Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Tâm Tình
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tâm Tình  
Message Icon Chủ đề: NHÓM 12 YÊU THƯƠNG Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 161 phần sau >>
Người gởi Nội dung
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7169
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 13/Jan/2010 lúc 8:44pm
slideshow  
PDF Print E-mail
Tác Giả : Saigon Echo sưu tầm   
Thứ Hai, 11 Tháng 1 Năm 2010 08:37

Có một vị hiền triết đã hỏi các đệ tử rằng: “Tại sao trong cơn giận dữ người ta thường phải hét thật to vào mặt nhau ?”

Sau một lúc suy nghĩ, một trong những đệ tử ấy đã trả lời:

“Bởi vì người ta mất bình tỉnh, mất tự chủ!”

Vị hiền triết không đồng ý với câu trả lời, ngài bảo:

“Nhưng tại sao phải hét lên trong khi cả hai đang ở cạnh nhau, tại sao không thể nói với một âm thanh vừa phải đủ nghe ?”

Các đệ tử lại phải ngẫm nghĩ để trả lời nhưng không có câu giải thích nào khiến vị thầy của họ hài lòng.

Sau cùng ông bảo:

“Khi hai người đang giận nhau thì trái tim của họ đã  không còn ở gần nhau nữa. Từ trong thâm tâm họ cảm thấy giữa họ và người kia có một khoảng cách rất xa, nên muốn nói cho nhau nghe thì họ phải dùng hết sức bình sinh để nói thật to. Sự giận dữ càng lớn thì khoảng cách càng xa, họ càng phải nói to hơn để tiếng nói của họ bao trùm khoảng cách ấy.”

Ngưng một chút, ngài lại hỏi:

“Còn khi hai người bắt đầu yêu nhau thì thế nào?  Họ không bao giờ hét to mà chỉ nói nhỏ nhẹ, tại sao?  Bởi vì trái tim của họ cận kề nhau.  Khoảng cách giữa họ rất nhỏ…”
Rồi ngài lại tiếp tục:

“Khi hai người ấy đã yêu nhau thật đậm đà thì họ không nói nữa, họ chỉ thì thầm, họ đã đến rất gần nhau bằng tình yêu của họ. Cuối cùng ngay cả thì thầm cũng không cần thiết nữa, họ chỉ cần đưa mắt nhìn nhau, thế thôi! Vì qua ánh mắt đó họ đã biết đối phương nghĩ gì, muốn gì ..”


Ngài kết luân:

“Khi các con bàn cãi với nhau về một vấn đề, phải giữ trái tim của các con lúc nào cũng cận kề.  Đừng bao giờ thốt ra điều gì khiến các con cảm thấy xa cách nhau…

Nếu không thì có một ngày khoảng cách ấy càng lúc càng rộng, càng xa thì các con sẽ không còn tìm ra được đường quay trở về !”



Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 13/Jan/2010 lúc 8:56pm
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7169
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 14/Jan/2010 lúc 10:18am
 
Man mác
 
 
Hôm nay buồn quá bạn ta ơi!
Người ta mấy nẻo đã yên đời
Tôi nay lạnh lẽo cùng với gió
Ngắm mình ngắm mãi ráng chiều rơi
Ngắm những người ta cùng phố xá
Con đuờng quen thuộc đến chơi vơi
Từng dòng xe cộ sao chẳng đợi
Một khắc một giây....tôi gọi mời

Tôi chẳng hiểu mình nữa bạn ơi
Chẳng tìm đâu được tiếng thảnh thơi
Thi vương u uất cùng bóng tối
Hồn ngất chìm mơ dĩ vãng rồi

Bạn hãy cho tôi lời vương lại
Mỏng manh cũng được những bi ai
Để tôi thôi khảm giăng sầu nhớ
Và bến tình tôi chẳng mộng dài

Tôi phải làm sao phải làm sao?
Gửi vào thơ ấy những hư hao
Hay gom tâm sự cho cay đắng
Cho những nhớ nhung cứ nghẹn trào

Thôi kệ cứ cười trong nước mắt
Cứ buồn vơ vẩn nhặt lang thang
Vu vơ kiếm lại gì man mác
Đã mất lâu rồi...giữa miên man!
 
Sưu tầm
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24215
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 15/Jan/2010 lúc 6:22am
 
CHIẾC BÓNG CHIỀU MƯA
 

 

Em đến thăm tôi
Rồi chia xa
Như cơn mưa

chiều xưa vội vả.

Và em về

 nhưng hoàng hôn
vẫn còn
những tia nắng của chiều vàng
giữ lại bóng hình em.

Theo tháng năm
bóng theo tôi
ở mãi
bên đời ......

Nhưng em vẫn xa xôi
một cõi trời
thương nhớ.

Đã xa rồi
chiều nay
tôi đang gỡ dăm mảnh rách rời
của chiếc bóng còn sót lại
chiều xưa

Vá âm thầm lên khoảng trống vần thơ
Tự hỏi lòng, bao giờ mưa trở lại ......!!!???

  Đắc Tài



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 15/Jan/2010 lúc 11:14am
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24215
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 16/Jan/2010 lúc 5:03am

Những khoảnh khắc ấm lòng

i-love-you-card.jpg%20Valentines%20Love%20Card%20image%20by%20galina60 
Cuộc sống ngày hôm nay đã làm mỗi chúng ta dường như “chai sạn” hơn một chút, suy nghĩ “cứng nhắc” hơn và trái tim “lạnh” hơn một chút!



Thế nhưng, đôi lúc bạn sẽ cảm nhận những niềm vui mà ai đó mang lại cho bạn. Đó đôi khi chỉ là những hành động nhỏ, một ánh mắt nhìn hay một cử chỉ quan tâm vẫn có thể làm cho bạn nở một “nụ cười hạnh phúc”. Tớ gọi đó là “những khoảnh khắc ấm lòng”, hãy cùng tớ nhớ lại những khoảnh khắc đáng yêu ấy vì biết đâu những khoảnh khắc ấm lòng của tớ cũng giống bạn đấy…

ooo0ooo

Đó là khoảnh khắc của một buổi chiều, những đám mây đen kịt kéo về che lấp cả một khoảng trời. Vừa dắt xe ra từ nhà giữ xe thì trời đã nổi gió, tớ biết thế nào về nhà cũng không kịp. Tự dưng một cậu bạn cùng lớp dúi vào rổ xe của tớ một chiếc áo mưa, với lý do là nhà cậu ấy gần hơn nhà tớ. Đi một đoạn, trời đã mưa to, tớ tắp xe vào lề đường mặc áo mưa vào, nhìn lại phía sau, nơi khoảng xa kia, cậu ấy đang ôm cặp chạy xuyên qua màn mưa lạnh buốt…

oo_oo

Đó là khoảnh khắc trong chuyến đi mùa hè xanh, cô bạn cùng nhóm nhường cho tớ cái chăn ấm áp của cô ấy cho tôi gối đầu, còn chị lớn nhất trong nhóm thì giành nằm ở bìa ngoài cạnh vách màn vì sợ chúng tôi lăn ra ngoài bị muỗi chích. Và một cô bạn khác trước khi đi ngủ lại kéo tay tớ ra để thoa kem chống muỗi. Sáu đứa nằm chen chúc nhau để ngủ trên nền gạch lạnh ngắt nhưng vui và ấm áp xiết bao bởi tiếng cười khúc khích qua những câu chuyện vui mà mọi người cùng chia sẻ. Ấm áp làm sao bởi tình cảm gắn bó được tạo nên chỉ qua mấy ngày ít ỏi cùng sống, cùng ăn và cùng làm việc.

oo_oo

Đó là khoảnh khắc nơi sửa xe ở góc vỉa hè trong một buổi tối mưa bão. Bình thường xe của tớ vẫn hay bị hỏng giữa đường như thế nhưng hôm nay thì thật không may vì giữa lúc trời mưa to như thế này. Tớ dắt xe trên lề đường vì lòng đường lúc này đã ngập nước mưa, kéo vội chiếc áo mưa che kín cái giỏ xe để khỏi ướt cặp. Một ánh đèn leo lét nơi góc đường khiến tớ mừng thầm trong bụng vì chỗ sửa xe vẫn chưa đóng cửa. Vậy mà, lúc tớ dắt xe vào tới nơi thì bác sửa xe đã dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi. Vẻ e ngại thoáng nơi gương mặt bác biến đi thật nhanh, bác lại xem chiếc xe đạp cũ rích của tớ một lúc rồi đem bộ đồ nghề của bác ra cặm cụi sửa. Miếng vải bạt trên đầu chỉ đủ chỗ cho một mình tớ đứng. Những giọt mưa lạnh buốt thấm dần trên lưng làm ướt chiếc áo nâu đầy dầu mỡ và bụi bặm. Chiếc xe vừa được sửa lại lăn bánh chạy thật nhanh con đường đầy mưa, về đến nhà thì cơn mưa cũng vừa ngớt hạt, lòng nhẹ nhõm thầm cảm ơn bác sửa xe tốt bụng!

oo_oo

Đó là khoảnh khắc chị sờ tay lên trán tớ khi tớ than nhức đầu. Mặc dù ngày mai chị có bài thi quan trọng nhưng chị vẫn bỏ dở để chạy ra tiệm thuốc tây mua thuốc cho tớ. Một tay chị nấu cháo và xức dầu nóng cho tớ. Đêm ấy, tớ biết chị phải thức đến tận khuya để học bài, chưa lúc nào tớ thương chị đến thế! Nhìn nét mặt chị lo lắng mà tớ thấy hối hận quá vì những lần thấy chị giận mà vẫn hay cãi bướng với chị.

oo_oo

Đó là khoảnh khắc một buổi sáng mùa đông nơi góc sân trường, cái khăn len quàng cổ và chiếc áo bông vẫn chưa đủ ấm, cô bạn đứng gần xoa đôi tay bàn tay vào tay tớ, chỉ đơn giản vì tay cô ấy ấm hơn tay tớ. Cùng nhau ăn hộp xôi còn nóng hổi, sẻ chia cùng nhau nụ cười, tớ thấy lòng mình ấm lạ!

ooo0ooo

Bởi vì "Hạnh phúc không chỉ được xây dựng bằng thời gian mà còn được xây dựng bởi những khoảnh khắc”. Tớ yêu và luôn tin tưởng vào cuộc sống cũng bởi những “khoảnh khắc ấm lòng” như thế!

Vì tớ biết tớ đã nhận quá nhiều từ cuộc sống này!

Bupbekiw


Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 16/Jan/2010 lúc 5:03am
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24215
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 18/Jan/2010 lúc 8:28pm
ba%20dieu%20gia%20tri <<<XIN BẤM VÀO

BA ĐIỀU GIÁ TRỊ
By
bichntn  



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 18/Jan/2010 lúc 8:29pm
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24215
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 20/Jan/2010 lúc 8:08am
Giá%20trị%20người%20phụ%20nữ <<<XIN BẤM VÀO

Giá trị người Phụ Nữ
By
Jangkao  



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 20/Jan/2010 lúc 8:09am
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24215
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 22/Jan/2010 lúc 8:22am
a
 

Lời nói muộn màng

Love%20Rose 


Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong một đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong một ngày cuối tuần mát mẻ....

- Chán thật đấy - Linh nói. Ước em có một người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui...
- Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản
Cả hai im lặng một lúc lâu
- Này! Em có một ý kiến, hãy chơi một trò chơi đi! -Linh nói
- Trò chơi gì cơ???
- Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao??
- .....Được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng không có kế hoạch gì cả -Việt trả lời
- Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào??
- Em nghĩ sao về một bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem một bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu...
- Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu

Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên không có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang người yêu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ.

Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh......

Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung một cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau

Ngày thứ sáu, cả hai leo lên một ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước....

Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó..

Ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua một ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có một bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai: "các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà

Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng

Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có một ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm

1h23
- Em khát quá-Linh nói
- Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào??
- Mua cho em một chai nước khoáng đi

1h45
Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh:

- Này em, vừa rồi ở ngoài kia có một người bị ôtô đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh không nhầm thì đó là bạn của em

Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến một chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ

11h51 trưa
Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra.
- Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được một lá thư trong túi áo của anh ấy.

Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có một cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc

Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là một cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là không được nghĩ đến gì khác ngoài một trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em một điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh, anh yêu em!!!

11h58
Việt à...- Linh bật khóc-....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng không..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh không thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh...

Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 22/Jan/2010 lúc 8:59am
IP IP Logged
ranvuive
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 02/May/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 1151
Quote ranvuive Replybullet Gởi ngày: 22/Jan/2010 lúc 11:44am
 
10 nghịch lý không thể chối cải
 
1. Bạn có thể nhớ lịch bóng đá World Cup, nhớ sở thích của bạn gái mình nhưng lại không nhớ nổi ngày sinh của cha m.

2. Bạn có thể nhớ số tiền người khác mượn bạn nhưng không bao giờ nhớ nổi mình mượn người ta bao nhiêu tiền.

3. Bạn có thể đòi tiền công làm việc nhà khi phụ mẹ mà lại quên trừ ra chi phí bố mẹ chi cho việc ăn học của mình.

4. Bạn có thể thuộc hàng tá bài hát của ca sĩ X, ca sĩ Y nhưng lại không nhớ nổi dù chỉ một câu trong ca khúc riêng của trường mình.

5. Bạn sẵn sàng chi thật nhiều tiền cho việc mua sắm của mình mà lại tính toán so đo khi mua một món quà sinh nhật nhỏ cho nhỏ bạn thân.

6. Bạn có thể ngồi hàng giờ để đọc ngấu nghiến chuyện cười trong các tờ báo mà lại lắc đầu ngán ngẩm trước "Tắt đèn" hay "Truyện Kiều" và chê rằng đọc chỉ tổ phí thời gian.

7. Bạn hào hứng chỉ bài cho "nàng" của mình nhưng lại viện cớ bận khi bố mẹ nhờ hướng dẫn sử dụng máy vi tính.

8. Bạn có thể "buôn dưa lê" với lũ bạn hàng giờ nhưng lại nghĩ ra đủ thứ lý do từ chối khi bố mẹ bảo gọi điện thoại liên lạc khi đi du học.

9. Bạn có thể ngồi gấp hàng trăm ngôi sao ước, nhưng lại không cố gắng thể biến những ước mơ đó thành hiện thực.

10. Cuối cùng, bạn tấm tắc khen bài này "Chà, sao mà đúng thế" nhưng rốt cuộc, đâu lại hoàn đấy.
 
 

IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 24215
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 23/Jan/2010 lúc 6:10am

Một tình yêu không nói


 

Năm học lớp 10.
Ngồi trong lớp học Anh văn, tôi chăm chú nhìn cô bé cạnh bên. Em là người mà tôi luôn gọi là BẠN TỐT NHẤT. Tôi chăm chú nhìn mái tóc dài và mượt của em và ước gì em là của tôi. Nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Sau buổi học, em đến gần và hỏi mượn tôi bài học em nghỉ hôm trước. Em nói : "Cảm ơn anh !" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.


Năm học lớp 11.

Chuông điện thoại reo. Đầu dây bên kia là em. Em khóc và thút thít về cuộc tình vừa tan vỡ. Em muốn tôi đến với em, vì em không muốn ở một mình, và tôi đã đến. Khi ngồi cạnh em trên sofa, tôi chăm chú nhìn đôi mắt ướt nước của em và ước gì em là của tôi. Sau hai tiếng đồng hồ, cùng xem bộ phim của Drew Barrymore và ăn ba túi khoai tây rán, em quyết định đi ngủ. Em nhìn tôi, nói : "Cảm ơn anh !" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Năm cuối cấp.
Vào một ngày trước đêm khiêu vũ dạ hội mãn khóa, em bước đến tủ đựng đồ của tôi. "Bạn nhảy của em bị ốm", em nói, "Anh ấy sẽ không khỏe sớm được và em không có ai để nhảy cùng. Năm lớp 7, chúng mình đã hứa với nhau là nếu cả hai đứa đều không có bạn nhảy, chúng mình sẽ đi cùng nhau như NHỮNG NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT." Và chúng tôi đã làm như thế. Vào đêm dạ hội, sau khi tiệc tan, tôi đứng ở bậc tam cấp trước cửa phòng em. Tôi chăm chú nhìn em khi em mỉm cười và nhìn bóng tôi trong đôi mắt lấp lánh của em. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không nghĩ về tôi như thế và tôi biết điều đó. Rồi sau, em nói : "Em đã có giờ phút vui vẻ nhất, cảm ơn anh !" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Ngày tốt nghiệp.
Từng ngày trôi qua, rồi từng tuần, từng tháng. Chớp mắt đã là ngày tốt nghiệp. Tôi ngắm nhìn hình dáng tuyệt vời của em nổi lên như một thiên thần trên sân khấu khi nhận bằng tốt nghiệp. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Trước khi mọi người trở về nhà, em tiến về phía tôi trong áo khoác và mũ, khóc khi tôi ôm em. Rồi sau, nhấc đầu lên khỏi vai tôi, em nói : "Anh là BẠN TỐT NHẤT của em, cảm ơn anh !" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Vài năm sau.
Giờ đây, tôi đang ngồi trong băng ghế dài trong nhà thờ. Cô bé ấy đang làm lễ kết hôn. Tôi nhìn em khi em nói : "Tôi hứa" và bắt đầu một cuộc sống mới, với một người đàn ông khác. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Nhưng trước khi lên xe đi, em đến gần tôi và nói : "Anh đã đến, cảm ơn anh !" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Lễ tang.
Đã nhiều năm trôi qua, tôi nhìn xuống chiếc quan tài chứa bên trong cô bé đã từng là BẠN TỐT NHẤT của mình. Trong buổi lễ, người ta đã tìm thấy quyển nhật ký của em trong suốt những năm trung học. Và đây là những gì em viết : "Tôi chăm chú nhìn anh và ước gì anh là của tôi nhưng anh không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Tôi ước anh nói với tôi rằng anh yêu tôi. Tôi ước mình cũng có thể làm được điều đó… Tôi chỉ nghĩ một mình và khóc.

Em yêu anh em yêu anh em yêu anh…"

 

 



Chỉnh sửa lại bởi Lan Huynh - 23/Jan/2010 lúc 6:11am
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7169
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 23/Jan/2010 lúc 5:42pm
 
Hai phút và ít hơn thế nữa

Có ai từng nghĩ chỉ với hai phút có thể làm điều có ý nghĩa không? Hẳn nhiên, có khối người cho rằng thời gian tuy quý báu thật nhưng với hai phút làm nên trò trống gì? Còn chưa đủ đánh răng, chưa đủ cho cữ cà phê sáng. Nói tóm lại, hai phút là thời gian quá ngắn ngủi để có thể làm điều gì đó có ý nghĩa.

Trong dòng chảy hối hả của thời gian, con người cũng bị cuốn theo. Đôi khi cũng muốn dừng lại, dành chút ít thời gian cho bản thân, cho gia đình, bạn bè nhưng rồi guồng máy của công việc, của sự bon chen, thậm chí cả sự tham lam không điểm dừng đã không cho phép người ta thực hiện điều nhỏ nhoi đó.

Hai phút trong tổng số 1.440 phút mỗi ngày không là quá nhiều để chúng ta làm điều có ý nghĩa, không phải chỉ cho mọi người mà ít ra còn cho bản thân chúng ta.

Có những người đã hối tiếc thốt lên: “Giá như tôi có thêm được hai phút nữa thôi”. Vâng, giá như bạn rơi vào trường hợp chạy đua với thời gian, giành giật từng phút giây một hẳn bạn sẽ thấy quý thời gian như thế nào: một người bệnh cần cấp cứu, một người nhìn mặt người thân lần cuối, một thí sinh cố gắng hoàn thành bài thi, một vận động viên thi đấu, một công việc dở dang...

Hai phút sẽ đủ để bạn làm ấm lòng người xung quanh khi bạn chịu khó dừng lại hỏi han, chia sẻ. Hai phút không là quá lâu để bạn dắt hộ chiếc xe máy cho cô đồng nghiệp đang mang thai, để bạn trao lời thăm hỏi người bạn vừa ốm dậy, để bạn chung vui hay chia buồn với những người thân, bạn bè, đồng nghiệp.

Mỗi ngày, chỉ hai phút thôi và có khi ít hơn thế nữa, bạn sẽ thấy mình có thể làm nhiều điều có ý nghĩa.

 



Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 23/Jan/2010 lúc 5:43pm
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 161 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.393 seconds.