Bài mớiBài mới  Display List of Forum MembersThành viên  LịchLịch  Tìm kiếm trong Diễn đànTìm kiếm  Hỏi/ĐápHỏi/Đáp
  Ghi danhGhi danh  Đăng nhậpĐăng nhập
Tâm Tình
 Diễn Đàn Hội Thân Hữu Gò Công :Đời Sống - Xã Hội :Tâm Tình  
Message Icon Chủ đề: NHÓM 12 YÊU THƯƠNG Gởi trả lời Gởi bài mới
<< phần trước Trang  of 156 phần sau >>
Người gởi Nội dung
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 23/Sep/2009 lúc 10:46am
 
Dù đục dù trong nước sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp cây cỏ vẫn xanh
Dù người trần tục hay kẻ tu hành
Cũng đều sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê cuộc đời sao méo mó
Sao ta không tròn luôn ở trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi sống vươn lên cùng ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Thì chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trên đời cũng có thể tiến xa
Nếu vấp ngã lại kiên cường đứng dậy
Hạnh phúc kia như bầu trời này vậy
Chẳng thuộc về bất cứ một riêng ai

 

Sưu tầm





Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 23/Sep/2009 lúc 10:47am
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Lan Huynh
Senior Member
Senior Member


Tham gia ngày: 05/Aug/2009
Đến từ: United States
Thành viên: OffLine
Số bài: 22937
Quote Lan Huynh Replybullet Gởi ngày: 24/Sep/2009 lúc 5:20am
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 25/Sep/2009 lúc 7:32am
Biển mặn vì nước mắt đàn bà
 
(Vietnamways) - Từng là phu nhân của Nguyễn Cao Kỳ, bà Đặng Tuyết Mai trải qua hôn nhân rồi đổ vỡ. Con gái bà, MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên nổi tiếng cũng đã bước qua thêm một cuộc hôn nhân nữa, vừa đình đám vừa mau lẹ. Ở cả hai người phụ nữ đẹp có tiếng này, hôn nhân là một điều quan trọng, nhưng quan trọng hơn vẫn là tình yêu. Khi tình yêu bị rạn nứt, cứu vãn hôn nhân không phải là điều hay cho dù, theo bà Mai – phần đau vẫn thuộc về người phụ nữ.


Đến giờ người ta vẫn nói, hồng nhan và truân chuyên đi liền với nhau? Qua nhiều thăng trầm và cũng là người có nhan sắc, bà nghĩ gì về điều đó?


Thực ra không chỉ có hồng nhan mới truân chuyên đâu. Không hồng nhan lại càng truân chuyên vì các ông chồng vẫn hay bỏ vợ già xấu để chạy theo các cô người đẹp… Cho nên chữ truân chuyên đây tôi nghĩ phải đi liền với chữ chịu đựng. Xấu đẹp gì mà cứ chịu lép một bề, ngồi đó chờ chồng đi chơi chán, hết gia tài rồi bị đào bỏ sẽ về... thì sẽ không bị đa đoan... Và như thế sống hết kiếp... “vợ khổ” mà các ông đã đánh lừa chúng tôi và mệnh danh là... “vợ hiền”.


Có phải chính các nhan sắc là một con dao, sắc bén đấy nhưng dễ tan vỡ vì đứt tay không thưa bà?


Không, nhan sắc là một trân bảo trời cho. Nhan sắc không là dao bén, không là thuốc độc, không là tội lỗi… nếu người có nhan sắc sử dụng đúng cách. Tôi muốn tu hành để xin trời cho nhan sắc kiếp này và các kiếp sau để được sử dụng đúng cách. Và xin cái nết đừng đánh chết cái đẹp, vì cái đẹp đâu có tội tình gì.


Người phụ nữ có nhan sắc có phải là một khát vọng của đàn ông nhưng là mối lo ngại của các ông chồng không thưa bà?


Có thể. Nhưng các ông nên tự an ủi vì có vợ đẹp mới phải lo! Chúng tôi dù có chồng vừa xấu vừa nghèo cũng vẫn phải lo như thường kia mà.


Phụ nữ đẹp có nhiều sự lựa chọn, và có phải bởi vậy mà mối quan hệ hôn nhân cũng lỏng lẻo và dễ đổ vỡ hơn?


Phụ nữ có sắc đẹp cũng như đàn ông giàu và có địa vị thôi.


Bà là người phụ nữ gia giáo, cũng có quá nửa cuộc đời trải nghiệm. Lời khuyên nào của bà thường dành cho con cái, mà có thể chia sẻ được với những cô gái thanh xuân hiện giờ về tình yêu và hôn nhân?

Xin chịu thua. Vấn đề này chính tôi còn chưa có giải pháp cho mình thì lấy gì khuyên ai? Nếu phải khuyên thì khuyên họ ráng chịu đựng ư? Không, tôi không bao giờ khuyên thế cũng như không khuyên họ vùng lên. Nếu phải khuyên thì nên khuyên các ông hãy ngoan hơn và biết trân trọng đàn bà chúng tôi một chút. Còn đối với hôn nhân và tình yêu, đành đổ cho phước phận mỗi người mà thôi. Sau cuộc hôn nhân, tôi cũng có những hạnh phúc mới nhưng không cảm thấy cần trói buộc bằng hôn nhân nữa. Tôi đặt chữ tình lên cao nhất. Tôi mới thích câu hát “hãy cứ là tình nhân”. Bởi đôi khi, là vợ chồng rồi dễ mất đi những sự ngọt ngào và tình cảm ban đầu của tình cảm.


Tôi có đọc một chia sẻ của bà “hình như nước biển mặn vì nước mắt đàn bà khóc vì đàn ông”. Có thực vậy không thưa bà?


Có chứ! Tin mới nhất trên net tôi đọc được và nhớ không rõ là, thống kê đàn bà trong một đời khóc liền mười mấy tháng. Trong hạnh phúc đôi khi còn có nước mắt nữa là trong tan vỡ. Cho nên, trong một bức thư tôi viết cho anh Kỳ ngày xưa đã hỏi “Anh có phải là người biết trân quý giọt nước mắt đàn bà không?”


Hay bà chưa bao giờ nhìn nước mắt đàn ông khóc vì những người đàn bà. Mà người ta nói đàn ông nước mắt chảy ngược, chưa hẳn không nhìn thấy đã là đàn ông không biết đau đâu?

Có chứ! Đó cũng chỉ là một trong những hỉ nộ ái ố của cuộc đời áp dụng chung cho con người. Riêng tôi có nhìn thấy nước mắt đàn ông khóc vì tôi… sau khi người đàn ông đã phạm lỗi và bị mất vợ….


Thực ra sau cuộc ly hôn, bà vẫn giữ được mối quan hệ và hình ảnh cha mẹ với con cái. Bí quyết của bà?

Sau khi ly hôn tôi vẫn trân trọng anh Kỳ đó, vẫn thừa nhận giá trị và tư cách của anh. Chỉ rất tiếc là cá nhân tôi không nhẫn nại và chịu đựng đủ. Tự ái cũng đóng một vai trò quan trọng trong quyết định chia tay. Bí quyết áp dụng chung với mọi người là lòng nhân hậu thôi. Mình vẫn cầu chúc cho người kia được mọi điều tốt lành và hạnh phúc bên người mới .


Bà thường chia sẻ điều gì với con khi chúng đặt câu hỏi về sự chia tay của cha mẹ?


Sự thật thôi, bởi các con đã lớn và hiểu được rồi. Kỳ Duyên có tuyên bố “chuyện khác (chính trị) con không hiểu biết nhiều nên không dám lạm bàn, nhưng riêng về chuyện để mất mẹ với bất cứ lý do gì là một điều sai lầm”. Riêng tôi, trong nhà nhất mẹ nhì con, cũng không nên tin lắm về nhận xét này của Duyên.


Công bằng mà nói, bà có thấy cha mẹ chia tay là có lỗi với con cái hay không?


Có thể. Nhưng nếu bảo đảm được cuộc sống tương đối ấm no, cho con học vấn đầy đủ. Sự săn sóc, yêu thương và cẩn thận để ý đến vấn đề tâm lý của con cái như vậy còn tốt hơn kéo dài hôn nhân mà suốt ngày cãi vã, gấu ó, thậm chí còn đánh nhau nữa.


Rồi ngay cả cuộc hôn nhân của con gái bà cũng tan vỡ. Điều đó khiến bà suy nghĩ gì?


Tôi cũng đã khóc vì thương các con và cuộc hôn nhân của Kỳ Duyên nhưng tôi tôn trọng quyết định của chúng. Đôi khi có những bất lực mà cha mẹ chẳng làm gì được cho con cái. Cũng như những bất lực khi nhìn thấy người thân đau đớn, mình có muốn xin chịu đau giùm cũng chẳng được. Nếu có nói với con thì cũng chỉ là “con nên suy nghĩ chín chắn rồi hãy quyết định. Nếu quyết định rồi thì mẹ lúc nào cũng ở đây thương yêu và ủng hộ con thôi”. Là cha mẹ, nói chung chẳng bao giờ yên tâm được về con cái, chúng có trưởng thành thì trong gia đình vẫn là những đứa trẻ.


Liệu bà có mong cả bà và con gái được làm lại trong tình yêu và hôn nhân hay không?


Thế thì còn gì bằng. Đương nhiên, đó là lời kinh nhật tụng của chúng tôi rồi. Tôi chỉ mong con cái mình được mạnh khoẻ, bình an và hạnh phúc. Còn những điều khác, xin làm lấy mà ăn.


Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 26/Sep/2009 lúc 12:58am
  Thơ Tân Cổ Diễn Ngâm
 
  Mục Lục   Thơ  Tác Giả Giọng Ngâm
Qua Ðèo Ngang Bà Huyện Thanh Quan Hoàng Oanh
Thăng Lòng Thành Hoài Cổ Bà Huyện Thanh Quan Hoàng Oanh
Thi Nhân Không Tuổi Bàng Bá Lân Hồ Ðiệp
Tỳ Bà Hành Bạch Cư Dị Nguyễn Thúy Hoà  hát nói
Tiễn Em Cung Trầm Tưởng Hoàng Oanh
Vườn Dừa Bàng Bá Lân Hoàng Oanh
Chinh Phụ Ngâm Ðặng Trần Côn Hồ Ðiệp
Ðàn Thu Tay Ngọc Ðàn Thu Tây Ngọc Hồ Ðiệp
Một Tiếng Em Ðinh Hùng Hồng Vân-Ðoàn Yên Linh
Gửi Người Dưới Mộ Ðinh Hùng Tô Kiều Ngân
Kim Lũy-Khuê Oán Ðỗ Thu Nương-Vương Xương Linh Hoàng Oanh-Hồ Ðiệp
Thu Hứng Ðỗ Phủ Nguyễn Thanh
Bẽn Lẽn Hàn Mac Tử Hồng Vân
Ðây Thôn Vỹ Dạ Hàn Mạc Tử Bảo Yến
Tình Quê Hàn Mạc Tử Hồng Vân
Trăng Vàng Trăng Ngọc Hàn Mạc Tử Hồng Vân
Cảm Xúc Hồ Dzếnh Hoàng Oanh
Ngập Ngừng Hồ Dzếnh Hoàng Long
Bên Kia Sông Ðuống Hoàng Cầm Quỳnh Như - Hoàng Kim
Cố Nhân Hoàng Phong Linh Hồ Ðiệp
Cung Đàn Xưa Hoàng Thy Hồng Vân
Mẹ Hoàng Thy Bảo Cường
Tấm Lòng Của Mẹ Hoàng Thy Hồng Vân
Đưa Em Về Hoàng Thy ThanhTú
Xuân Quê Hương Hoàng Thy Phương Lan
Mùa Thu Hà Nội Hoàng Thy Đoàn Viên Linh
Niềm Thương Xứ Huế Hoàng Thy Thi Thảo
Đà Lạt Thần Tiên Hoàng Thy Bảo Cường
Nẻo ĐườngXưa Hoàng Thy Hồng Vân
ơng Xưa Hoàng Thy Thi Thảo
Nẻo Tình Yêu Hoàng Thy Hồng Vân
Cỏ Xót Xa Hoàng Thy Thanh Tú
Nửa Mảnh Hồn Rơi Hoàng Thy Thi Thảo
i Hương Tóc Em Hoàng Thy Hồng Vân
Gái Hàn Trăng Hoàng Thy Hồng Vân-DYLinh
Tràng Giang Huy Cận Hồng Vân
Vạn Lý Tình Huy Cận Hồ Ðiệp
Nhớ Mẹ Huyền Phi Hải
Ðẹp Hậu Giang Kiên Giang Hoàng Oanh
Tương Tiến Thủy Lý Bạch Tô K Ngân-Hoàng Thu
Chính Khí Việt Lý Ðông Ba Lệ Ba
Cẩm Sát Lý Thương Ẩn Nguyễn Thanh
Dịch Thủy Tống Biệt-Lũy Tây Hành Lục Tân Vương-Trần Ðào Tô Kiều Ngân
Tình Ðiên Lưu Trọng Lư Hoàng Thư
Một Mùa Ðông Lưu Trọng Lư Quang Minh
Trưng Nữ Vương Ngân Giang Nữ Sĩ Lệ Ba
Buồn Trong Kỷ Niệm Nhất Tuấn Bạch Hạc
Áo Lụa Hà Ðông Nguyên Sa Tô Kiều Ngân
Tương Tư Nguyên Sa Hồng Vân
Chùa Hương Nguyễn Nhược Pháp Hoàng Oanh-Hồ Ðiệp
Cô Hàng Xóm Nguyễn Bính Hoàng Oanh
Xuân Tha Hương Nguyễn Bính Phi Hải
Ðộng Hoa Vàng Pham Thiên Thu Hoàng Oanh
Ðôi Mắt Người Sơn Tây Quang Dũng Hoàng Oanh
Giây Phút Chạnh Lòng Thế Lữ Hồng Vân-Bảo Cường
Những Nẻo Ðường Hà Nội TạTỵ Thái Thanh- Ng Thanh
Hai Sắc Hoa Ti-Gôn T.T.Kh Hoàng Oanh
Tống Biệt Hành Thâm Tâm Hoàng Hương Trang
Tình Quê Tình Nước Kiên Giang Hoàng Oanh
Ông Ðồ Già Vũ Ðình Liên Hoàng Oanh
Lá Thư Ngày Trước Vũ Hoàng Chương Nguyễn Thanh
Tụng Kinh Kha Vũ Hoàng Chương Lệ Ba
Bài Ca Ngư Phủ Vũ Hoàng Chương Hoàng Thu
Hồ Trường Nguyễn Bá Trác Lệ Ba
Ðàn Tôi Nguyễn Bính Hồng Vân
Lời Kỹ Nữ Xuân Diệu Hồng Vân
Giục Giã Xuân Diệu Hồ Ðiệp
Chiều Xuân Diệu Hồng Vân
Nguyệt Cầm Xuân Diệu Khánh Hà SJ

Copy right



Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 26/Sep/2009 lúc 1:00am
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 28/Sep/2009 lúc 5:11pm
tamtay.vn%20-%20photo%20-%20ds
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 03/Oct/2009 lúc 11:58pm
 
 
Hãy đọc và suy ngẫm về cuộc sống
 
Nếu trong đêm tối đến mức bạn cũng không thể nhận ra được chính mình, thì hãy tin rằng đêm rồi cũng sẽ qua và bình minh đang đến rất gần bạn.

 

Hiện tại có thể không là gì cả - nhưng chính những nổ lực của bạn trong quá khứ sẽ tạo nên một ngày mai.

 

Hãy luôn đặt bạn vào vị trí của người khác, nếu điều đó làm cho bạn bị tổn thương thì nó cũng sẽ làm tổn thương người khác.

 

Đừng để cuộc đời của bạn trôi qua một cách vô nghĩa khi mãi chìm đắm trong kỉ niệm, lỗi lầm của quá khứ hay quá lo lắng cho tương lai. Hãy sống trọn vẹn cho giây phút hiện tại bằng tất cả nhiệt huyết của trái tim mình.

 

Mọi thứ chỉ thật sự chấm dứt khi bạn thôi không cố gắng nữa.

 

Đừng để tình yêu thiếu vắng trong cuộc đời bạn bằng cách nói thật khó để có thể tìm thấy nó. Cách nhanh nhất để nhận được tình yêu là cho đi. Cách mau chóng nhất để đánh mất tình yêu là cố giữ nó thật chặt; và cách tốt nhất để giữ trọn vẹn tình yêu là chấp cho nó một đôi cánh.

 

Trở ngại lớn nhất của cuộc đời chính là NỖI LO SỢ

 

Ngày tuyệt với nhất chính là NGÀY HÔM NAY

 

Điều dễ làm nhất chính là BỚI MÓC LỖI LẦM CỦA NGƯỜI KHÁC

 

Điều xấu hổ nhất chính là TỰ MÃN QUÁ ĐÁNG

 

Sai lấm lớn nhất chính là TỪ BỎ MỤC ĐÍCH CAO ĐẸP CỦA MÌNH

 

Chướng ngại lớn nhất ngăn cản bạn đến thành công là CÁI TÔI ÍCH KỶ

 

Cảm giác mãn nguyện nhất là khi LÀM HẾT LÒNG VỚI CÔNG VIỆC CỦA MÌNH

 

Người hay bất hòa nhất là NGƯỜI HAY PHÀN NÀN

 

Sự vỡ nợ tồi tệ nhất là ĐÁNH MẤT NHIỆT HUYẾT, NIỀM TIN CỦA MÌNH

 

Nhu cầu lớn nhất của con người là CẢM NHẬN CUỘC SỐNG.

 

Quà tặng quý giá nhất bạn có thể trao tặng cho mọi người chính là LÒNG KHOAN DUNG

 

Điều đáng để bạn phải suy nghĩ nhiều nhất bây giờ không phải CÁI CHẾT mà là SỐNG NHƯ THẾ NÀO?

 

Điều vô giá mà bạn cần và có để chia sẽ là TÌNH YÊU THƯƠNG.

 

Điều làm bạn suy ngẫm bây giờ là khi bạn ĐỌC HẾT VÀ CẢM NHẬN BÀI VIẾT NÀY.

 



Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 04/Oct/2009 lúc 12:00am
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 06/Oct/2009 lúc 12:21am
052508PattyRoses32.gif

Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 06/Oct/2009 lúc 12:21am
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 06/Oct/2009 lúc 12:26am
Huy Cận          

Ngậm Ngùi
- Huy Cận

Nắng chia nửa bãi , chiều rồi ...
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu .
Sợi buồn con nhện giăng mau;
Em ơi ! Hãy ngủ... anh hầu quạt đây .
Lòng anh mở với quạt này;
Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em, mộng bình thường !
Ru em sẵn tiếng thùy dương mấy bờ...
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ ...
-- Hồn em đã chín mấy mùa thương đau ?
Tay anh em hãy tựa đầu,
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi ...



Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 06/Oct/2009 lúc 12:26am
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
Nhom12yeuthuong
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 13/Sep/2009
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 7120
Quote Nhom12yeuthuong Replybullet Gởi ngày: 06/Oct/2009 lúc 12:40am
video lang: en vi
(Translation disabled)
CA SI QUANG DUNG, NHAC PHAM DUY


Chỉnh sửa lại bởi Nhom12yeuthuong - 06/Oct/2009 lúc 12:41am
Có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi duy nhất để quay về...
IP IP Logged
loiquan
Senior Member
Senior Member
Avatar

Tham gia ngày: 22/Jan/2008
Đến từ: Vietnam
Thành viên: OffLine
Số bài: 121
Quote loiquan Replybullet Gởi ngày: 06/Oct/2009 lúc 5:03am
Bà Đặng Tuyết Mai, cựu Phu nhân của Nguyễn Cao Kỳ trải lòng
14/09/2009

Trải qua nhiều sóng gió, giờ đây bà Đặng Tuyết Mai hạnh phúc với cuộc sống riêng.


*Ảnh: Cô nữ tiếp viên hàng không đẹp "Nghiêng nước nghiêng thành" một thời




Đây là lần thứ năm tôi về Việt Nam. Đến giờ, tôi vẫn nhớ như in lần đầu tiên trở về quê hương năm 1998 cùng một nhóm bạn. Lúc máy bay sắp đáp xuống đường băng, tôi thấy sống mũi cay cay và nước mắt cứ thế rơi ướt đẫm gò má.

Khi ấy, tôi nhận ra đây chính là quê hương của mình. Niềm tự hào về một quê hương yêu dấu, dẫu có ngủ yên sau hai mươi mấy năm ở nước ngoài, vẫn nằm trọn một góc trong trái tim bé nhỏ.

Trái tim vẫn ngóng về quê hương

Lần ấy, tôi trở về Hà Nội để xây lại mộ bố, ông bà ngoại và đi du lịch cùng bạn bè. Những lần sau, lần sau và lần sau nữa, tôi chọn điểm đến là Sài Gòn, thành phố gắn với rất nhiều biến cố của cuộc đời tôi.

Click%20the%20image%20to%20open%20in%20full%20size.


Nhiều phóng viên rất hay hỏi về những chuyện cũ. Có gì đâu nhỉ, chuyện tôi từng là bà lớn của ông Nguyên Cao Kỳ ư? Tôi thừa nhận mình là người có phước có phần. Trước đây được nổi tiếng nhờ chồng và bây giờ được nối tiếng nhờ con. Tôi lấy chồng khi còn trẻ. còn đầy tình yêu nồng nàn. Tôi tin hôn nhân là duyên số trời định, không một ai có thể sắp đặt trước.

Bố mẹ tôi là người gốc Bắc nên dạy dỗ con gái rất cẩn thận. Ngày tôi trúng tuyển trở thành một trong bốn tiếp viên đầu tiên của hãng Air Vietnam là chuyện rất đình đám. Tôi phải thuyết phục mãi, bố mẹ mới đồng ý cho cô con gái cưng theo nghề.

Tôi còn nhớ mình lúng túng như thế nào trong lần thi tuyển vì họ chọn rấtkỹ. Có bốn cô đều cao dong dỏng như nhau. Ai cũng phải biết hai ngoại ngữ và kiến thức xã hội phải thật phong phú. May mắn thay, tôi vốn thích đọc sách vở tìm hiểu nhiều thứ nên trải qua cuộc phỏng vấn khá dễ dàng.

Tình yêu say đắm với Nguyễn Cao Kỳ

Báo chí ngày ấy hay gọi tôi là hoa khôi Sài Gòn. Tôi nghĩ cũng do mọi người yêu mến nên mới ưu ái mình như vậy. Thật lòng, tôi rất cảm ơn bố mẹ đã cho mình ngoại hình dễ nhìn.

Mẹ hay bảo tôi: "Con nhớ ăn học cho đàng hoàng, kiếm tấm chồng để bõ công tôi chăm lo cho cô nhé". Nói vậy thôi nhưng lúc tôi và anh Kỳ yêu nhau, anh Kỳ ngỏ ý cưới, mẹ tôi là người phản đối nhiều nhất.
Có lẽ mẹ ngại anh Kỳ đã có mấy đời vợ, lại nuôi mấy người con riêng. Tôi khi ấy chỉ mới hai mươi mấy tuổi, đã biết đời là gì đâu mà quản được con chồng. Mẹ phản đối quá dữ dội nhưng không hiểu sao lòng tôi lại yêu anh Kỳ say đắm đến như vậy.

Đến tận bây giờ, dù tình xưa đã tắt nhưng tôi vẫn còn nhớ anh Kỳ có đôi mắt rất đàn ông. Người đàn bà nào nhìn vào cũng sụm chân run rẩy. Tôi cũng từng ngụp lặn trong ánh mắt ấy. Ớ anh Kỳ có nét phong trần, phóng khoáng, ngang tàng, nhưng đầy nghệ sĩ.

Chúng tôi biết nhau từ trước, vẫn nói chuyện với nhau ra khách sáo. Tình cờ làm sao mọi người lại gọi anh ấy là Vô Kỵ. Còn tôi từ trước khi gặp anh Kỳ đã lấy nick Triệu Minh. Những chuyện tình cờ như thể kéo chúng tôi lại gần nhau rồi yêu khi nào chẳng hay.

Nhiều người hỏi tôi lấy anh Kỳ vì yêu hay vì mê quyền lực. Thật ra, lúc chúng tôi yêu nhau, anh ấy chỉ mới phụ trách lực lượng không quân chứ chưa lên chức thủ tướng và phó tổng thống như sau này. Tôi cũng chỉ là cô gái mới lớn, còn nhiều ngơ ngác, biết gì đến chính trị hay quyền lực mà ham. Tình yêu là nguyên nhân duy nhất đưa tôi bước chân lên xe hoa. Vì yêu tôi phải cố công thuyết phục mẹ ưng thuận.

Click%20the%20image%20to%20open%20in%20full%20size.


Cũng bởi lấy chồng vì tình yêu nên tôi chưa bao giờ chuẩn bị tâm thế để làm bà hoàng. Từ một cô gái trẻ và nhí nhảnh, bỗng dưng tôi đi đâu cũng có người bẩm bà xưng em, ngại ngùng không sao kể xiết. Nhiều chị lớn tuổi hơn tôi nhưng vì chồng họ là cấp dưới của anh Kỳ nên khi gặp, họ đều xưng hô theo lối "một bà, hai bà". Hoàn cảnh ấy khiến tôi phải tự điều chỉnh cách nói năng, cư xử cho phù hợp với vị trí mới.

Tôi vẫn nhớ như in lời mẹ dặn trước khi xuất giá: "Phụ nữ phải đặt gia đình lên hàng đầu. Con không chỉ là vợ mà phải đóng nhiều vai trò bên cạnh chồng. Sẽ có khi con là vợ, có khi là tình nhân, khi là đồng nghiệp, khi là bạn tâm giao... Thậm chí cũng có những lúc, con phải chăm sóc và an ủi chồng như một bà mẹ".

Tôi thuộc nằm lòng lời mẹ dặn và cố gắng làm hết bằng cả tấm lòng và trái tim. Thế nhưng, vì chồng tôi là người có vai vế tôi phải hoàn thành thêm vai trò phu nhân, phải làm sao để tự tin sánh bước bên chồng, làm rạng danh cho chồng. Nhiều người hỏi tôi có cảm thấy áp lực và nặng nề không. Nếu nói là không thì nghe có vẻ thiếu thành thật nhưng tôi chỉ tâm niệm một điều: "Cuộc sống đưa mình đến vị trí ấy. mình phải có gắng thôi". Và tôi cố gắng thu thập kiến thức bằng cách đọc sách. Sách tiếng Việt, tiếng Pháp, tiếng Anh tôi đều không từ loại nào cả.

Nhà tôi ở khi ấy có đến bốn đầu bếp. Người chuyên nấu món Tây, người chuyên nếu món Bắc, người nấu món Nam, người chuyên làm món nhắm.

Không phải động tay vào việc nhưng tôi luôn để ý và quán xuyến trong ngoài. Tôi quan sát cách họ nấu ăn và học theo. Tôi làm tất cả chỉ để những khi mời bạn bè đến nhà, chồng tôi có thể tự hào khoe: "Món này do vợ tôi làm đấy". Những dịp chu du khắp nơi và thưởng thức các món ngon vật lạ tôi cũng chịu khó quan sát và tự mình thử nghiệm tại nhà. Cứ thế bao nhiêu năm, tôi dần thích nấu ăn lúc nào không biết. Khi nấu một món mới, hình dung gương mặt rạng ngời và hài lòng của chồng con, tôi lại thấy lâng lâng niềm hanh phúc khó tả.

Tiếc thay, niềm hạnh phúc ấy chúng kéo dài được bao lâu. Anh Kỳ đào hoa quá, tôi có sức mấy cũng không giữ trọn vẹn trái tim anh ấy cho riêng mình được. Qua Mỹ vài năm, chúng tôi quyết định ly dị. Tình yêu đâu thể nào chia đôi xẻ ba được.

Cũng từ đó, tôi bắt đầu hành trình nuôi con một mình. Lúc cả nhà qua Mỹ, Kỳ Duyên mới sáu tuổi. Con trẻ ở tuổi ấy đã nhảy cảm với cuộc sống nên tôi ra chăm chút cho Kỳ Duyên. Tôi dạy con xem tranh Van Gogh, nghe nhạc cổ điển, đọc truyện Hemingway. Victor Hugo...

Hành trình nuôi con một mình

Tôi muốn Kỳ Duyên cảm nhận được các giá trị tinh hoa của thế giới để làm phong phú tâm hồn của cháu.

Ớ Mỹ không có người giúp việc, tôi tự làm việc nhà, nấu ăn cho gia đình, lái xe đưa con đi học... Cuộc sống tự lập nhiều vất vả nhưng rất hạnh phúc. Tôi bằng lòng với sự lựa chọn của mình.

Khi Kỳ Duyên lớn hơn cháu có ý định hàn gắn tình cảm của bố mẹ. Thương con và cũng muốn con có một gia đình trọn vẹn nhưng tôi hiểu duyên số giữa tôi và anh Kỳ chỉ đến thế thôi, có níu kéo cũng không được.

Cuộc sống của tôi những năm sau này gắn liền với hai cháu ngoại là Nguyễn Kỳ Maili, 13 tuổi và Nguyên Kỳ Yênli, 9 tuổi. Tôi chăm sóc hai cháu ngoại của mình cũng theo cách như với Kỳ Duyên, cẩn thận và chăm chút. Các cháu tôi sinh ra vẻ lớn lên ở Mỹ nhưng mang dòng máu Việt. Vì vậy, tôi đặt tên Việt Nam cho các cháu. Ở nhà, chúng tôi nói chuyện tiếng Việt đế các cháu không quên quê hương, nguồn gốc của mình. Chăm sóc cháu giúp tôi thấy mình như trẻ ra. Có lẽ có chút gien văn nghệ của tôi nên cả Kỳ Duyên và hai cháu ngoại đều yêu thơ và thuộc thơ rất nhanh.

Tôi nhớ lúc bốn tuổi, Yênli đã thuộc cả mật bài thơ dài. Một lần nhân dịp Tết tôi gọi điện cho tác giả bài thơ và bảo: "Ông giữ máy để nghe cháu ngoại của tôi đọc thơ của ông nhé". Ông ấy không tin Yênli mới bốn tuổi mà đã thuộc lòng cả bài thơ dài và đọc diễn cảm thế. Sau khi nghe giọng Yênli. ông ấy xúc động lắm.

Kỳ Duyên cũng vậy, từ khi năm, sáu tuổi đã bộc lộ tâm hồn yêu thơ, thông minh và nhạy cảm của mình. Lúc trước, tôi dạy Kỳ Duyên mọi thứ. Giờ đây, Duyên với tôi như hai người bạn, có thể chia sẻ với nhau mọi chuyện. Có những chuyện Duyên giỏi hơn và còn dạy lại tôi nữa đấy.

Được nhìn con mình lớn lên và trường thành, với tôi, đó là niềm hạnh phúc lớn nhất. Càng vui hơn nữa khi Kỳ Duyên xem mẹ như bạn tâm giao, luôn cho mẹ cơ hội đồng hành trên mọi nẻo đường.

Hạnh phúc với tình yêu thầm lặng

Bất ngờ nhất là ở tuổi này, trái tim tôi lại nhảy điệu tình yêu thêm một lần nữa. Tôi rất tôn trọng người hiện tại của mình và tình yêu anh ấy dành cho tôi trong những ngày tháng qua.

Tuy nhiên, tôi không muốn nói nhiều về cuộc tình này với bất cứ ai. Tôi muốn giữ lại chút gì cho riêng mình và êm đềm tận hưởng ngày tháng sắp đến.

Nhiều người vào trang web www kyduyenhouse của con gái tôi và đọc được hai phần trích trong hồi ký của tôi. Họ thích lắm, gửi e-mail khen ngợi và khuyến khích tôi viết tiếp.

Tôi vẫn giữ ý định sẽ xuất bản hồi ký nhưng chưa phải lúc này. Có lẽ tôi sè đợi thêm một thời gian nữa khi đã làm được điều gì đó cho riêng mình, một dự án kinh doanh chẳng hạn, biết đâu... Các bạn có chờ được không?

(Ghi theo lời kể cua bà Đặng Tuyết Mai, mẹ của MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên).

Viet Utah Newws
Cù lao Lợi Quan thương nhớ
IP IP Logged
<< phần trước Trang  of 156 phần sau >>
Gởi trả lời Gởi bài mới
Bản in ra Bản in ra

Chuyển nhanh đến
Bạn không được quyền gởi bài mới
Bạn không được quyền gởi bài trả lời
Bạn không được quyền xoá bài gởi
Bạn không được quyền sửa lại bài
Bạn không được quyền tạo điểm đề tài
Bạn không được quyền cho điểm đề tài

Bulletin Board Software by Web Wiz Forums version 8.05a
Copyright ©2001-2006 Web Wiz Guide

This page was generated in 0.395 seconds.