Cái xứ gì đâu lạ lắm thôi
Khúc ruột ngàn dậm ở xa xôi
Xênh xang áo gấm về quê cũ
Ăn chơi hưởng thụ chuyện suy đồi

Chỉ có xứ này mới thế thôi
Cộng Sản đầy đoạ đã lâu rồi
Đứng lên lật đổ loài bán nước
Cờ Vàng, dân Việt mới yên thôi.

( không biết tên tác giả )

 

Mộng mơ qua được xứ Hoa Kỳ

Hao tốn, Tội tù bởi chuyện …  đi

Công danh sự nghiệp theo dòng nước

Tuổi già bệnh hoạn … chuyển mình đi

 

Nghĩ mãi không ra cái sự đời

Bệnh Ung Thư phổi chết như chơi

Bạc tiền, thuốc hết … đau không hết

Từ biệt Tây, Đông    khấn nguyện trời !!!

 

Đường về xa lắc nghĩ mà ghê

Chồng đó con đây, nợ … ê hề

Mai mốt thân vùi ba tấc đất

Biết gì trần thế chuyện khen chê !

 

Đành rằng cuộc sống có người, ta

Có cả tình thương, ghét … lựa là !

Khổ đến tận cùng, âu phải chuyển

Cuộc đời tốt đẹp, lộ dần ra …

 

Người Mỹ, Tâm sao đẹp lạ lùng ?!

Xem toàn nhân loại một nhà chung

Ân cần giúp đở người đau bệnh

Thang thuốc, uống ăn … thoải mái dùng

 

Đất nước cờ hoa, rợp ánh sao

Bốn trăm năm, hằng triệu anh hào

Điểm tô tổ quốc, ngày thêm đẹp

Nước thịnh, văn minh, dân bảnh bao

 

Chợt nghĩ  đến thân, lại thẹn thầm

Miệng mồm có đó kể như câm

Người ta săn sóc mình chu đáo …

“Thank” mãi với người chỉ một âm !

 

Hạnh phúc đưa mình đến được đây

Xin có đôi câu để tỏ bày

Cám ơn Nước Mỹ đầy nhân ái

Nhờ người bệnh khỏi, khoẻ phây phây.

 

Nhân thế xưa nay khổ bởi … tiền

Kẻ giàu sang, kẻ đói liên miên

Phù hoa chợ ấy toàn cơm áo !

Danh lợi, tình đời chẳng vẹn nguyên !

 

Chiếc bách phong ba, lạc cuối trời ?!

Nẻo về mù mịt giữa trùng khơi 

Xin cho tay yếu càng thêm vững

Đến được bến bờ, dẩu chút hơi

 

Xin gởi tặng nhau những tiếng cười

Một lần hạnh phúc được làm người

Gặp nhau giây lát, rồi … mai mốt

Thành cỏ, thành cây, khóc hổ ngươi !

 

Sống dậy xưa nay ở đất bằng

Người thường, Giáo Sĩ cả Chư Tăng

Xe hơi nhà cửa vo tròn hết

Bài học đất trời biển … dạy răn … g

 

Ngồi xếp bằng chơi, … thật lạ lùng !

Nghĩ suy, suy nghĩ chuyện lung tung

Chuyện con, chuyện cái, chuyện nhà nước

Tâm chạy bâng quơ đến vô cùng

 

Mệt quá, ngồi yên chốc lát thôi

Nhớ về nhà cũ, nhớ xa xôi

Nhớ trăm năm cũ, nghìn năm cũ

Giọt nước lăng xăng giữa núi đồi ?

 

Nhà Xưa, Quê Cũ phải về thôi

Đất khách tha phương ngán ngẫm rồi

An tịnh, nhìn tâm, nghe … nhịp thở

Hoa lòng từ ấy, nỡ không thôi !!!

 

Cao Thệ

 

IP IP Logged
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 20/Aug/2011 lúc 11:34pm

ĐỜI MẸ

 

Kính dâng lên hương hồn Mẹ

 

Mười sáu tuổi đời mẹ đã làm dâu

Bước thấp bước cao trên đường đời trơn trợt

Đám em chồng non nớt

Cứ đào sâu những hố tỵ hiềm

Nước mắt chảy từng đêm

Vì thương em nhớ Mẹ

 

Căn nhà tranh be bé

Mãnh rẫy ngập Lát, Cốc Kèn

Gánh một gánh đời vào cuộc bon chen

Thúng chồng ngồi, thúng ba đứa trẻ

Trầm dưới sông bắt cá, mò tôm

Quơ quào cành cây, nhánh củi

Như cánh Cò nhọc nhằn trên bãi

Lom khom hái ngọn rau đồng

Nghĩ đến tô canh cho đàn con dại.

Chiếc áo rách bương, ngày che mưa đội nắng

Vất vã nhọc nhằn tìm kiếm miếng ăn

 

Dòng đời nào phẳng lặng!

Ì đùng, tiếng pháo, tiếng bom

Trong từng chén cơm chứa ngàn hạt lệ

Chiếc khăn tang trên đầu người vợ trẻ

Tiếng khóc bầy con, át giọng Sư già

Ước mộng cuộc đời tung cánh bay xa

Được phong kín gởi vào đáy mộ

 

Cuộc đời nổi khổ

Đàn con lớn lên, khóc thêm tiếng khóc làm người.

Chiến tranh nào rồi chẳng im hơi

Xót xa những người ở lại

Mẹ túm đàn con trở về quê cha, thay chồng nuôi con dại

 

Một chiều Mẹ đi … mãi mãi

Mẹ đi chẳng vẹn hình hài

Tiếng nổ nào, làm tiếng khóc Mẹ ơi ?!

Át tiếng đàn con nhao nhát, gọi bầy giữa chợ !

 

Những bài hát ru ngày xưa của Mẹ

Dạy chúng con khôn lớn thành người !

Lưng hằn từng vết roi đau

Còn đọng lời khuyên từ ái

Mẹ là gương cho chúng con soi mãi

Nhìn vào lần bước chân đi

 

Lorton, mùa Vu Lan 2011

Cao Thệ



Chỉnh sửa lại bởi cao the - 21/Aug/2011 lúc 7:30am
IP IP Logged
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 22/Aug/2011 lúc 9:11pm

 

CHUYỆN CHÚNG MÌNH

 

Đêm nay bé ngủ không yên giấc

Nhắm mắt mơ màng cứ gặp anh

Tình ngở đã quên từ lúc biết

Mười năm quên mãi vẫn không thành !

 

Giữa muốn và không muốn gặp người

Vì sao đau khổ cả hai nơi ?

Lòng tôi, tôi trãi bày ra đó

Không cũng là yêu, chết mất rồi !

 

Sợ gặp người trong cả giấc mơ

Lòng tôi không thể giã thờ ơ

Thà như đau khổ thì tôi chịu

Tình vẫn trao nhau, chẳng ởm ờ

 

Mắt anh như chứa trời tan vỡ

Hun hút bên trong ngập nỗi buồn

Nhìn đôi mắt khổ, lòng em khổ

Rồi cứ yêu và yêu mãi hơn

 

Bé muốn sa và anh bé ngủ

Cho trăm nghìn mộng, nép chờ phiên

Nhưng điều bé muốn thì không thể

Tháng ngày ước vọng cũng dần quên

 

Tối qua me đến bên giường bé

Hay dỡ chuyện mình ý bố me

Khổ lắm anh ơi, em chẳng lẽ

Làm con cha mẹ dạy, không nghe

 

Hứa với me gì đó nhớ đâu

Lòng em bé tí mênh mong sầu

Đời như dòng nước khi xuôi ngược

Hai ngã đều về một biển dâu !

 

Cao Thệ

 



Chỉnh sửa lại bởi cao the - 22/Aug/2011 lúc 9:13pm
IP IP Logged
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 24/Aug/2011 lúc 11:18pm

BÔNG ĐIÊN ĐIỂN

 

Điên Điển hoa vàng như áo em

Dòng kinh Vàm Cỏ nước xanh trong

Đến đây, quên bẳng không về nữa

Cứ ngở bên đời, nay có em

 

Cao Thệ



Chỉnh sửa lại bởi cao the - 27/Aug/2011 lúc 4:45pm
IP IP Logged
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 27/Aug/2011 lúc 4:45pm

CHUYỆN TÌNH

 

Anh biết bé giờ gầy hơn chút nữa

Mắt sâu thêm vì bởi luống mông chờ

Từng sợi tóc ngã vàng màu cỏ úa

Những đêm buồn chia nổi nhớ làm mơ

 

Anh biết bé mỗi chiều thường đi lễ

Đêm tình yêu dâng hết Mẹ Bề Trên

Dưới trần gian chuyện mình hoài như thế

Một khung trời, hai nỗi nhớ không quên !

 

Cao Thệ

IP IP Logged
cao the
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 15/Jul/2011
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 589
Quote cao the Replybullet Gởi ngày: 31/Aug/2011 lúc 12:17pm

ĐÊM TRÊN SÔNG

 

Đêm đã khuya lơ khuya lắc rồi

Âm thầm lớp lớp bụi sương bay

Tưởng như khói pháo, vui ngày cưới

Hiu hắt dòng sông quạnh bốn bề

 

Uống nhé đêm nay rượu cạn bầu

Thức cùng trăng suốt mấy canh thâu

Ô hay! Mình tưởng mình đơn lẻ

Nâng chén quỳnh, chợt nhớ đến nhau !

 

Thuyền chảy theo dòng trăng, lênh đênh

Ôm bầu ta uống cạn, buồn tênh

Người ơi chẳng lẽ mình không nợ ?

Hay gút Tơ Hồng Lão Nguyệt quên !

 

Cao Thệ



Chỉnh sửa lại bởi cao the - 19/Sep/2011 lúc 5:16pm
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 13 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.160 seconds.