![]() |
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
![]() ![]() |
Thơ Văn | |
![]() |
![]() |
![]() ![]() |
Người gởi | Nội dung |
nguyenhoainam
Groupie ![]() ![]() Tham gia ngày: 02/Dec/2007 Đến từ: Vietnam Thành viên: OffLine Số bài: 30 |
![]() ![]() ![]() Gởi ngày: 09/Jan/2008 lúc 8:56pm |
ĐỌAN TRƯỜNG BIÊN ẢI
Ta chết thật rồi em yêu xưa !
Ải nhạn trùng quan cát bụi mờ
Gió câu gục ngã chiều biên địa
Tin giữ bay về-em biết chưa ?
Ta thấy hồn bay trong nắng mơ
Chiều xuân mắt đỏ nhạt nhòa thơ
Đường gươm oan trái em đành dứt
Trời nẻo quan san phủ lệ mờ
Bóng tối chập chờn đêm giá lạnh
Thét gào trong nổi chết bơ vơ
Bao linh hồn ngã bên ta đó
Có phải vì em thác dật dờ ?!
Đôi mắt mở trừng trong bóng đêm
Rực bao buồn tủi với hờn căm
Trời biên địa máu và thây chết
Rũ hồn ta gọi bóng chiều xuân
Ta muốn quên đi trời "Vãng Phố"
Tha thứ cho em mỗi một lần
Tiếc nổi giận hờn ra "Sóc Cảnh"
Trời đất nào quên hận máu xương
Ta mãi hờn em-oán hận người
Cho dù muôn kiếp cũng không nguôi
Xé hồn ta đó ra trăm mảnh
Rải khắp nhân gian-hỏi cuộc đời !
Ai biến thơ ta thành máu lệ?
Mỗi dòng cân nảo chảy không vơi
Trào dâng tim óc ra từng nét
Nhỏ xuống nhân gian khóc hận đời !!!
nguyenhoainam
|
|
nguyenhoainam
|
|
![]() |
|
![]() ![]() |
||
Chuyển nhanh đến |
Bạn không được quyền gởi bài mới Bạn không được quyền gởi bài trả lời Bạn không được quyền xoá bài gởi Bạn không được quyền sửa lại bài Bạn không được quyền tạo điểm đề tài Bạn không được quyền cho điểm đề tài |