Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Tâm Tình
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tâm Tình  
Message Icon Chủ đề: ĐỜI SỐNG GIA DÌNH Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 131 phần sau >>
Người gởi Nội dung
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 23100
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 02/Apr/2011 lúc 7:08am
 

Cái lợi của 10 năm nói dối vợ

 
 

 

Trong 10 điều cấm của vợ tôi, nghiêm trọng nhất là cấm nói dối. Thế nhưng sự thực là suốt 10 năm sống với nhau, tôi nói dối nàng liên tục.



 

“Trên đời này em ghét nhất là dối trá. Vì thế, dù sự thật khó nhằn thế nào anh cũng phải nói với em, hễ nói dối là tình vợ chồng đứt cái phựt đừng hòng nối lại”, nàng phủ đầu ngay khi tôi cầu hôn. Tôi trịnh trọng hứa trước khi lồng nhẫn vào tay nàng. Kể từ đó, nàng yên tâm là đã trói tôi như đã buộc cổ dề vào con cún.

 

Tôi đi họp thì báo là họp, nhậu thì khai là nhậu, không như mấy gã  hư hỏng cứ than họp hành triền miên trong khi mài đũng quần trên chiếu nhậu đến ê cả mông, nhầu cả mặt. Vợ tôi đến giờ vẫn vô cùng tín nhiệm, coi tôi là lão chồng ngoan ngoãn thật thà. Vì thế nên mong các bạn giữ kín hộ những gì tôi chia sẻ hôm nay: Sự thật là tôi nói dối vợ suốt. Tôi không thể không thấy là nói dối vợ nhiều khi rất có lợi, thậm chí siêu lợi.

 

 

Bao nhiêu năm nay trước mặt vợ, tôi vẫn ra vẻ một thằng chồng cù lần rỗng ví, vợ cho bao nhiêu tiền thì tiêu bấy nhiêu, vì bao nhiêu lương lậu đã nộp cho nàng cả. Thỉnh thoảng tôi còn vờ vịt là lỡ đi nhậu hết cả tiền, xin thêm ít để ăn trưa. Nàng không bao giờ biết là tôi có quỹ đen. Trong các bạn, những ai là đàn ông thì hết thảy phải đồng ý với tôi rằng, phàm đã bị vợ thu hết tiền lương, anh nào bảo không có quỹ đen thì một là hắn nói dối, hai là hắn không phải thằng tử tế với vợ. Tại sao ư? Hãy xem tôi làm được gì với cái quỹ đen của tôi.

 

 

Mỗi ngày vợ cho tôi 100 nghìn (tính theo giá trị tiền đồng hiện nay nhé). Tôi ăn sáng mất 25 nghìn, ăn trưa mất 40 nghìn. Hôm nào “đi lạc” sang cái quán bên cạnh với mức ăn sáng 35 nghìn, ăn trưa 65 nghìn là hết cả tiền xăng xe. Thế nhưng đàn ông chúng ta, có anh nào không cà phê cà pháo, không rượu bia nhậu nhẹt? Lấy tiền đâu ra? Quý đen chứ đâu. Đó là tiền tôi cặm cụi làm thêm, tiền cơ quan thỉnh thoảng bổ sung quỹ lương… Nhờ nó, ngày 8/3, sinh nhật nàng…, tôi có thể tặng nàng một bó hoa thật sang, bộ đồ lót thật xịn, cái túi xách thật oách, khai giá giảm đến 70% rồi nói dối nàng (lại nói dối) rằng “đó là tiền anh nhịn ăn sáng suốt một tuần”. Vợ tôi cảm động muốn khóc, sau đó lén dúi thêm tiền vào túi chồng.

 

 

Có quỹ đen, tôi ăn nhậu, tiêu xài… mà vợ chẳng hay biết gì hết. Thử tưởng tượng nếu không có quỹ, kiểu gì tôi cũng phải xin tiền nàng cho những vụ đó chứ không nhịn được. Sĩ diện của thằng đàn ông tôi chẳng màng, tôi chỉ nghĩ nếu vợ thấy phải chi đến mấy triệu đồng một tháng cho những thứ ba lăng nhăng vớ vẩn ấy thì sẽ xót xa đứt ruột, tội cho nàng biết bao. Lập quỹ đen, âu cũng là vì yêu vợ, thương vợ vậy.

 

 

Thực ra tôi không chỉ nói dối vợ mỗi chuyện tiền. Cả về tình tôi cũng dối nốt. Dĩ nhiên là tôi luôn yêu nàng, nhưng tình yêu sau 10 năm lấy nhau không thể sôi nổi như thuở ban đầu, hễ thấy nhau là “tim đập chân run” được. Mỗi lần phải đi công tác xa vài ngày, tôi không thể cồn cào nhớ nàng vì ngày mải làm việc, đêm nhậu với bạn rồi ngủ tít trong khách sạn. Thế nhưng với thói lãng mạn, nàng không chấp nhận điều đó. Thế nên tôi vẫn luôn nói rằng tôi nhớ nàng phát điên lên được, rằng tôi yêu nàng không khác gì ngày xưa… (sự thật là tôi yêu nàng chẳng kém ngày xưa, nhưng chắc chắn phải khác ngày xưa).

 

 

Lại còn chuyện nàng hỏi tôi về nhan sắc của nàng nữa, dĩ nhiên tôi lại phải nói dối. “Em già quá rồi phải không anh?”. “Anh xem này, em ngày càng béo”. “Anh thấy bụng em có to quá không?’. Bạn thử nghĩ xem, nàng chẳng nói câu nào sai, nhưng chẳng lẽ tôi lại gật đầu lia lịa? Tôi lập tức cao giọng mắng nàng: “To gì? Em có bụng đâu mà to?”. “Đồ ngốc. Anh cực kỳ ghét loại đàn bà chẳng có tí da thịt nào”. (Tôi nói “da thịt”, tránh đề cập đến khái niệm “mỡ”). “Em dở hơi à? Em ra ngoài đường mà xem cái bọn sinh viên mới ra trường có trẻ được bằng em không?”. Vợ tôi yên tâm ngay. Có thể nàng thấy mình chẳng xinh như tôi ca ngợi, nhưng nàng nghĩ điều quan trọng là chồng thấy mình xinh. Thế là nàng lại đủ tự tin để nhí nhảnh, nũng nịu với chồng như cũ.

 

 

Và còn vô số điều khác, tôi đã nói dối nàng. Chẳng ngụy biện đâu, tôi nói dối vì thấy… có lợi đã đành, còn vì tôi yêu nàng nữa, dù tình yêu không giống như ngày xưa. Một lần nữa xin nhắc các bạn đừng mách vợ tôi để điều tôi thổ lộ hôm nay vẫn tiếp tục là bí mật với nàng.

 

Mà nếu các bạn có mách cũng chẳng sao, bởi vợ tôi sẽ cho là các bạn nói dối nàng, hoặc nãy giờ tôi đã nói dối các bạn cho vui, vì hôm nay là Ngày Nói dối 1/4 mà.

 

 

http://www.baodatviet.vn/Home/doisong/Cai-loi-cua-10-nam-noi-doi-vo/20114/138264.datviet



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 02/Apr/2011 lúc 7:57am
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 06/Apr/2011 lúc 10:37am
Bướm Vàng Đậu Ngọn Mù U
Tác giả Ấu Tím
Diễn đọc Mỹ Hạnh & Dzuylynh
 


Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 12/Apr/2011 lúc 9:44am
 
“Trong thảm họa nước Nhật, con học được cách thương yêu và hy sinh”

Japan%20Needs%20You

(Dân trí) - Mẹ, lúc ở nhà, con chưa từng một lần nói yêu mẹ, cũng chưa từng làm được điều gì cho mẹ vui lòng. Kỳ lạ thay, đang ở nước Nhật, chứng kiến những thảm họa khủng khiếp, con đã học được cách yêu và cách hy sinh, mẹ ạ.

 Mẹ,

Từ nhỏ, được bố mẹ lo cho một cuộc sống đầy đủ nên con chẳng chịu học hành, chưa có ý chí phấn đấu. Tốt nghiệp cấp 3, con cũng không chịu thi đại học, tự ý tung hô con đường của riêng mình. Con học những gì con thích, làm những gì con cho là hay ho, không cần biết tương lai phía trước sẽ ra sao mà thực sự, con cũng chẳng biết sau này mình sẽ làm được gì.  

Ở cái tuổi ương ương, xanh xanh ấy, lúc nào con cũng muốn chứng tỏ bản thân mình đã lớn, cho rằng việc của bản thân mình là quan trọng. Con biết đâu rằng sự ích kỷ của mình đã nhiều lần làm tổn thương đến mẹ. Mỗi lần cãi lại mẹ, đối đầu với mẹ, làm mẹ khóc, là mỗi lần con thấy cái tôi của mình được nâng lên.  

Con luôn đòi hỏi bố mẹ phải quan tâm, chăm sóc con nhiều hơn nữa. Con thấy mình chưa đủ hạnh phúc. Nhưng lúc đó làm sao con biết từ khi lấy nhau, sinh con ra, bố mẹ đã phải lao vào làm ăn, buôn bán dù thâu đêm suốt sáng không ngủ để lo cho con một cuộc sống thừa cơm ăn áo mặc. Nhưng con vẫn yêu cầu bố mẹ phải dành thời gian cho con nhiều hơn nữa.  

Nhưng bố mẹ biết không, từ khi con sang đây, bắt đầu cuộc sống tự lập, con mới hiểu thất bại lớn nhất của cuộc đời là làm cho bố mẹ mình đau khổ. Ở nơi đất khách quê người, con vừa làm vừa học tập, con mới hiểu thế nào là nỗi lo cơm áo gạo tiền. Không đi làm sẽ không có tiền trả tiền nhà, tiền gia, điện, nước và tiền ăn. Rồi còn cả tiền học nữa. Giờ con mới hiểu 18 năm con đi học là 18 năm mẹ quay cuồng vì mối lo này, và tất cả là vì con.  
 
Đặng Minh Thảo (hàng cuối, thứ 2 từ phải sang) cùng các bạn người Việt và các em người Nhật ở thành phố Kitakyusyu đi quyên góp ủng hộ người dân vùng thảm họa.

Nước Nhật đã làm con thay đổi nhiều lắm mẹ ạ. Nhìn họ, con đã biết chăm chỉ làm việc, có tinh thần trách nhiệm. Từ suy nghĩ “bố mẹ phải làm gì cho con”, con đã biết nghĩ ngược lại “con đã làm được gì cho bố mẹ, đã làm được gì để bố mẹ có thể tự hào về con”. Và con đã hành động rất khác trước đây. Những thành quả nay con có được tất cả đều quá bé nhỏ và đơn giảm với nhiều người, nhưng con muốn dành mọi điều cho bố mẹ.  

Rồi con chứng kiến bao mất mát mà thiên tai bỗng chốc giáng xuống con người: hình ảnh những công trình kiên cố bao công xây dựng bỗng dưng chỉ là đổ nát và đổ nát, những người mẹ để tuột mất con trong thảm họa, những em bé không còn gia đình đưa đến dự lễ tốt nghiệp, những bát súp đong đầy tình người trong khốn khó…. Dù chỉ qua truyền hình, nhưng con cảm nhận chết chóc và đổ vỡ hiển hiện nhiều nơi. Hàng nghìn người vẫn phải sống trong các trung tâm tạm trú. Khó khăn, thiếu thốn mọi bề, trong khi mối nguy hiểm hạt nhân vẫn còn lơ lửng.  

Ở quê nhà, bố mẹ và người thân đang lo lắng gọi điện giục con về, nhưng bố mẹ đừng lo. Nơi con ở là tỉnh miền nam, cách khu vực đông bắc và Tokyo hơn 1.200km, nên mẹ yên tâm. Dù người Nhật đang đối mặt với thời khắc kinh khủng nhất, nhưng với lòng kiên trì và tính cách chăm chỉ lao động của người Nhật, nước Nhật sẽ lại hồi sinh. 

Cũng chính đây là lúc con học hỏi được rất nhiều đức tính quý giá của tính cách Nhật, càng gắn bó với xứ sở này, nên con càng không thể về. Con tiếp tục phải ở lại đây, học tập, làm việc như những người Nhật, cùng chung tay góp sức xoa dịu một phần nỗi đau của bao người và cả những khó khăn của các bạn ở vùng Tokyo và Đông Bắc nữa.  

Có những điều quý giá ta có mà không biết. Có những điều quý giá mà khi mất đi rồi, ta mới biết. Trong thảm họa với người Nhật, con đã học được rất nhiều, và đặc biệt là biết những gì với mình là quý giá. Dù hơn 18 năm qua, con chưa từng nói một lần, nhưng bây giờ con muốn nói: Con yêu bố mẹ hơn tất thảy trên đời. 

Con gái của bố mẹ
            Đặng Minh Thảo
            Sinh viên năm I Đại học Công nghiệp Kyusyu, Fukuoka

 

http://dantri.com.vn/c25/s135-468010/trong-tham-hoa-nuoc-nhat-con-hoc-duoc-cach-thuong-yeu-va-hy-sinh.htm

 
 
 

 
mk
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 23100
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 21/Apr/2011 lúc 9:50pm

NUÔI MẸ
Tác giả: Nguyễn Phúc Song Hương
Diễn đọc
: Trần
http://vnthuquan.net/diendan/tm.aspx?m=656716


IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 26/Apr/2011 lúc 8:51pm
BẢNG CHỮ CÁI KỲ DIỆU
Tác Giả: Saigon Echo sưu tầm   
Thứ Ba, 26 Tháng 4 Năm 2011 08:15

Hãy cùng khám phá cuộc sống qua bảng chữ cái kỳ diệu, để tự tìm lại cho mình những bài học quý giá mà cuộc sống muốn gửi gắm đến bạn.
Xin
BẤM VÀO ĐÂY



Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 26/Apr/2011 lúc 8:55pm
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 29/Apr/2011 lúc 4:25am
Mẹ Điên
Tác giả: Vô Danh
Diễn đọc: Trang hạ - Vương Hằng Tích 
 
 
 
 
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 04/May/2011 lúc 5:37am
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
lo cong
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 30/Oct/2007
Đến từ: Canada
Thành viên: OffLine
Số bài: 2596
Quote lo cong Replybullet Gởi ngày: 04/May/2011 lúc 8:20am
 
 
CHÚC MỪNG TẤT CẢ CÁC BÀ MẸ
 
 
 
 
 
 
 
 
 mothers-day-desi-glitters-9
 
 
 


Chỉnh sửa lại bởi lo cong - 04/May/2011 lúc 8:21am
Lộ Công Mười Lăm
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 04/May/2011 lúc 8:36pm
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
mykieu
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 10/Jun/2009
Thành viên: OffLine
Số bài: 3471
Quote mykieu Replybullet Gởi ngày: 04/May/2011 lúc 8:38pm
 
~::Trích Dẫn nguyên văn từ Mặc Thủy

 
 
Kính tặng tất cả bà mẹ Việt Nam,
đặc biệt riêng cho  Bà Mẹ Gò Công

 
 
 

 

“Người mãi còn kia trên đỉnh núi,

Bồng con  đứng đợi tự ngàn năm…

Tôi xin qùy xuống hôn lên đá,

Danh tiết muôn đời Mẹ Việt Nam !! ’’

 (Mc Thy)

Mother’s Day 2011

 



Chỉnh sửa lại bởi mykieu - 04/May/2011 lúc 9:03pm
mk
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 131 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.348 seconds.